Ma Ngân

Chương 413: bầy sói (5)

Đình Vũ

11/07/2017

Tiêu Hoằng vừa ra lệnh, máy bay ném bom chiến lược cỡ lớn bám trên chiến hạm vận chuyển Ma Văn liền tách ra, bay vào vùng tầng trời thấp, đồng thời tầng đáy mở ra, tiếp theo xác định địa điểm đổ bộ.

So với thả lung tung theo đuổi khí thế trước kia, việc hạ cánh Ma Văn khung máy móc của quân đoàn Bối La đã trải qua an bài chiến thuật, 32 chiếc Ma Văn khung máy móc nhanh chóng được thả xuống theo phương thức vung lưới.

Cách nhau khoảng 500m, chia toàn bộ chiến trường chính thành những khu vực nhỏ, nếu binh lính quân đoàn Thiên Dực số 5 muốn vượt qua khu vực tiếp viện nhau, chắc chắn phải bị Ma Văn khung máy móc mạnh mẽ ngăn cản.

Đồng thời, binh lính Bối La gần đó có thể dựa vào Ma Văn khung máy móc.

Cùng lúc thả Ma Văn khung máy móc xuống còn có Khiêu Tao khung máy móc, mục đích của bọn họ là tranh cướp địa điểm chạm đất cho quân đoàn Bối La ở tầng trời thấp!

Chỉ 5 phút sau, Ma Văn khung máy móc cùng Khiêu Tao khung máy móc bố trí chính xác xong, chiến đấu rất nhanh nhạy.

32 chiếc Ma Văn khung máy móc sừng sững trong rừng rậm, hơn nữa lấy ra trọng pháo Kẻ Hủy Diệt bản cải tạo, trong lòng mọi người lại căng thẳng.

Lần cuối cùng quân đoàn Bối La ra trận, số lượng Ma Văn khung máy móc chỉ có 16 chiếc, không thể ngờ được bây giờ đã mở rộng lên gấp đôi.

Cùng với đó là Khiêu Tao khung máy móc dày đặc, số lượng đếm không hết.

Đối với Ma Văn khung máy móc, tuy rằng Tá Phu biết một chút, nhưng cũng chỉ xem lướt qua loại vũ khí chiến đấu hoàn toàn mới này. Nhìn thấy Ma Văn khung máy móc hoa lệ chia nhau rút vũ khí ra, sắc mặt Tá Phu bắt đầu tập trung hơn!

Đám người Trịnh Hạo Hiên cũng thế, bắt đầu nhìn không chớp mắt.

A Tư Mạc Đan ở chiến hạm vận chuyển sắc mặt bắt đầu khó coi, nếu quân đoàn Bối La giống như hắn tính trước, chỉ có mười mấy chiếc Ma Văn khung máy móc, hơn 2000 người, vậy thì bây giờ chiến đấu đã xong rồi.

Nhưng đủ mọi dấu hiệu trước mắt cho thấy, tình thế không đơn giản như vậy, mười mấy chiếc Ma Văn khung máy móc giờ đã thành mấy chục chiếc.

Quan trọng hơn là A Tư Mạc Đan từng trải trăm trận, kinh nghiệm phong phú, tự nhiên thấy được cách phân bố dạng lưới này là để chia cắt không gian, hạn chế sách lược đánh du kích của quân đoàn Thiên Dực số 5.

Bởi vì muốn đánh du kích, đầu tiên phải có tính cơ động, thứ hai là phải có đủ không gian!

Còn bây giờ, hai loại ưu thế này của quân đoàn Thiên Dực số 5 lại bị hạn chế hết, bởi vì A Tư Mạc Đan thấy được tốc độ hành động giữa rừng rậm của Khiêu Tao khung máy móc!

Trên trán A Tư Mạc Đan không khỏi toát mồ hôi, thần sắc khó coi chưa từng thấy đã bắt đầu xuất hiện trên mặt A Tư Mạc Đan.

Lúc này hắn mới chân chính thấy rõ thực lực của quân đoàn Bối La, biến thái hơn không biết bao nhiêu lần so với trong tư liệu, nhất là những trang bị mới lạ đa dạng.

Rõ ràng trận chiến này đã không dễ đánh như mong muốn, nhưng A Tư Mạc Đan còn chưa tới tình trạng bối rối.

- Các đơn vị chú ý, từ giờ trở đi không cần nóng lòng gấp rút, đóng vững đánh chắc, để cho quân đoàn Bối La biết rõ thực lực chân chính của chúng ta đáng sợ cỡ nào!

A Tư Mạc Đan dùng Ma Văn thông tin nhấn mạnh từng chữ, ngữ khí vững vàng không có chút bối rối.

Đây tố chất phải có của quan chỉ huy, tuyệt đối không thể để thuộc hạ cảm nhận được bản thân rối loạn.



A Tư Mạc Đan vừa tuyên bố mệnh lệnh, 32 chiếc Ma Văn khung máy móc đã ấn nút cơ pháo Kẻ Hủy Diệt về phía binh lính Thiên Dực chạy nhanh trong rừng cây!

Bùm bùm bùm bùm bùm....

Trong khoảng khắc, tiếng nổ dày đặc quanh quẩn trong rừng rậm, đạn năng lượng màu cam trực tiếp dập nát thân cây, ngã xuống từng mảng lớn.

Nhưng lúc này không thể không thừa nhận chỗ mạnh mẽ của binh lính Thiên Dực, đối mặt đạn năng lượng dày đặc, có thể trốn thì trốn, không né được thì lập tức mở ra màn phòng hộ Ma Văn, mạnh mẽ đỡ đòn của Ma Văn khung máy móc!

Nhưng Tiêu Hoằng ở phòng điều khiển cũng không thấy bất ngờ gì, nếu binh lính quân đoàn Thiên Dực số 5 dễ giết như thế, sẽ không được gọi là quân cấp A, lại càng sẽ không khiến chiến tuyến Tây Cương, cùng toàn bộ quận Nam Du chật vật như thế.

Mục đích chân chính của Tiêu Hoằng là lợi dụng Ma Văn khung máy móc cùng Khiêu Tao khung máy móc hạn chế quân đoàn Thiên Dực số 5, để binh lính Bối La đổ bộ thuận lợi, sáng tạo một hoàn cảnh tốt.

Nhìn toàn cục, xác định phần lớn binh lính Thiên Dực đã bị áp chế tạm thời, Tiêu Hoằng mới ra lệnh binh lính Bối La tiến vào rừng rậm, chấp hành kế hoạch hạt giống.

Binh lính Bối La nhận được lệnh của Tiêu Hoằng, lập tức từ tầng trời thấp đổ bộ xuống đất, lúc này tấn công từ binh lính Thiên Dực đã ít lại còn thiếu.

Bởi vậy dù có tổn thất, nhưng mọi chuyện coi như thuận lợi, tiếp đó binh lính Bối La lại lấy từ bên hông ra một loạt vật thể hình thoi, khởi động Ma Văn bên trong. Tiếp đó liền thấy vật thể hình thoi kéo dài ra, thành những đoạn dài, giống như những con nhộng, tiếp đó để xuống đất liền chui sâu xuống.

Đây là kỹ thuật rút ra từ Sa trùng, chẳng qua được cải tạo thành vũ khí cho mỗi binh lính, tên là xuyên sơn giáp.

Tiếp đó quân đoàn Thiên Dực số 5 liền hỗn chiến cùng quân đoàn Bối La ở trong rừng cây!

Về phần quân đoàn Bối La, đổ bộ xuống đất vẫn dùng chiến thuật bầy sói được huấn luyện trong quân doanh trước đó, dựa vào cản trở của Ma Văn khung máy móc cùng Khiêu Tao khung máy móc, tập trung ưu thế binh lực tuyệt đối thay nhau đánh thẳng vào binh lính quân đoàn Thiên Dực số 5 ở trong một mắt lưới.

Lực lượng cục bộ vẫn luôn duy trì ở tỷ lệ 1:10!

Rừng rậm rộng lớn lúc này biến thành luyện ngục trần gian, lửa đạn khắp nơi, tuy rằng hai bên có thương tích, nhưng lúc này quân đoàn Bối La mạnh mẽ đứng vững trước quân đoàn Thiên Dực số 5 không thể chiến thắng, hơn nữa mỗi một lần đều áp dụng phương thức chủ động tấn công.

Tiêu Hoằng cùng A Tư Mạc Đan ở trong phòng điều khiển cũng đang không ngừng điều chỉnh chiến thuật, so đấu trí tuệ.

Chiến đấu như thế bắt đầu từ sáng sớm đánh mãi tới trưa, nhưng quân đoàn Bối La vẫn áp chế chặt chẽ quân đoàn Thiên Dực số 5!

Cả chiến tuyến Tây Cương, thậm chí bao gồm cả mấy người Tá Phu lúc này cũng ngây ngốc.

Một đoàn quân từng là cấp C lại có thể đánh quân cấp A tới mức này, tuyệt đối làm cho người xem được mở rộng tầm mắt.

- Chẳng... chẳng lẽ chúng ta sẽ thắng hay sao? Vào lúc này quân đoàn Bối La thật sự sẽ sáng tạo kỳ tích... không, là thần thoại?

Trịnh Hạo Hiên nhìn màn hình, không khỏi hỏi.

Còn rất khó nói, nếu đợt tấn công đầu tiên là ra tay bất ngờ, như vậy tiếp theo sẽ hung ác hơn, bây giờ đang tiến vào chiến đấu giằng co tiêu hao, như vậy là đấu ý chí. Chẳng qua đánh tới lúc này, quân đoàn Bối La đã chứng minh được giá trị của mình.

Tá Phu cực kỳ bình tĩnh nói.



Trong lòng, đã tràn ngập tò mò với Tiêu Hoằng.

Bây giờ Tá Phu đã hạ quyết tâm, nếu Tiêu Hoằng có thể sống đến cuối cùng trong trận chiến này, như vậy người được chọn làm tổng chỉ huy chiến tuyến Tây Cương tuyệt đối phải là Tiêu Hoằng.

Hơn nữa Tá Phu cũng có ý muốn bồi dưỡng Tiêu Hoằng. Theo hắn thấy, Tiêu Hoằng tuyệt đối là nhân tài khó gặp, ở quận Nam Du toàn là Tướng quân đồ dỏm này, đúng là khó có được.

Ở trong Bộ tổng chỉ huy Hi Lạc Tinh, bởi vì lệch giờ, nơi này mới qua bình minh, đi vào buổi sáng.

Hà Long vừa thức dậy, sắc mặt đã tốt hơn nhiều, ngày hôm qua trước khi ngủ, hắn quan sát được quân đoàn Thiên Dực số 5 đột phá chiến tuyến Tây Cương, thẳng tới Hải Lam Tinh, đánh quân đoàn A Nhĩ Ba tơi bời tan tác!

Chỉ dựa theo cách đánh của quân đoàn Thiên Dực số 5, Hà Long dám khẳng định 10.000% là quân đoàn Bối La tuyệt đối không phải đối thủ của quân đoàn Thiên Dực số 5.

Rửa mặt xong. Hà Long mặc đồng phục Tướng quân rời phòng nghỉ, thẳng đến lầu chỉ huy.

- Án theo thời gian, bây giờ hẳn là quân đoàn Bối La đụng độ với quân đoàn Thiên Dực số 5 rồi.

Trên đường, Hà Long thì thào nói, hơn nữa bước nhanh hơn.

Nhưng Hà Long vừa mở cửa bộ chỉ huy, kết quả bất ngờ thấy 4-5 người cấp Tướng quân cùng mười mấy nhân viên đang hóa đá sững sờ.

Thậm chí không khí cũng đọng lại, làm người ta thấy khó thở, cả căn phòng lớn như thế chỉ nghe được âm thanh duy nhất là tiếng nổ ù ù vang ra từ màn hình.

- Rốt cuộc có chuyện gì?

Hà Long hỏi, bởi vì góc độ, tạm thời Hà Long còn không thấy được hình ảnh trên màn hình.

Trong sở chỉ huy không có một ai đáp lại, mọi người ngơ ngác nhìn màn hình.

Thấy phản ứng của mọi người, trong lòng Hà Long chợt đổi, mơ hồ cảm nhận được gì đó, nhất định đã xảy ra chuyện khiến người ta không thể tưởng tượng được.

Là quân đoàn Thiên Dực số 5 đưa ra thủ đoạn công kích khó tin gì?

Trong lòng Hà Long thầm nghĩ, tiếp theo bước vào trong sở chỉ huy, nhưng Hà Long vừa nhìn vào màn hình, toàn thân cũng cứng ngắc tại chỗ.

Ở trên màn hình chính, bên trong rừng rậm rộng lớn trên Hải Lam Tinh, quân đoàn Thiên Dực số 5 đang rơi vào khổ chiến, chống lại quân đoàn Vân Đoan. Khí thế nghiền nát mọi thứ trước kia đã không còn, ngược lại binh lính mặc chiến giáp kỳ dị thành quần kết đội thay nhau vây công quân đoàn Thiên Dực số 5!

Ở bầu trời, chiến đấu cơ Ma Văn hai bên đang giằng co nhau.

- Đó... đó là quân đội nào? Thánh điện kỵ sĩ đoàn cũng tới hay sao? Không thể nào!

Hà Long thấy hình ảnh này, không khỏi kinh hô.

Nhưng Hà Long mới nói xong, ánh mắt của hắn rơi xuống một màn hình khác, sắc mặt liền thay đổi, tràn ngập khó tin. Ở trên chiến hạm vận chuyển xa xa, chính là tàu Cụ Phong cùng với mười mấy chiếc chiến hạm vận chuyển, bên trên đóng dấu rõ ràng quân hiệu quân đoàn Bối La!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ma Ngân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook