Chương 19:
Tử Cảnh
24/04/2024
Dịch Cẩn Hằng nghe thấy rất nhiều lời khen ngợi, lại nhìn Dung Dung trên sân khấu, không khỏi cảm thán.
Cô nhóc theo bên cạnh anh đã trưởng thành rồi.
Giang Văn nhìn thấy vẻ mặt tán thưởng của Dịch Cẩn Hằng, nói với giọng thảo mai
"Cô gái giống như Dung Dung, dáng vẻ ngoan ngoãn, lại biết múa, chắc hẳn rất được người ta yêu mến, đúng không?"
Dịch Cẩn Hằng nghe ra được sự ghen tuông trong lời nói của Giang Văn, chỉ nhàn nhạt đáp lại
"Dung Dung dùng hạng nhất tiếng Đức và hạng nhất chuyên ngành để lấy được học bổng toàn phần trao đổi sinh viên của đại học Humboldt, không phải chỉ vì cô ấy ngoan ngoãn và biết múa."
Giang Văn vốn chỉ hơi ghen tị, nghe nói thế thì nổi giận, cười nhạt hỏi lại
"Đàn em ưu tú như vậy, lại chỉ một lòng thầm mến anh, anh Dịch, chắc là sướng lắm nhỉ?"
Dịch Cẩn Hằng cũng tức giận
"Giang Văn, thừa nhận người khác ưu tú khó lắm sao?"
"Biết rõ người ta thích mình, còn ở cùng một nhà. Dịch Cẩn Hằng, là đàn ông đã có bạn gái, tránh đi một chút thì khó lắm sao?" Giang Văn nổi lên ý chí chiến đấu, nhướng mày hỏi lại.
Dịch Cẩn Hằng bực bội nhìn Giang Văn, anh và Dung Dung còn tránh nhau chưa đủ sao?
Cũng chỉ vì ở cùng một nhà mà bình thường khó nói với nhau được mấy câu.
Như thế rồi mà Giang Văn vẫn còn không vừa lòng?
Anh không muốn cãi nhau với Giang Văn ở chỗ đông người, chỉ sầm mặt lại không nói gì.
Sau tuần lễ văn hóa, rất nhiều người biết đến một cô búp bê Phương Đông xinh đẹp, múa giỏi, cảm thấy rất bí ẩn, chẳng mấy chốc có rất nhiều người hỏi thăm về Dung Dung, người theo đuổi cô cũng không ít.
Dung Dung chỉ muốn một lòng học xong hai năm rồi về nước, hoàn toàn không định cân nhắc đến việc yêu đương.
"Đám đàn ông nước Đức không phải đều rất đẹp trai, khí chất cũng không tệ sao? Cậu yêu đương đi, biết đâu lại cảm thấy Dịch Cẩn Hằng cũng chẳng là gì, mình cũng không thích anh ta nhiều đến vậy." Bạch Lam đề nghị cô như thế.
"..."
Dung Dung chỉ mỉm cười, không nói trong lòng cô chỉ thích một mình Dịch Cẩn Hằng.
Cô ở Humboldt hơn nửa năm, bất kể là đàn ông châu Á hay châu Âu, chưa từng nhìn thấy ai ưu tú hơn, điều kiện bên ngoài tốt hơn Dịch Cẩn Hằng.
Không ngờ là, Giang Văn lại định giới thiệu bạn trai cho cô.
Hôm nay Giang Văn đột nhiên nói muốn cùng nhau đi ăn cơm, gọi cả Dung Dung đi cùng.
Dung Dung biết Giang Văn rất kiêng kỵ mình, bình thường vô cùng chú ý, gắng sức tránh ở chung với Dịch Cẩn Hằng.
Thấy cô ta gọi mình tới, Dung Dung rất bất ngờ, định từ chối theo bản năng.
Ai ngờ thái độ của Giang Văn lại rất thành khẩn, khiến cô ngại từ chối.
Dịch Cẩn Hằng cũng cho rằng Giang Văn cuối cùng không để ý nhiều đến sự tồn tại của Dung Dung nữa, còn cố tình lựa chọn một nhà hàng đẹp.
Nào ngờ, lúc ăn cơm lại có thêm một người.
"Đây là Hawk, học ban xã hội." Giang Văn nhiệt tình giới thiệu.
Hawk là một anh chàng đẹp trai người Tây điển hình, có đôi mắt màu hổ phách, ngũ quan sắc nét, luôn tươi cười, nói chuyện lịch thiệp thú vị, vô cùng tò mò và nhiệt tình với Dung Dung.
Dung Dung còn có gì mà không hiểu, cô chỉ yên lặng, giữ nụ cười lịch sự với anh ta.
Dịch Cẩn Hằng lại sầm mặt xuống, liếc nhìn Giang Văn.
Giang Văn giả vờ không nhìn thấy sắc mặt của Dịch Cẩn Hằng, chuyên tâm gợi chuyện, để hai người mau chóng quen thân, cổ vũ Hawk hẹn Dung Dung đi xem buổi biểu diễn của đoàn ca múa châu Âu.
Sau khi ăn cơm xong, Dịch Cẩn Hằng mất hứng.
"Giang Văn, em trước khi em giới thiệu bạn cho Dung Dung, phải chăng nên nói trước với bọn anh?"
Cô nhóc theo bên cạnh anh đã trưởng thành rồi.
Giang Văn nhìn thấy vẻ mặt tán thưởng của Dịch Cẩn Hằng, nói với giọng thảo mai
"Cô gái giống như Dung Dung, dáng vẻ ngoan ngoãn, lại biết múa, chắc hẳn rất được người ta yêu mến, đúng không?"
Dịch Cẩn Hằng nghe ra được sự ghen tuông trong lời nói của Giang Văn, chỉ nhàn nhạt đáp lại
"Dung Dung dùng hạng nhất tiếng Đức và hạng nhất chuyên ngành để lấy được học bổng toàn phần trao đổi sinh viên của đại học Humboldt, không phải chỉ vì cô ấy ngoan ngoãn và biết múa."
Giang Văn vốn chỉ hơi ghen tị, nghe nói thế thì nổi giận, cười nhạt hỏi lại
"Đàn em ưu tú như vậy, lại chỉ một lòng thầm mến anh, anh Dịch, chắc là sướng lắm nhỉ?"
Dịch Cẩn Hằng cũng tức giận
"Giang Văn, thừa nhận người khác ưu tú khó lắm sao?"
"Biết rõ người ta thích mình, còn ở cùng một nhà. Dịch Cẩn Hằng, là đàn ông đã có bạn gái, tránh đi một chút thì khó lắm sao?" Giang Văn nổi lên ý chí chiến đấu, nhướng mày hỏi lại.
Dịch Cẩn Hằng bực bội nhìn Giang Văn, anh và Dung Dung còn tránh nhau chưa đủ sao?
Cũng chỉ vì ở cùng một nhà mà bình thường khó nói với nhau được mấy câu.
Như thế rồi mà Giang Văn vẫn còn không vừa lòng?
Anh không muốn cãi nhau với Giang Văn ở chỗ đông người, chỉ sầm mặt lại không nói gì.
Sau tuần lễ văn hóa, rất nhiều người biết đến một cô búp bê Phương Đông xinh đẹp, múa giỏi, cảm thấy rất bí ẩn, chẳng mấy chốc có rất nhiều người hỏi thăm về Dung Dung, người theo đuổi cô cũng không ít.
Dung Dung chỉ muốn một lòng học xong hai năm rồi về nước, hoàn toàn không định cân nhắc đến việc yêu đương.
"Đám đàn ông nước Đức không phải đều rất đẹp trai, khí chất cũng không tệ sao? Cậu yêu đương đi, biết đâu lại cảm thấy Dịch Cẩn Hằng cũng chẳng là gì, mình cũng không thích anh ta nhiều đến vậy." Bạch Lam đề nghị cô như thế.
"..."
Dung Dung chỉ mỉm cười, không nói trong lòng cô chỉ thích một mình Dịch Cẩn Hằng.
Cô ở Humboldt hơn nửa năm, bất kể là đàn ông châu Á hay châu Âu, chưa từng nhìn thấy ai ưu tú hơn, điều kiện bên ngoài tốt hơn Dịch Cẩn Hằng.
Không ngờ là, Giang Văn lại định giới thiệu bạn trai cho cô.
Hôm nay Giang Văn đột nhiên nói muốn cùng nhau đi ăn cơm, gọi cả Dung Dung đi cùng.
Dung Dung biết Giang Văn rất kiêng kỵ mình, bình thường vô cùng chú ý, gắng sức tránh ở chung với Dịch Cẩn Hằng.
Thấy cô ta gọi mình tới, Dung Dung rất bất ngờ, định từ chối theo bản năng.
Ai ngờ thái độ của Giang Văn lại rất thành khẩn, khiến cô ngại từ chối.
Dịch Cẩn Hằng cũng cho rằng Giang Văn cuối cùng không để ý nhiều đến sự tồn tại của Dung Dung nữa, còn cố tình lựa chọn một nhà hàng đẹp.
Nào ngờ, lúc ăn cơm lại có thêm một người.
"Đây là Hawk, học ban xã hội." Giang Văn nhiệt tình giới thiệu.
Hawk là một anh chàng đẹp trai người Tây điển hình, có đôi mắt màu hổ phách, ngũ quan sắc nét, luôn tươi cười, nói chuyện lịch thiệp thú vị, vô cùng tò mò và nhiệt tình với Dung Dung.
Dung Dung còn có gì mà không hiểu, cô chỉ yên lặng, giữ nụ cười lịch sự với anh ta.
Dịch Cẩn Hằng lại sầm mặt xuống, liếc nhìn Giang Văn.
Giang Văn giả vờ không nhìn thấy sắc mặt của Dịch Cẩn Hằng, chuyên tâm gợi chuyện, để hai người mau chóng quen thân, cổ vũ Hawk hẹn Dung Dung đi xem buổi biểu diễn của đoàn ca múa châu Âu.
Sau khi ăn cơm xong, Dịch Cẩn Hằng mất hứng.
"Giang Văn, em trước khi em giới thiệu bạn cho Dung Dung, phải chăng nên nói trước với bọn anh?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.