Quyển 13 - Chương 118
Thụy Căn
17/04/2013
- Quốc Đống, tôi biết cậu suy nghĩ gì. Tôi cũng ủng hộ suy nghĩ của cậu. An Nguyên phát triển không cân bằng, làm như thế nào khiến toàn tỉnh cùng phát triển, làm thế nào thay đổi tình hình trước mắt thì hội nghị thường ủy luôn tranh luận. Tại sao Hoài Khánh, Vĩnh Lương cùng Ninh Lăng phát triển tốt như vậy, Đường Giang, Lô Hóa cùng Vinh Sơn nhưng lại chưa gượng dậy nổi, An Đô, Miên Châu cùng Kiến Dương lại không có sức phát triển?
Xem ra đám người như Nhâm Vi Phong đều nhận ra ảnh hưởng rất lớn từ sự phát triển không cân bằng của An Nguyên, tỉnh cũng đang nghiên cứu vấn đề này. Triệu Quốc Đống thấy đây là cơ hội cho cán bộ Ninh Lăng.
- Trong này tuy có vấn đề khách quan nhưng mọi người đều nhất trí cho rằng đó là do tư tưởng, quan niệm lạc hậu ở các nơi. Cho nên tôi hy vọng tổ chức cần phải thăm dò, tìm hiểu cách làm ở Ninh Lăng mà áp dụng ở nơi khác, đồng thời cũng có thể để cán bộ Ninh Lăng ra ngoài biểu diễn với lãnh đạo tỉnh.
Câu này của Nhâm Vi Phong làm Triệu Quốc Đống hiểu ra. Nói thật Nhâm Vi Phong mặc dù chỉ là Phó chủ tịch thường trực nhưng thân phận lại khác.
Thứ nhất y từ trước đến giờ có quan hệ mật thiết với Ứng Đông Lưu. Ở nhiều vấn đề Ứng Đông Lưu thường hay hỏi ý kiến Nhâm Vi Phong chứ không phải là Tần Hạo Nghiên và Miêu Chấn Trung.
Thứ hai trong mấy năm Nhâm Vi Phong làm Phó chủ tịch phụ trách công nghiệp, kinh tế An Nguyên phát triển rất nhanh, cũng có uy tín trong Tỉnh ủy, Ủy ban. Nếu như hội nghị này tổ chức ở Ninh Lăng thì Nhâm Vi Phong đúng là có thể giúp mình một chút.
Nhâm Vi Phong nói như vậy chính là biến tướng nói y sẽ giúp mình. Điểm này làm Triệu Quốc Đống rất cảm kích.
Hai người nói chuyện một chút, ánh mắt bọn họ đều nhìn xem làm như thế nào để An Nguyên vượt qua tỉnh Chiết.
Năm nay tốc độ tăng trưởng của tỉnh Chiết rất nhanh, xem ra mục tiêu của An Nguyên trong ba năm đuổi kịp tỉnh Chiết là rất khó khăn. Tỉnh Chiết có nền kinh tế tư nhân nổi tiếng cả nước. Ngoài Nhật Bản là thành phố cấp phó tỉnh ra, Thiệu Hưng, Ôn Châu, Thai Châu đều là thành phố lớn về kinh tế, dân cư và tài nguyên thấp hơn An Nguyên nhưng GDP của tỉnh Chiết lại cao hơn An Nguyên, thu tài chính cũng vượt xa An Nguyên không ít.An Nguyên đặt mục tiêu cũng thấy có chút kinh ngạc nhưng không ngờ năm trước và nửa năm nay lại bị tỉnh Chiết bỏ xa như vậy. Sang năm nếu muốn đuổi kịp tỉnh Chiết gần như mơ tưởng. Hết năm năm khóa này có thể đuổi kịp tỉnh Chiết đã là may rồi.
- Chủ tịch, chiều ngài có lịch gì không?
Triệu Quốc Đống nhìn đồng hồ thấy thời gian cũng đã tới. Nhâm Vi Phong không mấy khi được rảnh rỗi, cho nên hắn cũng muốn có nhiều thời gian ngồi với đối phương.
- Nếu không có lịch gì thì tôi gọi Trịnh Kiện tới, cùng nhau chơi ván bài.
- Được đó Quốc Đống, chẳng qua cậu đánh bài quá kém mà cũng dám lộ ra sao?
Nhâm Vi Phong nở nụ cười. Y thích nhất là tìm mấy người bạn đánh giỏi ngang nhau ngồi chơi, nói chuyện.
- Hay tôi gọi Minh Thần tới?
- Được, Trưởng ban thư ký Minh Thần nghe nói đánh bài rất hay, tôi cũng muốn học tập một chút xem có phải lời lời đồn thổi không?
Triệu Quốc Đống thản nhiên nói.
- Ha ha, cậu có thể thử, nhưng tôi đoán cậu không tìm ran am ra bắc đó.
Nhâm Vi Phong cười phá lên nói.
- Ha ha, thất bại mới có thành công mà. So sánh với chủ tịch thì tôi cũng có thể học thêm mà.
Triệu Quốc Đống một bên nói chuyện một bên gọi cho Trịnh Kiện:
- Kiện ca, chiều có rảnh không, ừ. Chủ tịch Vi Phong muốn tham khảo kiến thức cao thủ đánh bài của ngân hàng xây dựng anh, anh có nhận khiêu chiến không? Ồ, Đông ca cũng về, vậy vừa lúc. Chủ tịch Vi Phong đã lâu không gặp anh ta, vừa lúc cũng có thể xem Đông ca có tiến bộ gì khi lên Bắc Kinh lâu như vậy không? Được, các anh trực tiếp đến đây, chỗ cũ.
- Ai thế?
Nhâm Vi Phong có chút tò mò hỏi.
- Lôi Hướng Đông vừa xuống máy bay, tôi gọi anh ta và Trịnh Kiện luôn, bảo bọn họ đến đánh với ngài và Trưởng ban thư ký Minh Thần. Còn tôi chắc ngồi bên xem trận chiến thôi.
Triệu Quốc Đống nói.
- Ồ, giám đốc Lôi cũng về ư? Tôi cũng có thể nói chuyện với anh ta, ngân hàng phát triển quốc tế ở tỉnh thành khác giúp đỡ rất nhiều công ty tư nhân nhưng hình như ở tỉnh ta chỉ có công ty Thiên Hằng Ninh Lăng là qua cửa. Vậy không được, An Nguyên tốt xấu cũng là nơi anh ta trưởng thành, phải giúp đỡ một chút mới được.
Nhâm Vi Phong vui vẻ nói.
- Đúng thế, Chủ tịch Vi Phong, ngài phải sớm nhắc anh ta mới được. Anh ta lên Bắc Kinh phát triển mà quên địa phương, sắp thành Trần Thế Mỹ vong ân phụ nghĩa rồi.
Triệu Quốc Đống bỏ đá xuống giếng.
- Xem ra tối nay phải bố trí bữa ăn mới được.
Buổi chiều mọi người khá vui vẻ. Trịnh Kiện và Lôi Hướng Đông đến làm Nhâm Vi Phong vui, Nguyễn Minh Thần cũng là cao thủ đánh bài, mấy người đánh khá hợp ý, đánh đến chiều muộn mới thôi.
…`
Ba nàng tiên cá nhàn nhã bơi trong hồ, nếu không bơi ở hồ công cộng nhất định hấp dẫn vô số ánh mắt mọi người.
Triệu Quốc Đống bị ba người Cổ Tiểu Âu kéo tới đâu. Sau khi uống mấy chén trong bar, thời tiết nóng nên mấy cô đòi đi bơi. Triệu Quốc Đống bất đắc dĩ nên đành phải gọi cho hồ Vân Loa, cũng may hồ Vân Loa ngoài việc mở với khách bình thường ra thì cũng mở bể bơi cho khách Vip.
Hồ Vân Loa bây giờ đã thành tài sản của tập đoàn Thiên Phu. Vốn hầu hết cổ phần của hồ Vân Loa bị thế chấp cho ngân hàng nhưng sau khi tập đoàn Thiên Phu mua lại tập đoàn Hoa Mậu nên cũng nhận khoản nợ, khiến hồ Vân Loa thành một tài sản của tập đoàn Thiên Phu. Thiên Phu vì thế cũng chuyên môn chỉnh tu lại tài sẩn này, sau đó cho nơi này tự kinh doanh, hồ Vân Loa chính thức lấy tên làm câu lạc bộ quốc tế hồ Vân Loa, thành tài nguyên khan hiếm với giới thượng lưu An Đô.
Bởi vì phía đông ngoại thành có nhiều cây xanh nên Thiên Phu cũng không định sửa lại nơi này mà giữ lại mảng cây xanh ở đó, biến hồ Vân Loa thành khu nghỉ dưỡng tốt đẹp ở An Đô. Ngoài việc sửa lại sân golf ra còn thăng cấp các nơi khác, khiến nơi này càng thêm hút khác.
Mà hội chợ xúc tiến thương mại An Nguyên hàng năm vào tháng chín cũng được tổ chức ở đây, điều này càng làm cho hồ Vân Loa thêm nổi tiếng.
Hồ Vân Loa đã sửa lại chế độ hội viên Vip nên tăng không ít hội viên. Chẳng qua hồ Vân Loa bây giờ trong vài năm tới không lo tăng hội viên Vip, nhưng cho phép tư cách hội viên Vip được chuyển sang cho người khác khiến giá chợ đen hội viên Vip hồ Vân Loa tăng vọt. Một ít người giàu ở An Đô chấp nhận bỏ ra gấp vài chục lần giá gốc để mua một thẻ hội viên Vip.
Triệu Quốc Đống bơi hai vòng rồi lên bờ, bơi ở hồ nhỏ như vậy hắn không thích. Hắn thích bơi ở nơi rộng như dòng Ô Giang, Ninh Giang, có nước chảy mạnh.
Nằm trên ghế, Triệu Quốc Đống rất thoải mái nhìn ba cô vầy nước, đây cũng là một sự hưởng thụ.
Từ ngây ngô đến trưởng thành, Cổ Tiểu Âu không nói, rất ngang bướng. Kiều San rất quyến rũ. Về phần Đồng Úc thì lạnh nhạt nhưng thêm phần tươi tắn.
Đẹp chính là đẹp, không có lý do gì cả. Triệu Quốc Đống thích hưởng thụ sự vui vẻ riêng tư này. Nhưng hình như ông trời không cho hắn cái phúc đó.
Tiếng ồn ào bên ngoài vang lên làm Triệu Quốc Đống nhíu mày. Chẳng lẽ câu lạc bộ như hồ Vân Loa mà có chuyện này sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.