Chương 419: Chiến Thần tiểu hồ nữ (3)
Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh
25/03/2013
Chẳng lẽ Athena này đã học được cái loại ma pháp làm mê hoặc người khác? Cái loại trong truyền thuyết, Hồ tộc có đôi mắt vàng, có thể khống chế tâm thần người khác, nhưng tròng mắt của nàng cũng không phải màu vàng mà là màu xanh…
Rốt cuộc là chuyện gì?
Lúc này vì mặt nạ nên mọi người không nhìn thấy biểu tình của tiểu hổ nữ, nếu nhìn thấy họ sẽ có rất nhiều nghi vấn.
Bởi vì lúc này tiểu hổ nữ đang cười, cười rất vui sướng, đương nhiên trong đó cũng có một ít lo lắng cùng phẫn nộ, rất rõ ràng vì Athena.
Đây là sao?
Đơn giản là vừa rồi Athena nhẹ nhàng dời mình ra, làm cho khuôn mặt có điểm mơ hồ của Diệp Lãng hiện ra trong mắt tiểu hổ nữ.
Khi tiểu hổ nữ nhìn thấy khuôn mặt này dường như tất cả mọi chuyện đều dừng lại, nàng cũng quên hết thảy, vứt bỏ hết thảy, chỉ muốn đi thẳng tới.
Lúc ấy nếu Athena không nói câu kia thì tiểu hổ nữ cũng sẽ đi qua, kết quả đều như nhau, có điều lời của Athena làm nàng thấy không thích
- Ngươi đứng yên đó, đừng tới đây!
Athena thấy tiểu hổ nữ vẫn tiếp tục nhích lại gần, liền lập tức lên tiếng ngăn cản, nàng sợ thực lực của tiểu hổ nữ, có thể cướp đi Diệp Lãng từ tay nàng, cũng vì vậy mà nàng càng nắm chặt tay Diệp Lãng hơn.
Tình huống này làm cả hai người trở nên càng thêm thân mật!
Có điều làm đương sự, Diệp Lãng lại đang nhìn vài thứ, vài thứ làm hắn có điểm kỳ quái.
- Buông hắn ra! Nếu ngươi dám đụng một sợi tóc của hắn thì ta sẽ hoàn trả gấp mười lần!
Cước bộ của tiểu hổ nữ dừng lại, lạnh lùng nói.
- Thiếu gia, ngươi đang nhìn gì vậy, sao ngươi lại đến đây, sao lại bị con hồ ly này bắt lấy?
Tiểu hổ nữ nói với Diệp Lãng, ngữ khí trở nên rất ôn nhu.
Lúc này Athena đã hiểu được địa vị của Diệp Lãng trong lòng tiểu hổ nữ, đây tuyệt đối có thể dùng để áp chế, thậm chí có thể làm cho nàng làm gì cũng nguyện ý.
- Cái gì, ta thấy các ngươi đánh nhau! Ta đến đây chỉ tìm Hổ Nữ của ta, ta đâu có bị người bắt lấy đâu.
Diệp Lãng thuận miệng nói, cũng không chú ý đến đang trả lời ai.
- Ngươi đến tìm ta sao lại chạy đến chỗ các nàng, có phải lại lạc đường không?
Tiểu hổ nữ có điểm vô lực nói, nàng tiểu nhị nhất định Diệp Lãng bị lạc đường.
Mà nếu nàng biết lần này Diệp Lãng không chỉ lạc đường, còn nhận sai người thì phỏng chừng sẽ phát điên!
- Nào có lạc đường, ta tìm được Hổ Nữ rồi, vừa rồi nàng còn ở phía sau ta còn gì, nhìn xem, không phải nàng đã đến đây sao!
Diệp Lãng lập tức trả lời, hắn nhảy xuống ngựa, ngồi chồm hỗm trên mặt đất trêu trêu người nằm trên mặt đất.
- Ta ở phía sau ngươi, ngươi đang nói cái gì? Thiếu gia, chẳng lẽ ngươi coi nàng là…
Tiểu hổ nữ có điểm đâu đầu, xem tình huống này, không cần phải nói lần này thiếu gia lại phát mơ hồ, hơn nữa còn là một đại mơ hồ.
- Thiếu gia!
Tiểu hổ nữ thấy Diệp Lãng không có phản ứng, liền hơi lớn tiếng một chút.
- Làm chi?
Diệp Lãng trả lời.
- Ngươi đang làm gì vậy, mau đến bên ta a!
Tiểu hổ nữ nói.
- Ngươi là ai, vì sao ta phải đến bên ngươi… Bất quá vì sao ta cảm thấy ta hắn phải đến bên ngươi chứ?
Diệp Lãng có điểm kỳ quái, tuy hắn cảm thấy mình không biết tiểu hổ nữ nhưng không biết vì sao trong lòng lại cảm thấy nên nghe lời nàng.
- Ngươi không nhận ra ta sao?
Tiểu hổ nữ nói.
- Ngươi đội mặt nạ thì sao ta có thể nhận ra, bất quá mặt nạ này nhìn rất quen mắt, giống như gặp ở đâu rồi!
Lực chú ý của Diệp Lãng chuyển dời đến tiểu hổ nữ, nhìn mặt nạ tiểu hổ nữ, có điểm nghi hoặc.
- Mặt nạ… Ta quên mất, ta vẫn còn mang mặt nạ…
Tiểu hổ nữ lấy mặt nạ ra, một khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt mỹ xuất hiện trước mặt mọi người.
- A…
Lúc này rất nhiều người đều há to miệng bởi bọn họ chưa từng nhìn thấy bộ mặt thật của nàng, mà bọn họ thật không ngờ tiểu hổ nữ quả thật là tiểu hổ nữ, thoạt nhìn chỉ mới mười lăm, mười sáu, nhỏ xinh đáng yêu.
Tương phản này làm họ cảm thấy vô cùng rung động!
- Ý, Hổ Nữ, vì sao lại có hai cái?
Khi Diệp Lãng nhìn thấy bộ dạng của tiểu hổ nữ liền lập tức nhận ra là Hổ Nữ của hắn.
Có điều hiện tại hắn lại mơ hồ, vì sao có hai cái Hổ Nữ?
- Không có hai cái, chỉ có một! Nàng ta giống ta điểm nào chứ, ngươi thật là, vì sao ngay cả điều này cũng mơ hồ được, hừ!
Hổ Nữ nói, tựa hồ có điểm không vui, nhưng vẻ vui sướng trên mặt không thể giấu được bất cứ ai.
Nàng thật cao hứng lại một lần nữa nhìn thấy Diệp Lãng, tuy rằng trường hợp này có điểm cổ quái, mà trong tám năm nay nàng nghĩ tới vô số khả năng lại không có nửa điểm liên hẹ với trường hợp này.
Hừ, ta muốn gặp lại sao lại tình huống như vậy chứ, thật sự rất đáng giận!
Bất quá, chỉ cần có thể gặp lại thì sao cũng được…
- Lỗ tai của nàng, cái đuôi, còn có thân mình…, còn có, tám năm, Hổ Nữ cũng có thể trưởng thành, thoạt nhìn nàng có điều giống một chút, thoạt nhìn ngươi giống muội muội Hổ Nữ hơn…
Diệp Lãng nhìn Thái Dã, lại nhìn Hổ Nữ.
- …, ta chính là hình dáng này, đấy gọi là thiếu nữ thanh xuân, thoạt nhìn nàng đã là thiếu phụ rồi, cho dù qua tám năm thì ta cũng không thể đến trình độ đó được!
Hổ Nữ nói.
Đương nhiên thiếu phụ trong miệng Hổ Nữ kỳ thật có một chút khoa trương, Thái Dã nhiều nhất là Ngự Tả!
- Thiếu phụ?! Tiểu hổ nữ, ngươi cũng đừng kiêu ngạo, ngươi là hâm mộ không cao như ta chứ gì!
Thái Dã lập tức phát hỏa, cái mũ thiếu phụ làm nàng rất khó chịu, cho dù đối phương là tiểu hổ nữ cũng phải phản kích.
- Làm Hổ tộc, ngươi rất đặc biệt…
Lúc này Athena cũng không khỏi nói, hơn nữa lấy bản thân so sánh với Hổ Nữ một chút, về dáng người…
Lại thắng!
…
Hổ Nữ không nói chuyện, nàng không muốn nói nhiều lời về điều này.
- Không nói nhảm nữa, tiểu hổ nữ, ngươi đầu hàng a, nếu không hậu quả như thế nào ngươi cũng biết đấy!
Athena nói với Hổ Nữ.
- Tốt, ta đầu hàng! Các ngươi thực sự là đê tiện, lấy thiếu gia qua uy hiếp, nếu lần này là đánh thật thì nhất định ta sẽ không bỏ qua ngươi!
Hổ Nữ đầu hàng rất rõ ràng, đi đến bên cạnh Diệp Lãng.
Mà lúc này Athena không ngăn cản Hổ Nữ tới gần các nàng nữa, tùy ý Hổ Nữ đi vào…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.