Chương 47: Vua Võ Đài
Khánh Dy
31/07/2024
Khi này tại Nghĩa Hải xã đoàn Dũng bước vào phòng của Dương và nói: “Đại ca anh có bận gì không em vào nói chuyện một tý”.
Dương: “Ừ tao không bận gì hết mày vào đi, mà sao hôm nay mày rảnh rỗi đến đây nói chuyện với tao vậy, bình thường giờ này mày hay đi luyện quyền với thằng Dao lắm mà?”.
Dũng: “Thì lâu rồi anh em chúng ta không có dịp nói chuyện riêng nên nay rảnh rỗi đến nói chuyện chơi thôi”.
Dương: “Ok, nếu mày muốn nói chuyện thì tao cũng sẽ cùng mày nói chuyện tới sáng”.
Dũng liền kể: “Anh có còn nhớ cái lần đầu hai ta gặp nhau ở trên võ đài không?”.
Lúc này Dương liền nhớ về hình ảnh khi mà lần đầu hắn và Dũng đã gặp nhau tại võ đại.
Tại võ đài lúc này người đứng trên đó là Dũng của 5 năm trước, sau đó người bước lên võ đài là Dương.
Dũng nói: “Ê ông anh ở nơi này từ trước giờ tôi chưa thua ai bao giờ, ông anh mới lên đây lần đầu mà đã đòi đấu với vua võ đài như tôi rồi sao, bộ không sợ không có mạng ra à?”.
Dương cười nói: “Ha…ha…ha, chưa đánh thì chưa biết trước được điều gì đâu”.
Dũng: “Vậy thì cứ thử xem người nào sẽ là người cuối cùng bước khỏi sàn đấu này”.
Dương: “Vậy nếu như chú thua ta thì chú phải đi theo làm đàn em của ta chịu không hả?”.
Dũng: “Được nhưng nếu như ông thua thì sao hả?”.
Dương: “Nếu tôi thua thì tôi sẽ đi theo làm con chó của cậu chịu không hả?”.
Dũng cười lớn nói: “Ha…ha…ha, được quyết định vậy đi”.
Nói xong dứt câu hai người bọn họ liền lao vào nhau, Dũng là một kẻ thuần thục rất nhiều loại võ công khác nhau nên mọi đòn tấn công của hắn đều rất đa dạng.
Còn Dương mặc dù bị tấn công dồn dập, nhưng mọi đòn tấn công của Dũng, thì không biết bằng một cách nào đó hắn đều né được hết tất cả.
Đánh một hồi lâu bỗng nhiên Dũng hắn bắt đầu thấm mệt và các cú đấm, cú đá của hắn bắt đầu chậm đi.
Thấy thế Dương liền tận dụng cơ hội đó phản công, dùng một đấm tấn công thẳng vào ngực của Dũng khiến hắn nằm lăn ra sàn đấu.
Và cuối cùng người chiến thắng là Dương, sau đó là sự reo hò của tất cả những người đứng xung quanh võ đài, vì cuối cùng cũng có người đã hạ được con quái vật bất bại này.
Dương liền đi tới đưa tay xuống nói với Dũng: “Nào đứng dậy đi kể từ bây giờ cậu là đàn em của tôi nhớ là phải giữ lời đó”.
Và trong thời điểm đó chỉ với hai người bọn chúng mà đã làm giang hồ dậy sóng và chỉ vỏn vẹn vài năm ngắn ngủi thì chúng đã trở thành một thế lực đáng gờm ở thành phố tội ác.
Đến cả cảnh sát cho nhiều người vào điều tra tìm cách để diệt chúng thì đều một đi không trở lại.
Trở về thời điểm hiện tại thì Dương và Dũng đang nói chuyện thì bạn gái của Dương là Duyên liền bước vào nói: “Anh yêu, em có làm phiền anh nói chuyện với chú Dũng không vậy”.
Dương liền mỉm cười nói: “Không, không đâu bọn anh nói chuyện sắp xong rồi”.
Dũng: “À thôi để em ra ngoài đại ca và chị dâu nói chuyện vui vẻ đi ha, em không ở đây làm kỳ đà nữa đâu”.
Dũng liền bước ra ngoài thì Dương nói: “Sao đây hả mới gặp mặt đây mà đã nhớ anh rồi sao”.
Duyên: “Làm gì có chứ chỉ là em sợ thôi”.
Dương: “Sợ em sợ gì chứ hả?”.
Duyên: “Thì sợ cái vụ ngày mai ấy, vụ anh đi quyết đấu với tụi Tứ Thánh đó”.
Dương: “Trời em lo quá rồi đó không sao đâu, bọn anh để có được như ngày hôm nay đã phải tiêu diệt biết bao nhiêu băng nhóm, thì với tụi Tứ Thánh mới đến đó thì làm được gì chứ”.
Duyên: “Nhưng mà em vẫn lo lắm”.
Dương liền sờ vào mặt Duyên và nói: “Không sao đâu cứ tin ở anh và ở nhà làm thật nhiều món ngon cho anh cùng các anh em, để khi chiến thắng trở về tất cả cùng ăn mừng được không hả?”.
Duyên: “Vậy anh hứa về là phải về đó nhé nếu không em có chết cũng không tha cho anh đâu”.
Dương: “Được rồi một khi anh đã hứa thì anh sẽ làm được”.
Dương: “Ừ tao không bận gì hết mày vào đi, mà sao hôm nay mày rảnh rỗi đến đây nói chuyện với tao vậy, bình thường giờ này mày hay đi luyện quyền với thằng Dao lắm mà?”.
Dũng: “Thì lâu rồi anh em chúng ta không có dịp nói chuyện riêng nên nay rảnh rỗi đến nói chuyện chơi thôi”.
Dương: “Ok, nếu mày muốn nói chuyện thì tao cũng sẽ cùng mày nói chuyện tới sáng”.
Dũng liền kể: “Anh có còn nhớ cái lần đầu hai ta gặp nhau ở trên võ đài không?”.
Lúc này Dương liền nhớ về hình ảnh khi mà lần đầu hắn và Dũng đã gặp nhau tại võ đại.
Tại võ đài lúc này người đứng trên đó là Dũng của 5 năm trước, sau đó người bước lên võ đài là Dương.
Dũng nói: “Ê ông anh ở nơi này từ trước giờ tôi chưa thua ai bao giờ, ông anh mới lên đây lần đầu mà đã đòi đấu với vua võ đài như tôi rồi sao, bộ không sợ không có mạng ra à?”.
Dương cười nói: “Ha…ha…ha, chưa đánh thì chưa biết trước được điều gì đâu”.
Dũng: “Vậy thì cứ thử xem người nào sẽ là người cuối cùng bước khỏi sàn đấu này”.
Dương: “Vậy nếu như chú thua ta thì chú phải đi theo làm đàn em của ta chịu không hả?”.
Dũng: “Được nhưng nếu như ông thua thì sao hả?”.
Dương: “Nếu tôi thua thì tôi sẽ đi theo làm con chó của cậu chịu không hả?”.
Dũng cười lớn nói: “Ha…ha…ha, được quyết định vậy đi”.
Nói xong dứt câu hai người bọn họ liền lao vào nhau, Dũng là một kẻ thuần thục rất nhiều loại võ công khác nhau nên mọi đòn tấn công của hắn đều rất đa dạng.
Còn Dương mặc dù bị tấn công dồn dập, nhưng mọi đòn tấn công của Dũng, thì không biết bằng một cách nào đó hắn đều né được hết tất cả.
Đánh một hồi lâu bỗng nhiên Dũng hắn bắt đầu thấm mệt và các cú đấm, cú đá của hắn bắt đầu chậm đi.
Thấy thế Dương liền tận dụng cơ hội đó phản công, dùng một đấm tấn công thẳng vào ngực của Dũng khiến hắn nằm lăn ra sàn đấu.
Và cuối cùng người chiến thắng là Dương, sau đó là sự reo hò của tất cả những người đứng xung quanh võ đài, vì cuối cùng cũng có người đã hạ được con quái vật bất bại này.
Dương liền đi tới đưa tay xuống nói với Dũng: “Nào đứng dậy đi kể từ bây giờ cậu là đàn em của tôi nhớ là phải giữ lời đó”.
Và trong thời điểm đó chỉ với hai người bọn chúng mà đã làm giang hồ dậy sóng và chỉ vỏn vẹn vài năm ngắn ngủi thì chúng đã trở thành một thế lực đáng gờm ở thành phố tội ác.
Đến cả cảnh sát cho nhiều người vào điều tra tìm cách để diệt chúng thì đều một đi không trở lại.
Trở về thời điểm hiện tại thì Dương và Dũng đang nói chuyện thì bạn gái của Dương là Duyên liền bước vào nói: “Anh yêu, em có làm phiền anh nói chuyện với chú Dũng không vậy”.
Dương liền mỉm cười nói: “Không, không đâu bọn anh nói chuyện sắp xong rồi”.
Dũng: “À thôi để em ra ngoài đại ca và chị dâu nói chuyện vui vẻ đi ha, em không ở đây làm kỳ đà nữa đâu”.
Dũng liền bước ra ngoài thì Dương nói: “Sao đây hả mới gặp mặt đây mà đã nhớ anh rồi sao”.
Duyên: “Làm gì có chứ chỉ là em sợ thôi”.
Dương: “Sợ em sợ gì chứ hả?”.
Duyên: “Thì sợ cái vụ ngày mai ấy, vụ anh đi quyết đấu với tụi Tứ Thánh đó”.
Dương: “Trời em lo quá rồi đó không sao đâu, bọn anh để có được như ngày hôm nay đã phải tiêu diệt biết bao nhiêu băng nhóm, thì với tụi Tứ Thánh mới đến đó thì làm được gì chứ”.
Duyên: “Nhưng mà em vẫn lo lắm”.
Dương liền sờ vào mặt Duyên và nói: “Không sao đâu cứ tin ở anh và ở nhà làm thật nhiều món ngon cho anh cùng các anh em, để khi chiến thắng trở về tất cả cùng ăn mừng được không hả?”.
Duyên: “Vậy anh hứa về là phải về đó nhé nếu không em có chết cũng không tha cho anh đâu”.
Dương: “Được rồi một khi anh đã hứa thì anh sẽ làm được”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.