Chương 589: Ra tay! (thượng)
Đình Vũ
27/10/2017
Đả tự: dukenny
Đồng dạng căn cứ tin tức từ trước đó, Tiêu Hoằng biết được Mạc Hi đã thông qua tổ Tâm Phiến thay thế Ma Văn trung tâm điều khiển chính của Tiêu Hoằng. nhưng hiệu quả còn kém hơn một ít so với Ma Văn trung tâm điều khiển chính của Tiêu Hoàng.
Bởi vậy đối với việc sản xuất Ma Văn khung máy móc, Tập đoàn Thiên Xà vẫn phải ở vào thái độ thận trọng.
Tuy nhiên, chỉ cần sử dụng giao thông tàu thuyền giữa các tinh của Thượng Tri Tự Do Quốc, Tiêu Hoằng vẫn có thể chuyển Ma Văn trung tâm điều khiển chính đến Liên bang An Má, từ đó tiếp tục khôi phục sản xuất Ma Văn khung máy móc bình thường.
Hơn nữa thời điểm này Tiêu Hoằng cũng muốn mượn dùng lực lượng của Liên bang An Má để đẩy nhanh tiến trình kế hoạch của bản thân.
Ở bên trong nhà gỗ, Tiêu Hoằng nhìn thấy những tin tức này, không kềm được toát ra một vẻ cười lạnh lùng, tiếp theo liền tắt Ma Văn thông tin, chuẩn bị chế tạo vài cái Ma Văn trung tâm điều khiển chính. Sau đó tiếp tục chuyên tâm nghiên cứu kỹ thuật tái sinh.
Đúng lúc này, Thương Luân mơ hồ không chừng lại lần nữa xuất hiện ở trước cửa sổ căn nhà gỗ, thần sắc bình thản nhìn Tiêu Hoằng, một lúc lâu sau, mới mở lưng, chỉ chỉ Bác Sơn.
Bác Sơn tự nhiên hiểu được ý động tác này của Tiêu Hoằng, vội vàng lấy ra một phần tư liệu đặt trên tay Tiêu Hoằng. Bên trong bản ghi chép đúng là tình hình gần đây của Đông Doanh gia tộc, trong đó một ít là tin tình báo cơ mật về giá cả, mua được từ nhân viên công tác trong nội bộ đối phương.
Trong đó có một tin là sắp tới Đông Doanh gia tộc vì để chế tạo một lượng lớn Dược Văn tiêu viêm, cần mua Huyết sâm giá trị 1000 vạn kim tệ, cùng với Vân anh thảo 500 vạn kim tệ.
Mà Huyết sâm phẩm chất năm năm thường thường chính là 1 kim tệ một gam, Vân anh thảo năm năm là 50 ngân tệ một gam.
Hai loại hàng hóa này trên tay Tiêu Hoằng đều có, hơn nữa tuyệt đối có thể nói là đỉnh cấp, ước chừng hơn mấy vạn cây, hơn nữa giá phí tổn cực kỳ thấp.
Quan sát trong chốc lát tư liệu trong tay, Tiêu Hoằng liền trả lại tư liệu cho Bác Sơn. Sau đó cứ như vậy chắp tay sau lưng đi tới hướng khe nứt không gian do Thương Luân mở ra. Mỗi cái giơ tay nhấc chân, toàn bộ là bắt chước theo Tang Hoành Vân lúc trước, cùng với Vưu Kim. Nhất là có một số thời điểm, Tiêu Hoằng cũng sẽ làm như vô tình đầy đầy đôi mắt kính nhỏ trước mắt.
Xuyên qua khe nứt không gian, cửa ra đã đậu một chiếc Ma Văn Xa siêu xa hoa chờ Tiêu Hoằng, giá trị 2000 kim tệ, thậm chí so với Ma Văn Xa của Tang Hoành Vân lúc trước còn xa hoa hơn mấy bậc, nước sơn màu xám bạc, màu sắc giống nhau như đúc màu quần áo của Tiêu Hoằng, nhìn qua là biết đã qua nghiên cứu thật tỉ mỉ.
Trên thực tế, hiện tại nhân vật Tiêu Hoằng đang sắm vai chính là một phú thương của Thượng Tri Tự Do Quốc, Bác Sơn chính là đại tổng quản của Tiêu Hoàng.
Bước lên Ma Văn Xa, Tiêu Hoằng ra dấu bảo lái xe chạy tới Cửa hàng Ma Văn Hán Nặc của Uyển Vị Thành.
Theo Ma Văn Xa của Tiêu Hoằng chạy vào Uyển Vị Thành, so với dĩ vãng không người hỏi thăm, giờ phút này trong nháy mắt liền dẫn tới vô số người dừng chân quan sát. Tuy rằng Uyển Vị Thành là một trong đô thị phồn hoa của Vĩnh Ngạn Tinh, nhưng có thể bỏ ra 2000 kim tệ mua Ma Văn Xa rêu rao khắp nơi, cũng không gặp nhiều.
Thường thường mua được Ma Văn Xa loại này, chỉ có hai hạng người, một là nhà giàu mới nổi, thứ hai là phú thương siêu cấp.
Mười mấy phút sau, khi Ma Văn Xa xa hoa dừng lại trước cửa Cửa hàng Ma Văn Hán Nặc, lập tức viên phục vụ trước cửa bộ dáng nịnh nọt chạy tới đón tiếp.
- Tìm chỗ đậu xe tốt một chút!
Bác Sơn nói với vẻ mặt cao ngạo, rồi rất nhanh thảy một kim tệ cho viên phục vụ, vừa ra tay là một kim tệ, cái này đồng dạng ở Cửa hàng Ma Văn Hán Nặc cũng không gặp nhiều.
Trên thực tế, viên phục vụ nơi này một tháng không sai biệt lắm cùng chỉ có thể kiếm được một kim tệ.
Chỉ thấy viên phục vụ ánh mắt lập tức tỏa sáng, gật đầu ứng đáp, đồng thời cũng dẫn tới ánh mắt ganh tỵ của các viên phục vụ khác cùng với tiểu thư hướng dẫn ở trước cửa.
Gần như ngay khoảnh khắc Tiêu Hoằng vừa mới bước vào cửa hàng Ma Văn kia, liền thấy một đoàn viên phục vụ cùng với các tiểu thư hướng dẫn ào tới săn đón.
- Xin hỏi tiên sinh, có thể trợ giúp gì cho ngài?
- Tiên sinh! Cần hỗ trợ gì không?
Trong lúc nhất thời thanh âm như thế liên tiếp vang lên bên cạnh Tiêu Hoằng, đồng thời cũng thu hút đến đây rất nhiều ánh mắt. Tiêu Hoằng không có lên tiếng trả lời, chỉ nhẹ phất tay áo, ý bảo bọn họ đi theo là được.
Tiêu Hoằng ra tay hào phóng tự nhiên rành rành trước mắt mọi người. Trong lúc nhất thời viên phục vụ cùng với tiểu thư hướng dẫn ước chừng mười mấy người ào ào đi theo phía sau Tiêu Hoằng, đi lên lầu hai Cửa hàng Ma Văn Hán Nặc.
Theo Tiêu Hoằng bước vào trung tâm giao dịch tài liệu trên lầu hai, đầu tiên ánh vào mi mắt Tiêu Hoằng là một đoàn thương nhân lăng xăng vây quanh Đông Doanh Tương Nam.
- Ta nói Đông Doanh lão đệ nghe! Ngươi này cũng quá ác độc đi, trên cơ bản tất cả Huyết sâm trên Vĩnh Ngạn Tinh đều bị một nhà của ngươi độc chiếm, ngươi làm vậy làm sao cho chúng ta khởi công đây? Ngươi tốt xấu gì cũng phải phân ra một chút chứ!
Trong đó một lão nhân hơn sáu mươi tuổi, mặt đầy vẻ lo lắng nói với Đông Doanh Tương Nam.
- Còn nữa, Vân anh thảo cũng là hàng hóa vừa mới đến Vĩnh Ngạn Tinh, đã bị Đông Doanh các ngươi cường chế giữ lấy, trực tiếp thu mua không còn, ngươi này rốt cuộc là có ý gì? Muốn cho chúng ta ăn không khí sao?
Có một nam nhân trung niên nói.
Lại nhìn Đông Doanh Tương Nam như trước là vẻ mặt ngạo mạn đắc ý. Trong lòng còn ôm một mỹ nữ tha thướt.
Mà hắn muốn chính là loại hiệu quả này, tồn trữ tất cả tài liệu để cho đồng nghiệp không thể khởi công, sau đó bản thân tùy tiện nâng lên giá cả thành phẩm bán ra, xem như hành vi lũng đoạn hiếm thấy.
Đối mặt với những tiểu thế lực này kỳ kèo, Đông Doanh Tương Nam chỉ mỉm cười nói:
- Hiện tại Đông Doanh gia tộc phải mở rộng sản lượng sản xuất! Thật có lỗi, một giọt hàng cũng không có, ai bảo các ngươi bán ra chậm, hơn nữa những thương nhân giữa các tinh kia, cũng thích bán ra cho những đại khách hàng, thuận tiện hơn!
Đứng ở một bên Tiêu Hoằng, nhìn vẻ mặt xem thường thiên hạ của Đông Doanh Tương Nam, đồng dạng mỉm cười, tiếp theo thảy cho viên phục vụ một kim
tệ:
- Đi, giúp ta tìm một phòng xa hoa!
- Không thành vấn đề, lập tức có phòng tốt cho ngài!
Viên phục vụ nắm chặt một kim tệ, mặt đầy vẻ nịnh nọt nói xong, liền một đường chạy đi xử lý.
Trùng hợp chính là lần này phòng cho Tiêu Hoằng thuê, vừa lúc chính là lúc trước Vưu Kim ngụ lại.
Đi vào phòng, Tiêu Hoằng liền phân phó cho Bác Sơn kêu một bình Hồng tửu quý báu, sau đó ngồi trên trường kỷ bắt đầu điều động Ma Văn tồn trữ tư liệu ở bên cạnh, nhìn xem tình huống hàng hóa của Cửa hàng Ma Văn Hán Nặc. Quả nhiên, Huyết sâm và Vân anh thảo gần như còn rất ít không có mấy, giá cả cũng tăng lên mấy lần.
Trên thực tế, hiện giờ toàn bộ Huyết sâm và Vân anh thảo trên Vĩnh Ngạn Tinh gần như đều trở nên vô cùng khan hiếm, giá cả liên tiếp kéo lên.
Không thể nghi ngờ, đây đúng là cục diện Tiêu Hoằng muốn nhìn thấy.
-Cô!
Tiêu Hoằng vươn tay chỉ vào một tiểu thư hướng dẫn trong đó, lại lần nữa ném cho nàng một kim tệ:
- Cô đi gửi đi một tin tức, cứ nói ở chỗ ta nơi này, có bán ra rất nhiều Huyết sâm và Vân anh thảo, loại đỉnh cấp, Huyết sâm 50 ngân tệ một gam, Vân anh thảo 30 ngân tệ một gam, muốn bao nhiêu, có bao nhiêu!
- A?
Nghe Tiêu Hoằng nói như vậy, tiểu thư hướng dẫn mua lập tức liền phát mộng: hiện nay hai loại hàng này trên cơ bản cực kỳ khan hiếm. Thân là tiểu thư hướng dẫn tự nhiên nàng biết, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, Tiêu Hoằng chẳng những không lợi dụng cơ hội lên giá, mà còn trực tiếp hạ giá xuống một nửa, mà lại còn là đỉnh cấp.
- Tiên sinh! Có lẽ ngài không biết rồi, nơi này Huyết sâm và Vân anh thảo là cực độ khan hiếm, ngài tốt nhất vẫn là cân nhắc nghĩ lại một chút cho tốt. Đề nghị với ngài, mặc dù không cố tình lên giá, giữ lại giá gốc cũng sẽ có người điên cuồng tranh nhau mua!
Tiểu thư hướng dẫn dịu dàng nói bên tai Tiêu Hoằng, cái loại rất gần rất thân cận này.
- Cảm tạ lời nhắc nhở của cô! Tuy nhiên, ta làm việc là không cần những người khác nhắc nhở, trong lòng ta tự hiểu rõ!
Tiêu Hoằng phi thường lạnh nhạt lên tiếng, rồi khẽ phất tay áo.
Tiểu thư hướng dẫn nắm một kim tệ, đối mặt với phân phó của Tiêu Hoằng, cũng không tiện quá mức kháng cự, chỉ có thể rất nhanh quay đầu, chạy tới phòng phát thanh, bắt đầu từng một chữ một truyền ra thông báo theo ý của Tiêu Hoằng.
Đồng dạng căn cứ tin tức từ trước đó, Tiêu Hoằng biết được Mạc Hi đã thông qua tổ Tâm Phiến thay thế Ma Văn trung tâm điều khiển chính của Tiêu Hoằng. nhưng hiệu quả còn kém hơn một ít so với Ma Văn trung tâm điều khiển chính của Tiêu Hoàng.
Bởi vậy đối với việc sản xuất Ma Văn khung máy móc, Tập đoàn Thiên Xà vẫn phải ở vào thái độ thận trọng.
Tuy nhiên, chỉ cần sử dụng giao thông tàu thuyền giữa các tinh của Thượng Tri Tự Do Quốc, Tiêu Hoằng vẫn có thể chuyển Ma Văn trung tâm điều khiển chính đến Liên bang An Má, từ đó tiếp tục khôi phục sản xuất Ma Văn khung máy móc bình thường.
Hơn nữa thời điểm này Tiêu Hoằng cũng muốn mượn dùng lực lượng của Liên bang An Má để đẩy nhanh tiến trình kế hoạch của bản thân.
Ở bên trong nhà gỗ, Tiêu Hoằng nhìn thấy những tin tức này, không kềm được toát ra một vẻ cười lạnh lùng, tiếp theo liền tắt Ma Văn thông tin, chuẩn bị chế tạo vài cái Ma Văn trung tâm điều khiển chính. Sau đó tiếp tục chuyên tâm nghiên cứu kỹ thuật tái sinh.
Đúng lúc này, Thương Luân mơ hồ không chừng lại lần nữa xuất hiện ở trước cửa sổ căn nhà gỗ, thần sắc bình thản nhìn Tiêu Hoằng, một lúc lâu sau, mới mở lưng, chỉ chỉ Bác Sơn.
Bác Sơn tự nhiên hiểu được ý động tác này của Tiêu Hoằng, vội vàng lấy ra một phần tư liệu đặt trên tay Tiêu Hoằng. Bên trong bản ghi chép đúng là tình hình gần đây của Đông Doanh gia tộc, trong đó một ít là tin tình báo cơ mật về giá cả, mua được từ nhân viên công tác trong nội bộ đối phương.
Trong đó có một tin là sắp tới Đông Doanh gia tộc vì để chế tạo một lượng lớn Dược Văn tiêu viêm, cần mua Huyết sâm giá trị 1000 vạn kim tệ, cùng với Vân anh thảo 500 vạn kim tệ.
Mà Huyết sâm phẩm chất năm năm thường thường chính là 1 kim tệ một gam, Vân anh thảo năm năm là 50 ngân tệ một gam.
Hai loại hàng hóa này trên tay Tiêu Hoằng đều có, hơn nữa tuyệt đối có thể nói là đỉnh cấp, ước chừng hơn mấy vạn cây, hơn nữa giá phí tổn cực kỳ thấp.
Quan sát trong chốc lát tư liệu trong tay, Tiêu Hoằng liền trả lại tư liệu cho Bác Sơn. Sau đó cứ như vậy chắp tay sau lưng đi tới hướng khe nứt không gian do Thương Luân mở ra. Mỗi cái giơ tay nhấc chân, toàn bộ là bắt chước theo Tang Hoành Vân lúc trước, cùng với Vưu Kim. Nhất là có một số thời điểm, Tiêu Hoằng cũng sẽ làm như vô tình đầy đầy đôi mắt kính nhỏ trước mắt.
Xuyên qua khe nứt không gian, cửa ra đã đậu một chiếc Ma Văn Xa siêu xa hoa chờ Tiêu Hoằng, giá trị 2000 kim tệ, thậm chí so với Ma Văn Xa của Tang Hoành Vân lúc trước còn xa hoa hơn mấy bậc, nước sơn màu xám bạc, màu sắc giống nhau như đúc màu quần áo của Tiêu Hoằng, nhìn qua là biết đã qua nghiên cứu thật tỉ mỉ.
Trên thực tế, hiện tại nhân vật Tiêu Hoằng đang sắm vai chính là một phú thương của Thượng Tri Tự Do Quốc, Bác Sơn chính là đại tổng quản của Tiêu Hoàng.
Bước lên Ma Văn Xa, Tiêu Hoằng ra dấu bảo lái xe chạy tới Cửa hàng Ma Văn Hán Nặc của Uyển Vị Thành.
Theo Ma Văn Xa của Tiêu Hoằng chạy vào Uyển Vị Thành, so với dĩ vãng không người hỏi thăm, giờ phút này trong nháy mắt liền dẫn tới vô số người dừng chân quan sát. Tuy rằng Uyển Vị Thành là một trong đô thị phồn hoa của Vĩnh Ngạn Tinh, nhưng có thể bỏ ra 2000 kim tệ mua Ma Văn Xa rêu rao khắp nơi, cũng không gặp nhiều.
Thường thường mua được Ma Văn Xa loại này, chỉ có hai hạng người, một là nhà giàu mới nổi, thứ hai là phú thương siêu cấp.
Mười mấy phút sau, khi Ma Văn Xa xa hoa dừng lại trước cửa Cửa hàng Ma Văn Hán Nặc, lập tức viên phục vụ trước cửa bộ dáng nịnh nọt chạy tới đón tiếp.
- Tìm chỗ đậu xe tốt một chút!
Bác Sơn nói với vẻ mặt cao ngạo, rồi rất nhanh thảy một kim tệ cho viên phục vụ, vừa ra tay là một kim tệ, cái này đồng dạng ở Cửa hàng Ma Văn Hán Nặc cũng không gặp nhiều.
Trên thực tế, viên phục vụ nơi này một tháng không sai biệt lắm cùng chỉ có thể kiếm được một kim tệ.
Chỉ thấy viên phục vụ ánh mắt lập tức tỏa sáng, gật đầu ứng đáp, đồng thời cũng dẫn tới ánh mắt ganh tỵ của các viên phục vụ khác cùng với tiểu thư hướng dẫn ở trước cửa.
Gần như ngay khoảnh khắc Tiêu Hoằng vừa mới bước vào cửa hàng Ma Văn kia, liền thấy một đoàn viên phục vụ cùng với các tiểu thư hướng dẫn ào tới săn đón.
- Xin hỏi tiên sinh, có thể trợ giúp gì cho ngài?
- Tiên sinh! Cần hỗ trợ gì không?
Trong lúc nhất thời thanh âm như thế liên tiếp vang lên bên cạnh Tiêu Hoằng, đồng thời cũng thu hút đến đây rất nhiều ánh mắt. Tiêu Hoằng không có lên tiếng trả lời, chỉ nhẹ phất tay áo, ý bảo bọn họ đi theo là được.
Tiêu Hoằng ra tay hào phóng tự nhiên rành rành trước mắt mọi người. Trong lúc nhất thời viên phục vụ cùng với tiểu thư hướng dẫn ước chừng mười mấy người ào ào đi theo phía sau Tiêu Hoằng, đi lên lầu hai Cửa hàng Ma Văn Hán Nặc.
Theo Tiêu Hoằng bước vào trung tâm giao dịch tài liệu trên lầu hai, đầu tiên ánh vào mi mắt Tiêu Hoằng là một đoàn thương nhân lăng xăng vây quanh Đông Doanh Tương Nam.
- Ta nói Đông Doanh lão đệ nghe! Ngươi này cũng quá ác độc đi, trên cơ bản tất cả Huyết sâm trên Vĩnh Ngạn Tinh đều bị một nhà của ngươi độc chiếm, ngươi làm vậy làm sao cho chúng ta khởi công đây? Ngươi tốt xấu gì cũng phải phân ra một chút chứ!
Trong đó một lão nhân hơn sáu mươi tuổi, mặt đầy vẻ lo lắng nói với Đông Doanh Tương Nam.
- Còn nữa, Vân anh thảo cũng là hàng hóa vừa mới đến Vĩnh Ngạn Tinh, đã bị Đông Doanh các ngươi cường chế giữ lấy, trực tiếp thu mua không còn, ngươi này rốt cuộc là có ý gì? Muốn cho chúng ta ăn không khí sao?
Có một nam nhân trung niên nói.
Lại nhìn Đông Doanh Tương Nam như trước là vẻ mặt ngạo mạn đắc ý. Trong lòng còn ôm một mỹ nữ tha thướt.
Mà hắn muốn chính là loại hiệu quả này, tồn trữ tất cả tài liệu để cho đồng nghiệp không thể khởi công, sau đó bản thân tùy tiện nâng lên giá cả thành phẩm bán ra, xem như hành vi lũng đoạn hiếm thấy.
Đối mặt với những tiểu thế lực này kỳ kèo, Đông Doanh Tương Nam chỉ mỉm cười nói:
- Hiện tại Đông Doanh gia tộc phải mở rộng sản lượng sản xuất! Thật có lỗi, một giọt hàng cũng không có, ai bảo các ngươi bán ra chậm, hơn nữa những thương nhân giữa các tinh kia, cũng thích bán ra cho những đại khách hàng, thuận tiện hơn!
Đứng ở một bên Tiêu Hoằng, nhìn vẻ mặt xem thường thiên hạ của Đông Doanh Tương Nam, đồng dạng mỉm cười, tiếp theo thảy cho viên phục vụ một kim
tệ:
- Đi, giúp ta tìm một phòng xa hoa!
- Không thành vấn đề, lập tức có phòng tốt cho ngài!
Viên phục vụ nắm chặt một kim tệ, mặt đầy vẻ nịnh nọt nói xong, liền một đường chạy đi xử lý.
Trùng hợp chính là lần này phòng cho Tiêu Hoằng thuê, vừa lúc chính là lúc trước Vưu Kim ngụ lại.
Đi vào phòng, Tiêu Hoằng liền phân phó cho Bác Sơn kêu một bình Hồng tửu quý báu, sau đó ngồi trên trường kỷ bắt đầu điều động Ma Văn tồn trữ tư liệu ở bên cạnh, nhìn xem tình huống hàng hóa của Cửa hàng Ma Văn Hán Nặc. Quả nhiên, Huyết sâm và Vân anh thảo gần như còn rất ít không có mấy, giá cả cũng tăng lên mấy lần.
Trên thực tế, hiện giờ toàn bộ Huyết sâm và Vân anh thảo trên Vĩnh Ngạn Tinh gần như đều trở nên vô cùng khan hiếm, giá cả liên tiếp kéo lên.
Không thể nghi ngờ, đây đúng là cục diện Tiêu Hoằng muốn nhìn thấy.
-Cô!
Tiêu Hoằng vươn tay chỉ vào một tiểu thư hướng dẫn trong đó, lại lần nữa ném cho nàng một kim tệ:
- Cô đi gửi đi một tin tức, cứ nói ở chỗ ta nơi này, có bán ra rất nhiều Huyết sâm và Vân anh thảo, loại đỉnh cấp, Huyết sâm 50 ngân tệ một gam, Vân anh thảo 30 ngân tệ một gam, muốn bao nhiêu, có bao nhiêu!
- A?
Nghe Tiêu Hoằng nói như vậy, tiểu thư hướng dẫn mua lập tức liền phát mộng: hiện nay hai loại hàng này trên cơ bản cực kỳ khan hiếm. Thân là tiểu thư hướng dẫn tự nhiên nàng biết, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, Tiêu Hoằng chẳng những không lợi dụng cơ hội lên giá, mà còn trực tiếp hạ giá xuống một nửa, mà lại còn là đỉnh cấp.
- Tiên sinh! Có lẽ ngài không biết rồi, nơi này Huyết sâm và Vân anh thảo là cực độ khan hiếm, ngài tốt nhất vẫn là cân nhắc nghĩ lại một chút cho tốt. Đề nghị với ngài, mặc dù không cố tình lên giá, giữ lại giá gốc cũng sẽ có người điên cuồng tranh nhau mua!
Tiểu thư hướng dẫn dịu dàng nói bên tai Tiêu Hoằng, cái loại rất gần rất thân cận này.
- Cảm tạ lời nhắc nhở của cô! Tuy nhiên, ta làm việc là không cần những người khác nhắc nhở, trong lòng ta tự hiểu rõ!
Tiêu Hoằng phi thường lạnh nhạt lên tiếng, rồi khẽ phất tay áo.
Tiểu thư hướng dẫn nắm một kim tệ, đối mặt với phân phó của Tiêu Hoằng, cũng không tiện quá mức kháng cự, chỉ có thể rất nhanh quay đầu, chạy tới phòng phát thanh, bắt đầu từng một chữ một truyền ra thông báo theo ý của Tiêu Hoằng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.