Chương 180: Điên cuồng nghiên cứu
Đình Vũ
16/10/2015
Đầu tiên Tiêu Hoằng cảm thấy hứng thú nhất là Thần Âm Chiến Văn. Đây là Ma Văn do A Di La tự mình chế tạo.
Cẩn thận lấy Thần Âm Chiến Văn ra, Tiêu Hoằng liền đặt nó lên dụng cụ phân tích hoa Văn chuyên môn. Trên dụng cụ này có máy khuếch đại, có thể giúp Tiêu Hoằng thấy rất chuẩn xác nhiều hoa văn.
Tuy nhiên ngay khi ánh mắt Tiêu Hoằng vừa nhắm vào dụng cụ phóng đại thì bỗng nhiên vẻ mặt hắn biến đổi.
Lằn này Tiêu Hoằng thấy rất rõ ràng hoa văn trên Thần Âm Chiến Văn. Vốn Tiêu Hoằng nhìn thấy trên Thần Âm có những hoa Văn như lưới đã giật mình lắm rồi. Kết quả khi phóng đại hoa Văn này lên mấy chục lần, Tiêu Hoằng liền nhìn thấy trong đám hoa văn này lại có rất nhiều đường hoa văn nhỏ hơn rất phức tạp, có thể so với sợi tóc, giống như mao mạch vậy. Nếu nhìn bằng mắt thường thì sẽ thấy những hoa văn này liên lạc với nhau.
- Ối trời ơi!
Tiêu Hoằng nhìn dụng cụ phóng đại, hai mắt mở lớn. không kìm được mà thốt lên. Từ lúc chào đời tới giờ, đây là lần đầu tiên hắn thấy Chiến Văn như vậy. Bất kể thế nào thì đây cùng là một kỹ thuật đao biến thái khiến Tiêu Hoằng liên tục rung động.
Vốn Tiêu Hoằng còn đắc chí về kỹ thuật đao đạt tới thượng thừa nhưng rõ ràng ý này như ếch ngồi đáy giếng. Hiện giờ Tiêu Hoằng mới nhận ra mình so với thượng thừa còn kém nhiều lắm.
Đối với Tiêu Hoằng mà nói thì đó không phải đả kích mà là động lực.
Không nói nhiều, Tiêu Hoằng bắt đầu nghiên cứu tỉ mỉ từng chút ma Thần Âm Chiến Văn, cầm bút ký trong tay không ngừng ghi chép, cố hết sức ghi lại tất cả những chỗ tinh diệu của hoa Văn này, sau đó trở về nghiên cứu, ứng dụng để chế Ma Văn.
Hắn cùng cố hết sức bắt chước kỹ thuật đao tinh xảo này.
Nghiên cứu như vậy suốt hai tiếng, Tiêu Hoằng mới đưa mắt rời khỏi dụng cụ phóng đại, tùy tay dụi mắt.
Tiêu Hoằng lại nhìn bản bút ký, lúc này dày đặc chừ tới bày tám trang. Toàn bộ đều dựa vào sở học bản thân của Tiêu Hoằng mà rút ra từ Thần Âm Chiến Văn. Gần một trăm sợi đều cần Tiêu Hoằng suy xét từng chút một.
Thờ phào một hơi, Tiêu Hoang liền cầm bản bút ký sang, nhìn kỹ một lần, cùng không ngừng tay, lấy một mảnh vải rách quấn quanh Tập Tố đoản đao.
Tập Tố chiến đao tuy rằng hoa lệ nhưng người sáng suốt trên cơ bản đều nhận ra chút vấn đề. về ngoại hình thì có thể thấy nó là vật bên người của Lạc Tuyết Ninh. Từ đó có thể liên tưởng dễ dàng quan hệ giữa bản thân và Lạc Tuyết Ninh không?
Chuyện này tất nhiên sẽ mang lại rất nhiều phiền toái. Bởi vậy hắn cần cẩn thận phủ ngoài mảnh vải một tầng ngụy trang.
