Ma Ngân

Chương 709: Ân Lạc nhận sai!

Đình Vũ

09/09/2017

- Trước đây nghe nói, Thủy Vực Chiến Văn tính năng vô cùng tiên tiến kia là xuất từ tay Tiêu sư đệ. Tuy nhiên, so với ta xem ra còn kém xa một chút chính là kỹ thuật Để văn tám hướng, mà đây là tâm đắc nắm giữ kỹ thuật Để văn tám hướng của sư huynh ta nhiều năm qua tổng kết ra. Nếu sư đệ không chê, có thể tham khảo thử xem! Ân Lạc nói xong, liền từ trong ống tay áo, lấy ra một quyển sách cổ hơi cũ nát, vươn tay đưa về phía Tiêu Hoằng, vẻ mặt thân thiết nhu hòa như trước.

Tiêu Hoằng nhìn lướt qua sách cổ Ân Lạc đưa qua, như trước vẫn duy trì mỉm cười không so do không e ngại. Chỉ có điều trong ánh mắt lập tức nhìn ngay mắt Ân Lạc, sau đó thật cẩn thận vươn tay nhận lấy quyển sách cổ.

- Đa tạ Ân Lạc sư huynh đề bạt, sư đệ trở về sẽ nghiên cứu cẩn thận! Tiêu Hoằng “khách sáo” nói.

- Vậy không quấy rầy nữa! Nếu sư đệ có chỗ nào không hiểu, có thể gọi hỏi! Ân Lạc nói xong, liền xoay người mở ra một khe nứt không gian, biến mất.

- Lão đại! Ân Lạc kia rốt cuộc trong hồ lô bán thuốc gì vậy? Đợi Ân Lạc hoàn toàn biến mất, Ngả Nhĩ Văn nhẹ giọng hỏi Tiêu Hoằng.

Tiêu Hoằng tùy tiện lật mấy trang sách cổ trong tay. Lại dùng Ma Văn thăm dò kiểm tra do lường một lần, đều không có vấn đề gì, chứ viết trên sách rõ ràng đã lâu năm, hiển nhiên không phải giả mà là hàng thật giá thật.

- Theo ta thấy, bản sách cổ này chính là hàng thư của Ân Lạc, lúc này hắn muốn cho chúng ra thấy, hắn hoàn toàn phân rõ giới hạn với Hắc Trạch Sâm, trở về trung lập! Tiêu Hoằng tươi cười nhẹ giọng nói.

- Lão đại cẩn thận, coi chừng có trá ngụy đấy! Nặc Lâm ở bên cạnh Tiêu Hoằng, lên tiếng.

- Cái này trong lòng ta tự nhiên hiểu rõ! Tiêu Hoằng đáp lại một tiếng, rồi tiến vào Ma Văn Xa, đi tới Tổng bộ Tập đoàn Thợ Săn.

Cùng lúc đó, Tần Nhược Bạch ở nam bộ Phục Thản Đế Quốc, tự nhiên có thể nhìn thấy Ma Văn hạm đội của Gia Đô Đế Quốc, cũng tham dự vào trong phân tranh này, trên mặt không khỏi toát ra vẻ nghiêm trọng.

Chỉ nói riêng về thực lực tổng hợp, Tần Nhược Bạch không thể không thừa nhận, Phục Thản Đế Quốc nhỉnh hơn một chút, nhất là phương diện điều động chỉ huy.

- Đi, chuẩn bị chuyên hạm cho ta! Ta muốn đích thân tới biên giới giữa Phục Thản Đế Quốc và Thánh Đàn, tiến hành đốc chiến! Tần Nhược Bạch trầm tư hồi lâu, lại lần nữa đánh giá một chút thế cục trước mắt, rồi truyền lệnh như thế.

Trên thực tế, giờ khắc này Tần Nhược Bạch đã hoàn toàn cảm nhận được tình thế vô cùng nghiêm trọng! Chỉ xem riêng từ thực lực bên ngoài, Tiêu Hoằng đã chiếm thượng phong, phương pháp duy nhất có thể hòa nhau thoát khỏi tình thế bất lợi, chính là tranh thủ những tiểu quốc gia ủng hộ Gia Đô liên hợp thể kia, xem như tụ cát thành tháp đi.

Cùng lúc đó, Tiêu Hoằng quay về đến Vạn Tôn Cốc, trước tiên liền tự mình đưa Hàn sương long ra khỏi vận tải hạm. Tuy rằng chỉ trải qua thời gian ngắn ngủi một ngày, khi Hàn sương long đi xuống, Tiêu Hoằng lại ngạc nhiên phát hiện, Hàn sương long được Tiêu Hoằng gọi là đại long, thân thể màu lam sậm của nó gần như bắt đầu biến thành màu đen, từ trên xuống dưới không ngừng tản ra màn sương màu xanh.

Một màn như vậy, chứng tỏ một điều Hàn sương long đang tửng chút từng chút rảo bước tiến lên Ngự Hồn cấp hai, đồng dạng thời điểm này tinh lực của Hàn sương long cũng có vẻ càng thêm tràn đầy.



Quay về đến Vạn Tôn Cốc quen thuộc nó liền không ngừng bay quanh trên bầu trời. Hiện tại Phổ Hưu Tư Hào tuy lớn, nhưng đâu có tự do bằng ở trên tinh cầu hoặc là trong hư không! Ngẩng đầu nhìn theo Hàn sương long một lúc, Tiêu Hoằng liền không hề để ý tới mặc cho nó bay vòng vòng.

Từ trong vận tải hạm xách ra một cái hộp kim loại lớn, Tiêu Hoằng liền tự mình đi về căn nhà gỗ.

Mở ra hộp kim loại, chỉ thấy bên trong trừ chứa một loại hữu cơ thịt nhỏ dập nát, còn đặt một ít tài liệu đủ thứ linh tinh, trong đó bao gồm một bọc nhỏ hạt giống Quỷ anh thảo.

Loại Quỷ anh thảo này, chất lỏng bên trong trái của nó sau khi trải qua tinh luyện, có thể kích thích trung khu thần kinh làm cho người ta sinh ra ảo giác, đồng dạng cũng là một loại chất liệu chế tạo Chiến Văn đặc thù. Tuy nhiên, rất ít có người dùng, cũng tương đối ít lưu ý, bị cho là sản phẩm của Ma tộc.

Mở ra túi tơ vàng, nhìn xem ba hạt giống Quỷ anh thảo đen như mực, Tiêu Hoằng liền đặt qua một bên, sau đó cứ như vậy bình thản ngồi xổm trên mặt đất, tự mình sửa sang lại tài liệu trong tay.

Mà những tài liệu sửa sang lại này, cùng với điều phối cũng không giống nhau như Ma Văn dịch, phân lượng cũng không sai chút nào, trên cơ bản chính là trộn chung vào nhau thành một hỗn hợp.

Tiêu Hoằng cần phải làm là pha chế một loại đất trồng đặc biệt, tên là Ám thổ nhưỡng, loại thổ nhưỡng này so ra ít nhiều xem như cũng loại với Ma Văn thúc đấy, nhưng bồi dưỡng ra thứ gì đó, cũng không phải làm tăng thể tích hoặc là tốc độ sinh trưởng nhanh hơn, mà là làm cho nó hoàn toàn hấp thu triệt để vật chất trong đất, đạt tới tăng cường hóa biến dị nào đó.

Trung tâm tài liệu chính là máu thịt người, bên trong máu thịt người bao gồm cấp bậc Ngự lực càng mạnh, tài liệu bồi dưỡng ra sẽ càng cường đại.

Kỹ thuật này cũng là phát minh của người Lạc Đan Luân, chuẩn xác mà nói là bản thân Cáp Thụy Sâm phát minh ra. Tiêu Hoằng thông qua các sách về Lạc Đan Luân Đế Quốc trong Tàng Thư Các tìm đọc được. Ít nhiều kỹ thuật này có chút tàn nhẫn, làm cho người ta có cảm giác là một loại biến thái, nhưng Tiêu Hoằng cũng không ngại thử một lần.

Dù sao Tiêu Hoằng tự nhận mình cũng không phải là người tốt lành gì.

Đại khái trôi qua một giờ, ở trước mặt Tiêu Hoằng liền xuất hiện một đống vật chất màu đỏ có dạng như cát. Tiếp theo Tiêu Hoằng không có tạm dừng, đứng lên hoạt động một chút thân thể, rồi từ bên trong hộp gỗ lấy ra cái đầu Vận Trung, trực tiếp ném vào máy xay, sau đó khởi động.

Trong khoảng khắc một tràng tiếng xương cốt vỡ vụn qua đi, đầu Vận Trung liền hoàn toàn dập nát, da thịt bầy nhầy, thấy thế Tiêu Hoằng cũng không có biến hóa gì quá lớn. Giết người nhiều như vậy, cảnh tượng tanh máu gì hắn chưa thấy qua, còn có thể để ý những thứ này sao? Chỉ có điều là không biết những người của Thánh Đàn, nếu biết Tiêu Hoằng đối xử với thi thể Vận Trung như vậy, sẽ có cảm tưởng gì. Một bộ phận trở thành thức ăn của Hàn sương long; Một bộ phận khác trực tiếp trở thành tài liệu thí nghiệm của Tiêu Hoằng.

Ước chừng xay mười phút, cho đến khi đầu lâu của Vận Trung xay nát đến không thể xay nát được nữa, mới thật cẩn thận cho vật chất dạng cát màu đỏ vừa rồi vào bên trong cơ thịt này, trộn cho hoàn toàn dung hợp với máu thịt của Vận Trung.

Ngay sau đó, Tiêu Hoằng liền nhìn thấy, vốn vật chất dạng cát màu đỏ đã hoàn toàn dung hợp với máu thịt Vận Trung, biến thành một loại đất màu đỏ sậm.



Trải qua một loạt gia công, hiện giờ không sai biệt lắm đã rất khó nhìn ra là đất trồng dùng máu thịt của Ngự Hồn chế tạo ra.

Mang vào bao tay cách ly, gỡ xuống Ám thổ nhưỡng trong máy xay, Tiêu Hoằng nắm lên một nhúm nhỏ, chà xát, trừ màu sắc so với đất trồng bình thường đặc biệt hơi dính một chút, giống y như miêu tả trong sách.

Hơn nữa bởi vì sử dụng tại liệu là Vận Trung cấp Ngự Hồn, phẩm chất tuyệt đối có thể nói là siêu đỉnh cấp.

Tài liệu mọc ra thông qua loại đất này cũng sẽ hập thu Ngự lực của cấp Ngự Hồn phong bế trong đất, biến dị trở thành một loại tài liệu có công hiệu trác tuyệt.

Tiếp theo sau, Tiêu Hoằng không có dừng lại lâu, lấy ra ba cái bổn hoa nhỏ dùng hợp kim Vi Mễ chế thành, lấy đất vừa mới tạo ra cho vào ba cái bổn, sau đó lại lấy ra ba hạt giống Quỷ anh thảo, gieo vào một chậu hoa. Còn hai cái chậu hoa kia, một cái gieo trông Tử sắc thảo đã trải qua vô số lần để cao, cùng với một loại tên là Long cốt lan, đây là tài liệu chuẩn bị chế tạo Ma Văn dịch cho kỹ thuật văn trong văn.

Gieo trông ba bồn thực vật xong, Tiêu Hoằng đem dặt ở trên cửa sổ. Sau khi thu dọn trong phòng, dường như Tiêu Hoằng không có việc gì làm, bắt đầu lật xem tâm đắc về kỹ thuật Để văn tám hướng của Ân Lạc đưa cho hắn.

Lật qua nghiên đọc chừng năm phút đồng hồ, Tiêu Hoằng hoàn toàn có thể nhận ra, bản tâm đắc của Ân Lạc, Tiêu Hoằng liền cất vào trong ngăn kéo. Ngẩng đầu nhìn xem Ma Văn đạn tín hiệu, đại biểu máu Kim quan điêu biến dị số 2, ngọn đèn vẫn sáng như trước, số 1 thì tối đen.

Đối với Ma Văn đạn tín hiệu số 1, Tiêu Hoằng không hề dể ý tới, bởi vì nó đang ở trong tay Tiêu Hoằng.

- Xem ra phải nghĩ biện pháp tạo áp lực cho Hắc Trạch Sâm mới được! Tiêu Hoằng nhìn Ma Văn đạn tín hiệu số 2 vẫn sáng ngời như trước, không kìm được thì thào tự nói. Sau đó liền tiện tay mở ra lọ số 1 có chứa máu Kim quan điêu biến dị, bên trong vừa vặn còn lại đúng một ngụm.

Một ngụm này đối với Tiêu Hoằng cũng là trợ giúp thật lớn, nếu có thể ở thời điểm hoàn toàn xé rách mặt với Hắc Trạch Sâm, đạt tới Ngự Sư đỉnh phong, hoặc là Đại Ngự Sư, như vậy trợ lực cho Tiêu Hoằng cũng không thể xem thường. Nhất là đối với tình huống sắp sửa đối mặt với sau này, sẽ dễn đến tới tác dụng rất trọng yếu.

Nhìn xem Ma Văn thời gian, đã tới sáu giờ tối, tiếp theo lại nhìn xem tình hình của hạm đội Tập đoàn Thợ Săn, xác dịnh hết thảy đều yên ổn. Tiêu Hoằng liền cầm lọ máu Kim quan điêu biến dị, xách theo túi hành trang tùy thân đi ra nhà gỗ, ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm, sau đó một khắc không ngừng đi lên đỉnh núi mình thường xuyên tu luyện, khoanh chân ngồi xuống.

Hiện giờ trên tảng đa Tiêu Hoằng thường xuyên ngồi kia, không sai biệt lắm đã bị mông Tiêu Hoằng mài bóng loáng.

Cởi áo giáp hợp kim Vi Mễ, châm Ma Văn châm trên thân thể, đồng thời liên tục hít sâu thở sâu vài lần, Tiêu Hoằng mới mở ra lọ ngọc trắng. Uống một hơi cạn sạch một ngum máu Kim quan điêu biến dị còn lại, chuẩn bị bắt đầu một lần tu luyện điên cuồng nhất của mình từ trước tới nay.

Theo một ngụm máu Kim quan điêu biến dị này xuống bụng, sau một lát, Tiêu Hoằng chỉ cảm thấy Ngự lực trong cơ thể, đột nhiên bắt đầu trở nên sôi trào lên, Ngự lực đang bình thản bắt đầu trở nên quay cuồng không ngừng, giống như một cơn sóng gió động trời. Ngự lực sôi trào như thế, có thể nói mãnh liệt hơn gấp mấy chục lần so với máu Kim quan điêu bình thường, may mà Ngự lực trong cơ thể Tiêu Hoằng đã đạt tới Ngự Sư cấp năm, so ra tương đối cường hãn, bằng không nếu là cấp bậc Ngự Giả, máu Kim quan điêu biến dị này sẽ không phải là trân bảo tăng lên Ngự lực, mà là độc dược Ngự lực hiếm thấy.

Đương nhiên, tuy rằng trong lòng liên tục ngạc nhiên thán phục, nhưng Tiêu Hoằng vẫn tận khả năng để tâm tình trở nên bình hòa lại, bắt đầu hết sức chuyên chú sử dụng loại trạng thái này tăng lên Ngự lực của bản thân. Tiêu Hoằng biết rất rõ, nếu sử dụng tốt, qua thời gian sáu tiếng có thể tăng lên Ngự lực cho Tiêu Hoằng từ 300 đến 400 cổ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ma Ngân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook