Chương 398:
Tiếu Giai Nhân
15/09/2022
Trên đường về nhà, tuy xe lừa ổn định nhưng cũng vẫn lắc lư vài cái, mỗi lần lắc lư một cái thì eo Ngưng Hương như cái bánh quẩy bị người khác kéo lên rồi lại thả trở về, mỏi đến mức nàng chỉ muốn nằm xuống chờ đợi.
Nói đến lại kỳ quái, lúc bị hắn ôm cũng không có loại khó chịu như này, nghỉ ngơi một đêm ngược lại càng không thoải mái, có lẽ lại giống như lúc đi thu hoạch ở vườn trái cây, lúc hái không sao nhưng ngày hôm sau mới mệt mỏi lười động?
"A Nam ngồi bên cạnh cữu cữu đi." Thực đang khó chịu, Ngưng Hương đỡ nam oa đang ngồi trên chân nàng dậy, đặc biệt nhỏ giọng nói.
A Nam thích ngồi trên đùi nương, bé làm nũng bổ nhào vào trong lòng nương, không thích ngồi một mình.
"A Nam nghe lời, nương không thoải mái." Ngưng Hương nói vào lỗ tai bé.
A Nam ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm nương, thấy nương đang nhíu mày lại , bé tin là thật nên đành ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh A Mộc.
Lúc Lục Thành quay đầu lại đúng lúc trông thấy một màn này.
"Nương không thoải mái!" Thấy phụ thân nhìn lại, A Nam lớn tiếng nói.
Tiểu tử nhanh miệng, Ngưng Hương ngăn cản không kịp, nhưng khi nghĩ đến nên để Lục Thành biết biết rõ hắn phạm bao nhiêu lỗi, nàng không che dấu nữa, cúi đầu giúp A Nam sửa sang xiêm y.
Ánh mắt Lục Thành từ khuôn mặt nàng hơi tái nhợt của nàng chuyển sang eo nhỏ của nàng, nghĩ đến tối hôm qua hắn như giã gạo siết chặt eo nàng giã không biết bao nhiêu lần, không đếm xỉa lời cầu khẩn của nàng, hắn hối hận thấp giọng nói: "Nàng có muốn nằm một lát không?"
Ngưng Hương mím chặt miệng.
Ban ngày trên đường người đến người đi, lát nữa cũng sắp vào thôn, một tân nương tử như nàng thẳng tắp nằm trên xe lừa là dạng gì đây?
Lục Thành cũng tự biết tự mình nói ra một chủ ý không tốt, thấy tức phụ tức giận nhìn chằm chằm một lát, hắn bực bội xoay người lại.
Thôn Liễu Khê.
Từ Thu Nhi nhớ đường tỷ, càng nhớ đường đệ từ nhỏ đến lớn liên tục ở bên cạnh mình đã bị tỷ phu bắt cóc, sau khi ăn xong điểm tâm nàng liền đứng ngoài cửa chờ. Ở trước cửa nhà có hai cây dương thụ, Từ Thủ Lương treo bàn đu cho bọn nhỏ chơi, hiện tại Từ Thu Nhi đang ngồi trên xích đu từ từ lắc lư.
Đi đi lại lại, đến khi nghe được động tĩnh xe lừa, xác định là đang chạy về hướng nhà mình, Từ Thu Nhi lớn tiếng hướng vào bên trong hô: "Nương, bọn tỷ tỷ về rồi!"
Lý thị vội vàng dẫn con dâu từ từ đi ra, hai cha con Từ Thủ Lương và Từ Hòe đi ở phía sau.
Kết quả vừa ra khỏi cửa nhưng không thấy được mẹ con Ngưng Hương, đầu tiên nhìn thấy chính là Liễu Chi cách vách đang cầm chổi chổi đi ra, không mặn không nhạt lớn tiếng chào hỏi cùng bọn họ, sau đó liền cúi đầu quét rác.
Lý thị nhịn không được đưa mắt nhìn mặt trời, sau đó lại nhìn Liễu Chi đang quét dọn bên kia, trong nội tâm bỗng nhiên kinh ngạc. Liễu Chi này cùng nương Đại Tráng đồng dạng giống nhau, hết ăn lại nằm, bình thường sân nhỏ đều do Trương Bưu thu dọn, sao hôm nay nàng ta lại chịu khó như vậy?
"A Mộc!"
Trong khi bà đang nghĩ ngợi lung tung, Đại Tráng như con nghé con chạy ra, vài ngày hắn đã không gặp đồng bọn tốt của mình.
Lý thị tươi cười, đừng nhìn bọn Đại Tráng hay đánh nhau, đến lúc bọn nhỏ xa nhau nhớ nhau là chuyện bình thường.
"Đại Tráng!" Xe lừa vừa đi tới đã nghe thấy đồng bọn chào hỏi, A Mộc cũng hưng phấn hét lên thật to. A Nam được nương đỡ, thấy cữu cữu cao hứng nhìn Đại Tráng xấu từng đoạt tiền của bé, tiểu tử mất hứng, dắt tay cữu cữu kéo hắn ngồi xuống, không cho hắn thân thiết với Đại Tráng.
Nam oa nhỏ như vậy đã mang thù , mỗi lần tới đây đều không thích Đại Tráng, Ngưng Hương cười sờ đầu tiểu tử quyết định mặc kệ, để xem lát nữa đệ đệ lựa chọn thế nào.
"Đại bá phụ, Đại bá mẫu." Dừng xe lừa lại, Lục Thành có chút chột dạ hô, len lén liếc Ngưng Hương một cái, sợ nàng lộ ra dấu vết.
Ngưng Hương từ trước đến nay là người hiểu chuyện, trước mặt các trưởng bối nàng không tỏ ra tức hắn nữa, ngoại trừ tân nương ngượng ngùng thì trên mặt không còn oán giận, chỉ khi Lục Thành muốn đỡ nàng xuống xe nàng liền trừng hắn một cái rồi hất tay hắn tay. Từ Thu Nhi đứng bên cạnh bật cười một tiếng, Lục Thành lúng túng đổi thành tiếp nhi tử, ai ngờ A Nam vừa tới trong lòng phụ thân liền muốn tự mình đứng xuống đất, sau đó lập tức chạy đến bên cạnh cữu cữu cảnh giác nhìn chằm chằm Đại Tráng.
Nói đến lại kỳ quái, lúc bị hắn ôm cũng không có loại khó chịu như này, nghỉ ngơi một đêm ngược lại càng không thoải mái, có lẽ lại giống như lúc đi thu hoạch ở vườn trái cây, lúc hái không sao nhưng ngày hôm sau mới mệt mỏi lười động?
"A Nam ngồi bên cạnh cữu cữu đi." Thực đang khó chịu, Ngưng Hương đỡ nam oa đang ngồi trên chân nàng dậy, đặc biệt nhỏ giọng nói.
A Nam thích ngồi trên đùi nương, bé làm nũng bổ nhào vào trong lòng nương, không thích ngồi một mình.
"A Nam nghe lời, nương không thoải mái." Ngưng Hương nói vào lỗ tai bé.
A Nam ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm nương, thấy nương đang nhíu mày lại , bé tin là thật nên đành ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh A Mộc.
Lúc Lục Thành quay đầu lại đúng lúc trông thấy một màn này.
"Nương không thoải mái!" Thấy phụ thân nhìn lại, A Nam lớn tiếng nói.
Tiểu tử nhanh miệng, Ngưng Hương ngăn cản không kịp, nhưng khi nghĩ đến nên để Lục Thành biết biết rõ hắn phạm bao nhiêu lỗi, nàng không che dấu nữa, cúi đầu giúp A Nam sửa sang xiêm y.
Ánh mắt Lục Thành từ khuôn mặt nàng hơi tái nhợt của nàng chuyển sang eo nhỏ của nàng, nghĩ đến tối hôm qua hắn như giã gạo siết chặt eo nàng giã không biết bao nhiêu lần, không đếm xỉa lời cầu khẩn của nàng, hắn hối hận thấp giọng nói: "Nàng có muốn nằm một lát không?"
Ngưng Hương mím chặt miệng.
Ban ngày trên đường người đến người đi, lát nữa cũng sắp vào thôn, một tân nương tử như nàng thẳng tắp nằm trên xe lừa là dạng gì đây?
Lục Thành cũng tự biết tự mình nói ra một chủ ý không tốt, thấy tức phụ tức giận nhìn chằm chằm một lát, hắn bực bội xoay người lại.
Thôn Liễu Khê.
Từ Thu Nhi nhớ đường tỷ, càng nhớ đường đệ từ nhỏ đến lớn liên tục ở bên cạnh mình đã bị tỷ phu bắt cóc, sau khi ăn xong điểm tâm nàng liền đứng ngoài cửa chờ. Ở trước cửa nhà có hai cây dương thụ, Từ Thủ Lương treo bàn đu cho bọn nhỏ chơi, hiện tại Từ Thu Nhi đang ngồi trên xích đu từ từ lắc lư.
Đi đi lại lại, đến khi nghe được động tĩnh xe lừa, xác định là đang chạy về hướng nhà mình, Từ Thu Nhi lớn tiếng hướng vào bên trong hô: "Nương, bọn tỷ tỷ về rồi!"
Lý thị vội vàng dẫn con dâu từ từ đi ra, hai cha con Từ Thủ Lương và Từ Hòe đi ở phía sau.
Kết quả vừa ra khỏi cửa nhưng không thấy được mẹ con Ngưng Hương, đầu tiên nhìn thấy chính là Liễu Chi cách vách đang cầm chổi chổi đi ra, không mặn không nhạt lớn tiếng chào hỏi cùng bọn họ, sau đó liền cúi đầu quét rác.
Lý thị nhịn không được đưa mắt nhìn mặt trời, sau đó lại nhìn Liễu Chi đang quét dọn bên kia, trong nội tâm bỗng nhiên kinh ngạc. Liễu Chi này cùng nương Đại Tráng đồng dạng giống nhau, hết ăn lại nằm, bình thường sân nhỏ đều do Trương Bưu thu dọn, sao hôm nay nàng ta lại chịu khó như vậy?
"A Mộc!"
Trong khi bà đang nghĩ ngợi lung tung, Đại Tráng như con nghé con chạy ra, vài ngày hắn đã không gặp đồng bọn tốt của mình.
Lý thị tươi cười, đừng nhìn bọn Đại Tráng hay đánh nhau, đến lúc bọn nhỏ xa nhau nhớ nhau là chuyện bình thường.
"Đại Tráng!" Xe lừa vừa đi tới đã nghe thấy đồng bọn chào hỏi, A Mộc cũng hưng phấn hét lên thật to. A Nam được nương đỡ, thấy cữu cữu cao hứng nhìn Đại Tráng xấu từng đoạt tiền của bé, tiểu tử mất hứng, dắt tay cữu cữu kéo hắn ngồi xuống, không cho hắn thân thiết với Đại Tráng.
Nam oa nhỏ như vậy đã mang thù , mỗi lần tới đây đều không thích Đại Tráng, Ngưng Hương cười sờ đầu tiểu tử quyết định mặc kệ, để xem lát nữa đệ đệ lựa chọn thế nào.
"Đại bá phụ, Đại bá mẫu." Dừng xe lừa lại, Lục Thành có chút chột dạ hô, len lén liếc Ngưng Hương một cái, sợ nàng lộ ra dấu vết.
Ngưng Hương từ trước đến nay là người hiểu chuyện, trước mặt các trưởng bối nàng không tỏ ra tức hắn nữa, ngoại trừ tân nương ngượng ngùng thì trên mặt không còn oán giận, chỉ khi Lục Thành muốn đỡ nàng xuống xe nàng liền trừng hắn một cái rồi hất tay hắn tay. Từ Thu Nhi đứng bên cạnh bật cười một tiếng, Lục Thành lúng túng đổi thành tiếp nhi tử, ai ngờ A Nam vừa tới trong lòng phụ thân liền muốn tự mình đứng xuống đất, sau đó lập tức chạy đến bên cạnh cữu cữu cảnh giác nhìn chằm chằm Đại Tráng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.