Sửa sang lại bút ký xong, dựa theo phương pháp học từ Thôi Uyên Bác, các kỹ thuật phức tạp được phân giải thành như điểm tri thức, Tiêu Hoằng liền cất bút ký, lấy Ma Văn Châu màu lam đậm ra.
Hiện giờ hắn đã đạt Ngự Giả cấp ba, dựa theo thói quen mỗi lần hắn thăng cấp Ma Văn Châu đều đậm hơn. Nhưng mấy ngày nay Tiêu Hoằng sử dụng Ma Văn Châu màu lam không nhiều, năng lượng tinh thuần bên trong đó vẫn còn chưa đủ.
Rơi vào đường cùng, Tiêu Hoằng chỉ có thể chọn phương pháp thông thường nhất đó là dưới tình huống chiến đấu, dù biện pháp nào cũng phải sử dụng hết năng lượng còn lại.
Vung Ma Văn lên vách tường một cái, một tia sáng liền bay lên từ sàn nhà, sau đó Tiêu Hoằng điều khiển Ma Văn Châu màu xanh đậm, liên tục sử dụng hàn băng vạn năm với tấm bia Ma Văn.
Hiện giờ Tiêu Hoằng đã cực kỳ hứng thú với Ma Văn Châu màu lam. Hàn vụ cấp hai của Ngự Giả bị kết thành băng. Vậy nếu Ngự Giả cấp ba thì sẽ biến thành hiệu quả thế nào?
Một lát sau, đại khái mười mấy phút, lại thấy phía dưới tấm bia Ma Văn đã hình thành một gò đất màu lam đậm, toàn bộ đều là hàn băng vạn năm.
Chuyện này nếu để người khác nhìn thấy quá nhiều hàn băng vạn năm ở đây thì tuyệt đối là đỏ mắt vạn phần. Tuy nhiên Tiêu Hoằng không cho là phải. Hắn lúc đầu cũng nghĩ thế, nhưng giờ gặp nhiều quá lại coi là bình thường rồi.
Mãi tới khi Ngự lực tiêu hao gần như không còn, cùng thoáng tiêu hao một chút Ngự lực trong Ma Văn Châu màu xanh, Tiêu Hoằng mới thúc đẩy Ma Văn Châu màu lam đậm phát ra năng lượng tinh thuần, đạt tới tiêu chuẩn thăng cấp.
Tuy nhiên Tiêu Hoằng cũng không lập tức cho là Ma Văn châu màu lam đậm thăng cấp bởi nguyên nhân chính là Ngự lực trong cơ thể đã không cho phép hắn làm vậy. Dù sao thì một lần thăng cấp Ma Văn Châu màu lam đậm cần tiêu hao 110 Ngự lực. Ngự lực trong cơ thể của Tiêu Hoằng đã không còn nhiều như vậy.
Thu hồi Ma Văn Châu màu lam đậm, Tiêu Hoằng tiện tay thò tay vào túi, lúc này mới ngừng lại.
Bởi vì Tiêu Hoằng đột nhiên nghĩ tới kỳ thuật văn trong văn.
Lúc trước Tiêu Hoằng đã có chút hiểu biết kỳ thuật văn trong văn, nhưng bởi học thức hữu hạn. Nhưng giờ học tập lâu dài như vậy, có thể học càng nhiều kỳ thuật văn trong văn hay không?
Nghĩ thế, Tiêu Hoằng không chút do dự, cẩn thận đặt Ma Văn Châu màu lam đậm lên dụng cụ, đồng thời không ngừng điều chỉnh hình ảnh phóng đại, mãi tới khi hoàn toàn nhìn rõ mới thôi.
Sau đó hắn liền bắt đầu cẩn thận quan sát, nghiên cứu.
Bởi vì lúc trước ở mỏ đá đã tiến hành quan sát nghiên cứu một lần, bởi vậy lần này Tiêu Hoằng cũng không cảm thấy Ma Văn Châu màu lam đậm trong tay có điểm gì lạ.
Mà lúc này dưới công cụ hiện đại thích hợp thi Tiêu Hoằng có thể nhìn thấy kỹ thuật văn trong vãn rõ ràng hơn.
Lúc trước Tiêu Hoằng nắm giữ kỹ thuật văn trong văn không cao, đơn giản chỉ là nhận thức cao hơn người bình thường một chút, cường hóa và hướng dẫn, tiến hành tăng hiệu suất đồng thời sử dụng năng lượng trong Ma Văn càng thêm mãnh liệt.
Coi đây là cơ sở, Tiêu Hoằng bắt đầu quan sát những văn trong văn khác.
Không hề nghi ngờ gì nữa, lần này Tiêu Hoằng đã không còn như lần đầu, có loại cảm giác cực kỳ thâm ảo. ít nhất còn có thể xem một bộ phận, chính là những đường trơn nhẵn trong kỹ thuật văn trong văn.
Tiêu Hoằng liều mạng học tập, trải qua một lát suy nghĩ đã hiểu ra. Đường c0ng trơn nhẵn này là một loại nén ép, nói trắng ra là nén ép một hệ thống hoa văn phức tạp vào trong hoa văn trơn nhẵn, sử dụng năng lượng truyền trong hoa văn để kích hoạt, khiến nó phát huy công hiệu tương ứng.
Nói thẳng thì đây là một phương pháp sử dụng đặc biệt, có thể nén ép một số hoa văn tiến vào văn trong văn, đạt được hiệu quả đồng thời. Không gian thừa trên Tái thạch lại có thể dùng để tạo hình hoa văn khác.
Giống như một chén nước, chi có thể rót một chút nước. Nếu nén ép hơi nước xuống, sau đó có lẽ có thể tăng 1.3; 1.4 lần.
Làm vậy khiến bên trong Ma Văn có khả năng biểu hiện càng nhiều, tính năng cũng tăngtrưởng phi thưòug lớn.
Chỉ thế màmặt Tiêu Hoằng đã hơi ửng đỏ, da đầu run lên, trong lòng hưng phấn tới mức không nói lên lời, cảm thấy như một người nghèo khó nhặt được 100 kim tệ vậy.
Kỹ thuật mới của kỹ thuật vãn trong văn tuyệt đối là vô giá. Hơn nửa ngày Tiêu Hoằng mới cố gắng nuốt nước bọt, hai tay hơi run rẩy. Bắt đầu ghi chép bản mới, đồng thời không ngừng suy nghĩ làm sao để ứng dụng nó vào trong Ma Văn.
Hiển nhiên đó cũng không phải là kỹ thuật đơn giản nhất. Thời điểm nén ép phải dựa theo hình thái mới được. Loại hình thái, hoặc loại quy luật Tiêu Hoằng phải nghĩ kỹ.
Mãi tới sáu giờ tối, sắc trời đã ảm đạm hẳn. Tiêu Hoằng mới sửa đổi xong. Loại kỹ thuật văn trong văn mới này Tiêu Hoằng đặt là "nén ép", vô cùng trực quan.
Cẩn thận thu hồi hai Ma Văn Châu, nhìn kỹ bút ký đã có hai mươi trang.
Đậy nắp bút, Tiêu Hoằng cũng không định ngừng lại mà tới thư viện đọc sách và nghiên cứu. Tóm lại hắn cố hết sức để nắm được kỹ thuật" nén ép”.
Nếu thông qua chúng mà chế tạo ra Dược Văn thì nó có thể chữa bệnh cho hầu hết bệnh nhân.
Tuy nhiên ngay khi Tiêu Hoằng đặt bút ký vào túi hành trang, chuẩn bị đi ra thì lại thấy dưới tấm bia ma văn đều còn cả đống lớn hàn băng vạn năm kia.
Điều khiến Ma Văn Châu màu lam đậm khiến chúng tiêu tán nhưng nghĩ lại thì 3000 luồng ngự lực chế tạo ra hàn băng vạn năm, lãng phí cùng rất tiếc.
-Hả ?
Tiêu Hoằng bỗng nhiên lóe lên linh cơ, sờ sờ Tập Tố chiến đao bên hông. Lúc trước Lạc Tuyết Ninh không phải đã từng nói sao. Nó có thể tụ tập rất nhiêu nguyên tố? Hàn băng vạn năm hẳn là một loại nước.
Nghĩ vậy Tiêu Hoằng liền dựa vào phương pháp mà Lạc Tuyết Ninh nói, tiến hành thao tác, khiến ngự lực rót vào trong Tập Tố Chiến đao, trước tiên phóng nguyên tố trong đó ra.
Chát.
Ngay khi Tiêu Hoằng thông qua Ngự lực phóng nguyên tố trong Tập Tố chiến đao ra thì trong nháy mắt, rất nhiều không khí bị phóng ra, khiến mật độ không khí bốn phía gia tăng, đồng thời trong không khí có cảm giác ướt át.
Điều này cũng không có gì kỳ quái. Tiếng động thông qua không khí truyền ra. Mà không khí ẩm ướt có mật độ cao tất nhiên cũng tăng sóng âm của Lạc Tuyết Ninh lên trên diện rộng.
Cũng giống như Tiêu Hoằng sử dụng hàn băng, dưới tình huống nhiệt độ thấp tuyệt đối được tăng cường, trở thành sân nhà hiếm thấy.
Đẩy hết nguyên tố trong Tập Tố chiến đao ra, Tiêu Hoằng liền khởi động công năng hút nguyên Tố, cắm Tập Tố Chiến đao lên đống hàn băng vạn năm, khiến nó từ từ hấp thu.
Mà hắn lại khóa chắc cửa phòng lại, xoay người rời đi, chuẩn bị tới thư viện, tiếp tục học tập điên cuồng.
Nhưng bởi trước đó Tiêu Hoằng đã dùng phiếu đặc quyền của Mộ Khê Nhi và bị theo dõi nên nếu muốn sử dụng thì Miêu Thần sẽ phát hiện ra, hơn nữa lần này cũng không như dĩ vãng. Dù sao thì Tiêu Hoằng cũng đã kết tử thù với Miêu gia.
Tuy nhiên điều này cũng không làm khó được Tiêu Hoằng. Không dùng phiếu đặc quyền của Mộ Khê Nhi, hắn có thể tìm Thôi Uyển Bác. Dù sao thì Thôi Uyển Bác cũng từng là gìáo sư của học viện Tây Tân Ma Văn, sử dụng phiếu của hắn cũng có thể tiến vào.
Cẩn thận lấy Thần Âm Chiến Văn ra, Tiêu Hoằng liền đặt nó lên dụng cụ phân tích hoa Văn chuyên môn. Trên dụng cụ này có máy khuếch đại, có thể giúp Tiêu Hoằng thấy rất chuẩn xác nhiều hoa văn.
Tuy nhiên ngay khi ánh mắt Tiêu Hoằng vừa nhắm vào dụng cụ phóng đại thì bỗng nhiên vẻ mặt hắn biến đổi.
Lằn này Tiêu Hoằng thấy rất rõ ràng hoa văn trên Thần Âm Chiến Văn. Vốn Tiêu Hoằng nhìn thấy trên Thần Âm có những hoa Văn như lưới đã giật mình lắm rồi. Kết quả khi phóng đại hoa Văn này lên mấy chục lần, Tiêu Hoằng liền nhìn thấy trong đám hoa văn này lại có rất nhiều đường hoa văn nhỏ hơn rất phức tạp, có thể so với sợi tóc, giống như mao mạch vậy. Nếu nhìn bằng mắt thường thì sẽ thấy những hoa văn này liên lạc với nhau.
- Ối trời ơi!
Tiêu Hoằng nhìn dụng cụ phóng đại, hai mắt mở lớn. không kìm được mà thốt lên. Từ lúc chào đời tới giờ, đây là lần đầu tiên hắn thấy Chiến Văn như vậy. Bất kể thế nào thì đây cùng là một kỹ thuật đao biến thái khiến Tiêu Hoằng liên tục rung động.
Vốn Tiêu Hoằng còn đắc chí về kỹ thuật đao đạt tới thượng thừa nhưng rõ ràng ý này như ếch ngồi đáy giếng. Hiện giờ Tiêu Hoằng mới nhận ra mình so với thượng thừa còn kém nhiều lắm.
Đối với Tiêu Hoằng mà nói thì đó không phải đả kích mà là động lực.
Không nói nhiều, Tiêu Hoằng bắt đầu nghiên cứu tỉ mỉ từng chút ma Thần Âm Chiến Văn, cầm bút ký trong tay không ngừng ghi chép, cố hết sức ghi lại tất cả những chỗ tinh diệu của hoa Văn này, sau đó trở về nghiên cứu, ứng dụng để chế Ma Văn.
Hắn cùng cố hết sức bắt chước kỹ thuật đao tinh xảo này.
Nghiên cứu như vậy suốt hai tiếng, Tiêu Hoằng mới đưa mắt rời khỏi dụng cụ phóng đại, tùy tay dụi mắt.
Tiêu Hoằng lại nhìn bản bút ký, lúc này dày đặc chừ tới bày tám trang. Toàn bộ đều dựa vào sở học bản thân của Tiêu Hoằng mà rút ra từ Thần Âm Chiến Văn. Gần một trăm sợi đều cần Tiêu Hoằng suy xét từng chút một.
Thờ phào một hơi, Tiêu Hoang liền cầm bản bút ký sang, nhìn kỹ một lần, cùng không ngừng tay, lấy một mảnh vải rách quấn quanh Tập Tố đoản đao.
Tập Tố chiến đao tuy rằng hoa lệ nhưng người sáng suốt trên cơ bản đều nhận ra chút vấn đề. về ngoại hình thì có thể thấy nó là vật bên người của Lạc Tuyết Ninh. Từ đó có thể liên tưởng dễ dàng quan hệ giữa bản thân và Lạc Tuyết Ninh không?
Chuyện này tất nhiên sẽ mang lại rất nhiều phiền toái. Bởi vậy hắn cần cẩn thận phủ ngoài mảnh vải một tầng ngụy trang.
Sửa sang lại bút ký xong, dựa theo phương pháp học từ Thôi Uyên Bác, các kỹ thuật phức tạp được phân giải thành như điểm tri thức, Tiêu Hoằng liền cất bút ký, lấy Ma Văn Châu màu lam đậm ra.
Hiện giờ hắn đã đạt Ngự Giả cấp ba, dựa theo thói quen mỗi lần hắn thăng cấp Ma Văn Châu đều đậm hơn. Nhưng mấy ngày nay Tiêu Hoằng sử dụng Ma Văn Châu màu lam không nhiều, năng lượng tinh thuần bên trong đó vẫn còn chưa đủ.
Rơi vào đường cùng, Tiêu Hoằng chỉ có thể chọn phương pháp thông thường nhất đó là dưới tình huống chiến đấu, dù biện pháp nào cũng phải sử dụng hết năng lượng còn lại.
Vung Ma Văn lên vách tường một cái, một tia sáng liền bay lên từ sàn nhà, sau đó Tiêu Hoằng điều khiển Ma Văn Châu màu xanh đậm, liên tục sử dụng hàn băng vạn năm với tấm bia Ma Văn.
Hiện giờ Tiêu Hoằng đã cực kỳ hứng thú với Ma Văn Châu màu lam. Hàn vụ cấp hai của Ngự Giả bị kết thành băng. Vậy nếu Ngự Giả cấp ba thì sẽ biến thành hiệu quả thế nào?
Một lát sau, đại khái mười mấy phút, lại thấy phía dưới tấm bia Ma Văn đã hình thành một gò đất màu lam đậm, toàn bộ đều là hàn băng vạn năm.
Chuyện này nếu để người khác nhìn thấy quá nhiều hàn băng vạn năm ở đây thì tuyệt đối là đỏ mắt vạn phần. Tuy nhiên Tiêu Hoằng không cho là phải. Hắn lúc đầu cũng nghĩ thế, nhưng giờ gặp nhiều quá lại coi là bình thường rồi.
Mãi tới khi Ngự lực tiêu hao gần như không còn, cùng thoáng tiêu hao một chút Ngự lực trong Ma Văn Châu màu xanh, Tiêu Hoằng mới thúc đẩy Ma Văn Châu màu lam đậm phát ra năng lượng tinh thuần, đạt tới tiêu chuẩn thăng cấp.
Tuy nhiên Tiêu Hoằng cũng không lập tức cho là Ma Văn châu màu lam đậm thăng cấp bởi nguyên nhân chính là Ngự lực trong cơ thể đã không cho phép hắn làm vậy. Dù sao thì một lần thăng cấp Ma Văn Châu màu lam đậm cần tiêu hao 110 Ngự lực. Ngự lực trong cơ thể của Tiêu Hoằng đã không còn nhiều như vậy.
Thu hồi Ma Văn Châu màu lam đậm, Tiêu Hoằng tiện tay thò tay vào túi, lúc này mới ngừng lại.
Bởi vì Tiêu Hoằng đột nhiên nghĩ tới kỳ thuật văn trong văn.
Lúc trước Tiêu Hoằng đã có chút hiểu biết kỳ thuật văn trong văn, nhưng bởi học thức hữu hạn. Nhưng giờ học tập lâu dài như vậy, có thể học càng nhiều kỳ thuật văn trong văn hay không?
Nghĩ thế, Tiêu Hoằng không chút do dự, cẩn thận đặt Ma Văn Châu màu lam đậm lên dụng cụ, đồng thời không ngừng điều chỉnh hình ảnh phóng đại, mãi tới khi hoàn toàn nhìn rõ mới thôi.
Sau đó hắn liền bắt đầu cẩn thận quan sát, nghiên cứu.
Bởi vì lúc trước ở mỏ đá đã tiến hành quan sát nghiên cứu một lần, bởi vậy lần này Tiêu Hoằng cũng không cảm thấy Ma Văn Châu màu lam đậm trong tay có điểm gì lạ.
Mà lúc này dưới công cụ hiện đại thích hợp thi Tiêu Hoằng có thể nhìn thấy kỹ thuật văn trong vãn rõ ràng hơn.
Lúc trước Tiêu Hoằng nắm giữ kỹ thuật văn trong văn không cao, đơn giản chỉ là nhận thức cao hơn người bình thường một chút, cường hóa và hướng dẫn, tiến hành tăng hiệu suất đồng thời sử dụng năng lượng trong Ma Văn càng thêm mãnh liệt.
Coi đây là cơ sở, Tiêu Hoằng bắt đầu quan sát những văn trong văn khác.
Không hề nghi ngờ gì nữa, lần này Tiêu Hoằng đã không còn như lần đầu, có loại cảm giác cực kỳ thâm ảo. ít nhất còn có thể xem một bộ phận, chính là những đường trơn nhẵn trong kỹ thuật văn trong văn.
Tiêu Hoằng liều mạng học tập, trải qua một lát suy nghĩ đã hiểu ra. Đường c0ng trơn nhẵn này là một loại nén ép, nói trắng ra là nén ép một hệ thống hoa văn phức tạp vào trong hoa văn trơn nhẵn, sử dụng năng lượng truyền trong hoa văn để kích hoạt, khiến nó phát huy công hiệu tương ứng.
Nói thẳng thì đây là một phương pháp sử dụng đặc biệt, có thể nén ép một số hoa văn tiến vào văn trong văn, đạt được hiệu quả đồng thời. Không gian thừa trên Tái thạch lại có thể dùng để tạo hình hoa văn khác.
Giống như một chén nước, chi có thể rót một chút nước. Nếu nén ép hơi nước xuống, sau đó có lẽ có thể tăng 1.3; 1.4 lần.
Làm vậy khiến bên trong Ma Văn có khả năng biểu hiện càng nhiều, tính năng cũng tăngtrưởng phi thưòug lớn.
Chỉ thế màmặt Tiêu Hoằng đã hơi ửng đỏ, da đầu run lên, trong lòng hưng phấn tới mức không nói lên lời, cảm thấy như một người nghèo khó nhặt được 100 kim tệ vậy.
Kỹ thuật mới của kỹ thuật vãn trong văn tuyệt đối là vô giá. Hơn nửa ngày Tiêu Hoằng mới cố gắng nuốt nước bọt, hai tay hơi run rẩy. Bắt đầu ghi chép bản mới, đồng thời không ngừng suy nghĩ làm sao để ứng dụng nó vào trong Ma Văn.
Hiển nhiên đó cũng không phải là kỹ thuật đơn giản nhất. Thời điểm nén ép phải dựa theo hình thái mới được. Loại hình thái, hoặc loại quy luật Tiêu Hoằng phải nghĩ kỹ.
Mãi tới sáu giờ tối, sắc trời đã ảm đạm hẳn. Tiêu Hoằng mới sửa đổi xong. Loại kỹ thuật văn trong văn mới này Tiêu Hoằng đặt là "nén ép", vô cùng trực quan.
Cẩn thận thu hồi hai Ma Văn Châu, nhìn kỹ bút ký đã có hai mươi trang.
Đậy nắp bút, Tiêu Hoằng cũng không định ngừng lại mà tới thư viện đọc sách và nghiên cứu. Tóm lại hắn cố hết sức để nắm được kỹ thuật" nén ép”.
Nếu thông qua chúng mà chế tạo ra Dược Văn thì nó có thể chữa bệnh cho hầu hết bệnh nhân.
Tuy nhiên ngay khi Tiêu Hoằng đặt bút ký vào túi hành trang, chuẩn bị đi ra thì lại thấy dưới tấm bia ma văn đều còn cả đống lớn hàn băng vạn năm kia.
Điều khiến Ma Văn Châu màu lam đậm khiến chúng tiêu tán nhưng nghĩ lại thì 3000 luồng ngự lực chế tạo ra hàn băng vạn năm, lãng phí cùng rất tiếc.
-Hả ?
Tiêu Hoằng bỗng nhiên lóe lên linh cơ, sờ sờ Tập Tố chiến đao bên hông. Lúc trước Lạc Tuyết Ninh không phải đã từng nói sao. Nó có thể tụ tập rất nhiêu nguyên tố? Hàn băng vạn năm hẳn là một loại nước.
Nghĩ vậy Tiêu Hoằng liền dựa vào phương pháp mà Lạc Tuyết Ninh nói, tiến hành thao tác, khiến ngự lực rót vào trong Tập Tố Chiến đao, trước tiên phóng nguyên tố trong đó ra.
Chát.
Ngay khi Tiêu Hoằng thông qua Ngự lực phóng nguyên tố trong Tập Tố chiến đao ra thì trong nháy mắt, rất nhiều không khí bị phóng ra, khiến mật độ không khí bốn phía gia tăng, đồng thời trong không khí có cảm giác ướt át.
Điều này cũng không có gì kỳ quái. Tiếng động thông qua không khí truyền ra. Mà không khí ẩm ướt có mật độ cao tất nhiên cũng tăng sóng âm của Lạc Tuyết Ninh lên trên diện rộng.
Cũng giống như Tiêu Hoằng sử dụng hàn băng, dưới tình huống nhiệt độ thấp tuyệt đối được tăng cường, trở thành sân nhà hiếm thấy.
Đẩy hết nguyên tố trong Tập Tố chiến đao ra, Tiêu Hoằng liền khởi động công năng hút nguyên Tố, cắm Tập Tố Chiến đao lên đống hàn băng vạn năm, khiến nó từ từ hấp thu.
Mà hắn lại khóa chắc cửa phòng lại, xoay người rời đi, chuẩn bị tới thư viện, tiếp tục học tập điên cuồng.
Nhưng bởi trước đó Tiêu Hoằng đã dùng phiếu đặc quyền của Mộ Khê Nhi và bị theo dõi nên nếu muốn sử dụng thì Miêu Thần sẽ phát hiện ra, hơn nữa lần này cũng không như dĩ vãng. Dù sao thì Tiêu Hoằng cũng đã kết tử thù với Miêu gia.
Tuy nhiên điều này cũng không làm khó được Tiêu Hoằng. Không dùng phiếu đặc quyền của Mộ Khê Nhi, hắn có thể tìm Thôi Uyển Bác. Dù sao thì Thôi Uyển Bác cũng từng là gìáo sư của học viện Tây Tân Ma Văn, sử dụng phiếu của hắn cũng có thể tiến vào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.