Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 157: Ngoài ý muốn nho nhỏ(1)

Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh

25/03/2013



Kết quả là, những người này muốn vào trong xem cho biết, xem rốt cuộc Lãnh Huyết Ngũ còn ở trong hay không, bọn họ bắt đầu đi về phía phòng bếp, chuẩn bị mở cửa vào nhìn xem.

Nhưng mà, mặc dù là như vậy bọn họ cũng bồi hồi thật lâu trước cửa phòng bếp, muố đợi có người dẫn đầu vào trước, phải để người khác thử trước đã, uy lực của ba chữ Lãnh Huyết Ngũ kìa làm bọn họ không dám bước vào.

Mà khi mọi người còn đang do dự, cửa mở, cô gái kia xuất hiện trước mặt mọi người, ánh mắt lạnh lùng quét một vòng những người này.

"A, Ngũ đại nhân, người còn ở bên trong à, vừa rồi không phải Phất Lan Khắc nói..." Mọi người cả kinh, lập tức thối lui ra rất xa, trong lòng bắt đầu thầm mắng Diệp Lãng, rõ ràng ở trong sao lại bảo là không có, chẳng lẽ ngươi là người mù sao.

Mọi người không biết Diệp Lãng thấy Lãnh Huyết Ngũ nhưng không tin người này là Lãnh Huyết Ngũ!

Mà trên thực tế, thiếu nữ này đúng là Lãnh Huyết Ngũ, không cần hoài nghi, cũng không có chi nhánh khác, chỉ có một mình nàng là Lãnh Huyết Ngũ!

Chẳng qua, nếu không phải là người của Lãnh Huyết Tổ biết chuyện này cũng rất khó có người tin tưởng, cô gái chưa đến 20 tuổi này là một Lãnh Huyết Ngũ giết người không chớp mắt, từng ám sát không biết bao nhiêu nhân vật phong vân, là một truyền thuyết trên đại lục.

Nhưng mà truyền thuyết này cũng chỉ là truyền thuyết vì không ai biết những người đó là nàng giết.

Mà sở dĩ nàng có địa vị như ngày hôm nay cũng không phải là may mắn, cũng không phải mọi người chiếu cố nàng mà là nàng dùng chính thực lực của mình từng chút từng chút đạt được!

Lãnh Huyết Ngũ lớn lên từ nhỏ tại Lãnh Huyết Tổ, khi 5 tuổi cũng đã bắt đầu chấp hành nhiệm vụ sát thủ, đến bây giờ đã qua mười mấy năm kiếp sống làm sát thủ, mà những sát thủ cùng thời với nàng không còn nhiều lắm, mà nếu còn có thể sống sót hiển nhiên đều là tinh anh.

Nhưng mà sở dĩ nàng có thể trổ hết tài năng, trở thành thủ lãnh của Sát Thủ Tổ cũng không vẻn vẹn vì thời gian dài mà vì nàng còn có thiên phú hơn người, những ai dạy nàng đều nói nàng sẽ là một cái truyền kỳ của giới sát thủ, nàng giống như Tử Thần vậy, muốn một người nào đó chết, người kia tuyệt đối sẽ chết.

Trong giới sát thủ, nàng còn có một ngoại hiệu truyền kỳ - Tử Thần!



Tử Thần bảo ngươi canh ba chết sẽ không để ngươi sống đến canh năm!

Mà vì sao người ở đây đều gọi nàng là Ngũ đại nhân mà không phải Ngũ tiểu thư? Tựa hồ vì nàng cảm thấy cách gọi như vậy làm cho mình có vẻ trưởng thành hơn, lớn hơn. Đồng thời nàng cũng không thích cách xưng hô như vậy, nàng cảm thấy cách xưng hô cao quý như Ngũ tiểu thư không có duyên với nàng...

Nàng cảm thấy, mình là một lfa một sát thủ, cả đời này cũng chỉ là một sát thủ mà thôi, không có gì thay đổi!

"Phất Lan Khắc hắn cảm thấy ta không phải là Lãnh Huyết Ngũ, các ngươi không cần đi nói cho hắn biết, một chữ cũng không!" Lãnh Huyết Ngũ lạnh lùng nói, một cỗ gió lạnh thổi qua những người ở đây.

Mọi người không chút hoài nghi, nếu mình nói với Diệp Lãng về chuyện của Lãnh Huyết Ngũ nhất định sẽ bị nàng giết chết!

Vì vậy, tất cả mọi người không ai dám nói về Lãnh Huyết Ngũ trước mặt Diệp Lãng, làm trong một thời gian dài sau đó, Diệp Lãng vẫn không biết thân phận thật sự của Lãnh Huyết Ngũ, còn tưởng nàng là con gái của Lãnh Huyết Ngũ.

Vị trí Lãnh Huyết Ngũ này cũng có thể kế thừa sao? Lúc đó Diệp Lãng từng hoài nghi vấn đề này, nhưng hắn cũng không để ý tới, cũng không đi hỏi.

Mà trải qua chuyện này, trong Lãnh Huyết Tổ lại truyền lưu một sự kiện là không nên đi đắc tội với Diệp Lãng bởi bây giờ không chỉ có Lãnh Huyết Thập Tam mà còn có thiếu nữ như Tử Thần - Lãnh Huyết Ngũ nữa. Thật sự không biết nên nói sao nữa, vô luận Diệp Lãng đi đến đâu cũng sẽ có người chiếu cố hắn, tuy mục đích khác nhau, nhưng việc chiếu cố hắn cũng là chuyện thật không thể phủ nhận, chẳng lẽ hắn thật sự là con riêng của nữ thần may mắn sao?

Một thời gian sau, Lãnh Huyết Thập Tam vẫn ở trong kia không ra, mà Diệp Lãng tựa hồ tìm được đồng bạn mới, thường xuyên ở chung nói chuyện phiếm với nhau.

Mà điều này cũng làm cả Lãnh Huyết Tổ mở rộng tầm mắt.

"Gần đây có một tên Phất Lan Khắc đến đây, các ngươi có biết hay không?" Trong phòng nghị sự cao cấp của Lãnh Huyết Tổ, nơi chỉ có Lãnh Huyết Thập Tam Ưng mới xuất hiện đang đàm luận chuyện này.

"Biết, đây là một thiếu niên kỳ lạ mà Lãnh Huyết Thập Tam mang về, mỗi ngày đều đọc sách, ai không biết rõ còn tưởng hắn là học đồ của Lãnh Huyết Thập Tam." Một người vô tình trả lời, rất rõ ràng tin tức hắn không được linh thông cho lắm.

"Vậy ngươi có biết không, bây gòờ Lãnh Huyết Ngũ đi lại rất thân với tên Phất Lan Khắc này." Người kia lại hỏi.



"Ngươi đang nói giỡn với ta à? Lãnh Huyết Ngũ, sao nàng có thể đi lại thân cận với người khác được chứ, chẳng lẽ nàng muốn giết hắn phải không?" Có người nghi hoặc hỏi, sự hiểu biết của họ với Lãnh Huyết Ngũ, đại đa số đều dừng lại ở trình trạng lãnh huyết sát thủ, thành viên của Lãnh Huyết Thập Tam Ưng cũng vậy cả.

"Không có, ta không nói giỡn với ngươi, mà hình như Lãnh Huyết Ngũ cũng không muốn giết tên Phất Lan Khắc này, giống như nàng đang học gì ở hắn vậy!"

"Học cái gì?" Chúng "ưng" mê hoặc. Một thiếu niên "bình thường" thì có cái gì đáng giá cho Lãnh Huyết Ngũ đi học.

"Không biết, bọn họ thường xuyên nói chuyện phiếm với nhau, nếu Phất Lan Khắc không đuổi Lãnh Huyết Ngũ thì chắc bọn họ luôn ở chung một chỗ quá."

"Cái gì?! Hắn đuổi Lãnh Huyết Ngũ đi? Cái này tuyệt đối là tin vịt!" Những người chưa từng nghe qua chuyện này lập tức phủ quyết, mà những người nghe qua cũng có biểu tình khó có thể lý giải, đồng thời cũng tỏ vẻ lý giải với những người kia bởi lúc đầu bọn họ cũng như thế.

Sao có thể được? Lãnh Huyết Ngũ bị một thiếu niên đuổi đi? Cho dù là bọn họ cũng không dám làm như vậy, chẳng lẽ hắn không sợ nàng "ám sát" sao.

Không có ai cho rằng bị Lãnh Huyết Ngũ là một chuyện thoải mái gì, điều này sẽ làm cả người cảm thấy không được tự nhiên!

Bởi vậy cũng không có bất cứ ai dám đắc tội với nàng!

Đừng nói đuổi nàng đi, mà ngay cả lớn tiếng với nàng cũng không có. May là những người nói chuyện với nàng trước nay cũng chỉ cần nói chuyện nhiệm vụ, mà trước giờ nàng cũng chỉ biết nói ừ, ngoài ra sẽ không nói nhiều hơn nửa câu.

Cho nên khi nghe nàng bị Diệp Lãng đuổi đi làm mọi người không thể tin được!

"Không phải tin vịt, là thật! Mấy ngày nay Lãnh Huyết Ngũ thường xuyên đến tìm Phất Lan Khắc, hơn nữa còn phải mang theo mỹ thực đến, nếu không Phất Lan Khắc sẽ không nói gì với nàng, chỉ cần mang theo mỹ thực tới thì hắn mới nói chuyện thêm một hồi với Lãnh Huyết Ngũ!" Nhìn những người không tin, người biết tin tức bắt đầu tự thuật.

"Chẳng qua, cái này cũng chỉ là một hồi mà thôi, rất nhanh sau đó tên Phất Lan Khắc kia sẽ nói rằng mình muốn đọc sách, bảo Lãnh Huyết Ngũ qua một bên chơi đi." Bọn họ tiếp tục nói.

Giờ khắc này, thần kinh của những người không biết việc này đã có điểm chết lặng, đây là Lãnh Huyết Ngũ mà bọn hắn nhận thức sao? Phất Lan Khắc kia thật sự còn sống sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Luyện Kim Cuồng Triều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook