Luôn Có Người Có Ý Thử Cảm Hóa Bệnh Kiều
Chương 30:
Phong Tị
09/05/2023
Đào Hoa Yêu rơi xuống trước mặt hai người, không biết Đạo Nguyên đã rải bột thuốc gì, khiến toàn bộ tay phải hình người của nó đều gãy, biểu cảm lạnh lùng nhìn chằm chằm bọn họ. Hiển nhiên, Đào Hoa Yêu đã hoàn toàn bị Đạo Nguyên chọc giận. Nó rống giận một tiếng, vô số dây leo cành lá đều bay tới hướng hai người.
Đạo Nguyên thả Tá Khuynh xuống, theo bản năng bảo vệ nàng ở phía sau, rải một vòng bột thuốc quanh người hai người, đúng là thần kỳ, cành lá Đào Hoa Yêu vừa tiến vào vòng tròn kia, sẽ bốc cháy.
Đào Hoa Yêu bị đau, tự tay chặt đứt cành lá đang cháy của mình. Sau đó vô số đóa hoa đào ở trên người hắn ta tràn ra, cùng với đó là một mùi đào hư thối nồng đậm.
Tá Khuynh thử dùng tinh thần lực khống chế Đào Hoa Yêu, không ngờ Đào Hoa Yêu không hề có một chút phản ứng nào. Chẳng lẽ chỉ hữu dụng với yêu vật tu vi thấp thôi sao? Lòng nàng cảm thấy thất vọng.
Nàng dùng đầu ngón tay búng vòng Huyết Tâm, vòng Huyết Tâm lập tức chia năm xẻ bảy từ giữa cổ tay nàng, thoáng cái biến thành một thanh Ma kiếm đỏ màu máu dữ tợn và đáng sợ.
Cuộc đối thoại giữa Tá Khuynh và Khí Linh người khác đều không nghe thấy, nàng nhíu mày nhìn thoáng qua Đạo Nguyên đang chắn trước mình, nói với vòng Huyết Tâm: “Biến thành màu trắng.”
Vòng Huyết Tâm lập tức nghe lời biến thành một thanh kiếm mỏng màu trắng phát ra ánh sáng nhu hòa, đồng thời tủi thân nói: “Rõ ràng trước kia chủ nhân đã nói thích dáng vẻ đỏ au của ta nhất.”
“Ta cũng thích dáng vẻ ngươi không nói lời nào.”
Tá Khuynh rót vào Huyết Tâm vài tia Ma khí, nhảy tới trước người Đào Hoa Yêu, lòng Đào Hoa Yêu kiêng dè, lui về phía sau, phía sau hắn ta lại nhảy ra mấy con Ma hầu ôm chặt lấy cơ thể hắn ta vừa cào vừa cắn, nhưng mà da Đào Hoa Yêu cứng như tảng đá, những Ma hầu kia cơ bản không gây tổn thương gì cho hắn ta. Hắn ta dừng một đòn là đánh bay được mấy con khỉ kia.
Tá Khuynh nhân đòn này thoải mái chém đứt đầu nó.
Cùng một thế hệ, kiếm pháp của Tá Khuynh là thuần thục nhất, hồi trước nàng là đệ tử ra sức tu luyện nhất. Chỉ tiếc tiên tu luôn không so sánh kiếm pháp mà đi so sánh tu vi.
Đạo Nguyên trợn mắt há miệng.jpg
Đầu của Đào Hoa Yêu rơi trên mặt đất, héo rũ trong nháy mắt, biến thành một cành lá cây nào đó.
Đào Hoa Yêu vốn là thụ yêu, chặt đứt đầu của hắn ta giống như chặt đứt nhánh cây của hắn ta, tuy rằng đau, có tổn hại nhưng cũng không trí mạng. Đào Hoa Yêu dứt khoát biến về nguyên hình – một cây đào cao gần trăm mét, mười người ôm lấy không xuể, lắc lư cành cây dài và to khỏe, tới bắt hai người.
Lúc này hương thơm tản trên không trung phát huy tác dụng, Tá Khuynh cảm thấy động tác của mình rõ ràng có hơi chậm chạp.
Tính công kích của Đào Hoa Yêu khi biến về nguyên hình cũng không khác mấy, nhân lúc động tác của Tá Khuynh chậm lại, đánh một đòn về phía nàng. Một con Ma hầu phi thân tới ngăn cản đòn đó thay Tá Khuynh, thi thể tách ra trong nháy mắt.
Đào Hoa Yêu cười lạnh một tiếng, yêu ma bình thường đều dựa vào việc nuốt chửng để tích lũy sức mạnh, nó dùng cành cây cuốn mấy con khỉ kia, trói chúng thật chặt, sau đó thân cây mở ra cái miệng to như chậu máu, nuốt chửng mấy con khỉ kia.
Nhưng mà cùng lúc đó Tá Khuynh kinh ngạc phát hiện, tinh thần lực của mình lại miễn cưỡng thành lập mối liên hệ với con Đào Hoa Yêu kia, nhưng vô cùng yếu ớt.
Lòng nàng chấn động nhưng không lộ ra chút nào, đã có suy đoán trong lòng. Nàng búng thân kiếm, Huyết Tâm lập tức biến thành phi tiêu sắc bén theo ý nghĩ của nàng.
Tá Khuynh dùng mũi phi tiêu cắt đầu ngón tay, ném về phía thân cây đào, cây đào lập tức dùng nhánh cây chắn, nhưng Huyết Tâm đã có Ma khí của Tá Khuynh quấn quanh, xuyên thẳng qua nhánh cây to bằng thắt lưng, đâm mạnh vào thân cây! Máu ở đầu mũi phi tiêu cũng theo đó mà thấm vào.
Trong nháy mắt Tá Khuynh nhận ra mối liên hệ giữa mình và Đào Hoa Yêu trở nên cực sâu sắc.
Quả nhiên! Máu của nàng có thể khống chế những ma vật này!
Nàng nhắm mắt, trong thế giới tinh thần lực, đám sương mù của Đào Hoa Yêu vô cùng rõ ràng, nàng dùng tinh thần lực áp chế Đào Hoa Yêu.
Đạo Nguyên tránh né những đòn công kích không khác biệt mấy của Đào Hoa Yêu, miễn cưỡng chạy trốn được, đột nhiên phát hiện Đào Hoa Yêu bất động.
Sau đó, thân cây Đào Hoa Yêu chấn động, lá cây rung động ào ào, giống như nhận thấy sự đau khổ cực lớn. Không lâu sau, nó lại biến thân thành hình người, khuôn mặt tuấn tú kia cực kỳ vặn vẹo mà âm trầm, đi về phía Tá Khuynh từng bước từng bước một.
Mà Tá Khuynh đứng tại chỗ, không nhúc nhích, lẳng lặng nhìn Đào Hoa Yêu đến gần.
Đạo Nguyên thả Tá Khuynh xuống, theo bản năng bảo vệ nàng ở phía sau, rải một vòng bột thuốc quanh người hai người, đúng là thần kỳ, cành lá Đào Hoa Yêu vừa tiến vào vòng tròn kia, sẽ bốc cháy.
Đào Hoa Yêu bị đau, tự tay chặt đứt cành lá đang cháy của mình. Sau đó vô số đóa hoa đào ở trên người hắn ta tràn ra, cùng với đó là một mùi đào hư thối nồng đậm.
Tá Khuynh thử dùng tinh thần lực khống chế Đào Hoa Yêu, không ngờ Đào Hoa Yêu không hề có một chút phản ứng nào. Chẳng lẽ chỉ hữu dụng với yêu vật tu vi thấp thôi sao? Lòng nàng cảm thấy thất vọng.
Nàng dùng đầu ngón tay búng vòng Huyết Tâm, vòng Huyết Tâm lập tức chia năm xẻ bảy từ giữa cổ tay nàng, thoáng cái biến thành một thanh Ma kiếm đỏ màu máu dữ tợn và đáng sợ.
Cuộc đối thoại giữa Tá Khuynh và Khí Linh người khác đều không nghe thấy, nàng nhíu mày nhìn thoáng qua Đạo Nguyên đang chắn trước mình, nói với vòng Huyết Tâm: “Biến thành màu trắng.”
Vòng Huyết Tâm lập tức nghe lời biến thành một thanh kiếm mỏng màu trắng phát ra ánh sáng nhu hòa, đồng thời tủi thân nói: “Rõ ràng trước kia chủ nhân đã nói thích dáng vẻ đỏ au của ta nhất.”
“Ta cũng thích dáng vẻ ngươi không nói lời nào.”
Tá Khuynh rót vào Huyết Tâm vài tia Ma khí, nhảy tới trước người Đào Hoa Yêu, lòng Đào Hoa Yêu kiêng dè, lui về phía sau, phía sau hắn ta lại nhảy ra mấy con Ma hầu ôm chặt lấy cơ thể hắn ta vừa cào vừa cắn, nhưng mà da Đào Hoa Yêu cứng như tảng đá, những Ma hầu kia cơ bản không gây tổn thương gì cho hắn ta. Hắn ta dừng một đòn là đánh bay được mấy con khỉ kia.
Tá Khuynh nhân đòn này thoải mái chém đứt đầu nó.
Cùng một thế hệ, kiếm pháp của Tá Khuynh là thuần thục nhất, hồi trước nàng là đệ tử ra sức tu luyện nhất. Chỉ tiếc tiên tu luôn không so sánh kiếm pháp mà đi so sánh tu vi.
Đạo Nguyên trợn mắt há miệng.jpg
Đầu của Đào Hoa Yêu rơi trên mặt đất, héo rũ trong nháy mắt, biến thành một cành lá cây nào đó.
Đào Hoa Yêu vốn là thụ yêu, chặt đứt đầu của hắn ta giống như chặt đứt nhánh cây của hắn ta, tuy rằng đau, có tổn hại nhưng cũng không trí mạng. Đào Hoa Yêu dứt khoát biến về nguyên hình – một cây đào cao gần trăm mét, mười người ôm lấy không xuể, lắc lư cành cây dài và to khỏe, tới bắt hai người.
Lúc này hương thơm tản trên không trung phát huy tác dụng, Tá Khuynh cảm thấy động tác của mình rõ ràng có hơi chậm chạp.
Tính công kích của Đào Hoa Yêu khi biến về nguyên hình cũng không khác mấy, nhân lúc động tác của Tá Khuynh chậm lại, đánh một đòn về phía nàng. Một con Ma hầu phi thân tới ngăn cản đòn đó thay Tá Khuynh, thi thể tách ra trong nháy mắt.
Đào Hoa Yêu cười lạnh một tiếng, yêu ma bình thường đều dựa vào việc nuốt chửng để tích lũy sức mạnh, nó dùng cành cây cuốn mấy con khỉ kia, trói chúng thật chặt, sau đó thân cây mở ra cái miệng to như chậu máu, nuốt chửng mấy con khỉ kia.
Nhưng mà cùng lúc đó Tá Khuynh kinh ngạc phát hiện, tinh thần lực của mình lại miễn cưỡng thành lập mối liên hệ với con Đào Hoa Yêu kia, nhưng vô cùng yếu ớt.
Lòng nàng chấn động nhưng không lộ ra chút nào, đã có suy đoán trong lòng. Nàng búng thân kiếm, Huyết Tâm lập tức biến thành phi tiêu sắc bén theo ý nghĩ của nàng.
Tá Khuynh dùng mũi phi tiêu cắt đầu ngón tay, ném về phía thân cây đào, cây đào lập tức dùng nhánh cây chắn, nhưng Huyết Tâm đã có Ma khí của Tá Khuynh quấn quanh, xuyên thẳng qua nhánh cây to bằng thắt lưng, đâm mạnh vào thân cây! Máu ở đầu mũi phi tiêu cũng theo đó mà thấm vào.
Trong nháy mắt Tá Khuynh nhận ra mối liên hệ giữa mình và Đào Hoa Yêu trở nên cực sâu sắc.
Quả nhiên! Máu của nàng có thể khống chế những ma vật này!
Nàng nhắm mắt, trong thế giới tinh thần lực, đám sương mù của Đào Hoa Yêu vô cùng rõ ràng, nàng dùng tinh thần lực áp chế Đào Hoa Yêu.
Đạo Nguyên tránh né những đòn công kích không khác biệt mấy của Đào Hoa Yêu, miễn cưỡng chạy trốn được, đột nhiên phát hiện Đào Hoa Yêu bất động.
Sau đó, thân cây Đào Hoa Yêu chấn động, lá cây rung động ào ào, giống như nhận thấy sự đau khổ cực lớn. Không lâu sau, nó lại biến thân thành hình người, khuôn mặt tuấn tú kia cực kỳ vặn vẹo mà âm trầm, đi về phía Tá Khuynh từng bước từng bước một.
Mà Tá Khuynh đứng tại chỗ, không nhúc nhích, lẳng lặng nhìn Đào Hoa Yêu đến gần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.