Chương 116: Long Kỵ Sĩ (3)
Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh
25/03/2013
Mấy điểm đen này thế nhưng lại là Long Kỵ Sĩ, là binh chủng trong truyền thuyết, là chung cực binh chủng mà ngay cả khi hai đại đế quốc giao chiến cũng chưa chắc xuất hiện, thế mà hôm nay lại xuất động!
Mỗi một đế quốc hay vương quốc ít nhiều đều có Long Kỵ Sĩ, trong đó Ma Pháp Sư cũng có mà Vũ Giả cũng có, mà hình như trước nay luyện kim thuật sĩ cũng chưa xuất hiện Long Kỵ Sĩ bao giờ.
Đương nhiên, Long Kỵ Sĩ của tam đại đế quốc, dù là Long hay Kỵ Sĩ cũng hoàn mỹ hơn những vương quốc khác nhiều, một vài cá biệt thì không nói.
Sở dĩ Long Kỵ Sĩ có thể trở thành chung cực binh chủng, ngoài việc rồng có thể tác chiến trên không trung ra còn có long tức có uy lực cường đại vô cùng, mà dưới long tức, cho dù là tuyệt đỉnh cao thủ cũng rất khó ngăn cản!
Mà nói là trong truyền thuyết đương nhiên là vì Long Kỵ Sĩ rất thưa thớt, bởi rồng không phải ở đâu cũng có, bị phục tùng lại càng ít!
Đồng thời, mấy con rồng mà Kỵ Sĩ cưỡi ở trong Long Tộc chỉ có thể xem như là "hàng kém chất lượng nhất" thôi, ngay cả biến ảo thành hình người cũng không được! Chỉ có cá biệt vài Long Kỵ Sĩ mà rồng có thể hóa hình, nhưng mấy Long Kỵ Sĩ này là cao tầng nhất trong đám Long Kỵ Sĩ, sẽ không dễ dàng xuất hiện!
Lúc này để đối phó đám người Diệp Lãng, xuất động đến Long Kỵ Sĩ đã là rất coi trọng họ rồi, mà cái loại cao tầng nhất chắc là không xuất hiện đâu.
"Nữ nhân biến thái này quả thật chuyện gì cũng làm được, nàng cũng không sợ những Long Kỵ Sĩ này sẽ có tổn thất sao!" Hai hàng lông mày của Diệp Lãng nhíu lại, hình như suy nghĩ cái gì, cũng có vẻ phải quyết định cái gì.
"Đúng vậy! Dùng Long Kỵ Sĩ truy kích chúng ta cũng không phải là một quyết định tốt, chúng ta sẽ làm cho bọn họ khóc cũng không kịp!" Diệp Thành Thiên hào hùng vạn trượng nói.
Dù là Long Kỵ Sĩ thì bọn hắn cũng không e ngại lắm, nếu ở tình huống bình thường, không có đại quân đuổi theo phía sau, vẻn vẹn chỉ là bọn hắn và Long Kỵ Sĩ thôi thì chưa biết mèo nào cắn miêu nào.
Long Kỵ Sĩ là binh chủng cường đại nhất, mà bên này lại có hai Thiên cấp cao thủ, còn có vài cái tiếp cận Thiên cấp cao thủ như Diệp Thành Thiên, tương quan thực lực thì Long Kỵ Sĩ cũng không thể chiếm được tiện nghi là bao.
Không cần quên Thiên cấp cao thủ cũng là tồn tại trong truyền thuyết, là cường giả trong cường giả, thậm chí bọn họ có thể chiến đấu cùng Long Tộc nên chiến đấu với Long Kỵ Sĩ tự nhiên cũng không phải nói chơi.
Sở dĩ Long Kỵ Sĩ trở thành chung cực binh chủng thì giống như máy bay chiến đấu trong xã hội hiện đại vậy, nó cũng có thể bị một vài kẻ mạnh hủy diệt, đồng thời ngươi cũng không có khả năng phái một đám máy bay chiến đấu đi đánh vài cái trận lẻ tẻ vớ vẩn được, chúng nó là "quốc bảo" cần được bảo vệ nha.
Long Kỵ Sĩ cũng vậy, nguyên nhân chủ yếu rất ít khi xuất động là vì cần bảo vệ, tổn thất bất cứ một Long Kỵ Sĩ nào cũng sẽ làm thực lực của quốc gia giảm xuống.
Nói Long Kỵ Sĩ yếu ớt? Cái này cũng không phải, nếu để bọn họ đi đối phó một vài cao thủ thì đương nhiên là không có gì ngoài ý muốn, có điều phải đối phó với Thiên cấp cao thủ thì cần phải lo lắng rồi. Thiên cấp cao thủ tốt nhất nên để cho cao thủ ngang cấp đối phó chứ không phải là Long Kỵ Sĩ!
Lúc này sở dĩ Triệu Nhã Nhu không xuất động Thiên cấp cao thủ là vì nàng vừa lên ngôi, đối với đám người đặc thù như Thiên cấp cao thủ còn chưa khống chế được, mà danh vọng của Diệp Dực cũng rất cao, tin rằng không ai nghe theo lệnh nàng.
Long Kỵ Sĩ thì khác, cho dù bọn họ có truyền thuyết đến đâu cũng thuộc quân đội, là một đám người nàng có thể điều động!
"Bọn họ sẽ không chiến đấu với chúng ta đâu, bọn họ chỉ quấy nhiễu đường đi của chúng ta để truy binh phía sau vây quanh, lúc đó... Chúng ta cũng chỉ có thể bó tay chịu trói, hoặc là chết!" Tam ca nói ra một giả thuyết làm người ta đau đầu.
"Chuyện đến nước này cũng chỉ có thể làm như vậy..." Diệp Lãng nhíu mày, trầm trọng nói.
"?? Làm như thế nào? Ngươi có biện pháp nào chăng?" Diệp Dực nhìn Diệp Lãng, có điểm nghi hoặc, lại có điểm chờ mong.
"Các ngươi đi, ta ở lại!" Diệp Lãng nói một câu, đồng thời nhảy từ trên ngựa của Diệp Lam Vũ xuống, vững vàng đứng trên mặt đất.
"Ngươi nói cái gì? Không được làm chuyện điên rồ như vậy!" Đám người Diệp Dực lập tức ngừng lại, nhìn Diệp Lãng đã cách mình khá xa. Diệp Lam Vũ lại không nói một lời liền quay đầu ngựa lại, muốn đến bên cạnh Diệp Lãng kéo hắn lên ngựa!
"Các ngươi đi trước, đừng quant âm đến ta, ta có biện pháp làm cho đại quân phía sau đình chỉ cước bộ, như vậy đám Long Kỵ Sĩ này cũng không có tác dụng gì nữa!" Diệp Lãng lấy ra một cây "trường côn" bắt đầu vẽ một luyện kim trận trên mặt đất!
Cái này hình như là lần đầu tiên Diệp Lãng khắc luyện kim trận trước mặt mọi người, hơn nữa diện tích cũng rất lớn, lần đầu tiên mọi người nhìn thấy luyện kim trận lớn như vậy. Thực hiển nhiên hắn phải sử dụng một loại luyện kim trận mà mọi người chưa từng thấy. Theo trình độ chuẩn bị như vậy thì nhất định uy lực của luyện kim trận này cũng sẽ không nhỏ!
Cái này cũng làm mọi người an tâm hơn một chút, ký thác hy vọng trên cái luyện kim trận này. Có điều, lực lượng của một người phát động luyện kim trận thì có thể ngăn trở được quân đội phía sau sao?
"Đi mau, có nghe hay không? Các ngươi ở trong này cũng sẽ bị vây trong trận, đến lúc đó thì còn có ý nghĩa sao?" Diệp Lãng trầm giọng quát khẽ: "Trong thời gian ngắn nhất có thể, chạy ra ngoài mười dặm!"
Ngoài mười dặm? Nói cách khác, phạm vi ảnh hưởng của luyện kim thuật này có diện tích mười dặm? Cái này hình như cũng hơi lớn a, ít nhất đối với một người mà nói thì là quá lớn!
"Đệ đệ!" Diệp Lam Vũ ngừng lại, nhìn Diệp Lãng.
"Yên tâm, ta không sao, một mình ta thì sẽ càng an toàn hơn!" Diệp Lãng cười nói, hắn vĩnh viễn không hung ác với Diệp Lam Vũ được!
Một người sẽ càng an toàn hơn? Những lời này không ai ở đây không tin, cho dù không trải qua mấy ngày đào vong, chỉ nói đến lịch sử trước kia hắn thường xuyên chơi trò mất tích, làm cho người ta không thể tìm ra dấu vết cũng có thể chứng minh, nếu hắn muốn trốn thì không ai có thể tìm ra hắn!
"Vậy ngươi phải sơm đuổi theo đấy! Còn có, nhớ rõ phải tự chiếu cố mình!" Diệp Lam Vũ dặn dò.
"Đã biết, ta sẽ sớm đuổi theo!" Diệp Lãng tiếp tục khắc luyện kim trận của hắn, càng ngày càng phức tạp, cũng càng ngày làm người ta cảm thấy thần bí.
Nếu không phải bây giờ không có thời gian thì những luyện kim thuật sĩ như Chân Tiểu Yên đều muốn ở lại cẩn thận nghiên cứu học tập!
"Diệp Lãng, ngươi không được chết đấy, ngươi còn phải ăn đồ ăn ta làm, cả đời này ngươi cũng đừng mong chạy trốn!" Chân Tiểu Yên nhẹ nhàng nói, nàng là một luyện kim thuật sĩ nên nàng cũng hiểu biết phần nào với luyện kim thuật, cũng làm cho nàng càng lo lắng hơn.
Luyện kim thuật trên đời này, lấy sức một người phát động luyện kim thuật không có khả năng ngăn cản uy lực của đại quân như vậy, trừ phi là chuẩn bị thực đầy đủ, có thể cần mấy tháng, thậm chí vài năm để chuẩn bị. Mà Diệp Lãng chỉ chuẩn bị một chốc như vậy căn bản là không có khả năng.
Nhưng trong tâm Chân Tiểu Yên lại tin tưởng Diệp Lãng, tin hắn sẽ có biện pháp, tin hắn có thể sáng tọa kỳ tích, nếu không nàng sẽ không rời đi như thế!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.