Chương 329:
Tiếu Giai Nhân
11/09/2022
Lý thị thì không để ý, bà vừa thêu thùa may vá vừa cười nói: "Sang năm có lẽ đại ca con cũng cưới vợ, chúng ta đi lễ cho họ bao nhiêu thì sau này họ cũng đi vậy thôi, dù sao tiền cũng xoay vòng thôi mà."
Hai tỷ muội Ngưng Hương nghe vậy liền vụng trộm cười liếc về phía Quản Bình.
Quản Bình thường thấy sóng to gió lớn, không để vào mắt hai tỷ muội đang trêu ghẹo mình, nàng vừa thêu vừa tán thành với Lý thị: "Tính toán như vậy đúng là bá mẫu chiếm tiện nghi lớn, nhà bọn họ chỉ có hai huynh đệ Đại Tráng, còn bá mẫu ngoại trừ nhi tử cưới con dâu, còn thêm hai cô nương phải gả."
"Quản tỷ tỷ!" Từ Thu Nhi xấu hổ, vòng qua đường tỷ muốn đánh Quản Bình.
Ngưng Hương cúi đầu cười, khuôn mặt ửng đỏ như thoa phấn hoa đào.
Các tiểu cô nương ai nấy đều xinh đẹp như nhau, náo nhiệt như vậy khiến cho người khác thật yêu thích, Lý thị nhìn sang Quản Bình, cười nói: "Chau muốn ta nhận cháu làm khuê nữ không? Như vậy khi cháu xuất giá ta còn có thể mở tiệc rượu, chiếm tiện nghi bọn họ thêm một phần!"
Thần sắc Quản Bình cuối cùng cũng lộ ra một tia khác thường, mi mắt rũ xuống.
Từ Thu Nhi lập tức trừng mẫu thân nhà mình một cái, "Nương muốn hời như vậy sao không đem hết cô nương trong thôn nhận làm khuê nữ đi?"
Bình thường bà khôn khéo như vậy, vậy mà tức phụ thật tốt đang đứng ngay trước mắt lại không nghĩ đến.
Qủa thật Lý thị không có nghĩ tới phương diện kia, không phải là không thích Quản Bình, mà là thấy thế nào Quản Bình cũng không giống như cô nương bình thường trong thôn, nhìn khí độ kia nhất định trước đây là thiên kim nhà giàu, lớn lên lại trắng trẻo xinh đẹp, đứa con trai ngốc nhà bà sao xứng đôi được.
"Được rồi, các con cứ nói chuyện với nhau đi, ta đi nấu cơm."
Buổi trưa cũng sắp đến, Lý thị liền đi xuống phòng bếp làm việc.
Từ Thu Nhi đứng lên đi đến trước cửa sổ đưa mắt nhìn mẫu thân đi khuất, sau đó lại tiến đến bên cạnh Quản Bình, nhỏ giọng hỏi nàng, "Quản tỷ tỷ, tại sao tỷ không để cho chúng muội nói cho nương biết? Nương muội rất thích tỷ, nếu biết tỷ nguyện ý tẩu tử làm của ta, nhất định bà sẽ rất cao hứng hư."
Quản Bình không để ý nàng.
Từ Thu Nhi liếc mắt nhìn về phía Ngưng Hương hỏi thăm.
Ngưng Hương đã sớm cân nhắc qua việc này, nàng suy đoán: "Có phải ngươi sợ nói ra thì sau đó sẽ không muốn đi sang Đông viện ăn cơm?"
Nếu như bây giờ để cho nàng ngồi cùng bàn với nhị thẩm và tam thẩm Lục Thành, Ngưng Hương nhất định sẽ rất thẹn thùng.
Từ Thu Nhi tiếp tục hỏi Quản Bình, Quản Bình chê nàng phiền liền ôm công việc thêu thùa của mình về phòng .
Từ Thu Nhi nháy mắt mấy cái, đột nhiên nghĩ đến một chủ ý, nói nhỏ với đường tỷ, "Tỷ tỷ, tỷ nói xem, Quản tỷ tỷ năm nay đã mười sáu, tuổi đã phù hợp lập gia đình, muội có nên kêu đại ca hỏi nàng một chút, năm nay tổ chức hôn sự luôn? Mẹ muội nói sang năm bán hết heo con để xây phòng tân hôn cho huynh ấy, bây giờ để hai người bọn họ ở tạm phía bên tây phòng nửa năm, còn muội thì dời qua ở cùng tỷ tỷ, Quản tỷ tỷ hẳn là sẽ không để tâm chứ?"
Sớm thành thân một chút, đỡ cho ca ca ngày ngày ngốc nghếch lo lắng, rõ ràng rất muốn nhưng lại không dám tiến lên nói chuyện, nàng thấy thôi cũng sốt ruột.
Ngưng Hương suy nghĩ một chút, đột nhiên cảm thấy chủ ý này rất khả thi.
Hiện tại nàng còn ở nhà, lúc này nếu như Quản Bình xuất giá, truyền ra ngoài là nàng ta cùng đường huynh lâu ngày sinh tình. Nếu như đợi nàng xuất giá, Quản Bình vẫn ở Tây viện, người bên ngoài sẽ nói nàng ta da mặt dày, khi đó đường huynh muốn cưới nàng, chỉ sợ người trong thôn đoán mò, nói là đường huynh cố ý ép bức Quản Bình gả cho hắn mới có thể tiếp tục ở ở lại Từ gia, hoặc là nói Quản Bình ở lại là vì muốn câu dẫn đường huynh...
Ở nông thôn chuyện nam nữ khá thoải mái, nhưng cũng vì vậy rất dễ truyền ra ngoài để người khác nói linh tinh.
"Việc này vẫn phải để đại ca mở miệng với nàng, muội đi khuyên đại ca đi." Ngưng Hương nhỏ giọng nói.
Có được sự ủng hồ, Từ Thu Nhi lập tức đi tìm huynh trưởng .
Từ Hòe bị muội muội nói vậy khiến trong lòng hắn cũng hừng hực lửa.
Trước đây hắn còn hâm mộ Trương Bưu, hâm mộ Lục Thành, vậy mà bây giờ hắn có hi vọng cưới vợ trước Lục Thành trước sao?
Thời gian ngắn không thích hợp xử lý hai chuyện chung thân, nhưng một người tổ chức trước khi hết năm, một người tổ chức năm sau thì khoảng cách cũng coi như dài .
Chỉ là hắn vẫn chưa xây xong phòng tân hôn, lúc này đường đột đi cầu hôn Quản Bình có thể khiến nàng hiểu lầm hắn nghĩ nàng là cô nương mồ côi, cho nên coi thường việc tổ chức hôn sự hay không?
Trước khi cưới vợ, sính lễ quan trọng nhất đó chính là phòng tân hôn thật to và mới, đó mới giải thích rõ nhà trai coi trọng nhà gái.
Nhưng nhà mình chuẩn bị vẫn chưa đủ.
Việc này khiến hắn băn khoăn rất lâu, Từ Hòe đành ép lửa trong lòng xuống, lúc buổi trưa dùng cơm hắn lại nhìn lén Quản Bình vài lần, nhưng đều không nói ra.
Hai tỷ muội Ngưng Hương nghe vậy liền vụng trộm cười liếc về phía Quản Bình.
Quản Bình thường thấy sóng to gió lớn, không để vào mắt hai tỷ muội đang trêu ghẹo mình, nàng vừa thêu vừa tán thành với Lý thị: "Tính toán như vậy đúng là bá mẫu chiếm tiện nghi lớn, nhà bọn họ chỉ có hai huynh đệ Đại Tráng, còn bá mẫu ngoại trừ nhi tử cưới con dâu, còn thêm hai cô nương phải gả."
"Quản tỷ tỷ!" Từ Thu Nhi xấu hổ, vòng qua đường tỷ muốn đánh Quản Bình.
Ngưng Hương cúi đầu cười, khuôn mặt ửng đỏ như thoa phấn hoa đào.
Các tiểu cô nương ai nấy đều xinh đẹp như nhau, náo nhiệt như vậy khiến cho người khác thật yêu thích, Lý thị nhìn sang Quản Bình, cười nói: "Chau muốn ta nhận cháu làm khuê nữ không? Như vậy khi cháu xuất giá ta còn có thể mở tiệc rượu, chiếm tiện nghi bọn họ thêm một phần!"
Thần sắc Quản Bình cuối cùng cũng lộ ra một tia khác thường, mi mắt rũ xuống.
Từ Thu Nhi lập tức trừng mẫu thân nhà mình một cái, "Nương muốn hời như vậy sao không đem hết cô nương trong thôn nhận làm khuê nữ đi?"
Bình thường bà khôn khéo như vậy, vậy mà tức phụ thật tốt đang đứng ngay trước mắt lại không nghĩ đến.
Qủa thật Lý thị không có nghĩ tới phương diện kia, không phải là không thích Quản Bình, mà là thấy thế nào Quản Bình cũng không giống như cô nương bình thường trong thôn, nhìn khí độ kia nhất định trước đây là thiên kim nhà giàu, lớn lên lại trắng trẻo xinh đẹp, đứa con trai ngốc nhà bà sao xứng đôi được.
"Được rồi, các con cứ nói chuyện với nhau đi, ta đi nấu cơm."
Buổi trưa cũng sắp đến, Lý thị liền đi xuống phòng bếp làm việc.
Từ Thu Nhi đứng lên đi đến trước cửa sổ đưa mắt nhìn mẫu thân đi khuất, sau đó lại tiến đến bên cạnh Quản Bình, nhỏ giọng hỏi nàng, "Quản tỷ tỷ, tại sao tỷ không để cho chúng muội nói cho nương biết? Nương muội rất thích tỷ, nếu biết tỷ nguyện ý tẩu tử làm của ta, nhất định bà sẽ rất cao hứng hư."
Quản Bình không để ý nàng.
Từ Thu Nhi liếc mắt nhìn về phía Ngưng Hương hỏi thăm.
Ngưng Hương đã sớm cân nhắc qua việc này, nàng suy đoán: "Có phải ngươi sợ nói ra thì sau đó sẽ không muốn đi sang Đông viện ăn cơm?"
Nếu như bây giờ để cho nàng ngồi cùng bàn với nhị thẩm và tam thẩm Lục Thành, Ngưng Hương nhất định sẽ rất thẹn thùng.
Từ Thu Nhi tiếp tục hỏi Quản Bình, Quản Bình chê nàng phiền liền ôm công việc thêu thùa của mình về phòng .
Từ Thu Nhi nháy mắt mấy cái, đột nhiên nghĩ đến một chủ ý, nói nhỏ với đường tỷ, "Tỷ tỷ, tỷ nói xem, Quản tỷ tỷ năm nay đã mười sáu, tuổi đã phù hợp lập gia đình, muội có nên kêu đại ca hỏi nàng một chút, năm nay tổ chức hôn sự luôn? Mẹ muội nói sang năm bán hết heo con để xây phòng tân hôn cho huynh ấy, bây giờ để hai người bọn họ ở tạm phía bên tây phòng nửa năm, còn muội thì dời qua ở cùng tỷ tỷ, Quản tỷ tỷ hẳn là sẽ không để tâm chứ?"
Sớm thành thân một chút, đỡ cho ca ca ngày ngày ngốc nghếch lo lắng, rõ ràng rất muốn nhưng lại không dám tiến lên nói chuyện, nàng thấy thôi cũng sốt ruột.
Ngưng Hương suy nghĩ một chút, đột nhiên cảm thấy chủ ý này rất khả thi.
Hiện tại nàng còn ở nhà, lúc này nếu như Quản Bình xuất giá, truyền ra ngoài là nàng ta cùng đường huynh lâu ngày sinh tình. Nếu như đợi nàng xuất giá, Quản Bình vẫn ở Tây viện, người bên ngoài sẽ nói nàng ta da mặt dày, khi đó đường huynh muốn cưới nàng, chỉ sợ người trong thôn đoán mò, nói là đường huynh cố ý ép bức Quản Bình gả cho hắn mới có thể tiếp tục ở ở lại Từ gia, hoặc là nói Quản Bình ở lại là vì muốn câu dẫn đường huynh...
Ở nông thôn chuyện nam nữ khá thoải mái, nhưng cũng vì vậy rất dễ truyền ra ngoài để người khác nói linh tinh.
"Việc này vẫn phải để đại ca mở miệng với nàng, muội đi khuyên đại ca đi." Ngưng Hương nhỏ giọng nói.
Có được sự ủng hồ, Từ Thu Nhi lập tức đi tìm huynh trưởng .
Từ Hòe bị muội muội nói vậy khiến trong lòng hắn cũng hừng hực lửa.
Trước đây hắn còn hâm mộ Trương Bưu, hâm mộ Lục Thành, vậy mà bây giờ hắn có hi vọng cưới vợ trước Lục Thành trước sao?
Thời gian ngắn không thích hợp xử lý hai chuyện chung thân, nhưng một người tổ chức trước khi hết năm, một người tổ chức năm sau thì khoảng cách cũng coi như dài .
Chỉ là hắn vẫn chưa xây xong phòng tân hôn, lúc này đường đột đi cầu hôn Quản Bình có thể khiến nàng hiểu lầm hắn nghĩ nàng là cô nương mồ côi, cho nên coi thường việc tổ chức hôn sự hay không?
Trước khi cưới vợ, sính lễ quan trọng nhất đó chính là phòng tân hôn thật to và mới, đó mới giải thích rõ nhà trai coi trọng nhà gái.
Nhưng nhà mình chuẩn bị vẫn chưa đủ.
Việc này khiến hắn băn khoăn rất lâu, Từ Hòe đành ép lửa trong lòng xuống, lúc buổi trưa dùng cơm hắn lại nhìn lén Quản Bình vài lần, nhưng đều không nói ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.