Chương 36: Thiên niên đại chiến (2)
Ẩn long
17/04/2013
“ Còn chưa biết vì sao các ngươi như thế nào lại đi vào đây!” Tiểu Bạch đột nhiên hỏi.
“A! Tiểu Bạch…”
“Đừng gọi ta là Tiểu Bạch!” ta vừa mới mở miệng đã bị ngắt lời.
“Chẳng lẽ ngươi muốn ta gọi ngươi bằng cái tên ngu ngốc kia ư?” ta cười hỏi. Linh nhi quay sang an ủi Tiểu Bạch một vài câu, rốt cuộc hắn cũng phải chấp nhận.
“Chúng ta trúng phải gian kế, không cẩn thận bị đưa tới sa mạc. Cuối cùng trong khi ta định làm mộ phần thì phát hiện ra cái hồ nước. Mọi chuyện là như thế!” Bạch Tô giải thích đơn giản.
“ Trúng gian kế?” Tiểu Bạch nghi hoặc hỏi.
“ Đúng vậy!” Bạch Tô gật đầu. Sau đó chúng ta đem mọi chuyện kể lại rõ ràng.
***
Khi lão giả vừa mới dứt lời, trên đầu bọn họ đột nhiên quang hoa chói sáng. Luồng quang hoa như ánh mặt trời chiếu sáng khắp huyệt động.
Bọn họ đều sợ hãi, giương mắt đứng nhìn, luồng quang hoa chậm rãi hạ xuống. Một đòan thân ảnh xuất hiện giữa không trung.
“ Này, này, đây là chuyện gì?” Huy ngạc nhiên hỏi, hắn ở chỗ này hơn một ngàn năm cũng chưa từng nhìn thấy qua cảnh này. Lão giả mở to mắt nhìn, trên đỉnh đầu lão hiện lên thân ảnh của Tiểu Bạch. Tòan thân Tiểu Bạch lóe ra luồng bạch quang đang chậm rãi hạ xuống. Chúng ta một đám người nhảy xuống lưng Tiểu Bạch.
“ Hừ! Ngươi còn hỏi chuyện gì sao? Điều này nên để bọn ta hỏi lại mới đúng.” Bạch Tô chỉ tay vào trước mặt tên Huy hung hăng nói. Tiểu hắc miêu cũng hiện xuất chân thân, ánh mắt tóat ra luồng sát khí. Huy quả thực không dám tin vào mắt của mình, bên cạnh còn có Kì, người chim và tam nhãn lang không kìm được run rẩy cả người. Nhưng chỉ trong chốc lát bọn họ trấn tĩnh lại, tựa như ở bên cạnh lão giả sẽ được an tòan.
Lão giả nghe Bạch Tô nói xong, liền nói : “ Vị cô nương xin bình tĩnh một chút…”
“Bình tĩnh? Các ngươi sắp đặt quỷ kế hãm hại bọn ta, chúng ta thiếu chút nữa chết thiêu ở sa mạc! Ta nói rồi, nhất định sẽ tìm các ngươi phanh thây lột da!” ta hừ lạnh, chỉ tay vào tên Huy nói.
Lão giả nhìn thấy sắc mặt tên Huy trắng bệch, hướng ta đi tới, cung kính nói : “Vị tiểu huynh đệ, ta thay hắn xin lỗi các ngươi. Ngươi đem sự tình nói ra cho ta biết một chút, ta sẽ bồi hòan cho các ngươi.”
Ta thấy điệu bộ khách khí của lão như vậy, nên cũng đem tòan bộ sự tình kể lại đơn giản, tiếp theo nói : “ Hừ, ta muốn xem ngươi giáo huấn thuộc hạ của mình như thế nào?” nói xong ta trừng mắt nhìn hắn. Bây giờ ta không sợ bọn linh thú này, bởi vì bên cạnh bọn ta giờ đã có thêm Tiểu Bạch, ta hòan tòan tự tin.
Lão giả nhìn bọn họ, trầm mặc một lúc rồi thở dài nói :” Tiểu huynh đệ, ta biết ngươi bây giờ rất nóng nảy, bất quá ta muốn kể cho ngươi nghe một chuyện xưa. Sau đó ngươi muốn xử trí bọn chúng như thế nào thì tùy! Ta sẽ không nhúng tay.”
Linh nhi nhìn thấy lão già không có ác ý gì, vì vậy lên tiếng : “ Tử Hiên, trước tiên nghe hắn giải thích đã.”
“ Được, ta xem các ngươi giải thích như thế nào!”
Lão giả cảm kích nhìn ta nói : “ Chúng ta căn bản không thuộc thế giới này, tin rằng trong lòng các ngươi cũng rõ. Chúng ta là linh thú thuộc Linh giới! Ngàn năm trước chúng ta tu luyện tại một mảnh rừng rậm, có một ngày đột nhiên xuất hiện một cỗ lực lượng cường đại, ta nghĩ tại Thần giới cũng không có cỗ lực lượng nào cường mạnh như thế, mặc dù ta còn chưa có tư cách tiến vào Thần giới. Cỗ lực lượng cường đại đó bao bọc lấy chúng ta, lúc ấy chúng ta khiếp sợ vô cùng. Cuối cùng đều bất tỉnh, sau khi chúng ta tỉnh lại thì đã bị đưa đến thế giới này. Ở đây một chút linh khí cũng đều không có, nên chúng ta không thể tu luyện. Chúng ta đoán rằng cỗ lực lượng cường đại kia đã đem chúng ta đến nơi này.”
Nói đến đây, hắn nhìn chúng ta liếc mắt. Chúng ta vẻ mặt lộ ra thần sắc ngạc nhiên, Tiểu Bạch đương nhiên cũng biết việc này. Ta cũng muốn nghe hắn kể thêm.
Tiếp theo hắn nói : “ Nhưng đi theo chúng ta đến thế giới này còn có một thần khí.” Nói đến đây, bọn linh thú sắc mặt thóang có chút bất an.
“ Sau khi thần khí và chúng ta bị đưa đến đây. Trong chúng ta có một vài người khởi phát dị tâm. Bởi vì thần khí do nhiều bộ phận tạo thành. Cuối cùng giữa linh thể và linh thú xảy ra tranh chấp, một trận đại chiến bắt đầu. Sau cùng chúng ta may mắn có được một phần. Khi thấy các ngươi đi vào nơi này, bọn họ nghĩ các ngươi vào cướp thần khí nên chủ động tấn công.”
“ Đại chiến ngàn năm trước? Thần khí có cái gì đáng giá mà các ngươi lại liều mạng như vậy?” ta nhịn không được hỏi.
“ Kỳ thật, ta cũng không biết thần khí có tác dụng gì. Nhưng nhìn thấy bọn họ tranh đoạt như vậy..Ai!” nói xong lão giả thở dài.
“ Thật buồn cười! Cái gì là thần khí? Ngay cả tác dụng còn không bíết mà vẫn liều mạng tranh đọat. Nghe cứ như trong phim và tiểu thuyết!” Bạch Tô nói. Kỳ thật ta cũng nghĩ như vậy.
“ Phim? Tiểu thuyết? Là thứ gì?” lão giả nghi hoặc hỏi. Trong lòng hắn rất ngạc nhiên. Ta cũng không giải thích nhiều.
Hắn tiếp tục nói : “ Bởi vì thần khí có lực lượng rất đặc biệt! Chúng ta nghĩ sẽ lợi dụng lực lượng này đưa chúng ta trở về Linh giới nên liều mạng bảo vệ. Như với ta bây giờ chỉ có một bộ phận, căn bản….Cũng là không biết. Ai!”
Lão giả than thở.
“ Nghĩ lại ngàn năm trước chúng ta bị đưa vào thế giới này, vì lợi ích riêng mà đại chiến kinh thiên động địa, ảnh hưởng đến nhân giới. Sự việc truyền đến Thiên giới, Thiên giới ra mặt cuối cùng chúng ta phải đình chỉ tranh đấu. Chúng ta sống ở nơi bí mật này cũng là do Thiên giới ban cho. Kỳ thật, đại bộ phân linh thể, linh thú đều bị Thiên giới che dấu. Người bình thường không thể phát hiện. Các ngươi vừa rồi đột nhiên đi vào nơi này, bọn họ tưởng các ngươi định…cho nên mới ra tay. Hy vọng ngươi hiểu được nổi khổ của bọn họ mà nương tay.” Nói đến đây sắc mặt lão giả có chút thống khổ, xem ra ngàn năm trước hắn cũng chịu khổ nhiều.
“ Cái gì? Thiên giới? Ở thế giới này còn có Thỉên giới sao?” ta giật mình hỏi.
“Á! Các ngươi không biết sao?” đến phiên lão giả ngạc nhiên. Bởi vì Linh giới và Thần giới tương thông, muốn lên Thần giới thì phải tu luyện đến một cảnh giới nhất định…
“ Chuyện gì thế này? Thật kỳ lạ!” Bạch Tô nghe lão giả nói cái gì Thần giới, Linh giới, Thiên giới.. có điểm khó hiểu.
“Bạch tỷ tỷ, chuyện là như vậy…” Linh nhi vội giải thích sơ qua cho Bạch Tô.
Lúc đó Tiểu Bạch bước lên hỏi : “ Kỳ thật, sự tình này ta có chút hiểu biết. Năng lượng truyền tống các ngươi đến đây và thần khí có liên quan.”
Lão giả nghe vậy lắp bắp kinh hãi, ngay cả chúng ta cũng ngạc nhiên nhìn Tiểu Bạch.
“ Vãn bối đã biết tiền bối không phải người thường. Vừa rồi đã đóan được tám chín phần!” lão giả hướng vể Tiểu Bạch cung kính nói, lời nói tựa hồ kích động. Bây giờ ta đã hiểu vì sao mà lão ấy đối với ta cung kính như vậy, nguyên lai là có Tiểu Bạch. Tiếp theo lão nói : “ Thật ra bọn vãn bối cũng không biết tình cảnh lúc đó. Không biết tiền bối có thể giải thích cho vãn bối, rốt cuộc sự tình lúc ấy là như thế nào?”
….
Chúng ta không nói gì, cũng muốn nghe Tiểu Bạch giải thích. Tiểu Bạch nhìn ta lộ vẻ hòai niệm, thật lâu sau mới nói : “ Ta tại Linh giới là tọa kỵ của U Nhược. U Nhược tiểu thư là chủ nhân đầu tiên của ta!” Nói xong một câu, Tiểu Bạch liếc mắt nhìn ta, bọn người kia cũng cảm thấy kỳ quái.
Nơi này chỉ có ta và Tiểu Bạch biết U Nhược là ai? Không biết vì cái gì Tiểu Bạch có thể đóan được ta biết nàng ấy.
“ Khi ở tại Linh giới, ta có biết U Nhược tiểu thư quen một long thần tên Cuồng.” nói đến đây bọn linh thú kinh hãi nhìn Tiểu Bạch. “ Bọn họ quen biết, rồi yêu nhau. U Nhược, Cuồng và Lãnh - đại ca của Cuồng quan hệ rất tốt. Nhưng có một ngày, không biết vì sao, U Nhược tiểu thư sau khi rời khỏi đó, không thấy trở lại nữa. Kỳ quái chính là mỗi khi tiểu thư đi ra ngòai đều cùng đi với Cuồng hoặc Lãnh. Lần đó tiểu thư đi cùng một người… Không bao lâu sau, Cuồng mang theo ta ra ngòai tìm Lãnh. Trong khi ta đứng một bên chờ đợi, cả không gian đột nhiên phát ra tiếng nổ! Ta tưởng bọn họ có chuyện gì nên đi tìm kiếm. Nhưng khi gặp bọn họ, ta cảm thấy chóang váng, không biết vì sao bọn họ lại quyết đấu với nhau. Ta căn bản lực lượng yếu kém, không thể can ngăn được, bị lực lượng của bọn họ chấn nhiếp. Cuối cùng ta bị trọng thương, nên phải tự tiến hành phong ấn. Phong ấn mất đi tri giác, trong sát na trước khi mất tri giác ta thấy được cả không gian như bị xé rách, bầu trời phát ra một cỗ lực lượng cường đại khủng khiếp, chính là do sức mạnh của thần khí, đúng là của U Nhược tiểu thư luyện chế, sau đó….ta không còn biết gì nữa..”
Sau khi nghe xong, chúng ta đều trầm mặc, cũng không biết nói gì. Một lúc sau, Linh nhi nhỏ giọng nói : “ Bọn họ vì U Nhược quyết đấu chăng?” Tiểu Bạch gật gật đầu.
“ Tiền bối, không nghĩ ngài là tọa kỵ của Long thần. Chắc là người biết tác dụng của thần khí?”
“ Không cần gọi ta là tiền bối! Tại Linh giới, ta cũng không thích ai gọi như vậy! Gọi ta là Bạch Xích được rồi!” Tiểu Bạch vừa nói xong, phát hiện có điểm không ổn, sắc mặt có vẻ khó coi. Ta một bên cười cười.
“ Ta biết thần khí đến từ một thế giới khác, đó là Linh giới. Ngòai ra còn biết nó có một công năng là thu linh thể!”
Ta nghe được vậy, nhất thời trợn mắt ngạc nhiên : “ Luyện yêu hồ?” Không thể nào!
“ Luyện yêu hồ! Luyện yêu hồ! Hay, cái tên rất hay!” Tiểu Bạch nói : “ Đích xác thần khí có thể thu linh thể, nhưng cụ thể thế nào thì ta không rõ lắm. Còn về cái tên luyện yêu hồ, bất quá đó là danh tự ở thế giới này, ta cũng không biết.”
“Ở Linh giới?” lão giả lẩm bẩm “ Nếu chúng ta tiến vào cái không gian kia, có phải có thể trở lại Linh giới?”
Hắn vừa nói lời này, Linh nhi vẻ mặt lộ nét vui mừng, nhưng nàng lại ngại ngùng nhìn ta, trên mặt có chút mâu thuẫn. Bạch Tô tựa hồ nhận ra điều gì đó nên kéo Linh nhi qua một bên nói nói điều gì đó.
“ Có cơ hội nhất định không buông tha!” lão giả kiên định nói : “ Tiền bối! Người có thể giúp bọn vãn bối không? Tin tưởng rằng người cũng rất muốn trở lại Linh giới.”
Tiểu Bạch thở dài lắc lắc đầu nói : “ Xin lỗi, ta không thể giúp các ngươi được! Ta bây giờ phải đi theo bắn.” nói xong Tiểu Bạch biến nhỏ trở lại, đi tới trước mặt ta.
Lão giả kinh ngạc nhìn ta, không rõ quan hệ của tọa kỵ long thần và ta là như thế nào. Hắn cũng lờ mờ đóan được điều gì đó, nên cung kính hướng ta nói : “ Đại nhân, hy vọng người thành tòan tâm nguyện của bọn ta. Chúng ta rất muốn trở lại cố hương!”
Nói xong, lão giả cùng bọn Huy quỳ xuống! Bọn họ muốn giết ta hay sao? Ta bao nhiêu tuổi rồi mà bọn họ quỳ như vậy! Ta vội vàng nói : “ Các ngươi trước hết đứng lên đi!” Thế nhưng bọn họ vẫn không nhúc nhích gì, ta thật là bất đăc dĩ.
Nhìn bóng hình Linh nhi, ta nghĩ tới trước kia đáp ứng sẽ đưa nàng trở về nhà, mặc dù bây giờ ta không muốn rời xa nàng nhưng dù sao…nghĩ vậy ta liền nói : “ Được rồi, ta đáp ứng các ngươi!” Linh nhi nhìn ta lộ ra ánh mắt có chút phức tạp pha lẫn vẻ cảm kích, thống khổ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.