Chương 940: Đột biến
Đình Vũ
13/09/2017
- Đi vào hang động, nghỉ ngơi 2 giờ, sau đó đi sâu vào khe sâu Kham Ba Lạp.
Tiêu Hoằng hạ lệnh, trực tiếp vào trong hang, đội quân tù nhân theo sát sau lưng.
Đợi toàn bộ đội quân tù nhân tiến vào hang động, Tiêu Hoằng cùng các thành viên dựa vào vách đá, ngồi xuống, thở ra một hơi dài. Trong đó có mấy thành viên đội quân tù nhân kéo Trùng Phong thú khổng lồ vào trong hang, dùng Minh cốt đao cắt nhỏ Trùng Phong thú, phân phát thịt tươi, đặt lên bàn đun nóng để nướng.
Về phần lương thực khẩn cấp mà đội quân tù nhân mang theo, có thể không đụng tới thì tốt hơn.
Nửa giờ sau, trong lúc đội quân tù nhân im lặng ăn thịt Trùng Phong thú đỡ đói ở trong hang, bỗng nhiên có tiếng nổ cuồn cuộn truyền vào tai đám người Tiêu Hoằng.
Nghe âm thanh này, cực giống chiến hạm Ma Văn bay ở tầm thấp, hơn nữa không chỉ một chiếc.
Phát hiện điều này, Tiêu Hoằng cùng các thành viên đang gặm thịt đều ngừng tay, ánh mắt hiện lên cảnh giác.
- Lão đại, lão đại, mau nhìn.
Lúc này, Ốc Sư chạy tới, đưa Ma Văn hình ảnh cho Tiêu Hoằng xem.
Ở trên màn hình, là hình ảnh Ma Văn trinh sát ngoài cửa hang truyền về, ở trên đỉnh khe sâu, Tiêu Hoằng nhìn thấy mười mấy chiếc hạm vận chuyển Ma Văn khổng lồ bay giữa bầu trời đầy tuyết, chầm chậm bay cạnh khe sâu, dường như đang tìm điểm hạ cánh.
Ngọn đèn sáng chói trên hạm, lúc này càng chói mắt hơn.
- Đây là hạm đội Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, bọn họ tới nơi này làm gì?
Tiêu Hoằng khó hiểu, lẩm bẩm.
Những đội quân tù nhân cũng ngừng ăn, nhìn vào Tiêu Hoằng.
- Không phải là đưa hàng cho binh lính Cao Tương bắc cực chứ?
Diệp Lâm đoán.
- Không thể nào, mười mấy hạm vận chuyển đưa hàng? Ngươi cho là binh lính Cao Tương bắc cực là con cưng hay sao? Hơn nữa nơi này cũng không nằm trên tuyến đường đi đại bản doanh quân đoàn bắc cực.
Thiết Nam nói.
- Thiết Nam nói đúng, còn nhớ những tên quân đoàn bắc cực đang tuần tra căng thẳng mà chúng ta gặp phải trên đường không? Rất có khả năng là vì mười mấy chiếc hạm vận chuyển Ma Văn này.
Tiêu Hoằng bình tĩnh phân tích.
Đồng thời, trên màn hình đã thấy được có 2 chiếc hạm vận chuyển Ma Văn dừng lại trên vùng trời gần đám người Tiêu Hoằng, dần dần đáp xuống mặt đất đầy tuyết.
Thấy vậy, Tiêu Hoằng lập tức cảnh giác, bình tĩnh chỉ mấy người gần đó, nói:
- Mấy người các ngươi, dùng tốc độ nhanh nhất lấp kín cửa hang, trước mắt chúng ta không thể để lộ tung tích.
Trong lòng Tiêu Hoằng biết rõ, trước mắt tìm kiếm trùng Thác Lý, cứu Lạc Lý Tư mới là nhiệm vụ hàng đầu, mà không phải đi đánh giếtho sảng khoái.
Mấy người nhận được mệnh lệnh của Tiêu Hoằng, không nói hai lời đứng dậy, khởi động chính là bắn lung tung lên đỉnh hang.
Ầm ầm ầm!
Mấy giây sau, mặt đá trên cửa hang sụp xuống, bịt kín hang động này. Về phần Đồ Đằng Ma Văn trinh sát của Ốc Sư để lại, đều che giấu trong cỏ dại, không dễ bị phát hiện.
Còn đội quân tù nhân, ăn xong mấy miệng thịt linh thú, bắt đầu điều chỉnh vật phẩm tùy thân, đi theo Tiêu Hoằng nhanh chóng vào sâu trong hang động.
Đi sâu xuống l00m, hang động bắt đầu đi lên cao, lúc này Tiêu Hoằng mơ hồ cảm nhận được gió tuyết đổ vào hang những trận rét lạnh.
Nhanh chóng tiến tới khoảng 10 phút, cuối cùng đám người Tiêu Hoằng xuất hiện ở cửa hang chỗ chân núi.
Cửa hang này rất rộng, nhưng chỉ cao đến 1m, nói là cửa hang, càng không bằng nói là khe nứt dưới chân núi băng.
Thông qua cửa hang hẹp này, đám người Tiêu Hoằng ẩn nấp nhìn thấy cách đó 500m, 2 chiếc hạm vận chuyển Ma Văn khổng lồ, có một binh lính Cao Tương đang đi xuống, đằng sau là đội ngũ trăm người dùng dây kéo trượt xuống khe sâu.
Bởi vì đa số những binh lính này đều không đạt đến cấp Ngự sư, cho nên không có năng lực bay, hậu quả trực tiếp nhảy xuống, là bị té chết.
- Bọn họ muốn làm gì thế này?
Mặt Thẹo nằm gần Tiêu Hoằng thì thầm nói, nhìn ra xa xa, vẫn có thể thấy được nơi đó có 3 chiếc hạm vận chuyển Ma Văn cũng đang thả binh lính Cao Tương xuống.
Dựa theo tính toán, mỗi hạm vận chuyển có 2000 người, nơi này đã có tới 20.000 người rồi.
- Tạm thời không rõ, đợi xem đã.
Tiêu Hoằng nhíu mày nói.
Mà lần chờ đợi này, là chừng 2 3 tiếng sau, đám người Tiêu Hoằng thấy được một binh lính Cao Tương t� từ theo dây thừng đi lên, sau đó mở ba lô, lấy ra những tài liệu quý, giao cho trưởng quan bọn họ, tiếp nhận soát người.
Ngoài tài liệu Ma Văn ra, còn có thi thể binh lính Cao Tương.
Thấy thể, đám người Tiêu Hoằng như hiểu được, 20 ngàn binh lính Cao Tương này có lẽ chuyên đến thu gom tài liệu Ma Văn.
- Đáng chết, sớm không tới, trễ không tới, cố tình lại tới lúc này, rõ ràng là lãng phí thời gian quý giá của chúng ta mà!
t r u y e n c u
a t u i n e t Một thành viên đội quân tù nhân thấy vậy, cau mày lẩm bẩm, bực bội nói.
Tiêu Hoằng cũng nhíu mày, chẳng qua ngay sau đó, Tiêu Hoằng đột nhiên giãn ra, khóe miệng cong lên, toát ra tươi cười quỷ dị.
- Dường như cũng không phải chuyện xấu, có mấy chục ngàn người tìm kiếm trùng Thác Lý thay chúng ta, không phải quá tốt hay sao?
Tiêu Hoằng quay đầu lại, nói với đội quân tù nhân sau lưng.
Nghe Tiêu Hoằng nhắc nhở, mọi người nhìn nhau, dường như hiểu được gì đó.
Đúng vậy, để cho 20 ngàn người kia tận tình thu gom tài liệu, đến lúc đó đội quân tù nhân mới xông lên, trực tiếp tiêu diệt 20 ngàn người này, tất cả tài liệu còn không phải thuộc về bọn họ?
Hơn nữa 20 ngàn người tìm kiếm trùng Thác Lý, so với 500 người đi tìm, chênh lệch thật quá lớn. Dù sao tìm kiếm trùng Thác Lý không phải là đấu thực lực, mà toàn là so sánh may mắn.
Nghĩ một loạt những điều này, sắc mặt mọi người liền thả lỏng, lần này quá tốt, có 20 ngàn người làm việc thay họ, hiệu suất sẽ không thấp được.
- Bây giờ, chuyện chúng ta phải làm là cố gắng thu thập tin tức đám người này, nắm rõ bọn họ đến từ đâu trên Ma Duệ Tinh, phải ở trong này bao lâu, thực lực cơ bản của quân đội này.
Tiêu Hoằng nhỏ giọng dặn dò mọi người.
- Thực lực? Nhìn sợi kéo kia là biết, xem chừng không cao được.
Thiết Nam nói.
- Thực lực những người đang nhìn thấy thì thấp, không có nghĩa là toàn bộ đều thể.
Tiêu Hoằng nói xong, quay sang Ốc Sư:
- Ốc Sư, có thể nào thần không biết quỷ không hay bố trí hệ thống theo dõi ở gần đây?
- Hẳn là không có vấn đề lớn.
Ốc Sư trả lời.
Tiếp theo, 100 thành viên đội quân tù nhân bên trong hang động theo Ốc Sư dẫn đầu, lặng lẽ hành động, ngoại trừ Đồ Đằng Ma Văn trinh sắt, chặn đầu tín hiệu của Ốc Sư, những người còn lại lấy ra Ma Văn quấy nhiễu tín hiệu, những thứ này vốn là chuẩn bị cho quân đoàn bắc cực.
Trong lúc đội quân tù nhân đang lặng lẽ an bài.
Cách chỗ Tiêu Hoằng mấy cây số, trong hạm vận chuyển Ma Văn mới tinh, Bạch Hàn, thủ hạ tâm phúc của Dịch Phong Mạch, đang ngồi trong đó.
Bản thân Bạch Hàn khoảng 40 tuổi, đầu hơi hói, làn da trời sinh tái nhợt, trên mặt còn có mấy bớt đen, mặt mũi thật là không khen nổi, có thực lực Đại Ngự Sư cấp hai.
Lúc này Bạch Hàn đang kính cẩn đứng trên chủ tọa phòng điều khiển, màn hình trước mặt là Dịch Phong Mạch.
- Báo cáo chủ soái, ta dẫn dầu sư đoàn Lợi Kiếm 16 và sư đoàn 17 đã đến địa điểm dự định, đang triển khai công tác tìm kiếm tài liệu.
Bạch Hàn kính cẩn báo cáo cho Dịch Phong Mạch.
- Bây giờ hang động linh thú trên Ma Duệ Tinh đã sắp khai thác hết, đại khe sâu Kham Ba Lạp đã là những nơi tài nguyên phong phú không còn nhiều. Nhớ kỹ, không tiếc mọi giá, phải tìm được tài liệu có giá trị cực cao, càng quý giá càng tốt, đây là quà tặng cho Lam y Chủ soái Trương Thượng Quân ở Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc.
Dịch Phong Mạch nghiêm mặt gằn giọng nói.
Thực ra, hiện giờ Dịch Phong Mạch đã bắt tay cho Cao Long Đình quan hệ chặt chẽ hơn với Chân Nghĩa Quốc, mà loại kết giao này, không có quà tặng cho ra hồn, làm sao mà được?
- Thuộc hạ đã rõ, xin ngài yên tâm, chỉ cần 3 ngày, dù cho lộn ngược đại khe sâu Kham Ba Lạp, cũng sẽ phải tìm ra mấy thứ trân bảo tuyệt thế, mặc kệ hy sinh bao nhiêu người cũng phải làm được.
Bạch Hàn cam đoan với Dịch Phong Mạch.
- Nắm chắc thời gian làm đi.
Dịch Phong Mạch ném lại một câu, liền tắt liên lạc.
Nào không biết, trò chuyện giữa Dịch Phong Mạch và Bạch Hàn đã bị Tiêu Hoằng chặn được phần lớn.
Về phần Trương Thượng Quân là người nào, Tiêu Hoằng cũng có nghe tới, nghe nói là chủ soái Cao Tương Chân Nghĩa Quốc chủ quản vùng này, trong tay nắm giữ vô số quân đoàn thép.
Thực tế, quân đội Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc mạnh mẽ hơn không biết bao nhiêu lần so với Cao Tương chân Nghĩa Quốc. Dưới thống trị của Thủ tướng nội vụ Bách Lạp Đồ, quốc lực Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc thịnh vượng chưa từng có, quốc lực hưng thịnh, tự nhiên quân sụ cùng phát triển mạnh mẽ, bản thân Bách Lạp Đồ cũng được xưng là Tể tướng thiết huyết.
Còn lúc này, Tiêu Hoằng không có hứng thú với Trương Thượng Quân, dù sao bản thân Cao Tương Chân Nghĩa Quốc và Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc là cùng thể liên hiệp, có liên hệ cũng không ngạc nhiên.
Tiêu Hoằng để ý nhất là tình báo bọn họ sẽ ở lại đây khoảng 3 ngày, cùng với 2 sư đoàn hiện tại, rõ ràng là quân không chính hiệu ghép thành.
Tiêu Hoằng hạ lệnh, trực tiếp vào trong hang, đội quân tù nhân theo sát sau lưng.
Đợi toàn bộ đội quân tù nhân tiến vào hang động, Tiêu Hoằng cùng các thành viên dựa vào vách đá, ngồi xuống, thở ra một hơi dài. Trong đó có mấy thành viên đội quân tù nhân kéo Trùng Phong thú khổng lồ vào trong hang, dùng Minh cốt đao cắt nhỏ Trùng Phong thú, phân phát thịt tươi, đặt lên bàn đun nóng để nướng.
Về phần lương thực khẩn cấp mà đội quân tù nhân mang theo, có thể không đụng tới thì tốt hơn.
Nửa giờ sau, trong lúc đội quân tù nhân im lặng ăn thịt Trùng Phong thú đỡ đói ở trong hang, bỗng nhiên có tiếng nổ cuồn cuộn truyền vào tai đám người Tiêu Hoằng.
Nghe âm thanh này, cực giống chiến hạm Ma Văn bay ở tầm thấp, hơn nữa không chỉ một chiếc.
Phát hiện điều này, Tiêu Hoằng cùng các thành viên đang gặm thịt đều ngừng tay, ánh mắt hiện lên cảnh giác.
- Lão đại, lão đại, mau nhìn.
Lúc này, Ốc Sư chạy tới, đưa Ma Văn hình ảnh cho Tiêu Hoằng xem.
Ở trên màn hình, là hình ảnh Ma Văn trinh sát ngoài cửa hang truyền về, ở trên đỉnh khe sâu, Tiêu Hoằng nhìn thấy mười mấy chiếc hạm vận chuyển Ma Văn khổng lồ bay giữa bầu trời đầy tuyết, chầm chậm bay cạnh khe sâu, dường như đang tìm điểm hạ cánh.
Ngọn đèn sáng chói trên hạm, lúc này càng chói mắt hơn.
- Đây là hạm đội Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, bọn họ tới nơi này làm gì?
Tiêu Hoằng khó hiểu, lẩm bẩm.
Những đội quân tù nhân cũng ngừng ăn, nhìn vào Tiêu Hoằng.
- Không phải là đưa hàng cho binh lính Cao Tương bắc cực chứ?
Diệp Lâm đoán.
- Không thể nào, mười mấy hạm vận chuyển đưa hàng? Ngươi cho là binh lính Cao Tương bắc cực là con cưng hay sao? Hơn nữa nơi này cũng không nằm trên tuyến đường đi đại bản doanh quân đoàn bắc cực.
Thiết Nam nói.
- Thiết Nam nói đúng, còn nhớ những tên quân đoàn bắc cực đang tuần tra căng thẳng mà chúng ta gặp phải trên đường không? Rất có khả năng là vì mười mấy chiếc hạm vận chuyển Ma Văn này.
Tiêu Hoằng bình tĩnh phân tích.
Đồng thời, trên màn hình đã thấy được có 2 chiếc hạm vận chuyển Ma Văn dừng lại trên vùng trời gần đám người Tiêu Hoằng, dần dần đáp xuống mặt đất đầy tuyết.
Thấy vậy, Tiêu Hoằng lập tức cảnh giác, bình tĩnh chỉ mấy người gần đó, nói:
- Mấy người các ngươi, dùng tốc độ nhanh nhất lấp kín cửa hang, trước mắt chúng ta không thể để lộ tung tích.
Trong lòng Tiêu Hoằng biết rõ, trước mắt tìm kiếm trùng Thác Lý, cứu Lạc Lý Tư mới là nhiệm vụ hàng đầu, mà không phải đi đánh giếtho sảng khoái.
Mấy người nhận được mệnh lệnh của Tiêu Hoằng, không nói hai lời đứng dậy, khởi động chính là bắn lung tung lên đỉnh hang.
Ầm ầm ầm!
Mấy giây sau, mặt đá trên cửa hang sụp xuống, bịt kín hang động này. Về phần Đồ Đằng Ma Văn trinh sát của Ốc Sư để lại, đều che giấu trong cỏ dại, không dễ bị phát hiện.
Còn đội quân tù nhân, ăn xong mấy miệng thịt linh thú, bắt đầu điều chỉnh vật phẩm tùy thân, đi theo Tiêu Hoằng nhanh chóng vào sâu trong hang động.
Đi sâu xuống l00m, hang động bắt đầu đi lên cao, lúc này Tiêu Hoằng mơ hồ cảm nhận được gió tuyết đổ vào hang những trận rét lạnh.
Nhanh chóng tiến tới khoảng 10 phút, cuối cùng đám người Tiêu Hoằng xuất hiện ở cửa hang chỗ chân núi.
Cửa hang này rất rộng, nhưng chỉ cao đến 1m, nói là cửa hang, càng không bằng nói là khe nứt dưới chân núi băng.
Thông qua cửa hang hẹp này, đám người Tiêu Hoằng ẩn nấp nhìn thấy cách đó 500m, 2 chiếc hạm vận chuyển Ma Văn khổng lồ, có một binh lính Cao Tương đang đi xuống, đằng sau là đội ngũ trăm người dùng dây kéo trượt xuống khe sâu.
Bởi vì đa số những binh lính này đều không đạt đến cấp Ngự sư, cho nên không có năng lực bay, hậu quả trực tiếp nhảy xuống, là bị té chết.
- Bọn họ muốn làm gì thế này?
Mặt Thẹo nằm gần Tiêu Hoằng thì thầm nói, nhìn ra xa xa, vẫn có thể thấy được nơi đó có 3 chiếc hạm vận chuyển Ma Văn cũng đang thả binh lính Cao Tương xuống.
Dựa theo tính toán, mỗi hạm vận chuyển có 2000 người, nơi này đã có tới 20.000 người rồi.
- Tạm thời không rõ, đợi xem đã.
Tiêu Hoằng nhíu mày nói.
Mà lần chờ đợi này, là chừng 2 3 tiếng sau, đám người Tiêu Hoằng thấy được một binh lính Cao Tương t� từ theo dây thừng đi lên, sau đó mở ba lô, lấy ra những tài liệu quý, giao cho trưởng quan bọn họ, tiếp nhận soát người.
Ngoài tài liệu Ma Văn ra, còn có thi thể binh lính Cao Tương.
Thấy thể, đám người Tiêu Hoằng như hiểu được, 20 ngàn binh lính Cao Tương này có lẽ chuyên đến thu gom tài liệu Ma Văn.
- Đáng chết, sớm không tới, trễ không tới, cố tình lại tới lúc này, rõ ràng là lãng phí thời gian quý giá của chúng ta mà!
t r u y e n c u
a t u i n e t Một thành viên đội quân tù nhân thấy vậy, cau mày lẩm bẩm, bực bội nói.
Tiêu Hoằng cũng nhíu mày, chẳng qua ngay sau đó, Tiêu Hoằng đột nhiên giãn ra, khóe miệng cong lên, toát ra tươi cười quỷ dị.
- Dường như cũng không phải chuyện xấu, có mấy chục ngàn người tìm kiếm trùng Thác Lý thay chúng ta, không phải quá tốt hay sao?
Tiêu Hoằng quay đầu lại, nói với đội quân tù nhân sau lưng.
Nghe Tiêu Hoằng nhắc nhở, mọi người nhìn nhau, dường như hiểu được gì đó.
Đúng vậy, để cho 20 ngàn người kia tận tình thu gom tài liệu, đến lúc đó đội quân tù nhân mới xông lên, trực tiếp tiêu diệt 20 ngàn người này, tất cả tài liệu còn không phải thuộc về bọn họ?
Hơn nữa 20 ngàn người tìm kiếm trùng Thác Lý, so với 500 người đi tìm, chênh lệch thật quá lớn. Dù sao tìm kiếm trùng Thác Lý không phải là đấu thực lực, mà toàn là so sánh may mắn.
Nghĩ một loạt những điều này, sắc mặt mọi người liền thả lỏng, lần này quá tốt, có 20 ngàn người làm việc thay họ, hiệu suất sẽ không thấp được.
- Bây giờ, chuyện chúng ta phải làm là cố gắng thu thập tin tức đám người này, nắm rõ bọn họ đến từ đâu trên Ma Duệ Tinh, phải ở trong này bao lâu, thực lực cơ bản của quân đội này.
Tiêu Hoằng nhỏ giọng dặn dò mọi người.
- Thực lực? Nhìn sợi kéo kia là biết, xem chừng không cao được.
Thiết Nam nói.
- Thực lực những người đang nhìn thấy thì thấp, không có nghĩa là toàn bộ đều thể.
Tiêu Hoằng nói xong, quay sang Ốc Sư:
- Ốc Sư, có thể nào thần không biết quỷ không hay bố trí hệ thống theo dõi ở gần đây?
- Hẳn là không có vấn đề lớn.
Ốc Sư trả lời.
Tiếp theo, 100 thành viên đội quân tù nhân bên trong hang động theo Ốc Sư dẫn đầu, lặng lẽ hành động, ngoại trừ Đồ Đằng Ma Văn trinh sắt, chặn đầu tín hiệu của Ốc Sư, những người còn lại lấy ra Ma Văn quấy nhiễu tín hiệu, những thứ này vốn là chuẩn bị cho quân đoàn bắc cực.
Trong lúc đội quân tù nhân đang lặng lẽ an bài.
Cách chỗ Tiêu Hoằng mấy cây số, trong hạm vận chuyển Ma Văn mới tinh, Bạch Hàn, thủ hạ tâm phúc của Dịch Phong Mạch, đang ngồi trong đó.
Bản thân Bạch Hàn khoảng 40 tuổi, đầu hơi hói, làn da trời sinh tái nhợt, trên mặt còn có mấy bớt đen, mặt mũi thật là không khen nổi, có thực lực Đại Ngự Sư cấp hai.
Lúc này Bạch Hàn đang kính cẩn đứng trên chủ tọa phòng điều khiển, màn hình trước mặt là Dịch Phong Mạch.
- Báo cáo chủ soái, ta dẫn dầu sư đoàn Lợi Kiếm 16 và sư đoàn 17 đã đến địa điểm dự định, đang triển khai công tác tìm kiếm tài liệu.
Bạch Hàn kính cẩn báo cáo cho Dịch Phong Mạch.
- Bây giờ hang động linh thú trên Ma Duệ Tinh đã sắp khai thác hết, đại khe sâu Kham Ba Lạp đã là những nơi tài nguyên phong phú không còn nhiều. Nhớ kỹ, không tiếc mọi giá, phải tìm được tài liệu có giá trị cực cao, càng quý giá càng tốt, đây là quà tặng cho Lam y Chủ soái Trương Thượng Quân ở Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc.
Dịch Phong Mạch nghiêm mặt gằn giọng nói.
Thực ra, hiện giờ Dịch Phong Mạch đã bắt tay cho Cao Long Đình quan hệ chặt chẽ hơn với Chân Nghĩa Quốc, mà loại kết giao này, không có quà tặng cho ra hồn, làm sao mà được?
- Thuộc hạ đã rõ, xin ngài yên tâm, chỉ cần 3 ngày, dù cho lộn ngược đại khe sâu Kham Ba Lạp, cũng sẽ phải tìm ra mấy thứ trân bảo tuyệt thế, mặc kệ hy sinh bao nhiêu người cũng phải làm được.
Bạch Hàn cam đoan với Dịch Phong Mạch.
- Nắm chắc thời gian làm đi.
Dịch Phong Mạch ném lại một câu, liền tắt liên lạc.
Nào không biết, trò chuyện giữa Dịch Phong Mạch và Bạch Hàn đã bị Tiêu Hoằng chặn được phần lớn.
Về phần Trương Thượng Quân là người nào, Tiêu Hoằng cũng có nghe tới, nghe nói là chủ soái Cao Tương Chân Nghĩa Quốc chủ quản vùng này, trong tay nắm giữ vô số quân đoàn thép.
Thực tế, quân đội Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc mạnh mẽ hơn không biết bao nhiêu lần so với Cao Tương chân Nghĩa Quốc. Dưới thống trị của Thủ tướng nội vụ Bách Lạp Đồ, quốc lực Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc thịnh vượng chưa từng có, quốc lực hưng thịnh, tự nhiên quân sụ cùng phát triển mạnh mẽ, bản thân Bách Lạp Đồ cũng được xưng là Tể tướng thiết huyết.
Còn lúc này, Tiêu Hoằng không có hứng thú với Trương Thượng Quân, dù sao bản thân Cao Tương Chân Nghĩa Quốc và Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc là cùng thể liên hiệp, có liên hệ cũng không ngạc nhiên.
Tiêu Hoằng để ý nhất là tình báo bọn họ sẽ ở lại đây khoảng 3 ngày, cùng với 2 sư đoàn hiện tại, rõ ràng là quân không chính hiệu ghép thành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.