Chương 1151: Trảm nghìn người
Phong Thanh Dương
19/09/2018
Trong chốc lát, phần lớn người đều trong trạng thái tu luyện tỉnh lại,
nhìn về phía đội ngũ đuổi bắt khổng lồ, chủ yếu là xem trò vui.
Trong Thánh Vũ cung này, trò vui không nhiều lắm.
Vừa rồi, hơn triệu người tản đi chưa được nửa tiếng, nên còn rất nhiều người chưa rời đi, cứ như vậy bị kinh động, đuổi theo bóng lưng của đám người Thất Thánh bang.
"Rốt cuộc là chuyện gì vậy?"
"Hình như là Thất Thánh bang đang đuổi theo người nào đó."
" Bọn họ choáng váng rồi hả, đùa giỡn tí uy phong thì được. Nhưng bọn họ dám gây ra động tĩnh lớn như thế này. Nếu bọn họ làm ảnh hưởng đến Võ si tiền bối, thì chắc chắn không có quả ngon để ăn. Bọn họ xây dựng bang phái trong Thánh Vũ cung. Võ si tiền bối chả muốn quản, nên nhắm một con mắt mở một con mắt cho bọn họ. Nhưng nếu bọn họ gây ra động tĩnh lớn như vậy. Chắc chắn Võ si tiền bối sẽ không khách khí.”
" Đó là tất nhiên, chúng ta nhanh đi xem trò vui đi."
Long Thần chạy thẳng một mạch, rất nhanh đã đến quảng trường Thánh Vũ. Lúc này, Cung Chính đã bình tĩnh lại. Gã ý thức được Long Thần điên cuồng và mạnh mẽ như vậy. Trong khoảng thời gian tiếp theo, gã bình phục tinh thần, hỏi:
"Long Thần huynh! Rốt cuộc huynh muốn làm gì."
"Lão Cung! Huynh nói, nếu như ta lấy sức một người, đánh nhừ đòn hơn nghìn người bọn họ, mà người của Chân Vũ Đế Cung thấy được, thì bọn họ sẽ có phản ứng gì?"
Cung Chính hơi ngây người, Lúc này, gã mới hiểu ý trong lời nói của Long Thần. Điều này đúng là quá điên cuồng...
"Huynh muốn vào Chân Vũ Đế Cung. Nếu huynh khiến Võ si tiền bối vui vẻ thì... Huynh có thể làm được sao. Hơn nghìn Thần Vũ cảnh, hơn nghìn người đó. Huynh không phải Thần Vũ cảnh tầng sáu, chỉ sợ không thể làm được."
Có thể nói, Thần Vũ cảnh là tồn tại có thể thông thần. Dù là Phồn Tinh cảnh, cũng có gần vạn khiếu huyệt, giống như trời sao trong cơ thể. Thần Vũ cảnh tầng hai thức tỉnh thần thức, tầng ba cường hóa lĩnh vực, dẫn động sức mạnh đất trời, thiên nhân hợp nhất. Hơn nghìn võ giả cảnh giới này tập hợp chung một chỗ, cùng nhau hình thành sức mạnh kinh khủng của tinh thần và cơ thể.
Ngoài tồn tại đỉnh phong như Võ si Nam Cung Liệt, thì người bình thường không thể chịu nổi.
"Ta có thể."
Long Thần không nói hai lời, quăng Cung Chính ra ngoài.
"Huynh đứng bên cạnh nhìn. Bọn họ sẽ không chú ý đến huynh."
Cung Chính rất nhanh bị ném vào giữa đám người. Người của Thất Thánh bang căn bản không chú ý gã, mà gắt gao đuổi theo Long Thần. Người của Thất Thánh bang trông thấy. Nơi này là quảng trường Thánh Vũ trống trải. Nó là địa bàn của sứ giả Chân Vũ. Người của Thất Thánh bang trông thấy kẻ làm nhục họ đang nhảy nhót tưng bừng, thì không ai cam tâm. Đám người tiếp tục đuổi theo, hung thần ác sát, trong mắt sắp toát ra lửa.
Ngoài Thất Thánh bang, thì cũng có mấy chục nghìn võ giả bắt đầu vây lại quảng trường Thánh Vũ. Cung Chính bị kẹt trong đám người. Lúc này, đầu của hắn giống như đang nằm mơ, chỉ bước chân đi cùng đám người theo bản năng.
"Thiếu niên đó là ai?"
"Tại sao người của Thất Thánh bang, lại phái ra nhiều người như vậy đối phó hắn. Chẳng lẽ thiếu niên này rất mạnh, không phải là loại vừa mở ra thần thức kia."
Đám người nghĩ mãi không ra.
Lúc này, khi gần đến trung tâm quảng trường Thánh Vũ. Long Thần bèn dừng lại, rồi quay đầu nhìn lại. Hơn ngàn võ giả Thất Thánh bang cuốn lên cát bụi đầy trời, điên cuồng giết đến. Phía sau bọn họ còn có mấy chục nghìn người vây xem.
Thánh Vũ cung chưa có khi nào ầm ĩ như vậy. Động tĩnh lớn như vậy. Long Thần không tin Võ si và Tửu si không biết. Lúc này, bọn họ chắc ở một góc nào đó nhìn mình. Sứ giả của Chân Vũ Đế Cung, có lẽ cũng cảm thấy hứng thú với mình. Trên thực thế, Thánh Vũ cung tiến vào Chân Vũ Đế Cung, cũng không có chế độ tuyển chọn nghiêm khắc. Chỉ cần đạt được hai lão tổ tông kia tán thành là được. Bởi vì điều này, Long Thần không ngại nổi tiếng một lần.
Giống như suy nghĩ của Long Thần, một bên khác của quảng trường Thánh Vũ. Đám sứ giả Chân Vũ đều chú ý đến chuyện ở đây. Lúc đầu, bọn họ muốn ra ngăn lại. Nhưng vào lúc đó, Tửu si Hàn Vẫn Tinh vẫn đang uống rượu, như cái xác không hồn. Còn Võ si Nam Cung Liệt lại ra mặt bảo bọn họ dừng lại.
Trong mắt Võ si Nam Cung Liệt, nhìn Long Thần với vẻ nóng bỏng và kích động. Những sứ giả Chân Vũ đó đưa mặt nhìn nhau. Bọn họ đều biết đó là đối thủ khiến lão sôi trào. Cho nên lần này, thiếu niên cao điệu kỳ lạ kia, đoán chừng sẽ bi kịch. Hắn sẽ bị Võ si cuốn lấy đánh nhau. Đây là một chuyện vô cùng kinh khủng.
Sở dĩ lão được gọi là Võ si. Bởi vì lão không những đấu với cường giả, đấu với võ giả cùng cấp, mà thậm chí còn đấu với người yếu hơn lão, chỉ cần thiên tài là được. Lão cũng rất vui vẻ. Đó chính là Nam Cung Liệt.
Long Thần mơ hồ cảm nhận được một ánh mắt nóng bỏng đang nhìn về phía mình.
"Cá lớn mắc câu rồi."
Long Thần cười một tiếng, vừa vặn lúc này. Hơn nghìn người của Thất Thánh bang đã giết đến nơi.
Tất cả mọi người đều sợ ngây người. Lúc này, Long Thần lại không trốn. Chẳng lẽ hắn học theo Võ si. Một mình chiến đấu với nhiều người hay sao. Hắn bị điên hay là choáng váng.
Đáp án rất nhanh được công bố.
Long Thần không điên, mà cũng không ngốc. Nhưng hắn nghênh đón khiêu chiến hơn nghìn người kia. Thậm chí ngay cả Xích Huyết Thần Hoang, Long Thần cũng không lấy ra. Long Thần đối phó bọn họ, hắn chưa cần dùng đến Xích Huyết Thần Hoang.
Hai tay nắm chặt, hấp thụ vô số tinh huyết Tổ Long. Bây giờ, cường độ cơ thể hắn, đã vượt qua chiến kỹ luyện thể thất phẩm. Long Thần đứng đó cho bọn họ đánh, thì bọn họ cũng đánh không nổi. Dưới rèn luyện của Hoàng Kim Lôi Ngục Long, thì tốc độ của Long Thần, đã đạt đến trình độ của Thần Vũ cảnh tầng sáu.
Chỉ dựa vào hai điều này, Long Thần có thể một người một ngựa, chơi ngã hơn nghìn võ giả Thần Vũ cảnh này.
Hây.
Lúc Thất Thánh bang giết đến. Vạn người kinh ngạc. Long Thần bỗng quát một tiếng, giống như một con ngựa ô vọt lên phía trước. Tia chớp máu vàng vờn quanh cơ thể. Trong nháy mắt, Long Thần đã lao vào giữa đám người. Hai tay khẽ động. Hai vị lão đại của Thất Thánh bang, bị một chưởng của Long Thần chưởng bay ra ngoài, bay lên không trung hơn trăm mét, rồi phun ra một ngụm máu tươi.
Võ giả Thần Vũ cảnh tầng ba, dường như bị thuấn sát.
Đương nhiên, Long Thần không giết bọn họ. Tổn thương này có thể cứu được. Sát tâm của Long Thần cũng không nặng, chí ít so với Võ si, thì hắn vẫn ra tay hơi nhẹ.
Mọi người vốn cho là Long Thần sẽ bị chà đạp đến chết. Nhưng tình huống bây giờ, mọi người lại có một ảo giác khá thần kỳ. Nó không phải là dê vào miệng cọp, mà là sói lạc vào đàn dê. Cự thú che khuất bầu trời, lao về phía đám người nhỏ yếu, một dẫm tùy tiện, cũng có thể dẫm chết vô số người.
Mấy chục nghìn người đều không nhịn được xoa mắt. Mẹ kiếp, không nhìn lầm chứ. Họ dùng sức xoa mất lần, thì mới phát hiện đây là thật. Trong Thất Thánh bang, bóng người Long Thần không rõ ràng. Những nơi hắn đến, từng bóng người bay ra ngoài, ngã lăn lộn trên đất vài vòng, cũng không dám bò dậy.
Cảnh tượng này rất giống cảnh vạn người hỗn chiến Nam Cung Liệt trước đây. Họ đối chiến với Nam Cung Liệt, có thể thu được cơ hội đi vào Chân Vũ Đế Cung, cho nên họ không sợ hãi, tán loạn. Nhưng dưới đòn tấn công kinh khủng của Long Thần, thì Thất Thánh bang đã biến thành Thất Trùng bang. Sau khi sáu lão đại còn lại bị Long Thần giải quyết trong nháy mắt. Những người khác đưa mắt nhìn nhau, có thể trốn thì trốn, không trốn kịp thì dính một quyền của Long Thần.
Long Thần khác với Nam Cung Liệt. Long Thần đánh người khác, là dùng sức lực kinh khủng và tốc độ biến thái. Còn Nam Cung Liệt dùng trình độ võ đạo. Phương thức khác nhau, nhưng hiệu quả lại như nhau, khiến người khác rung động cũng giống nhau. Long Thần càng khiến mọi người rung động. Bởi vì Nam Cung Liệt đường đường là một Võ si, còn Long Thần chỉ là một tiểu tốt vô danh.
Tốc độ và cường độ cơ thể như vậy, chỉ xuất hiện trên người yêu tộc. Hiển nhiên Long Thần không phải là yêu tộc, mà lại có trình độ như vậy. Tất cả mọi người nhìn tia chớp vàng kia, cằm dường như đều sắp rơi xuống đất.
Một nghìn người, ròng rã một nghìn người. Thời gian chưa được nửa giờ, thì trong sự kinh ngạc đến ngây người của mọi người. Toàn bộ đã nằm dưới đất kêu rên. Đối với bọn họ mà nói, nguyên bản Long Thần chỉ là một quả hồng mềm, bây giờ trình độ khủng bố đã không thua gì Võ si Nam Cung Liệt.
Dưới vây xem của đám người. Cung Chính giống như bị đóng đinh tại chỗ, ngu ngơ bất động. Gã nhớ đến Long Thần hỏi gã trước đây. Gã rốt cuộc đã hiểu. Rốt cuộc tên Long Thần này đang làm gì.
"Hôm nay, ta trông thấy một thiên tài truyền kỳ sinh ra...”
Cung Chính cảm khái.
Thậm chí gã suýt chút nữa rơi nước mắt.
Cho đến khi người cuối cùng ngã xuống, thì Long Thần còn hơi quên mình. Cảm giác này quá sung sướng, rất lâu rồi không có cảm giác bễ nghễ chúng sinh như thế này. Trong đệ tử của Thánh Vũ cung, tuyệt đối không có trình độ như Long Thần. Dù đến Chân Vũ Đế Cung, thì hắn vẫn là đệ tử tầng trung.
Long Thần đứng giữa đám người ngã trên đất lộn xộn đang kêu thảm. giống như hạc đứng giữa bầy gà. Long Thần nhìn xung quanh một vòng. Hắn trông thấy mọi người đang bàn luận hắn. Lúc này, bên ngoài đã tụ tập một trăm nghìn người. Trên cơ bản, bọn họ đều đang khen ngợi và sùng bái Long Thần. Một trăm nghìn người này, không ai cho rằng mình sẽ làm được như vậy. Dù sao cường giả Thần Vũ cảnh, không đơn giản như thái rau gọt dưa.
Nhưng đối với Long Thần mà nói, thì nó đơn giản như chuyện thái rau gọt dưa.
Dưới ánh nắng của mặt trời. Ánh mắt của Long Thần và mười một vạn người tụ lại một chỗ. Về mặt hình thể thì hắn là nhỏ bé. Nhưng về mặt tinh thần, thì Long Thần có thể nói mình có thể trấn áp được mười vạn người. Trong ánh mắt hắn thai nghén thần quang. Trong mắt của mười vạn người, giống như xuất hiện một ảo giác. Bọn họ không phải đang đối mặt với một người, mà là một cự thú che khuất bầu trời. Khí tức bễ nghễ thiên hạ kia, không có võ giả nào có thể làm được.
Rất nhiều người đều theo bản năng lùi về phía sau một bước.
Vương giả chân chính, hẳn phải như vậy.
Rốt cuộc làm được, tiếp theo thì nhìn xem cá lớn phản ứng như thế nào. Long Thần tin tưởng, cá lớn sẽ không bỏ qua hắn. Dù sao bây giờ, kỳ thật Long Thần là mồi câu trong mắt cá lớn.
Quả nhiên, khi Long Thần xoay người, nhìn về phía sứ giả Chân Vũ, thì một tiếng cười dữ dằn truyền đến.
Ha ha ha ha.
Một bóng người cao lớn màu đỏ, xuất hiện ở vị trí cách Long Thần mười mét. Một cơn gió lớn hất Long Thần bay ra ngoài. Long Thần vội vàng ổn định lại cơ thể, mới có thể bình yên đáp xuống đất,
"Ngươi đánh với ta một trận."
Nam Cung Liệt nhìn hắn với ánh mắt nóng bỏng, vô cùng hưng phấn.
Cao trào tiếp theo lại xuất hiện, khiến mười vạn người xôn xao.
Trong Thánh Vũ cung này, trò vui không nhiều lắm.
Vừa rồi, hơn triệu người tản đi chưa được nửa tiếng, nên còn rất nhiều người chưa rời đi, cứ như vậy bị kinh động, đuổi theo bóng lưng của đám người Thất Thánh bang.
"Rốt cuộc là chuyện gì vậy?"
"Hình như là Thất Thánh bang đang đuổi theo người nào đó."
" Bọn họ choáng váng rồi hả, đùa giỡn tí uy phong thì được. Nhưng bọn họ dám gây ra động tĩnh lớn như thế này. Nếu bọn họ làm ảnh hưởng đến Võ si tiền bối, thì chắc chắn không có quả ngon để ăn. Bọn họ xây dựng bang phái trong Thánh Vũ cung. Võ si tiền bối chả muốn quản, nên nhắm một con mắt mở một con mắt cho bọn họ. Nhưng nếu bọn họ gây ra động tĩnh lớn như vậy. Chắc chắn Võ si tiền bối sẽ không khách khí.”
" Đó là tất nhiên, chúng ta nhanh đi xem trò vui đi."
Long Thần chạy thẳng một mạch, rất nhanh đã đến quảng trường Thánh Vũ. Lúc này, Cung Chính đã bình tĩnh lại. Gã ý thức được Long Thần điên cuồng và mạnh mẽ như vậy. Trong khoảng thời gian tiếp theo, gã bình phục tinh thần, hỏi:
"Long Thần huynh! Rốt cuộc huynh muốn làm gì."
"Lão Cung! Huynh nói, nếu như ta lấy sức một người, đánh nhừ đòn hơn nghìn người bọn họ, mà người của Chân Vũ Đế Cung thấy được, thì bọn họ sẽ có phản ứng gì?"
Cung Chính hơi ngây người, Lúc này, gã mới hiểu ý trong lời nói của Long Thần. Điều này đúng là quá điên cuồng...
"Huynh muốn vào Chân Vũ Đế Cung. Nếu huynh khiến Võ si tiền bối vui vẻ thì... Huynh có thể làm được sao. Hơn nghìn Thần Vũ cảnh, hơn nghìn người đó. Huynh không phải Thần Vũ cảnh tầng sáu, chỉ sợ không thể làm được."
Có thể nói, Thần Vũ cảnh là tồn tại có thể thông thần. Dù là Phồn Tinh cảnh, cũng có gần vạn khiếu huyệt, giống như trời sao trong cơ thể. Thần Vũ cảnh tầng hai thức tỉnh thần thức, tầng ba cường hóa lĩnh vực, dẫn động sức mạnh đất trời, thiên nhân hợp nhất. Hơn nghìn võ giả cảnh giới này tập hợp chung một chỗ, cùng nhau hình thành sức mạnh kinh khủng của tinh thần và cơ thể.
Ngoài tồn tại đỉnh phong như Võ si Nam Cung Liệt, thì người bình thường không thể chịu nổi.
"Ta có thể."
Long Thần không nói hai lời, quăng Cung Chính ra ngoài.
"Huynh đứng bên cạnh nhìn. Bọn họ sẽ không chú ý đến huynh."
Cung Chính rất nhanh bị ném vào giữa đám người. Người của Thất Thánh bang căn bản không chú ý gã, mà gắt gao đuổi theo Long Thần. Người của Thất Thánh bang trông thấy. Nơi này là quảng trường Thánh Vũ trống trải. Nó là địa bàn của sứ giả Chân Vũ. Người của Thất Thánh bang trông thấy kẻ làm nhục họ đang nhảy nhót tưng bừng, thì không ai cam tâm. Đám người tiếp tục đuổi theo, hung thần ác sát, trong mắt sắp toát ra lửa.
Ngoài Thất Thánh bang, thì cũng có mấy chục nghìn võ giả bắt đầu vây lại quảng trường Thánh Vũ. Cung Chính bị kẹt trong đám người. Lúc này, đầu của hắn giống như đang nằm mơ, chỉ bước chân đi cùng đám người theo bản năng.
"Thiếu niên đó là ai?"
"Tại sao người của Thất Thánh bang, lại phái ra nhiều người như vậy đối phó hắn. Chẳng lẽ thiếu niên này rất mạnh, không phải là loại vừa mở ra thần thức kia."
Đám người nghĩ mãi không ra.
Lúc này, khi gần đến trung tâm quảng trường Thánh Vũ. Long Thần bèn dừng lại, rồi quay đầu nhìn lại. Hơn ngàn võ giả Thất Thánh bang cuốn lên cát bụi đầy trời, điên cuồng giết đến. Phía sau bọn họ còn có mấy chục nghìn người vây xem.
Thánh Vũ cung chưa có khi nào ầm ĩ như vậy. Động tĩnh lớn như vậy. Long Thần không tin Võ si và Tửu si không biết. Lúc này, bọn họ chắc ở một góc nào đó nhìn mình. Sứ giả của Chân Vũ Đế Cung, có lẽ cũng cảm thấy hứng thú với mình. Trên thực thế, Thánh Vũ cung tiến vào Chân Vũ Đế Cung, cũng không có chế độ tuyển chọn nghiêm khắc. Chỉ cần đạt được hai lão tổ tông kia tán thành là được. Bởi vì điều này, Long Thần không ngại nổi tiếng một lần.
Giống như suy nghĩ của Long Thần, một bên khác của quảng trường Thánh Vũ. Đám sứ giả Chân Vũ đều chú ý đến chuyện ở đây. Lúc đầu, bọn họ muốn ra ngăn lại. Nhưng vào lúc đó, Tửu si Hàn Vẫn Tinh vẫn đang uống rượu, như cái xác không hồn. Còn Võ si Nam Cung Liệt lại ra mặt bảo bọn họ dừng lại.
Trong mắt Võ si Nam Cung Liệt, nhìn Long Thần với vẻ nóng bỏng và kích động. Những sứ giả Chân Vũ đó đưa mặt nhìn nhau. Bọn họ đều biết đó là đối thủ khiến lão sôi trào. Cho nên lần này, thiếu niên cao điệu kỳ lạ kia, đoán chừng sẽ bi kịch. Hắn sẽ bị Võ si cuốn lấy đánh nhau. Đây là một chuyện vô cùng kinh khủng.
Sở dĩ lão được gọi là Võ si. Bởi vì lão không những đấu với cường giả, đấu với võ giả cùng cấp, mà thậm chí còn đấu với người yếu hơn lão, chỉ cần thiên tài là được. Lão cũng rất vui vẻ. Đó chính là Nam Cung Liệt.
Long Thần mơ hồ cảm nhận được một ánh mắt nóng bỏng đang nhìn về phía mình.
"Cá lớn mắc câu rồi."
Long Thần cười một tiếng, vừa vặn lúc này. Hơn nghìn người của Thất Thánh bang đã giết đến nơi.
Tất cả mọi người đều sợ ngây người. Lúc này, Long Thần lại không trốn. Chẳng lẽ hắn học theo Võ si. Một mình chiến đấu với nhiều người hay sao. Hắn bị điên hay là choáng váng.
Đáp án rất nhanh được công bố.
Long Thần không điên, mà cũng không ngốc. Nhưng hắn nghênh đón khiêu chiến hơn nghìn người kia. Thậm chí ngay cả Xích Huyết Thần Hoang, Long Thần cũng không lấy ra. Long Thần đối phó bọn họ, hắn chưa cần dùng đến Xích Huyết Thần Hoang.
Hai tay nắm chặt, hấp thụ vô số tinh huyết Tổ Long. Bây giờ, cường độ cơ thể hắn, đã vượt qua chiến kỹ luyện thể thất phẩm. Long Thần đứng đó cho bọn họ đánh, thì bọn họ cũng đánh không nổi. Dưới rèn luyện của Hoàng Kim Lôi Ngục Long, thì tốc độ của Long Thần, đã đạt đến trình độ của Thần Vũ cảnh tầng sáu.
Chỉ dựa vào hai điều này, Long Thần có thể một người một ngựa, chơi ngã hơn nghìn võ giả Thần Vũ cảnh này.
Hây.
Lúc Thất Thánh bang giết đến. Vạn người kinh ngạc. Long Thần bỗng quát một tiếng, giống như một con ngựa ô vọt lên phía trước. Tia chớp máu vàng vờn quanh cơ thể. Trong nháy mắt, Long Thần đã lao vào giữa đám người. Hai tay khẽ động. Hai vị lão đại của Thất Thánh bang, bị một chưởng của Long Thần chưởng bay ra ngoài, bay lên không trung hơn trăm mét, rồi phun ra một ngụm máu tươi.
Võ giả Thần Vũ cảnh tầng ba, dường như bị thuấn sát.
Đương nhiên, Long Thần không giết bọn họ. Tổn thương này có thể cứu được. Sát tâm của Long Thần cũng không nặng, chí ít so với Võ si, thì hắn vẫn ra tay hơi nhẹ.
Mọi người vốn cho là Long Thần sẽ bị chà đạp đến chết. Nhưng tình huống bây giờ, mọi người lại có một ảo giác khá thần kỳ. Nó không phải là dê vào miệng cọp, mà là sói lạc vào đàn dê. Cự thú che khuất bầu trời, lao về phía đám người nhỏ yếu, một dẫm tùy tiện, cũng có thể dẫm chết vô số người.
Mấy chục nghìn người đều không nhịn được xoa mắt. Mẹ kiếp, không nhìn lầm chứ. Họ dùng sức xoa mất lần, thì mới phát hiện đây là thật. Trong Thất Thánh bang, bóng người Long Thần không rõ ràng. Những nơi hắn đến, từng bóng người bay ra ngoài, ngã lăn lộn trên đất vài vòng, cũng không dám bò dậy.
Cảnh tượng này rất giống cảnh vạn người hỗn chiến Nam Cung Liệt trước đây. Họ đối chiến với Nam Cung Liệt, có thể thu được cơ hội đi vào Chân Vũ Đế Cung, cho nên họ không sợ hãi, tán loạn. Nhưng dưới đòn tấn công kinh khủng của Long Thần, thì Thất Thánh bang đã biến thành Thất Trùng bang. Sau khi sáu lão đại còn lại bị Long Thần giải quyết trong nháy mắt. Những người khác đưa mắt nhìn nhau, có thể trốn thì trốn, không trốn kịp thì dính một quyền của Long Thần.
Long Thần khác với Nam Cung Liệt. Long Thần đánh người khác, là dùng sức lực kinh khủng và tốc độ biến thái. Còn Nam Cung Liệt dùng trình độ võ đạo. Phương thức khác nhau, nhưng hiệu quả lại như nhau, khiến người khác rung động cũng giống nhau. Long Thần càng khiến mọi người rung động. Bởi vì Nam Cung Liệt đường đường là một Võ si, còn Long Thần chỉ là một tiểu tốt vô danh.
Tốc độ và cường độ cơ thể như vậy, chỉ xuất hiện trên người yêu tộc. Hiển nhiên Long Thần không phải là yêu tộc, mà lại có trình độ như vậy. Tất cả mọi người nhìn tia chớp vàng kia, cằm dường như đều sắp rơi xuống đất.
Một nghìn người, ròng rã một nghìn người. Thời gian chưa được nửa giờ, thì trong sự kinh ngạc đến ngây người của mọi người. Toàn bộ đã nằm dưới đất kêu rên. Đối với bọn họ mà nói, nguyên bản Long Thần chỉ là một quả hồng mềm, bây giờ trình độ khủng bố đã không thua gì Võ si Nam Cung Liệt.
Dưới vây xem của đám người. Cung Chính giống như bị đóng đinh tại chỗ, ngu ngơ bất động. Gã nhớ đến Long Thần hỏi gã trước đây. Gã rốt cuộc đã hiểu. Rốt cuộc tên Long Thần này đang làm gì.
"Hôm nay, ta trông thấy một thiên tài truyền kỳ sinh ra...”
Cung Chính cảm khái.
Thậm chí gã suýt chút nữa rơi nước mắt.
Cho đến khi người cuối cùng ngã xuống, thì Long Thần còn hơi quên mình. Cảm giác này quá sung sướng, rất lâu rồi không có cảm giác bễ nghễ chúng sinh như thế này. Trong đệ tử của Thánh Vũ cung, tuyệt đối không có trình độ như Long Thần. Dù đến Chân Vũ Đế Cung, thì hắn vẫn là đệ tử tầng trung.
Long Thần đứng giữa đám người ngã trên đất lộn xộn đang kêu thảm. giống như hạc đứng giữa bầy gà. Long Thần nhìn xung quanh một vòng. Hắn trông thấy mọi người đang bàn luận hắn. Lúc này, bên ngoài đã tụ tập một trăm nghìn người. Trên cơ bản, bọn họ đều đang khen ngợi và sùng bái Long Thần. Một trăm nghìn người này, không ai cho rằng mình sẽ làm được như vậy. Dù sao cường giả Thần Vũ cảnh, không đơn giản như thái rau gọt dưa.
Nhưng đối với Long Thần mà nói, thì nó đơn giản như chuyện thái rau gọt dưa.
Dưới ánh nắng của mặt trời. Ánh mắt của Long Thần và mười một vạn người tụ lại một chỗ. Về mặt hình thể thì hắn là nhỏ bé. Nhưng về mặt tinh thần, thì Long Thần có thể nói mình có thể trấn áp được mười vạn người. Trong ánh mắt hắn thai nghén thần quang. Trong mắt của mười vạn người, giống như xuất hiện một ảo giác. Bọn họ không phải đang đối mặt với một người, mà là một cự thú che khuất bầu trời. Khí tức bễ nghễ thiên hạ kia, không có võ giả nào có thể làm được.
Rất nhiều người đều theo bản năng lùi về phía sau một bước.
Vương giả chân chính, hẳn phải như vậy.
Rốt cuộc làm được, tiếp theo thì nhìn xem cá lớn phản ứng như thế nào. Long Thần tin tưởng, cá lớn sẽ không bỏ qua hắn. Dù sao bây giờ, kỳ thật Long Thần là mồi câu trong mắt cá lớn.
Quả nhiên, khi Long Thần xoay người, nhìn về phía sứ giả Chân Vũ, thì một tiếng cười dữ dằn truyền đến.
Ha ha ha ha.
Một bóng người cao lớn màu đỏ, xuất hiện ở vị trí cách Long Thần mười mét. Một cơn gió lớn hất Long Thần bay ra ngoài. Long Thần vội vàng ổn định lại cơ thể, mới có thể bình yên đáp xuống đất,
"Ngươi đánh với ta một trận."
Nam Cung Liệt nhìn hắn với ánh mắt nóng bỏng, vô cùng hưng phấn.
Cao trào tiếp theo lại xuất hiện, khiến mười vạn người xôn xao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.