Lưỡng Thế Nhân

Chương 14: Vô Nguyệt Đông Phương Khang Di

Lý Lộ Lộ

16/06/2020

Trong điện có một người đàn ông đang quỳ dưới sàn, hắn vô cùng cung kính nét mặt vô cùng sợ sệt -" Cung chủ! Thật không ngờ Hổ Hắc Thạch Hỏa thả xuống nhân gian bị bọn chúng bắt đi rồi!" Bài Cốt run sợ nói

Người đàn ông đang ngả người vào thành ghế mét mặt trầm xuống, dường như hắn không hài lòng về việc này, hắn chỉ thở dài -" Thôi bỏ đi! Con yêu thú đó cũng chả đáng để ta bận tâm! Việc ta kêu làm đến đâu rồi!"

Đến đây Bài Cốt cả người run rẩy trước câu nói uy lực của hắn -" Cung chủ tha mạng! Thật không ngờ đám người của Hồ Sơn Các lại lợi hại như vậy có thể hàng phục được yêu thú!"

-" Ổ! Vậy sao?" hắn nói rồi đưa mắt lạnh lùng nhìn hắn, càng thêm phần kinh hãi Bài Cốt liền nói -" Đúng vậy! Yêu thú lần này là bọn người đó tự hàng phục! Nô tài đã cho người điều tra kỹ lưỡng không hề có ai ra tay giúp đỡ!"

-" Lui đi! Ra ngoài nhận phạt!" hắn lạnh lùng nói -" Da tạ cung chủ tha mạng!" Bài Cốt vẫn chưa hết phần run rẩy, hắn kính cẩn cúi mình lui ra ngoài

Hắn ngồi đó nét mặt chẳng hề biểu lộ rõ tâm tư, nâng chén rượi bên cạnh hắn nhâm nhi một hớp " Thật không ngờ tên lần này đi dò la tin tức ở núi Cửu Tiên không những không thu được kết quả gì lại còn mất một con yêu thú thượng cổ, đám người Lục Minh cung đúng là đáng chết! Nói đi cũng phải nói lại lão già Khải Dương ở Cát Thuận Cung đó rõ ràng biết hậu nhân của Trí Kình vẫn còn sống lại không giúp ta trừ khử! Đúng là đáng chết!" tới đây hắn tức giận bóp vỡ ly rượi trên tay " Bây giờ muốn trở mặt với Quảng Hà Cung! Đúng là không biết thân biết phận!"

Từ đằng xa có một người tiến vào, hắn cung kính vội vã đi tới

-" Cung chủ xin bớt giận! Ta có cách này có thể giúp Cung chủ hoàn thành tâm nguyện!" Độc Cô Tư Thần - cánh tay đắc lực của Vô Nguyệt Đông Phương Khang Di

-" Vậy ngươi thử nói xem!"

-" Cung chủ! Theo thần biết trước kia Trí Kình có cùng Lạc Nguyệt Dạ (cung chủ của Phi Điểu Lục Nguyệt cung)!''

-" Cung chủ! chuyện này sau khi Trí Kình vũ hóa Lạc Nguyệt Dạ đã hạ lệnh không được ai trong ngoài cung được nhắc đến chuyện này nữa!" Bài Cốt nói

-" Cho dù là vậy! Nhưng cung chủ nếu để con gái của hắn đến Lục Minh cung thì chắc chắn hắn sẽ nhân cơ hội này mượn chuyện cũ mở lời Lạc Nguyệt Dạ giúp đỡ! Nếu vậy thì không phải chúng ta có thể tìm được hắn rồi!"

-" Hay lắm! Chuyện này giao cho ngươi đi làm đi! Các ngươi lui hết ra đi!" Khang Di nói, khóe môi hắn như nhỉnh lên một chút

-" Dạ! Cung chủ!"

Chỉ cần bước chân ra đến ngoài điện dáng đi của Tư Thần đã khác, hắn đứng thẳng người phong thái hiên ngang, đi theo sau hắn lúc này Bài Cốt nét mặt có vài phần bực bội -" Hư! Cẩu thần đúng là chỉ biết vẫy đuôi rồi sủa vài cái để mịnh mọt cung chủ!"

Chẳng thèm bực bội, Tư Thần chỉ vểnh râu lên mà nói -" Ngươi có giỏi thì cũng sủa vài câu xem cung chủ có thèm nghe ngươi không? Ta nghe nói ngươi sáng nay vừa bị cung chủ trách phạt!" rồi bỏ đi cười ha hả

-" Ngươi! Ngươi!" Tức đến tím cả người nhưng hắn không thể làm gì Tư Thần " Ngươi cứ đợi xem sao có ngày ta sẽ ngồi lên đầu ngươi! Đúng là tức chết mà!"



Bấy giờ Thừa Dụ đang ở Đình Tiên Ngư, hắn đang lùng xục tất cả mọi sách ở đây để tìm cách giải phong ấn cho Hổ Hắc Thạch Hỏa, nhưng nó lại chẳng thèm để tâm chỉ ngồi trước đình chải chuốt lại bộ lông rồi tiến ra hồ nhìn những con cá đang bơi, thi thoảng nó vồ lấy nhưng không được

-" Sao tìm mãi cũng không thấy! Ngươi đó rõ ràng đây là chuyện của ngươi vậy mà cũng không thèm lại giúp ta một tay!" Thừa Dụ bực bội nói

-" Ở đây không có! Hay là ta lên chỗ Nhược Đông thúc thúc, chắc chắn thúc ấy có cách!" Thừa Dụ liền chạy đi nhưng rồi bị Hồ yêu cản lại

-" Ngươi cũng muốn đi cùng ta sao? Không được ngươi bây giờ mà ra ngoài chắc chắn sẽ bị người ta bắt lại!"

Nhưng Hồ yêu cũng đâu chịu can tâm nó làm ra vẻ quấn lấy xung quanh người Thừa Dụ -" Ta nói là không được! Đợi đến khi nào ta có thể giải phong ấn, ta sẽ cùng ngươi tu luyện! Được không?" Biết chắc sẽ không được đi Hồ yêu ngồi xuống nhìn theo Thừa Dụ đang đi mất -" Ngoan ở lại đây! Nhớ đừng ra khỏi chứng này ngươi sẽ được an toàn!"

Vừa tiến vào Lục Minh Cung, hắn đã chạy thẳng đến chỗ thúc thúc, chuẩn bị tiến vào điện thì hắn bị Tiểu Bác gọi lại

-" Thượng tiên! Xin người dừng bước!" -" Có chuyện gì vậy?"

Tiểu Bác nhanh tróng tiến lại rồi lôi Thừa Dụ đi -" Cung chủ bây giờ đang có việc người đừng vào trong!" -" Có ai tới tìm thúc thúc sao?"

-" Phải! Nhưng người đến đây làm gì vậy?" Tiểu Bác đánh trống lảng

-" Ta có chuyện muốn hỏi thúc thúc!" -" Chuyện gì vậy? Người cứ nó cho ta biết nhỡ đâu ta có thể giúp được người!"

Đắn đo một hồi rồi Thừa Dụ cũng nói -" Ngươi có biết cách giải phong ấn không?" -" Nếu nói thì có nhưng ta phải hỏi người! Người muốn giải phong ấn cho ai?"

-" Yêu thú thượng cổ!" hắn khẽ nói -" Yêu thú? Vậy cũng đơn giản người chỉ cần tìm trong Tĩnh Thư Cung là thấy! Nhưng người kiếm đâu ra yêu thú vậy?" Tiểu Bác tò mò hỏi

-" Chuyện này bí mật! Thôi ta đi đây!" -" Bí mật? Khoan đã Thượng tiên ta còn chưa nói ngày chỗ ở đâu mà!" Tiểu Bác gọi với theo nhưng hắn đã đi mất từ lúc nào không hay

Đúng là do nhanh nhảu, Thừa Dụ vào Tĩnh Thư Cung phải tìm mất một buổi mới thấy " May quá cuối cùng cũng thấy rồi!" hắn cầm trên tay một quấn sách nhỏ có trạm ba chữ Ấn Thế Yêu, vui mừng chẳng kể siết hắn vội vã chạy đi mau tróng giải phong ấn cho Hồ yêu.

-" Á!" Tiếng la thất thanh -" Công chúa người không sao chứ!" hầu nữ bên cạnh nói

Chẳng biết trời đâu đất đâu, Thừa Dụ vì quá vội vã đã va vào ai đó làm hắn cũng ngã dưới đất, hắn đứng dậy phủi y phục chưa kịp để ý xung quanh



-" Chỉ là một Thượng tiên mà to gan đám đụng vào Công chúa!"

-" Yến Nghi! Không được vô lễ!" tiếng nói trong trẻo cũng thêm phầm dịu dàng của Lạc Quan Hoa - con gái của Lạc Nguyệt Dạ

Đúng là mấy ai mà không bị giọng nói ấy thu hút, đến Thừa Dụ cũng vậy, thật không ngờ trước mặt hắn là một mỹ nữ môi đỏ thắm, đôi mắt long lanh, tóc mây mượt mà -" Thứ lỗi cho tiểu tiên đã mạo phạm công chúa!" hắn kính cẩn nói

-" Ngươi chính là cố ý!" Yến Nghi nói -" Thôi bỏ đi! Chúng ta đi thôi!"

Đến đây Thừa Dụ bỗng cảm thấy có phần khó chịu, rõ ràng là hắn chỉ vô tình đụng phải vậy mà làm như hắn có ý đồ khác vậy " Đám người này trông ai cũng xinh đẹp mà thật chẳng ra sao!" hắn chẳng buồn bận tâm nữa bỏ đi, nhưng hắn như không thể nuốt qua con giận

-" Công chúa! Người xem người xinh đẹp như vậy gặp không ít rắc rồi! Rõ ràng là một Thượng tiên mà không biết xấu hổ lại làm ra vẻ để tiếp cận người! Đúng là mất mặt!" Yến Nghi tự đắc nói, đến đây Quan Hoa chỉ mỉm cười hài lòng

-" Nhưng kể ra thì hắn cũng được xếp vào hàng hào hoa phong nhã! Nhưng hắn lại không biết công chúa chỉ xứng với đích đế, muốn xứng với công chúa là hắn vọng tưởng thôi!" Đến đây Thừa Dụ có thể nghe rõ tiếng cười vui thú của Quan Hoa

Chẳng thèm bận tâm nữa Thừa Dụ liền bỏ đi, đúng là đây là lần đầu tiên hắn lại thấy mặt khác của chốn tu tiên, thật không ngờ nơi này cũng có nhiều người ham mê quyền thế đến như vậy. Tâm chí hắn còn đang suy nghĩ về việc lúc này thì hắn đã nghe thấy tiếng nói ở đằng xa

-" Thừa Dụ! Ta tìm con nãy giờ!'' -" Thúc Thúc! Người tìm con có chuyện gì sao?" -" Đúng vậy! Chúng ta trở lại tiên cảnh rồi cùng Liên Không huynh nói chuyện! Con ở đây chờ ta một chút ta quay lạ lấy đồ!"

Kể ra thì Lục Minh Cung không có bốn mùa, quanh năm thời tiết không thay đổi, Thừa Dụ đứng đó gắm nhìn cánh hoa rơi trước sân. Mọi thứ không hề thay đổi vẫn như vậy cây cối quanh năm nở hoa kết trái tạo nên cho Lục Minh Cung một phong cảnh mĩ lệ lây động lòng người, nhưng với Thừa Dụ thì trái lại, hắn cảm thấy mọi thứ vô cùng tẻ nhạt, đang thả hồn vào khung cảnh trước mặt hắn giật mình vì tiếng nói bên cạnh

-" Thượng tiên! Ta nghĩ người đã đi rồi!" Tiểu Bác chẳng hay đã đứng đó từ bao giờ

-" Ta đang đợi thúc thúc!" -" À!... Vậy người đã gặp nương tử tương lai của mình chưa?" -" Nương tử của ta???"

-" Đúng vậy! Là Công chúa của Phi Điểu Lục Nguyệt Cung, người vừa tới đây!" -" Công chúa!"

-" Ta nghe nói trước kia chủ nhân Cát Thuận cung đời trước có tạo hôn ước với Lạc Nguyệt Dạ!"

-" Có chuyện này sao? Sao ta không biết?" -" Vì từ khi Cát Thuận cung gặp chuyện thì người của Phi Điểu Lục Nguyệt cũng không nhắc tới chuyện này nữa! Nhưng mà kể ra thì cha người với cung chủ bên đó cũng là bằng hữu thâm tình vậy mà khi Cát Thuận cũng gặp chuyện lại ngoảnh mặt làm ngơ đúng là đáng trách!" W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.c.o.m

-" Rồi sao nữa?" -" Còn sao nữa, mọi chuyện từ đó cũng chẳng ai nhắc tới nữa vậy mà hôm nay bỗng dưng tới đây gặp cung chủ!"

Lúc này Thừa Dụ có thể đoán được chuyện mà thúc thúc muốn nói với hắn, nhưng hắn cũng vô cùng tức giận vẻ mặt cũng vì thế mà khó coi " Là bằng hữu thâm tình lại bỏ mặc không quan tâm, để cha mẹ hắn chết thảm như vậy! Đúng là không thể nuốt trôi cơn tức này!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Lưỡng Thế Nhân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook