Lục Gia Tiểu Tức Phụ

Chương 404:

Tiếu Giai Nhân

16/09/2022

Trong lòng ngọt ngào, nàng nhìn xung quanh một chút rồi kéo tay Lục Thành sờ mặt nàng xuống, nhỏ giọng nói: "Đừng để người khác nhìn thấy."

Lục Thành ừ, thông minh lôi nàng đến sau gốc cây ăn quả tương đối tươi tốt, đè nàng trên thân cây, dán trán hắn lên trán nàng hỏi: "Biết ngày đó khi các nàng đi rồi, ta nghĩ đến chuyện gì không?"

Ngưng Hương không biết nhưng nàng cảm nhận được ánh mắt hắn dần dần rực nóng lên, nàng có thể đoán nhất định là chuyện không đứng đắn.

"Ta nghĩ nếu như có cơ hội, ta nhất định phải mang nàng tới đây ngắm hoa, chỉ có hai chúng ta, trước tiên ta cùng nàng ngắm hoa, sau đó lại kéo nàng đến sau gốc cây, khí lực nàng nhỏ, cho dù nàng tránh thế nào cũng không thoát khỏi ta, chỉ có thể ngoan ngoãn để mặc ta xâm lược... Hoa như mưa rơi xuống trên lưng nàng..."

Nói đến một nửa liền đè hai tay nàng lại, không cho nàng bịt lỗ tai, tùy ý để nàng trốn tránh nghiêng đầu sang hướng khác, hắn đuổi theo nàng, bức nàng từng chữ từng câu đều nghe rõ, nghe rõ tưởng tượng có chút thô bỉ vô sỉ của hắn.

Sau đó Ngưng Hương kinh hãi phát hiện Lục Thành không chỉ là muốn, hắn quả thật đúng là muốn làm.

"Lục Thành!" Ngưng Hương luống cuống dùng hết khí lực đẩy hắn, cố gắng giảng đạo lý cùng hắn, "Lục Thành, lỡ bọn A Nam trở lại bất ngờ nhìn thấy làm sao bây giờ? Các biểu muội đi vòng qua bên này làm sao bây giờ? Chàng không sợ bị người khác bắt gặp nhưng chàng thay ta suy nghĩ được không?"

Nàng ủy khuất, sợ hãi muốn khóc.

"Được, ta nghe lời nàng." Lục Thành cũng không dự định lúc này quấn lấy nàng, thấy nàng đã gần như sụp đổ, hắn mới dịu dàng ôm lấy nàng, vừa trấn an vừa vỗ lưng nàng nói: "Bây giờ ta sẽ nghe lời nàng, vậy lát nữa nàng cũng phải đáp ứng ta, chờ buổi trưa bọn họ ngủ ở trong lều thì nàng phải ngoan ngoãn đi theo ta."

Cùng hắn đi, đi đâu?

Ngưng Hương có ngu hơn nữa cũng hiểu ý tứ của hắn. Nàng không muốn đồng ý, mới do dự một chút hắn lại đè ép nàng, hiển nhiên đang uy hiếp, Ngưng Hương không có lựa chọn khác, chỉ đành cắn môi gật đầu, xe đến trước núi ắt có đường, trước tiên cứ tránh thoát lần này, chuyện tới trước mắt lại nghĩ biện pháp sau.

Được lời hứa hẹn, Lục Thành tung tăng như chim sẻ hôn nàng vài ngụm, ngoan ngoãn buông lỏng nàng ra.



Cũng may mắn hai người quả thật không có làm chuyện gì, mới vừa đi từ phía sau gốc cây ra không lâu, xa xa liền truyền đến tiếng bước chân, thân ảnh cao to vừa đi vừa nhìn xung quanh, đúng là Nghiêm Kính. Bắt gặp phu thê Lục Thành, Nghiêm Kính có hơi thất vọng, che giấu nói: "Ta vừa gặp bọn A Nam, Lục Thành, ngươi đến đây, ta có việc hỏi ngươi."

Lục Thành để tức phụ xấu hổ đi ngắm hoa, còn hắn đi theo Nghiêm Kính ra xa một khoảng cách.

"Thu Nhi có đến đây không?" Nghiêm Kính nhìn qua vườn trái cây hỏi.

Đầu tiên Lục Thành nhíu mày, sau đó cười cười, bình tĩnh nói: "Nàng không tới, chỉ có nhà chúng ta tới thôi."

Nghiêm Kính khó tin nhìn chằm chằm hắn, đột nhiên nói tục một câu rồi tiến lên muốn đánh Lục Thành: "Ai bảo ngươi nói cho hắn biết !"

Thiệt thòi hắn do dự nửa ngày mới làm bộ thuận miệng hỏi Lục Ngôn có những ai tới vườn trái cây, nghe Lục Ngôn vừa hướng về ổ sóc ném hòn đá nhỏ vừa nhắc tới tên Từ Thu Nhi, hắn cao hứng liền chạy tới, không ngờ Lục Ngôn lại gạt hắn!

"Lục Thành, việc ngươi làm ngươi có suy nghĩ không, ngươi..."

"Ta thật sự không nói." Lục Thành né tránh hắn, bất đắc dĩ giải thích, "Ta lại không phải tiểu cô nương mười ba mười bốn tuổi, cái gì cũng đều nói ra ngoài. Lão nhị đầu óc thông minh, ngươi cũng không phải không biết, lúc trước Từ Hòe thích Quản Bình đã bị hắn nhìn ra, có khả năng lần trước ngươi theo ta đi Từ gia đón dâu đã để hắn phát hiện đầu mối rồi."

Nghiêm Kính tin Lục Thành, nhưng không thấy được người yêu hắn không thoải mái, bèn trừng mắt với Lục Thành: "Vậy sao ngươi không dẫn theo Thu Nhi đến đây?"

Lục Thành dở khóc dở cười: "Hương Nhi còn chưa nhớ tới chuyện mời đường muội, ta làm tỷ phu lại nhớ thương cô em vợ thì tính là cái gì?"

Nghiêm Kính mặc kệ, nghĩ đến mình muốn đuổi theo Từ Thu Nhi chỉ có thể dựa vào Lục Thành, hắn nhìn người đúng sau lưng Lục Thành đang ngắm cảnh, cắn răng uy hiếp nói: "Lục Thành, ta nói cho ngươi biết, lần sau nếu có cơ hội như thế, ngươi nếu không giúp ta giật dây, ta liền đem chuyện Lý Tú Lan thích ngươi nói cho tẩu tử biết, lòng nữ nhân đều nhỏ nhen, không thấy cũng sẽ đoán mò, ta cũng không tin tẩu tử một chút cũng không hoài nghi ngươi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Lục Gia Tiểu Tức Phụ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook