Chương 31: Châu Đốc món ngon
Long Chấn
09/01/2014
Rước ông
táo về trời , dọn dẹp lại nhà cửa , sửa sang bàn thờ , mua mai ( đào ) về trưng
, dưa hấu , mâm ngũ quả .
Một nồi thịt kho vô cùng ngon cho ngày tết nữa . Có trà , bánh mứt và rất nhiều quần áo đẹp .
Tết Nguyên Đán là ngày lễ lớn nhất của người Việt , thể hiện sự nhớ về cội nguồn của người Việt . Đánh dấu sự chuyển giao năm cũ sang năm mới . Gia đình mọi nơi tụ hợp lại vào ngày này , đó là một lễ hội rất thiêng liêng cho đến tận ngày nay .
Ăn tết cũng là một truyền thống của người Việt để cầu năm đến làm ăn khá giả , được mùa . Người ta thường hỏi nhau “ Năm nay ăn tết lớn không ? “ cũng chính là hỏi năm nay có khá giả không .
Vào Tết , mỗi câu nói lời chúc đều mang ý nghĩa to lớn . Tết đến , mỗi người con dù ở đâu cũng ráng tranh thủ chạy về nhà ăn tết cùng cha mẹ , việc xôm tụ đầy ý nghĩa của người Việt trong truyền thống gia đình .
Đánh dấu cho sự chuyển giao năm cũ sang năm mới vô cùng đặc biệt này , nhiều nơi trên khắp đất nước Việt Nam thường hay tổ chức bắn pháo bông vào đúng 15ph đầu tiên của năm mới để chúc một năm an lành , thịnh vượng , sức khỏe và hạnh phúc .
Tối đó , Long cùng với đám bạn ở Cần Thơ có cả Bình , Phú , Thi và những người bạn khác bắt nhóm đi lên 1 cây cầu lớn gần Công Viên Nước Cần Thơ . Cây cầu đó tên gì Long đã quên .Vì ở trên cầu có thể nhìn thấy pháo hoa rất rõ nên ở đây có rất đông người . Kẹt lại giữa cầu luôn , giữa biển người và người .
Hắn nghĩ...........nếu hắn có bạn gái , sẽ có 1 ngày cùng người đó đi ngắm pháo hoa ở một nơi thật đẹp mà đón tết .
Bụp ! Bụp Bụp !
Những tràng pháo hoa dài đầy đủ sắc thái và màu sắc thi nhau tô điểm cho bầu trời đêm trên cao . Trên cầu , một vài người cầu nguyện cho một năm mới tốt lành . Chắc có ai đó đã ước điều gì đó vào thời điểm thiên liêng này .
Long cũng vậy , một điều ước bí mật !
Khi màn trình diễn pháo hoa nổ ra thì cũng là lúc đám đông hò reo náo nhiệt . Mọi người hò hét vẻ đẹp của những ánh lửa trong đêm . Trên bầu trời ấy mang theo ngàn nguyện ước , Tết vẫn luôn là một lễ hội như vậy .
Lúc giao thừa đã điểm , nhà mọi người sẽ đem đồ ra cúng cầu cho ông bà những người đã khuất về xôm tụ cùng gia đình .
Khi màn pháo hoa kết thúc , mọi người lũ lượt kéo nhau đi chơi hoặc lên chùa cầu phước đầu năm . Một vài trò dân gian khác là đi hái lộc , có người đi hái mai nhà người khác đem về nhà trồng vì tin đó là may mắn .
Long theo Phú lên 1 ngôi chùa để xin phước rồi chia tay về nhà . Thằng Phước – em Long sau khi đón pháo hoa thì không chịu ngủ mà đòi coi phim thức tới sáng . Mẹ rầy một lát mới lủi thủi chạy sang mùng Long ngủ .
Ngày mùng một của Tết là đi thăm người thân và tất nhiên là không thể thiếu............tiền lì xì may mắn rồi . Nhưng vì Long lớn rồi nên hắn cũng tự biết không lấy tiền lì xì ai được , ngoài tiền ba mẹ và bà ngoại cho ra thì cũng không có thêm nữa .
Mùng 2 , hắn ở nhà suốt nhưng ba mẹ hắn là thằng Phước thì đi chơi vòng vòng . Dù gì cũng có nồi thịt kho làm bạn lo gì .
Mùng 3 , theo đúng hẹn với thằng Phú . Long xin ba đi chơi với bạn , từ sáng sớm đã đến gặp Phú . Hai đứa có hai chiếc xe riêng cùng nhau chạy lên Châu Đốc .
Châu Đốc là một thị xã trực thuộc tỉnh An Giang, nằm ở đồng bằng sông Cửu Long, sát biên giới Việt Nam với Campuchia, cách Thành phố Hồ Chí Minh 245km về phía Tây. Châu Đốc là một địa danh du lịch nổi tiếng thu hút hơn hai triệu khách du lịch trong và ngoài nước hàng năm với nhiều thắng cảnh như: núi Sam, miếu Bà Chúa Xứ, lăng thoại Ngọc Hầu...
Vào dịp tết ở Châu Đốc rất náo nhiệt và có nhiều lễ hội nhưng Long không nhớ được lễ hội nào cả . Chỉ biết là rất nhộn nhịp .
Hai tên đó đi dọc đường dừng lại uống nước nói chuyện rất vui vẻ . Thật giống đi chơi tết hơn là đi công việc thật sự nha .
Mọi thứ vấn yên bình , mọi người vẫn sống tốt đẹp vui vẻ như thường lệ không có gì thay đổi . Những cây mai vàng trước nhà trổ ra xum xuê rất đẹp mắt .
Từ Cần Thơ đến châu đốc có những con sống dài kéo theo san sát lộ , những căn nhà gỗ phía trên mặt nước làm nên một khung cảnh lung linh cho buổi sáng ngày . Những ánh nước vỡ ra tan vào óng ánh lên những tia nắng .
Mất nữa buổi sáng , sau khoảng hơn 3 tiếng thì cuối cùng hai người cũng đến nơi . Đường xá xe cộ rất đông người . Phú cứ một mạch chạy , Long thì chạy theo phía sau .
Cứ đi mãi , chạy đến gần Núi Cấm thì lại tiếp tục chạy lên nữa . Ở đây có Thất Sơn huyền thoại hay còn gọi là khu bảy núi , cũng là nơi tương truyền có những điều huyền bí của vùng Nam Bộ . Những thầy tu , những đạo sĩ nghe nói thường đến những núi này .
Long chạy theo một lát thì được Phú dẫn vào 1 cửa hàng ăn uống . Hai tên cũng thấy bụng đói meo nên gọi ra lẩu bò và bò cuốn sã mà ăn . Quán thật sự rất đông khách và náo nhiệt – ngày Tết mà . Công nhận............ngon !
Hai tên ăn đến chảy nước mắt vì khói mà vẫn muốn ăn thêm . Ngoài ra nơi này còn nổi tiếng với lạc xưởng bò nữa . Ăn vào là thèm ăn nữa . Ngồi trên bàn uống nước , nói chuyện phím với nhau về cảnh sắc Châu Đốc và những điều hấp dẫn . Ví dụ như Châu Đốc còn có mắm , khô bò v.v............ nữa . Thật là làm cho người ta thích thú .
Phú chả nói Long biết là sẽ gặp ai mà cứ cùng Long đi tham quan Núi Sam rồi Núi Cấm . Trên núi nhìn xuống là một màu xanh đồng cỏ thật là làm người ta thấy sự hùng vĩ của trời đất . Có cảm giác như đang bay vậy , vô cùng kích thích .
Sau cả nữa ngày một ngày mệt mỏi . Long bảo Phú tìm chổ nào nghỉ mệt đã – hắn xin ba đi với tên này 2,3 ngày lận .
Phú cười cười rồi dẫn Long đi , Long chạy xe theo phía sau . Họ chạy đến xẫm tối thì đến một ngôi nhà cũng to lớn , có hàng rào phía trước và sân trước . Hai chậu mai trước nhà đang nở ra rất xum xuê bên dưới chân núi . Long thấy vài con gà và hai con chó trong sân , hai con chó đang phê một giấc nồng . Không khí ngày tết mà sao êm ả vậy......
Tính Ton !
A , có chuông cửa . Phú vừa bấm chuông cửa . Xong Phú xoay sang nhìn Long cười cười , Long thắc mắc chỉ nhìn vào nhà mà không nói gì . Người mà Phú nói biết được chuyện kia là ở nhà này ?
Từ trong nhà dần xuất hiện một người . Một bác trung niên chắc khoảng bốn mươi tuổi từ từ đi ra . Tướng người không cao nhưng rắn chắc , ánh mắt có thần , mũi cao , không để râu . Đến trước cửa , người này nhìn nhìn Long và Phú chưa nói gì . Long hơi ngại nhìn Phú , Phú nhìn người vừa đi ra cười cười nói :
- Xin thông báo với An Lạc đạo sĩ là có Phú ở Cần Thơ xin gặp mặt .
Người bác kia hơi ồ nhẹ một tiếng , giọng nói trầm đục trả lời :
- Hai người chờ một chút , để tôi vào thông báo .
Nói xong lại chạy vào trong . Long nãy giờ không lên tiếng chợt hỏi lại :
- Sao bác đó lại xưng hô ngang hàng với mình ? Còn An Lạc đạo sĩ là ai ?
Phú nhìn Long cười cười nói :
- Những người tu đạo có thể giữ được nét xuân sanh rất lâu hoặc có thuật pháp làm cho trẻ lại nên dù chúng ta nhìn còn trẻ nhưng bác kia cũng không dám coi thường . Còn nữa , người có thể biết được An Lạc đạo sĩ mà đến tìm thì cũng phải là đạo sĩ hoặc tương đương nên người kia mới tỏ ra ngang hàng như vậy . Mày còn gì thắc mắc không ?
Long trầm ngâm 1 lát rồi hỏi :
- An Lạc đạo sĩ là người thế nào ? Tu đạo giữ xuân sanh mày vừa nói là gì ?
Phú cười cười nói :
- Thắc mắc làm gì , lát nữa mày sẽ biết mà .
Long liếc xéo tên Phú vài cái rồi im lặng .
Hai người cứ đứng trước cửa mà chờ như thế . Nữa tiếng sau , bác lúc nãy đi ra cười cười .
Đi đến cổng mở cửa ra cho Phú và Long vào . Phú không khách khí hướng dẫn Long đi đến một gốc sân đậu xe vào . Rồi cởi mủ bào hiểm bỏ lên , đi theo bác kia . Long im lặng làm theo tất tần tật .
Thấy hai người đi đến chổ mình , vị bác kia cười cười nói :
- Tôi tên là Trần , là đại đệ tử của An Lạc đạo sĩ . Sư phụ bảo tôi dẫn hai vị khách quý vào An Lạc cốc . Xin mời đi theo tôi .
Long im lặng trầm ngâm rồi đi theo Trần , Phú cũng bước song song với Long . Trần dẫn hai người đi vào nhà , Long quan sát thấy mọi thứ trong nhà cũng bình thường , đơn giản không có gì đặt biệt . Đi vào cốc ? Nơi này có cốc sao ? Khó tin thật...
Hắn nghĩ nhưng không nói gì , cứ bước theo sau . Phú cũng im lặng cười cười .
Hai người cùng Trần đi đến nhà bếp , có cánh cửa gỗ đang đóng khá bự . Trần với tay mở cánh cửa đó ra nhẹ nhàng .
Cạch !
“ Ồ ! “
Long hơi giật mình than nhỏ . Khi cánh cửa mở ra thì Long thấy đó là một thông đạo thông vào trong núi , sâu hút . Cánh cửa che đi lối vào động , một cái lổ hình thoi lớn bằng hai người khoét sâu vào trong núi .
Cốc...chẳng lẻ ở cuối đường này ?
Phú thấy Long bất ngờ thì cười cười , Trần không nói gì chỉ tiếp tục tiến vào . Trần bước vào cừa động rồi đi vào .
Long hơi sợ nhưng thấy Phú bước vào nên hắn cũng đi vào theo .
Lúc bước vào thông đạo , Long thấy bên tay phải của mình . Trên bề mặt vách đá có ba chữ rất rõ ràng . Không biết có phải là có lân tinh hay lý do gì khác mà ba chữ đó đang phát ra ánh sáng xanh lá cây nhè nhẹ :
“ An Lạc Lộ “ ...!
Một nồi thịt kho vô cùng ngon cho ngày tết nữa . Có trà , bánh mứt và rất nhiều quần áo đẹp .
Tết Nguyên Đán là ngày lễ lớn nhất của người Việt , thể hiện sự nhớ về cội nguồn của người Việt . Đánh dấu sự chuyển giao năm cũ sang năm mới . Gia đình mọi nơi tụ hợp lại vào ngày này , đó là một lễ hội rất thiêng liêng cho đến tận ngày nay .
Ăn tết cũng là một truyền thống của người Việt để cầu năm đến làm ăn khá giả , được mùa . Người ta thường hỏi nhau “ Năm nay ăn tết lớn không ? “ cũng chính là hỏi năm nay có khá giả không .
Vào Tết , mỗi câu nói lời chúc đều mang ý nghĩa to lớn . Tết đến , mỗi người con dù ở đâu cũng ráng tranh thủ chạy về nhà ăn tết cùng cha mẹ , việc xôm tụ đầy ý nghĩa của người Việt trong truyền thống gia đình .
Đánh dấu cho sự chuyển giao năm cũ sang năm mới vô cùng đặc biệt này , nhiều nơi trên khắp đất nước Việt Nam thường hay tổ chức bắn pháo bông vào đúng 15ph đầu tiên của năm mới để chúc một năm an lành , thịnh vượng , sức khỏe và hạnh phúc .
Tối đó , Long cùng với đám bạn ở Cần Thơ có cả Bình , Phú , Thi và những người bạn khác bắt nhóm đi lên 1 cây cầu lớn gần Công Viên Nước Cần Thơ . Cây cầu đó tên gì Long đã quên .Vì ở trên cầu có thể nhìn thấy pháo hoa rất rõ nên ở đây có rất đông người . Kẹt lại giữa cầu luôn , giữa biển người và người .
Hắn nghĩ...........nếu hắn có bạn gái , sẽ có 1 ngày cùng người đó đi ngắm pháo hoa ở một nơi thật đẹp mà đón tết .
Bụp ! Bụp Bụp !
Những tràng pháo hoa dài đầy đủ sắc thái và màu sắc thi nhau tô điểm cho bầu trời đêm trên cao . Trên cầu , một vài người cầu nguyện cho một năm mới tốt lành . Chắc có ai đó đã ước điều gì đó vào thời điểm thiên liêng này .
Long cũng vậy , một điều ước bí mật !
Khi màn trình diễn pháo hoa nổ ra thì cũng là lúc đám đông hò reo náo nhiệt . Mọi người hò hét vẻ đẹp của những ánh lửa trong đêm . Trên bầu trời ấy mang theo ngàn nguyện ước , Tết vẫn luôn là một lễ hội như vậy .
Lúc giao thừa đã điểm , nhà mọi người sẽ đem đồ ra cúng cầu cho ông bà những người đã khuất về xôm tụ cùng gia đình .
Khi màn pháo hoa kết thúc , mọi người lũ lượt kéo nhau đi chơi hoặc lên chùa cầu phước đầu năm . Một vài trò dân gian khác là đi hái lộc , có người đi hái mai nhà người khác đem về nhà trồng vì tin đó là may mắn .
Long theo Phú lên 1 ngôi chùa để xin phước rồi chia tay về nhà . Thằng Phước – em Long sau khi đón pháo hoa thì không chịu ngủ mà đòi coi phim thức tới sáng . Mẹ rầy một lát mới lủi thủi chạy sang mùng Long ngủ .
Ngày mùng một của Tết là đi thăm người thân và tất nhiên là không thể thiếu............tiền lì xì may mắn rồi . Nhưng vì Long lớn rồi nên hắn cũng tự biết không lấy tiền lì xì ai được , ngoài tiền ba mẹ và bà ngoại cho ra thì cũng không có thêm nữa .
Mùng 2 , hắn ở nhà suốt nhưng ba mẹ hắn là thằng Phước thì đi chơi vòng vòng . Dù gì cũng có nồi thịt kho làm bạn lo gì .
Mùng 3 , theo đúng hẹn với thằng Phú . Long xin ba đi chơi với bạn , từ sáng sớm đã đến gặp Phú . Hai đứa có hai chiếc xe riêng cùng nhau chạy lên Châu Đốc .
Châu Đốc là một thị xã trực thuộc tỉnh An Giang, nằm ở đồng bằng sông Cửu Long, sát biên giới Việt Nam với Campuchia, cách Thành phố Hồ Chí Minh 245km về phía Tây. Châu Đốc là một địa danh du lịch nổi tiếng thu hút hơn hai triệu khách du lịch trong và ngoài nước hàng năm với nhiều thắng cảnh như: núi Sam, miếu Bà Chúa Xứ, lăng thoại Ngọc Hầu...
Vào dịp tết ở Châu Đốc rất náo nhiệt và có nhiều lễ hội nhưng Long không nhớ được lễ hội nào cả . Chỉ biết là rất nhộn nhịp .
Hai tên đó đi dọc đường dừng lại uống nước nói chuyện rất vui vẻ . Thật giống đi chơi tết hơn là đi công việc thật sự nha .
Mọi thứ vấn yên bình , mọi người vẫn sống tốt đẹp vui vẻ như thường lệ không có gì thay đổi . Những cây mai vàng trước nhà trổ ra xum xuê rất đẹp mắt .
Từ Cần Thơ đến châu đốc có những con sống dài kéo theo san sát lộ , những căn nhà gỗ phía trên mặt nước làm nên một khung cảnh lung linh cho buổi sáng ngày . Những ánh nước vỡ ra tan vào óng ánh lên những tia nắng .
Mất nữa buổi sáng , sau khoảng hơn 3 tiếng thì cuối cùng hai người cũng đến nơi . Đường xá xe cộ rất đông người . Phú cứ một mạch chạy , Long thì chạy theo phía sau .
Cứ đi mãi , chạy đến gần Núi Cấm thì lại tiếp tục chạy lên nữa . Ở đây có Thất Sơn huyền thoại hay còn gọi là khu bảy núi , cũng là nơi tương truyền có những điều huyền bí của vùng Nam Bộ . Những thầy tu , những đạo sĩ nghe nói thường đến những núi này .
Long chạy theo một lát thì được Phú dẫn vào 1 cửa hàng ăn uống . Hai tên cũng thấy bụng đói meo nên gọi ra lẩu bò và bò cuốn sã mà ăn . Quán thật sự rất đông khách và náo nhiệt – ngày Tết mà . Công nhận............ngon !
Hai tên ăn đến chảy nước mắt vì khói mà vẫn muốn ăn thêm . Ngoài ra nơi này còn nổi tiếng với lạc xưởng bò nữa . Ăn vào là thèm ăn nữa . Ngồi trên bàn uống nước , nói chuyện phím với nhau về cảnh sắc Châu Đốc và những điều hấp dẫn . Ví dụ như Châu Đốc còn có mắm , khô bò v.v............ nữa . Thật là làm cho người ta thích thú .
Phú chả nói Long biết là sẽ gặp ai mà cứ cùng Long đi tham quan Núi Sam rồi Núi Cấm . Trên núi nhìn xuống là một màu xanh đồng cỏ thật là làm người ta thấy sự hùng vĩ của trời đất . Có cảm giác như đang bay vậy , vô cùng kích thích .
Sau cả nữa ngày một ngày mệt mỏi . Long bảo Phú tìm chổ nào nghỉ mệt đã – hắn xin ba đi với tên này 2,3 ngày lận .
Phú cười cười rồi dẫn Long đi , Long chạy xe theo phía sau . Họ chạy đến xẫm tối thì đến một ngôi nhà cũng to lớn , có hàng rào phía trước và sân trước . Hai chậu mai trước nhà đang nở ra rất xum xuê bên dưới chân núi . Long thấy vài con gà và hai con chó trong sân , hai con chó đang phê một giấc nồng . Không khí ngày tết mà sao êm ả vậy......
Tính Ton !
A , có chuông cửa . Phú vừa bấm chuông cửa . Xong Phú xoay sang nhìn Long cười cười , Long thắc mắc chỉ nhìn vào nhà mà không nói gì . Người mà Phú nói biết được chuyện kia là ở nhà này ?
Từ trong nhà dần xuất hiện một người . Một bác trung niên chắc khoảng bốn mươi tuổi từ từ đi ra . Tướng người không cao nhưng rắn chắc , ánh mắt có thần , mũi cao , không để râu . Đến trước cửa , người này nhìn nhìn Long và Phú chưa nói gì . Long hơi ngại nhìn Phú , Phú nhìn người vừa đi ra cười cười nói :
- Xin thông báo với An Lạc đạo sĩ là có Phú ở Cần Thơ xin gặp mặt .
Người bác kia hơi ồ nhẹ một tiếng , giọng nói trầm đục trả lời :
- Hai người chờ một chút , để tôi vào thông báo .
Nói xong lại chạy vào trong . Long nãy giờ không lên tiếng chợt hỏi lại :
- Sao bác đó lại xưng hô ngang hàng với mình ? Còn An Lạc đạo sĩ là ai ?
Phú nhìn Long cười cười nói :
- Những người tu đạo có thể giữ được nét xuân sanh rất lâu hoặc có thuật pháp làm cho trẻ lại nên dù chúng ta nhìn còn trẻ nhưng bác kia cũng không dám coi thường . Còn nữa , người có thể biết được An Lạc đạo sĩ mà đến tìm thì cũng phải là đạo sĩ hoặc tương đương nên người kia mới tỏ ra ngang hàng như vậy . Mày còn gì thắc mắc không ?
Long trầm ngâm 1 lát rồi hỏi :
- An Lạc đạo sĩ là người thế nào ? Tu đạo giữ xuân sanh mày vừa nói là gì ?
Phú cười cười nói :
- Thắc mắc làm gì , lát nữa mày sẽ biết mà .
Long liếc xéo tên Phú vài cái rồi im lặng .
Hai người cứ đứng trước cửa mà chờ như thế . Nữa tiếng sau , bác lúc nãy đi ra cười cười .
Đi đến cổng mở cửa ra cho Phú và Long vào . Phú không khách khí hướng dẫn Long đi đến một gốc sân đậu xe vào . Rồi cởi mủ bào hiểm bỏ lên , đi theo bác kia . Long im lặng làm theo tất tần tật .
Thấy hai người đi đến chổ mình , vị bác kia cười cười nói :
- Tôi tên là Trần , là đại đệ tử của An Lạc đạo sĩ . Sư phụ bảo tôi dẫn hai vị khách quý vào An Lạc cốc . Xin mời đi theo tôi .
Long im lặng trầm ngâm rồi đi theo Trần , Phú cũng bước song song với Long . Trần dẫn hai người đi vào nhà , Long quan sát thấy mọi thứ trong nhà cũng bình thường , đơn giản không có gì đặt biệt . Đi vào cốc ? Nơi này có cốc sao ? Khó tin thật...
Hắn nghĩ nhưng không nói gì , cứ bước theo sau . Phú cũng im lặng cười cười .
Hai người cùng Trần đi đến nhà bếp , có cánh cửa gỗ đang đóng khá bự . Trần với tay mở cánh cửa đó ra nhẹ nhàng .
Cạch !
“ Ồ ! “
Long hơi giật mình than nhỏ . Khi cánh cửa mở ra thì Long thấy đó là một thông đạo thông vào trong núi , sâu hút . Cánh cửa che đi lối vào động , một cái lổ hình thoi lớn bằng hai người khoét sâu vào trong núi .
Cốc...chẳng lẻ ở cuối đường này ?
Phú thấy Long bất ngờ thì cười cười , Trần không nói gì chỉ tiếp tục tiến vào . Trần bước vào cừa động rồi đi vào .
Long hơi sợ nhưng thấy Phú bước vào nên hắn cũng đi vào theo .
Lúc bước vào thông đạo , Long thấy bên tay phải của mình . Trên bề mặt vách đá có ba chữ rất rõ ràng . Không biết có phải là có lân tinh hay lý do gì khác mà ba chữ đó đang phát ra ánh sáng xanh lá cây nhè nhẹ :
“ An Lạc Lộ “ ...!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.