Ma Ngân

Chương 744: Ma quỷ dụ dỗ! (Hạ)

Đình Vũ

09/09/2017

Bởi vì đại ngân hàng Thương Ky của Bắc Áo liên hợp thể, ở Thủy Tinh Tinh bắc bộ Bắc Áo liên hợp thể, bởi vậy, từ chỗ tinh cầu nhà Tào Đông xuất phát, đáp Ma Văn Hạm vận tải chỉ cần vài ngày là có thể tới nơi.

Khi người vợ của Tào Đông tới Thủy Tinh Tinh, đồng thời lén lút tiến vào đến két an toàn trong đại ngân hàng Thương Kỳ Tào Đông báo cho biết, thì phát hiện đúng y như lời Tiêu Hoằng nói. Bên trong có từng cái két an toàn được khảm ở phía trên vách tường rất dày, phía trước mỗi một cái két an toàn, đều có một gian phòng nhỏ riêng biệt, đây là thiết kế để bảo hộ an toàn. Đương nhiên, cũng không phải là lo sợ bị cướp bóc. Bài danh là một trong mười ngân hàng lớn của Gia Đô liên hợp thể, nếu như ở bên trong ngân hàng còn bị cướp, phỏng chừng hệ thống bảo an của Bắc Áo liên hợp thể coi như trực tiếp huỷ bỏ cho xong.

Dựa theo Tào Đông báo cho biết, người vợ của Tào Đông rất nhanh liền đi tới trước két an toàn số 5, sau đó liếc mắt nhìn trái phải một cái, rồi nhanh như chớp tiến vào trong đó, đóng cửa lại.

Khi vợ của Tào Đông đưa vào từng số mật mã, quả nhiên hai lớp két an toàn mở ra, lại nhìn bên trong: Là một cái túi da rất bình thường, lấy ra mở ra vừa thấy, đầu tiên ánh vào mi mắt đó là kim tệ ánh vàng rực rỡ. Cả một túi đầy màu vàng ánh tấn công thị giác như vậy, đối với gia đình một tháng chỉ thu nhập có năm kim tệ mà nói, rốt cuộc hấp dẫn tới mức nào không cần nói cũng biết.

Không kìm được, sắc mặt người vợ của Tào Đông lập tức trở nên một màu đỏ bừng, đồng thời trong cái túi nhỏ bên cạnh kim tệ còn đặt hai cái trữ kim văn không ký danh, mỗi cái nửa triệu kim tệ.

Có phát hiện như vậy, người vợ của Tào Đông hưng phấn suýt chút nữa ngất đi.

Hiển nhiên ở đây không chỉ một triệu kim tệ, đối với một gia đình bình thường, số lượng kim tệ như vậy gần như bọn họ không cần phải vất vả cũng sống tốt được mấy đời.

Mà số lượng kim tệ như vậy cũng hoàn toàn có thể thay đổi cuộc sống của họ. Rất nhanh thu lấy túi da, người vợ của Tào Đông liền một khắc không ngừng rời khỏi đại ngân hàng Thương Kỳ, tìm một khách sạn siêu xa hoa ngụ lại, đồng thời trước tiên báo cho Tào Đông biết tin tức như thế.

Trái lại ở trong phòng theo dõi, Tiêu Hoằng ước chừng đã đợi ba ngày. Ba ngày này đều chỉ biết ăn ngon uống sạch, không có nhận được nửa điểm ngược đãi. Ba ngày này, Tiêu Hoằng cũng đều vượt qua trong suy nghĩ và tu luyện.

Chỉ có điều là, không có máu Kim quan điêu biến dị, cho dù là có Ma Văn châm, tăng lên Ngự lực đã trở nên vô cùng khó khăn, thời gian ba ngày mà chỉ tăng lên hai cổ Ngự lực đạt tới 15002 cổ Ngự lực. Mà muốn đạt tới Đại Ngự Sư cấp hai, tổng số Ngự lực cần phải đạt tới là 20000 cổ, với loại này suy ra, 25000 cổ có thể đạt tới Đại Ngự Sư cấp ba...

“Kẽo kẹt!

Ngay lúc Tiêu Hoằng ngồi xếp bằng ở đầu giường, điều tức Ngự lực, cánh cửa kim loại trước mặt Tiêu Hoằng lại lần nữa mở ra. Chỉ có điều, lần này cũng không phải Tào Đông đưa đến thức ăn ngon, mà là bảy tám gã binh sĩ Cao Tương cùng với hai gã nhân ngẫu Ngự Sư đỉnh phong, tên nào tên đó sắc mặt lạnh như băng.

Nhìn thấy một màn như vậy, Tiêu Hoằng cũng không một chút khiếp sợ, thậm chí làm cho người ta có một loại cảm giác, điều này hoàn toàn ở trong dự kiến của Tiêu Hoằng.

Ngay sau đó, không có cấp cho Tiêu Hoằng quá nhiều thời gian phản ứng, mọi người liền xúm lại một lần nữa đặt Tiêu Hoằng trên giường kim loại, cố định lại, sau đó lập tức đẩy Tiêu Hoằng lên phòng thí nghiệm ở lầu 7.

Lúc này Tào Đông ở bên trong, đang từng chút từng chút cho nước thuốc màu xanh biếc vào trong ống tiêm, vẻ mặt lạnh như băng mà nghiêm túc. Chỉ có điều ở phía sau hai loại biểu tình này, lại là vẻ hưng phấn khó có thể kìm chế.

- Các ngươi có thể ra ngoài!

Đợi hai gã nhân viên công tác lần nữa cố định Tiêu Hoằng trên giường bệnh bên cạnh bàn làm việc, Tào Đông lệnh cho mấy nhân viên công tác ra ngoài. Trên thực tế, làm khoa học gia đỉnh cao ở nơi này, Tào Đông ở Sở thực nghiệm linh hồn cũng có chút quyền lực.



Nhân viên công tác không có đáp lại, hơi cúi chào Tào Đông rồi đi ra ngoài, đồng thời đóng chặt cửa.

- Xem ra ngươi đúng thật là một người thủ tín. Một triệu kim tệ ta đã lấy được, lúc này ta rất cảm tạ ngươi! Tuy nhiên, vừa rồi ta lăn qua lộn lại ngẫm nghĩ, chuyện như vậy nếu như bại lộ, đối với ta tuyệt đối không có lợi, nhất là ngươi lại làm cho ta cảm thấy rất bất an. Biện pháp duy nhất có thể để ta thanh thản ổn định hưởng thụ một triệu kim tệ này, có lẽ chính là hoàn toàn biến ngươi thành nhân ngẫu, như vậy sẽ không có người nào biết được!

Tào Đông nói xong, liền cầm kim tiêm từng chút từng chút đi tới gần Tiêu Hoằng, trên mặt đầy sát ý.

- Mới chỉ vẻn vẹn một triệu kim tệ mà ngươi đã thỏa mãn rồi ư? Thử nghĩ đi, ở quốc gia của ngươi, một triệu kim tệ ở trên ti cầu phồn hoa mua một khu nhà cao cấp, sắm thuyền du lịch, quản gia, mấy chiếc xe hào nhoáng, cùng với một chiếc du thuyền giữa các tinh, ngươi còn lại bao nhiêu? Nếu muốn sống xa hoa, cuộc sống xã hội thượng lưu, một chút tiền như vậy là còn xa không đủ!

Tiêu Hoằng ánh mắt bình thản, nhìn Tào Đông có ý đồ qua sông đoạn cầu, nói từng chữ một:

- Xem ra ngươi đúng thật là chưa từng thưởng thức mùi vị của cuộc sống xa hoa. Thử nghĩ một chút đi, ngàn vạn mỹ nữ ở trong lòng ngươi để mặc cho ngươi hôn, mặc cho ngươi chà đạp... Còn tưởng tượng thêm một chút, sản nghiệp của ngươi ở khắp nơi, có cảm giác đi đến đâu đều được người tôn kính. Hoặc ngươi có đủ loại ý tưởng khoa học thì cũng có đủ tài chính để thực hiện thí nghiệm!

Nói không khoa trương chút nào, gần như mỗi một câu nói của Tiêu Hoằng, đều đâm thẳng chỗ sâu trong nội tâm Tào Đông, từng câu dụ hoặc kia không thể kháng cự... Không kìm được lại lần nữa làm cho đầu óc của Tào Đông bắt đầu nóng lên. Sự thật cùng đúng như thế, tính tham lam của nhân loại là vĩnh viễn không có bờ bến, tâm tính hạ quyết định quyết định kiếm một khoản rồi sẽ không làm nữa, điều đó có vẻ yếu ót không chịu nổi.

- Ta còn có 5 triệu kim tệ, giấu ở một địa phương khác, không biết ngươi có còn muốn hay không? Có được nó ngươi có thể đi thực hiện tất cả giấc mộng của ngươi. Cảnh trong mơ những đêm dài của ngươi không còn là xa không thể với tới, mà là dễ như trở bàn tay!

Tiêu Hoằng nhìn thẳng vào mắt Tào Đông, nhẹ giọng nói.

Làm cho người ta có cảm giác hẳn giống như Ma quỷ đang dụ dỗ một phàm nhân tham lam, mà Tào Đông lại không hề phòng bị, mới vài ba câu nói liên hoàn toàn bị Tiêu Hoằng chinh phục, giống như một dân cờ bạc điên cuồng, vừa nghe nói tới số vốn 5 triệu kim tệ.

- Nó ở địa phương nào?

Tào Đông rõ ràng hô hấp có chút tăng thêm, giọng điệu hơi run rây hỏi.

- Ở Cách La Tác Tinh của Bắc Áo liên hợp thể, trong két an toàn của Sở trữ kim Xuyên Kỳ. Mật mã vài ngày sau sẽ nói cho ngươi. Đương nhiên, hiện tại ngươi có thể biến ta thành nhân ngẫu, nhưng mật mã nơi đó chỉ cần sai trật hai lần, sẽ có rất nhiều bảo an tới hỏi thăm. Đến lúc đó số kim tệ ở bên trong ngươi có thể nhìn thấy nhưng không lấy được!

Tiêu Hoằng khẽ cười cười, thản nhiên nói.

Ngược lại thời điểm này, sắc mặt Tào Đông lại đỏ lên, chân mày chau sát vào nhau, dường như hắn đang đấu tranh tư tưởng kịch liệt. Hắn biết rõ, nếu tiếp tục như vậy cần gánh vác mạo hiểm rất lớn. Thế nhưng dụ hoặc quá lớn, cái này giống như dân cờ bạc thu được chút lợi nhỏ sẽ rất khó thu tay lại.

Nhất là phần lý trí còn lại trong đầu hắn, đã hoàn toàn triệt để bị Tiêu Hoằng phá sạch, có chăng chỉ còn có lòng tham không đáy.

Bởi vậy chỉ hơi do dự một lát, Tào Đông lại một lần nữa đâm mũi kim tiêm vào trong nệm tiếp tục phí bỏ nước thuốc ở trong đó. Sau đó hắn nheo mắt suy nghĩ rồi nói với Tiêu Hoằng:

- Nhớ kỹ, đừng đùa giỡn giở trò, nếu không ở trong này ta có thể dễ dàng bóp chét ngươi!



Nhìn thấy đầu óc của Tào Đông hoàn toàn nóng lên, Tiêu Hoằng chỉ lạnh nhạt cười, tiếp theo khẽ gật gật đầu.

Ngay sau đó, Tào Đông một lần nữa thả Tiêu Hoằng ra, sau đó ấn tay mở cửa phòng thí nghiệm, tiếp sau vài tên nhân viên công tác liền đưa Tiêu Hoằng đi ra ngoài.

Trái lại Tào Đông thì đi vào nhà vệ sinh, dùng nước lạnh dùng sức chà xát trên mặt, chỉ là làm như thế cũng không thể rửa sạch lòng tham vô tận ở sâu trong nội tâm hắn. Mặc dù hắn có thể cảm nhận được làm như vậy phi thường nguy hiểm, thực dễ dàng bại lộ, nhưng đối mặt với dụ hoặc, hắn lại không có cách nào kháng cự.

Ngay sau đó, Tào Đông liền cầm lấy Ma Văn thông tin hơi do dự một chút, rồi gửi đi tin tức cho vợ hắn, mà trong nội tâm hắn lo lắng nhất chính là sự tình bại lộ.

Nên biết rằng, chuyện này nếu như bị cấp trên biết, chẳng những sẽ tịch thu toàn bộ những gì hắn vừa mới lấy được, chính hắn cũng tuyệt đối không còn có trái cây ngon để ăn.

Đương nhiên, hắn cũng không có lo lắng Tiêu Hoằng sẽ làm tay chân cái gì, dù sao ở trong này Tiêu Hoằng hoàn toàn bị khống chế trong tay hắn.

Ở bên kia, Tiêu Hoằng cũng không có được đưa vào trong phòng theo dõi, mà bị đưa lên Ma Văn Xa của Sở nghiên cứu linh hồn, lại lần nữa áp giải về Sở giam giữ số 4.

Đây cũng là Tào Đông vì phòng ngừa Tiêu Hoằng ý đồ gây rối gì ở Sở thí nghiệm linh hồn, diệt khẩu lại diệt không xong vì hiện tại Tào Đông còn không biết mật mã.

Từ thế cục trước mắt mà nói, kỳ thật tình thế đối với Tiêu Hoằng vẫn còn đủ loại bất lợi, sắc mặt Tào Đông đã bộc lộ rất rõ ràng, Tiêu Hoằng cũng không thể tiếp tục chọn dùng loại biện pháp này.

Chỉ là Tiêu Hoằng ngồi ở trong Ma Văn Xa, trên mặt cũng không có mảy may nghiêm trọng, sau khi mang Ma Văn còng tay, liền như vậy cụp đầu xuống, không rên một tiếng. Binh sĩ Cao Tương ở bên cạnh lại là vẻ mặt như khúc gỗ, hoàn toàn không thèm quản tới.

Dựa theo báo cáo của Tào Đông đưa ra, Tiêu Hoằng đã hoàn thành lần đầu tiên cải tạo rửa sạch tư tưởng, đang trong giai đoạn theo dõi, nếu hết thảy thuận lợi như vậy mấy ngày sau, suy nghĩ của Tiêu Hoằng sẽ trở nên mơ hồ. Nhưng trên thực tế thì sao? Dường như chỉ có trong lòng Tiêu Hoằng và Tào Đông là hiểu biết nhất.

Tiêu Hoằng bằng vào Ni Lạc báo cho biết, cùng với chuẩn bị trước khi rời Thánh Đàn đã tạm thời tránh được một kiếp, nhưng về sau thì sao? Không ai biết được, chỉ có Tiêu Hoằng tự mình rõ ràng nhất.

Trải qua mười mấy phút đi bộ, xuyên qua lớp lớp rào chắn, Tiêu Hoằng rốt cục quay về tới Sở giam giữ số 4, rồi trực tiếp bị nhốt bên trong phòng giam đặc chế.

Sau đó dựa theo lệ thường, một gã binh sĩ Cao Tương đặt một mâm lạp xưởng và cơm tẻ ở trước mặt Tiêu Hoằng, đãi ngộ hoàn toàn giống như Thiết Hách.

Như trước sử dụng Ma Văn châm giấu trong huy chương sứt mẻ kiểm tra một lần, Tiêu Hoằng mới cầm lấy lạp xưởng, bắt đầu cắn từng miếng ăn vào. Không thể phủ nhận, tạm thời mặc kệ tương lai như thế nào, một đoạn thời gian tiếp theo thức ăn của Tiêu Hoằng ở trại tập trung Tín Nghĩa tuyệt đối có thể nói là thượng tầng.

Điều này cũng giúp cho khí sắc và tình trạng của Tiêu Hoằng, từng chút từng chút trở nên tốt hơn. Vì kế hoạch tương lai, thiết lập một cơ sở tốt đẹp.

Khi tới năm giờ chiều, dùng xong cơm chiều, phòng giam đặc chế của Tiêu Hoằng liền từ từ mở ra. Binh sĩ Cao Tương cũng không có thô lỗ như trước kia, ở trong mắt bọn họ xem ra, Tiêu Hoằng đã bị tiêm vào hai mũi là không còn uy hiếp gì đáng nói. Theo thời gian trôi qua, ý thức của Tiêu Hoằng sẽ dần dần trở nên mơ hồ, đợi sau khi trải qua đợt trị liệu thứ hai, là hắn sẽ trở thành nhân ngẫu để mặc cho người ta an bài.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ma Ngân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook