Chương 746: Chỉ vì tham lam
Đình Vũ
09/09/2017
Bởi vì sử dụng Dược Văn trị bệnh, cộng thêm đã trở thành khoa học gia đỉnh cấp, trình độ điều trị của Tào Đông cũng không tệ, bởi vậy, đối với miệng vết thương có thể nói là phiền toái của Vương Quân, chỉ qua mười mấy phút liên hoàn toàn khép lại, lưu lại vết sẹo mờ nhạt.
Làm xong hết thảy chuyện này, Tào Đông không dừng lại lâu, liền đi trở lại phòng giam Tiêu Hoằng, ánh mắt lạnh như băng nhìn ngay Tiêu Hoằng:
- Hiện tại, mau nói mật mã cho ta biết! Nên nhớ kỹ kiên nhẫn của ta là có hạn, nếu không trước hết không hay ho chính là hai bằng hữu của ngươi kia!
- A!
Tiêu Hoằng khẽ cười một tiếng:
- Ngươi nghĩ rằng ta thật sự sẽ quan tâm tới bọn họ như vậy sao? Nếu không, ngươi cứ đi trước giết hai tên đó, rồi quay lại hỏi ta?
Nghe lời nói thoải mái mà tràn ngập khiêu khích của Tiêu Hoằng, Tào Đông không hề nhích động, hiện tại hắn hầu như đã cảm nhận được Tiêu Hoằng không đơn giản, vừa máu lạnh vừa ác độc.
- Ngươi không nên ép ta, nếu không, ta cam đoan ngươi không có trái cây ngon để ăn! Không nên rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!
Tào Đông nói, nhưng ít nhiều trong giọng điệu đã có phần mềm yếu, Tiêu Hoằng đã hoàn toàn nhóm lên ngọn lửa tham lam trong lòng hắn, dù có muốn dập tắt có thể nói vô cùng khó khăn.
- Mật mã một mười số 7, mật mã cấp hai không!
Tiêu Hoằng liếc nhìn Tào Đông một cái nhẹ giọng nói.
Lại nhìn Tào Đông, không có giằng co quá nhiều với Tiêu Hoằng, vội vàng xoay người đi ra ngoài đồng thời mệnh lệnh cho binh sĩ Cao Tương khóa cửa sắt phòng giam, nghiêm cấm bất kỳ ai nói chuyện với Tiêu Hoằng.
Lại nhìn Tào Đông, không có giằng co quá nhiều với Tiêu Hoằng, vội vàng xoay người đi ra ngoài đồng thời mệnh lệnh cho binh sĩ Cao Tương khóa cửa sắt phòng giam, nghiêm cấm bất kỳ ai nói chuyện với Tiêu Hoằng.
Điều này cũng không có gì đáng trách, Tiêu Hoằng là ai? Là đại kiêu hùng, đại ma đầu suýt nữa đã lật nhào Gia Đô liên hợp thể, người người đều úy kỵ, trái lại Tào Đông thì sao? Chỉ là một Dược sư, một khoa học gia có chút thành tựu trong giới Dược sư, không hơn không kém.
Tiếp theo sau nhìn theo Ma Văn Xa của Tào Đông rời đi, Tiêu Hoằng chộp tới mấy túm cỏ khô phủ trên người, rồi tự dỗ mình vào giấc ngủ.
❤T
ruyện Của Tui . net
Khác với Phạm Cương Tinh bốn mùa như mùa xuân, hiện giờ nam bán cầu đã đi vào đầu thu, thời tiết đã dần dần trở nên rét lạnh hơn lên.
“Loảng xoảng két!
Ba ngày sau, một tiếng kim loại mãnh liệt vang lên, phá vỡ bầu không khí buổi sáng sớm yên tĩnh và lười nhác.
Tiêu Hoằng ở bên trong phòng giam đặc chế, vừa mở choàng mắt liền nhìn thấy bảy tám gã nhân viên công tác một thân áo trắng, mang theo nhân ngẫu, đều “xoát xoát” đi thẳng vào phòng, thuần thục áp giải Tiêu Hoằng đi ra Ma Văn Xa của Sở thực nghiệm linh hồn.
Tiếp theo không nói bất kỳ một câu nào với Tiêu Hoằng, chở hắn chạy thẳng tới Sở thực nghiệm linh hồn.
Tiêu Hoằng đã hoàn toàn tìm hiểu được Tào Đông đến tột cũng là hạng người gì, nhìn thấy thế cũng không có mảy may kỳ quái hay kích động.
Đại khái chỉ qua hơn hai mươi phút đi đường, Tiêu Hoằng lại một lần nữa bị đưa đến phòng thí nghiệm, đồng thời dụng cụ Ma Văn cố định lại. Căn phòng này so với gian phòng trước đây có hơi nhỏ hẹp, nhưng lại càng thêm bí ẩn, ở một khu vực tương đối hẻo lánh của Sở thực nghiệm linh hồn.
Ngay lúc bảy tám gã nhân viên công tác lui ra ngoài, liền thấy Tào Đông đang chậm rãi đi vào. Lần này ánh mắt hắn cực độ lạnh lẽo, trong tay xách theo một cái hộp kim loại, cũng tiện tay đóng chặt cánh cửa kim loại rất nặng.
- Đầu tiên, ta muốn nói một chút lòng cảm tạ sự thủ tín của ngươi! Mật mã rất chính xác, ta đã lấy được 5 triệu kim tệ. Hiện tại bất kể ngươi có lấy ra 10 triệu kim tệ, hay 20 triệu kim tệ ta cũng sẽ không động tâm! Hiện tại diệt trừ ngươi triệt để mới là việc cấp bách nhất, về phần 6 triệu kim tệ này, coi như là cái giá phải trả
Ngươi tranh thủ được để sống thêm vài ngày như người bình thường!
Tào Đông nói xong, liền không chút do dự mở ra hộp kim loại, bên trong chính là nước thuốc rửa sạch linh hồn, cùng với mấy ống kim tiêm, đồng loạt bày ra trên bàn.
Tiếp theo Tào Đông không hề dừng lại lâu, liền lấy ra một lọ nước thuốc cho vào trong ống kim tiêm, trong lòng đã hạ định quyết tâm, dù bất kể là Tiêu Hoằng có nói gì đi nữa, cũng phải tiêm vào thân thể Tiêu Hoằng, mau chóng biến Tiêu Hoằng thành nhân ngẫu. Tiếp sau đó chính là hai tên bằng hữu của Tiêu Hoằng, phải toàn bộ giết người diệt khẩu.
Hiện giờ 6 triệu kim tệ kia đã thần không hay quỷ không biết trở thành vật trong hầu bao của Tào Đông, hơn nữa Tào Đông đã suy nghĩ kỹ càng, một khi an bài thỏa đáng sẽ rời bỏ công tác nơi này, rời xa quê hương tìm đến một địa phương không ai biết, hưởng thụ cuộc sống vinh hoa phú quý.
- Bác sĩ Tào Đông này! Cha mẹ ngươi khoẻ mạnh không? Còn có đứa con thể nào rồi?
Tiêu Hoằng nhìn Tào Đông vội vã cho nước thuốc vào ống tiêm, không vội không chậm hỏi, thật giống như bằng hữu nói chuyện phiếm với nhau.
- Cái này có liên quan gì với ngươi, ta cũng không muốn nghe ngươi nói gì nữa!
Tào Đông nói xong, liền cầm kim tiêm đi tới bên cạnh Tiêu Hoằng.
- Này, ta chỉ muốn nói cho ngươi biết, nếu ta biến thành nhân ngẫu, mất đi toàn bộ ý thức, thì ngươi cứ chờ nói lời vĩnh biệt với cha mẹ, vợ con ngươi đi! À! Đúng rồi! Còn có 6 triệu kim tệ của ngươi!
Tiêu Hoằng khẽ cười cười, giọng điệu thoải mái nói.
Bá!
Không sai biệt lắm ngay khoảnh khắc Tiêu Hoằng nói ra lời này, thân mình Tào Đông đột nhiên cứng đờ, kim tiêm chuẩn bị đâm vào thân thể Tiêu Hoằng, liền treo lơ lửng giữa không trung, sau đó hắn ngẩng đầu, lên tiếng hỏi:
- Lời này của ngươi là có ý gì?
- Có lẽ, thời điểm ngươi tìm đọc tư liệu của ta, cũng không có nhìn thấy, ta trước đây rốt cuộc là ai? Ta có thể nói cho ngươi biết, ngay ở mấy tháng trước, trong tay ta có được quân đội không chỉ một triệu quân, hai chiếc Ma Văn Mẫu Hạm loại hình lớn, Ma Văn chiến hạm mấy trăm chiếc, Vận Trung và Hắc Trạch Sâm bị chết, nói vậy hẳn ít nhiều ngươi cũng có nghe nói, đó là ta làm!
Tiêu Hoằng cười nói, chỉ có điều, giọng nói của Tiêu Hoằng lúc này đã trở nên rất rất lạnh.
Lại nhìn Tào Đông nghe nói như thế, sắc mặt trở nên một màu tái nhợt, sau lưng không biết từ đâu truyền đến một trận lạnh như băng, da đầu cũng bắt đầu run lên, hắn dường như dự cảm được chuyện gì.
- Xem ra bác sĩ Tào Đông học nhiều hiểu rộng, thật đúng là phiến diện mà! Ngươi học cao như vậy, mà ngay cả địa lý giữa các tinh cũng không có hoàn toàn nắm giữ. Thật đúng là con mọt sách! Ngươi có thể nhìn lại xem rốt cuộc Thủy Tinh Tinh cách gần Cách La Tác Tinh bao nhiêu? Chỉ có bốn tiếng hành trình, vậy mà vợ ngươi phải sau năm ngày mới thông báo cho ngươi đã lấy được tiền, ngươi không cảm thấy rất kỳ quái sao?
Tiêu Hoằng tiếp theo nhẹ giọng nói.
- Ngươi rốt cuộc muốn nói gì?
Sắc mặt Tào Đông đã trở nên xanh mét, lên tiếng hỏi. Trong mơ hồ, hắn dường như cũng cảm nhận được không ổn.
- Dựa theo thời gian suy tính, vợ của ngươi từ bốn ngày trước đã bị người của ta bắt giữ, hẳn là ở trước cửa Hãng trữ kim Xuyên Kỳ. Tiếp theo người của ta sẽ từ miệng vợ ngươi, biết được chỗ ở của cha mẹ và con của ngươi, đồng loạt bắt giữ. Còn có 6 triệu kim tệ của ngươi, nếu hiện tại ta biến thành nhân ngẫu, như vậy ngươi cứ nói lời từ biệt với bọn họ, tính cả tiền của ngươi đi!
Tiêu Hoằng cười nói.
- Tên khốn! Ma quỷ!
Tào Đông nghe nói như thế, ánh mắt đột nhiên phát ra hung quang giống như dã thú, chụp lấy cổ áo Tiêu Hoằng, cố kéo Tiêu Hoằng đến trước mặt mình, sắc mặt bắt đầu trở nên vô cùng dữ tợn.
- Nếu ta là ngươi, ta sẽ học bình tĩnh một chút, đồng thời buông ta ra!
Tiêu Hoằng nheo mắt nhìn, dùng một loại giọng điệu uy hiếp nói.
Thấy ánh mắt của Tiêu Hoằng kia nhìn thẳng vào mình, trong lúc nhất thời Tào Đông lại có một loại cảm giác khiếp sợ. Tuy rằng không tình nguyện, nhưng vẫn từng chút từng chút một buông tay ra. Sau đó không hề dừng lại lâu, trực tiếp gửi đi lời kêu gọi cho vợ của mình. Thế nhưng kết quả thu được là không có người tiếp nghe.
Ngay sau đó, Tào Đông lại gửi đi lời kêu gọi mẫu thân của mình.
Sau một lát, tiếp nối liên lạc nhưng nhìn thấy cũng không phải là hình dáng của người thân, mà lộ ra bộ mặt của Ngả Nhĩ Văn ở trước mặt Tào Đông. Không đợi Tào Đông lên tiếng, liền lập tức cắt liên lạc.
Hình ảnh như vậy dường như đã đủ để chứng mình cảnh ngộ của cả nhà Tào Đông. Tào Đông không kìm được buông Ma Văn thông tin, cả người mềm nhũn ngồi phịch xuống ghế kim loại, hai mắt trợn lớn, trong lòng lại rét lạnh từng đợt.
Giờ khắc này, dường như hắn đã hoàn toàn hiểu rõ, Tiêu Hoằng chính là dùng số kim tệ kếch xù đó, từng chút từng chút dụ dỗ hắn mắc câu, trở thành con mồi của Tiêu Hoằng.
Chỉ có điều là không nghĩ tới, Tiêu Hoằng đã rơi vào tình cảnh như vậy, mà còn có thể ra tay thực ngoan độc.
- Nói cho ta biết, ta phải làm thế nào mới có thể đoàn tụ với người nhà của ta?
Ước chừng trôi qua mười mấy phút, Tào Đông mới ngẩng đâu hỏi Tiêu Hoằng, thanh âm khàn khàn, cả người đã hoàn toàn mềm xuống.
- Chờ tới lúc ta lấy lại được tự do, ngươi có thể gặp lại người nhà, mà còn có nhiều tiền!
Tiêu Hoằng nói với giọng điệu thoải mái.
- Làm sao ta tin được lời của ngươi?
Tào Đông vô cùng cẩn thận hỏi, chính cái gọi là ngã một lần mới khôn ra.
- Ngươi có thể lựa chọn không tin mà!
Tiêu Hoằng cười cười, đáp lại:
- Hiện tại, ngươi có thể mở ra trang bị cố định cho ta! Nếu ngươi còn muốn nhìn thấy lại cha mẹ vợ con thì hãy ngoan ngoãn nghe lời ta!
Nghe Tiêu Hoằng nói như vậy, tâm lý của Tào Đông hầu như đã bị Tiêu Hoằng giẫm lên mất sạch! Đúng vậy, hắn có quyền lựa chọn không tin, nhưng vậy thì có thể làm gì chứ?
Bất đắc dĩ chỉ phải ngoan ngoãn tiến lên, cởi bỏ toàn bộ trang bị cố định trên người Tiêu Hoằng.
- Vậy là đúng rồi!
Tiêu Hoằng đứng lên, nhẹ nhàng ôm bả vai Tào Đông, dịu dàng nói:
- Trong vòng một ngày, đem toàn bộ tư liệu về trại tập trung Tín Nghĩa, cùng với toàn bộ tư liệu Thiên Tế Tinh giao cho ta, mặt khác ta còn cần có biện pháp nào đó để thường xuyên liên hệ với ngươi, hiện tại ta muốn đi tới phòng theo dõi!
Nói xong, Tiêu Hoằng liền từ trong hộp kim loại của Tào Đông lấy ra một lọ nước thuốc màu xanh biếc, cho vào bên trong túi áo, tay kia thì vịn cánh tay Tào Đông đi tới cửa, đồng thời nắm ngón tay của Tào Đông ấn ấn trên Ma Văn cánh cửa mấy cái.
Ngay sau đó, cánh cửa kim loại liền chậm rãi mở ra, đồng thời Tiêu Hoằng cũng bày ra một bộ dáng uể oải đứng ở bên cạnh Tào Đông.
Ngay lúc cửa kim loại hoàn toàn mở ra, nhân viên công tác cũng đồng loạt ào tới, giữ lấy Tiêu Hoằng tiếp theo dời ánh mắt nhìn Tào Đông, chờ lệnh.
- Đưa hắn vào phòng theo dõi xa hoa, cho ưu đãi!
Tào Đông cố lấy lại tinh thần, ra lệnh cho nhân viên công tác.
Nghe Tào Đông phân phó, mấy tên nhân viên công tác liền khẽ cúi người chào Tào Đông rồi mang theo Tiêu Hoằng rời đi.
Lại nhìn Tào Đông nhìn theo Tiêu Hoằng bị mang đi khuất dạng, hắn mới quay vào ngồi trên chiếc ghế kim loại, ve mặt đầy suy sụp, đồng thời dùng sức vò vò đầu tóc của mình. Hiện tại Tào Đòng có thể cảm nhận được rõ ràng, Tiêu Hoằng đã từng chút một đưa hắn lên Thiên đường, sau đó lại mạnh mẽ kéo hắn xuống Địa ngục, hết thảy hết thảy đều chính vì lòng tham lam vĩnh viễn không thể tránh khỏi của nhân loại.
Làm xong hết thảy chuyện này, Tào Đông không dừng lại lâu, liền đi trở lại phòng giam Tiêu Hoằng, ánh mắt lạnh như băng nhìn ngay Tiêu Hoằng:
- Hiện tại, mau nói mật mã cho ta biết! Nên nhớ kỹ kiên nhẫn của ta là có hạn, nếu không trước hết không hay ho chính là hai bằng hữu của ngươi kia!
- A!
Tiêu Hoằng khẽ cười một tiếng:
- Ngươi nghĩ rằng ta thật sự sẽ quan tâm tới bọn họ như vậy sao? Nếu không, ngươi cứ đi trước giết hai tên đó, rồi quay lại hỏi ta?
Nghe lời nói thoải mái mà tràn ngập khiêu khích của Tiêu Hoằng, Tào Đông không hề nhích động, hiện tại hắn hầu như đã cảm nhận được Tiêu Hoằng không đơn giản, vừa máu lạnh vừa ác độc.
- Ngươi không nên ép ta, nếu không, ta cam đoan ngươi không có trái cây ngon để ăn! Không nên rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!
Tào Đông nói, nhưng ít nhiều trong giọng điệu đã có phần mềm yếu, Tiêu Hoằng đã hoàn toàn nhóm lên ngọn lửa tham lam trong lòng hắn, dù có muốn dập tắt có thể nói vô cùng khó khăn.
- Mật mã một mười số 7, mật mã cấp hai không!
Tiêu Hoằng liếc nhìn Tào Đông một cái nhẹ giọng nói.
Lại nhìn Tào Đông, không có giằng co quá nhiều với Tiêu Hoằng, vội vàng xoay người đi ra ngoài đồng thời mệnh lệnh cho binh sĩ Cao Tương khóa cửa sắt phòng giam, nghiêm cấm bất kỳ ai nói chuyện với Tiêu Hoằng.
Lại nhìn Tào Đông, không có giằng co quá nhiều với Tiêu Hoằng, vội vàng xoay người đi ra ngoài đồng thời mệnh lệnh cho binh sĩ Cao Tương khóa cửa sắt phòng giam, nghiêm cấm bất kỳ ai nói chuyện với Tiêu Hoằng.
Điều này cũng không có gì đáng trách, Tiêu Hoằng là ai? Là đại kiêu hùng, đại ma đầu suýt nữa đã lật nhào Gia Đô liên hợp thể, người người đều úy kỵ, trái lại Tào Đông thì sao? Chỉ là một Dược sư, một khoa học gia có chút thành tựu trong giới Dược sư, không hơn không kém.
Tiếp theo sau nhìn theo Ma Văn Xa của Tào Đông rời đi, Tiêu Hoằng chộp tới mấy túm cỏ khô phủ trên người, rồi tự dỗ mình vào giấc ngủ.
❤T
ruyện Của Tui . net
Khác với Phạm Cương Tinh bốn mùa như mùa xuân, hiện giờ nam bán cầu đã đi vào đầu thu, thời tiết đã dần dần trở nên rét lạnh hơn lên.
“Loảng xoảng két!
Ba ngày sau, một tiếng kim loại mãnh liệt vang lên, phá vỡ bầu không khí buổi sáng sớm yên tĩnh và lười nhác.
Tiêu Hoằng ở bên trong phòng giam đặc chế, vừa mở choàng mắt liền nhìn thấy bảy tám gã nhân viên công tác một thân áo trắng, mang theo nhân ngẫu, đều “xoát xoát” đi thẳng vào phòng, thuần thục áp giải Tiêu Hoằng đi ra Ma Văn Xa của Sở thực nghiệm linh hồn.
Tiếp theo không nói bất kỳ một câu nào với Tiêu Hoằng, chở hắn chạy thẳng tới Sở thực nghiệm linh hồn.
Tiêu Hoằng đã hoàn toàn tìm hiểu được Tào Đông đến tột cũng là hạng người gì, nhìn thấy thế cũng không có mảy may kỳ quái hay kích động.
Đại khái chỉ qua hơn hai mươi phút đi đường, Tiêu Hoằng lại một lần nữa bị đưa đến phòng thí nghiệm, đồng thời dụng cụ Ma Văn cố định lại. Căn phòng này so với gian phòng trước đây có hơi nhỏ hẹp, nhưng lại càng thêm bí ẩn, ở một khu vực tương đối hẻo lánh của Sở thực nghiệm linh hồn.
Ngay lúc bảy tám gã nhân viên công tác lui ra ngoài, liền thấy Tào Đông đang chậm rãi đi vào. Lần này ánh mắt hắn cực độ lạnh lẽo, trong tay xách theo một cái hộp kim loại, cũng tiện tay đóng chặt cánh cửa kim loại rất nặng.
- Đầu tiên, ta muốn nói một chút lòng cảm tạ sự thủ tín của ngươi! Mật mã rất chính xác, ta đã lấy được 5 triệu kim tệ. Hiện tại bất kể ngươi có lấy ra 10 triệu kim tệ, hay 20 triệu kim tệ ta cũng sẽ không động tâm! Hiện tại diệt trừ ngươi triệt để mới là việc cấp bách nhất, về phần 6 triệu kim tệ này, coi như là cái giá phải trả
Ngươi tranh thủ được để sống thêm vài ngày như người bình thường!
Tào Đông nói xong, liền không chút do dự mở ra hộp kim loại, bên trong chính là nước thuốc rửa sạch linh hồn, cùng với mấy ống kim tiêm, đồng loạt bày ra trên bàn.
Tiếp theo Tào Đông không hề dừng lại lâu, liền lấy ra một lọ nước thuốc cho vào trong ống kim tiêm, trong lòng đã hạ định quyết tâm, dù bất kể là Tiêu Hoằng có nói gì đi nữa, cũng phải tiêm vào thân thể Tiêu Hoằng, mau chóng biến Tiêu Hoằng thành nhân ngẫu. Tiếp sau đó chính là hai tên bằng hữu của Tiêu Hoằng, phải toàn bộ giết người diệt khẩu.
Hiện giờ 6 triệu kim tệ kia đã thần không hay quỷ không biết trở thành vật trong hầu bao của Tào Đông, hơn nữa Tào Đông đã suy nghĩ kỹ càng, một khi an bài thỏa đáng sẽ rời bỏ công tác nơi này, rời xa quê hương tìm đến một địa phương không ai biết, hưởng thụ cuộc sống vinh hoa phú quý.
- Bác sĩ Tào Đông này! Cha mẹ ngươi khoẻ mạnh không? Còn có đứa con thể nào rồi?
Tiêu Hoằng nhìn Tào Đông vội vã cho nước thuốc vào ống tiêm, không vội không chậm hỏi, thật giống như bằng hữu nói chuyện phiếm với nhau.
- Cái này có liên quan gì với ngươi, ta cũng không muốn nghe ngươi nói gì nữa!
Tào Đông nói xong, liền cầm kim tiêm đi tới bên cạnh Tiêu Hoằng.
- Này, ta chỉ muốn nói cho ngươi biết, nếu ta biến thành nhân ngẫu, mất đi toàn bộ ý thức, thì ngươi cứ chờ nói lời vĩnh biệt với cha mẹ, vợ con ngươi đi! À! Đúng rồi! Còn có 6 triệu kim tệ của ngươi!
Tiêu Hoằng khẽ cười cười, giọng điệu thoải mái nói.
Bá!
Không sai biệt lắm ngay khoảnh khắc Tiêu Hoằng nói ra lời này, thân mình Tào Đông đột nhiên cứng đờ, kim tiêm chuẩn bị đâm vào thân thể Tiêu Hoằng, liền treo lơ lửng giữa không trung, sau đó hắn ngẩng đầu, lên tiếng hỏi:
- Lời này của ngươi là có ý gì?
- Có lẽ, thời điểm ngươi tìm đọc tư liệu của ta, cũng không có nhìn thấy, ta trước đây rốt cuộc là ai? Ta có thể nói cho ngươi biết, ngay ở mấy tháng trước, trong tay ta có được quân đội không chỉ một triệu quân, hai chiếc Ma Văn Mẫu Hạm loại hình lớn, Ma Văn chiến hạm mấy trăm chiếc, Vận Trung và Hắc Trạch Sâm bị chết, nói vậy hẳn ít nhiều ngươi cũng có nghe nói, đó là ta làm!
Tiêu Hoằng cười nói, chỉ có điều, giọng nói của Tiêu Hoằng lúc này đã trở nên rất rất lạnh.
Lại nhìn Tào Đông nghe nói như thế, sắc mặt trở nên một màu tái nhợt, sau lưng không biết từ đâu truyền đến một trận lạnh như băng, da đầu cũng bắt đầu run lên, hắn dường như dự cảm được chuyện gì.
- Xem ra bác sĩ Tào Đông học nhiều hiểu rộng, thật đúng là phiến diện mà! Ngươi học cao như vậy, mà ngay cả địa lý giữa các tinh cũng không có hoàn toàn nắm giữ. Thật đúng là con mọt sách! Ngươi có thể nhìn lại xem rốt cuộc Thủy Tinh Tinh cách gần Cách La Tác Tinh bao nhiêu? Chỉ có bốn tiếng hành trình, vậy mà vợ ngươi phải sau năm ngày mới thông báo cho ngươi đã lấy được tiền, ngươi không cảm thấy rất kỳ quái sao?
Tiêu Hoằng tiếp theo nhẹ giọng nói.
- Ngươi rốt cuộc muốn nói gì?
Sắc mặt Tào Đông đã trở nên xanh mét, lên tiếng hỏi. Trong mơ hồ, hắn dường như cũng cảm nhận được không ổn.
- Dựa theo thời gian suy tính, vợ của ngươi từ bốn ngày trước đã bị người của ta bắt giữ, hẳn là ở trước cửa Hãng trữ kim Xuyên Kỳ. Tiếp theo người của ta sẽ từ miệng vợ ngươi, biết được chỗ ở của cha mẹ và con của ngươi, đồng loạt bắt giữ. Còn có 6 triệu kim tệ của ngươi, nếu hiện tại ta biến thành nhân ngẫu, như vậy ngươi cứ nói lời từ biệt với bọn họ, tính cả tiền của ngươi đi!
Tiêu Hoằng cười nói.
- Tên khốn! Ma quỷ!
Tào Đông nghe nói như thế, ánh mắt đột nhiên phát ra hung quang giống như dã thú, chụp lấy cổ áo Tiêu Hoằng, cố kéo Tiêu Hoằng đến trước mặt mình, sắc mặt bắt đầu trở nên vô cùng dữ tợn.
- Nếu ta là ngươi, ta sẽ học bình tĩnh một chút, đồng thời buông ta ra!
Tiêu Hoằng nheo mắt nhìn, dùng một loại giọng điệu uy hiếp nói.
Thấy ánh mắt của Tiêu Hoằng kia nhìn thẳng vào mình, trong lúc nhất thời Tào Đông lại có một loại cảm giác khiếp sợ. Tuy rằng không tình nguyện, nhưng vẫn từng chút từng chút một buông tay ra. Sau đó không hề dừng lại lâu, trực tiếp gửi đi lời kêu gọi cho vợ của mình. Thế nhưng kết quả thu được là không có người tiếp nghe.
Ngay sau đó, Tào Đông lại gửi đi lời kêu gọi mẫu thân của mình.
Sau một lát, tiếp nối liên lạc nhưng nhìn thấy cũng không phải là hình dáng của người thân, mà lộ ra bộ mặt của Ngả Nhĩ Văn ở trước mặt Tào Đông. Không đợi Tào Đông lên tiếng, liền lập tức cắt liên lạc.
Hình ảnh như vậy dường như đã đủ để chứng mình cảnh ngộ của cả nhà Tào Đông. Tào Đông không kìm được buông Ma Văn thông tin, cả người mềm nhũn ngồi phịch xuống ghế kim loại, hai mắt trợn lớn, trong lòng lại rét lạnh từng đợt.
Giờ khắc này, dường như hắn đã hoàn toàn hiểu rõ, Tiêu Hoằng chính là dùng số kim tệ kếch xù đó, từng chút từng chút dụ dỗ hắn mắc câu, trở thành con mồi của Tiêu Hoằng.
Chỉ có điều là không nghĩ tới, Tiêu Hoằng đã rơi vào tình cảnh như vậy, mà còn có thể ra tay thực ngoan độc.
- Nói cho ta biết, ta phải làm thế nào mới có thể đoàn tụ với người nhà của ta?
Ước chừng trôi qua mười mấy phút, Tào Đông mới ngẩng đâu hỏi Tiêu Hoằng, thanh âm khàn khàn, cả người đã hoàn toàn mềm xuống.
- Chờ tới lúc ta lấy lại được tự do, ngươi có thể gặp lại người nhà, mà còn có nhiều tiền!
Tiêu Hoằng nói với giọng điệu thoải mái.
- Làm sao ta tin được lời của ngươi?
Tào Đông vô cùng cẩn thận hỏi, chính cái gọi là ngã một lần mới khôn ra.
- Ngươi có thể lựa chọn không tin mà!
Tiêu Hoằng cười cười, đáp lại:
- Hiện tại, ngươi có thể mở ra trang bị cố định cho ta! Nếu ngươi còn muốn nhìn thấy lại cha mẹ vợ con thì hãy ngoan ngoãn nghe lời ta!
Nghe Tiêu Hoằng nói như vậy, tâm lý của Tào Đông hầu như đã bị Tiêu Hoằng giẫm lên mất sạch! Đúng vậy, hắn có quyền lựa chọn không tin, nhưng vậy thì có thể làm gì chứ?
Bất đắc dĩ chỉ phải ngoan ngoãn tiến lên, cởi bỏ toàn bộ trang bị cố định trên người Tiêu Hoằng.
- Vậy là đúng rồi!
Tiêu Hoằng đứng lên, nhẹ nhàng ôm bả vai Tào Đông, dịu dàng nói:
- Trong vòng một ngày, đem toàn bộ tư liệu về trại tập trung Tín Nghĩa, cùng với toàn bộ tư liệu Thiên Tế Tinh giao cho ta, mặt khác ta còn cần có biện pháp nào đó để thường xuyên liên hệ với ngươi, hiện tại ta muốn đi tới phòng theo dõi!
Nói xong, Tiêu Hoằng liền từ trong hộp kim loại của Tào Đông lấy ra một lọ nước thuốc màu xanh biếc, cho vào bên trong túi áo, tay kia thì vịn cánh tay Tào Đông đi tới cửa, đồng thời nắm ngón tay của Tào Đông ấn ấn trên Ma Văn cánh cửa mấy cái.
Ngay sau đó, cánh cửa kim loại liền chậm rãi mở ra, đồng thời Tiêu Hoằng cũng bày ra một bộ dáng uể oải đứng ở bên cạnh Tào Đông.
Ngay lúc cửa kim loại hoàn toàn mở ra, nhân viên công tác cũng đồng loạt ào tới, giữ lấy Tiêu Hoằng tiếp theo dời ánh mắt nhìn Tào Đông, chờ lệnh.
- Đưa hắn vào phòng theo dõi xa hoa, cho ưu đãi!
Tào Đông cố lấy lại tinh thần, ra lệnh cho nhân viên công tác.
Nghe Tào Đông phân phó, mấy tên nhân viên công tác liền khẽ cúi người chào Tào Đông rồi mang theo Tiêu Hoằng rời đi.
Lại nhìn Tào Đông nhìn theo Tiêu Hoằng bị mang đi khuất dạng, hắn mới quay vào ngồi trên chiếc ghế kim loại, ve mặt đầy suy sụp, đồng thời dùng sức vò vò đầu tóc của mình. Hiện tại Tào Đòng có thể cảm nhận được rõ ràng, Tiêu Hoằng đã từng chút một đưa hắn lên Thiên đường, sau đó lại mạnh mẽ kéo hắn xuống Địa ngục, hết thảy hết thảy đều chính vì lòng tham lam vĩnh viễn không thể tránh khỏi của nhân loại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.