Chương 37: Hải Ngưu Thủy!
Ngã Bản Bất Thường
05/12/2019
Không lâu trước đó, Hỏa Hổ vừa mới rời đi, Đại Quy bộ tộc vẫn còn
đang đề cao cảnh giác với giặc ngoại có thể công tới bất kì lúc nào, Hàm Trọng Dật liền lấy ra lệnh bài truyền âm trở về Hải Ngưu Thủy.
Hải Ngưu Thủy là nơi ở của Hải Ngưu bộ tộc, không các gì một cung điện hoành tráng với tông màu chủ đạo là xanh lam của biển, khiến Hải Ngưu Thủy cùng đại dương hòa vào làm một.
Tại giữa Hải Ngưu Thủy là một huyết trì to lớn với một đống bạch cốt ẩn hiện bên trong, bên cạnh huyết trì là một lão giả tay trái cầm gậy, tay phải cầm một cái nghiên đựng máu bên trong.
Từng tộc nhân Hải Ngưu bộ tộc đi tới bên cạnh lão giả xin lấy một chấm máu trên trán rồi thoái lui về vị trí của mình xung quanh huyết trì. Tộc nhân chen chúc nhau ngồi, khiến nơi này có chút nóng bức, nhưng không ai nói một lời phàn nàn nào cả.
Thậm chí ngày càng có nhiều tộc nhân tới hơn khiến nơi này có chút không đủ. Thời gian trôi qua, nghiên máu hết bao nhiêu lần thì Đại Vu Hải Ngưu bộ tộc lại múc từ bên trong huyết trì ra bên ngoài phục vụ tộc nhân tới.
Dần dần, đại quân Hải Ngưu cùng Lục Ngưu trở lại, ai nấy trong quân Lục Ngưu đều tả tơi chật vật không chịu nổi, ngược lại mấy người hỗ trợ, tấn công từ xa như Hải Ngưu quân một cọng tóc cũng không bị đứt.
Đại Vu thấy vậy, trong lòng bây giờ chỉ còn tộc trưởng là mang lại hi vọng chiến thắng cho toàn tộc, vì vậy mà ai nấy đều chuẩn bị tâm lý sẵn sàng trợ giúp tộc trưởng một phần sức lực.
Thời gian qua đi, đại đa số tộc nhân đều tập trung tại nơi đây khiến nơi này chẳng còn chỗ để đi, bây giờ mà có một tên mót liền khổ rồi. Những tộc nhân không có chỗ đứng đều hóa thân thành Hải Ngưu đặc trưng của bộ tộc đứng yên trên không trung.
Đại Vu Hải Ngưu bộ tộc liền không còn chần chừ thêm, vì mỗi giây trôi qua thì cơ hội thắng lợi của bọn họ đều sẽ giảm xuống. Hai tay giơ lên cao như kêu gọi, sau đó là một loạt điệu nhảy chỉ Đại Vu mới có thể học và hiểu.
Sau đó có vô số huyết khí từ trong huyết trì bay lên, dần hội tụ lại với nhau thành một đống khuôn mặt quỷ dị như la hét, như sợ hãi, đủ loại cảm giác tiêu cực của con người lớn bằng một đầu người. Những thứ đó liên tục di động xung quanh huyết trì, nhìn thấy một đám người trước mặt, bọn chúng đều muốn lao tới nhưng dường như có thứ gì đó đã ngăn bọn chúng lại.
Đại Vu làm lễ xong, những thứ được tạo thành từ huyết khí đó di chuyển xung quanh ngửi thấy mùi máu tươi liền lao nhanh ra bên ngoài, trên đó đều biểu hiện ra khuôn mặt vui vẻ mà trông vô cùng tà.
Từng con đi qua nhưng tộc nhân đang ngồi hay đang đứng trên không trung kia đều lớn hơn một vòng, mà những tộc nhân kia đi cách huyết yêu khoảng hai tới ba người, toàn thân khô quắt da dẻ trở nên nhăn nheo, đầu tóc chẳng còn bao nhiêu ngã xuống hóa thành tro bụi bay đi.
Từng con huyết yêu mới hấp thu được một phần ba huyết tinh của những tộc nhân tại đây, con nào con nấy đều to như một đứa trẻ sơ sinh. Chúng lướt qua đâu giờ đã không còn tăng kích thước nữa mà bắt đầu tạo hình, dần dần những huyết yêu này hóa thân thành công đều là đám lùn tịt nhưng cơ bắp rất rõ nét.
Rõ ràng là Ải Nhân tộc! Ải Nhân tộc vốn hiền hòa mà bây giờ đã phá vỡ cái hình tượng đó.
Mặt ai cũng đều treo một nụ cười rộng miệng, mà bên trong miệng đó như một hố sâu thẳm, đen thui không thể thấy bên trong. Mắt bọn chóng đỏ ngàu nhìn về phía Đại Vu còn sót lại cuối cùng như muốn ăn tươi luôn cả hắn, nhưng hắn không hề có điểm máu lên trán mình nên bọn chúng chỉ có thể bỏ qua.
Như tàng hình trước mặt những huyết yêu này, Đại Vu tiến tới huyết trì làm một loạt động tác kỳ dị tiếp theo. Những con huyết linh thành hình này dần bị hút vào trong, cả đám biến đổi sắc mặt sang sợ hãi mà điên cuồng gào thét.
Tiếng gào thét chói tai của chúng không hề làm ảnh hưởng đến Đại Vu đang liên tục nhảy múa không ngừng nghỉ chút nào. Huyết linh dần bị hút hết vào bên trong huyết trì, dần dần huyết trì sôi sùng sục, bong bóng nổi lên với kích thước nhất định liền phóc một tiếng nổ tan.
…
Hàm Thanh Thiên huyết hóa xong hai mắt tràn ngập màu đỏ, bạch phát tung bay, đôi kim thủ của hắn bây giờ không khác gì bộ móng dính máu lao tới như muốn moi lục phủ ngũ tạng trong cơ thể Hải Ngân Sơn ra ngoài.
Thấy Hàm Thanh Thiên miệng mở lớn, lộ ra hàm răng sắc bén không còn là của con người nữa, nước chảy ra từ miệng hắn không là nước dãi mà là máu. Hai tay làm thủ thế nếu không cắn được một miếng của Hải Ngân Sơn thì cũng phải đánh được hai phát, không ngừng phát ra những tiếng thét chói tai khiến người nghe phải tâm thân có chút bất định.
Cố gắng bình ổn lại tâm tính, Hải Ngân Sơn bỗng trở lại thủ thế, không còn đối đầu trực diện, vì khoảng cách lúc Hàm Thanh Thiên xông tới càng gần thì khí thế của hắn bắt đầu tăng mạnh, tu vi cũng ầm ầm đột phá một cách không chính thống.
Từ Ám Kim tứ tinh ngang bằng với Hải Ngân Sơn, cao hơn Hỏa Hổ nhị tinh liền đột phá lên ngũ tinh, lục tinh,… Ám Kim đỉnh phong. Chưa dừng lại tại đó, khí thế của hắn như muốn thoát khỏi thân thể mà ầm ầm bạo phát, đột phá Ám Kim đỉnh phong, đạt đến Xích Kim nhị tinh mới dừng lại, đây chính là cảnh giới mà gia chủ các gia tộc đều phải có nếu muốn ổn định tộc nhân.
Tốc độ của hắn nhanh hơn trước, từng chiêu đánh ra đều là thế nghiền ép, làm Hải Ngân Sơn chỉ có thể vừa thủ vừa lui, để tên Hàm Thanh Thiên huyết hóa này hết thời gian bị rút hết tinh lực cùng huyết khí toàn thân.
Hải Ngân Sơn hắn cũng biết loại bản mệnh thần thông đề thăng tu vi này, nhưng hắn biết, một khi đề thăng, bản thân rơi vào trạng thái huyết hóa vô thời hạn không thể phá giải nếu huyết tế toàn bộ tộc nhân lẫn Đại Vu và sinh mệnh bản thân, sống không khác nào một con rối.
Còn Hàm Thanh Thiên này vẫn còn chưa hoàn toàn huyết hóa chứng tỏ hắn vẫn còn yêu quý cái mạng của hắn, vẫn còn lưu luyến với cái chức vị tộc trưởng đè đầu cưỡi cổ đồng tộc. Mà bằng chứng rõ nhất chính là đầu tóc trắng xóa của hắn, một khi huyết hóa toàn bộ thì lông tóc toàn thân rụng rời, khế yêu sẽ hoàn toàn hiện ra đặc tính triệt để từ sừng cho tới đuôi và sẽ có máu thịt chứ không phải là tinh thể như Hàm Thanh Thiên.
Điểm yếu duy nhất của Hải Ngân Sơn chính là ở phía sau lưng, Hỏa Hổ thì thân thể tráng kiện, cứng cáp vượt xa người bình thường mà lại bộc phát tu vi toàn thân lẫn ưu thế được lão thiên ưu ái ban tặng. Chỉ cần yêu thú đạt đến cảnh giới Ám Kim liền có được thân thể cứng gấp ba bốn lần cương thiết, tuy nhiên vẫn phải dựa vào tu vi của chính yêu thú đến nghiệm chứng chống đỡ được mấy lần công kích.
Như Hỏa Hổ này trời sinh thân thể tráng kiện nên sẽ có sức chịu đựng hơn yêu thú khác đôi chút, thêm với tu vi Ám Kim nhị tinh của nó có thể chống chịu được ba phát đánh của Hàm Thanh Thiên liền rất tốt.
Hỏa Hổ vốn đứng bên ngoài, thỉnh thoảng lại ra tay phá Hàm Thanh Thiên, gián đoạn công kích liên tục của hắn giúp đỡ Hải Ngân Sơn đôi chút mà kéo theo thù hận của Hàm Thanh Thiên từ trên người Hải Ngân Sơn về người nó.
Hàm Thanh Thiên chuyển hướng, tốc độ mau lẹ dùng hai trảo thủ đối hai trảo thủ của Hỏa Hổ, Hỏa Hổ hiện ra một ít ưu thế liền bị âm xuyên thấu vào đệm thịt. Máu tuôn ra nhưng đều bị kim hỏa làm tan biến trong không khí, vì nó cũng biết, một khi Hàm Thanh Thiên huyết hóa có được máu huyết thì nhất định sẽ càng cường đại, thậm chí thời gian huyết hóa từ hữu hạn sang vô hạn.
Hiểu được điều nguy hiểm ở mức chết người đó, Tiểu Hổ không dám để cho bất cứ giọt máu nào có thể vào được miệng của Hàm Thanh Thiên. Đuôi Hàm Thanh Thiên lập tức huy động quật mạnh vào thân thể Tiểu Hổ, mà chuyện đó gần như là xảy ra đồng thời, chỉ là tu vi của Tiểu Hổ kém một cấp so với Hàm Thanh Thiên nên không thể lập tức đánh vào mà đánh ngay sau hắn một giây.
Đuôi Hỏa Hổ quật vào với lực vô cùng mạnh, đánh bay Hàm Thanh Thiên xa không kém hắn đánh Tiểu Hổ bay đi. Hải Ngân Sơn được cơ hội thở dốc, thấy hai người ai cũng không chịu thua kém liền cầm băng chùy tiến nhanh chóng đuổi theo Hàm Thanh Thiên trên đường bị đánh văng.
Hàm Thanh Thiên tu vi vượt xa Hải Ngân Sơn, năng lực cảm tri tự nhiên vượt qua, hắn liền nhanh chóng chuyển dời ánh mắt qua bên phía Hải Ngân Sơn, trên tay liền ngưng tụ một đôi sừng trâu lớn không hề kém cánh tay của hắn, trông như một thanh đao.
Đừng có nhìn đôi ngưu giác đấy chỉ có phần đầu nhọn bên trên mới có lực sát thương, ngay cả phần thân có những đoạn được phân tầng kia cũng có a. Cầm đôi ngưu giác trên tay, Hàm Thanh Thiên như trở lên điên cuồng, chẳng thèm suy nghĩ, nguyên khí truyền vào bên trong vũ khí bản mệnh của hắn, đôi giác ngưu được phân tầng lập tức xoay tròn, liền lao thẳng tới phía Hải Ngân Sơn.
Cả hai người nhanh chóng lướt qua nhau, Hàm Thanh Thiên thì làm thủ thế đâm về phía trước, còn băng chùy của Hải Ngân Sơn đã hạ xuống như chuẩn bị làm một cú đập mạnh từ dưới lên.
Hải Ngưu Thủy là nơi ở của Hải Ngưu bộ tộc, không các gì một cung điện hoành tráng với tông màu chủ đạo là xanh lam của biển, khiến Hải Ngưu Thủy cùng đại dương hòa vào làm một.
Tại giữa Hải Ngưu Thủy là một huyết trì to lớn với một đống bạch cốt ẩn hiện bên trong, bên cạnh huyết trì là một lão giả tay trái cầm gậy, tay phải cầm một cái nghiên đựng máu bên trong.
Từng tộc nhân Hải Ngưu bộ tộc đi tới bên cạnh lão giả xin lấy một chấm máu trên trán rồi thoái lui về vị trí của mình xung quanh huyết trì. Tộc nhân chen chúc nhau ngồi, khiến nơi này có chút nóng bức, nhưng không ai nói một lời phàn nàn nào cả.
Thậm chí ngày càng có nhiều tộc nhân tới hơn khiến nơi này có chút không đủ. Thời gian trôi qua, nghiên máu hết bao nhiêu lần thì Đại Vu Hải Ngưu bộ tộc lại múc từ bên trong huyết trì ra bên ngoài phục vụ tộc nhân tới.
Dần dần, đại quân Hải Ngưu cùng Lục Ngưu trở lại, ai nấy trong quân Lục Ngưu đều tả tơi chật vật không chịu nổi, ngược lại mấy người hỗ trợ, tấn công từ xa như Hải Ngưu quân một cọng tóc cũng không bị đứt.
Đại Vu thấy vậy, trong lòng bây giờ chỉ còn tộc trưởng là mang lại hi vọng chiến thắng cho toàn tộc, vì vậy mà ai nấy đều chuẩn bị tâm lý sẵn sàng trợ giúp tộc trưởng một phần sức lực.
Thời gian qua đi, đại đa số tộc nhân đều tập trung tại nơi đây khiến nơi này chẳng còn chỗ để đi, bây giờ mà có một tên mót liền khổ rồi. Những tộc nhân không có chỗ đứng đều hóa thân thành Hải Ngưu đặc trưng của bộ tộc đứng yên trên không trung.
Đại Vu Hải Ngưu bộ tộc liền không còn chần chừ thêm, vì mỗi giây trôi qua thì cơ hội thắng lợi của bọn họ đều sẽ giảm xuống. Hai tay giơ lên cao như kêu gọi, sau đó là một loạt điệu nhảy chỉ Đại Vu mới có thể học và hiểu.
Sau đó có vô số huyết khí từ trong huyết trì bay lên, dần hội tụ lại với nhau thành một đống khuôn mặt quỷ dị như la hét, như sợ hãi, đủ loại cảm giác tiêu cực của con người lớn bằng một đầu người. Những thứ đó liên tục di động xung quanh huyết trì, nhìn thấy một đám người trước mặt, bọn chúng đều muốn lao tới nhưng dường như có thứ gì đó đã ngăn bọn chúng lại.
Đại Vu làm lễ xong, những thứ được tạo thành từ huyết khí đó di chuyển xung quanh ngửi thấy mùi máu tươi liền lao nhanh ra bên ngoài, trên đó đều biểu hiện ra khuôn mặt vui vẻ mà trông vô cùng tà.
Từng con đi qua nhưng tộc nhân đang ngồi hay đang đứng trên không trung kia đều lớn hơn một vòng, mà những tộc nhân kia đi cách huyết yêu khoảng hai tới ba người, toàn thân khô quắt da dẻ trở nên nhăn nheo, đầu tóc chẳng còn bao nhiêu ngã xuống hóa thành tro bụi bay đi.
Từng con huyết yêu mới hấp thu được một phần ba huyết tinh của những tộc nhân tại đây, con nào con nấy đều to như một đứa trẻ sơ sinh. Chúng lướt qua đâu giờ đã không còn tăng kích thước nữa mà bắt đầu tạo hình, dần dần những huyết yêu này hóa thân thành công đều là đám lùn tịt nhưng cơ bắp rất rõ nét.
Rõ ràng là Ải Nhân tộc! Ải Nhân tộc vốn hiền hòa mà bây giờ đã phá vỡ cái hình tượng đó.
Mặt ai cũng đều treo một nụ cười rộng miệng, mà bên trong miệng đó như một hố sâu thẳm, đen thui không thể thấy bên trong. Mắt bọn chóng đỏ ngàu nhìn về phía Đại Vu còn sót lại cuối cùng như muốn ăn tươi luôn cả hắn, nhưng hắn không hề có điểm máu lên trán mình nên bọn chúng chỉ có thể bỏ qua.
Như tàng hình trước mặt những huyết yêu này, Đại Vu tiến tới huyết trì làm một loạt động tác kỳ dị tiếp theo. Những con huyết linh thành hình này dần bị hút vào trong, cả đám biến đổi sắc mặt sang sợ hãi mà điên cuồng gào thét.
Tiếng gào thét chói tai của chúng không hề làm ảnh hưởng đến Đại Vu đang liên tục nhảy múa không ngừng nghỉ chút nào. Huyết linh dần bị hút hết vào bên trong huyết trì, dần dần huyết trì sôi sùng sục, bong bóng nổi lên với kích thước nhất định liền phóc một tiếng nổ tan.
…
Hàm Thanh Thiên huyết hóa xong hai mắt tràn ngập màu đỏ, bạch phát tung bay, đôi kim thủ của hắn bây giờ không khác gì bộ móng dính máu lao tới như muốn moi lục phủ ngũ tạng trong cơ thể Hải Ngân Sơn ra ngoài.
Thấy Hàm Thanh Thiên miệng mở lớn, lộ ra hàm răng sắc bén không còn là của con người nữa, nước chảy ra từ miệng hắn không là nước dãi mà là máu. Hai tay làm thủ thế nếu không cắn được một miếng của Hải Ngân Sơn thì cũng phải đánh được hai phát, không ngừng phát ra những tiếng thét chói tai khiến người nghe phải tâm thân có chút bất định.
Cố gắng bình ổn lại tâm tính, Hải Ngân Sơn bỗng trở lại thủ thế, không còn đối đầu trực diện, vì khoảng cách lúc Hàm Thanh Thiên xông tới càng gần thì khí thế của hắn bắt đầu tăng mạnh, tu vi cũng ầm ầm đột phá một cách không chính thống.
Từ Ám Kim tứ tinh ngang bằng với Hải Ngân Sơn, cao hơn Hỏa Hổ nhị tinh liền đột phá lên ngũ tinh, lục tinh,… Ám Kim đỉnh phong. Chưa dừng lại tại đó, khí thế của hắn như muốn thoát khỏi thân thể mà ầm ầm bạo phát, đột phá Ám Kim đỉnh phong, đạt đến Xích Kim nhị tinh mới dừng lại, đây chính là cảnh giới mà gia chủ các gia tộc đều phải có nếu muốn ổn định tộc nhân.
Tốc độ của hắn nhanh hơn trước, từng chiêu đánh ra đều là thế nghiền ép, làm Hải Ngân Sơn chỉ có thể vừa thủ vừa lui, để tên Hàm Thanh Thiên huyết hóa này hết thời gian bị rút hết tinh lực cùng huyết khí toàn thân.
Hải Ngân Sơn hắn cũng biết loại bản mệnh thần thông đề thăng tu vi này, nhưng hắn biết, một khi đề thăng, bản thân rơi vào trạng thái huyết hóa vô thời hạn không thể phá giải nếu huyết tế toàn bộ tộc nhân lẫn Đại Vu và sinh mệnh bản thân, sống không khác nào một con rối.
Còn Hàm Thanh Thiên này vẫn còn chưa hoàn toàn huyết hóa chứng tỏ hắn vẫn còn yêu quý cái mạng của hắn, vẫn còn lưu luyến với cái chức vị tộc trưởng đè đầu cưỡi cổ đồng tộc. Mà bằng chứng rõ nhất chính là đầu tóc trắng xóa của hắn, một khi huyết hóa toàn bộ thì lông tóc toàn thân rụng rời, khế yêu sẽ hoàn toàn hiện ra đặc tính triệt để từ sừng cho tới đuôi và sẽ có máu thịt chứ không phải là tinh thể như Hàm Thanh Thiên.
Điểm yếu duy nhất của Hải Ngân Sơn chính là ở phía sau lưng, Hỏa Hổ thì thân thể tráng kiện, cứng cáp vượt xa người bình thường mà lại bộc phát tu vi toàn thân lẫn ưu thế được lão thiên ưu ái ban tặng. Chỉ cần yêu thú đạt đến cảnh giới Ám Kim liền có được thân thể cứng gấp ba bốn lần cương thiết, tuy nhiên vẫn phải dựa vào tu vi của chính yêu thú đến nghiệm chứng chống đỡ được mấy lần công kích.
Như Hỏa Hổ này trời sinh thân thể tráng kiện nên sẽ có sức chịu đựng hơn yêu thú khác đôi chút, thêm với tu vi Ám Kim nhị tinh của nó có thể chống chịu được ba phát đánh của Hàm Thanh Thiên liền rất tốt.
Hỏa Hổ vốn đứng bên ngoài, thỉnh thoảng lại ra tay phá Hàm Thanh Thiên, gián đoạn công kích liên tục của hắn giúp đỡ Hải Ngân Sơn đôi chút mà kéo theo thù hận của Hàm Thanh Thiên từ trên người Hải Ngân Sơn về người nó.
Hàm Thanh Thiên chuyển hướng, tốc độ mau lẹ dùng hai trảo thủ đối hai trảo thủ của Hỏa Hổ, Hỏa Hổ hiện ra một ít ưu thế liền bị âm xuyên thấu vào đệm thịt. Máu tuôn ra nhưng đều bị kim hỏa làm tan biến trong không khí, vì nó cũng biết, một khi Hàm Thanh Thiên huyết hóa có được máu huyết thì nhất định sẽ càng cường đại, thậm chí thời gian huyết hóa từ hữu hạn sang vô hạn.
Hiểu được điều nguy hiểm ở mức chết người đó, Tiểu Hổ không dám để cho bất cứ giọt máu nào có thể vào được miệng của Hàm Thanh Thiên. Đuôi Hàm Thanh Thiên lập tức huy động quật mạnh vào thân thể Tiểu Hổ, mà chuyện đó gần như là xảy ra đồng thời, chỉ là tu vi của Tiểu Hổ kém một cấp so với Hàm Thanh Thiên nên không thể lập tức đánh vào mà đánh ngay sau hắn một giây.
Đuôi Hỏa Hổ quật vào với lực vô cùng mạnh, đánh bay Hàm Thanh Thiên xa không kém hắn đánh Tiểu Hổ bay đi. Hải Ngân Sơn được cơ hội thở dốc, thấy hai người ai cũng không chịu thua kém liền cầm băng chùy tiến nhanh chóng đuổi theo Hàm Thanh Thiên trên đường bị đánh văng.
Hàm Thanh Thiên tu vi vượt xa Hải Ngân Sơn, năng lực cảm tri tự nhiên vượt qua, hắn liền nhanh chóng chuyển dời ánh mắt qua bên phía Hải Ngân Sơn, trên tay liền ngưng tụ một đôi sừng trâu lớn không hề kém cánh tay của hắn, trông như một thanh đao.
Đừng có nhìn đôi ngưu giác đấy chỉ có phần đầu nhọn bên trên mới có lực sát thương, ngay cả phần thân có những đoạn được phân tầng kia cũng có a. Cầm đôi ngưu giác trên tay, Hàm Thanh Thiên như trở lên điên cuồng, chẳng thèm suy nghĩ, nguyên khí truyền vào bên trong vũ khí bản mệnh của hắn, đôi giác ngưu được phân tầng lập tức xoay tròn, liền lao thẳng tới phía Hải Ngân Sơn.
Cả hai người nhanh chóng lướt qua nhau, Hàm Thanh Thiên thì làm thủ thế đâm về phía trước, còn băng chùy của Hải Ngân Sơn đã hạ xuống như chuẩn bị làm một cú đập mạnh từ dưới lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.