Quyển 7 - Chương 26
Thụy Căn
16/04/2013
Thái Chánh Dương giới thiệu rất chi tiết, cũng khá đặc sắc. Thái Chánh Dương đề nghị chiến lượng sử dụng nguồn năng lượng dầu thô và khí thiên nhiên của Trung Quốc nhất định phải thay đổi, chuyển sang việc kết hợp sản xuất trong nước và nhập khẩu. Lợi dụng việc kinh tế Nga, Trung Á đang khó khăn, lợi dụng việc Châu Âu, Mỹ vẫn còn nghi ngờ về cục diện chính trị Trung Á mà tích cực đầu tư vào lĩnh vực năng lượng của Trung Á. Xây dựng hành lang kinh tế và con đường năng lượng giữa Trung Quốc – Trung Á. Đảm bảo thế kỷ sau Trung Á sẽ thành khu vực cung cấp năng lượng ổn định cho Trung Quốc.
Trong đó Thái Chánh Dương còn giới thiệu cái nhìn của mình với chiến lược năng lượng của Mỹ, Nhật Bản, Châu Âu, chỉ ra nếu Trung Quốc không nắm bắt cơ hội này, một khi kinh tế Nga hồi phục, Mỹ nhìn sang Trung Á, vậy Trung Á sẽ là địa bàn săn đuổi của các nước.
Ý tưởng này của Thái Chánh Dương làm mọi người ngồi đây đều thấy mới mẻ.
Trên thực tế không phải quan điểm này mới mẻ, trong giới ngoại giao thì quan điểm này mọi người đã thấy nhiều. Nhất là Nga suy yếu, việc các quốc gia muốn khai thác nguồn năng lượng của Trung Á cũng được đưa lên. Nhất là mấy quốc gia có quan hệ khá thân với Trung Quốc đều tỏ thiện ý. Ở tình huống này nếu hai bên đều muốn thì rất nhanh sẽ có quan hệ mật thiết.
Thái Chánh Dương miêu tả khá khách quan và thực tế việc Mỹ, Châu Âu, Nhật Bản chưa thực sự quyết tâm tiến vào Trung Á, cùng với việc Nga chưa muốn bỏ nơi này, hơn nữa kết hợp với việc tốc độ kinh tế Trung Quốc phát triển mạnh nên tạo thành áp lực lớn đối với nguồn năng lượng, điều này nó hệ thống hóa hơn các quan điểm riêng rẽ.
Chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia – Tạ Triết cũng tiến hành giới thiệu về phương hướng và quy hoạch của chiến lược đầu tư nguồn năng lượng của quốc gia. Thái Chánh Dương đưa ra yêu cầu thành lập cơ chế dự trữ dầu thô chiến lược cũng được y đồng ý, nhất là bây giờ giá dầu thô là khá thấp. Nếu thành lập trụ sở dự trữ dầu thô sẽ có tác dụng lớn thúc đẩy phát triển kinh tế.
Bộ trưởng Bộ Thương mại – Tần Trạch Đông đưa ra quan điểm cải cách các công ty năng lượng của Trung Quốc, cũng thực thi ý tưởng hướng ra ngoài, trọng điểm vào ba khu vực Trung Á, Nga, Châu Phi, Đông Nam Á, hơn nữa ưu tiên mấy nước ở khu vực Trung Á. Đưa ra ý tưởng chiến lược phát triển kinh tế khu vực Tây bắc bộ và cây cầu chiến lượng thông Á Âu.
Thống đốc Ngân hàng phát triển Trung ương – Lưu Phù Đào cũng cổ vũ công ty nhà nước Trung Quốc nên tiến hành đầu tư ra ngoài, y tỏ vẻ quốc gia nên ủng hộ mạnh về chính sách và tài chính cho các công ty nhà nước khổng lồ đầu tư ra ngoài, qua đó sẽ tăng sức ảnh hưởng của Trung Quốc.
Hội nghị kéo dài tới 12h trưa mới kết thúc. Mấy vị chuyên gia cũng đưa ra quan điểm của mình về vấn đề này. Phó Thủ tướng Hồng và Điền cũng đưa ra yêu cầu và đề nghị điều chỉnh chiến lược nguồn năng lượng, yêu cầu nhanh chóng thành lập văn phòng quy hoạch chiến lược nguồn năng lượng do Bộ Thương mại dẫn đầu. Ủy ban kế hoạch phát triển, Bộ Ngoại giao, Ngân hàng phát triển quốc gia, Ngân hàng xuất khẩu quốc gia tham gia vào, nhanh chóng đưa ra quy hoạch chiến lược trong ngắn hạn và dài hạn về nguồn năng lượng quốc gia.
Buổi triều Thái Chánh Dương nhận được điện từ văn phòng của Phó Thủ tướng Hồng, nói Phó Thủ tướng muốn gặp. Điều này làm Thái Chánh Dương rất hưng phấn. Lãnh đạo quốc gia lần đầu tiên muốn một mình gặp y, mặc dù chỉ là vì công việc nhưng đó là một kỷ niệm rất quan trọng trong con đường chính trị của y.
Cả chiều hôm đó Thái Chánh Dương trao đổi với Phó Thủ tướng Hồng về việc Trung Quốc dùng cách nào để quan hệ với Trung Á. Nhất là nếu làm như vậy thì sẽ có ảnh hưởng như thế nào với quan hệ giữa Trung Quốc và Nga.
Dù sao Nga đã hoàn toàn nghiêng về chủ nghĩa tư bản. Tây Âu muốn Nga theo chế độ này để hòa hợp với mình. Mà sự phát triển kinh tế của Trung Quốc cũng làm người Nga hứng thú, Trung Quốc cũng cần sự hợp tác và ủng hộ trong lĩnh vực quan sự của Nga. Làm như thế nào để phát triển quan hệ thương mại và năng lượng với Trung Á mà không ảnh hưởng tới quan hệ với Nga là điều cần suy nghĩ.
Ra khỏi văn phòng Phó Thủ tướng, Thái Chánh Dương không nhịn được cơn hưng phấn trong lòng. Y cảm thấy Phó Thủ tướng rất hứng thú với quan điểm của mình, hơn nữa còn tỏ vẻ khẳng định, yêu cầu mau chóng thành lập văn phòng quy hoạch chiến lược nguồn năng lượng quốc gia, nhanh chóng đưa ra quy hoạch thống nhất.
Thái Chánh Dương từ giọng của Phó Thủ tướng mà nhận ra vài điều. Đại hội Đảng lần thứ 15 và Đại hội đại biểu nhân dân lần thứ 9 sẽ quyết định chiến lược phát triển kinh tế trong 5 năm tới của Trung Quốc. Mà chiến lược năng lượng chính là quân cờ không thể thiếu.
Thái Chánh Dương về văn phòng mà không nhịn được cười phá lên, đồng thời cũng phải bội phục tầm nhìn của Triệu Quốc Đống. Triệu Quốc Đống này sao lại có thể nhìn xa như vậy, có thể ý thức được vấn đề năng lượng sẽ là hạn chế lớn nhất đối với sự phát triển kinh tế của Trung Quốc trong mấy chục năm tới. Ngay cả bẳn thân Thái Chánh Dương cũng phải cùng người bên dưới dùng một thời gian nghiên cứu, sau đó nghe nhiều chuyên gia phân tích mới dần hình thành quan điểm này.
May mắn hay là thiên tài? Thái Chánh Dương cảm thấy vế sau nhiều hơn. Thái Chánh Dương không tin phán đoán của một người luôn gặp may.
Thái Chánh Dương không nhịn được gọi điện cho Triệu Quốc Đống để chia sẻ sự vui sướng trong lòng mình.
Triệu Quốc Đống nghe cũng vừa vui vừa nuối tiếc. Quy hoạch chiến lược nguồn năng lượng quốc gia chính là mô phỏng chiến lược của Mỹ, quốc gia có thể vì như vậy thành lập Bộ năng lượng không? Nếu là như vậy thì hắn hy vọng Thái Chánh Dương có thể quay về tỉnh An Nguyên, thành chỗ dựa cho hắn là không thể. Không chừng vị trí Bộ trưởng Bộ năng lượng quốc gia sẽ rơi vào đầu Thái Chánh Dương.
Triệu Quốc Đống cũng nhắc Thái Chánh Dương một chút chiến lược quy hoạch cũng là quan trọng nhất, nhưng hành động trong thời gian ngắn mới quan trọng hơn, thời cơ qua sẽ mất. Hơn nữa Phó Thủ tướng là người làm việc nhanh nhạy, không được chậm trễ, không chờ đợi. Làm như thế nào để đẩy nhanh tốc độ, chứng thực ngay mới là quan trọng.
Thái Chánh Dương bỏ máy xuống mà thở dài một tiếng. Thái Chánh Dương coi như đã bắt đầu phát huy tác dụng ở tầm quốc gia. Mà hắn vẫn chỉ có thể ngồi ở một huyện nghèo.
Thái Chánh Dương lại mời tiếp làm Thái Chánh Dương động tâm. Nhưng suy nghĩ mãi, hắn liền khéo léo từ chối. Hắn đứng ngoài cung cấp quan điểm cho Thái Chánh Dương còn có tác dụng. Nếu hắn vào thì sợ sẽ vướng vào việc hành chính.
Triệu Quốc Đống thoải mái đi trong phòng và vứt suy nghĩ không thực tế này đi. Điều quan trọng nhất đối với hắn bây giờ là làm sao khiến kinh tế Hoa Lâm phát triển nhanh hơn nữa.
Hạng mục với Tập đoàn Trần Thị về cơ bản đã xong. Do được Công an huyện Hoa Lâm bảo vệ sự hợp pháp, Trần Thiện Thủy liền trực tiếp bay về trụ sở chính tại Malaysia, giục người ở đây đồng ý việc tăng cường đầu tư dây chuyền sản xuất mới với giá 20 triệu ở Hoa Lâm, sản phẩm chủ yếu sẽ xuất khẩu sang Châu Âu, Mỹ.
Tập đoàn Trần Thị cũng sẽ phái nhân viên kỹ thuật đến tập huấn cho nông dân về việc trồng trọt, về việc chống sâu bệnh.
Tập đoàn Dụ Thái cũng đã mở rộng thêm quy mô của Nhà máy chè Hà Khẩu, điều này là nhờ tháng 11 năm 96 Thái Chánh Dương đã ngầm ám chỉ khi kiểm tra trụ sở của tập đoàn, hy vọng Tập đoàn Dụ Thái tăng cường đầu tư vào khu vực Trung Tây, mở rộng sản xuất chè, mở rộng thị trường.
Tập đoàn Dụ Thái Bắc Kinh cũng có chỗ dựa, nhưng được lãnh đạo Bộ Thương mại “quan tâm” như vậy liền vội vàng hiểu ý nói sẽ tăng cường đầu tư. Mà quê của Phó bộ trưởng Bộ Thương mại Thái Chánh Dương lại là tỉnh An Nguyên, tất nhiên Tập đoàn Dụ Thái biết chọn ở đâu.
Theo mấy trang trại bò sữa không ngừng xuất hiện, trụ sở trồng cỏ mở rộng, nghề nuôi bò sữa bắt đầu ấm lên. Triệu Quốc Đống cũng thấy điểm này. Làm như thế nào để khiến ngành sản xuất sữa phát triển ổn định và hợp lý là điều Triệu Quốc Đống cần suy nghĩ. Huyện Hoa Lâm có điều kiện tự nhiên phù hợp, phát triển ngành bò sữa là ưu thế trời ban. Nếu như có thể đưa mấy nhà máy sữa vào sẽ thúc đẩy ngành này phát triển.
Trong Hội nghị thường ủy và hội nghị thường trực Ủy ban huyện, Triệu Quốc Đống đưa ra đề nghị xây dựng khu vực trồng cỏ ở phía Bắc, xây dựng trụ sở trồng cây ăn quả phía Nam, cổ vũ phát triển ngành sản xuất chè và ngành du lịch, lợi dụng cải tạo thành cũ mà tăng tiến độ xây dựng thành thị, phát triển ngành bất động sản tốt, tích cực biến ngành chế biến thực phẩm và du lịch làm ngành chính của Huyện Hoa Lâm.
Mấy điều này đã được Triệu Quốc Đống và Quế Toàn Hữu nghiên cứu trong hơn một tháng, cũng hỏi ý kiến mấy vị Phó chủ tịch huyện khác để đưa ra quy hoạch phát triển của Hoa Lâm trong năm 97. Điều này làm cho các vị thường vụ rất hứng thú. Nhất là Triệu Quốc Đống đề cập phát triển ngành sữa, tranh thủ biến ngành sữa và chế biến thực phẩm thịt làm hai ngành hàng đầu, điều này làm các thường vụ có nghi vấn về việc Hoa Lâm điều chỉnh cơ cấu sản xuất nông nghiệp lương thực.
Nhất là Miêu Nguyệt Hoa phụ trách mảng nông nghiệp còn có thái độ phản đối. Theo cô thấy phát triển ngành chăn nuôi gia súc và cây ăn quả có thể tăng hiệu quả sản xuất nông nghiệp, nhưng ngành sản xuất lương thực là điểm cơ bản không thể bỏ. Nhất là việc xây dựng trụ sở rau quả thì cũng có thái độ nghi ngờ. Cô cho rằng Hoa Lâm vốn không có nhiều đất trồng cây lương thực đã ít, nếu trồng rau quả ở ngoại ô thì có nghĩa Hoa Lâm bỏ qua sản xuất lương thực, sai với chính sách chung của quốc gia.
Tào Uyên cũng ủng hộ có hạn với Miêu Nguyệt Hoa, cho rằng việc phát triển hoa quả nên ở đồi núi phía Nam mà không phải đồng bằng, nếu không sẽ chiếm dụng đất dùng cho sản xuất lương thực.
Chẳng qua Tào Uyên mặc dù chỉ không đồng ý với Triệu Quốc Đống, nhưng chỉ đưa trong hội nghị thường trực Ủy ban mà thôi. Trong Hội nghị thường ủy y lại im lặng làm Triệu Quốc Đống có chút ngạc nhiên.
- Toàn Hữu, xem ra quan niệm tư tưởng của cán bộ vẫn có vấn đề. Tôi đến phòng Nông nghiệp và nghe không ít ý kiến, ai cũng nói nếu xây dựng khu vực đất ngoại ô trồng rau, hoa quả thì Hoa Lâm về cơ bản bỏ qua sản xuất lương thực, vậy phù hợp chính sách của quốc gia không? Bây giờ là thời đại gì mà còn nghĩ như vậy cơ chứ. Hoa Lâm vốn không có truyền thống sản xuất lương thực, dù là sản lượng hay giá trị của lương thực đứng đầu toàn tỉnh hay Thị xã cũng có sao chứ?
Triệu Quốc Đống thở dài một tiếng. Hắn cũng có thể nghĩ đến điều kiện đất và nước ở ngoại ô Hoa Lâm là rất tốt, thích hợp trồng rau. Qua đó sẽ giải quyết sức lao động dư thừa, lợi ích là quá lớn.
- Chủ tịch Triệu, tôi thấy ý tưởng ngài đưa ra mặc dù bị phản đối nhưng đúng là đã hấp dẫn mọi người. Mặc dù có ý kiến phản đối nhưng tôi cho rằng đó là bình thường. Hơn nữa góc độ phản đối của bọn họ đều giống nhau. Ví dụ như Bí thư La và Bí thư Vạn chủ yếu lo lắng nó không phù hợp chính sách sản xuất lương thực của quốc gia, nếu như nói Thị xã ủng hộ việc Hoa Lâm điều chỉnh cơ cấu sản xuất nông nghiệp thì tôi tin bọn họ sẽ thay đổi thái độ. Phó chủ tịch Tào tuy phản đối trong hội nghị thường trực Ủy ban nhưng trong Hội nghị thường ủy không tỏ thái độ. Mà chủ yếu là Phó chủ tịch Miêu, tôi cảm thấy chị ta nghĩ nếu như vậy thì tầm quan trọng của sản xuất nông nghiệp Hoa Lâm giảm mạnh, qua đó chỉ là ngành phụ trợ mà thôi.
Quế Toàn Hữu cũng được tham gia nghe trong Hội nghị thường ủy, y ngồi đó mà quan sát các vị lãnh đạo rồi đưa ra kết luận.
- Xem ra Miêu Nguyệt Hoa lo dần bị mất quyền lực.
Triệu Quốc Đống cười nói:
- Lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử, coi tôi như ả ư? Nực cười.
- Chẳng qua điều này cũng là thực tế. Nếu theo quy hoạch thì ngành chăn nuôi gia súc và nuôi bò sữa đều phục vụ công nghiệp thực phẩm, mà ngành trồng hoa quả cũng phục vụ công nghiệp thực phẩm. Bây giờ ngành rau lại phục vụ cho thành thị, khu trồng chè phục vụ cho ngành sản xuất chè, hơn nữa sự kết hợp càng lúc càng mạnh, công việc chị ta phụ trách cũng bị đẩy sang bờ.
Quế Toàn Hữu nhíu mày nói.
- Ả muốn làm việc thì tốt, tôi tìm còn không được. Chỉ sợ ả không muốn làm.
Triệu Quốc Đống lắc đầu nói:
- Chỉ cần muốn làm, có việc thì tôi còn mong giao hết công việc cho bọn họ. Tôi làm ông chủ ngồi đó mà chỉ điểm.
- Ha ha, Chủ tịch Triệu, nguyện vọng của ngài là lý tưởng hóa. Chủ tịch huyện muốn vứt hết việc đứng bên xem là không phù hợp tình hình Trung Quốc.
Quế Toàn Hữu cười nói:
- Đảng mới là cơ quan chỉ điểm mà.
- Anh nói không đúng rồi, chính quyền phải làm việc nhưng chính quyền triển khai công việc dưới sự lãnh đạo của Đảng. Sự lãnh đạo của Đảng là về phương châm, chính sách, không phải là hư vô, chỉ có thể là tương đối mà thôi. Chính quyền cần áp dụng những lý tưởng của Đảng vào công việc.
Triệu Quốc Đống rất bình tĩnh nói.
- Chủ tịch Triệu, tôi sao nghe người này giống một Bí thư nói ra chứ không giống một Chủ tịch.
Quế Toàn Hữu nháy nháy mắt mà nói.
- Anh không cần thăm dò làm gì. Tôi đang là Chủ tịch huyện, hiểu không?
Triệu Quốc Đống nghe ra ý trong lời nói của Quế Toàn Hữu.
- Anh dồn tâm trí vào làm việc đi.
- Ha ha, Chủ tịch Triệu, tôi làm Chánh văn phòng Ủy ban huyện thì sẽ không gây phiền cho ngài mà.
Quế Toàn Hữu cười nói:
- Chẳng qua tôi nghe ít tin tức là Bí thư La có thể được điều lên trên.
- Ồ?
Triệu Quốc Đống ngẩn ra mà nói:
- Anh nghe được tin gì?
- Phó chủ nhiệm Hứa – Đại hội đại biểu nhân dân Thị xã bị ung thư phổi nên mới mất, ngoài ra Phó chủ nhiệm Tương năm trước cũng đã từ chức mà sang bên Mỹ sống với con gái. Vì thế thiếu hai vị trí Phó chủ nhiệm Đại hội đại biểu nhân dân Thị xã. Bí thư La vừa lúc tới tuổi, nếu không được chọn sẽ mất đi cơ hội. Nghe nói Thị ủy cũng có ấn tượng tốt đối với Bí thư La, có lẽ cũng muốn điều Bí thư La sang Đại hội đại biểu nhân dân.
Quế Toàn Hữu cười cười mà nói:
- Bản thân Bí thư La sợ là cũng muốn nhân cơ hội này tiến lên một bước. Hơn nữa hai năm qua Hoa Lâm chúng ta phát triển rất nhanh, đây coi như là thành tích dưới sự lãnh đạo của Bí thư La.
Triệu Quốc Đống không khỏi giật mình, thực tế trước tết hắn cũng đã có tin này. Hắn cũng đã hỏi La Đại Hải có muốn tranh thủ chức Phó chủ nhiệm Đại hội đại biểu nhân dân Thị xã hay không?
Bản thân La Đại Hải cũng dao động nhưng lại lo không đủ điều kiện.
Y làm Bí thư huyện ủy mới hơn năm, mà vị trí Phó chủ nhiệm Đại hội đại biểu nhân dân đều là người từ Phó thị trưởng hoặc Thường vụ thị ủy đi sang làm, hoặc là Cục trưởng nào đó có nhiều năm công tác làm. Không có mấy Bí thư huyện ủy được điều thẳng lên làm Phó chủ nhiệm Đại hội đại biểu nhân dân Thị xã. Chỉ may ra Bì Gia Thái làm Bí thư huyện ủy hai khóa mới có hy vọng.
Lúc ấy La Đại Hải cũng biết mình làm Bí thư huyện ủy cho đến tuổi, rồi có thể đến làm Chủ tịch Đại hội đại biểu nhân dân huyện và lui hẳn.
Triệu Quốc Đống thật ra đề nghị La Đại Hải cũng nên hoạt động một chút, tìm gặp lão lãnh đạo, gặp lãnh đạo chủ yếu của Thị ủy. Triệu Quốc Đống cũng tin với số năm làm Chủ tịch huyện, Bí thư huyện ủy Hoa Lâm không ít của La Đại Hải thì chẳng lẽ không đủ sao?
La Đại Hải cũng nghe theo đề nghị của Triệu Quốc Đống. Đúng như Triệu Quốc Đống nói, anh không tranh thủ thì ai biết anh muốn lên? Hoặc là lãnh đạo cho rằng anh muốn ở lại huyện? Dù không thể lên thì trong lòng lãnh đạo cũng thấy thiệt cho anh, sau này không phải suy nghĩ nhiều hơn cho anh sao?
Sau đó Triệu Quốc Đống cùng Liễu Đạo Nguyên ăn cơm với Kỳ Dư Hồng thì nghe Kỳ Dư Hồng có suy nghĩ về vấn đề này, chẳng qua rốt cuộc có xác định hay không thì lãnh đạo không thể nói rõ với hắn.
Chẳng qua hôm nay Quế Toàn Hữu nói như vậy tức là việc này đã trồi lên mặt nước.
Tất cả mọi việc đều dừng lại khi vĩ nhân của Trung Quốc – Đặng Tiểu Bình mất vào ngày 19/2, cả nước chìm trong không khí thương đau. Tất cả hoạt động và kế hoạch chỉ có thể dừng lại. Vì thế Triệu Quốc Đống dự định triệu tập hội nghị cũng phải kéo dài một tuần sau mới diễn ra.
Chẳng qua cũng may bây giờ Triệu Quốc Đống đang trong thời kỳ ổn định phát triển. Đặng Tiểu Bình mất đi mặc dù ảnh hưởng lớn đối với cả Trung Quốc, nhưng đối với Trung Quốc đã đi vào quỹ đạo thì Đặng Tiểu Bình sớm đã lui về tuyến sau. Đặng Tiểu Bình qua đời cũng không mang tới cơn gió lốc vô hạn như những năm 70.
Giữa tháng ba, Đại hội đại biểu nhân dân Thị xã được diễn ra. Trong hội nghị tuyển ra hai Phó chủ nhiệm mới, một trong hai người đó là Bí thư huyện ủy Hoa Lâm – La Đại Hải. Theo đó La Đại Hải cũng chính thức từ chức Bí thư huyện ủy Hoa Lâm.
Một loạt biến động nhân sự của Thị xã Ninh Lăng cũng diễn ra. Thị ủy miễn chức vụ của Bí thư huyện ủy và Phó bí thư Huyện ủy Phong Đình, bổ nhiệm Phó bí thư Tạ Ba làm Bí thư huyện ủy Phong Đình, đồng thời còn miễn nhiệm chức Trưởng ban thư ký Huyện ủy Thương Hóa, nguyên Phó bí thư Huyện ủy, Chủ tịch huyện được đưa lên làm Bí thư huyện ủy. Tào Uyên được điều tới Thương Hóa làm Phó bí thư Huyện ủy, Chủ tịch huyện. Trong Đại hội đại biểu nhân dân huyện Phong Đình cũng đã chấp nhận để Chấn Lương từ chức Chủ tịch huyện.
Ngồi trên đài Chủ tịch, Triệu Quốc Đống rất bình tĩnh. Bên phải hắn chính là Chủ tịch Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân – Vạn Triêu Dương mới được bổ nhiệm, ngồi chính giữa là Phó bí thư Thị ủy Tương Uẩn Hoa, bên cạnh nữa là Trưởng ban tổ chức cán bộ Thị ủy – Chương Thiên Phóng. Hoa Đức Tài cũng mới được bổ nhiệm làm Chủ nhiệm Đại hội đại biểu nhân dân huyện.
Đây là hội nghị miễn nhiệm cán bộ, ngoài lãnh đạo Thị xã thì cũng chỉ có Triệu Quốc Đống, Hoa Đức Tài và Vạn Triêu Dương được tham gia.
Bởi vì liên quan tới một loạt biến động nhân sự, mặc dù người bên dưới coi như biết nhưng Thị ủy vẫn chưa có văn bản chính thức công bố, mọi người vẫn coi như chưa rõ.
Hội nghị do Phó bí thư, Chủ tịch huyện Hoa Lâm – Triệu Quốc Đống chủ trì, trình tự rất đơn giản. Đầu tiên do Chương Thiên Phóng tuyên bố quyết định bổ nhiệm của Thị ủy đối với Hoa Lâm. Sau đó Phó bí thư Thị ủy Tương Uẩn Hoa đưa ra chỉ thị.
Sau khi tuyên bố xong, các thường vụ liền đi lên đài Chủ tịch, tất cả đều diễn ra theo trình tự.
Hắn vốn hy vọng Quế Toàn Hữu có thể ở lại Hoa Lâm nhưng tất nhiên Thị ủy không thể làm theo ý đồ của hắn. Quế Toàn Hữu điều tới làm thường vụ Quận ủy, Chánh văn phòng Ủy ban Quận Tây Giang, coi như lên chức. Kỳ Dư Hồng cũng cho Liễu Đạo Nguyên đủ mặt mũi, mà Tương Uẩn Hoa cũng có nhiều tác dụng. Tiền Kính Lương được điều tới Phong Đình làm Phó chủ tịch huyện, miễn cưỡng coi như điều ra khỏi Hoa Lâm. Ngoài ra còn có Tào Uyên được điều tới Thương Hóa, lần này có thể nói cán bộ Hoa Lâm được điều chỉnh rất nhiều.
Theo ý đồ của Thị xã, trong Hội nghị thường ủy Huyện ủy phải tiến hành phân công. Đường Diệu Văn đảm nhiệm chức Quyền Chủ tịch huyện, chủ trì công việc chính quyền, Lỗ Đạt thay Vạn Triêu Dương phụ trách Đảng đàn, Bàng Quân làm Phó bí thư kiêm Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật. Mà Vi Biểu vào thường vụ coi như thay thế Miêu Nguyệt Hoa. Triệu Quốc Đống vốn hy vọng Vi Biểu trực tiếp làm Phó chủ tịch thường trực nhưng Thị xã không chấp nhận, hoặc là nói thực lực của Trâu Trì Trường chưa biến mất, Miêu Nguyệt Hoa đã thành Phó chủ tịch thường trực. Mà Vương Nhị Khải thay thế Bàng Quân làm thường vụ huyện ủy, Bí thư Chính pháp.
- Đồng chí Triệu Quốc Đống mặc dù còn trẻ nhưng có lý luận chính trị uyên bác, lại đã từng làm việc ở cơ quan cấp tỉnh, kinh nghiệm công tác phong phú. Khi đảm nhiệm chức Phó chủ tịch và Chủ tịch huyện khiến kinh tế Hoa Lâm phát triển nhanh nhất từ trước đến nay, ba chỉ tiêu quan trọng đều đứng đầu Thị xã, trở thành ngọn cờ đầu trong phát triển kinh tế của Ninh Lăng.
- Duy trì bộ máy ổn định, có sức chiến đấu là điều cần thiết, tôi hy vọng đồng chí Đường Diệu Văn có thể nhanh chóng dung nhập vào bộ máy.
Tương Uẩn Hoa nói xong, bên dưới vang lên tiếng vỗ tay như sấm.
Triệu Quốc Đống và Đường Diệu Văn đi sát theo sau Tương Uẩn Hoa và Chương Thiên Phóng mà nói:
- Bí thư, Trưởng ban, trưa nay không bố trí ở khách sạn Hoa Lâm mà tổ chức ở Nhà hàng Kỳ Lân quan, chỉ mất 20 phút đi xe.
- Quốc Đống, cậu lại định chuốc rượu tôi và Bí thư Tương sao? Tôi nói với cậu, hôm nay Hoa Lâm là điểm cuối cùng, mấy huyện khác thì tôi và Bí thư Tương đã tuyên bố xong, hôm nay sẽ không sợ. Nhưng cậu và Diệu Văn coi như hợp làm bộ máy thì cũng phải tỏ vẻ chứ. Hôm nay hai đấu hai, không cho thêm người khác.
Tâm trạng Chương Thiên Phóng cũng khá tốt, lập tức đồng ý.
- Tôi nghe nói nhà hàng Kỳ Lân Quan đã mở mấy tháng mà không có thời gian đến. Nghe nói xây dựng theo tiêu chuẩn ba sao?
- Được, Trưởng ban Chương, vậy bữa rượu hôm nay chúng tôi nhất định sẽ được. Tôi và Chủ tịch Diêu Văn đấu với ngài và Bí thư Tương, không thêm ai khác.
Triệu Quốc Đống cười nói.
- Nhà hàng Kỳ Lân Quan được xây dựng theo tiêu chuẩn cao cấp, chủ yếu là suy nghĩ đến việc khu du lịch cần một nhà hàng có quy mô tương đối. Mỗi lần đến nhà hàng Kỳ Lân Quan, rồi tới khách sạn Hoa Lâm thì thấy khách sạn Hoa Lâm như một người phụ nữ nông thôn, mà nhà hàng Kỳ Lân Quan lại như một vũ nữ ở Thượng Hải vậy.
Đường Diệu Văn đi chậm hơn Triệu Quốc Đống nửa bước. Triệu Quốc Đống và Chương Thiên Phóng nói chuyện tùy tiện như vậy làm y có chút ngạc nhiên.
Khi ở trên Thị xã, y nghe nói Triệu Quốc Đống của Hoa Lâm giỏi làm kinh tế, kinh tế Hoa Lâm một hai năm qua phát triển mạnh gần như do một tay Triệu Quốc Đống làm ra, thậm chí trên Thị xã còn nói ưu điểm lớn nhất của La Đại Hải chính là để mặc Triệu Quốc Đống mạnh dạn làm việc, can đảm ủng hộ Triệu Quốc Đống làm việc không theo đường lối cũ.
Trước khi đến Hoa Lâm, Đường Diệu Văn làm Phó trưởng ban Tuyên giáo Thị ủy nên ít có cơ hội qua lại với Triệu Quốc Đống, thậm chí chưa từng cùng ăn. Đến khi xác định rõ ràng y làm Chủ tịch huyện Hoa Lâm, thì y mới nhờ La Đại Hải và Cao Dương để mời Triệu Quốc Đống ăn cơm. Nhưng y hiểu không mấy về Triệu Quốc Đống, chỉ cảm thấy vị Chủ tịch huyện trẻ tuổi này có cái nhìn mới về phát triển kinh tế mà thôi.
Bây giờ y mới biết quan hệ mật thiết giữa Bí thư Triệu và Trưởng ban Chương. Vẻ tùy tiện như vậy đâu phải Bí thư, Chủ tịch huyện bình thường nào cũng làm được.
- Hoa Lâm là huyện đầu tiên của Thị xã xây dựng nhà hàng, khách sạn cấp ba sao, tuyệt đối đừng ăn quen mà làm mãi như vậy, huyện khác không theo kịp đâu.
Chương Thiên Phóng cười phá lên nói.
- Ha ha, đâu có thể thế chứ? Theo sự phát triển thì sau này Hoa Lâm chúng tôi sẽ có thêm khách sạn ba bốn sao nữa. Nhất là giai đoạn hai của khu du lịch Kỳ Lân Quan-- núi Hốt Luân hoàn thành, khách sạn suối nước nóng thậm chí phải tầm bốn sao, đến lúc đó sẽ mời Trưởng ban và Bí thư Tương đến tắm suối nước nóng, nó là nơi tốt để bảo dưỡng sức khỏe.
Triệu Quốc Đống một bên cùng hai người đi ra, một bên cười nói;
- Chủ tịch Diêu Văn, đi thôi, anh ngồi xe tôi.
Xe của Tương Uẩn Hoa đi phía trước, tiếng xe nghe hơi ồn.
- Bí thư Tương, xe này của ngài cũ quá rồi? Cũng nên đổi xe chứ?
Triệu Quốc Đống nhìn xe của Tương Uẩn Hoa thấy nó đã có tuổi. Mặc dù được bảo dưỡng tốt nhưng cũng ít nhất đi bảy tám năm rồi.
- Ha ha, Bí thư Kỳ và Thị trưởng Mạch vẫn dùng xe cũ mà, xe này của tôi cũng được. Chẳng qua xe của Trưởng ban Chương thì đúng là quá cũ, cũng có vài đời lãnh đạo rồi.
Tương Uẩn Hoa nhìn Chương Thiên Phóng rồi nói với Triệu Quốc Đống.
- Ha ha, một chiếc xe không quá đơn giản sao? Trưởng ban Chương thích xe Hoàng Quan hay là Audi? Xe Hoàng Quan thì có vẻ hơi cổ, Audi thì không có biến hoá gì, hay là mua một xe AudiA6?
Triệu Quốc Đống tùy tiện nói.
- Được rồi Quốc Đống, tôi dù đổi xe thì cũng là Thị xã bỏ tiền ra mà, sao đến lượt Hoa Lâm được?
Chương Thiên Phóng khá ngay thẳng, xe của y không phải xe xịn, xe tốt thì không dám mua, xem ra chỉ có Audi100 là thích hợp.
Triệu Quốc Đống cười nói:
- Vẫn là huyện tốt hơn, mua được xe Santana2000 đã hài lòng rồi.
- Xe Santana2000 mà cậu hài lòng được sao? Cả bảy huyện, hai quận của Ninh Lăng chỉ có Hoa Lâm là toàn người dùng Santana2000, ngay cả lão Mục cũng ý kiến.
Chương Thiên Phóng cười phá lên nói:
- Đúng rồi, xe của Chủ nhiệm La thì Hoa Lâm đừng đòi lại, Diệu Văn mới tới, cậu phải suy nghĩ đó.
- Trưởng ban Chương yên tâm, chuyện ngài giao có bao giờ tôi không để ý? Chủ nhiệm La công tác ở Hoa Lâm vất vả như vậy, một xe đáng gì chứ? Hơn nữa là xê công, dùng ở đâu chẳng như nhau. Lão Đường, tôi sẽ nói với phòng Tài chính để bọn họ mau chuyển tiền mua xe, chỉ hai ngày tới là có xe về.
Triệu Quốc Đống cười nói.
Chương Thiên Phóng thầm than Triệu Quốc Đống này luôn nói tốt, ra tay rộng rãi, đương nhiên huyện phải có tiền mới được. Nếu là Thương Hóa mà bỏ ra vài trăm ngàn mua xe cũng không dễ.
Trong bàn ăn, mặc dù Tương Uẩn Hoa tiến hành xa luân chiến nhưng đối mặt với nhiệt tình của Triệu Quốc Đống, hơn nữa rượu Bích Ngọc Nhũ uống rất ngon nên cả Tương Uẩn Hoa và Chương Thiên Phóng rất nhanh không chống đỡ được. Chẳng qua làm Triệu Quốc Đống không ngờ Đường Diệu Văn ở tình huống ưu thế như vậy mà còn ngã trước. Điều này làm Hoa Lâm hơi mất mặt.
Đường Diệu Văn cũng nhận ra điểm này nên đã vào Wc nôn ra, sau đó y ra ngoài uống tiếp, có chén nào uống chén đó khiến Triệu Quốc Đống cũng có cái nhìn tốt hơn.
Theo Triệu Quốc Đống thấy thua rượu có thể nhưng không thể thua về khí thế.
Trước đó Triệu Quốc Đống không đánh giá cao Đường Diệu Văn. Đường Diệu Văn đã hơn 40 tuổi nhưng vẫn làm bên Đoàn và cơ quan tuyên truyền, gần như không làm ở cơ sở bao giờ. Duy nhất y từng làm ở cơ sở chính là làm một năm Phó bí thư Đảng ủy xã của Quận Ninh Lăng trước đây, bây giờ là Quận Đông Giang, sau đó được điều lên Ninh Lăng làm Phó bí thư Quận Đoàn, Phó bí thư Thị đoàn, cuối cùng được điều sang làm Phó trưởng ban Tuyên giáo.
Đối với người chưa trải qua công tác cơ sở mà đột nhiên được phái tới Hoa Lâm đang phát triển ở tốc độ cao làm Chủ tịch huyện, Triệu Quốc Đống có chút không hài lòng. Hắn muốn một người phối hợp tốt với mình, toàn lực khiến kinh tế Hoa Lâm đứng đầu Thị xã. Vì thế vị Chủ tịch huyện là rất quan trọng, nhất là sau khi hắn thành Bí thư huyện ủy thì rất nhiều việc cụ thể hắn không tiện tự mình làm, mà phải do Chủ tịch huyện làm.
Nhưng Đường Diệu Văn có thể gánh vác trọng trách này không?
Đường Diệu Văn khá nghi ngờ, hơn nữa có năng lực là một chuyện, có thể hợp tác tốt hay không mới là một chuyện. Vì thế Đường Diệu Văn có toàn tâm toàn lực hợp tác với hắn hay không, điều này cần thời gian quan sát.
Chẳng qua biểu hiện trong bàn rượu của Đường Diệu Văn làm Triệu Quốc Đống tán thành. Uống không tốt không sao, chỉ cần có khí thế là được.
Lúc này trong người Đường Diệu Văn đang rất khó chịu. Ưu thế lớn nhất của y là hạn chế hút thuốc uống rượu, chỉ thiếu một loại thôi đã khó có thể dung hợp vào các quần thể. Chẳng qua cũng may lúc ở Ban Tuyên giáo thì y chỉ là Phó trưởng ban, mà Mao Bình lại là phụ nữ nên không hút thuốc, uống rượu cũng ít cho nên Đường Diệu Văn có thể lui. Bây giờ được phái xuống Hoa Lâm làm Chủ tịch huyện thì anh muốn trốn cũng không được.
Tương Uẩn Hoa và Chương Thiên Phóng chỉ chút mừng y làm Chủ tịch huyện, y đã không nhịn được.
Mời lại hai chén là rất bình thường, hơn nữa còn mời Triệu Quốc Đống, như vậy sáu chén vào bụng làm y không chịu được.
Ra khỏi Wc, dạ dày của y còn khó chịu hơn là bị bệnh. Nhìn căn phòng sáng đèn, Đường Diệu Văn lần đầu cảm nhận được muốn triển khai công việc ở cơ sở thì chướng ngại của y chính là uống rượu kém. Dù là cấp trên mời rượu, cấp dưới mời rượu nếu anh không nhận thì sẽ là nguy cơ.
Hơn nữa anh uống không được, mỗi lần uống vào rồi nôn ra vừa có hại cho sức khỏe, vừa mất hình tượng nên Đường Diệu Văn đành phải thở dài một tiếng, rượu hại người.
Triệu Quốc Đống lúc này đang không ngừng mời hai người kia, nhìn mấy vị lãnh đạo của Hoa Lâm như Vạn Triêu Dương, Lỗ Đạt, Bàng Quân còn đang đợi uống hai chén với mình, còn cả vị trợ lý Chủ tịch huyện chuẩn bị bầu làm Phó chủ tịch - Hoắc Vân Đạt, Đường Diệu Văn đúng là muốn ngã xuống. Dù sao cuối cùng đều ngã, tốt hơn hết nhân lúc chưa ngã mà uống, ít nhất phải đảm bảo tinh thần.
- Nào, Chủ tịch Đường, anh mới tới Hoa Lâm, lão Hoa tôi mời anh một chén. Sau này bốn bộ máy của chúng ta thì nên tìm nhiều cơ hội tụ tập một chút. Bí thư Triệu khi làm Chủ tịch huyện luôn có quan hệ rất tốt với bên Đại hội đại biểu nhân dân huyện, hy vọng Chủ tịch Đường tới cũng ủng hộ công việc của Đại hội đại biểu nhân dân.
Hoa Đức Tài ở Hoa Lâm rất lâu, có mạng lưới quan hệ rộng ở các xã, thị trấn bên dưới. Mặc dù y có năng lực bình thường nhưng không có tật xấu mấy, y có quan hệ tốt với Triệu Quốc Đống.
Cuối năm vừa rồi La Đại Hải cùng lãnh đạo sang Malaysia, Singapore và Hongkong khách sạn, Triệu Quốc Đống cũng cực lực đẩy Hoa Đức Tài đi cùng, điều này làm Hoa Đức Tài vừa cảm ơn vừa hài lòng. Hơn nữa năm trước Triệu Quốc Đống thường xuyên mời Đại hội đại biểu nhân dân đi thị sát công việc, ở vấn đề tài chính cũng thoải mái hơn thời của Trâu Trì Trường La Đại Hải nên quan hệ giữa Đại hội đại biểu nhân dân và chính quyền huyện cũng thoải mái hơn.
Hoa Đức Tài nói như vậy làm Đường Diệu Văn đâu còn đường lui. Y là quyền Chủ tịch huyện, vài hôm nữa sẽ tuển cử, mặc dù từ góc độ bình thường thì không vấn đề gì nhưng không có nghĩa không có việc.
Triệu Quốc Đống này không phải ví dụ rõ ràng sao, vung đao đoạt chức, đá đít Mai Anh Hoa đi, nhảy phiếu lên chức, hơn nữa còn làm Thị ủy phải chịu đựng. Hoa Lâm đã có lịch sử, ai dám đảm bảo nó không xảy ra nữa.
Bây giờ Triệu Quốc Đống mặc dù đã làm Bí thư huyện ủy nhưng hắn ở Hoa Lâm không lâu, hơn nữa còn trẻ nên quan hệ với bên dưới là như thế nào thì Đường Diệu Văn không rõ. Mặc dù sau khi ăn xong La Đại Hải và Cao Dương nói rõ với Đường Diệu Văn, có Triệu Quốc Đống ở Hoa Lâm thì tuyển cử không vấn đề gì. Nhưng Đường Diệu Văn vẫn có chút lo lắng.
Đường Diệu Văn cầm chén lên uống cạn, điều này làm Hoa Đức Tài hài lòng gật đầu và uống.
Tương Uẩn Hoa và Chương Thiên Phóng cũng mơ hồ nghĩ tới việc này nên nói:
- Quốc Đống, Đức Tài, đại hội tuần sau bố trí đến đâu rồi? Hoa Lâm là huyện cuối cùng tiến hành tuyển cử, Chủ tịch Diệu Văn và Phó chủ tịch Vân Đạt nhất định phải trúng tuyển, đây là nhiệm vụ tổ chức giao cho Hoa Lâm.
- Bí thư Tương yên tâm, tôi lấy tính Đảng cam đoan đại hội của Hoa Lâm sẽ thành công viên mãn. Chủ nhiệm Hoa đã chuẩn bị sẵn sàng thủ tục. Từ mai tôi sẽ cùng lão Đường, lão Hoắc xuống các khu, xã, thị trấn đi một vòng, dành thời gian đến các phòng ban, đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ cấp trên giao cho.
- Ừ, tôi tin bộ máy Hoa Lâm bây giờ có sức chiến đấu, hy vọng mọi người nắm bắt cơ hội lịch sử, cùng xây dựng Hoa Lâm thành lá cờ đầu của Ninh Lăng.
Tương Uẩn Hoa hài lòng gật đầu nói.
- Ừ, Quốc Đống, Bí thư Tương rất coi trọng Hoa Lâm nên chúng tôi mới có thể chọn Hoa Lâm. Mà Hoa Lâm điều chỉnh bộ máy chỉ kém Phong Đình cùng Thương Hóa. Bí thư Kỳ đến Phong Đình, Thị trưởng Mạch đến Thương Hóa. Tuần sau tôi sẽ đến Hoa Lâm, các anh không được gây chuyện cho tôi đó.
Chương Thiên Phóng nửa đùa nửa thật mà nhắc. Y không lo Đường Diệu Văn, nhưng Hoắc Vân Đạt lại khác. Dù sao tính bài ngoại của Hoa Lâm rất cao, hơi không cẩn thận là gặp vấn đề. Hơn nữa Phó chủ tịch huyện không trúng cử là rất bình thường, nhất là khi Triệu Quốc Đống mới làm Bí thư huyện ủy.
- Trưởng ban Chương yên tâm, tuần sau ngài tới chỉ cần uống trà nghe kết quả là được.
Triệu Quốc Đống tự tin vỗ ngực nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.