Chương 1150: Câu cá
Phong Thanh Dương
19/09/2018
Đôi mắt của gã trợn lên, nhìn Long Thần với ánh mắt ngơ ngác. Tinh thần trong mắt tán loạn.
"Ta nói cho ngươi. Người giết ngươi, đã ra đời lâu rồi."
Long Thần thu lại nắm đấm, nói năng hời hợt.
"Ngươi..."
Một chữ này chưa kịp nói ra, thì Thất gia đã cứng ngắc ngã ra phía sau. Dưới một quyền của Long Thần, thì tất cả mọi thứ trong người gã đều bị chấn nát. Trong đó có cả thần võ hồn của gã.
Mỗi người đều phải trả giá cho việc mình đã làm. Đây chính là cái giá mà đối phương phải trả. Đồng thời Long Thần cũng khiến những người còn lại kính sợ. Hắn không muốn bắt nạt người khác. Nhưng nếu điệu thấp không được, thì hãy để tất cả đến ồ ạt đi. Có lẽ điều này sẽ khiến hai người đó thích. Long Thần nhìn về phía trung tâm của Thánh Vũ cung, rồi cười.
Trong nụ cười của hắn, Thất gia đã ngã xuống đất, chết đến mức không thể chết lại.
"Long Thần..."
Cung Chính đưa tay ra, đờ đẫn nhìn Long Thần. Trong đầu gã hỗn loạn. Long Thần lại ra tay giết người. Một mặt gã kinh ngạc trước thực lực kinh khủng của Long Thần. Còn một mặt khác thì gã kinh hãi.
Long Thần giết người, hơn nữa còn giết lão Thất của Thất Thánh bang. Hậu quả sẽ kinh khủng cỡ nào, trong lòng Cung Chính rõ ràng. Nếu người của Chân Vũ Đế Cung không ra mặt, thì kết cục của gã và Long Thần sẽ rất thê thảm.
Cung Chính đã tuyệt vọng, quả nhiên người trẻ tuổi dễ xúc động. Ngay cả chuyện như vậy mà cũng dám làm, không nhíu mày chút nào.
Bên cạnh Thất gia, những người khác cũng dại ra. Ai nghĩ đường đường là lão Thất của Thất Thánh bang, lại mất mạng kiểu này. Cảnh giới của Long Thần là Thần Vũ cảnh tầng hai. Tại sao hắn có thể làm được. Mặc dù nói đối phương rất yếu. Nhưng Thất gia vừa chết, thì bọn họ cũng mất đi người tâm phúc. Con mắt huyết sát của Long Thần, khiến bọn họ cảm thấy uy hiếp trí mạng.
Những lo lắng của họ cũng phát ra miệng.
Ầm ầm.
Trong phạm vi của Phệ Linh Yêu Đồng, thì người của Thất Thánh bang đang lao về phía bên này. Lúc Long Thần đánh chết Thất gia, thì có không ít người đã đến bên cạnh, nhìn chằm chằm Long Thần. Sau khi bọn họ nhìn thấy một thi thể nằm dưới đất, thì sắc mặt của bọn họ đều thay đổi. Bọn họ ý thức được, đây là việc lớn của Thất Thánh bang.
Việc lớn thì phải chờ lãnh đạo giải quyết. Trong thời gian ngắn, hơn nghìn người đã tụ tập xung quanh Long Thần. Trong đó, một bộ phận nhỏ là người của Thất Thánh bang, còn lại là võ giả khác vây xem. Việc không liên quan đến mình thì tránh thật xa, mà phụ cận cũng không có thế lực nào lớn như Thất Thánh bang. Long Thần cũng không có bạn bè, cho nên khi Long Thần bị vây lại, cũng không có ai đến giúp hắn.
“Xảy ra chuyện gì, sao náo nhiệt như vậy?"
“Ngươi thấy tiểu tử kia không, và thi thể dưới đất kia nữa. Hắn đã giết lão Thất của Thất Thánh bang.”
"Sao lão Cung lại ở bên cạnh. Tiểu tử kia là mới đến hả, mới đến đúng là dễ xúc động."
“Lần này lão Cung thảm rồi. Từ khi Thất Thánh bang được thành lập đến nay. Bảy huynh đệ họ chưa chết người nào. Bây giờ, lão Thất nhỏ nhất chết rồi. Sáu người còn lại chắc sẽ điên lắm đây. Lần này Thất Thánh bang không xử lý việc này ra hồn, thì không còn uy nghiêm trong Thánh Vũ cung nữa.”
Vô số tiếng nghị luận vang lên.
Người của Thất Thánh bang trông thấy thi thể đáng thương dưới đất kia. Mắt đều hiện lên ánh sáng lạnh, cũng có người cười trên sự đau khổ của người khác. Tiểu tử này lại dám giết Thất gia, vậy chuyện kế tiếp sẽ rất kinh khủng.
“Lão Thất!"
Một đám người lao đến. Đó là sáu người đàn ông vạm vỡ. Cả đám đều khôi ngô cường tráng. Trên người đều toát ra sát khí. Vừa nhìn thì đã nhận ra, trước khi đến Thánh Vũ cung chắc cũng là sơn tặc hay cường đạo gì đó. Chuyện giết người cướp của, đã làm rất nhiều. Long Thần nghĩ đây chính là sáu vị còn lại của Thất Thánh bang, bèn dùng chân đá một cái. Thi thể của Thất gia bay đến dưới chân sáu người. Long Thần nói:
“Đây là Thất đệ của các ngươi đúng không. Các ngươi có thể mang gã về. Tiểu tử này không hiểu lễ nghĩa, quá hung hăng phách lối, đúng là không có văn hóa gì. Ta để gã đi đầu thai trước, thay một thân phận mới, rồi được dạy lại. Nói không chừng mười tám năm sau, gã chính là một đứa bé ngoan.”
Hiện trường khẩn trương như vậy, ai cũng không nghĩ rằng dưới áp lực như thế này. Long Thần vẫn có thể nói đùa. Sau khi sáu vị khác của Thất Thánh bang đến, thì cơ bản hơn nghìn người đã đến đông đủ. Sáu vị của Thất Thánh bang, phần lớn là mới vào Thần Vũ cảnh tầng ba, cũng có hai vị là Thần Vũ cảnh tầng ba viên mãn. Trong Thánh Vũ cung, võ giả thế này coi như rất mạnh mẽ. Đáng tiếc là tiềm lực của họ không cao, cho nên đến nay vẫn chưa vào được Chân Vũ Đế Cung. Đương nhiên ở Thánh Vũ cung, thì bọn họ cũng sống không tệ, căn bản không muốn đi vào Chân Vũ Đế Cung.
Thế lực của bọn họ, là một bá chủ của Thánh Vũ cung. Nếu bọn họ đi vào Chân Vũ Đế Cung, thì bọn họ chính là cải trắng.
Long Thần nghĩ một lát. đoán chừng sứ giả Chân Vũ bên kia cũng đã biến mất, Vị Võ si và Tửu si kia sẽ không bỏ qua màn biểu diễn này, xem ra hắn không cần đợi mười ngày.
Lời nói của Long Thần, kích thích rất lớn đối với hơn nghìn người của Thất Thánh bang. Trong vây quanh của hơn nghìn người, mặt của Cung Chính đã trắng bệch, thậm chí hai chân đều đang run rẩy. Long Thần thì trái lại, trò chuyện vui vẻ, sắc mặt cũng không có biến hóa gì. Mặc dù cảnh giới của hai người bằng nhau, nhưng biểu hiện thực tế khác biệt quá lớn.
Mấy vị võ giả của Thất Thánh bang cho rằng. Long Thần biểu hiện như vậy. Tất cả có hai khả năng. Nếu hắn không có chỗ dựa vào, thì chính là thằng đần. Mặc dù Long Thần không phải là thằng đần. Nhưng người của Thất Thánh bang cũng không nhìn ra người mới đến này, có chỗ dựa gì đặc biệt.
Bảy người họ cùng nhau thành lập Thất Thánh bang, là dùng để bắt nạt người khác, chứ không phải bị người khác bắt nạt. Trong Thất Thánh bang, mặc dù đa số mọi người không có tình cảm với lão Thất, không đáng để rơi lệ. Nhưng đối phương lại dám bắt nạt họ. Hôm nay, nếu họ không cho Long Thần một bài học chí mạng, thì nhất định thanh danh của Thất Thánh bang sẽ không còn sót lại chút gì.
Lúc này, hơn nghìn võ giả của Thất Thánh bang, cũng đang vây lại Long Thần và Cung Chính. Mặc dù Cung Chính đã có tuổi, cũng có can đảm. Nhưng đứng trước cái chết, thì hai chân cũng nhũn ra. Người của Thất Thánh bang không cho họ một cơ hội giải thích nào. Trên mặt mỗi người, đều tràn ngập sát khí. Nhất là sáu người đàn ông vạm vỡ của Thất Thánh bang.
Một người đàn ông vạm vỡ trong đó bước đến đầu tiên. Sắc mặt âm trầm nhìn Long Thần, quát ầm lên:
“Báo ra tên của ngươi, nếu ngươi không chống được thủ đoạn của bọn ta, thì hôm nay ngươi nhất định phải chết."
Khí thế của hơn nghìn võ giả Thần Vũ cảnh, phóng lên bầu trời, trấn áp về phía Long Thần. Trong đó có một bộ phận võ giả Thần Vũ cảnh tầng ba, đã thiên nhân hợp nhất, có thể điều động đế linh khí. Mỗi một hành động, đất trời đều gào thét, rất kinh khủng. Long Thần bị uy thế của bọn họ ép lui về phía sau.
Nói thật ra, hơn nghìn Thần Vũ cảnh tập hợp lại một chỗ, áp lực sẽ vô cùng lớn. Cung Chính bị bọn họ nhìn một cái, đã phun ra một ngụm máu tươi, lảo đảo lui về phía sau mấy bước, suýt chút nữa ngã lăn ra đất.
"Võ si Nam Cung Liệt chiến đấu với hơn vạn người đều thành thạo điêu luyện. Ta chỉ chiến đấu với một nghìn người, phải chống được mới được..."
Long Thần không xúc động. Kỳ thật hắn hiểu mình đang làm cái gì. Lúc này, tất cả mọi người đang chờ Long Thần trả lời. Đúng lúc này, Long Thần kéo Cung Chính đang bị thương ra phía sau.
Động tác của Long Thần, khiến hơn nghìn người dừng bước.
Mặc dù bọn họ không tin, nhưng trực giác nói cho bọn họ. Lúc này, kẻ dám giết người của Thất Thánh bang, lại bình tĩnh như vậy, chắc là có điều gì dựa vào.
Chẳng qua, Long Thần khiến bọn họ thất vọng.
Dưới áp lực kinh khủng này, thậm chí dưới con mắt của hàng vạn người. Long Thần bỗng nhiên cười nói:
"Các ngươi không nên lo lắng. Ta căn bản không có ô dù gì, chỉ có một mạng quèn thôi. Các ngươi có gan thì đến đuổi ta đi."
Đường đường là cường giả Thần Vũ cảnh. Thế mà Long Thần lại muốn chơi trò mèo bắt chuột với bọn họ.
Xoát.
Long Thần vừa dứt lời. Điều khiến tất cả mọi người kinh ngạc chính là. Lúc này, Long Thần lại biến thành một tia chớp vàng. Trong nháy mắt, hắn vọt đến trước mặt người đi đầu. Đây là một võ giả Thần Vũ cảnh tầng ba viên mãn. Trước mặt người khác, võ giả như thế này là rất mạnh mẽ, rất kinh khủng. Nhưng đối với Long Thần mà nói, thì chả là gì. Hắn là người mà ngay cả Sở Thiên Ca cũng dám giết.
Mặc dù là dựa vào sức mạnh Huyết Tế.
Một đấm.
Xung quanh vang lên tiếng hoan hô thán phục giống như dời núi lấp biển. Long Thần chỉ dùng một đấm, lão Nhị của Thất Thánh bang, lập tức trúng ngay bụng, ngã lăn ra đất. Sắc mặt trắng bệch, nửa ngày đều không đứng lên nổi.
"Tốc độ quá chậm."
Trong thời gian rất ngắn, dưới ánh mắt đờ đẫn của mọi người, Long Thần đã về đến bên người Cung Chính. Đúng lúc này, hắn bỗng nhiên kéo người Cung Chính, biến mất nhanh chóng. Tiếng cười càn rỡ của Long Thần không ngừng quanh quẩn bên tai mỗi người của Thất Thánh bang.
"Một đám phế vật, ỷ vào nhiều người, còn lại chả làm được cái quái gì. Nếu các ngươi dám chiến, thì một mình Long Thần ta cũng dám đối mặt với toàn bộ các ngươi. Không cần đi chỗ khác, muốn chứng minh các ngươi không hèn nhát, thì hãy tiến lên.
Lão Thất bị đánh chết. Lão Nhị bị một quyền trọng thương. Người của Thất Thánh bang đang rung động trước sức mạnh của Long Thần. Đồng thời bọn họ cũng cảm thấy bị sỉ nhục, vô cùng nhục nhã. Thất Thánh bang hoành hành Thánh Vũ cung, chưa bao giờ chịu nỗi nhục như thế này. Bọn họ lại bị người khác nói là phế vật, cứ như vậy, các thành viên của Thất Thánh bang vốn không có thù oán gì với Long Thần, bây giờ cũng đã kết thù.
"Đuổi theo!"
"Giết tên tiểu tử đó, báo thù cho Thất gia."
"Đúng vậy! Tiểu tử này ỷ vào tốc độ nhanh, nhưng không biết núi cao còn có núi cao hơn. Chúng ta có hơn nghìn cường giả Thần Vũ cảnh, còn có mấy vị Thần Vũ cảnh tầng ba. Chúng ta không tin không đối phó được tên này. Hắn thật sự coi mình là tiền bối Võ si hay chăng.
"Các huynh đệ, đuổi theo."
Long Thần cũng không chạy nhanh. Bây giờ, nếu hắn phát huy hết tốc độ, thì không ai đuổi kịp. Nhưng Long Thần muốn dùng bọn này làm mồi câu, câu lên cá lớn. Lúc đầu, hắn không có ý nghĩ này. Nhưng sau khi bọn họ mạo phạm hắn, thì hắn thuận tiện nên làm luôn.
Một nghìn người ầm ầm, kêu đánh kêu giết, đang đuổi theo một người. Cảnh tượng như vậy, trong nháy mắt kinh động đến hơn nửa Thánh Vũ cung. Ngoài vạn người hỗn chiến tuyển chọn, thì có rất ít động tĩnh lớn như vậy, mà cũng không ai dám gây ra động tĩnh lớn như thế này
"Ta nói cho ngươi. Người giết ngươi, đã ra đời lâu rồi."
Long Thần thu lại nắm đấm, nói năng hời hợt.
"Ngươi..."
Một chữ này chưa kịp nói ra, thì Thất gia đã cứng ngắc ngã ra phía sau. Dưới một quyền của Long Thần, thì tất cả mọi thứ trong người gã đều bị chấn nát. Trong đó có cả thần võ hồn của gã.
Mỗi người đều phải trả giá cho việc mình đã làm. Đây chính là cái giá mà đối phương phải trả. Đồng thời Long Thần cũng khiến những người còn lại kính sợ. Hắn không muốn bắt nạt người khác. Nhưng nếu điệu thấp không được, thì hãy để tất cả đến ồ ạt đi. Có lẽ điều này sẽ khiến hai người đó thích. Long Thần nhìn về phía trung tâm của Thánh Vũ cung, rồi cười.
Trong nụ cười của hắn, Thất gia đã ngã xuống đất, chết đến mức không thể chết lại.
"Long Thần..."
Cung Chính đưa tay ra, đờ đẫn nhìn Long Thần. Trong đầu gã hỗn loạn. Long Thần lại ra tay giết người. Một mặt gã kinh ngạc trước thực lực kinh khủng của Long Thần. Còn một mặt khác thì gã kinh hãi.
Long Thần giết người, hơn nữa còn giết lão Thất của Thất Thánh bang. Hậu quả sẽ kinh khủng cỡ nào, trong lòng Cung Chính rõ ràng. Nếu người của Chân Vũ Đế Cung không ra mặt, thì kết cục của gã và Long Thần sẽ rất thê thảm.
Cung Chính đã tuyệt vọng, quả nhiên người trẻ tuổi dễ xúc động. Ngay cả chuyện như vậy mà cũng dám làm, không nhíu mày chút nào.
Bên cạnh Thất gia, những người khác cũng dại ra. Ai nghĩ đường đường là lão Thất của Thất Thánh bang, lại mất mạng kiểu này. Cảnh giới của Long Thần là Thần Vũ cảnh tầng hai. Tại sao hắn có thể làm được. Mặc dù nói đối phương rất yếu. Nhưng Thất gia vừa chết, thì bọn họ cũng mất đi người tâm phúc. Con mắt huyết sát của Long Thần, khiến bọn họ cảm thấy uy hiếp trí mạng.
Những lo lắng của họ cũng phát ra miệng.
Ầm ầm.
Trong phạm vi của Phệ Linh Yêu Đồng, thì người của Thất Thánh bang đang lao về phía bên này. Lúc Long Thần đánh chết Thất gia, thì có không ít người đã đến bên cạnh, nhìn chằm chằm Long Thần. Sau khi bọn họ nhìn thấy một thi thể nằm dưới đất, thì sắc mặt của bọn họ đều thay đổi. Bọn họ ý thức được, đây là việc lớn của Thất Thánh bang.
Việc lớn thì phải chờ lãnh đạo giải quyết. Trong thời gian ngắn, hơn nghìn người đã tụ tập xung quanh Long Thần. Trong đó, một bộ phận nhỏ là người của Thất Thánh bang, còn lại là võ giả khác vây xem. Việc không liên quan đến mình thì tránh thật xa, mà phụ cận cũng không có thế lực nào lớn như Thất Thánh bang. Long Thần cũng không có bạn bè, cho nên khi Long Thần bị vây lại, cũng không có ai đến giúp hắn.
“Xảy ra chuyện gì, sao náo nhiệt như vậy?"
“Ngươi thấy tiểu tử kia không, và thi thể dưới đất kia nữa. Hắn đã giết lão Thất của Thất Thánh bang.”
"Sao lão Cung lại ở bên cạnh. Tiểu tử kia là mới đến hả, mới đến đúng là dễ xúc động."
“Lần này lão Cung thảm rồi. Từ khi Thất Thánh bang được thành lập đến nay. Bảy huynh đệ họ chưa chết người nào. Bây giờ, lão Thất nhỏ nhất chết rồi. Sáu người còn lại chắc sẽ điên lắm đây. Lần này Thất Thánh bang không xử lý việc này ra hồn, thì không còn uy nghiêm trong Thánh Vũ cung nữa.”
Vô số tiếng nghị luận vang lên.
Người của Thất Thánh bang trông thấy thi thể đáng thương dưới đất kia. Mắt đều hiện lên ánh sáng lạnh, cũng có người cười trên sự đau khổ của người khác. Tiểu tử này lại dám giết Thất gia, vậy chuyện kế tiếp sẽ rất kinh khủng.
“Lão Thất!"
Một đám người lao đến. Đó là sáu người đàn ông vạm vỡ. Cả đám đều khôi ngô cường tráng. Trên người đều toát ra sát khí. Vừa nhìn thì đã nhận ra, trước khi đến Thánh Vũ cung chắc cũng là sơn tặc hay cường đạo gì đó. Chuyện giết người cướp của, đã làm rất nhiều. Long Thần nghĩ đây chính là sáu vị còn lại của Thất Thánh bang, bèn dùng chân đá một cái. Thi thể của Thất gia bay đến dưới chân sáu người. Long Thần nói:
“Đây là Thất đệ của các ngươi đúng không. Các ngươi có thể mang gã về. Tiểu tử này không hiểu lễ nghĩa, quá hung hăng phách lối, đúng là không có văn hóa gì. Ta để gã đi đầu thai trước, thay một thân phận mới, rồi được dạy lại. Nói không chừng mười tám năm sau, gã chính là một đứa bé ngoan.”
Hiện trường khẩn trương như vậy, ai cũng không nghĩ rằng dưới áp lực như thế này. Long Thần vẫn có thể nói đùa. Sau khi sáu vị khác của Thất Thánh bang đến, thì cơ bản hơn nghìn người đã đến đông đủ. Sáu vị của Thất Thánh bang, phần lớn là mới vào Thần Vũ cảnh tầng ba, cũng có hai vị là Thần Vũ cảnh tầng ba viên mãn. Trong Thánh Vũ cung, võ giả thế này coi như rất mạnh mẽ. Đáng tiếc là tiềm lực của họ không cao, cho nên đến nay vẫn chưa vào được Chân Vũ Đế Cung. Đương nhiên ở Thánh Vũ cung, thì bọn họ cũng sống không tệ, căn bản không muốn đi vào Chân Vũ Đế Cung.
Thế lực của bọn họ, là một bá chủ của Thánh Vũ cung. Nếu bọn họ đi vào Chân Vũ Đế Cung, thì bọn họ chính là cải trắng.
Long Thần nghĩ một lát. đoán chừng sứ giả Chân Vũ bên kia cũng đã biến mất, Vị Võ si và Tửu si kia sẽ không bỏ qua màn biểu diễn này, xem ra hắn không cần đợi mười ngày.
Lời nói của Long Thần, kích thích rất lớn đối với hơn nghìn người của Thất Thánh bang. Trong vây quanh của hơn nghìn người, mặt của Cung Chính đã trắng bệch, thậm chí hai chân đều đang run rẩy. Long Thần thì trái lại, trò chuyện vui vẻ, sắc mặt cũng không có biến hóa gì. Mặc dù cảnh giới của hai người bằng nhau, nhưng biểu hiện thực tế khác biệt quá lớn.
Mấy vị võ giả của Thất Thánh bang cho rằng. Long Thần biểu hiện như vậy. Tất cả có hai khả năng. Nếu hắn không có chỗ dựa vào, thì chính là thằng đần. Mặc dù Long Thần không phải là thằng đần. Nhưng người của Thất Thánh bang cũng không nhìn ra người mới đến này, có chỗ dựa gì đặc biệt.
Bảy người họ cùng nhau thành lập Thất Thánh bang, là dùng để bắt nạt người khác, chứ không phải bị người khác bắt nạt. Trong Thất Thánh bang, mặc dù đa số mọi người không có tình cảm với lão Thất, không đáng để rơi lệ. Nhưng đối phương lại dám bắt nạt họ. Hôm nay, nếu họ không cho Long Thần một bài học chí mạng, thì nhất định thanh danh của Thất Thánh bang sẽ không còn sót lại chút gì.
Lúc này, hơn nghìn võ giả của Thất Thánh bang, cũng đang vây lại Long Thần và Cung Chính. Mặc dù Cung Chính đã có tuổi, cũng có can đảm. Nhưng đứng trước cái chết, thì hai chân cũng nhũn ra. Người của Thất Thánh bang không cho họ một cơ hội giải thích nào. Trên mặt mỗi người, đều tràn ngập sát khí. Nhất là sáu người đàn ông vạm vỡ của Thất Thánh bang.
Một người đàn ông vạm vỡ trong đó bước đến đầu tiên. Sắc mặt âm trầm nhìn Long Thần, quát ầm lên:
“Báo ra tên của ngươi, nếu ngươi không chống được thủ đoạn của bọn ta, thì hôm nay ngươi nhất định phải chết."
Khí thế của hơn nghìn võ giả Thần Vũ cảnh, phóng lên bầu trời, trấn áp về phía Long Thần. Trong đó có một bộ phận võ giả Thần Vũ cảnh tầng ba, đã thiên nhân hợp nhất, có thể điều động đế linh khí. Mỗi một hành động, đất trời đều gào thét, rất kinh khủng. Long Thần bị uy thế của bọn họ ép lui về phía sau.
Nói thật ra, hơn nghìn Thần Vũ cảnh tập hợp lại một chỗ, áp lực sẽ vô cùng lớn. Cung Chính bị bọn họ nhìn một cái, đã phun ra một ngụm máu tươi, lảo đảo lui về phía sau mấy bước, suýt chút nữa ngã lăn ra đất.
"Võ si Nam Cung Liệt chiến đấu với hơn vạn người đều thành thạo điêu luyện. Ta chỉ chiến đấu với một nghìn người, phải chống được mới được..."
Long Thần không xúc động. Kỳ thật hắn hiểu mình đang làm cái gì. Lúc này, tất cả mọi người đang chờ Long Thần trả lời. Đúng lúc này, Long Thần kéo Cung Chính đang bị thương ra phía sau.
Động tác của Long Thần, khiến hơn nghìn người dừng bước.
Mặc dù bọn họ không tin, nhưng trực giác nói cho bọn họ. Lúc này, kẻ dám giết người của Thất Thánh bang, lại bình tĩnh như vậy, chắc là có điều gì dựa vào.
Chẳng qua, Long Thần khiến bọn họ thất vọng.
Dưới áp lực kinh khủng này, thậm chí dưới con mắt của hàng vạn người. Long Thần bỗng nhiên cười nói:
"Các ngươi không nên lo lắng. Ta căn bản không có ô dù gì, chỉ có một mạng quèn thôi. Các ngươi có gan thì đến đuổi ta đi."
Đường đường là cường giả Thần Vũ cảnh. Thế mà Long Thần lại muốn chơi trò mèo bắt chuột với bọn họ.
Xoát.
Long Thần vừa dứt lời. Điều khiến tất cả mọi người kinh ngạc chính là. Lúc này, Long Thần lại biến thành một tia chớp vàng. Trong nháy mắt, hắn vọt đến trước mặt người đi đầu. Đây là một võ giả Thần Vũ cảnh tầng ba viên mãn. Trước mặt người khác, võ giả như thế này là rất mạnh mẽ, rất kinh khủng. Nhưng đối với Long Thần mà nói, thì chả là gì. Hắn là người mà ngay cả Sở Thiên Ca cũng dám giết.
Mặc dù là dựa vào sức mạnh Huyết Tế.
Một đấm.
Xung quanh vang lên tiếng hoan hô thán phục giống như dời núi lấp biển. Long Thần chỉ dùng một đấm, lão Nhị của Thất Thánh bang, lập tức trúng ngay bụng, ngã lăn ra đất. Sắc mặt trắng bệch, nửa ngày đều không đứng lên nổi.
"Tốc độ quá chậm."
Trong thời gian rất ngắn, dưới ánh mắt đờ đẫn của mọi người, Long Thần đã về đến bên người Cung Chính. Đúng lúc này, hắn bỗng nhiên kéo người Cung Chính, biến mất nhanh chóng. Tiếng cười càn rỡ của Long Thần không ngừng quanh quẩn bên tai mỗi người của Thất Thánh bang.
"Một đám phế vật, ỷ vào nhiều người, còn lại chả làm được cái quái gì. Nếu các ngươi dám chiến, thì một mình Long Thần ta cũng dám đối mặt với toàn bộ các ngươi. Không cần đi chỗ khác, muốn chứng minh các ngươi không hèn nhát, thì hãy tiến lên.
Lão Thất bị đánh chết. Lão Nhị bị một quyền trọng thương. Người của Thất Thánh bang đang rung động trước sức mạnh của Long Thần. Đồng thời bọn họ cũng cảm thấy bị sỉ nhục, vô cùng nhục nhã. Thất Thánh bang hoành hành Thánh Vũ cung, chưa bao giờ chịu nỗi nhục như thế này. Bọn họ lại bị người khác nói là phế vật, cứ như vậy, các thành viên của Thất Thánh bang vốn không có thù oán gì với Long Thần, bây giờ cũng đã kết thù.
"Đuổi theo!"
"Giết tên tiểu tử đó, báo thù cho Thất gia."
"Đúng vậy! Tiểu tử này ỷ vào tốc độ nhanh, nhưng không biết núi cao còn có núi cao hơn. Chúng ta có hơn nghìn cường giả Thần Vũ cảnh, còn có mấy vị Thần Vũ cảnh tầng ba. Chúng ta không tin không đối phó được tên này. Hắn thật sự coi mình là tiền bối Võ si hay chăng.
"Các huynh đệ, đuổi theo."
Long Thần cũng không chạy nhanh. Bây giờ, nếu hắn phát huy hết tốc độ, thì không ai đuổi kịp. Nhưng Long Thần muốn dùng bọn này làm mồi câu, câu lên cá lớn. Lúc đầu, hắn không có ý nghĩ này. Nhưng sau khi bọn họ mạo phạm hắn, thì hắn thuận tiện nên làm luôn.
Một nghìn người ầm ầm, kêu đánh kêu giết, đang đuổi theo một người. Cảnh tượng như vậy, trong nháy mắt kinh động đến hơn nửa Thánh Vũ cung. Ngoài vạn người hỗn chiến tuyển chọn, thì có rất ít động tĩnh lớn như vậy, mà cũng không ai dám gây ra động tĩnh lớn như thế này
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.