Ma Nghịch

Chương 8: Uy hiếp

Cấm Ma

11/11/2024

"Ta là ai ư? Điều đó thật sự quan trọng sao?" Đặt Ma Thanh Thanh xuống ghế, Khương Mệnh hứng thú nhìn Chu Bạch Lan nói tiếp.

Chu Bạch Lan nhíu mày, nàng hoàn toàn không đoán được ý đồ của tên trước mắt này là gì, nhưng chưa chờ nàng lên tiếng, lời nói của thanh niên phía trước khiến con ngươi của nàng co rụt lại.

"Không biết nếu tên Mạnh Triết kia biết người đáng lẽ là thê tử của mình lại đi sinh con cho người khác thì sẽ như thể nào nhỉ?" Khương Mệnh hài hước nói, nhìn cơ thể run bần bật của Chu Bạch Lan cho thấy tâm trạng của nàng vô cùng không ổn.

Mạnh Triết tên này là một kẻ vô cùng coi trọng thể diện, trong nguyên tác Mạnh Triết về sau phát hiện thân phận thật sự của Chu Bạch Lan, ngay lập tức hắn liền sai người đi giết phu quân của nàng là Nhậm Tinh Trần cùng với con gái nàng là Nhậm Tiếu Tiếu.

"Ngươi...!" Chu Bạch Lan hoàn toàn có thể tưởng tượng nếu Mạnh Triết biết sẽ như thế nào, khuôn mặt căm tức nhìn Khương Mệnh.

"Rốt cuộc ngươi muốn thế nào?" Chu Bạch Lan nghiến răng nói.

"Lại đây!" Khương Mệnh ngồi trên ghế nhìn nàng nói.

Chu Bạch Lan chần chờ, nhìn Khương Mệnh cắn răng rồi từ từ bước đến, bây giờ trong đầu nàng đang vô cùng hỗn loạn hoàn toàn không chú ý tới nụ cười quái dị của Khương Mệnh.

"Ta sẽ không nói chuyện này cho ai biết nếu ngươi đáp ứng điều kiện của ta." Đợi đến khi Chu Bạch Lan bước tới gần, Khương Mệnh liền ngả người vào ghế, nhìn nàng nói.

"Điều kiện gì?" Không hiểu sao trong lòng Chu Bạch Lan chỉ cảm thấy điều kiện này vô cùng không ổn.

"Làm đồ chơi của ta một tháng, sau một tháng ta sẽ không nhắc về chuyện này nữa." Khương Mệnh cười tà nhìn nàng.

"Không thể!" Chu Bạch Lan ngay lập tức nói, nàng đường đường là chủ mẫu Quang Minh thương hội, không những thế còn từng là Hàn Băng Thánh Nữ, một người như thế làm sao có thể trở thành đồ chơi cho người khác được. Không những vậy nàng còn đã có chồng, có con gái, không chút chần chờ nàng liền từ chối.

"Xem ra vị Chu phu nhân này không để ý đến tính mạng của phu quan với nữ nhân của mình rồi!" Khương Mệnh vẫy tay gọi Ma Linh Nhi qua rồi ôm lấy nàng vào người mà nói, vừa nói hắn vừa đưa tay vào trong áo Ma Linh Nhi mà xoa nắn cặp vú mềm mại của nàng.

"Ngươi vô sỉ!" Chu Bạch Lan tức run cả người nói, tên này cầm hai người quan trọng nhất của nàng để uy hiếp nàng khiến nàng không biết nên làm sao.

Trước khi thoát khỏi Hàn Băng Thánh Tông, tu vi của nàng là Ngưng Đan cảnh sơ kỳ lúc ý nàng chỉ mới 17 tuổi, có thể coi là một thiên tài nhưng vì để thoát đi Hàn Băng Thánh Tông nàng phải phế đi tu vi của mình. Hàn Băng Linh Quyết mà nàng tu luyện có thể định vị được vị trí của nàng nên nàng chỉ còn cách đó.

Khi đạt được món bảo vật kia, tu vi của nàng có thể khôi phục nhưng chỉ khôi phục đến Khí Hải cảnh rồi dừng, từ đó về sau cho dù nàng có cố gắng hay làm gì đi nữa cũng không tiến bộ được.

Mấy hôm trước nàng nghe đồn ở đây có thứ giúp nàng tu luyện được nên tới đây, dù sao có thể tu luyện thì ai mà chả muốn, nhưng nàng tìm mấy hôm rồi cũng không thấy nên định mấy hôm nữa thì về, ai ngờ bây giờ phải trong hoàn cảnh như thế này.

"Ta chỉ cho người 10 giây để suy nghĩ, nếu ngươi không trả lời ta sẽ coi như ngươi từ chối, đến lúc đó xảy ra hậu quả gì ta sẽ không chịu trách nhiệm." Khương Mệnh thản nhiên nói:

"À mà nói trước, nơi đây đã bị ta phong toả rồi nên cho dù ngươi có hét thế nào đi nữa thì bên ngoài cũng không nghe thấy gì đâu!".

"10...9...8..." Nói xong Khương Mệnh từ từ đếm, mỗi lần đếm Khương Mệnh lại nhéo nhẹ đầu ti của Ma Linh Nhi khiến nàng rên lên.

Chu Bạch Lan ánh mắt phun lửa nhìn Khương Mệnh, trước mặt nàng bây giờ chỉ có hai sự lựa chọn nhưng lựa chọn như nào cũng là một loại dằn vặt với nàng.

Mỗi giây trôi qua đối với nàng như cả năm trời, bàn tay run rẩy nắm chặt lại.



"3...2...1".

"Ta đồng ý!" Đến cuối cùng thật sự không chịu được áp lực Chu Bạch Lan liền hét lên, ngay sau đó nàng liền ngồi bệt xuống đất, cả người như mất hết sạch khí lực sau khi nói xong câu đó.

"Nhưng làm thế nào để biết ngươi không thất hứa sau một tháng đây?" Chu Bạch Lan nhìn chằm chằm Khương Mệnh nói.

"Ngươi không cần phải quan tâm, ta đã nói là sẽ làm, đừng nghĩ đến việc tự tử hay gì, ta đoán ngươi cũng không muốn nhìn con gái của mình bị sao đâu nhỉ?" Khương Mệnh nhìn lại nàng cười nói.

"Ngươi không được đụng đến Tiếu Nhi!" Chu Bạch Lan nghe được Khương Mệnh nhắc đến con gái mình liền gầm lên, Nhậm Tiếu Tiếu chính là vảy ngược của nàng, không ai được phép làm hại con gái của nàng.

"Nếu không muốn ta động đến con gái ngươi thì ngươi biết phải làm gì rồi đấy." Khương Mệnh dâm dục nói.

Chu Bạch Lan nghe thế liền run rẩy đứng dậy tiến về phía trước Khương Mệnh rồi ngồi xuống.

"To quá!" Nhìn con cặc phủ đầy dâm thủy và tinh dịch do cuộc chiến lức trước của Khương Mệnh khiến nàng bất ngờ.

"Thế nào? To hơn của tên Nhậm Tinh Trần kia không?" Thấy Chu Bạch Lan chăm chú nhìn dương vật mình, Khương Mệnh tà mị hỏi.

"Im đi!" Chu Bạch Lan ngại ngùng nói, bàn tay run rẩy chạm vào dương vật hắn.

"Nó cứng và nóng quá!" Đây là cảm giác đầu tiên khi nàng chạm vào thứ khủng bố này. Không hiểu sao khi chạm vào nó cơ thể nàng vô thức nóng dần lên.

"Dùng miệng đi!" Thấy Chu Bạch Lan chỉ biết loay hoay sờ mó con cặc hắn khiến Khương Mệnh nhíu mày nói.

Nghe được Khương Mệnh nói nàng liền dừng tay lại, cố gắng bình tĩnh lại cảm xúc đang không ổn định của mình, Chu Bạch Lan từ từ há mồm ngậm lấy con cặc hắn.

Chỉ vừa ngậm vào đầu rùa, hương vị tanh tưởi của tinh dịch và dâm thủy liền xộc vào óc khiến nàng nhíu mày.

Khương Mệnh thấy thế liền cười tà, chưa chờ Chu Bạch Lan phản ứng hắn liền cầm lấy đầu nàng rồi đẩy dương vật vào sâu trong miệng nàng.

"Ưm... ưm..." Bỗng dưng cổ họng bị nong rộng, trong mồm bị lấp đầy bởi dương vật của Khương Mệnh làm Chu Bạch Lan khó thở, hai tay đập vào chân hắn với mong muốn Khương Mệnh bỏ tay ra.

"Mồm của ngươi không tồi đâu Chu phu nhân." Khương Mệnh cười dâm nói, mặc dù không bằng được địt lồn nhưng cổ họng nàng cũng bóp chặt không kém.

"Sụp... sụp..." Khương Mệnh cầm lấy đầu Bạch Thu Lan mà nhấp, mỗi lần hắn đều đâm sâu vào bên trong cổ họng nàng.

"Phốc... hít hà... hít hà..." Được lúc Khương Mệnh thả đầu Chu Bạch Lan ra, ngay lập tức nàng liền hít lấy hít để không khí.

Để Chu Bạch Lan hít đủ Khương Mệnh không để nàng nói cái gì mà kéo nàng đến rồi tiếp tục nhét cặc vào mồm nàng.

Mặc dù Chu Bạch Lan đã có chút chịu được con cặc này liên tục đâm vào sâu bên trong cổ họng nhưng do lần này Khương Mệnh nhấp mạnh bạo hơn nên lại khiến nàng có chút khó thở.

"Dùng lưỡi liếm nữa!" Âm thanh Khương Mệnh vang lên, Chu Bạch Lan cố gắng há to nhất có thể, chiếc lưỡi phối hợp mà liếm dương vật hắn.



Mùi vị con cặc Khương Mệnh xông lên tận não nàng, cơ thể càng lúc càng nóng, khuôn mặt trở nên đỏ bừng, ánh mắt cũng dần mụ mị hơn.

"Sụp... sụp..." Mặc kệ buổi đấu giá vẫn đang diễn ra, Khương Mệnh lúc này chỉ quan tâm đến cái mồm lồn phía dưới, sau một lát chỉ bảo Chu Bạch Lan đã biết phối hợp bú cu hắn, nàng lúc này đang hóp chặt miệng lại đút, miệng bú lấy bú để con cặc hắn.

"Không tồi, ngươi có năng khiếu trong lĩnh vực này đấy chứ!" Khương Mệnh hài lòng nói.

Chu Bạch Lan chỉ thấy vô cùng tủi nhục, nàng thân phận cỡ nào mà giờ phải xa đoạ làm món đồ chơi cho người khác chứ.

"Ta chuẩn bị ra đây, uống hết lấy tinh dịch của ta đi con đĩ!" Khương Mệnh cầm đầu nàng nắc mạnh, Chu Bạch Lan trợn tròn mắt dưới những cú nắc tận cuống họng của hắn.

"Ta ra..." Khương Mệnh nắc sâu vào bên trong họng nàng, tinh dịch liên tục từ bên trong cặc hắn bắn ra.

"Ực... ực..." Chu Bạch Lan hai mắt trợn tròn, tay nàng liên tục vỗ vào đùi Khương Mệnh, tinh dịch nhiều đến nỗi nàng không hề nuốt kịp, hai bên khoé miệng từ từ tràn ra chút tinh dịch trắng đục của Khương Mệnh.

"Khụ... khụ... " Bắn được một lúc Khương Mệnh liền thả đầu Chu Bạch Lan ra, vừa được thoát nàng liền ho sặc sụa, tham lam hút lấy không khí.

"Thế nào, tinh dịch của ta có vị ngon chứ?" Khương Mệnh đưa tay nâng cằm Chu Bạch Lan lên, nhìn vào mắt nàng nói.

"Hừ, mùi vị kinh tởm!" Chu Bạch Lan khó khăn nói, ánh mắt tức giận nhìn hắn.

Khương Mệnh nhìn người phụ nữ phía dưới đầu tóc xộc xệch, khuôn mặt đỏ bừng, khoé miệng còn dính tinh dịch của hắn đang nhìn hắn với ánh mắt căm tức.

Cái cảm giác khiến thê tử của người khác phải quỳ xuống bú cặc mình trong khi ánh mắt tức giận nhìn mình không hiểu sao khiến hắn phấn khích, dục hoả trong người bùng lên dữ dội.

Nhưng món ngon thì phải từ từ thưởng thức, Khương Mệnh ánh mắt dâm tà nhìn Chu Bạch Lan cười nói:

"Cũng đến món chính rồi, cởi quần áo ra đi!"

"Ngươi sẽ phải hối hận vì việc làm hôm nay." Chu Bạch Lan nghe thế liền biết mình chốn không thoát được, ánh mắt rét lạnh nhìn Khương Mệnh nói.

Chu Bạch Lan đứng dậy từ từ cởi bỏ quần áo của mình, Khương Mệnh hưng phấn nhìn nàng run rẩy cởi hết quần áo xuống, cái yếm màu cùng quần lót màu hồng của nàng xuất hiện trước mặt Khương Mệnh, hắn có thể nhìn thấy núm ti của nàng đang hần lên trên yếm.

"Cởi nốt đi!" Khương Mệnh hưng phấn nói.

Chu Bạch Lan cắn chặt răng chậm rãi cởi nốt yếm cùng quần lót của mình, thân hình hoàn hảo của nàng cuối cùng cũng phơi bày trước mặt Khương Mệnh.

Khương Mệnh hắn thấy gì?

Bầu ngực trắng trẻo no đủ không hề xệ xuống, núm vú hồng hào như hạt nhãn cũng đã cứng lại, phía trước mặc quần áo bầu ngực của nàng có lẽ không bằng Ma Thanh Thanh nhưng sau khi cởi bỏ hết thì cả hai cũng phải một chín một mười.

Hướng xuống dưới là bờ eo thon thả không tí mỡ thừa, xuống tiếp nữa là nơi thầm kín nhất của Chu Bạch Lan.

Trên gò mu cao kia là những túm lông lồn đã được cắt tỉa gọn gàng, nàng hiện này đang kẹp chân lại lên hắn chưa thể thấy rõ lồn nàng như thế nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ma Nghịch

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook