Ma Ngân

Chương 905: Tàu ngầm Trường Tích

Đình Vũ

13/09/2017

- Sao hả? Không ngờ phải không?

Phất Lạc đặt bàn tay to lên vai Cơ Ốc nói:

- Ở trong này, ta muốn nói, ngươi có thể tiếp tục náo loạn, nhưng mà làm như thế thì hai bên đều không có lợi. Ta lấy thân phận sư thúc chỉnh ngươi mấy bữa, không ai nói được cái gì, nhất là thứ kia, là vì Thiên Tế Tinh phát triển. Trái phải rõ ràng đặt trước mặt, hy vọng ngươi có thể hiểu được. Nhiệm vụ của ngươi, là thiết kế và chế tạo Ma Văn phòng hộ cho tàu ngầm Ma Văn này.

Phất Lạc bình thản nói.

Cơ Ốc không nói gì, đang xoay qua xoay lại quan sát tàu ngầm Ma Văn ngoài cửa sổ, ánh mắt không ngừng biến đổi, khi thì khó chịu, khi thì hưng phấn.

Khó chịu, là vì hắn phải ở trong này vượt qua nửa năm buồn tẻ. Hưng phấn, là thấy được một thứ tuyệt diệu như thế, nếu thật sự được ứng dụng tốt, tuyệt đối có thể làm Cao Tương Chân Nghĩa Quốc chịu trận đủ.

Tuy rằng tính cách có phần mơ hồ, nhưng Cơ Ốc vẫn phải có chức nghiệp bản năng nghề nghiệp, đó là nhìn thấy thứ gì xuất sắc, đều muốn làm cho nó trở nên hoàn mỹ hơn.

- Giúp các ngươi cũng được, nhưng các ngươi không được hạn chế tự do của ta.

Cơ Ốc nhìn chằm chằm cửa Ma Văn, nói.

- Không thành vấn đề, nhưng mà phải nắm chắc thời gian, hơn nữa Ma Văn phòng hộ do ngươi thiết kế phải qua cửa.

Phất Lạc nghiêm túc nói.

- Được rồi.

Cơ Ốc nói xong, liền quay người đi ra khỏi phòng, đi tới chỗ tàu ngầm Ma Văn khổng lồ, bắt đầu quan sát tỉ mỉ.

Nhìn con quái vật khổng lồ này, trong đầu Cơ Ốc lập tức xuất hiện vô số phương án, có thể làm cho chiếc tàu ngầm Ma Văn này trở nên hết sức chắc chắn.

Cứ thế, 1 tháng trôi qua, trong 1 tháng bận rộn này, Tiêu Hoằng đã hoàn thành 500 Chiến Văn Toàn Oa.

Đồng thời Thiết cước mã lúc trước cũng đã khỏe lại, cộng với thu mua thêm một đám khỏe mạnh, xem như là vũ khí chiến đấu của đội quân tù nhân.

Bản thân Tiêu Hoằng, Ngự lực cũng lên đến 19. 813 cổ, đã vô hạn gần đến trình độ Đại Ngự Sư cấp hai, chỉ cần năm ba ngày nữa là có thể trở thành Đại Ngự Sư cấp hai.

Về phần quân đội quận Lý Hải, có Trần Tước cùng những Đại dược sư hợp sức cố gắng, đã có 50.000 người khôi phục. Đừng nhìn nhân sổ chỉ mới 50.000, nhưng bọn họ hoặc là từng trải trăm trận, hoặc là thiên phú dị bẩm, trang bị cùng cực kỳ hoàn mỹ.

Trong lúc này, Tiêu Hoằng cũng xây dựng riêng một đoàn thủy quân, nhân số khoảng 500 người, toàn là những người am hiểu điều khiển Khí văn hơn nữa có Ngự lực thâm hậu, đúng là tinh nhuệ chân chính. Mục đích chủ yếu là điều khiển và chấp hành nhiệm vụ dưới nước, đoàn thủy quân này có tên Đội thủy quỷ tiềm hành

Hiện giờ, tin tức khiến người ta phấn chấn, đó là đã chế tạo hoàn thành nguyên mẫu tàu ngầm Ma Văn Trường Tích.

Lúc này Tiêu Hoằng cùng đám người Phất Lạc đang đi trong nguyên mẫu tàu Trường Tích, quan sát mọi thứ bên trong.

Đi qua con đường hẹp, Tiêu Hoằng thấy được dù điều kiện xây dựng khá đơn sơ, nhưng toàn bộ tàu ngầm Ma Văn vẫn tuân theo truyền thống Lạc Đan Luân Đế Quốc, đó là đã tốt thì phải càng tốt, tất cả dụng cụ Ma Văn, thậm chí mối nổi cũng kín mít.



Mỗi một chỗ Ma Văn đều được tạo hình xinh đẹp.

- Tiêu Hoằng, ngươi xem chỗ này, đây là do ta tạo hình, còn có chỗ đó, cũng là ta tạo hình.

Cơ Ốc đứng cạnh Tiêu Hoằng, chỉ đông chỉ tây nói, mặt đầy đắc ý, như đã quên sạch những gì mà Tiêu Hoằng đã làm lúc trước.

Những ngày qua, bắt đầu nghiên cứu tàu ngầm Ma Văn tàu Trường Tích, trong lòng Cơ Ốc cũng tràn ngập chờ mong, hắn rất muốn xem được thứ này có thể phát huy được uy lực cỡ nào.

Đương nhiên, trong lúc tràn đầy chờ mong, mọi người vẫn không khỏi lo lắng. Nên biết, kế hoạch tàu ngầm này chồng chất khó khăn, toàn là dùng kim tệ đập ra.

Không tính toàn bộ kết cấu hợp kim Vi Mễ, chỉ riêng chi phí tàu ngầm Ma Văn này cũng đã lên tới 100 triệu kim tệ. Nếu tính thêm chi phí nghiên cứu, xây dựng bến tàu, vậy thì đầu tư không thể đếm hết.

Một chiếc tàu ngầm này, trang bị 60 hạm viên, chở tối đa 110 người.

- Hạ lệnh, lập tức bắt đầu lần thử nghiệm đầu tiên.

Đi vào phòng chỉ huy tàu ngầm, Tiêu Hoằng ra lệnh.

Vừa mới hoàn thành điều chỉnh thử nghiệm tàu ngầm Trường Tích, quan tổng chỉ huy An Qua Tác nghe lệnh của Tiêu Hoằng, liền gật đầu, truyền lệnh xuống dưới.

Dù là lần hành trình đầu tiên, còn có đích thân quận trưởng đi theo, ít nhiều cũng hơi mạo hiểm. Nhưng trải qua vô số lần kiểm tra, bất luận là An Qua Tác hay nhân viên công tác khác, đều có lòng tin tuyệt đối vào tàu Trường Tích.

Mệnh lệnh của Tiêu Hoằng truyền xuống, các nhân viên trên bến tàu, hạm viên tàu Trường Tích, bắt đầu nhanh chóng vào chỗ, sắc mặt bắt đầu nghiêm túc.

Vài phút sau, những công trình bám bên vách tường bắt đầu đóng kín lại, miệng cống khổng lồ trước mặt tàu Trường Tích chầm chậm mở ra.

Kế đó là dòng nước ào ạt tràn vào trong bến tàu ngầm, khoảng khắc, đã bao trùm tàu Trường Tích phủ đầy Ma Văn phòng hộ.

- Khí áp trong khoang tàu bình thường.

- Các thiết bị Ma Văn vận hành bình thường.

- Cho phép tách trang bị Ma Văn cố định.

Tiếng nói điện tử liên tục truyền vào tai Tiêu Hoằng, nhìn qua cửa sổ không lớn, Tiêu Hoằng thấy được trang bị cố định hai bên cạnh tàu Trường Tích bắt đầu mở ra.

Đồng thời, 6 động cơ thủy áp Ma Văn ở đuôi tàu ngầm bắt đầu lặng lẽ mở ra, chầm chậm chạy khỏi bến tàu, mọi thứ đều rất bình thường.

Hơn nữa mở ra hệ thống sức hút nhân tạo trong tàu ngầm, đây là kỹ thuật chỉ sử dụng trong chiến hạm Ma Văn, mà ưu điểm lớn nhất của kỹ thuật này là có thể làm người trong tàu ngầm có thể hoạt động ở trạng thái vững vàng hơn.

Không nói quá, Tiêu Hoằng ném ra cả tỷ kim tệ, không phải là phí phạm, tàu ngầm này có đặt ở Vũ trụ Thái Qua, cũng có kỹ thuật hàng đầu.



Nhất là tất cả Ma Văn bên trong tàu ngầm, đều sử dụng một loạt kỹ thuật truyền thống của Lạc Đan Luân, đây cũng là một loại kế thừa.

Tàu Trường Tích lái khỏi bến tàu, cũng không ngừng lại, trực tiếp chạy sâu vào trong biển nội địa Lý Tư Giai.

Lúc trước Tiêu Hoằng suýt nữa chết ở trong biển nội địa Lý Tư Giai, nhưng lần này trở lại, là sẽ chinh phục nó.

Lúc này, từ cửa sổ, Tiêu Hoằng thấy được tình hình đáy biển Lý Tư Giai. Không nói quá, toàn bộ đáy biển Lý Tư Giai chính là bảo tàng tài liệu chưa được khám phá, san hô vô cùng quý, tảo biển hiếm thấy, thậm chí còn có những tòa mỏ khoáng.

Linh thú to nhỏ không ngừng xẹt qua bên cạnh, nhưng vì tàu ngầm Ma Văn màu xám đậm, cộng thêm Ma Văn phòng hộ còn có Ma Văn cách nhiệt, như thế làm cho linh thú khó mà nhận ra điều gì.

Ở bên trong, rađa dưới nước cực mạnh của tàu Trường Tích có thể phát hiện tình hình cả một khu vực lớn, có linh thú gì, uy hiếp cỡ nào, đều hiện rõ trên màn hình. Đồng thời cùng đưa vô số dữ liệu về bến tàu, tiến hành sắp xếp, bổ sung hiểu biết về biển nội địa Lý Tư Giai.

Đi chừng 2 tiếng, tàu ngầm Ma Văn đã tiến sâu vào biển nội địa Lý Tư Giai, xung quanh đã tối đen, nhưng thông qua hệ thống nhìn trong bóng tối, vẫn có thể thấy rõ tình hình đáy biển Lý Tư Giai.

Bên trong biển sâu, có vô số kỳ trân dị bảo, Cơ Ốc đứng ở cửa sổ, trực tiếp ngây người, ánh mắt tóe ra vô số sao nhỏ.

Trước đó hắn còn lớn tiếng mắng Tiêu Hoằng là đồ phá sản, ném ra nhiều kim tệ như thế còn có thể thu hồi được hay sao? Bây giờ chỉ cần nhìn một thoáng, Cơ Ốc không khỏi cười gượng.

Lúc này tốt rồi, quận Lý Hải lại giàu to, hơn nữa còn là giàu nứt vách.

Ngồi trên ghế, Tiêu Hoằng không đổi sắc, mà cúi đầu lật xem số liệu thí nghiệm cơ động tàu Trường Tích trong 2 tiếng qua, cao nhất lên đến 200km giờ. Nói cách khác, nếu chạy hết tốc lực, từ phía bắc biển nội địa Lý Tư Giai đến cuối phía nam, chỉ mất mười mấy tiếng, số liệu này quả thật làm Tiêu Hoằng rất là hài lòng.

Ngoài ra, tính cơ động cũng rất ưu tú, có thể dễ dàng chuyển hướng vuông góc trong khi tiến lên tốc độ cao, nổi lên lặn xuống càng rất tự nhiên, không khác gì một con cá khổng lồ trong nước.

- Quận trưởng đại nhân, có tình huống, ngài mau nhìn xem.

Quan tổng chỉ huy An Qua Tác ngồi đàng trước Tiêu Hoằng bỗng nói, vươn tay ra chỉ lên màn hình thăm dò trước mặt.

Ở trên màn hình màu xanh lục, xuất hiện nhiều khối nhỏ có màu tím nhạt, phía dưới màn hình còn biểu hiện bản đồ phân tích thành phần khối màu tím nhạt kia.

Nhìn thấy thành phần khối màu tím kia, sắc mặt lạnh nhạt của Tiêu Hoằng đột nhiên biến đổi, bởi vì trong thành phần kia có biểu hiện rõ ràng, mười mấy khối tím nhạt kia chính là Ngự linh thủy.

Khỏi phải nói ý nghĩa Ngự linh thủy, không nói đến Thiên Tế Tinh, hiện giờ trong đội quân tù nhân ngoài Đại Ngự Sư ra, toàn bộ đều là Ngự sư đỉnh, đều phải ngồi chờ Ngự linh thủy.

Không nói quá, nếu có thể thu gom được Ngự linh thủy, một chuyển đi này hoàn toàn không uổng phí.

- Sao rồi, cánh tay người máy cùng máy thu gom khoáng thạch có thể thu gom được nó không?

Tiêu Hoằng vội hỏi.

- Nếu là khoáng thạch bình thường, vậy còn dễ nói, nhưng chúng ta dùng cánh tay máy Ma Văn, có phần phiêu lưu. Dù sao Ngự linh thủy không giống với khoáng thạch bình thường, nếu một chút sơ ý khiến cho phá hỏng, để Ngự linh thủy chảy ra, như vậy Ngự linh thủy quý giá coi như hỏng rồi. Biện pháp thích đáng nhất là phái ra nhân viên, tự tay nhặt lấy.

An Qua Tác nói với Tiêu Hoằng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ma Ngân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook