Chương 418: Chiến Thần tiểu hồ nữ (2)
Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh
25/03/2013
- Tốt, ta hiểu! Thiếu gia, ngươi có hứng thú đi với chúng ta đến một chỗ không, ở đó có thứ rất thú vị.
Athena gật gật đầu cười nói, trong nụ cười có lẫn một ít chua xót.
Lúc này nàng nghĩ nếu lúc trước rõ ràng một chút, sớm dùng hắn uy hiếp tiểu hổ nữ thì có lẽ bây giờ không phải khổ như vậy.
Diệp lãng không chú ý điểm này, hắn chỉ gật đầu nói:
- Có thể, ở trong này cũng nhàm chán, Hổ Nữ cũng đi sao?
- Đương nhiên, cùng đi!
Athena nói, cũng lôi kéo Thái Dã cùng đi, đồng thời cũng lôi kéo Diệp Lãng, bây giờ phải giành giật từng giây, không thể kéo dài nữa, nếu tiếp tục kéo dài thì phiền toái.
Chuẩn bị ngựa, lên ngựa…
- Cái gì? Ngươi không biết cưỡi ngựa? Quên đi, ta mang ngươi đi!
Lúc này Athena đã không rảnh quản vì sao Diệp Lãng không biết cưỡi ngựa, cũng bất chấp nam nữ thụ thụ bất thân, đúng như ở trên đã nói, thời gian chậm một chút thì tỷ lệ thắng sẽ giảm đi một chút.
- Không cần, ta có Hổ Nữ.
Diệp Lãng cũng không cảm kích, thực không khách khí trực tiếp cự tuyệt, điều này làm Athena ngây người một chút, bất quá rất nhanh liền bỏ qua ý tưởng loạn thất bát tao này.
- Không được, thân thể Thái Dã yếu, không mang ngươi đi được, để ta qua!
Athena kéo Diệp Lãng lại, cho hắn ngồi ở sau, tiếp đó cưỡi ngựa đi.
Từ thân thủ vừa rồi của Athena thì dường như nàng là một vũ giả, điều này tựa hồ có điểm không phù hợp với hình tượng người đa mưu túc trí của nàng, là một ma pháp sư còn đỡ.
Cứ như vậy Diệp Lãng cùng Athena cũng cưỡi một con ngựa, chạy về phía chiến trường, mà Thái Dã vốn có thể không cần đi theo bởi bây giờ có đến cũng đã đến lúc công bố đáp án, nhưng không biết vì sao nàng vẫn đi theo.
Mà cùng lúc đó, trong lòng Thái Dã dường như còn có một chút không nỡ, mấy ngày nay nàng đều suy nghĩ nếu trước kia mình gặp chủ nhân như Diệp Lãng thì kết quả sẽ ra sao?
Có lẽ mình cũng giống tiểu hổ nữ, trở thành đối tượng làm mọi người kiêu ngạo và sợ hãi, sẽ không vô dụng như bây giờ, ngay cả ma pháp cũng không thi triển được.
Có lẽ đây chính là vận mệnh!
- Phía trước có người đang đánh nhau!
Khi đi vào chiến trường, Diệp Lãng liền làm ra một cái đánh giá với tình hình trước mắt.
- Thiếu gia của ta à, đây đâu phải đánh nhau…
Athena vô lực nói.
- Kéo bè kéo lũ đánh nhau mà còn nói không phải?
…
Xem khí tức khói thuốc súng tràn ngập, khí tức sát phạt nặng như vậy cũng có thể dùng từ ngữ nhẹ nhàng như kéo bè kéo lũ đánh nhau nói sao? Thiếu gia, ngươi rất phóng thoáng rồi.
- Màu đỏ, màu xanh, sao cũng là màu đó như vậy?
Diệp Lãng nhìn thấy khôi giáp hai bên rất đối lập, một bên dùng màu đỏ là chính, một bên màu xanh là chính.
Rất rõ ràng đây là xanh đỏ hai quân trên sa bàn, nhưng tựa hồ Diệp Lãng không liên hệ hai cái vào nhau.
- Sát!
Ở tiền tuyến xanh đỏ quyết đấu, Diệp Lãng nhìn thấy một thân ảnh nhỏ xinh mang mặt nạ dẫn dắt quân đỏ đến, cũng từng thương từng thương đánh tan quân đoàn màu xanh.
Mỗi một thương kia đều có thể đánh bại một người, thương pháp như có thần nhập vậy, điều này cũng làm cho sĩ khí của đám quân đoàn màu đỏ tăng vọt, mà sĩ khí đối phương lại giảm xuống.
Lúc này Diệp Lãng cũng chỉ nhìn thoáng qua, cũng không xem tiếp, nếu không hắn sẽ phát hiện càng nhiều.
- Người này chính là người các ngươi nói à, nếu là hắn thì các ngươi phải phái một mãnh tướng đến ngăn, s không trận chiến này các ngươi sẽ thua! Tác dụng của mãnh tướng là ở đây!
Diệp Lãng nhìn thấy hình thức này liền nhìn ra được bên màu xanh hẳn là thua – nếu không có gì bất ngờ xảy ra.
- Có điều phía chúng ta đã không còn ai, đệ nhất mãnh tướng của chúng ta đã bị nàng thoải mái đánh bại!
Athena có điểm bất đắc dĩ nói.
- Thoạt nhìn nàng cũng không lợi hại lắm, hẳn sẽ có người có thân thủ lợi hại hơn a.
Diệp Lãng có điểm khó hiểu, hắn thấy tiểu hổ nữ rất mạnh nhưng còn kém xa với từ vô địch, người có thể thắng nàng trong thiên hạ còn đầy.
- Có là có nhưng không ở trong thế hệ chúng ta.
Athena cảm thán nói.
- ?? Cái gì mà thế thế hệ chúng ta?
Diệp Lãng không rõ, đến tận bây giờ còn bận tâm cái này sao?
- Nói đến rất phức tạp, sau này lại giải thích với ngươi, hiện tại quan trọng nhất là ngăn cản thế của nàng!
Athena nhíu mày nói.
- Ngươi đã có thể giải quyết thì giải quyết a, còn chờ ở đây làm gì?
Diệp Lãng khó hiểu nói.
- Được rồi, đó cũng là ngươi nói, đi, đến phía trước đi!
Athena giục ngựa chạy về phía tiểu hổ nữ.
- Toàn bộ dừng tay!
Athena dùng đấu khí bộc phát thanh âm mình ra, truyền khắp chiến trường, cũng làm cho chiến trưởng lửa nóng thoáng hạ nhiệt độ.
Lúc này tiểu hổ nữ cũng ngừng lại, tạm thời cùng quân mình lui ra một chút, hai quân đều tự giác tách ra, chiến đấu tam thời bình ổn lại.
- Ngươi muốn làm trò gì Athena?
Tiểu hổ nữ nhìn Athena từ xa xa giục ngựa tới hỏi.
- Cũng không có gì, chỉ là cho ngươi ngoan ngoãn đầu hàng!
Athena cười nói, mà lời của nàng làm cho người gần đó trầm mặc, mặc kệ là màu đỏ hay màu xanh đều cảm thấy Athena có thể hồ đồ rồi.
- Athena, ta nhớ ngươi cũng không ngu ngốc, cũng rất bình tĩnh, vì sao lại nói những lời hồ đồ như vậy?
Tiểu hổ nữ rất không rõ hỏi, lời này cũng không có ác ý làm thấp đi, chỉ là rất bình tĩnh hỏi.
- Ta nói như vậy tất nhiên là có lý do của ta bởi vì trên tay ta có vương bài!
Athena mỉm cười, cũng không bị chọc giận, ngược lại là bộ dáng định liệu trước.
Điều này làm mọi người cảm thấy rất kỳ quái, vì sao Athena lại tin tưởng lớn như vậy? Chẳng lẽ trong tay nàng thật sự có vương bài sao? Là cái gì đây?
Tất cả mọi người đều muốn biết đáp án này, tiểu hổ nữ cũng vậy, cũng muốn nhìn xem trong hồ lô của Athena bán thuốc gì.
Đồng thời tiểu hổ nữ cũng kỳ quái không biết người cùng cưỡi ngựa với Athena là ai, xem tạo hình hẳn là một thiếu niên, Hồ tộc cũng không phải là hồ ly tinh trong ấn tượng mọi người, nữ tính trong tộc đều thanh thuần rụt rè, tràn ngập trí tuệ.
Bởi vậy có thể thân mật cùng Athena như vậy, thiếu niên này có quan hệ không cạn với nàng!
Mà nghi hoặc của tiểu hổ nữ cũng chính là nghi hoặc của mọi người, có điều lúc này những chuyện khác đều không quan trọng nên cũng tạm thời bị xem nẹh.
- Nếu ngươi có vương bài thì mời ngươi ra bài a!
Tiểu hổ nữ bình tĩnh nói.
- Buông vũ khí của ngươi, đi tới!
Athena cười nói, cũng lấy ngón tay ngoéo một cái.
Gớm, cứ như vậy ai mà qua, tiểu hổ nữ nàng cũng không phải ngu ngốc!
Lúc này tất cả mọi người cảm thấy tiểu hổ nữ không có khả năng nghe lời như vậy, đây chẳng phải giống như đầu hàng sao.
Có điều chuyện làm mọi người cảm thấy giật mình đã xảy ra, chỉ thấy tiểu hổ nữ lập tức bỏ vũ khí xuống, sau đó đi về phía Athena.
Athena gật gật đầu cười nói, trong nụ cười có lẫn một ít chua xót.
Lúc này nàng nghĩ nếu lúc trước rõ ràng một chút, sớm dùng hắn uy hiếp tiểu hổ nữ thì có lẽ bây giờ không phải khổ như vậy.
Diệp lãng không chú ý điểm này, hắn chỉ gật đầu nói:
- Có thể, ở trong này cũng nhàm chán, Hổ Nữ cũng đi sao?
- Đương nhiên, cùng đi!
Athena nói, cũng lôi kéo Thái Dã cùng đi, đồng thời cũng lôi kéo Diệp Lãng, bây giờ phải giành giật từng giây, không thể kéo dài nữa, nếu tiếp tục kéo dài thì phiền toái.
Chuẩn bị ngựa, lên ngựa…
- Cái gì? Ngươi không biết cưỡi ngựa? Quên đi, ta mang ngươi đi!
Lúc này Athena đã không rảnh quản vì sao Diệp Lãng không biết cưỡi ngựa, cũng bất chấp nam nữ thụ thụ bất thân, đúng như ở trên đã nói, thời gian chậm một chút thì tỷ lệ thắng sẽ giảm đi một chút.
- Không cần, ta có Hổ Nữ.
Diệp Lãng cũng không cảm kích, thực không khách khí trực tiếp cự tuyệt, điều này làm Athena ngây người một chút, bất quá rất nhanh liền bỏ qua ý tưởng loạn thất bát tao này.
- Không được, thân thể Thái Dã yếu, không mang ngươi đi được, để ta qua!
Athena kéo Diệp Lãng lại, cho hắn ngồi ở sau, tiếp đó cưỡi ngựa đi.
Từ thân thủ vừa rồi của Athena thì dường như nàng là một vũ giả, điều này tựa hồ có điểm không phù hợp với hình tượng người đa mưu túc trí của nàng, là một ma pháp sư còn đỡ.
Cứ như vậy Diệp Lãng cùng Athena cũng cưỡi một con ngựa, chạy về phía chiến trường, mà Thái Dã vốn có thể không cần đi theo bởi bây giờ có đến cũng đã đến lúc công bố đáp án, nhưng không biết vì sao nàng vẫn đi theo.
Mà cùng lúc đó, trong lòng Thái Dã dường như còn có một chút không nỡ, mấy ngày nay nàng đều suy nghĩ nếu trước kia mình gặp chủ nhân như Diệp Lãng thì kết quả sẽ ra sao?
Có lẽ mình cũng giống tiểu hổ nữ, trở thành đối tượng làm mọi người kiêu ngạo và sợ hãi, sẽ không vô dụng như bây giờ, ngay cả ma pháp cũng không thi triển được.
Có lẽ đây chính là vận mệnh!
- Phía trước có người đang đánh nhau!
Khi đi vào chiến trường, Diệp Lãng liền làm ra một cái đánh giá với tình hình trước mắt.
- Thiếu gia của ta à, đây đâu phải đánh nhau…
Athena vô lực nói.
- Kéo bè kéo lũ đánh nhau mà còn nói không phải?
…
Xem khí tức khói thuốc súng tràn ngập, khí tức sát phạt nặng như vậy cũng có thể dùng từ ngữ nhẹ nhàng như kéo bè kéo lũ đánh nhau nói sao? Thiếu gia, ngươi rất phóng thoáng rồi.
- Màu đỏ, màu xanh, sao cũng là màu đó như vậy?
Diệp Lãng nhìn thấy khôi giáp hai bên rất đối lập, một bên dùng màu đỏ là chính, một bên màu xanh là chính.
Rất rõ ràng đây là xanh đỏ hai quân trên sa bàn, nhưng tựa hồ Diệp Lãng không liên hệ hai cái vào nhau.
- Sát!
Ở tiền tuyến xanh đỏ quyết đấu, Diệp Lãng nhìn thấy một thân ảnh nhỏ xinh mang mặt nạ dẫn dắt quân đỏ đến, cũng từng thương từng thương đánh tan quân đoàn màu xanh.
Mỗi một thương kia đều có thể đánh bại một người, thương pháp như có thần nhập vậy, điều này cũng làm cho sĩ khí của đám quân đoàn màu đỏ tăng vọt, mà sĩ khí đối phương lại giảm xuống.
Lúc này Diệp Lãng cũng chỉ nhìn thoáng qua, cũng không xem tiếp, nếu không hắn sẽ phát hiện càng nhiều.
- Người này chính là người các ngươi nói à, nếu là hắn thì các ngươi phải phái một mãnh tướng đến ngăn, s không trận chiến này các ngươi sẽ thua! Tác dụng của mãnh tướng là ở đây!
Diệp Lãng nhìn thấy hình thức này liền nhìn ra được bên màu xanh hẳn là thua – nếu không có gì bất ngờ xảy ra.
- Có điều phía chúng ta đã không còn ai, đệ nhất mãnh tướng của chúng ta đã bị nàng thoải mái đánh bại!
Athena có điểm bất đắc dĩ nói.
- Thoạt nhìn nàng cũng không lợi hại lắm, hẳn sẽ có người có thân thủ lợi hại hơn a.
Diệp Lãng có điểm khó hiểu, hắn thấy tiểu hổ nữ rất mạnh nhưng còn kém xa với từ vô địch, người có thể thắng nàng trong thiên hạ còn đầy.
- Có là có nhưng không ở trong thế hệ chúng ta.
Athena cảm thán nói.
- ?? Cái gì mà thế thế hệ chúng ta?
Diệp Lãng không rõ, đến tận bây giờ còn bận tâm cái này sao?
- Nói đến rất phức tạp, sau này lại giải thích với ngươi, hiện tại quan trọng nhất là ngăn cản thế của nàng!
Athena nhíu mày nói.
- Ngươi đã có thể giải quyết thì giải quyết a, còn chờ ở đây làm gì?
Diệp Lãng khó hiểu nói.
- Được rồi, đó cũng là ngươi nói, đi, đến phía trước đi!
Athena giục ngựa chạy về phía tiểu hổ nữ.
- Toàn bộ dừng tay!
Athena dùng đấu khí bộc phát thanh âm mình ra, truyền khắp chiến trường, cũng làm cho chiến trưởng lửa nóng thoáng hạ nhiệt độ.
Lúc này tiểu hổ nữ cũng ngừng lại, tạm thời cùng quân mình lui ra một chút, hai quân đều tự giác tách ra, chiến đấu tam thời bình ổn lại.
- Ngươi muốn làm trò gì Athena?
Tiểu hổ nữ nhìn Athena từ xa xa giục ngựa tới hỏi.
- Cũng không có gì, chỉ là cho ngươi ngoan ngoãn đầu hàng!
Athena cười nói, mà lời của nàng làm cho người gần đó trầm mặc, mặc kệ là màu đỏ hay màu xanh đều cảm thấy Athena có thể hồ đồ rồi.
- Athena, ta nhớ ngươi cũng không ngu ngốc, cũng rất bình tĩnh, vì sao lại nói những lời hồ đồ như vậy?
Tiểu hổ nữ rất không rõ hỏi, lời này cũng không có ác ý làm thấp đi, chỉ là rất bình tĩnh hỏi.
- Ta nói như vậy tất nhiên là có lý do của ta bởi vì trên tay ta có vương bài!
Athena mỉm cười, cũng không bị chọc giận, ngược lại là bộ dáng định liệu trước.
Điều này làm mọi người cảm thấy rất kỳ quái, vì sao Athena lại tin tưởng lớn như vậy? Chẳng lẽ trong tay nàng thật sự có vương bài sao? Là cái gì đây?
Tất cả mọi người đều muốn biết đáp án này, tiểu hổ nữ cũng vậy, cũng muốn nhìn xem trong hồ lô của Athena bán thuốc gì.
Đồng thời tiểu hổ nữ cũng kỳ quái không biết người cùng cưỡi ngựa với Athena là ai, xem tạo hình hẳn là một thiếu niên, Hồ tộc cũng không phải là hồ ly tinh trong ấn tượng mọi người, nữ tính trong tộc đều thanh thuần rụt rè, tràn ngập trí tuệ.
Bởi vậy có thể thân mật cùng Athena như vậy, thiếu niên này có quan hệ không cạn với nàng!
Mà nghi hoặc của tiểu hổ nữ cũng chính là nghi hoặc của mọi người, có điều lúc này những chuyện khác đều không quan trọng nên cũng tạm thời bị xem nẹh.
- Nếu ngươi có vương bài thì mời ngươi ra bài a!
Tiểu hổ nữ bình tĩnh nói.
- Buông vũ khí của ngươi, đi tới!
Athena cười nói, cũng lấy ngón tay ngoéo một cái.
Gớm, cứ như vậy ai mà qua, tiểu hổ nữ nàng cũng không phải ngu ngốc!
Lúc này tất cả mọi người cảm thấy tiểu hổ nữ không có khả năng nghe lời như vậy, đây chẳng phải giống như đầu hàng sao.
Có điều chuyện làm mọi người cảm thấy giật mình đã xảy ra, chỉ thấy tiểu hổ nữ lập tức bỏ vũ khí xuống, sau đó đi về phía Athena.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.