Chương 12: Hổ Hắc Thạch Hỏa Yêu
Lý Lộ Lộ
15/06/2020
Bầu trời lúc này đã tối đen lại, ai nấy cũng bắt đầu cảm nhận được sự thay đổi đáng sợ này, đám người đằng sau bàn tán
-" Sảy ra chuyện gì vậy?" -" Đúng vậy! Mới đó trời đã tối lại!" -" Chắc không phải sảy ra chuyện gì rồi đó chứ?"
Trong lúc lộn xộn như vậy thì đằng xa có một toán người cầm đuốc đi tới -" Các huynh đệ xin hãy bình tĩnh!" Hạ Như Ân nói -" Mọi người tập hợp lại đây!" Hải Vân hô lớn
-" Mọi người nghe kỹ những điều ta nói! Ta như mọi người đã biết Hạ Như Ân đã được Đại sư huynh căn dặn nếu trong một vài ngày tới có sảy ra chuyện gì thì phải đóng cửa Hồ Sơn Các ngay lập tức! Vì vậy ta yêu cầu mọi người không được phép ra khỏi bản môn trong những ngày tới chờ khi Đại sư huynh trở về!"
-" Có chuyện này sao?" -" Đã xảy ra chuyện gì vậy?" -" Đúng vậy! Đến Đại sư huynh cũng đi rồi!" đám đông bàn tán
-" Xin mọi người bình tĩnh! Nghe hết những gì Như Ân huynh nói!" Hải Vân nói
Đám đông im lặng, Như Ân tiếp tục nói -" Mọi người yên tâm! Lúc đi Đại sư huynh đã nói chỉ cần không ra khỏi Hồ Sơn Các mọi người sẽ được an toàn! Bây giờ ta yêu cầu mọi người quay trở lại phòng của mình, chúng ta sẽ đi kiểm tra lại số lượng người trên bản môn để đảm bảo an toàn cho mọi người!" đến đây ai nấy đều nhanh tróng quay về
-" Như Ân huynh! Ta nơi ở có khác với mọi người nên ta báo danh trước để khỏi phiền đến mọi người!" Thừa Dụ nói
-" Được! Đệ ở cùng với tiên nhân nên ta cũng đỡ đi phần nào lo cho sự an toàn của đệ!" -" Huynh yên tâm đệ ở cùng tiên nhân sẽ không có chuyện gì đâu! Vậy ta đi trước!'' -" Được!"
Vội vã trở về căn nhà tranh Thừa Dụ có thể cảm nhận được có người đang bám theo hắn, vờ như không biết hắn tiến thẳng vào nhà rồi đóng cửa lại, có thể nhìn thấy đáng người đứng đằng sau phiến đá -" Là Cao Lãng! Sao hắn lại đi theo ta làm gì chứ?" ngẫm nghĩ một lúc biết chắc Cao Lãng không dám tiến vào, hắn từ từ đốt cây đèn trong phòng rồi tiến lại nơi giường ngủ xếp lại chăn gối -" Như vậy có thể đánh lừa hắn một lúc!" hắn nhìn hình nhân được dựng lên cười nói
Trên cây cầu nơi tiên cảnh Liên Không đang vội vàng chạy lại lối ra thì gặp Thừa Dụ -" May quá ngươi cuối cùng cũng tới rồi!" Liên Không vội nói -" Huynh muốn nói về chuyện yêu thú thượng cổ sao?" -" Đúng vậy! Nào lại đây!" nói rồi Liên Không kéo hắn đến một cái đình nhỏ nằm giữa hồ
-" Không có cầu qua kiểu gì chứ?" Thừa Dụ nói
Có thể thấy rõ đình này được bảo vệ bởi một trướng pháp, Liên Không cũng chẳng kịp giải thích chỉ thi phép, hai tay hắn đan vào nhau mở ra một trận pháp nhỏ màu vàng bên trong có đầy các ký tự kỳ lạ mà Thừa Dụ chưa bao giờ từng thấy. Từ từ Liên Không đặt trận pháp vào một vòng tròn nhỏ phía trước, nó như một chiếc chìa khóa mở ra trướng pháp bên ngoài, rồi từ nói hai người đứng xuất hiện những bậc thang bằng thủy tinh nổi trân mặt nước dẫn đến đình này.
-" Đình Tiên Ngư!" Thừa Dụ đọc tấm bảng được treo đằng trước. Nơi đây phải nói khác hoàn toàn xung quanh, nó được bố chí như Lục Minh Cung chỉ khác là có rất nhiều đồ được đặt trên kệ, hai người tiến đến một cái gương nhưng mặt gương lại không phản chiếu hình dáng hai người họ, Liên Không dùng tiên pháp mở ra, lúc này trong gương xuất hiện một con yêu thú thượng cổ đam gầm thét dữ dội.
-" Thừa Dụ! Đây là gương Ảnh Tâm ngươi chỉ cần thật tâm nghĩ tới việc mình muốn thất rồi dùng tiên pháp mở ra, thì gương sẽ phản chiếu hình ảnh đó cho ngươi! Ngươi xem đi đây là yêu thú thượng cổ trên núi Cửu Tiên!"-" Là nó?" -" Đúng vậy!"
Có thể thấy rõ yêu thú thượng cổ này có yêu lực phi thường không dễ gì đối phó, cả người nó có những tia sáng đỏ như dung nhan đang chảy thêm vào nữ là những tia sét nhỏ liên tục đánh vào nhau tí tách qua các gai trên người. Chả mấy chốc đám người Vĩ Thành cũng tới nơi, ai nấy cũng bị trùn bước khi nhìn thấy nói
-" Mọi người không được phân tâm! Mau dàn trận!" Vĩ Thành nói
Tất thảy 30 người kết thành ba vòng tròn, yêu thú lúc này gầm vang nó hạ mình xuống rồi tiến thẳng về phía trước, cùng lúc đó một trận pháp nơi Vĩ Thành cũng đã được tại thành có đến mười thanh kiếm màu đỏ phóng thẳng tới yêu thú
-" Mau nhân lúc yêu thú đang hoảng loạn mở ra trận pháp phong ấn nó lại!" Vĩ Thành nói
Rồi 20 người còn lại chạy lại bao vậy xung quanh mở ra ngay dưới chân yêu thú một trận pháp màu vàng có chạy những cổ ngữ, biết mình sắp bị giam lại yêu thú gầm lớn trên người tụ lạ những đợt sét rồi đánh thẳng vào trận phép trước mặt vỡ tan. Bị phản vệ toán người của Vĩ Thành bị đánh văng ra xa, quá đỗi đau đớn nhưng hắn vẫn gượng đứng dạy
-" Mau tới giúp các đệ ấy!" Vĩ Thành nói
Bấy giờ trên trận pháp dưới trân yêu thú xuất hiện ra ba vòng tròn nhỏ khác từ đây tuân ra những dây sáng quấn lấy yêu thú -" Không giữ được nữa rồi!" Hạo Hiên nói
Có thêm toán người của Vĩ Thành giúp sức mở thêm hai vòng tròn nhỏ khác giữ lấy yêu thú, cố gắng vùng vẫy nhưng không thể thoát khỏi nó bị đánh quật xuống đất. Lúc này ai náy đều đã cạn kiệt sức lực khụy xuống đất, Vĩ Thành tiến lại bên cạnh nâng Nhiên Hi đứng đậy -" Muội không sao chứ?" -" Muội không sao!"
-" May quá! Yêu thú cũng bị giữ lại rồi!" Việt Bân nói -" Các đệ ngồi vận lại khí tức để các sư huynh phong ấn nó lại!'' Vĩ Thành nói, rồi cùng bốn người khác là Lý Anh Kiệt - Nhị sư huynh, Triệu Hâm Bằng - Tam sư huynh, Hoàng Giai Thụy - Tứ sư huynh và Hàn Mộng Phan - Ngũ sư tỷ, tiến lại trước yêu phú mở ra một trận pháp, lúc này dưới chân yêu thú xuất hiện một vòng tròn khác từ đó phản lên một luồng ánh sáng như muốn nuốt chọn lấy nó
Vùng vẫy trong đau đớn, yêu thú lấy hết sức mạnh tạo ra các luồng sét đánh vào các dây sáng đang cuốn lấy nó, rồi bất trợt các vòng tròn nhỏ bên dưới bắt đầu vỡ nát cùng với các dây sáng cũng biến mất
-" Không được nó sắp thoát ra rồi!" Hàn Mộng Phan nói -" Mau phong ấn nó lại!" Vĩ Thành nói WebTru yenOn line . com
-" Chúng ta lại giúp các sư huynh, sư tỷ một tay!" Hạo Hiên nói
Bị khống chế yêu thú không thể vùng vẫy thêm nữa, nhưng rồi lúc này ánh mắt nó sắc lại, có thể thấy rõ lần này nó quyết sống chết với họ. Lúc này các tia sáng trên người nó bắt đầu tụ thành một quả cầu lớn trên đầu nó đan xen lẫn những tia sét dữ dội -" Đại sư huynh! Nó muốn làm gì vậy?" Hoàng Giai Thụy nói -'' Nó là muốn sống chết với chúng ta một phen đây mà!" Lý Anh Kiệt nói
-" Không còn nhiều thời gian nữa! Mọi người cùng hợp sức phong ấn nó lại!" Vĩ Thành nói
Quả cầu đỏ trên đầu yêu thú rơi xuống đánh nát trận pháp dưới chân tạo thành một trận rung chuyển dữ dội đánh bật mọi người ra xa. Yêu thú lúc này cũng bị đánh cho khụy xuống đất, nó bắt đầu thở ra khói tiến lại nơi Hàn Mộng Phan và Triệu Hâm Bằng gần đó
-" Tất cả chúng ta hợp sức cũng chỉ làm nó bị thương! Bây giờ phải làm sao đây?" Việt Bân nói
-" Như vậy thì nó giết hết chúng ta mất!" Hạo Hiên nói
Cảm thấy được yêu thú đang nhằm vào mình, Hâm Bằng dùi Mộng Phan đứng dậy mở ra trận pháp nhỏ mong có thể trống đỡ lại yêu thú. Một làn khí móng màu đỏ phun từ miệng yêu thú đánh văng hai người họ tới nơi Vĩ Thành, Hâm Bằng bị thương không hề nhẹ trên miệng hắn tuân ra máu làm đỏ hỏn cả cổ áo -" Sư huynh!" Mộng Phan la lên
Đến bây giờ quan sát mọi việc qua gương Ảnh Tâm Thừa Dụ không thể đứng yên nhìn mọi người bị yêu thú giết hại -" Không được! Phải đi cứu bọn họ không thì không kịp nữa!" hắn nôn nóng nói
-" Ta không thể đi với ngươi được! Việc này ngươi phải đi giải quyết một mình rồi!" Liên không nói rồi liền tiến lại lấy một tấm áo choàng được thêu bằng vàng bên trên đính những nút ngọc đưa cho hắn
-" Ngươi cũng biết việc lần này không hề đơn giản như vậy, nên ta cũng không tiện ra mặt giúp đỡ! Đây là Phục Phong Y nó có thể giúp ngươi tránh được hỏa khí do con Hổ Hắc Thạch Hỏa này phun ra, hơn nữa nó có thể giúp ngươi che giấu thân phận của mình! Tuy còn Hổ Hắc Thạch Hỏa này uy lực cường đại nhưng ngươi không cần lo lắng, theo ta phỏng đoán nó cũng chỉ hơn 1000 năm tuổi nên yêu lực của nó so với người vẫn còn kém xa!"
-" Được! Vậy thì yêu thú đó phải làm sao chứ?" -" Ngươi chỉ cần thu phục nó rồi đưa nó vào đây là được!" nói rồi Liên Không đưa cho hắn một viên đá màu đen có hình như mắt của phượng hoàng -" Hải Phụng!" Thừa Dụ ngạc nhiên nói.
Biết rằng không thể đánh lại yêu thú, Vĩ Thành lúc này nói lớn -" Mọi người đi trước để ta ở lại giữ chân nó!"
-" Không được Đại sư huynh! Có chết thì cũng chết cùng nhau!" Nhiên Hi nói -" Đúng! Đã là huynh đệ thì phúc họa cùng chịu!" Hạo Hiên nói
Tiếng gầm của Hổ Hắc Thạch Hỏa làm mù mịt cả đất trời, nó chậm rãi tiến đến muốn nuốt trọn đám người phía trước rồi từ đâu trong không chung một tia sáng vụt đến đánh thẳng vào mắt nó. Gầm lên trong đau đớn, rồi cũng lấy lại được thị giác nó liền phóng vào không chung đuổi theo cái bóng trắng đang vụt mất. Đám người Vĩ Thành lần này như tránh được một kiếp -" Các đệ đưa Hâm Bằng về trước ta cùng Anh Kiệt và Giai Thụy đi xem thế nào!"
-" Được!" vài người đồng tình -" Đại sư huynh để đệ đi cùng huynh!" Hạo Hiên nói -" Cả đệ nữa!" Việt Bân nói
-" Muội cũng đi! Thêm người thêm sức, nếu ngộ nhỡ gặp lại yêu thú vẫn có thể hợp sức khống chế nó được!" Nhiên Hi nói -"Được!" Vĩ Thành nói
Ở phía trước có một người mặc y phục màu trắng đang đứng trên cành cây quan sát mọi thứ, yêu thú vẫn điên cuồng đuổi một đoạn thì đừng lại. Nó đang đứng lại ngay dưới một cái cây lớn, chần trừ một lúc rồi nó cũng chạy đi hướng khác. Cảm thấy đã an toàn hắn đáp xuống đất thở phào, một dòng sét đánh vào người hắn nhưng may mắn hắn đã tránh được, con yêu thú đã đứng ngay sau hắn lúc nào không hay. Không dừng lại ở đó, yêu thú như điên cuồng hơn tiến lại phun ra luồn khí rồi dương móng vuốt về phía hắn làm hắn ngã nhào xuống đất.
-" Dọa chết ta rồi! Cứ tưởng là bị nó cào cho một cái rồi chứ!" hắn nói, tới đây hắn lấy hết sức bình sinh ba chân bốn cẳng chạy mất hút. Thoáng chốc không thấy hắn đâu yêu thú điên cuồng gầm lớn rồi đuổi theo
-" Đại sư huynh ở bên đó!" Việt Bân nói -" Mau tới xem sao!" Vĩ Thành nói
Phi vân bay trên không trung Thừa Dụ có thể nhìn thấy bóng người bị yêu thú đuổi bắt có chút quen thuộc " Cao Lãng! Là hắn! Sao hắn lại ở đây chứ? Không có thời gian suy nghĩ nữa, hàng phục được Hổ Hắc Thạch Hỏa rồi tính tiếp!"
-" Sảy ra chuyện gì vậy?" -" Đúng vậy! Mới đó trời đã tối lại!" -" Chắc không phải sảy ra chuyện gì rồi đó chứ?"
Trong lúc lộn xộn như vậy thì đằng xa có một toán người cầm đuốc đi tới -" Các huynh đệ xin hãy bình tĩnh!" Hạ Như Ân nói -" Mọi người tập hợp lại đây!" Hải Vân hô lớn
-" Mọi người nghe kỹ những điều ta nói! Ta như mọi người đã biết Hạ Như Ân đã được Đại sư huynh căn dặn nếu trong một vài ngày tới có sảy ra chuyện gì thì phải đóng cửa Hồ Sơn Các ngay lập tức! Vì vậy ta yêu cầu mọi người không được phép ra khỏi bản môn trong những ngày tới chờ khi Đại sư huynh trở về!"
-" Có chuyện này sao?" -" Đã xảy ra chuyện gì vậy?" -" Đúng vậy! Đến Đại sư huynh cũng đi rồi!" đám đông bàn tán
-" Xin mọi người bình tĩnh! Nghe hết những gì Như Ân huynh nói!" Hải Vân nói
Đám đông im lặng, Như Ân tiếp tục nói -" Mọi người yên tâm! Lúc đi Đại sư huynh đã nói chỉ cần không ra khỏi Hồ Sơn Các mọi người sẽ được an toàn! Bây giờ ta yêu cầu mọi người quay trở lại phòng của mình, chúng ta sẽ đi kiểm tra lại số lượng người trên bản môn để đảm bảo an toàn cho mọi người!" đến đây ai nấy đều nhanh tróng quay về
-" Như Ân huynh! Ta nơi ở có khác với mọi người nên ta báo danh trước để khỏi phiền đến mọi người!" Thừa Dụ nói
-" Được! Đệ ở cùng với tiên nhân nên ta cũng đỡ đi phần nào lo cho sự an toàn của đệ!" -" Huynh yên tâm đệ ở cùng tiên nhân sẽ không có chuyện gì đâu! Vậy ta đi trước!'' -" Được!"
Vội vã trở về căn nhà tranh Thừa Dụ có thể cảm nhận được có người đang bám theo hắn, vờ như không biết hắn tiến thẳng vào nhà rồi đóng cửa lại, có thể nhìn thấy đáng người đứng đằng sau phiến đá -" Là Cao Lãng! Sao hắn lại đi theo ta làm gì chứ?" ngẫm nghĩ một lúc biết chắc Cao Lãng không dám tiến vào, hắn từ từ đốt cây đèn trong phòng rồi tiến lại nơi giường ngủ xếp lại chăn gối -" Như vậy có thể đánh lừa hắn một lúc!" hắn nhìn hình nhân được dựng lên cười nói
Trên cây cầu nơi tiên cảnh Liên Không đang vội vàng chạy lại lối ra thì gặp Thừa Dụ -" May quá ngươi cuối cùng cũng tới rồi!" Liên Không vội nói -" Huynh muốn nói về chuyện yêu thú thượng cổ sao?" -" Đúng vậy! Nào lại đây!" nói rồi Liên Không kéo hắn đến một cái đình nhỏ nằm giữa hồ
-" Không có cầu qua kiểu gì chứ?" Thừa Dụ nói
Có thể thấy rõ đình này được bảo vệ bởi một trướng pháp, Liên Không cũng chẳng kịp giải thích chỉ thi phép, hai tay hắn đan vào nhau mở ra một trận pháp nhỏ màu vàng bên trong có đầy các ký tự kỳ lạ mà Thừa Dụ chưa bao giờ từng thấy. Từ từ Liên Không đặt trận pháp vào một vòng tròn nhỏ phía trước, nó như một chiếc chìa khóa mở ra trướng pháp bên ngoài, rồi từ nói hai người đứng xuất hiện những bậc thang bằng thủy tinh nổi trân mặt nước dẫn đến đình này.
-" Đình Tiên Ngư!" Thừa Dụ đọc tấm bảng được treo đằng trước. Nơi đây phải nói khác hoàn toàn xung quanh, nó được bố chí như Lục Minh Cung chỉ khác là có rất nhiều đồ được đặt trên kệ, hai người tiến đến một cái gương nhưng mặt gương lại không phản chiếu hình dáng hai người họ, Liên Không dùng tiên pháp mở ra, lúc này trong gương xuất hiện một con yêu thú thượng cổ đam gầm thét dữ dội.
-" Thừa Dụ! Đây là gương Ảnh Tâm ngươi chỉ cần thật tâm nghĩ tới việc mình muốn thất rồi dùng tiên pháp mở ra, thì gương sẽ phản chiếu hình ảnh đó cho ngươi! Ngươi xem đi đây là yêu thú thượng cổ trên núi Cửu Tiên!"-" Là nó?" -" Đúng vậy!"
Có thể thấy rõ yêu thú thượng cổ này có yêu lực phi thường không dễ gì đối phó, cả người nó có những tia sáng đỏ như dung nhan đang chảy thêm vào nữ là những tia sét nhỏ liên tục đánh vào nhau tí tách qua các gai trên người. Chả mấy chốc đám người Vĩ Thành cũng tới nơi, ai nấy cũng bị trùn bước khi nhìn thấy nói
-" Mọi người không được phân tâm! Mau dàn trận!" Vĩ Thành nói
Tất thảy 30 người kết thành ba vòng tròn, yêu thú lúc này gầm vang nó hạ mình xuống rồi tiến thẳng về phía trước, cùng lúc đó một trận pháp nơi Vĩ Thành cũng đã được tại thành có đến mười thanh kiếm màu đỏ phóng thẳng tới yêu thú
-" Mau nhân lúc yêu thú đang hoảng loạn mở ra trận pháp phong ấn nó lại!" Vĩ Thành nói
Rồi 20 người còn lại chạy lại bao vậy xung quanh mở ra ngay dưới chân yêu thú một trận pháp màu vàng có chạy những cổ ngữ, biết mình sắp bị giam lại yêu thú gầm lớn trên người tụ lạ những đợt sét rồi đánh thẳng vào trận phép trước mặt vỡ tan. Bị phản vệ toán người của Vĩ Thành bị đánh văng ra xa, quá đỗi đau đớn nhưng hắn vẫn gượng đứng dạy
-" Mau tới giúp các đệ ấy!" Vĩ Thành nói
Bấy giờ trên trận pháp dưới trân yêu thú xuất hiện ra ba vòng tròn nhỏ khác từ đây tuân ra những dây sáng quấn lấy yêu thú -" Không giữ được nữa rồi!" Hạo Hiên nói
Có thêm toán người của Vĩ Thành giúp sức mở thêm hai vòng tròn nhỏ khác giữ lấy yêu thú, cố gắng vùng vẫy nhưng không thể thoát khỏi nó bị đánh quật xuống đất. Lúc này ai náy đều đã cạn kiệt sức lực khụy xuống đất, Vĩ Thành tiến lại bên cạnh nâng Nhiên Hi đứng đậy -" Muội không sao chứ?" -" Muội không sao!"
-" May quá! Yêu thú cũng bị giữ lại rồi!" Việt Bân nói -" Các đệ ngồi vận lại khí tức để các sư huynh phong ấn nó lại!'' Vĩ Thành nói, rồi cùng bốn người khác là Lý Anh Kiệt - Nhị sư huynh, Triệu Hâm Bằng - Tam sư huynh, Hoàng Giai Thụy - Tứ sư huynh và Hàn Mộng Phan - Ngũ sư tỷ, tiến lại trước yêu phú mở ra một trận pháp, lúc này dưới chân yêu thú xuất hiện một vòng tròn khác từ đó phản lên một luồng ánh sáng như muốn nuốt chọn lấy nó
Vùng vẫy trong đau đớn, yêu thú lấy hết sức mạnh tạo ra các luồng sét đánh vào các dây sáng đang cuốn lấy nó, rồi bất trợt các vòng tròn nhỏ bên dưới bắt đầu vỡ nát cùng với các dây sáng cũng biến mất
-" Không được nó sắp thoát ra rồi!" Hàn Mộng Phan nói -" Mau phong ấn nó lại!" Vĩ Thành nói WebTru yenOn line . com
-" Chúng ta lại giúp các sư huynh, sư tỷ một tay!" Hạo Hiên nói
Bị khống chế yêu thú không thể vùng vẫy thêm nữa, nhưng rồi lúc này ánh mắt nó sắc lại, có thể thấy rõ lần này nó quyết sống chết với họ. Lúc này các tia sáng trên người nó bắt đầu tụ thành một quả cầu lớn trên đầu nó đan xen lẫn những tia sét dữ dội -" Đại sư huynh! Nó muốn làm gì vậy?" Hoàng Giai Thụy nói -'' Nó là muốn sống chết với chúng ta một phen đây mà!" Lý Anh Kiệt nói
-" Không còn nhiều thời gian nữa! Mọi người cùng hợp sức phong ấn nó lại!" Vĩ Thành nói
Quả cầu đỏ trên đầu yêu thú rơi xuống đánh nát trận pháp dưới chân tạo thành một trận rung chuyển dữ dội đánh bật mọi người ra xa. Yêu thú lúc này cũng bị đánh cho khụy xuống đất, nó bắt đầu thở ra khói tiến lại nơi Hàn Mộng Phan và Triệu Hâm Bằng gần đó
-" Tất cả chúng ta hợp sức cũng chỉ làm nó bị thương! Bây giờ phải làm sao đây?" Việt Bân nói
-" Như vậy thì nó giết hết chúng ta mất!" Hạo Hiên nói
Cảm thấy được yêu thú đang nhằm vào mình, Hâm Bằng dùi Mộng Phan đứng dậy mở ra trận pháp nhỏ mong có thể trống đỡ lại yêu thú. Một làn khí móng màu đỏ phun từ miệng yêu thú đánh văng hai người họ tới nơi Vĩ Thành, Hâm Bằng bị thương không hề nhẹ trên miệng hắn tuân ra máu làm đỏ hỏn cả cổ áo -" Sư huynh!" Mộng Phan la lên
Đến bây giờ quan sát mọi việc qua gương Ảnh Tâm Thừa Dụ không thể đứng yên nhìn mọi người bị yêu thú giết hại -" Không được! Phải đi cứu bọn họ không thì không kịp nữa!" hắn nôn nóng nói
-" Ta không thể đi với ngươi được! Việc này ngươi phải đi giải quyết một mình rồi!" Liên không nói rồi liền tiến lại lấy một tấm áo choàng được thêu bằng vàng bên trên đính những nút ngọc đưa cho hắn
-" Ngươi cũng biết việc lần này không hề đơn giản như vậy, nên ta cũng không tiện ra mặt giúp đỡ! Đây là Phục Phong Y nó có thể giúp ngươi tránh được hỏa khí do con Hổ Hắc Thạch Hỏa này phun ra, hơn nữa nó có thể giúp ngươi che giấu thân phận của mình! Tuy còn Hổ Hắc Thạch Hỏa này uy lực cường đại nhưng ngươi không cần lo lắng, theo ta phỏng đoán nó cũng chỉ hơn 1000 năm tuổi nên yêu lực của nó so với người vẫn còn kém xa!"
-" Được! Vậy thì yêu thú đó phải làm sao chứ?" -" Ngươi chỉ cần thu phục nó rồi đưa nó vào đây là được!" nói rồi Liên Không đưa cho hắn một viên đá màu đen có hình như mắt của phượng hoàng -" Hải Phụng!" Thừa Dụ ngạc nhiên nói.
Biết rằng không thể đánh lại yêu thú, Vĩ Thành lúc này nói lớn -" Mọi người đi trước để ta ở lại giữ chân nó!"
-" Không được Đại sư huynh! Có chết thì cũng chết cùng nhau!" Nhiên Hi nói -" Đúng! Đã là huynh đệ thì phúc họa cùng chịu!" Hạo Hiên nói
Tiếng gầm của Hổ Hắc Thạch Hỏa làm mù mịt cả đất trời, nó chậm rãi tiến đến muốn nuốt trọn đám người phía trước rồi từ đâu trong không chung một tia sáng vụt đến đánh thẳng vào mắt nó. Gầm lên trong đau đớn, rồi cũng lấy lại được thị giác nó liền phóng vào không chung đuổi theo cái bóng trắng đang vụt mất. Đám người Vĩ Thành lần này như tránh được một kiếp -" Các đệ đưa Hâm Bằng về trước ta cùng Anh Kiệt và Giai Thụy đi xem thế nào!"
-" Được!" vài người đồng tình -" Đại sư huynh để đệ đi cùng huynh!" Hạo Hiên nói -" Cả đệ nữa!" Việt Bân nói
-" Muội cũng đi! Thêm người thêm sức, nếu ngộ nhỡ gặp lại yêu thú vẫn có thể hợp sức khống chế nó được!" Nhiên Hi nói -"Được!" Vĩ Thành nói
Ở phía trước có một người mặc y phục màu trắng đang đứng trên cành cây quan sát mọi thứ, yêu thú vẫn điên cuồng đuổi một đoạn thì đừng lại. Nó đang đứng lại ngay dưới một cái cây lớn, chần trừ một lúc rồi nó cũng chạy đi hướng khác. Cảm thấy đã an toàn hắn đáp xuống đất thở phào, một dòng sét đánh vào người hắn nhưng may mắn hắn đã tránh được, con yêu thú đã đứng ngay sau hắn lúc nào không hay. Không dừng lại ở đó, yêu thú như điên cuồng hơn tiến lại phun ra luồn khí rồi dương móng vuốt về phía hắn làm hắn ngã nhào xuống đất.
-" Dọa chết ta rồi! Cứ tưởng là bị nó cào cho một cái rồi chứ!" hắn nói, tới đây hắn lấy hết sức bình sinh ba chân bốn cẳng chạy mất hút. Thoáng chốc không thấy hắn đâu yêu thú điên cuồng gầm lớn rồi đuổi theo
-" Đại sư huynh ở bên đó!" Việt Bân nói -" Mau tới xem sao!" Vĩ Thành nói
Phi vân bay trên không trung Thừa Dụ có thể nhìn thấy bóng người bị yêu thú đuổi bắt có chút quen thuộc " Cao Lãng! Là hắn! Sao hắn lại ở đây chứ? Không có thời gian suy nghĩ nữa, hàng phục được Hổ Hắc Thạch Hỏa rồi tính tiếp!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.