Love In Real Life

Chương 14: To bụng

Erly

04/01/2021

#31

Vừa ăn mừng lão xuất ngũ với hai bên gia đình xong thì chủ nhật tiếp tục cùng với bạn lão ăn mừng.

Hai năm trong quân ngũ thật sự biến lão thành một con người khác. Da có đen đi chút ít, gương mặt nam tính góc cạnh, dáng vẻ điềm tĩnh chững chạc, quan trọng là cơ bắp, múi bụng hội tụ đầy đủ.

Lão cứ thế càng ngày càng cuốn hút khiến tình địch xung quanh tôi cứ tăng dần.

Nhóm bạn thân anh em chí cốt của lão khen tôi đủ thứ, nào là kiên nhẫn, chung thủy, càng ngày càng xinh ra, nghe những lời đó tôi ngại đến mức không dám ngẩng đầu, lão lại lấy đó làm điểm tựa mà hất mặt tận trời xanh.

Chủ nhật đầu tiên sau khi xuất ngũ lão cầu cứu tôi sang nhà nấu cơm cho lão vì mẹ lão đi tiệc.

Lão sang đón tôi đi siêu thị rồi sang nhà lão nấu nướng ăn uống. Trong lúc tôi nấu ăn, lão cởi trần khoe cơ múi trước mắt tôi, còn cố tình hỏi: "Muốn sờ không?"

Tôi lạnh lùng liếc lão, tay tự động giơ lên chạm vào bụng lão, cảm giác lần đầu tiên thấy và sờ ngoài đời thật quả nhiên kỳ diệu, mặt lão có vẻ rất hài lòng với hành động không liêm sỉ vừa rồi của tôi.

Trong lúc ăn, tôi buộc miệng hỏi lão: "Anh thích con gái ngực to hay mông to?"

Lão nhìn tôi cong môi ẩn ý: "Anh thích em bụng to"

Tôi: "..."

Là do tôi đen tối hay do lão không trong sáng?

Lão bỗng đề nghị: "Tối nay ngủ lại với anh đi"



Tôi: "..."

Người ta xuất ngũ trở nên liêm chính, còn lão thì lưu manh hơn cả trước khi nhập ngũ.

Nhưng lão nhắc tôi mới nhớ lần cuối cùng gần nhất tôi với lão ngủ chung là khi tôi với mẹ lão lên thành phố thăm lão lúc lão làm dự án cho trường.

Tôi với mẹ lão ngủ trên gác, lạ chổ không ngủ được nên xuống dưới nhà dù đã nửa đêm, lúc mở cửa phát hiện đèn vẫn còn sáng, tôi nhìn thấy lão say sưa sửa máy tính đến không ngủ.

Đến bên cạnh, lão không hề phát hiện ra tôi, cho đến khi tôi ngồi xuống chạm vào chân lão thì lão mới giật mình quay sang nhìn tôi, lo lắng hỏi: "Sao em không ngủ?"

Tôi không trả lời, im lặng nhìn lão. Lão chưa đánh đã vội nhận tội thức khuya không chịu ngủ sớm như đã hứa với tôi trước đó: "Anh sửa xong cái này anh ngủ liền"

Mắt tôi cay cay, tự dưng thương lão đến khó tả, người con trai tôi từng nghĩ chỉ là công tử ăn chơi lại chăm chỉ đến mức quên cả bản thân.

Thấy tôi không nói gì, lão liền buông đồ đang cầm trong tay xuống, xoay hẳn người qua đối diện với tôi: "Sao vậy?"

Tôi lắc đầu: "Không có gì, sao không để mai rồi làm?"

Lão nói: "Mai phải dành thời gian cho em"

Những gì lão làm đều chạm đến trái tim tôi, có thể vì tôi dễ mềm lòng, cũng có thể vì con người lão thật sự nghiêm chỉnh.

"Đi ngủ đi" Tôi dùng thái độ trầm lặng nhắc lão, sau đó liền đứng dậy lên gác.



Vừa nằm xuống, vài giây sau cánh cửa bật mở, tôi thấy lão lao nhanh như một cơn gió đến nằm trong góc cạnh tôi.

Tôi hoang mang bật dậy, lão nhanh hơn một bước kéo tôi nằm xuống trong vòng tay của lão, tôi nhìn sang mẹ lão đang ngủ say, cam nhịn không phát ra tiếng ảnh hưởng đến bà.

Tôi nằm giữa lão và mẹ lão, không thể xoay lưng lại với ai, đã vậy còn bị lão tay chân táy máy phá tôi.

Trong ánh sáng tờ mờ của đèn ngủ, tôi không tài nào thấy được biểu cảm của lão, chỉ cảm thấy có dòng điện chạy dọc sống lưng mình.

Tôi cực lực phản kháng trong yên lặng, tìm đủ mọi cách gỡ tay lão ra khỏi, lão lại siết chặt hơn lúc ban đầu.

Sau gần mười mấy phút đấu tranh vật vã, tôi đành chịu thua mà ngủ.

Sáng ra tôi bị tỉnh giấc sớm, bên cạnh đã không thấy mẹ lão đâu, xoay đầu nhìn liền thấy lão bị ép một góc co ro ngủ, đã vậy còn để tay lót đầu tôi cả đêm.

Tôi vừa thương vừa giận lão, kéo mền đắp cho lão, lão đột nhiên mở mắt chồm dậy nằm sấp đè lên nửa thân trên tôi rồi lại ngủ khò khò ngon lành.

Tôi lúc đó hoang mang lẫn ngơ ngác đến bất động.

Đẹp trai thì được gì chứ, tướng ngủ càng lúc càng xấu, huống chi lão ra quân trở nên lưu manh, thẳng thừng rủ tôi ở lại ngủ với lão, tôi đồng ý có khác nào thiêu thân tự nguyện dâng hết cho lão.

Thấy tôi không đáp, lão bày ra vẻ mặt ủy khuất: "Xa hai năm, kêu ngủ lại một bữa mà vậy đó"

Tôi cười lạnh: "Anh biến thái như vậy mà còn trách em? Định dụ dỗ làm cho em to bụng chứ gì"

Lão: "..."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Love In Real Life

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook