Ly Hôn

Chương 14:

Tử Cảnh

24/04/2024

Lúc đó Bạch Lam vô cùng kinh ngạc, một cô gái bình thường hướng nội, điềm đạm, dịu dàng, lại làm ra được chuyện kinh thiên động địa như thế.

Điều này đã làm thay đổi nhận thức của tất cả mọi người.

"Người chị em, Mạnh Khương Nữ khóc trên Trường Thành cũng không có khí phách như cậu đâu. Người đàn ông Dịch Cẩn Hằng này đã định trước sẽ thuộc về cậu."

Thực ra lúc đó Dung Dung không nghĩ nhiều như thế, chỉ muốn được ở gần anh một chút, trải qua cuộc sống mà anh đã trải qua.

"Tại sao lại ngẩn ra thế?" Bạch Lam giơ tay vẫy vẫy trước mắt cô "Cưng à, đến giờ tớ vẫn không hiểu nổi, vì sao cậu lại muốn ly hôn?"

Dung Dung nhấp một ngụm cà phê, không trả lời.

"Không phải cậu vẫn đang nghĩ đến chuyện kia đấy chứ? Nói thật chuyện đó không phải là lỗi của cậu, hơn nữa đã qua lâu như vậy, tớ tin rằng Dịch Cẩn Hằng đã quên từ lâu rồi."

"Thực ra anh ấy là người theo đuổi chủ nghĩa hoàn mỹ, có một số việc vướng mắc trong lòng anh ấy, thì nó sẽ mãi vướng mắc."

Dung Dung thở dài, rơi vào hồi ức.



Cô nhập học rất sớm, chưa đến năm tuổi đã đi học tiểu học.



Cũng may bố mẹ cô là giáo viên ở thành phố, cô từ nhỏ đã ngoan ngoãn, thích đọc sách, được người nhà chăm sóc tốt, cứ thế lớn lên theo từng năm học.

Thích Dịch Cẩn Hằng là điều duy nhất ngoài ý muốn.

Anh là người khiến cô bất chấp tất cả để theo đuổi, từ cấp ba lên đại học, rồi đi sang Đức du học.

Việc nghiêm túc nhất cô đã làm chính là biến mình thành học sinh ưu tú trong mắt người khác chỉ vì thích Dịch Cẩn Hằng.

Ký ức sâu nhất nhất chính là sau khi anh nhận được thông báo nhập học của đại học Humboldt, anh đã đến nhà gặp bố mẹ cô.

Tối hôm đó, bố cô đã lấy rượu Mao Đài được cất kĩ ra uống.

Dịch Cẩn Hằng vẫn luôn kính trọng bố cô, cùng ông uống mấy chén, đến khi say mèm, anh nằm luôn xuống ghế sofa nhà cô.

Dung Dung lấy khăn ướt, chăm sóc anh đã say quắc cần câu.

Bởi vì uống rượu, gương mặt anh đỏ ửng, ngay cả phần cổ cũng hiện lên màu đỏ nhàn nhạt, dưới ánh đèn lờ mờ, anh đẹp đến mức không thật.

Dung Dung làm ra chuyện lớn mật nhất đời, khẽ hôn lên môi anh.

Đây là nụ hôn đầu tiên của cô, nó khiến trái tim cô đập như trống nổi, chỉ cảm thấy môi anh rất mềm, rất nóng, còn có hơi rượu.



Cô cảm thấy mình cũng say rồi.

"Thật ngốc, biểu hiện yêu thầm của em rõ ràng như vậy, nếu Dịch Cẩn Hằng thích em thì đã sớm tỏ thái độ. Cậu ta giả ngây giả ngốc, chính là vì không có ý gì với em."

Anh của cô Phùng Chính không chỉ một lần nói như vậy.

Cô không cho là vậy, chỉ là việc thích anh quá ngọt ngào, cô không nghĩ được gì nhiều.

Để theo đến đại học Humboldt, cô báo danh lớp tiếng Đức, bắt đầu học thêm tiếng Đức.

Người khác học đại học thì bắt đầu sống phóng túng, điên cuồng ăn chơi trác táng. Cô quanh năm lại ở lì trong thư viện, khóa chết trong các chương trình học.

Lúc bố mẹ biết cô học tiếng Đức, muốn đi Humboldt du học, họ im lặng.

Dương Di Quân nói chuyện nghiêm túc với cô một lần.

"Dung Dung, con có biết nhà họ Dịch rốt cuộc là người như thế nào không?"

Trái tim Dung Dung nặng trĩu, cô không nói gì.

"Con có thể tự mình tra xem, tập đoàn Hoàn Vũ là tập đoàn đứng số một số hai cả nước, công ty mở ở cả nước ngoài. Cẩn Hằng là con trai duy nhất của Dịch Mặc Kình tập đoàn Hoàn Vũ. Cậu ta là học sinh của mẹ và bố con, mẹ và mẹ của Cẩn Hằng là bạn học cấp ba, cho nên mới có quan hệ như vậy. Nhưng nó cũng chỉ ở mức quan hệ đó mà thôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ly Hôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook