Chương 26: Bí Mật Về Những Cái Chết
Khánh Dy
06/05/2024
Sáng hôm sau khi này cảnh sát Kim vừa mới đi làm trở về nhà thì hắn liền la lên: “Bạch Kim à! Em có ở nhà không vậy?”.
Sau khi kêu lần một mà hắn không nghe em trai mình trả lời lại thì hắn liền kêu tiếp nhiều lần nữa, nhưng kêu cở nào vẫn không thấy nó trả lời.
Ngay lập tức hắn liền đi lên trên phòng, thì lúc này trong phòng của em trai hắn cũng không có ai khi này hắn liền nói: “Kỳ lạ thằng quỷ này nó đi đâu nữa rồi, đã kêu là phải ở nhà mà, vậy mà dám lén lút đi gặp mấy thằng quỷ đó tiếp, kỳ này nó về phải cho nó một trận mới được”.
Sau đó cảnh sát Kim liền gọi điện cho A Thủy: “A lô A Thủy các cậu lại dẫn thằng em của tôi đi quậy phá gì nữa rồi hả?”.
A Thủy liền ngạc nhiên trả lời: “Làm gì có chứ tối qua bọn em chỉ đi uống nước tý rồi về mà, không lẽ Kim nó chưa về nữa à anh Kim”.
Cảnh sát Kim: “Thì tất nhiên rồi, chứ nó có ở nhà tôi gọi hỏi cậu làm gì chứ!”.
A Thủy: “Không lý nào hôm qua chúng em về rất sớm mà”.
Cảnh sát Kim: “Vậy hôm qua cậu đi với ai nữa”.
A Thủy liền trả lời: “Hôm qua bọn em còn đi với Đại Lực nữa”.
Cảnh sát Kim khi này liền cảm thấy có gì đó không ổn liền nói: “Vậy là hôm qua các cậu chỉ đi có ba người thôi à? Còn cậu Mộc Nhân đâu không đi với các cậu à?”.
Khi này A Thủy tính trả lời của cảnh sát Kim thì một tiếng chuông dưới nhà vang lên và rồi hắn nói: “Thôi một lát nữa tôi nói chuyện với cậu sau, giờ tôi có khách rồi”.
Sau đó hắn liền cúp máy và đi ra ngoài cổng để mở cửa thì thấy Đại Lực đang đứng với một người lạ và cảnh sát Kim liền hỏi: “Sao giờ này câu lại đến đây mà đây là ai?”
Đại Lực liền đáp: “Xin lỗi anh vì giờ này em qua làm phiền anh, nhưng mà em qua đây sớm là có một việc rất quan trọng, nó có liên quan đến cái chết và sự mất tích của Đầu Lửa và Mộc Nhân”.
Cảnh sát Kim liền ngạc nhiên nói: “Cậu nói Mộc Nhân cũng mất tích rồi à?”.
Đại Lực: “Đúng vậy và người này sẽ có thể giúp chúng ta tìm ra được hung thủ đã khiến họ mất tích, giới thiệu với anh đây là Nhật”.
Nhật: “Xin chào tôi là Nhật, có lẽ tôi biết được lý do vì sao mà hai người bạn của các vị bị mất tích đấy”.
Đại Lực: “Mà anh cho em hỏi thằng Kim nó chưa dậy sao anh”.
Cảnh sát Kim: “Câu này tôi hỏi cậu mới đúng sau khi cậu, A Thủy và em trai tôi đi uống nước xong giải tán thì cậu có dẫn nó đi đâu không?”.
Đại Lực ngạc nhiên nói: “Không lẽ Kim nó chưa về nhà nữa à?”.
Cảnh sát Kim liền tức giận quát: “Đúng vậy, thật ra các cậu đã nói chuyện gì với nó mà đến giờ này nó còn chưa về nhà nữa!”.
Đại Lực hoảng sợ nói: “Bọn em chỉ nói về việc của Nhân bị mất tích thôi chứ không nói gì nữa hết, mà không lẽ Kim nó đã gặp chuyện à!”.
“Với lại tối qua bọn em cũng có bàn về vấn đề hai vợ chồng năm xưa, có lẽ tất cả mọi chuyện đúng là do họ làm”.
Cảnh sát Kim khi này thấy Nhật ở đây liền quát Đại Lực: “Cậu bị điên à! Có người ngoài ở đây mà cậu dám nói chuyện này à!”.
Đại Lực: “Bây giờ tình hình càng lúc càng tệ rồi, càng dấu diếm thì không có lợi cho ta đâu, hết Đầu Lửa, Nhân bây giờ còn thằng Kim nữa không biết nó đi đâu, bây giờ người này là người duy nhất có thể giúp ta tìm ra bọn đang đứng đằng sau âm mưu hại ta đó”.
Cảnh sát Kim thắc mắc hỏi: “Thật ra cậu ta là ai tại sao lại có cách để giúp ta giải quyết vụ này!”.
Nhật liền đáp: “Hay là ta vào nhà đi tôi sẽ kể cho mọi người nghe tất cả mọi chuyện”.
Sau đó ba người bọn họ liền vào nhà và khi này Nhật liền kể cho họ nghe tất cả mọi việc, khi này cảnh sát Kim liền cười nói: “Ha…ha…ha hình như cậu đang kể tôi nghe chuyện cười thì phải, cậu nghĩ tôi có thể tin những gì cậu kể sao”.
Nhật bình tĩnh nói: “Anh có thể không tin, nhưng mà bây giờ nếu anh không tin thì anh còn cách nào khác để tìm bọn họ không?”.
Cảnh sát Kim liền bực tức nói: “Cái gì mà báu vật ngũ hành gì chứ! Cái gì mà năm xác chết phải chết theo nguyên tố ngũ hành chứ, nhảm nhí”.
Nhật: “Thật ra với cái chết bị thiêu cháy và bị đem đi kia, thì ngay sau ngày hôm đó tôi đã biết chắc chắn thằng em trai của tôi làm ra rồi”.
“Vì không một ai trả thù và giết được người rồi mà lại rảnh rỗi đi lôi cái xác chết cháy đó đi làm gì cả, nên chỉ có một lý do duy nhất đó là muốn dùng cái xác đó để thực hiện nghi lễ phá phong ấn ngũ hành mà thôi”.
Cảnh sát Kim: “Thật ra em trai của cậu là ai mà lại có thể quay cảnh sát chúng tôi lòng vòng như thế hả, đến bây giờ chúng tôi điều tra mãi mà cũng không thể nào tìm được cái xác của Đầu Lửa”.
Nhật: “Tôi đã nói rồi mà nếu như anh tin tôi thì tôi có thể giúp anh khiến họ lộ mặt, còn nếu như anh không tin thì các người chỉ có thể chờ đến lúc từng người bị bắt và bị giết để làm vật thực hiện nghi lễ mà thôi”.
Khi này lại một tiếng chuông nữa vang lên, cảnh sát Kim liền đi ra mở cửa và đó là A Thủy.
Sau khi kêu lần một mà hắn không nghe em trai mình trả lời lại thì hắn liền kêu tiếp nhiều lần nữa, nhưng kêu cở nào vẫn không thấy nó trả lời.
Ngay lập tức hắn liền đi lên trên phòng, thì lúc này trong phòng của em trai hắn cũng không có ai khi này hắn liền nói: “Kỳ lạ thằng quỷ này nó đi đâu nữa rồi, đã kêu là phải ở nhà mà, vậy mà dám lén lút đi gặp mấy thằng quỷ đó tiếp, kỳ này nó về phải cho nó một trận mới được”.
Sau đó cảnh sát Kim liền gọi điện cho A Thủy: “A lô A Thủy các cậu lại dẫn thằng em của tôi đi quậy phá gì nữa rồi hả?”.
A Thủy liền ngạc nhiên trả lời: “Làm gì có chứ tối qua bọn em chỉ đi uống nước tý rồi về mà, không lẽ Kim nó chưa về nữa à anh Kim”.
Cảnh sát Kim: “Thì tất nhiên rồi, chứ nó có ở nhà tôi gọi hỏi cậu làm gì chứ!”.
A Thủy: “Không lý nào hôm qua chúng em về rất sớm mà”.
Cảnh sát Kim: “Vậy hôm qua cậu đi với ai nữa”.
A Thủy liền trả lời: “Hôm qua bọn em còn đi với Đại Lực nữa”.
Cảnh sát Kim khi này liền cảm thấy có gì đó không ổn liền nói: “Vậy là hôm qua các cậu chỉ đi có ba người thôi à? Còn cậu Mộc Nhân đâu không đi với các cậu à?”.
Khi này A Thủy tính trả lời của cảnh sát Kim thì một tiếng chuông dưới nhà vang lên và rồi hắn nói: “Thôi một lát nữa tôi nói chuyện với cậu sau, giờ tôi có khách rồi”.
Sau đó hắn liền cúp máy và đi ra ngoài cổng để mở cửa thì thấy Đại Lực đang đứng với một người lạ và cảnh sát Kim liền hỏi: “Sao giờ này câu lại đến đây mà đây là ai?”
Đại Lực liền đáp: “Xin lỗi anh vì giờ này em qua làm phiền anh, nhưng mà em qua đây sớm là có một việc rất quan trọng, nó có liên quan đến cái chết và sự mất tích của Đầu Lửa và Mộc Nhân”.
Cảnh sát Kim liền ngạc nhiên nói: “Cậu nói Mộc Nhân cũng mất tích rồi à?”.
Đại Lực: “Đúng vậy và người này sẽ có thể giúp chúng ta tìm ra được hung thủ đã khiến họ mất tích, giới thiệu với anh đây là Nhật”.
Nhật: “Xin chào tôi là Nhật, có lẽ tôi biết được lý do vì sao mà hai người bạn của các vị bị mất tích đấy”.
Đại Lực: “Mà anh cho em hỏi thằng Kim nó chưa dậy sao anh”.
Cảnh sát Kim: “Câu này tôi hỏi cậu mới đúng sau khi cậu, A Thủy và em trai tôi đi uống nước xong giải tán thì cậu có dẫn nó đi đâu không?”.
Đại Lực ngạc nhiên nói: “Không lẽ Kim nó chưa về nhà nữa à?”.
Cảnh sát Kim liền tức giận quát: “Đúng vậy, thật ra các cậu đã nói chuyện gì với nó mà đến giờ này nó còn chưa về nhà nữa!”.
Đại Lực hoảng sợ nói: “Bọn em chỉ nói về việc của Nhân bị mất tích thôi chứ không nói gì nữa hết, mà không lẽ Kim nó đã gặp chuyện à!”.
“Với lại tối qua bọn em cũng có bàn về vấn đề hai vợ chồng năm xưa, có lẽ tất cả mọi chuyện đúng là do họ làm”.
Cảnh sát Kim khi này thấy Nhật ở đây liền quát Đại Lực: “Cậu bị điên à! Có người ngoài ở đây mà cậu dám nói chuyện này à!”.
Đại Lực: “Bây giờ tình hình càng lúc càng tệ rồi, càng dấu diếm thì không có lợi cho ta đâu, hết Đầu Lửa, Nhân bây giờ còn thằng Kim nữa không biết nó đi đâu, bây giờ người này là người duy nhất có thể giúp ta tìm ra bọn đang đứng đằng sau âm mưu hại ta đó”.
Cảnh sát Kim thắc mắc hỏi: “Thật ra cậu ta là ai tại sao lại có cách để giúp ta giải quyết vụ này!”.
Nhật liền đáp: “Hay là ta vào nhà đi tôi sẽ kể cho mọi người nghe tất cả mọi chuyện”.
Sau đó ba người bọn họ liền vào nhà và khi này Nhật liền kể cho họ nghe tất cả mọi việc, khi này cảnh sát Kim liền cười nói: “Ha…ha…ha hình như cậu đang kể tôi nghe chuyện cười thì phải, cậu nghĩ tôi có thể tin những gì cậu kể sao”.
Nhật bình tĩnh nói: “Anh có thể không tin, nhưng mà bây giờ nếu anh không tin thì anh còn cách nào khác để tìm bọn họ không?”.
Cảnh sát Kim liền bực tức nói: “Cái gì mà báu vật ngũ hành gì chứ! Cái gì mà năm xác chết phải chết theo nguyên tố ngũ hành chứ, nhảm nhí”.
Nhật: “Thật ra với cái chết bị thiêu cháy và bị đem đi kia, thì ngay sau ngày hôm đó tôi đã biết chắc chắn thằng em trai của tôi làm ra rồi”.
“Vì không một ai trả thù và giết được người rồi mà lại rảnh rỗi đi lôi cái xác chết cháy đó đi làm gì cả, nên chỉ có một lý do duy nhất đó là muốn dùng cái xác đó để thực hiện nghi lễ phá phong ấn ngũ hành mà thôi”.
Cảnh sát Kim: “Thật ra em trai của cậu là ai mà lại có thể quay cảnh sát chúng tôi lòng vòng như thế hả, đến bây giờ chúng tôi điều tra mãi mà cũng không thể nào tìm được cái xác của Đầu Lửa”.
Nhật: “Tôi đã nói rồi mà nếu như anh tin tôi thì tôi có thể giúp anh khiến họ lộ mặt, còn nếu như anh không tin thì các người chỉ có thể chờ đến lúc từng người bị bắt và bị giết để làm vật thực hiện nghi lễ mà thôi”.
Khi này lại một tiếng chuông nữa vang lên, cảnh sát Kim liền đi ra mở cửa và đó là A Thủy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.