Lục Gia Tiểu Tức Phụ

Chương 299:

Tiếu Giai Nhân

11/09/2022

Hắn nói coi như cũng có chút đạo lý, nhưng việc hắn toét miệng cười cùng vẻ mặt tự hào, đừng nói phu thê Lục Quý An, ngay cả huynh muội Hứa Trì tuổi cộng lại cũng không bằng hắn đều không tin.

Ngưng Hương rất muốn phối hợp với lời nói của Lục Thành, nhưng nàng không quản được mặt của mình, mặt đỏ như sắp rỉ máu.

Hứa thị thầm đoán bên trong nhất định có nguyên do, nhưng nhìn tiểu cô nương quẫn bách thành như vậy, bà vội vàng đi đến mời Ngưng Hương, "Từ cô nương ở cửa thành đợi lâu như vậy chắc là đã khát nước rồi, đi, theo ta vào trong phòng nghỉ ngơi một chút, lát nữa chúng ta cùng nhau ăn cơm."

Ngưng Hương nhẹ nhàng gật đầu.

Hứa thị dẫn nàng đi ra hậu viện, Lục Anh tò mò đi theo.

Lục Quý An nhìn đứa cháu trai lớn vẫn chưa thu lại nụ cười, thấp giọng hỏi: "Sao lại vào thành?"

Ngưng Hương giấu giếm mọi người chuyện ở Hầu phủ là sợ bọn họ lo lắng, Lục Thành cũng không muốn các trưởng bối biết chuyện, hắn cười nói: "Tam thúc, cuối cùng nàng cũng đồng ý gả cho cháu, hôm nay cháu bèn cố ý lừa gạt nàng vào trong thành, muốn dẫn nàng tới cho mọi người nhìn một chút, mọi người thấy rồi thì ngày mai trở về cháu xin Nhị thẩm thay cháu tới nhà bọn họ cầu hôn."

"Hồ nháo!"

Lục Quý An trầm mặt trách mắng, "Cháu tự mình đến là được, cần gì phải lừa nàng đi theo? Cháu cho rằng ai cũng mặt dày như cháu sao?"

Không trách được Từ gia cô nương xấu hổ thành như vậy, sắp khóc đến nơi, việc này trừ phi người nữ kia không biết xấu hổ mới cam tâm tình nguyện đi theo.



Hắn làm trò bị mắng trước mặt đường đệ, Lục Thành gãi đầu, nghiêng đầu giả vờ nhìn sang hướng khác.

Hắn không phải cố ý, còn không phải là do Bùi Cảnh Hàn gây ra sao? Nếu không phải Bùi Cảnh Hàn gọi nàng đến, hắn cũng sẽ không nghĩ tới mang nàng đến nhà Tam thúc.

"Phụ thân, kêu đại ca vào bên trong ngồi đi." Hứa Trì có mắt thay đường huynh giải vây.

Lục Quý An hừ một tiếng, nghiêm túc dặn dò cháu trai, "Hôm nay may là tới nhà chúng ta, nếu như cháu cũng sang Từ gia như vậy là không có quy củ, người ta sẽ không đáp ứng hôn sự, lúc đó cháu đừng đến tìm chúng ta hỏi ý kiến."

Lục Thành vội nói không.

Nên khiển trách đã khiển trách, Lục Quý An lại muốn biết cháu trai tính xử lý hôn sự này thế nào, ông kêu hắn đến thư phòng, cẩn thận hỏi thăm. Ngày tổ chức hôn lễ, tiền biếu sính lễ cũng phải suy tính cẩn thận.

"Tam thúc, nàng lớn lên đẹp như vậy, muốn gả cho hạng người gì cũng có thể, nhưng nàng lại cam nguyện tái giá với cháu, cho nên tiền biếu cháu muốn cho nhiều thêm một chút." Lục Thành nghiêm túc nói.

"Nên như vậy." Lục Quý An vuốt cằm, nhắc nhở hắn, "Thừa dịp bây giờ còn chưa bắt đầu lạnh, ba gian phòng ở phía tây sửa lại đi, để lại làm tân phòng." Lúc trước cưới nương A Nam quá đột ngột, tân phòng cũng không kịp đổi, nhưng lần này không sửa là không được.

Lục Thành cũng nghĩ như vậy.

Tán gẫu một lát, Hứa Trì bên ngoài mời gọi: "Phụ thân, mẫu thân nói các nàng ăn cơm ở hậu viện, còn chúng ta tự mình ăn."

Lục Thành không khỏi thất vọng, cơm tối không thấy được nàng, nàng lại ở hậu viện, đoán chừng phải tới sáng mai mới có thể gặp nàng.



Lục Quý An hiểu ý thê tử, ông lại nhăn mặt nói: "Tam thẩm cháu nhất định cũng rất tức giận, cháu chờ bị mắng đi."

Quả nhiên là sau khi Hứa thị sắp xếp cho Ngưng Hương cùng con gái bà ngủ một phòng, bà lập tức đến hỏi chuyện cháu trai, Ngưng Hương mặc dù chưa nói, nhưng bà cũng đại khái đoán được tình hình thế nào. Bây giờ lại nghe cháu trai chứng thật, Hứa thị nắm chổi lông gà liền đánh hai cái lên sống lưng rắn chắc của Lục Thành, "Bởi vì cháu lớn nên ta mới không quản cháu, không ngờ gan cháu càng ngày càng lớn, trước đột nhiên liền nói muốn cưới nương A Nam, một chút cũng không kịp chuẩn bị, bây giờ lại âm thầm tự tìm tức phụ, trong mắt cháu còn có trưởng bối chúng ta không hả?"

Lục Thành khổ mà không nói ra được, hắn ngoan ngoãn ngồi im, nhưng lại nhịn không được thanh minh cho bản thân, "Lần này không phải cháu đã dẫn nàng đến cho tam thẩm nhìn sao?"

"Cháu còn không biết xấu hổ hay sao mà còn nói vậy hả!"

Hứa thị lại đánh hắn một cái, "Thật không biết Hương Nhi nhìn trúng cháu chỗ nào, thứ gì chỉ biết bắt nạt người khác, nếu là ta thì đã sớm không thèm để ý rồi!"

Bà cũng trách Lục Thành đã cưỡng bách Ngưng Hương đến đây.

Lục Thành thật không ngờ mình đã bị Ngưng Hương oán giận lại còn bị hai trưởng bối đánh, hắn nhìn sang hai vị trưởng bối, nho nhỏ nói thầm một câu, "Nàng còn chưa vào cửa mà hai người đã hướng về nàng, giống như nàng mới là cháu gái còn cháu là cháu rể vậy."

"Trách chúng ta thiên vị hả?" Hứa thị để chổi lông gà xuống, hai tay ôm ngực cười lạnh, "Vậy cháu đừng cưới, không cưới chúng ta sẽ không thiên vị."

Lục Thành gượng cười hai tiếng ha ha rồi duỗi cánh tay ra, kẹp tiểu đường đệ dưới cánh tay rồi đi vào trong nhà ngủ.

Phu thê Lục Quý An nhìn chăm chú một lát rồi cười nói đến chuyện cháu dâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Lục Gia Tiểu Tức Phụ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook