Ma Ngân

Chương 396: Ẩn tình không muốn người biết!!

Đình Vũ

11/07/2017

Chỉ vài giây ngắn ngủi điểm sáng màu xanh thẫm kia đã hiện rõ hình dáng, nhìn qua giống như một con quạ.

Trong nháy mắt, con quạ màu xanh thẫm này đã đáp xuống quảng trường vẫn thạch. Sau đó ánh sáng lóe lên, con quạ này liền biến ảo trở thành hình người, toàn thân mặc áo giáp nhẹ như lông chim, trong tay cầm một cây gậy xương rậm rạp Ma Văn.

Từ tướng mạo mà nhìn chỉ thấy người này tầm ba mươi tuổi, làn da trắng bóc. Thực tế tuổi tác của hắn cũng không kém Tát Già là mấy.

Mà hắn chính là Đồ Ma — Kiều Gia Ninh, đại đệ tử của Trạch Thang, thực lực Ngự Hồn cấp năm.

Về phần Kiều Gia Ninh lại là lão đại thực sự của liên hiệp Tân Bối La, một trong lục đại Ngự Không. Nhớ hồi đó chính hắn ra tay giết người của Cáp Thụy Sâm, bởi vậy tự phong là Đồ Ma, ý là giết chết hết người của Ma tộc.

Trạch Thang có địa vị ở liên hiệp Tân Bối La không kém gì đại đệ tử Tát Già của A Di La.

Bởi vậy hắn đến thăm, Thánh Đàn tất nhiên phải chú ý.

- Tham kiến A Di La thượng tôn.

Chậm rãi đi về phía trước, Trạch Thang cầm gậy xương trong tay hơi đặt trước ngực, cúi người xuống, nhìn như cung kính nhưng trong ánh mắt lại có vẻ tùy tiện khó có thể phát hiện ra.

- Trạch Thang không cần đa lễ. Đường xa tới đây là có chuyện gì?

Bốn phía truyền tới tiếng nói của A Di La. Mà khóe miệng hắn lại không động đậy. Tiếng nói này là do A Di La thông qua Ngự lực truyền vọng lại. Trên thực tế, Trạch Thang cũng như vậy, miệng cử động là do bản năng mà thôi.

- Về chuyện Đỗ Ngõa Khắc Tinh, lúc này ta cũng không muốn dấu diếm nữa. Đỗ Ngõa Khắc Tinh chính là chuyện trên Ma Duệ Tinh, không biết A Di La nghĩ sao?

Trạch Thang hỏi.

- Ta không rõ ý Trạch Thang muốn nói gì?

Mặt A Di La không hề thay đổi, đáp lại.

- Thượng tôn thật sự là quý nhân nên hay quên rồi. Hay là giống như thế nhân nói, bị biểu hiện giả dối mê hoặc ánh mắt chăng? Năm đó Cáp Thụy Sâm trước khi bị giết đã làm ba việc. Việc thứ nhất là hắn nói hắn sẽ không thể tiêu vong. Việc thứ hai là hắn đưa thi thể của Vương phi Lễ Nhã của Ma tộc cho ngươi. Việc thứ ba là hắn thiết lập một Ma Văn trận trên đại lục của Ma Duệ Tinh, bảo toàn cho đám Ma tộc cuối cùng còn sót lại. Nơi đó được xưng là thánh địa cuối cùng của Ma tộc, cũng là nơi ký thác tâm hồn của Ma tộc tại Thái Qua Vũ Trụ. Một khi phá hủy nơi đó thì Ma tộc sẽ mất đi ký thác tinh thần cuối cùng, sẽ sụp đổ như đất bùn mà thôi.

Trạch Thang chậm rãi nói:

- Sư tôn của ta đang kỳ vọng lục đại Ngự Không lần này lại liên thủ, phá hủy nơi này, nhổ cỏ tận gốc Ma tộc.

A Di La nghe vậy cũng không lập tức đáp lại, vẻ mặt như điêu khắc không nhúc nhích. Bốn phía lập tức trở nên cực kỳ im lặng.

- Ta không muốn nhúng tay vào nữa. Nói cho sư phụ ngươi biết, chuyện như vậy từ nay về sau đừng tới tìm ta nữa.

Một hồi lâu, A Di La mới chậm rãi lên tiếng.

- Chẳng lẽ thượng tôn quên điều ước liên hợp trước đây rồi sao? Trạch Thang hỏi tiếp.

- Quên, hiện giờ ta cũng không muốn tham dự nữa. Tất cả đều thuận theo tự nhiên.

A Di La đáp lại.



- Lời nói này của thượng tôn không khỏi khiến người ta nghi ngờ đâu. Theo sư phụ ta nói thì năm đó trước khi Cáp Thụy Sâm lâm chung từng có cơ hội tuyệt hảo để giết ngươi nhưng hắn lại không làm, nói khẽ bên tai ngươi vài câu, sau đó liền bị sư phụ ta là Kiều Gia Ninh giết chết. Ta rất muốn biết năm đó Cáp Thụy Sâm đã nói gì với ngươi?

Trạch Thang lại hỏi.

- Ngươi có tư cách sao?

A Di La đáp khẽ, giọng không lạnh không nóng nhưng ý tứ của lời này đã rất rõ ràng, hiển nhiên là hơi bất mãn. Dường như chuyện này động tới những chuyện trong lòng A Di La không muốn người khác biết.

- Sư phụ ta hoài nghi phi thường. Ngươi và Cáp Thụy Sâm đã đạt thành hiệp nghị gì. Cáp Thụy Sâm thế mới có thể giao thi thể thê tử hắn cho ngươi. Mà ngươi cũng dùng một loại thủ đoạn khác cứu sống lại. Ta rất hoài nghi là nàng được giấu trong Thánh Đàn. Nếu như thế thì A Di La ngươi chính là phản đồ, vi phạm điều ước của liên hiệp!

Trạch Thang nói.

- Vô liêm sỉ! Đây là lời nói của ngươi với sư phụ ta sao?

Đúng lúc này thì Tát Già ngồi một bên đột nhiên mở mắt, hai mắt bừng sáng. Lại thấy hai khối vẫn thạch lớn bên cạnh Trạch Thang lập tức vỡ vụn, hình thành hai luồng sáng chói mắt.

Các đệ tử khác của A Di La thấy Tát Già động thủ cũng đều đứng dậy, mắt lộ hung quang. Trong nháy mắt, khắp nơi trong hư không lập tức tràn ngập sát khí!

- Lui ra.

A Di La vẫn không đổi sắc như trước, nói khẽ.

Nghe thấy lời nói ôn hòa này, sát khí trên mặt các đệ tử mới hơi bớt đi, sau đó liền ngồi lại trên vẫn thạch.

- Về phần Trạch Thang, ngươi về nói cho sư phụ ngươi là ta sẽ không liên hệ gì với hắn nữa. Ngươi về đi.

A Di La lại tiếp tục ôn hòa nói.

Trạch Thang không trả lời, nhìn Tát Già, thậm chí các đệ tử khác, lại liếc A Di La một cái. Hắn biết nếu cứ làm quá thì với thế đơn lực bạc như hắn mà nói sẽ có kết quả không tốt.

Vì thế hắn hơi cúi người với A Di La rồi xoay người rời đi.

Thấy thân ảnh của Trạch Thang hoàn toàn biển mất trong hư không, A Di La tuy thần sắc không thay đổi, cũng không mở mắt nhưng vẻ mặt lại hơi có chút khác thường. Có thể nói là rốt cục hắn cũng lộ vẻ không tốt.

- Những chuyện đáng xảy ra thì vĩnh viễn không thể tránh được sao? A Di La bỗng nhiên thì thào.

Chớp mắt đã qua mấy ngày. Thời tiết bắc bán cầu của Vũ Nhuận Tinh đã lạnh hơn rõ ràng.Các đại doanh phân bố ở khu vực này của Vũ Nhuận Tinh đã tiến vào quỹ đạo phát triển, tiến hành tăng trưởng tốc độ cao.

Cơ quan quân sự Bối La phụ trách tiền tài và trang bị, về phần chiêu mộ binh lính thì phải dựa vào địa phương tự nghĩ biện pháp.

Ba nhà máy Con Rệp cũng đã tiến vào thời kỳ sản xuất tốc độ cao, chỉ nửa năm đã hoàn thành phân nửa đơn đặt hàng của Đặng Chung Nhạc.

Đối với nguồn mộ lính, biện pháp tốt nhất là do tên mập và Lặc Mỗ đưa ra, chi là phương pháp hoàn toàn bất đồng. Tên mập dựa vào các loại quan hệ, ví dụ như học cách của Tiêu Hoằng, cho Ngả ôn là Liên đội trưởng, để hắn nghĩ biện pháp. Rơi vào đường cùng, Ngả ôn chỉ có thể xin phụ thân giúp đỡ. Hoàng gia vệ đội liền điều ra 100 người tới cho đủ số.

Còn có Mai Kiệt tuy rằng đã rời khỏi tập đoàn Khoa Long nhưng vẫn còn nắm giữ được Mai Long Ngự Văn Hành, lấy ra từ trong đó một số mầm tốt cũng không phải việc khó.



Ngoài ra tên mập còn tới các thành thị, tốn rất nhiều tiền để tổ chức đại hội giao đấu, những người xuất sắc được thưởng tiền và vị trí tại quân đoàn Bối La.

Về phần Lặc Mỗ ở doanh thứ 7 vốn không có nhiều chiêu trò như vậy, chỉ thông qua các loại chính sách, ví dụ như các tập đoàn hay thế lực một phương cứ có 10 người trở lên gia nhập doanh thứ 7 của Bối La thì sẽ được bọn họ kết thành đồng minh.

Có chỗ dựa là quân đội tuyệt đối là ước mơ tha thiết của các tập đoàn này. Việc tặng người tất nhiên là liên miên không dứt.

Chỉ dùng nửa tháng, doanh thứ 6 đã tăng lên tới 700 người, doanh thứ 7 còn biến thái hơn, đạt tới 1000 người. Hai doanh này cộng lại đã gần tương đương với tổng nhân số của quân đoàn Bối La trước đây.

Mà doanh thứ 3 và thứ 5 phát triển lại không nhanh chóng như vậy, đi theo lộ tuyến lựa chọn tinh phẩm, chuyên môn chiêu mộ những người thực lực xuất chúng.

Mà tập đoàn Thiên Xà cũng bắt đầu vươn rễ cắm chắc trên Vũ Nhuận Tinh, sau đó lan toàn ra.Không nghi ngờ gì nữa, chỉ trải qua một tháng, quân đoàn Bối La liền bắt đầu lộ thế phát triển thịnh vượng.

Giờ phút này Tiêu Hoằng vừa mới hoàn thành một đợt huấn luyện thống khổ, mang theo túi hành trang tùy thân, chạy tới nhà máy Con Rệp.

Đi vào tầng ba, Tiêu Hoằng liền gặp Mạc Hi. Ngự lực trong cơ thể hắn đã khôi phục bình thường, thân thể Mạc Hi cũng có biến hóa rõ ràng, vốn có vẻ như suy dinh dưỡng giờ rốt cục cũng hồng hào hơn, nhìn có tinh thần hơn trước đây nhiều.

- Tiêu ca, dự tính tuần sau ta có thể thành Ngự Giả rồi. Đến lúc đó còn cần ngươi hỗ trợ thăng cấp Ma Văn. Tài liệu ta đã chuẩn bị tốt rồi, luôn làm phiền ngươi như vậy cũng ngượng thật.

Thấy Tiêu Hoằng, Mạc Hi cười ha hả nói. Trước đây hắn đã ỷ lại vào Tiêu Hoằng hiện giờ loại cảm giác này càng rõ ràng hơn.Nếu không hắn cũng không thể không để ý tới tuổi tác Tiêu Hoằng mà gọi Tiêu Hoằng là Tiêu ca. Về phương diện khác có lẽ là đầu Tiêu Hoằng đầy tóc bạc, nhìn trông hơi già. Hoặc có thể nói là hắn trông trưởng thành hơn.

-Ừ.

Tiêu Hoằng thuận miệng đáp, chậm rãi đi vào mật thất nghiên cứu ở tầng ba. Trong đó ngoài Ngô Tân còn có hai gã Cơ khí sư.

Phòng không lớn, ở trung tâm có một vật thể hình thù quái dị, nhìn giống như một gốc cây cơ giới, trên có trang bị đủ loại Ma Văn đầy màu sắc, giống như những trái cây bình thường vậy. Ước chừng có hơn ba mươi trái, nhìn qua tương đối phức tạp.

Thứ này gọi là Ngự lực tồn trữ lô, là bản đơn giản hóa của máng tồn trữ Ngự lực trong Cụ Phong Hào.

Đây cũng là kết quả nghiên cứu của toàn bộ nhân viên nhà máy Con Rệp, hiện giờ đang tiến hành ưu hóa. Theo tính toán bước đầu, thứ này trang bị trong khung máy móc Ma Văn có thể hình thành một loại khung máy móc Ma Văn mới tinh gồm hai người lái!

Một chính một phụ, người lái chính điều khiển, người lái phụ có thể đưa Ngự lực vào trong thứ này để đề cao uy lực, cũng điều chỉnh các số liệu chiến đấu để người lái chính tham khảo.

Như thế thì loại khung máy móc Ma Văn kiểu mới này sẽ có sức chiến đấu tăng

vọt, chỉ là vẫn còn đang trong quá trình nghiên cứu sản xuất.

Ngoài ra còn có các loại vũ khí mới cũng không hề ngừng nghiên cứu.

Chậm rãi ngồi xuống một cái ghế kim loại giản dị, Tiêu Hoằng bắt đầu lộ thần sắc chăm chú, thương lượng với mọi người, chủ yếu phải giải quyết vấn đề về hiệu suất công tác của Ngự lực tồn trữ lô, nói trắng ra là hiệu suất chuyển hóa Ngự lực thành năng lượng.

Đương nhiên đây cũng không phải là một vấn đề không thể giải quyết. Theo nghiên cứu sâu và ưu hóa, hai giờ sau, dưới sự tiếp thu ý kiến của mọi người, cuối cùng phương án giải quyết cũng được đưa ra.

- Phương án đã định rồi. Hiện giờ đã có thể tiến vào giai đoạn thứ hai, lắp ráp phòng điều khiển thứ hai vào trong khung máy móc Ma Văn, thí nghiệm hiệu quả một chút.

Tiêu Hoằng ra lệnh, cũng từ từ đặt một bộ Ma Văn trung tâm điều khiển chính lên bàn kim loại. Hiện giờ hiệu suất của Tiêu Hoằng là hai ngày chế được một bộ, cũng chưa phải là rất nhanh bởi hắn còn có việc cần hoàn thành.

Điểm vui mừng duy nhất đó là hiện tại Ngự lực trong cơ thể của Tiêu Hoằng đã tăng tới 7900 luồng, chỉ cần không chiến đấu cường độ cao thì dù là tu luyện cũng vẫn đủ dùng. Mà quan trọng hơn là hắn có Ma Văn châu Ám Dạ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ma Ngân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook