Quyển 1 - Chương 23: Đốt Cháy Hết Thảy.
Kỵ Trứ Oa Ngưu Khứ Lữ Hành
14/04/2013
Mọi người đều trợn mắt nhìn Dương Vũ biến thành một hỏa cầu. Sau khi kinh ngạc qua đi sắc mặt mọi người liền biến thành kinh hãi!
Bọn họ chưa từng thấy qua một người có thể đột nhiên biến thành hỏa cầu! Hơn nữa cái hỏa cầu này còn có thể đi lại. Rõ ràng là một hỏa nhân còn sống sờ sờ.
"Ohh!" Dương Vũ vươn vai, hắn giờ phút này có cảm giác vô cùng sảng khoái. Cái loại cảm giác sảng khoái này giống như nín một ngày tiểu tiện trong lúc bất chợt toàn bộ được phát tiết ra.
Trong cơ thể máu vẫn đang như thiêu đốt. Dù cảm thấy còn rất mệt nhưng Dương Vũ đã không còn cảm nhận được thống khổ, loại cảm giác thống khổ trên người này đã bị thiêu đốt hoàn toàn biến mất. Còn lại là một thân sảng khoái.
Toàn thân Dương Vũ lúc này mỗi một tế bào đã không còn cảm giác mệt mỏi, mỗi một tế bào đều hưng phấn nhúc nhích. Loại cảm giác thoải mái này khiến Dương Vũ hưng phấn suýt rên rỉ .
Duỗi cái lưng một cái, Dương Vũ từ từ mở mắt, nhưng trong nháy mắt hắn đã bị bản thân làm sợ hết hồn.
"Không thể nào? Mình tại sao lại ở trong lửa đỏ?” Dương Vũ trong lòng buồn bực, còn tưởng rằng giống như lần trước trở lại cảnh trong mơ. Nhưng hiện tại Dương Vũ có cảm giác rất thoải mái. Hơn nữa Dương Vũ phát hiện những vết thương khi nãy trong phút chốc đã khỏi.
Toàn thân hắn ngoài cảm giác thoải mái tới cực điểm không có cảm giác nào khác! Thậm chí ngay cả cảm giác nóng bỏng cũng không thấy. Quả nhiên là cực kỳ quái dị.
Hơn nữa, Dương Vũ cảm thấy bản thân tràn đầy lực lượng, đủ để đánh ngã Bạo Hùng! Nghĩ tới đây, Dương Vũ hung hăng vung một đấm đánh ra .
"Xoẹt" một tiếng. Một luồng lửa đỏ theo phất tay Dương Vũ mà bắn nhanh ra ngoài. "Xuy xuy" mấy tiếng, luồng lửa đỏ oanh kích lên cột đèn trên lan can đường.
Tiếp theo, sau một khắc, trụ đèn trên lan can đường trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người đột nhiên biến thành hơi nước, trong nháy mắt bốc hơi sạch sẽ. Nhìn trụ đèn trong phút chốc tan ra, hóa thành hơi nước, đám người Lý Bân càng thêm kinh hãi, trên trán mồ hôi lạnh to như hạt đậu không ngừng chảy ra.
"Khoa trương như vậy sao?" Dương Vũ cũng bị cử động của mình làm cho giật mình. Mình tại sao biết phun lửa? Nghĩ tới đây, Dương Vũ cúi đầu nhìn lại bản thân một chút. Rồi lại lần nữa bị sợ hết hồn. Hắn không thấy thân thể mình, chỉ thấy là một luồng lửa đỏ bốc cháy hừng hực.
"Ta thành hỏa nhân rồi?" Dương Vũ trong lòng cực kỳ kinh hãi. Nhưng hắn không cảm giác được điều gì khác thường. Hắn như cũ có thể suy tư, như cũ có thể cảm giác được sự tồn tại của thân thể mình!
"Oành!" một tiếng, tay phải Dương Vũ lần nữa vung ra ngoài. Giống như lần trước. Dương Vũ chỉ cảm thấy trong cơ thể một cổ nhiệt lưu nhanh chóng chui ra theo cánh tay, sau đó một luồng lửa đỏ lần nữa từ trong tay của hắn bắn ra.
Sau một tiếng nổ thật lớn, từ trong tay Dương Vũ xuất hiện luồng lửa đỏ hung hăng đập vào mặt đường phía trước. Trên đường lập tức xuất hiện một rãnh thật lớn! Nơi bị ngọn lửa chạm vào toàn bộ bị đốt cháy hóa thành hơi nước.
Dương Vũ nhìn sửng sốt! Sau đó liền phá lên cười ha hả.
"Lý Bân!" Dương Vũ nhìn về hướng đám người Lý Bân, rồi bước tới một bước, hai mắt tỏa ra nhiệt lượng nóng bỏng như phun lửa nhìn bọn họ.
Ánh mắt Dương Vũ giống như muốn đốt cháy hết thảy, Lý Bân sắc mặt trong nháy mắt liền trở nên trắng bệch. Trái tim kịch liệt đập loạn không thể khống chế .
Tay Lý Bân run rẩy thê lương đưa lên, từ từ lau mồ hôi lạnh trên trán! Ánh mắt lộ vẽ kinh hãi nhìn Dương Vũ biến thành hỏa nhân.
Tất cả chuyện này đã vượt ra khỏi phạm vi hiểu biết của hắn. Dương Vũ không chỉ đã biến thành hỏa nhân, hơn nữa còn là một hỏa nhân sống sờ sờ. Mà công kích Dương Vũ lại vô cùng khủng khiếp!
Nhìn Dương Vũ, Lý Bân sợ ngây người, chỉ cảm giác mình miệng đắng lưỡi khô, cố gắng dùng sức nuốt một ngụm nước bọt.
Bọn thuộc hạ của anh họ Lý Bân cũng kinh hãi không khác gì hắn nhưng dù sao bọn họ cũng là dân xã hội đen, đã từng lăn lộn giang hồ, mặc dù Dương Vũ biến thành hỏa nhân khiến cho bọn họ kinh hãi, nhưng bọn họ rất nhanh liền có phản ứng.
"Chạy mau!" Anh họ Lý Bân thanh âm có chút run rẩy nói xong liền xoay người bỏ chạy vào con hẻm nhỏ bên cạnh.
"Tụi bây ai cũng đừng hòng trốn thoát!" Ngọn lửa trong đôi mắt Dương Vũ nhúc nhích, giống như quỷ hỏa lúc nữa đêm, Nhưng so với quỷ hỏa càng kinh khủng hơn.
"Bạo Hùng!" Dương Vũ quay đầu nhìn Bạo Hùng, cảnh tượng vừa rồi bị Bạo Hùng vũ nhục lần nữa hiện ra trong đầu Dương Vũ. "Tao từng thề, sẽ trả lại cho mày gấp bội!" Dương Vũ hung hăng nói rồi bước một bước về phía Bạo Hùng."Hôm nay, mày phải chết!" Vừa nói thân hình Dương Vũ đột nhiên hướng Bạo Hùng nhanh chóng vọt tới.
Bạo Hùng kinh hãi khi nghe giọng nói tràn đầy sát khí của Dương Vũ. Trong lúc Dương Vũ đột nhiên biến hóa Bạo Hùng còn không kịp phản ứng. Nhưng khi hắn có phản ứng thì Dương Vũ đã đi tới gần rồi.
"Bạo Hùng, chạy mau!" Lý Bân hướng về phía Bạo Hùng đang ngơ ngác đứng bất động tại chỗ quát to một tiếng. Nhưng Bạo Hùng còn chưa kịp di động Dương Vũ tới bên cạnh.
"Bây giờ, mày đi chết đi!" Trong một sát na lửa giận trong lòng Dương Vũ toàn bộ bùng nổ ra ngoài. Đồng thời, tay phải một quyền cũng nhắm Bạo Hùng đánh tới.
"Oành!"
Một luồng lửa khổng lồ đỏ rực liền lập tức vây Bạo Hùng ở bên trong. Sau một khắc, ở thời điểm ngọn lửa tiêu tán, Bạo Hùng cũng biến mất. Hẳn đã bị ngọn lửa Dương Vũ thiêu sống thành hơi nước rồi.
"Hộc hộc!" Dương Vũ bỗng nhiên thở hổn hển mấy ngụm lớn. Sau khi công kích Bạo Hùng, một cảm giác vô cùng mệt mỏi ập tới. "Mệt mỏi quá!" Dương Vũ cảm thấy rất mệt mỏi chỉ muốn ngủ.
Nhưng nhìn thoáng qua đám người Lý Bân đang chạy trốn ở phía trước. Ngọn lửa trong mắt Dương Vũ lần nữa bốc lên. Những người khác có thể bỏ qua, nhưng Lý Bân tuyệt đối không thể bỏ qua!
Rống một tiếng, Dương Vũ thân hình như bay, đuổi theo Lý Bân nhanh như gió.
"Má ơi!" Lý Bân liền nhanh chân bỏ chạy. Hắn không muốn giống như Bạo Hùng bị Dương Vũ một mồi lửa đốt thành hơi nước.
"Lý Bân, tao hôm nay nhất định phải giết mày!" Dương Vũ thân hình như bay, trong nháy mắt liền xuất hiện phía sau Lý Bân, tiếng nói còn chưa dứt tay phải Dương Vũ đã đánh về hướng Lý Bân.
"Má ơi!" Lý Bân trước mắt tối sầm, cả người liền ngã gục, hẳn đã bị Dương Vũ dọa cho chết khiếp mà hôn mê bất tỉnh.
"Oành" một tiếng, Ngọn lửa từ thân thể Dương Vũ đang phi không bay ra, đập vào nơi xa trên mặt đất, đem nơi đó đốt thành một rãnh lớn. Sau đó, Dương Vũ cũng oành một tiếng, té lăn quay trên mặt đất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.