Chương 890: Ngạc nhiên vui mừng
Đình Vũ
13/09/2017
Nghe Hạ An Kỳ nói như vậy. Sắc mặt Bá La Tư lập tức vừa động, trong lòng đột nhiên trở nên khẩn trương lên, lão biết người mới tới chính là kẻ kế thừa của Cáp Thụy Sâm, hơn nữa một đường đánh giết mà tới, điều này lão cũng biết, thể nhưng vừa mới nhận nhiệm vụ còn không tới vài ngày, đã tìm tới mình, đây là muốn làm gì?
Chẳng lẽ là bất mãn với mình, nhưng chính mình đã hết sức rồi.
- Hạ tiểu thư! Không biết Tiêu Hoằng Quận trưởng tìm lão phu, có chuyện gì?
Bá Là Tư thử tính hỏi một câu.
- Ngài cứ đến rồi sẽ biết! Cam đoan ngài sẽ vô cùng kinh ngạc. Nếu ngài có chuẩn bị, tốt nhất mang theo ít thuốc trợ tim, vừa rồi đã có người chết giấc đấy!
Hạ An Kỳ nói xong, liền trục tiếp cắt liên lạc.
Nhìn Hạ An Kỳ trước mặt giống như con thỏ nhỏ trực tiếp biến mất, Bá La Tư xem như hoàn toàn phát mộng, trong lòng lại vô cùng thấp thỏm lo âu.
Đây là muốn làm gì? Là Tiêu Hoằng kia tính tinh không tốt, là một quan viên bạo huấn, vừa tới làm một viên quan mới đã đánh phủ đầu hay sao?
Tuy nhiên, mặc dù trong lòng vô cùng lo âu, nhưng Bá La Tư vẫn chuẩn bị tư liệu săn sàng, sau đó rời văn phòng mình, nhưng vừa ra tới cửa, Bá La Tư vô túi, tuy rằng lão không có bệnh tim, nhưng vẫn quay vào văn phòng nông nghiệp, lấy hai viên trợ tim cho vào túi, sau đó bước lên xe ngựa, chạy thẳng đến tòa nhà lâu công sở Lý Hải Quận.
Vị trí nông nghiệp ở ngoại ô Phí cổ Thành, bởi vậy tới văn phòng Tiêu Hoằng nơi đó cũng không xa lắm.
Đại khái qua hai mươi phút chạy rất nhanh, Bá La Tư rốt cục đi tới cửa chính tòa lầu công sở Lý Hải Quận, sau đó thật cẩn thận bước xuống đi vào bên trong đại sảnh tiếp đãi.
- Này, Quận trưởng tìm ta rốt cuộc có chuyện gì?
Đi tới bên cạnh Hạ An Kỳ, Bá Là Tư hỏi dò.
- Yên tâm tốt lắm, hẳn không phải là chuyện quá xấu, hiện tại Quận trưởng đang bàn chuyện với mười mấy Chế văn sư, ngài theo ta nhìn một cái sẽ biết!
Hạ An Kỳ nói xong, liền lộ vẻ mặt quỷ dị, dẫn theo Bá Là Tư còn đang phát mộng đi ra.
Thấy bộ dáng Hạ An Kỳ như vậy, Bá Là Tư liền cùng có chút phát sầu. Tuy nhiên, khi Bá Là Tư đi vào mặt phía tây tòa nhà lầu công sở, vốn vẻ mặt phát mộng lại sửng sốt.
Chỉ thấy mặt phía tây tòa nhà lầu trên mảnh đất trống, đã toàn bộ được bao phủ nương lúa không quá đùi, nhìn qua xanh tươi mát mẻ, xem như quá tươi tốt.
- Cái này...
Thân là chủ quản nông nghiệp, lúa nương đối với Bá La Tư tự nhiên rõ như lòng bàn tay, đối với tình trạng nông nghiệp hiện tại lão cũng phi thường rõ ràng: Hiện tại sản xuất lúa ở Thiên Tế Tinh, trên cơ bản giống như cỏ dại bình thường, thân nhỏ lá khô. Mà sum xuê giống như thế từ khi sinh ra tới nay Bá La Tư vốn chưa từng nhìn thấy. Hiển nhiên đây cũng không phải chỉ dựa vào Thiên Tế Tỉnh là có thể làm được.
Trong lúc nhất thời, Bá La Tư vốn còn có chút phát mộng, đã bắt đầu có chút ngẩn người, hai mắt có chút đăm đăm.
Thân mình cứng đờ, Bá La Tư đi tới vài bước về phía trước, vừa cẩn thận quan sát lá lúa một chút, gần như chỉ trong nháy mắt Bá La Tư là kết luận được: Đây là nương lúa siêu cấp.
- Này... Điều này sao có thể? Thiên Tế Tinh như thế nào có thể sản xuất ra lúa nương như vậy? Chẳng lẽ là hạt giống của Quận trưởng đại nhân đem tới? Điêu này cũng không có khả năng a, Quận trưởng mới đến vài ngày, nương lúa như thế nào có thể mọc cao như vậy?
Bá La Tư hơi mở ra khóe miệng, không kìm được bật thốt ra như thế.
- Ta định nói cho ngài biết, đây là Quận trưởng lão đại một giờ trước trồng xuống, không biết Bá La Tư chủ quản tin hay không?
Hạ An Ky thử nói với Bá La Tư, sợ dọa cho vị chủ quản tuổi hơi lớn này hoảng sợ.
“Xoạch!
Gần như ngay trong nháy mắt Hạ An Kỳ vừa mới nói ra lời này, xấp văn kiện Bá La Tư kẹp nách trực tiếp rơi xuống, thân mình lão hoàn toàn cứng đờ tại chỗ.
Một giờ?
Theo những chữ như vậy truyền vào trong tai Bá La Tư, trong lúc nhất thời, Bá La Tư chỉ cảm thấy trái tim đột nhiên căng thẳng, một dòng máu trực tiếp cuồn cuộn chạy vào bên trong đại não, không khỏi làm cho thân mình Bá La Tư quơ quơ, tim đập chợt tăng tốc.
Bá La Tư rất rõ ràng, Hạ An Kỳ này là người rất có chừng mực, thời gian công tác gần như không hay nói giỡn, cũng không khoác lác.
Nhưng Bá La Tư thủy chung không thể chấp nhận chính là hạt lúa giống trông một giờ đã biến thành cái dạng này, cái này...
Không kìm được, Bá La Tư chậm rãi vươn bàn tay run rẩy lấy ra hai viên thuốc trợ tim chuẩn bị sẵn cho vào phía dưới đầu lưỡi, đồng thời không ngừng tiên hành hít sâu, phía trên trán đã toát ra một lớp mồ hôi. Tin tức như vậy có thể nói là ngạc nhiên vui mừng, chỉ là ngạc nhiên vui mừng này thật sự có chút quá lớn, thậm chí có thể nói là quá nghẹt thở.
- Ngươi... Vừa rồi nói cái gì?
Ước chừng qua một hồi lâu sau, Bá La Tư mới mở miệng nói, hô hấp đã bắt đầu tăng thêm.
- Đây là Quận trưởng lão đại mới trông một giờ trước, vô cùng chính xác! Quận trưởng lão đại là dùng một loại kỹ thuật cực kỳ thần kỳ, tăng cao sinh trưởng!
Hạ An Kỳ nói tiếp.
Lại nhìn Bá La Tư, nghe nói như thế, hai mắt đã phát sáng ngời, giống như hai cái bóng đèn lớn, toàn thân đã bị khiếp sợ và vô tận hưng phấn nhồi căng phồng.
- Không được, ta phải đi gặp Quận trưởng đại nhân, hiện tại đã thấy!
Bá La Tư giọng điệu run rẩy nói một câu, sau đó nhặt lên xấp văn kiện, phóng đi thẳng đến tòa nhà lầu, làm cho người ta có cảm giác lão không hề là một lão già bảy tám mươi tuổi, ngược lại như là một thanh niên hai mươi tuổi.
- Này... Này... Bá La Tư chủ quân, ngài chờ một chút! Quận trưởng đại nhân còn không có gọi đến ngài đâu... Ai nha. Hiện tại như thế nào người nào cùng đều chạy ào xông loạn a, ta rất khó xử!
Hạ An Kỳ lôi kéo Bá La Tư, bất đắc dĩ nói.
Nhưng giờ khắc này, nàng lại khiếp sợ phát hiện, Bá La Tư này đã tráng kiện như con trâu.
Cùng lúc đó, Tiêu Hoằng đang ngồi ngay ngắn trong phòng họp ở tầng ba, ngồi bên cạnh, trừ hai gã Chế văn sư của đội quân tù nhân, còn có mười Chếvăn sư tài nghệ tinh thâm chọn lựa từ Lý Hải Quận.
Giờ phút này những người này nhìn thiết kế đồ họa của Ma Văn phụ trợ thúc đẩy trong tay, trên mặt đã tràn ngập khiếp sợ, sắc mặt đỏ bừng.
Trước đó bọn họ còn chưa tin trình bày của Tiêu Hoằng, nhưng nhìn nương lúa ngoài cửa sổ, còn có ai không tin, nhất là nghiên cứu Ma Văn phụ trợ thúc đẩy một chút, tổng kết ra chỉ có hai chữ, đó chính là: Tinh diệu!
Chuyển hoán Ngự lực thông qua tinh diệu, trở thành chất dinh dưỡng siêu cấp cho thực vật, kỹ thuật như vậy quả thực làm người ta không thể tưởng tượng.
Đương nhiên, Tiêu Hoằng cũng chỉ là chia xẻ Ma Văn phụ trợ thúc đẩy phân hướng, còn kỹ thuật trung tâm của Ma Văn thúc đây này, Tiêu Hoằng như trước khống chế chặt chẽ trong tay mình.
- Nói tóm lại, mấy ngày tới, đại khái mười ngày đi, mọi người hãy chịu mệt nhọc nhiều hơn một chút, tăng ca thêm giờ chế tạo loại Ma Văn này!
Tiêu Hoằng mặt không đổi sắc, nhẹ giọng phân phó.
- Quận trưởng lão đại! Ngài yên tâm, chúng ta tuyệt đối sẽ toàn lực ứng phó!
Trong đó một gã Chế văn sư nói. Đối với Tiêu Hoằng chỉ còn lại có sùng bái, giờ khắc này, hắn đã cảm nhận được Tiêu Hoằng chính là kẻ thừa kế của Cáp Thụy Sâm, và giống như Cáp Thụy Sâm luôn có thể ở thời khắc mấu chốt nhất mang lại hy vọng vô tận cho bọn họ.
- Mặt khác, kỹ thuật truyền dẫn Ngự lực, là kỹ thuật truyền thống của Lạc Đan Luân thì phải, nơi này hẳn có ai biết?
Tiêu Hoằng vẻ mặt trầm tĩnh, giọng điệu bình thản, lên tiếng hỏi.
- Thiên Tế Tinh đối với kỹ thuật truyền dẫn Ngự lực, khống chế phi thường nghiêm khắc, thường thường chỉ có người tài đức vẹn toàn, mới có tư cách học tập, Văn Vân và Bối Lâm biết!
Trong đó một gã Chế văn sư chỉ chỉ hai gã Chế văn sư một cao một lùn ở đối diện nói.
- Không tệ! Hai người các ngươi hay phụ trách chế tạo tuyến truyền dẫn Ngự lực đi!
Tiêu Hoằng giọng điệu hờ hừng nói.
- Quận trưởng! Quận trưởng lão đại!
Đúng lúc này, bên trong hành lang một lần nữa truyền đến một thanh âm đầy phấn khởi, ngay sau đó, liền nhìn thấy Bá La Tư kéo theo Hạ An Kỳ, ánh mắt đỏ bừng đi đến.
Liếc mắt nhìn quanh trong phòng họp một vòng, cuối cùng Bá La Tư liền dời ánh mắt nhìn ngay Tiêu Hoằng trên ghế chủ tọa. Tuy rằng lão không biết Tiêu Hoằng, nhưng lão nhận biết vị trí của Tiêu Hoằng, chỉ có Quận trưởng mới có thể ngồi.
Trái lại Hạ An Kỳ lại là vẻ mặt bất đắc dĩ, hơi mím khóe miệng, nàng không biết sao từ khi Tiêu Hoằng tới đây, như thế nào ai ai cũng đều thích xông vào.
- Ngài... Ngài chính là Quận trưởng lão đại đi? Ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu, tại hạ Bá La Tư!
Bá La Tư hai mắt tỏa sáng cầm lấy tay Tiêu Hoằng nói.
Mà Tiêu Hoằng đối với Bá La Tư tự tiện xông vào cũng không tức giận, khẽ gật gật đầu, sau đó bình thản nói:
- Bá La Tư chủ quản tới vừa đúng lúc, có cái gì nói ngồi xuống chậm rãi nói, Hạ An Kỳ đi rót cho chủ quản một chén nước!
- Không biết Quận trưởng ngài tìm ta, có gì phân phó?
Bá La Tư nói, trong lòng thấp thỏm không yên đã sớm không còn sót lại chút gì. Nói không khoa trương chút nào, hiện tại cho dù là Tiêu Hoằng phủ đầu lão một trận, lão cũng vui vẻ lắng nghe.
- Nói vậy Bá La Tư chủ quản đã thấy mảnh ruộng lúa kia rồi! Ta tìm ngài đến, chính là vì vậy! Hiện tại lấy ra bản đồ phân bố canh tác của Lý Hải Quận, cho ta nhìn xem!
Tiêu Hoằng phân phó với Bá La Tư.
- Đây, cái này!
Sớm có chuẩn bị Bá La Tư, liền mau tay nhanh mắt, trực tiếp lấy ra một tấm bản đồ từ trong xấp văn kiện, đồng thời đặt ở trong tay Tiêu Hoằng, mặt trên phân bố ruộng đất canh tác, cùng với tình hình chung tất cả nông canh, ghi chép chi tiết rành mạch.
Đại khái nhìn lướt qua bản đồ của Bá La Tư đưa qua, Tiêu Hoằng có thể rõ ràng nhìn thấy, vì để tăng cao sản lượng, cùng với cung cấp lương thực, diện tích ruộng nương của Lý Hải Quận rất rộng lớn, gần như chiếm một phần tư diện tích trong quận.
- Nhiều đất đai như vậy?
Tiêu Hoằng không kìm được tự nói, sau đó dời ánh mắt nhìn ngay Bá La Tư:
- Nhiều đất đai như vậy cũng không có vấn đề gì, một phần ba đất này dùng cho gieo trồng lương thực, mặt khác một phần ba gieo trồng rau dưa linh tinh, còn lại một phần ba thì gieo trồng một ít tài liệu chế tạo Ma Văn, quy hoạch như thế nào là chuyện của ngài!
- Không thành vấn đề, không thành vấn đề! Quận trưởng đại nhân ngài yên tâm, chỉ cần có thể làm cho hoa mầu mọc dài ra sum xuê, ta cam nguyện vượt lửa qua sông làm cho ngài!
Bá La Tư vỗ bộ ngực cam đoan nói.
- Còn có một điều, một chút nữa, chúng ta bắt đầu chế tạo Ma Văn thúc đẩy, mà ngài phải nhớ lấy, đối với Ma Văn thúc đẩy phải quản lý nghiêm khắc, mỗi một cái Ma Văn thúc đẩy đều phải đánh số thứ tự, hư hao cho đổi mới, nhưng nhất quyết không cho phép mất đi, nếu không sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc! Điểm này, chúng ta cần phải quyết tâm mới được! Ngài nên biết rằng, thứ này ở trong tay chúng ta có thể giúp chúng ta thoát khỏi nỗi khổ đói khát, nhưng nếu rơi vào tay Cao Tương Chân Nghĩa Quốc thì sao?
Sắc mặt Tiêu Hoằng bỗng nhiên trở nên nghiêm túc hẳn lên, gần như thật sự dùng một loại cảnh cáo nói với Bá La Tư.
Bá La Tư nhìn thấy hai tròng mắt lạnh như băng của Tiêu Hoằng kia, cùng với năm chữ “Cao Tương Chân Nghĩa Quốc”, vẻ hưng phấn cùng đột nhiên trở nên nghiêm túc, lão có thể hiểu sự cẩn thận của Tiêu Hoằng, liền dùng sức gật gật đầu:
- Ngài yên tâm! Ta sẽ phái ra người thích hợp, chuyên môn phụ trách trông coi Ma Văn thúc đẩy, cam đoan một cái cũng không mất đi!
Chẳng lẽ là bất mãn với mình, nhưng chính mình đã hết sức rồi.
- Hạ tiểu thư! Không biết Tiêu Hoằng Quận trưởng tìm lão phu, có chuyện gì?
Bá Là Tư thử tính hỏi một câu.
- Ngài cứ đến rồi sẽ biết! Cam đoan ngài sẽ vô cùng kinh ngạc. Nếu ngài có chuẩn bị, tốt nhất mang theo ít thuốc trợ tim, vừa rồi đã có người chết giấc đấy!
Hạ An Kỳ nói xong, liền trục tiếp cắt liên lạc.
Nhìn Hạ An Kỳ trước mặt giống như con thỏ nhỏ trực tiếp biến mất, Bá La Tư xem như hoàn toàn phát mộng, trong lòng lại vô cùng thấp thỏm lo âu.
Đây là muốn làm gì? Là Tiêu Hoằng kia tính tinh không tốt, là một quan viên bạo huấn, vừa tới làm một viên quan mới đã đánh phủ đầu hay sao?
Tuy nhiên, mặc dù trong lòng vô cùng lo âu, nhưng Bá La Tư vẫn chuẩn bị tư liệu săn sàng, sau đó rời văn phòng mình, nhưng vừa ra tới cửa, Bá La Tư vô túi, tuy rằng lão không có bệnh tim, nhưng vẫn quay vào văn phòng nông nghiệp, lấy hai viên trợ tim cho vào túi, sau đó bước lên xe ngựa, chạy thẳng đến tòa nhà lâu công sở Lý Hải Quận.
Vị trí nông nghiệp ở ngoại ô Phí cổ Thành, bởi vậy tới văn phòng Tiêu Hoằng nơi đó cũng không xa lắm.
Đại khái qua hai mươi phút chạy rất nhanh, Bá La Tư rốt cục đi tới cửa chính tòa lầu công sở Lý Hải Quận, sau đó thật cẩn thận bước xuống đi vào bên trong đại sảnh tiếp đãi.
- Này, Quận trưởng tìm ta rốt cuộc có chuyện gì?
Đi tới bên cạnh Hạ An Kỳ, Bá Là Tư hỏi dò.
- Yên tâm tốt lắm, hẳn không phải là chuyện quá xấu, hiện tại Quận trưởng đang bàn chuyện với mười mấy Chế văn sư, ngài theo ta nhìn một cái sẽ biết!
Hạ An Kỳ nói xong, liền lộ vẻ mặt quỷ dị, dẫn theo Bá Là Tư còn đang phát mộng đi ra.
Thấy bộ dáng Hạ An Kỳ như vậy, Bá Là Tư liền cùng có chút phát sầu. Tuy nhiên, khi Bá Là Tư đi vào mặt phía tây tòa nhà lầu công sở, vốn vẻ mặt phát mộng lại sửng sốt.
Chỉ thấy mặt phía tây tòa nhà lầu trên mảnh đất trống, đã toàn bộ được bao phủ nương lúa không quá đùi, nhìn qua xanh tươi mát mẻ, xem như quá tươi tốt.
- Cái này...
Thân là chủ quản nông nghiệp, lúa nương đối với Bá La Tư tự nhiên rõ như lòng bàn tay, đối với tình trạng nông nghiệp hiện tại lão cũng phi thường rõ ràng: Hiện tại sản xuất lúa ở Thiên Tế Tinh, trên cơ bản giống như cỏ dại bình thường, thân nhỏ lá khô. Mà sum xuê giống như thế từ khi sinh ra tới nay Bá La Tư vốn chưa từng nhìn thấy. Hiển nhiên đây cũng không phải chỉ dựa vào Thiên Tế Tỉnh là có thể làm được.
Trong lúc nhất thời, Bá La Tư vốn còn có chút phát mộng, đã bắt đầu có chút ngẩn người, hai mắt có chút đăm đăm.
Thân mình cứng đờ, Bá La Tư đi tới vài bước về phía trước, vừa cẩn thận quan sát lá lúa một chút, gần như chỉ trong nháy mắt Bá La Tư là kết luận được: Đây là nương lúa siêu cấp.
- Này... Điều này sao có thể? Thiên Tế Tinh như thế nào có thể sản xuất ra lúa nương như vậy? Chẳng lẽ là hạt giống của Quận trưởng đại nhân đem tới? Điêu này cũng không có khả năng a, Quận trưởng mới đến vài ngày, nương lúa như thế nào có thể mọc cao như vậy?
Bá La Tư hơi mở ra khóe miệng, không kìm được bật thốt ra như thế.
- Ta định nói cho ngài biết, đây là Quận trưởng lão đại một giờ trước trồng xuống, không biết Bá La Tư chủ quản tin hay không?
Hạ An Ky thử nói với Bá La Tư, sợ dọa cho vị chủ quản tuổi hơi lớn này hoảng sợ.
“Xoạch!
Gần như ngay trong nháy mắt Hạ An Kỳ vừa mới nói ra lời này, xấp văn kiện Bá La Tư kẹp nách trực tiếp rơi xuống, thân mình lão hoàn toàn cứng đờ tại chỗ.
Một giờ?
Theo những chữ như vậy truyền vào trong tai Bá La Tư, trong lúc nhất thời, Bá La Tư chỉ cảm thấy trái tim đột nhiên căng thẳng, một dòng máu trực tiếp cuồn cuộn chạy vào bên trong đại não, không khỏi làm cho thân mình Bá La Tư quơ quơ, tim đập chợt tăng tốc.
Bá La Tư rất rõ ràng, Hạ An Kỳ này là người rất có chừng mực, thời gian công tác gần như không hay nói giỡn, cũng không khoác lác.
Nhưng Bá La Tư thủy chung không thể chấp nhận chính là hạt lúa giống trông một giờ đã biến thành cái dạng này, cái này...
Không kìm được, Bá La Tư chậm rãi vươn bàn tay run rẩy lấy ra hai viên thuốc trợ tim chuẩn bị sẵn cho vào phía dưới đầu lưỡi, đồng thời không ngừng tiên hành hít sâu, phía trên trán đã toát ra một lớp mồ hôi. Tin tức như vậy có thể nói là ngạc nhiên vui mừng, chỉ là ngạc nhiên vui mừng này thật sự có chút quá lớn, thậm chí có thể nói là quá nghẹt thở.
- Ngươi... Vừa rồi nói cái gì?
Ước chừng qua một hồi lâu sau, Bá La Tư mới mở miệng nói, hô hấp đã bắt đầu tăng thêm.
- Đây là Quận trưởng lão đại mới trông một giờ trước, vô cùng chính xác! Quận trưởng lão đại là dùng một loại kỹ thuật cực kỳ thần kỳ, tăng cao sinh trưởng!
Hạ An Kỳ nói tiếp.
Lại nhìn Bá La Tư, nghe nói như thế, hai mắt đã phát sáng ngời, giống như hai cái bóng đèn lớn, toàn thân đã bị khiếp sợ và vô tận hưng phấn nhồi căng phồng.
- Không được, ta phải đi gặp Quận trưởng đại nhân, hiện tại đã thấy!
Bá La Tư giọng điệu run rẩy nói một câu, sau đó nhặt lên xấp văn kiện, phóng đi thẳng đến tòa nhà lầu, làm cho người ta có cảm giác lão không hề là một lão già bảy tám mươi tuổi, ngược lại như là một thanh niên hai mươi tuổi.
- Này... Này... Bá La Tư chủ quân, ngài chờ một chút! Quận trưởng đại nhân còn không có gọi đến ngài đâu... Ai nha. Hiện tại như thế nào người nào cùng đều chạy ào xông loạn a, ta rất khó xử!
Hạ An Kỳ lôi kéo Bá La Tư, bất đắc dĩ nói.
Nhưng giờ khắc này, nàng lại khiếp sợ phát hiện, Bá La Tư này đã tráng kiện như con trâu.
Cùng lúc đó, Tiêu Hoằng đang ngồi ngay ngắn trong phòng họp ở tầng ba, ngồi bên cạnh, trừ hai gã Chế văn sư của đội quân tù nhân, còn có mười Chếvăn sư tài nghệ tinh thâm chọn lựa từ Lý Hải Quận.
Giờ phút này những người này nhìn thiết kế đồ họa của Ma Văn phụ trợ thúc đẩy trong tay, trên mặt đã tràn ngập khiếp sợ, sắc mặt đỏ bừng.
Trước đó bọn họ còn chưa tin trình bày của Tiêu Hoằng, nhưng nhìn nương lúa ngoài cửa sổ, còn có ai không tin, nhất là nghiên cứu Ma Văn phụ trợ thúc đẩy một chút, tổng kết ra chỉ có hai chữ, đó chính là: Tinh diệu!
Chuyển hoán Ngự lực thông qua tinh diệu, trở thành chất dinh dưỡng siêu cấp cho thực vật, kỹ thuật như vậy quả thực làm người ta không thể tưởng tượng.
Đương nhiên, Tiêu Hoằng cũng chỉ là chia xẻ Ma Văn phụ trợ thúc đẩy phân hướng, còn kỹ thuật trung tâm của Ma Văn thúc đây này, Tiêu Hoằng như trước khống chế chặt chẽ trong tay mình.
- Nói tóm lại, mấy ngày tới, đại khái mười ngày đi, mọi người hãy chịu mệt nhọc nhiều hơn một chút, tăng ca thêm giờ chế tạo loại Ma Văn này!
Tiêu Hoằng mặt không đổi sắc, nhẹ giọng phân phó.
- Quận trưởng lão đại! Ngài yên tâm, chúng ta tuyệt đối sẽ toàn lực ứng phó!
Trong đó một gã Chế văn sư nói. Đối với Tiêu Hoằng chỉ còn lại có sùng bái, giờ khắc này, hắn đã cảm nhận được Tiêu Hoằng chính là kẻ thừa kế của Cáp Thụy Sâm, và giống như Cáp Thụy Sâm luôn có thể ở thời khắc mấu chốt nhất mang lại hy vọng vô tận cho bọn họ.
- Mặt khác, kỹ thuật truyền dẫn Ngự lực, là kỹ thuật truyền thống của Lạc Đan Luân thì phải, nơi này hẳn có ai biết?
Tiêu Hoằng vẻ mặt trầm tĩnh, giọng điệu bình thản, lên tiếng hỏi.
- Thiên Tế Tinh đối với kỹ thuật truyền dẫn Ngự lực, khống chế phi thường nghiêm khắc, thường thường chỉ có người tài đức vẹn toàn, mới có tư cách học tập, Văn Vân và Bối Lâm biết!
Trong đó một gã Chế văn sư chỉ chỉ hai gã Chế văn sư một cao một lùn ở đối diện nói.
- Không tệ! Hai người các ngươi hay phụ trách chế tạo tuyến truyền dẫn Ngự lực đi!
Tiêu Hoằng giọng điệu hờ hừng nói.
- Quận trưởng! Quận trưởng lão đại!
Đúng lúc này, bên trong hành lang một lần nữa truyền đến một thanh âm đầy phấn khởi, ngay sau đó, liền nhìn thấy Bá La Tư kéo theo Hạ An Kỳ, ánh mắt đỏ bừng đi đến.
Liếc mắt nhìn quanh trong phòng họp một vòng, cuối cùng Bá La Tư liền dời ánh mắt nhìn ngay Tiêu Hoằng trên ghế chủ tọa. Tuy rằng lão không biết Tiêu Hoằng, nhưng lão nhận biết vị trí của Tiêu Hoằng, chỉ có Quận trưởng mới có thể ngồi.
Trái lại Hạ An Kỳ lại là vẻ mặt bất đắc dĩ, hơi mím khóe miệng, nàng không biết sao từ khi Tiêu Hoằng tới đây, như thế nào ai ai cũng đều thích xông vào.
- Ngài... Ngài chính là Quận trưởng lão đại đi? Ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu, tại hạ Bá La Tư!
Bá La Tư hai mắt tỏa sáng cầm lấy tay Tiêu Hoằng nói.
Mà Tiêu Hoằng đối với Bá La Tư tự tiện xông vào cũng không tức giận, khẽ gật gật đầu, sau đó bình thản nói:
- Bá La Tư chủ quản tới vừa đúng lúc, có cái gì nói ngồi xuống chậm rãi nói, Hạ An Kỳ đi rót cho chủ quản một chén nước!
- Không biết Quận trưởng ngài tìm ta, có gì phân phó?
Bá La Tư nói, trong lòng thấp thỏm không yên đã sớm không còn sót lại chút gì. Nói không khoa trương chút nào, hiện tại cho dù là Tiêu Hoằng phủ đầu lão một trận, lão cũng vui vẻ lắng nghe.
- Nói vậy Bá La Tư chủ quản đã thấy mảnh ruộng lúa kia rồi! Ta tìm ngài đến, chính là vì vậy! Hiện tại lấy ra bản đồ phân bố canh tác của Lý Hải Quận, cho ta nhìn xem!
Tiêu Hoằng phân phó với Bá La Tư.
- Đây, cái này!
Sớm có chuẩn bị Bá La Tư, liền mau tay nhanh mắt, trực tiếp lấy ra một tấm bản đồ từ trong xấp văn kiện, đồng thời đặt ở trong tay Tiêu Hoằng, mặt trên phân bố ruộng đất canh tác, cùng với tình hình chung tất cả nông canh, ghi chép chi tiết rành mạch.
Đại khái nhìn lướt qua bản đồ của Bá La Tư đưa qua, Tiêu Hoằng có thể rõ ràng nhìn thấy, vì để tăng cao sản lượng, cùng với cung cấp lương thực, diện tích ruộng nương của Lý Hải Quận rất rộng lớn, gần như chiếm một phần tư diện tích trong quận.
- Nhiều đất đai như vậy?
Tiêu Hoằng không kìm được tự nói, sau đó dời ánh mắt nhìn ngay Bá La Tư:
- Nhiều đất đai như vậy cũng không có vấn đề gì, một phần ba đất này dùng cho gieo trồng lương thực, mặt khác một phần ba gieo trồng rau dưa linh tinh, còn lại một phần ba thì gieo trồng một ít tài liệu chế tạo Ma Văn, quy hoạch như thế nào là chuyện của ngài!
- Không thành vấn đề, không thành vấn đề! Quận trưởng đại nhân ngài yên tâm, chỉ cần có thể làm cho hoa mầu mọc dài ra sum xuê, ta cam nguyện vượt lửa qua sông làm cho ngài!
Bá La Tư vỗ bộ ngực cam đoan nói.
- Còn có một điều, một chút nữa, chúng ta bắt đầu chế tạo Ma Văn thúc đẩy, mà ngài phải nhớ lấy, đối với Ma Văn thúc đẩy phải quản lý nghiêm khắc, mỗi một cái Ma Văn thúc đẩy đều phải đánh số thứ tự, hư hao cho đổi mới, nhưng nhất quyết không cho phép mất đi, nếu không sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc! Điểm này, chúng ta cần phải quyết tâm mới được! Ngài nên biết rằng, thứ này ở trong tay chúng ta có thể giúp chúng ta thoát khỏi nỗi khổ đói khát, nhưng nếu rơi vào tay Cao Tương Chân Nghĩa Quốc thì sao?
Sắc mặt Tiêu Hoằng bỗng nhiên trở nên nghiêm túc hẳn lên, gần như thật sự dùng một loại cảnh cáo nói với Bá La Tư.
Bá La Tư nhìn thấy hai tròng mắt lạnh như băng của Tiêu Hoằng kia, cùng với năm chữ “Cao Tương Chân Nghĩa Quốc”, vẻ hưng phấn cùng đột nhiên trở nên nghiêm túc, lão có thể hiểu sự cẩn thận của Tiêu Hoằng, liền dùng sức gật gật đầu:
- Ngài yên tâm! Ta sẽ phái ra người thích hợp, chuyên môn phụ trách trông coi Ma Văn thúc đẩy, cam đoan một cái cũng không mất đi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.