Luôn Có Người Có Ý Thử Cảm Hóa Bệnh Kiều

Chương 29:

Phong Tị

09/05/2023

Đào Hoa Yêu không can tâm, nói: "Tôn Thượng thích bộ dạng nào, ta đều có thể đổi." Nói rồi hắn ta lắc người một cái, từ một người thiếu niên mảnh mai yếu đuối biến thành một người mắt kiếm mày sao, khí chất đàng hoàng, chỉ là trong ánh mắt đong đưa vẫn có chút mê hoặc.

Thấy trên mặt Tá Khuynh còn cau có vẻ không hài lòng, Đào Hoa Yêu nói: "Chẳng lẽ Tôn Thượng thích nữ nhân? Ta cũng có thể biến thành dáng vẻ của nữ nhân, Tôn Thượng thích kiểu nào?"

Đạo Nguyên ở phòng bên cạnh Tá Khuynh vừa đi ra ngoài, hắn muốn xuống lầu gọi tiểu nhị đun nước tắm. Đúng lúc nhìn thấy ở phòng bên cạnh có một tiểu yêu lạ mặt tuấn tú đang nhào vào lòng Tá Khuynh.

Hắn không có ý kiến gì đối với việc này, thế giới này thiết lập của Ma giới chính là cực kỳ dâm đãng, đêm đêm sênh ca, ăn thịt ăn rau không kiêng thứ gì. Rất nhiều ma tu đều có bếp lò chuyên dụng của mình, chuyện này đối với bọn họ mà nói là vừa tăng thêm tu vi lại là chuyện tốt vui vẻ.

Tá Khuynh bị thương nặng như vậy, có lẽ muốn nhân cơ hội này để điều dưỡng cho tu vi của mình một chút.

Chuyện này không liên quan gì đến hắn, hắn đi ngang qua cửa phòng hai người bọn họ, nhìn thấy Tá Khuynh đang nhìn mình, hắn gật gật đầu với Tá Khuynh, nở một nụ cười rất khách sáo và có phần thấu hiểu.

Huynh đệ, không sao, ta hiểu.

Tá Khuynh cũng lịch sự mỉm cười với hắn, sau đó nắm lấy cánh tay hắn và nói: "Nguyên ca ca, đêm nay chúng ta ngủ cùng nhau nhé."

"Cái gì?" Đạo Nguyên cực kỳ hoảng sợ, tiên tu không nhiễm bệnh hoa liễu nhưng hắn cũng sẽ không cao hứng. Hắn chính trực từ chối: "Không được." Đây là vấn đề giới hạn đạo đức, nhất định không thể đồng ý.

Mặc kệ hắn cự tuyệt, Tá Khuynh mạnh mẽ kéo cánh tay của hắn vào phòng, đồng thời nói với tiểu yêu: "Ta có người ở cùng rồi, ngươi đi đi."

Không ngờ, Đào Hoa Yêu nghe vậy lập tức biến sắc mặt, khuôn mặt tuấn mỹ vặn vẹo ghen tị, nhìn chằm chằm Đạo Nguyên nói: "Cố ý xuất hiện vào lúc này để dụ dỗ Tôn Thượng, tiện nhân!" Hắn ta vừa nói vỗ vào ngực Đạo Nguyên một cái, tức giận nói: "Dám cướp người với ta! Ta giết ngươi!"

Đạo Nguyên: ?

Thế giới này có bình thường không?



Đạo Nguyên vội lắc mình né tránh, không ngờ tên Đào Hoa Yêu kia lại thay đổi phương hướng giữa chừng, một chưởng hướng tới ngực Tá Khuynh!

Tá Khuynh không tránh được, chịu vết thương bởi chưởng này của Đào Hoa Yêu, nàng vốn bị trọng thương khí huyết cuồn cuộn, phun ra máu.

Đạo Nguyên cũng giật mình, vội chắn trước người Tá Khuynh, đề phòng nói: “Làm gì thế!”

Huyết Tâm cũng nói: “Chủ nhân! Yêu tu này có tu vi cực cao!”

Đôi mắt vồn màu đen tuyền của Đào Hoa Yêu dần chuyển sang màu đỏ, nét tuấn tú trên mặt có thêm vài phần dữ tợn, cười nói: “Cược đúng rồi! Quả nhiên ngươi đã bị thương nặng!”

Tá Khuynh ho khan một tiếng, lau vệt máu ở khóe miệng. Đào Hoa Yêu ngửi được mùi máu kia, mắt càng đỏ hơn, nói: “Máu thơm quá!” Hắn ta nói xong, cánh tay liền hóa thành dây leo to bằng thân cây nhỏ, xông thẳng về phía Tá Khuynh.

Đạo Nguyên kéo Tá Khuynh tránh đi, thấy Đào Hoa Yêu dây dưa không dứt bèn rắc một nắm bột thuốc lên dây leo của nó, bột thuốc đó sau khi chạm vào dây leo của Đào Hoa Yêu lại bốc lên một ngọn lửa quỷ dị, cũng nhanh chóng tràn lên người Đào Hoa Yêu.

Đào Hoa Yêu bị đau, động tác chậm lại, cũng chính lúc này, Đạo Nguyên quả quyết ôm lấy Tá Khuynh, nhảy từ cửa sổ ra ngoài.

Tá Khuynh ôm cổ Đạo Nguyên, nhìn về phía sau hai người, bọn họ vừa nhảy xuống, cửa sổ cũng đã bị dây leo của Đào Hoa Yêu đánh nát. Đào Hoa Yêu phẫn nộ đến cực điểm, đánh mặt tường thành mấy cái lỗ lớn. Lập tức đuổi theo hai người, cũng nhảy từ trên cửa sổ xuống.

Lúc này, Đạo Nguyên đã ôm Tá Khuynh vượt qua tường, chạy ra ngoài trấn. Hắn là y tu, không biết pháp thuật công kích trâu bò gì cả. Nhưng có thể lực vô cùng cường tráng, đã từng gặp rất nhiều yêu ma muốn ăn thịt hắn, hắn đều dựa vào việc chạy thật nhanh mà trốn được.

Tá Khuynh chịu một chưởng này, khí huyết tuôn trào, nàng thầm mắng đúng là quá xui xẻo, tiện tay tìm một trấn nghỉ chân cũng có thể gặp được đại yêu, nàng nhìn Đạo Nguyên, hỏi: “Chúng ta đi đâu đây?”

“Chạy trước đã.”

Nhưng mà hắn ôm Tá Khuynh, tất nhiên là không chạy nhanh như bình thường. Chỉ một lát sau, vùng đất trước mặt hai người điên cuồng chấn động. Sau đó vùng đất bên cạnh hai người nhanh chóng mọc ra dây leo to khỏe, nhanh chóng chặn lại đường đi của hai người.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Luôn Có Người Có Ý Thử Cảm Hóa Bệnh Kiều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook