Chương 412: bầy sói (4)
Đình Vũ
11/07/2017
Về phần A Minh Tả, lại không biết phải nói gì đây. Không nói quá chút nào, 8000 người, đã sắp vượt qua số lượng quân đội mà hắn nắm giữ. Nhưng đây chỉ mới là bắt đầu làm người ta rung động, hạm đội Bối La vẫn còn đang tiếp tục nhảy dù!
Thoáng cái nhân số đột phá 8000 người! Làm người ta cảm giác 12 chiếc chiến hạm Ma Văn kia đã không còn mà chiến hạm Ma Văn nữa, mà là 12 cái máy chế tạo người!
Đồng thời binh lính quân đoàn Thiên Dực số 5 vốn còn chống đỡ được một chút, đã bắt đầu không chịu nổi.
Như thường nói, hổ dữ không chịu nổi đàn sói, tuy nói nhân số chỉ hơn 3000 người so với quân đoàn Vân Đoan lúc trước, nhưng mà trang bị của quân đoàn Bối La lại tốt hơn không biết bao nhiêu lần so với quân đoàn Vân Đoan.
Cảm giác trực quan nhất đó là mỗi binh lính Bối La như bọc một tầng giáp sắt, còn có chiến pháp bầy sói kỳ quái, theo nhân số tăng lên mà bắt đầu trở nên hung hãn.
Dẫn tới hậu quả trực tiếp là nhân số tử vong của quân đoàn Thiên Dực gia tăng kịch liệt, số người chết đã phá mốc 300, phía quân đoàn Bối La dù có chừng 800 người rời vòng chiến, nhưng được bảo vệ bởi chiến giáp Lược đoạt giả cứng cỏi, phần lớn vẫn còn sống.
Bởi vậy quân đoàn Bối La hoán đổi được, còn quân đoàn Thiên Dực số 5 rõ ràng bắt đầu rối loạn. Rối loạn này được thể hiện trực tiếp nhất là tần số tấn công giảm xuống, biến thành phòng thủ bị động.
Giữa bầu trời bắt đầu nhìn thấy cảnh tượng một binh lính quân đoàn Thiên Dực số 5 mở ra Ma Văn bảo hộ, 20 mấy binh lính Bối La thay nhau điên cuồng tấn công.
A Tư Mạc Đan ở phòng điều khiển chiến hạm vận chuyển, nhìn thấy hình ảnh vùng tầng trời thấp ở màn hình hay cửa sổ, khí thế dọa người trước đó đã trở thành lo sợ không yên.
Dựa theo tài liệu mà hắn nắm giữ trước đó, quân đoàn Bối La chỉ có hơn 2000 người, nhưng bây giờ con mắt nào cũng nhìn ra được cái này nào phải 2000 người, đã sắp lên tới cả vạn rồi!
Trước đó hắn nhận định khuyết điểm đầu tiên của quân đoàn Bối La là năng lực cá nhân không đủ, giờ có được chiến giáp Lược đoạt giả liền bù lại một mảng lớn, khuyết điểm chí mạng thứ hai là thiếu nhân số, cái này không cần nói nữa, 9000 người tuyệt đối là con số biến thái đối với một quân đoàn!
Quan trọng hơn là khí thế, từ đầu tới cuối quân đoàn Bối La căn bản không coi mình là phe ở thế yếu, càng không coi quân đoàn Thiên Dực số 5 là thần thoại không thể chiến thắng.
Nếu nói quân đoàn khác coi quân đoàn Thiên Dực số 5 là nữ thần, như vậy quân đoàn Bối La chỉ nhìn như thứ đê tiện, chỉ dùng để chà đạp!
Chẳng lẽ quân đoàn Thiên Dực số 5 thật sự phải rơi vào khổ chiến? A Tư Mạc Đan không thể tin được sẽ xảy ra chuyện như thế.
Trái lại ở trong văn phòng Tá Phu, có đến 8 nhân vật cấp Tướng quân nhìn thấy quân đoàn Bối La có thể ngăn cản được quân đoàn Thiên Dực số 5, không khỏi đứng lên, trong ánh mắt tràn đầy rung động không thể tin nổi.
Nhưng làm họ rung động hơn, đó là quân đoàn Bối La vẫn đang tiếp tục nhảy dù kinh người, giống như không có tận cùng. Chỉ một lúc, máy quét không ngừng nhảy số, đã lên tới cả vạn người!
- 10.000 người, trời ạ, đây.... đây là quân đoàn Bối La, hay là sư hàng không Bối La?
Một sĩ quan cấp Trung tướng rên rỉ.
- Càng khiến người ta khó tin, là quan tổng chỉ huy của bọn họ chỉ là một tiểu tử mới 20 tuổi.
Lại một Tướng quân than thở.
Trước đó hắn cũng xem tài liệu về quân đoàn Bối La, ban đầu chỉ là quân đoàn cấp C nhỏ bé không ai biết tới, nhưng sau khi được một người tên Tiêu Hoằng tiếp nhận, nhanh chóng trưởng thành tới mức độ mà bọn họ đang xem!
Đường đường là quân cấp A, chống lại trực diện, không chút hạ phong!
- 20 tuổi? 20 tuổi thì làm sao?
Tá Phu kinh hãi nhìn màn hình, bỗng nhiên cao giọng quát:
- Tướng quân Trịnh Hạo Hiên, lập tức truyền mệnh lệnh trực tiếp của ta, nếu Tiêu Hoằng có thể đánh ngang hàng với quân đoàn Thiên Dực số 5, ta lập tức thăng hắn lên Thiếu tướng, nắm giữ toàn bộ chiến tuyến Tây Cương!
Tắt tiếng!
Tá Phu vừa hô lên, những Tướng quân vốn đang cực độ khiếp sợ suýt nữa bị chấn động hôn mê.
20 tuổi, Thiếu tướng? Trời của ta ơi, vòng hào quang này nháy mắt quét qua cả Lạc Tuyết Ninh, quan trọng hơn là còn nắm giữ chiến tuyến Tây Cương, tuyệt đối là chức vụ quan trọng, hơi sơ ý một chút là sẽ tạo ra hậu quả cực kỳ nghiêm trọng.
- Tướng quân Tá Phu, ngài phải cân nhắc kỹ. Đúng thế, tuy rằng Tiêu Hoằng dũng mãnh, nhưng quá trẻ tuổi, nắm giữ chiến tuyến Tây Cương phải nên tìm người ổn trọng thì tốt hơn.
Đặng Chung Nhạc khuyên can.
- Trẻ tuổi thì sao chứ? Xúc động thì sao chứ? Cả quận Nam Du chính là vì đám lão già bảo thủ an nhàn mới biến thành cục diện bây giờ. Nếu quân đoàn Bối La của Tiêu Hoằng thật sự cản được quân đoàn Thiên Dực số 5, như vậy Tiêu Hoằng xứng với chức vị này!
Tá Phu mặt lạnh nói với những người xung quanh.
Thấy sắc mặt của Tá Phu, Trịnh Hạo Hiên không dám mở miệng nữa, chỉ phải ngoan ngoãn nghe theo. Hắn biết rõ nếu có người còn dám can gián Tá Phu, hắn sẽ nổi điên, nhẹ thì đánh văng ra ngoài, nặng thì trực tiếp xử tội chống lệnh.
Lúc này Tá Phu quay trở lại bàn làm việc, không rời mắt khỏi màn hình, nhưng tâm tình đã biến đổi rất lớn. Nếu vừa rồi hy vọng quân đoàn Bối La có thể chống chọi được, như vậy bây giờ đang hy vọng quân đoàn Bối La triển khai phản công điên cuồng!
Trên thực tế, nói từ một mật nào đó tính tình Tiêu Hoằng có rất nhiều chỗ tương tự với Tá Phu, đặc điểm rõ rệt nhất chính là cố chấp, một khi hạ lệnh thì tuyệt đối không cho người khác bắt bẻ, làm việc tuyệt đối quyết đoán.
Trải qua nửa giờ, quân đoàn Bối La mới coi như nhảy dù xong, nhân số đột phá quá vạn người, tụ tập giữa không trung, vây công binh lính Thiên Dực.
Trái lại quân đoàn Thiên Dực số 5 rõ ràng là phe đánh chặn, nhưng lúc này lại có cảm giác như lọt vào bị động.
Nhân số quân đoàn Bối La thật quá đông, còn quân đoàn Thiên Dực số 5 đã trở thành nỏ mạnh hết đà.
Nhìn lại A Tư Mạc Đan trong phòng điều khiển chiến hạm vận tải, lúc này thật là đứng ngồi không yên. Hắn nằm mơ cũng không ngờ chặn đánh binh lính Bối La giống như chọc tổ ong vò vẽ, lập tức có nhiều "ong mật" tràn ra như thế.
Nghĩ tới tôn nghiêm của quân đoàn Thiên Dực số 5, đối mặt một cái quân cấp B bình thường thì tuyệt đối không thể lùi bước, nhưng trước mắt ở trong cục diện cực kỳ bất lợi như thế này, còn cứng đấu cứng nữa sẽ có hậu quả rất thảm thiết.
Quân đoàn Bối La có thể đổi quân được, nhưng quân đoàn Thiên Dực số 5 không đổi nổi.
- Tất cả binh lính quân đoàn Thiên Dực số 5, nhanh chóng chui vào rừng rậm, tiến hành đánh du kích! Mặt khác thông báo tiểu đội Lôi Đình, cùng liên đội hàng không số 3, số 4, bỏ qua không kích cùng phòng ngự địa điểm khác, toàn bộ gia nhập chiến trường, chống lại quân đoàn Bối La!
Tuy rằng rất không tình nguyện, A Tư Mạc Đan vẫn phải đưa ra mệnh lệnh.
Về phần tiểu đội Lôi Đình, nhân số chỉ 20 người, nhưng toàn bộ có thực lực Ngự sư cấp ba, là tinh nhuệ trong tinh nhuệ của quân đoàn Thiên Dực số 5, trước kia vẫn đảm nhiệm nhiệm vụ bảo hộ quan chỉ huy, tuyệt đối không tùy tiện ra tay.
Mà một khi ra tay, đủ để chứng minh quân đoàn Thiên Dực số 5 đã lấy ra toàn bộ bản lĩnh!
Phải vận dụng tiểu đội Lôi Đình, quả thật là ngoài dự liệu của A Tư Mạc Đan.
Nhân viên ở chiến tuyến Tây Cương nhìn thấy quân đoàn Bối La dựa vào chiến pháp dũng mãnh khiến quân đoàn Thiên Dực số 5 bỏ qua chiến thuật ban đầu, bị quân đoàn Bối La áp chế xuống mặt đất, lúc này mọi người đều dại ra tại chỗ!
Hình ảnh này là điều họ không dám tưởng tượng.
Nhất là 3 đoàn trưởng vừa rút lui ,khi này nhìn thấy biểu diễn dũng mãnh của quân đoàn Bối La, trong lòng trăm mối ngổn ngang, kính nể, kích động, cùng tự giễu đan vào nhau.
Nhưng có một điều họ cảm nhận được, lúc này không có ai đáng tin cậy hơn Tiêu Hoằng, thậm chí lúc này có thể là chiến hữu với Tiêu Hoằng là rất may mắn.
Về phần đám người Cố Hoành Thần cùng Chu Bằng ở quận Nam Du, lúc này cũng ngây ngẩn, bọn họ chưa từng nghĩ tới chiến cuộc đột nhiên chuyển biến như vậy.
Có thể nói chiến đấu đánh tới mức này, đã làm mọi người mở rộng tầm mắt, quân đoàn Bối La được nhất trí cho là vật hy sinh, lại lấy được ưu thế ngắn ngủi.
Đây là chuyện tuyệt đối không thể tưởng tượng.
- Không... không lẽ quân đoàn Bối La thật... thật sự sẽ thắng?
Một nhân viên chiến tuyến Tây Cương lắp bắp nói, ngay cả chính hắn cũng không tin được.
- Quân đoàn Bối La cố lên, Tiêu tướng quân vạn tuế!
Ở trong khu công tác chiến tuyến Tây Cương, không biết là ai bỗng nhiên rống lên, đánh vỡ tĩnh lặng.
Tiếng hô này nhanh chóng lan tràn ra như bệnh dịch, lập tức tiếng hô "Tiêu tướng quân vạn tuế" bắt đầu lan ra khắp chiến tuyến Tây Cương!
Đồng thời, tình hình chiến đấu của quân đoàn Bối La cũng lập tức truyền vào tai những binh lính tiền tuyến Tây Cương, vốn đang hoảng sợ liền chiếm được chỗ dựa tinh thần, đang liên tục rút lui đã biến thành phòng thủ vững vàng!
Vào lúc này, Tiêu Hoằng cùng quân đoàn Bối La đã trở thành trụ cột của toàn chiến tuyến Tây Cương, bất luận là tâm lý hay trên chiến đấu.
Tiêu Hoằng ở trong tàu Cụ Phong không biết phản ứng của mọi người ở chiến tuyến Tây Cương, ánh mắt chỉ liếc tin nhắn Tá Phu gửi tới, liền không để ý nữa, tập trung toàn bộ chú ý vào màn hình chính.
Hắn chú ý tới hình ảnh tiểu tổ Lôi Đình cùng liên đội hàng không số 3 gia nhập chiến trường chính, rõ ràng lần này quân đoàn Thiên Dực số 5 muốn dốc hết sức.
- Nếu đã thế, vậy thì đánh cho sảng khoái.
Tiêu Hoằng khẽ nói, cũng không vì chiếm được chút ưu thế nhỏ mà đắc ý, lớn tiếng ra lệnh:
- Thông báo tách 4 chiếc máy bay ném bom chiến lược, thả xuống Ma Văn khung máy móc, chiến hạm vận chuyển mở khoang thuyền cơ động, thả ra Khiêu Tao khung máy móc, hôm nay chúng ta nghiền ép quân cấp A!
Thoáng cái nhân số đột phá 8000 người! Làm người ta cảm giác 12 chiếc chiến hạm Ma Văn kia đã không còn mà chiến hạm Ma Văn nữa, mà là 12 cái máy chế tạo người!
Đồng thời binh lính quân đoàn Thiên Dực số 5 vốn còn chống đỡ được một chút, đã bắt đầu không chịu nổi.
Như thường nói, hổ dữ không chịu nổi đàn sói, tuy nói nhân số chỉ hơn 3000 người so với quân đoàn Vân Đoan lúc trước, nhưng mà trang bị của quân đoàn Bối La lại tốt hơn không biết bao nhiêu lần so với quân đoàn Vân Đoan.
Cảm giác trực quan nhất đó là mỗi binh lính Bối La như bọc một tầng giáp sắt, còn có chiến pháp bầy sói kỳ quái, theo nhân số tăng lên mà bắt đầu trở nên hung hãn.
Dẫn tới hậu quả trực tiếp là nhân số tử vong của quân đoàn Thiên Dực gia tăng kịch liệt, số người chết đã phá mốc 300, phía quân đoàn Bối La dù có chừng 800 người rời vòng chiến, nhưng được bảo vệ bởi chiến giáp Lược đoạt giả cứng cỏi, phần lớn vẫn còn sống.
Bởi vậy quân đoàn Bối La hoán đổi được, còn quân đoàn Thiên Dực số 5 rõ ràng bắt đầu rối loạn. Rối loạn này được thể hiện trực tiếp nhất là tần số tấn công giảm xuống, biến thành phòng thủ bị động.
Giữa bầu trời bắt đầu nhìn thấy cảnh tượng một binh lính quân đoàn Thiên Dực số 5 mở ra Ma Văn bảo hộ, 20 mấy binh lính Bối La thay nhau điên cuồng tấn công.
A Tư Mạc Đan ở phòng điều khiển chiến hạm vận chuyển, nhìn thấy hình ảnh vùng tầng trời thấp ở màn hình hay cửa sổ, khí thế dọa người trước đó đã trở thành lo sợ không yên.
Dựa theo tài liệu mà hắn nắm giữ trước đó, quân đoàn Bối La chỉ có hơn 2000 người, nhưng bây giờ con mắt nào cũng nhìn ra được cái này nào phải 2000 người, đã sắp lên tới cả vạn rồi!
Trước đó hắn nhận định khuyết điểm đầu tiên của quân đoàn Bối La là năng lực cá nhân không đủ, giờ có được chiến giáp Lược đoạt giả liền bù lại một mảng lớn, khuyết điểm chí mạng thứ hai là thiếu nhân số, cái này không cần nói nữa, 9000 người tuyệt đối là con số biến thái đối với một quân đoàn!
Quan trọng hơn là khí thế, từ đầu tới cuối quân đoàn Bối La căn bản không coi mình là phe ở thế yếu, càng không coi quân đoàn Thiên Dực số 5 là thần thoại không thể chiến thắng.
Nếu nói quân đoàn khác coi quân đoàn Thiên Dực số 5 là nữ thần, như vậy quân đoàn Bối La chỉ nhìn như thứ đê tiện, chỉ dùng để chà đạp!
Chẳng lẽ quân đoàn Thiên Dực số 5 thật sự phải rơi vào khổ chiến? A Tư Mạc Đan không thể tin được sẽ xảy ra chuyện như thế.
Trái lại ở trong văn phòng Tá Phu, có đến 8 nhân vật cấp Tướng quân nhìn thấy quân đoàn Bối La có thể ngăn cản được quân đoàn Thiên Dực số 5, không khỏi đứng lên, trong ánh mắt tràn đầy rung động không thể tin nổi.
Nhưng làm họ rung động hơn, đó là quân đoàn Bối La vẫn đang tiếp tục nhảy dù kinh người, giống như không có tận cùng. Chỉ một lúc, máy quét không ngừng nhảy số, đã lên tới cả vạn người!
- 10.000 người, trời ạ, đây.... đây là quân đoàn Bối La, hay là sư hàng không Bối La?
Một sĩ quan cấp Trung tướng rên rỉ.
- Càng khiến người ta khó tin, là quan tổng chỉ huy của bọn họ chỉ là một tiểu tử mới 20 tuổi.
Lại một Tướng quân than thở.
Trước đó hắn cũng xem tài liệu về quân đoàn Bối La, ban đầu chỉ là quân đoàn cấp C nhỏ bé không ai biết tới, nhưng sau khi được một người tên Tiêu Hoằng tiếp nhận, nhanh chóng trưởng thành tới mức độ mà bọn họ đang xem!
Đường đường là quân cấp A, chống lại trực diện, không chút hạ phong!
- 20 tuổi? 20 tuổi thì làm sao?
Tá Phu kinh hãi nhìn màn hình, bỗng nhiên cao giọng quát:
- Tướng quân Trịnh Hạo Hiên, lập tức truyền mệnh lệnh trực tiếp của ta, nếu Tiêu Hoằng có thể đánh ngang hàng với quân đoàn Thiên Dực số 5, ta lập tức thăng hắn lên Thiếu tướng, nắm giữ toàn bộ chiến tuyến Tây Cương!
Tắt tiếng!
Tá Phu vừa hô lên, những Tướng quân vốn đang cực độ khiếp sợ suýt nữa bị chấn động hôn mê.
20 tuổi, Thiếu tướng? Trời của ta ơi, vòng hào quang này nháy mắt quét qua cả Lạc Tuyết Ninh, quan trọng hơn là còn nắm giữ chiến tuyến Tây Cương, tuyệt đối là chức vụ quan trọng, hơi sơ ý một chút là sẽ tạo ra hậu quả cực kỳ nghiêm trọng.
- Tướng quân Tá Phu, ngài phải cân nhắc kỹ. Đúng thế, tuy rằng Tiêu Hoằng dũng mãnh, nhưng quá trẻ tuổi, nắm giữ chiến tuyến Tây Cương phải nên tìm người ổn trọng thì tốt hơn.
Đặng Chung Nhạc khuyên can.
- Trẻ tuổi thì sao chứ? Xúc động thì sao chứ? Cả quận Nam Du chính là vì đám lão già bảo thủ an nhàn mới biến thành cục diện bây giờ. Nếu quân đoàn Bối La của Tiêu Hoằng thật sự cản được quân đoàn Thiên Dực số 5, như vậy Tiêu Hoằng xứng với chức vị này!
Tá Phu mặt lạnh nói với những người xung quanh.
Thấy sắc mặt của Tá Phu, Trịnh Hạo Hiên không dám mở miệng nữa, chỉ phải ngoan ngoãn nghe theo. Hắn biết rõ nếu có người còn dám can gián Tá Phu, hắn sẽ nổi điên, nhẹ thì đánh văng ra ngoài, nặng thì trực tiếp xử tội chống lệnh.
Lúc này Tá Phu quay trở lại bàn làm việc, không rời mắt khỏi màn hình, nhưng tâm tình đã biến đổi rất lớn. Nếu vừa rồi hy vọng quân đoàn Bối La có thể chống chọi được, như vậy bây giờ đang hy vọng quân đoàn Bối La triển khai phản công điên cuồng!
Trên thực tế, nói từ một mật nào đó tính tình Tiêu Hoằng có rất nhiều chỗ tương tự với Tá Phu, đặc điểm rõ rệt nhất chính là cố chấp, một khi hạ lệnh thì tuyệt đối không cho người khác bắt bẻ, làm việc tuyệt đối quyết đoán.
Trải qua nửa giờ, quân đoàn Bối La mới coi như nhảy dù xong, nhân số đột phá quá vạn người, tụ tập giữa không trung, vây công binh lính Thiên Dực.
Trái lại quân đoàn Thiên Dực số 5 rõ ràng là phe đánh chặn, nhưng lúc này lại có cảm giác như lọt vào bị động.
Nhân số quân đoàn Bối La thật quá đông, còn quân đoàn Thiên Dực số 5 đã trở thành nỏ mạnh hết đà.
Nhìn lại A Tư Mạc Đan trong phòng điều khiển chiến hạm vận tải, lúc này thật là đứng ngồi không yên. Hắn nằm mơ cũng không ngờ chặn đánh binh lính Bối La giống như chọc tổ ong vò vẽ, lập tức có nhiều "ong mật" tràn ra như thế.
Nghĩ tới tôn nghiêm của quân đoàn Thiên Dực số 5, đối mặt một cái quân cấp B bình thường thì tuyệt đối không thể lùi bước, nhưng trước mắt ở trong cục diện cực kỳ bất lợi như thế này, còn cứng đấu cứng nữa sẽ có hậu quả rất thảm thiết.
Quân đoàn Bối La có thể đổi quân được, nhưng quân đoàn Thiên Dực số 5 không đổi nổi.
- Tất cả binh lính quân đoàn Thiên Dực số 5, nhanh chóng chui vào rừng rậm, tiến hành đánh du kích! Mặt khác thông báo tiểu đội Lôi Đình, cùng liên đội hàng không số 3, số 4, bỏ qua không kích cùng phòng ngự địa điểm khác, toàn bộ gia nhập chiến trường, chống lại quân đoàn Bối La!
Tuy rằng rất không tình nguyện, A Tư Mạc Đan vẫn phải đưa ra mệnh lệnh.
Về phần tiểu đội Lôi Đình, nhân số chỉ 20 người, nhưng toàn bộ có thực lực Ngự sư cấp ba, là tinh nhuệ trong tinh nhuệ của quân đoàn Thiên Dực số 5, trước kia vẫn đảm nhiệm nhiệm vụ bảo hộ quan chỉ huy, tuyệt đối không tùy tiện ra tay.
Mà một khi ra tay, đủ để chứng minh quân đoàn Thiên Dực số 5 đã lấy ra toàn bộ bản lĩnh!
Phải vận dụng tiểu đội Lôi Đình, quả thật là ngoài dự liệu của A Tư Mạc Đan.
Nhân viên ở chiến tuyến Tây Cương nhìn thấy quân đoàn Bối La dựa vào chiến pháp dũng mãnh khiến quân đoàn Thiên Dực số 5 bỏ qua chiến thuật ban đầu, bị quân đoàn Bối La áp chế xuống mặt đất, lúc này mọi người đều dại ra tại chỗ!
Hình ảnh này là điều họ không dám tưởng tượng.
Nhất là 3 đoàn trưởng vừa rút lui ,khi này nhìn thấy biểu diễn dũng mãnh của quân đoàn Bối La, trong lòng trăm mối ngổn ngang, kính nể, kích động, cùng tự giễu đan vào nhau.
Nhưng có một điều họ cảm nhận được, lúc này không có ai đáng tin cậy hơn Tiêu Hoằng, thậm chí lúc này có thể là chiến hữu với Tiêu Hoằng là rất may mắn.
Về phần đám người Cố Hoành Thần cùng Chu Bằng ở quận Nam Du, lúc này cũng ngây ngẩn, bọn họ chưa từng nghĩ tới chiến cuộc đột nhiên chuyển biến như vậy.
Có thể nói chiến đấu đánh tới mức này, đã làm mọi người mở rộng tầm mắt, quân đoàn Bối La được nhất trí cho là vật hy sinh, lại lấy được ưu thế ngắn ngủi.
Đây là chuyện tuyệt đối không thể tưởng tượng.
- Không... không lẽ quân đoàn Bối La thật... thật sự sẽ thắng?
Một nhân viên chiến tuyến Tây Cương lắp bắp nói, ngay cả chính hắn cũng không tin được.
- Quân đoàn Bối La cố lên, Tiêu tướng quân vạn tuế!
Ở trong khu công tác chiến tuyến Tây Cương, không biết là ai bỗng nhiên rống lên, đánh vỡ tĩnh lặng.
Tiếng hô này nhanh chóng lan tràn ra như bệnh dịch, lập tức tiếng hô "Tiêu tướng quân vạn tuế" bắt đầu lan ra khắp chiến tuyến Tây Cương!
Đồng thời, tình hình chiến đấu của quân đoàn Bối La cũng lập tức truyền vào tai những binh lính tiền tuyến Tây Cương, vốn đang hoảng sợ liền chiếm được chỗ dựa tinh thần, đang liên tục rút lui đã biến thành phòng thủ vững vàng!
Vào lúc này, Tiêu Hoằng cùng quân đoàn Bối La đã trở thành trụ cột của toàn chiến tuyến Tây Cương, bất luận là tâm lý hay trên chiến đấu.
Tiêu Hoằng ở trong tàu Cụ Phong không biết phản ứng của mọi người ở chiến tuyến Tây Cương, ánh mắt chỉ liếc tin nhắn Tá Phu gửi tới, liền không để ý nữa, tập trung toàn bộ chú ý vào màn hình chính.
Hắn chú ý tới hình ảnh tiểu tổ Lôi Đình cùng liên đội hàng không số 3 gia nhập chiến trường chính, rõ ràng lần này quân đoàn Thiên Dực số 5 muốn dốc hết sức.
- Nếu đã thế, vậy thì đánh cho sảng khoái.
Tiêu Hoằng khẽ nói, cũng không vì chiếm được chút ưu thế nhỏ mà đắc ý, lớn tiếng ra lệnh:
- Thông báo tách 4 chiếc máy bay ném bom chiến lược, thả xuống Ma Văn khung máy móc, chiến hạm vận chuyển mở khoang thuyền cơ động, thả ra Khiêu Tao khung máy móc, hôm nay chúng ta nghiền ép quân cấp A!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.