Ma Ngân

Chương 468: di chỉ

Đình Vũ

19/07/2017

Đối diện với những binh sĩ Bối La này, Tiêu Hoằng cũng chào lại theo nghi thức quân đội, sau đó liền ý bảo bọn họ tự đi làm việc.

Rất nhanh., hơn một trăm binh sĩ Bối La cùng lúc ngồi xuống, dựa theo dặn dò lúc trước của Nặc Lâm, uống xong một ngụm máu Kim quan điêu, liền ngồi xếp bằng trên Hắc tinh sa, tiến hành tu luyện.

So với Tiêu Hoằng có cấp bậc Ngự Sư, những binh sĩ cấp Ngự Giả này dưới tác dụng của Hắc tinh sa và máu Kim quan điêu, thi tốc độ tăng lên Ngự lực còn nhanh hơn vài lần.

Sau ba giờ thi bọn họ đã tăng lên suốt một cấp, ngày mai liền có thể trở thành Chuẩn Ngự Sư, sau một tuần thì phỏng chừng có thể đạt tới Ngự Sư cấp một.

Đương nhiên, bởi vì nhân số khá đông, máu Kim quan điêu mà bọn họ đạt được, trên cơ bản thì cũng chỉ đủ uống từ ba đến năm ngụm, nhưng bằng này cũng cũng đủ để cho bọn họ đạt tới trình độ Ngự Sư cấp một, tối thiểu có thể đạt tới cấp bậc Ngự lực thấp nhất theo yêu cầu cua Thích Khách Mình.

Kể từ đó, điều này dường như cũng có nghĩa là không lâu sau, trong tay Tiêu Hoằng sẽ nắm giữ một đội quân tuyệt đối biến thái, 1200 người thi thấp nhất cũng là Ngự Sư cấp một, đại bộ phận đều là Ngự Sư cấp hai, cấp ba. Như vậy thì sức chiến đấu của đội quân này thế nào, không cần nói cũng biết!

Chỉ tính riêng về chất lượng ngũ đội thì bọn họ thậm chí còn cao hơn cả quân đoàn Thiên Dực số 5.

Thấy tất cả binh sĩ Bối La tu luyện đều thuận lợi, binh sĩ chuẩn bị rèn luyện Ngự lực, dưới sự chỉ đạo của Nặc Lâm, thì đều đi lên bãi đá rèn luyện Ngự lực, Tiêu Hoằng cũng không ở trong này quá nhiều, hắn khu động Lưu Văn, quay về Mặc Hoàng Thành.

Điều khiển Lưu Văn quay về trong đại sảnh, lúc này Tiểu Hoằng liền nhìn thấy một thanh nỏ tay mà Tiêu Hoằng thiết kế ra đã ngay ngắn nằm trên một số giá gỗ.

Chê tạo vô cùng tinh tế, toàn bộ đều dựa theo đồ họa thiết kế của Tiêu Hoằng mà chế tạo ra, ước chừng có hơn hai mươi chiếc, trên giá còn có từng bó mũi tên bằng cương đinh, trên mỗi một căn mũi tên đều có móc câu, khi đâm vào thì sẽ rất khó nhổ ra được.

cầm một thanh nỏ hợp kim Vi Mễ trong đó, khởi động cơ quan cố định, toàn bộ chiếc nỏ được chế tạo khép kín, trong nháy mắt đã biến thành một vật thể hình trụ, vô cùng dễ dàng cho việc mang theo. Cánh tay Tiêu Hoằng khẽ vung lên, “rầm” một tiếng, nỏ hợp kim Vi Mễ trong nháy mắt đã mở ra, tự động nhằm vào mục Tiêu, hình thành một thanh nỏ tay dài hơn một thước, ít nhiều cũng có chút nặng, nhưng đối với cấp bậc Ngự Sư mà nói, thì chút sức nặng như vậy cũng chẳng là gì cả.

Ngay tại Tiêu Hoằng đang đánh giá hợp kim Vi Mễ nỏ tay và các Khí Văn trên bề mặt của nó, bỗng nhiên Ngả Nhĩ Văn chạy tới, trong tay ôm một hộp gỗ vô cùng tinh xảo, bên trong được đặt Ma Văn nỏ chuyên dụng của Đại trưởng giả, tên là “Xuyên Vân”.

- Tiêu đại nhân, Đại trưởng giả nghe nói ngài muốn chế tác Ma Văn nỏ tay, đặc biệt đưa Ma Văn nỏ Xuyên Vân của người tới đây, hy vọng Ma Vãn trên bề mặt có thể giúp cho ngài tham khảo một chút.

Ngả Nhĩ Văn nhẹ giọng nói, liền cầm hộp gỗ tinh xảo trong tay giao cho Tiêu Hoằng.

Hơi mở ra hộp gỗ, nhìn thấy Ma Văn nỏ Xuyên Vân của Đại trưởng giả im lặng năm bên trong, trên mặt Tiêu Hoằng lập tức hiện lên một chút mừng rỡ.

Đây là Khí Văn cấp bậc Ngự Hồn a, nếu có thể cẩn thận nghiên cứu một phen, đối với trình độ chế văn của Tiêu Hoằng thì tuyệt đối sẽ có một lần đề cao hiếm thấy, nhất là nhãn giới được mở rộng ra.

- Mặt khác, Đại trưởng giả còn để ta nói cho ngài, đây là di chỉ của Cáp Thụy Sâm, ngài có thể nhìn một chút xem Cáp Thụy Sâm chế văn như thế nào, hy vọng có thể có chút dẫn dắt cho ngài.

Ngả Nhĩ Văn tiếp tục nói với Tiêu Hoằng.

Nghe vậy, trong lòng Tiêu Họàng lập tức trở nên khẩn trương, trên mặt rõ ràng có thể nhìn thấy một chút vẻ hồng nhuận, không hề nghi ngờ, di chỉ của Cáp Thụy



Sâm đối với Tiêu Hoằng mà nói, thì có trợ giúp cực lớn, Tiêu Hoằng đã sớm tràn ngập tò mò với mọi thứ về Cáp Thụy Sâm rồi.

Chuỗi trang sức Hoàng Ky trên cổ của hắn cũng là di chỉ của Cáp Thụy Sâm, chỉ tiếc việc nghiên cứu nó lại quá mức phiến diện, hiện tại Ma Văn nỏ Xuyên Vân này, không thể nghi ngờ gì, đối với việc Tiêu Hoằng nghiên cứu phong cách chế văn của Cáp Thụy Sâm, cùng có trợ giúp thật lớn.

- Thay ta chuyển lời cho Đại trưởng giả, đa tạ.

Tiêu Hoằng nói xong câu này, liền ôm hộp gỗ tinh xảo này, mang theo một thanh nỏ hợp kim Vi Mê, xoay người đi lên lầu, chui vào trong phòng của mình.

Ngồi trước bàn gỗ, Tiêu Hoằng liền nhanh chóng lấy Ma Văn nỏ Xuyên Vân ra, đặt ngay ngắn lên trên mặt bàn, sau đó lấy từ Ma Văn túi ra một kính lúp thủy tinh, bắt đầu tỉ mỉ nghiên cứu Khí Văn trên Ma Văn nỏ Xuyên Vân.

Phong cách giống chuỗi trang sức Hoàng Ky như đúc, đồng thời bằng trình độ văn trong văn của Tiêu Hoằng, chỉ cần liếc mắt một cái đã có thể nhìn ra được, trong thứ này rõ ràng sử dụng kỹ thuật văn trong văn, mỗi một chỗ văn lộ nhìn như giản dị tự nhiên, kì thực lại ngầm chứa huyền cơ, khiến người ta không thể không bội phục người chế tác với kỹ xảo cao siêu và ý tưởng tuyệt diệu.

- Khí Văn này là chỗ làm cho Ngự lực thuận lợi tiến vào trong Ma Văn nỏ, nơi này là chỗ chuyển hoán Ngự lực năng lượng...

Tiêu Hoằng cầm kính lúp thủy tinh, không để sót chỗ nào cả, càng xem càng kinh hãi, trong lòng âm thầm cảm thán, đây đâu còn là một cái Ma Văn nỏ à, mà hoàn toàn là một quần thể khí văn khổng lồ, chỉ dùng Khí Văn để dựng lên.

Mỗi một chỗ nhìn như độc lập, kì thực chính là một mắt xích trong một hệ thống truyền năng lượng khổng lồ bằng khí văn. Chỉ riêng về mặt Khí Văn thì đã phức tạo hơn chế tạo súng trường Cự Liên rất nhiều.

Càng làm cho Tiêu Hoằng cảm thấy khó tin chính là, mặc dù thiết kế phức tạp, nhưng khi thao tác thì lại cực kỳ đơn giản.

-Trời ơi...!

Tiêu Hoằng không kiềm được cảm thán, sau đó lập tắc cầm lấy bút ký và bút máy, bắt đầu nghiên cứu từng bộ phận một.

Tiêu Hoẩng rất rõ ràng, bằng vào thực lực hiện tại của hắn, nếu muốn phỏng chế ra một cái Ma Văn nỏ Xuyên Vân này, thì quả thực chính là si tâm vọng tưởng, tuy nhiên Tiêu Hoằng vẫn có tin tưởng, trong một khoảng thời gian ngắn, hắn vẫn có thể phỏng chế ra một chiếc Ma Văn nỏ bản đơn giản hóa.

Trong đó một bộ phận khó nhất thuộc về dây nỏ, thứ này chi thông qua Ngự lực thì mới có thể hình thành, thiết kế như vậy, không thể nghi ngờ là có thể để cho người sử dụng phát huy Ngự lực cường hãn của bản thân một cách tốt nhất.

Mãi cho đến mười một giờ đêm, Tiêu Hoằng mới hoàn toàn nghiên cứu Ma Văn nỏ Xuyên Vân được một lượt, cũng đã ghi nhớ mỗi một chi tiết Ma Văn vào trong đầu.

Đồng dạng, ở trong tay Tiêu Hoằng cũng đã xuất hiện một phương án đơn giản hoá, bỏ đi kỹ thuật văn trong văn, bỏ thêm một chút kỹ thuật Đế văn một cách thích hợp.

Trên cơ bản, phương án Khí Văn sau khi đơn giản hoá thì ngay cả một phần năm của Cáp Thụy Sâm cũng không bằng, nhưng đối với cấp bậc Ngự Sư mà nói, như vậy thì đã đủ rồi.

Sau đó, Tiêu Hoằng không chút tạm dừng, liền cầm lấy nỏ hợp kim Vi Mễ, bát đầu học theo đao pháp của Cáp Thụy Sâm, từng chút từng chút tạo hình Khí Văn trên Ma Văn nỏ Vi Mễ.

Do đây là bản đơn giản hóa, đồng thời không gia nhập chút Khí Văn phức tạp nào, bởi vậy, việc chế tác cũng khá là nhanh.

Chi mỗi vấn đề dây nỏ bằng Ngự lực kia là khiến cho Tiêu Hoằng đau đầu một trận, tuy nhiên, cuối cùng Tiêu Hoằng vẫn nghĩ ra được một biện pháp, đó chính là tạo hình truyền dẫn Ngự lực vân đơn giản lên trên dây nỏ, khiến cho nó biến thành Khí Văn giống như tuyến truyền dẫn Ngự lực vậy.



Kể từ đó, trên cơ bản thì kế hoạch làm “hàng nhái” cùng được coi như là đại công cáo thành.

Nhìn Ma Văn nỏ trong tay được tạo hình bằng các Khí Văn có màu sắc rực rỡ, trên mặt Tiêu Hoằng rốt cục hiện lên một chút mừng rỡ, tuy rằng toàn bộ Ma Văn nỏ là bản đơn giản hóa, nhưng mà đối với cấp bậc Ngự Sư mà nói, cũng có thể nói là một Văn Khí cực kỳ ưu việt.

Xem xét hơn nửa ngày, Tiêu Hoằng mới chậm rãi thu Ma Văn nỏ Vi Mễ lại, đặt lên trên bàn, sau đó liền quay về phòng ngủ, buộc lên một sợi dây thừng trên móc sắt hai bên vách tường phía dưới lót sẵn một lớp chăn đệm khá dày để tránh ngã bị thương, sau đó liền thử ngồi xếp bằng trên dây thừng, luyện tập thứ mà Đại trưởng giả đã dạy hắn.

Có thể nói, trong mấy ngày này, Tiêu Hoằng trên cơ bản ngoài việc chế văn thì chính là huấn luyện, tất cả những điều này cũng đều chỉ vì Tiêu Hoằng muốn mạnh mẽ hơn.

Đảo mắt đã tới sáng sớm, trải qua cả đêm huấn luyện, Tiêu Hoằng mới mơ mơ màng màng ra khỏi giường, ăn một chút, sau đó ôm lẩy Ma Văn nỏ Xuyên Vân của Đại trưởng giả, chạy tới trưởng giả đại sảnh để tiếp tục huấn luyện, gần như không lãng phí chút thời gian nào.

Cùng lúc đó, ở Nam Du Quận, dưới tình huống không có Tiêu Hoằng, ba dải chiến tuyển đối mặt với các cuộc tấn công của Duy Lâm Công Quốc, lại một lần nữa tiến vào trạng thái phòng ngự bị động.

Đây chính là cáỉ gọi là binh hùng một thời, tướng mạnh một phen.

Hiện tại chỗ duy nhất có thể dựa vào đó là mua sắm Ma Văn khung máy móc, thậm chí là các vũ khí khác từ Tập đoàn Thiên Xà, ổn định lại phòng tuyến, trên cơ bản đã không thể tạo thành chút uy hiếp nào đối với Duy Lâm Công Quốc nữa.

Cũng giống như hai quyền thủ giao đấu, Phục Thản Đế Quốc khổng lồ lúc này đã bắt đầu dùng tay ôm lấy đầu, bày ra bộ dạng yếu thế.

Trong bộ chỉ huy tinh tế, Mạn Đạt nhìn chiến cuộc không quá lạc quan, nheo mắt suy nghĩ, có thể nói, lúc trước hắn muốn dùng tất cả biện pháp nham hiểm nhất, ý đồ làm hao tổn Bối La quân đoàn, nhưng mà điều khiến Mạn Đạt cảm thấy khiếp sợ chính là, Bối La quân đoàn chỉ có mấy trăm người bỏ mình, số quân còn lại thì dường như phượng hoàng trong lửa, sức chiến đấu càng đánh càng mạnh!

- Cứ tiếp tục như vậy cũng không được a, cần phải tìm ra một biện pháp có hiệu quả, làm cho Bối La quân đoàn bị thương nặng thì mới được.

Mạn Đạt nhìn cảnh tượng tướng sĩ Bối La hăng hái chiến đấu trong màn hình, thì thào tự nói.

về phần Trát Gia Lạc, lúc này cũng đã bình an quay về Duy Lâm Công Quốc, chỉ là Thụy Lạp Tinh Quần Quốc cũng không có chút vẻ cảm kích nào, thề sẽ tiến hành huyết tẩy đối với Bối La quân đoàn tại Nam Du Quận!

Giờ phút này, Trát Gia Lạc đang ở trong căn cứ quân sự Hi Lạc số 2, bởi vì trung tâm căn cứ bị Tiêu Hoằng dẹp yên, căn cứ quân sự số 2 lộ ra tác dụng then chốt trong việc tấn công chiến tuyến Tây Cương.

Trong phòng chỉ huy, Trát Gia Lạc đang đứng trước màn hình, trò chuyện cùng A Tư Mạc Đan.

- A Tư Mạc Đan Tướng quân, mong ngài cho ta một cơ hội rửa mối nhưng khi tước, cho ta 1000 binh sĩ của quân đoàn Thiên Dực số 5, ta cam đoan hoàn toàn dẹp yên Nam Du Quận, hiện tại Tiêu Hoằng đã không ở đó, Bối La quân đoàn cùng lộ ra vẻ bạc nhược, đã không có Tiêu Hoằng che chở, hiển nhiên chúng đã trở thành nỏ mạnh hết đà, Nam Du Quận đã đánh mắt tất cả cơ hội để chuyển bại thành thắng rồi.

Trát Gia Lạc một tay đưa ngang ngực, hơi cúi người nói.

Đối với thỉnh cầu của Trát Gia Lạc, A Tư Mạc Đan cũng không lập tức lên tiếng, mà nhẹ nhàng sờ sờ cằm, trầm tư một lát, sau đó nhẹ giọng nói:

- Chu Bằng người ta vừa mới thả ngươi, ngươi đã muốn đánh ngược lại, không khỏi có chút khó coi đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ma Ngân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook