Chương 7: Thân phận của Chu Bạch Lan
Cấm Ma
10/11/2024
"bẹp bẹp... hơ hơ... bẹp bẹp...".
Trong căn phòng vip lúc này, Khương Mệnh đang ngồi trên ghế nhìn về phía đấu giá, ở trước mặt hắn là Ma Thanh Thanh đang nhấp nhả trên dương vật hắn.
Căn phòng vip này có ba chiếc ghế dài 2 mét, một chiếc thì ờ đằng trước, hai chiếc ghế dài còn lại thì xoay ngang để ở hai bên tạo thành hình chữ U.
Phía trước căn phòng được ngăn cách với sàn đấu giá bằng một chiếc gương, chiếc gương này chỉ có người bên trong nhìn ra, chứ người bên ngoài không hề thấy được cảnh bên trong.
Mạc Tâm Tuyết hiện đang đứng trước của hào hứng quan sát buổi đấu giá tiến hành, Khương Mệnh biết đây là lần đầu nàng tham dự buổi đấu giá nên hứng thú là điều đương nhiên.
"Không hổ là mấy gia tộc lớn ở Già La Thành, đúng là nhiều tiền mà!" Mạc Tâm Tuyết cảm thán nói.
"Cũng chính là... bẹp... bẹp... oai phong ở một nơi hẻo lánh mà thôi... bẹp... bẹp..." Khương Mệnh khinh thường nói.
"Đâu phải ai cũng như anh yêu đâu, đường đường là Ma Vương đại nhân nên đương nhiên chướng mắt rồi." Mạc Tâm Tuyết bĩu môi nhìn hắn.
"Đúng vậy... hơ... hơ... bẹp... bẹp... chủ thượng chính là số một... bẹp... bẹp..." Ma Thanh Thanh rên rỉ nói.
"Ha ha, cũng chưa chắc đâu!" Khương Mệnh cười nói, ở Thương Huyền Đại Lục thì đúng là hắn không sợ ai nhưng trên Thần giới thì chưa biết được.
"Mà anh yêu làm suốt ngày không thấy chán à?" Mạc Tâm Tuyết nhìn Khương Mệnh ngạc nhiên nói, từ khi đến Ma Tháp ngày nào nàng cũng thấy anh yêu chơi hai chị hầu như cả ngày, đến khi cả chị Thanh Thanh và chị Linh Nhi bị anh yêu địt đến ngất thì mới chịu dừng lại.
Đương nhiên nàng cũng không ghen tị hay gì cả, dù sao với nàng Khương Mệnh chính là cả nguồn sống, chỉ cần Khương Mệnh thích thì cho dù Khương Mệnh làm gì nàng cũng ủng hộ.
"Bẹp... bẹp... Chán làm sao được, cho dù là làm suốt đời anh cũng không thấy chán!" Khương Mệnh dâm dục nói, hai tay bấu chặt lấy bờ mông căng tròn của Ma Thanh Thanh mà nhấp mạnh hơn, phải công nhận cái lồn của nàng đúng cực phẩm, hắn chơi nàng không biết bao nhiêu lần rồi mà vẫn khít như lần đầu, thậm chí nó còn càng ngày càng sướng hơn.
Ma Thanh Thanh chỉ biết há hốc mồm chịu đựng những cú nhấp mạnh bạo của hắn, nước dãi từ hai khoé miếng chảy ra, bên dưới âm đạo của nàng nhầy nhụa dâm thủy do đã ra liên tục từ nãy đến giờ.
"Anh yêu đúng là kỳ lạ mà!" Mạc Tâm Tuyết nhìn cảnh đấy khó hiểu nói.
Khương Mệnh thấy thế cũng cười khổ, nàng không có hứng thú tình dục cũng do thể chất của nàng.
Nếu chưa nắm giữ được Ách Vận Ma Thể, không những nàng là thiên sát cô tinh mà nàng còn hoàn toàn không có chút hứng thú nào về tình dục.
Đúng vậy, tất cả những cảm xúc khác nàng đều có hết chỉ ngoài tình dục là hoàn toàn không có chút hứng thú nào.
Nếu Khương Mệnh muốn làm tình với Mạc Tâm Tuyết thì hắn tin nàng sẽ hoàn toàn đồng ý nhưng như vậy thì chẳng còn gì là ý nghĩa cả.
Đến chính Mạc Tâm Tuyết cũng không biết vấn đề này của mình.
"Cốc... cốc"
Đúng lúc này tiếng gõ cửa vang lên, Khương Mệnh cười tà nói:
"Vào đi!".
-------
Chu Bạch Lan vừa nãy đang định đi nghỉ ngơi thì có một nữ nhân tiến đến ngăn lại bảo công tử của nữ nhân này muốn gặp nàng.
Chu Bạch Lan có thể nhận ra nữ nhân này là người đi sau vị thanh niên mà mình mới gặp, dù sao nữ nhân này vô cùng xinh đẹp, cho dù đã đeo khăn che mặt nhưng Chu Bạch Lan đường đường là một nữ nhân, đã thế còn là phu nhân của hội trưởng Quang Minh thương hội thì nàng hoàn toàn đoán được nữ nhân này là một mỹ nhân tuyệt sắc. Hơn những thế, ngoài nữ nhân này vẫn còn hai người nữa.
Nhưng cho dù thế thì muốn gặp nàng đâu có dễ, đâu phải ai cũng có thể gặp được đâu, Chu Bạch Lan đang muốn từ chối thì nữ nhân trước mắt này để lộ ra Kim Đan cảnh tu vi.
Phải biết Kim Đan cảnh đã là cao thủ một phương, cho dù Quang Minh thương hội thì số lượng Kim Đan cảnh cao thủ cũng không có nhiều.
Chính vì thế mà Chu Bạch Lan mới chịu đồng ý đi gặp công tử trong miệng nữ nhân kia, đương nhiên chính nàng cũng hứng thú với người mà được Kim Đan cảnh gọi là công tử.
------
"Bẹp... bẹp... hơ... bẹp... bẹp... hơ..."
"Đây là?" Chu Bạch Lan vừa mới tiến vào bên trong liền nghe thấy âm thanh lạ, do chiếc ghế hướng về phía trước nên Chu Bạch Lan không thể thấy được việc làm của Khương Mệnh được, nhưng với một người từng trải như nàng vẫn có thể lờ mờ đoàn được nguyên nhân xuất hiện âm thanh này.
"Đi thôi, đừng để công tử nhà ta chờ lâu!" Ma Linh Nhi lạnh nhạt nói rồi bước lên.
Chu Bạch Lan thấy thế cố bình tĩnh lại rồi cũng bước lên theo, dù sao nơi này cũng là Quang Minh thương hội, nàng không tin tên này còn dám giở trò gì với nàng.
"Bẹp... bẹp... sướng... dương vật của ngài đâm chết Thanh Thanh rồi... hơ...hơ... bẹp... bẹp..."
Càng đến gần âm thanh càng lúc càng rõ, giọng điều đầy tràn đầy dâm dục văng vẳng bên tai nàng.
Tiến tới bên cạnh chiếc ghế, hướng ánh mắt về phía nhân vật trung tâm, mặc dù bên ngoài trông nàng vô cùng bình tĩnh nhưng sâu bên trong đã nhấc lên sóng lớn.
Một thanh niên ngồi ở trung tâm ghế, mặc dù chỉ nhìn được một bên nhưng nàng có thể đoán được vị này vô cùng đẹp trai, nhưng điều đáng nói là phía trước hắn là một nữ nhân đang trần truồng.
Nữ nhân này có khuôn mặt vô cùng xinh đẹp nhưng lúc này lại đang tựa mặt vào lồng ngực thanh niên mà rên rỉ, đôi mắt mụ mị, khuôn mặt đầy mồ hôi.
Phía dưới là bộ ngực lớn đang ép chặt vào cơ thể của thiếu niên kia, dù là thế nhưng nàng vẫn có thể đoán được bộ ngực đó rất lớn.
Xuống dưới hơn nữa là phần quan trọng nhất, dù là người từng trải như Chu Bạch Lan cũng phải đỏ mặt.
Nàng có thể thấy được cái dương vật trắng xoá do phủ đầy tinh dịch và dâm thủy đang liên tục đâm vào cái âm đạo của nữ nhân kia.
"Không biết vị công tử này mời nô gia đến đây là có việc gì?" Chu Bạch Lan mở miệng nói, ánh mắt nhìn chăm chú vào Khương Mệnh, chỉ cần Khương Mệnh có bất mỳ động tác nào khác thường nàng sẽ lập tức kêu cứu.
Khương Mệnh quay sang nhìn Chu Bạch Lan, khuôn mặt nàng vẫn tuyệt mỹ như vậy chỉ mỗi tội là có thêm chút hồng hào, ánh mắt hắn dâm dục nhìn khắp cơ thể nàng từ trên xuống dưới, Khương Mệnh không nói lời nào mà chỉ thản nhiên nhìn cơ thể nàng.
"Bẹp... bẹp... bẹp... hơ... bẹp... bẹp..." Không một ai lên tiếng, chỉ có âm thanh dâm dục từ hai bộ phận sinh dục va chạm truyền đến cùng với tiếng rên rỉ không ngừng của Ma Thanh Thanh.
Chu Bạch Lan nhíu mày, cảm nhận được ánh mắt vô lễ của Khương Mệnh khiến nàng khó chịu, mặc dù hoàn cảnh trước mắt là lần đầu nàng gặp nhưng với một người đã có chồng và con như nàng thì rất nhanh đã bình tĩnh lại được.
"Hàn Băng Thánh Tông!" Khương Mệnh từ tốn nói, hắn có thể nhìn thấy ánh mắt có chút co lại của Chu Bạch Lan khi hắn nhắc tới cái tên này nhưng đã được nàng giấu rất kỹ, nếu hắn không để ý kỹ có lẽ cũng không phát hiện được.
"Công tử nói gì nô gia không hiểu?" Chu Bạch Lan giả bộ nghi hoặc hỏi.
Khương Mệnh cười trừ, mặc kệ nàng giả bộ thế nào hắn cũng không quan tâm, hắn tiếp tục nói:
"Thánh Thần Giới do Thánh Thần Sáu Tháp bá chủ, phía dưới chính là Giáo Đường do Giáo Hoàng làm chủ, có thể nói Giáo Hoàng là người phát ngôn cho Thánh Thần Sáu Tháp."
Mặc kệ khuôn mặt khó coi của Chu Bạch Lan, Khương Mệnh nói:
"Giáo Hoàng có một người con trai có tên Mạnh Triết, tên này là một kẻ vô cùng háo sắc, hắn đã nhiều lần cưỡng hiếp con gái nhà lành nhưng do cha hắn là Giáo Hoàng nên không ai quản được hắn."
"Hàn Băng Thánh Tông là một trong những thế lực phụ thuộc của Giáo Đường, vào hai mươi năm trước Thánh Nữ bấy giờ của Hàn Băng Thánh Tông đã bị tông môn cao tầng ép gả cho Mạnh Triết, vì không muốn phải gả cho tên bỉ ổi đó mà vị Thánh Nữ đã trốn khỏi Hàn Băng Thánh Tông."
"Trong khi chốn khỏi Hàn Băng Thánh Tông, vị Thánh Nữ đó vô tình phát hiện được một món bảo vật, nhờ vào món bảo vật này mà nàng có thể trốn thoát khỏi Hàn Băng Thánh Tông, ngay khi rời khỏi Hàn Băng Thánh Tông nàng liền tiến đến Đại Tố Vương Triều rồi dùng tên khác để sinh sống."
"Chu phu nhân có muốn biết tên mà vị Thánh Nữ đấy dùng là gì không?" Khương Mệnh thú vị nhìn Chu Bạch Lan, bên dưới hông hắn Ma Thanh Thanh vẫn nhịp nhàng nhấp lên nhấp xuống.
"Vị công tử này, cớ sao ngài lại kể chuyện này cho nô gia?" Chu Bạch Lan cười mỉm nhìn Khương Mệnh.
Khương Mệnh có thể cảm nhận được cơ thể nàng hơi run rẩy, giọng nói cũng không được hoàn toàn lưu loát như trước.
"Đến bước này còn không chịu nhận? Chẳng lẽ dùng tên giả Chu Bạch Lan lâu quá đến mức quên cả tên thật của mình rồi sao hả Hàn Băng Thánh Nữ Bạch Trúc Dung!" Khương Mệnh cười tà nói, đặc biệt là đoạn Hàn Băng Thánh Nữ hắn nhấn vô cùng mạnh
"Ngươi! Tại sao ngươi biết?" Chu Bạch Lan khuôn mặt tràn đầy kinh ngạc cùng hoảng sợ nhìn hắn, bí mật chôn sau tận đáy lòng của nàng bây giờ bị người khác biết được thì sao mà nàng không sợ hãi được, đặc biệt là việc món bảo vật kia, làm sao mà hắn biết được món đồ này?
"Ngươi rốt cuộc là ai?" Chu Bạch Lan một chân lùi lại phía sau đề phòng nhìn Khương Mệnh, chỉ cần không ổn là nàng sẽ hét lên ngay lập tức.
"Bẹp... hơ... Sướng quá... Thanh Thanh ra mất... bẹp... bẹp... hơ... hơ... em ra...". Khương Mệnh bí hiểm cười, hắn quay sang Ma Thanh Thanh rồi tăng tốc độ nhấp, bên trong âm đạo ẩm ướt của Ma Thanh Thanh co bóp càng lúc càng chặt hơn, những thớ thịt mềm mại ấy như muốn giữ chặt con cặc hắn không muốn rời.
"Anh ra..." Khương Mệnh quy đầu đâm lút cán âm đạo Ma Thanh Thanh, tinh dịch như thác tràn vào bên trong tử cung nàng, có thể thấy bụng của Ma Thanh Thanh phồng lên một chút.
"Ahhhh...xè...xè..." Ma Thanh Thanh dâm mị kêu lên, âm đạo nàng cũng không chịu thua kém dương vật Khương Mệnh, dâm thủy như vỡ đê mà bắn ra không ngừng.
Khương Mệnh ôm chặt Ma Thanh Thanh vào trong lòng ngực mình tận hưởng khoái cảm mãnh liệt này, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc bù xù của Ma Thanh Thanh.
"Phốc..." Đợi một lát sau khỉ xả hết đống tinh của mình Khương Mệnh mới chịu rút con cặc mình ra, dâm thủy cùng tinh dịch trào ra như suối, mùi hương dâm dục toả ra khắp phòng.
Nhìn Ma Thanh Thanh đã bị hắn địt đến ngất đi, Khương Mệnh âu yếm hôn lên trán nàng rồi từ từ đứng lên bế sang chiếc ghế bên cạnh để nàng nằm ngủ.
Đối với Khương Mệnh hắn mà nói, không cần biết phía trước ngươi là ai, chỉ cần ngươi thật sự yêu hắn và hắn cũng chấp nhận ngươi thì ngươi sẽ là nữ nhân của hắn, mà đã là nữ nhân của Khương Mệnh hắn thì hắn đều yêu thương và trân trọng.
Trong căn phòng vip lúc này, Khương Mệnh đang ngồi trên ghế nhìn về phía đấu giá, ở trước mặt hắn là Ma Thanh Thanh đang nhấp nhả trên dương vật hắn.
Căn phòng vip này có ba chiếc ghế dài 2 mét, một chiếc thì ờ đằng trước, hai chiếc ghế dài còn lại thì xoay ngang để ở hai bên tạo thành hình chữ U.
Phía trước căn phòng được ngăn cách với sàn đấu giá bằng một chiếc gương, chiếc gương này chỉ có người bên trong nhìn ra, chứ người bên ngoài không hề thấy được cảnh bên trong.
Mạc Tâm Tuyết hiện đang đứng trước của hào hứng quan sát buổi đấu giá tiến hành, Khương Mệnh biết đây là lần đầu nàng tham dự buổi đấu giá nên hứng thú là điều đương nhiên.
"Không hổ là mấy gia tộc lớn ở Già La Thành, đúng là nhiều tiền mà!" Mạc Tâm Tuyết cảm thán nói.
"Cũng chính là... bẹp... bẹp... oai phong ở một nơi hẻo lánh mà thôi... bẹp... bẹp..." Khương Mệnh khinh thường nói.
"Đâu phải ai cũng như anh yêu đâu, đường đường là Ma Vương đại nhân nên đương nhiên chướng mắt rồi." Mạc Tâm Tuyết bĩu môi nhìn hắn.
"Đúng vậy... hơ... hơ... bẹp... bẹp... chủ thượng chính là số một... bẹp... bẹp..." Ma Thanh Thanh rên rỉ nói.
"Ha ha, cũng chưa chắc đâu!" Khương Mệnh cười nói, ở Thương Huyền Đại Lục thì đúng là hắn không sợ ai nhưng trên Thần giới thì chưa biết được.
"Mà anh yêu làm suốt ngày không thấy chán à?" Mạc Tâm Tuyết nhìn Khương Mệnh ngạc nhiên nói, từ khi đến Ma Tháp ngày nào nàng cũng thấy anh yêu chơi hai chị hầu như cả ngày, đến khi cả chị Thanh Thanh và chị Linh Nhi bị anh yêu địt đến ngất thì mới chịu dừng lại.
Đương nhiên nàng cũng không ghen tị hay gì cả, dù sao với nàng Khương Mệnh chính là cả nguồn sống, chỉ cần Khương Mệnh thích thì cho dù Khương Mệnh làm gì nàng cũng ủng hộ.
"Bẹp... bẹp... Chán làm sao được, cho dù là làm suốt đời anh cũng không thấy chán!" Khương Mệnh dâm dục nói, hai tay bấu chặt lấy bờ mông căng tròn của Ma Thanh Thanh mà nhấp mạnh hơn, phải công nhận cái lồn của nàng đúng cực phẩm, hắn chơi nàng không biết bao nhiêu lần rồi mà vẫn khít như lần đầu, thậm chí nó còn càng ngày càng sướng hơn.
Ma Thanh Thanh chỉ biết há hốc mồm chịu đựng những cú nhấp mạnh bạo của hắn, nước dãi từ hai khoé miếng chảy ra, bên dưới âm đạo của nàng nhầy nhụa dâm thủy do đã ra liên tục từ nãy đến giờ.
"Anh yêu đúng là kỳ lạ mà!" Mạc Tâm Tuyết nhìn cảnh đấy khó hiểu nói.
Khương Mệnh thấy thế cũng cười khổ, nàng không có hứng thú tình dục cũng do thể chất của nàng.
Nếu chưa nắm giữ được Ách Vận Ma Thể, không những nàng là thiên sát cô tinh mà nàng còn hoàn toàn không có chút hứng thú nào về tình dục.
Đúng vậy, tất cả những cảm xúc khác nàng đều có hết chỉ ngoài tình dục là hoàn toàn không có chút hứng thú nào.
Nếu Khương Mệnh muốn làm tình với Mạc Tâm Tuyết thì hắn tin nàng sẽ hoàn toàn đồng ý nhưng như vậy thì chẳng còn gì là ý nghĩa cả.
Đến chính Mạc Tâm Tuyết cũng không biết vấn đề này của mình.
"Cốc... cốc"
Đúng lúc này tiếng gõ cửa vang lên, Khương Mệnh cười tà nói:
"Vào đi!".
-------
Chu Bạch Lan vừa nãy đang định đi nghỉ ngơi thì có một nữ nhân tiến đến ngăn lại bảo công tử của nữ nhân này muốn gặp nàng.
Chu Bạch Lan có thể nhận ra nữ nhân này là người đi sau vị thanh niên mà mình mới gặp, dù sao nữ nhân này vô cùng xinh đẹp, cho dù đã đeo khăn che mặt nhưng Chu Bạch Lan đường đường là một nữ nhân, đã thế còn là phu nhân của hội trưởng Quang Minh thương hội thì nàng hoàn toàn đoán được nữ nhân này là một mỹ nhân tuyệt sắc. Hơn những thế, ngoài nữ nhân này vẫn còn hai người nữa.
Nhưng cho dù thế thì muốn gặp nàng đâu có dễ, đâu phải ai cũng có thể gặp được đâu, Chu Bạch Lan đang muốn từ chối thì nữ nhân trước mắt này để lộ ra Kim Đan cảnh tu vi.
Phải biết Kim Đan cảnh đã là cao thủ một phương, cho dù Quang Minh thương hội thì số lượng Kim Đan cảnh cao thủ cũng không có nhiều.
Chính vì thế mà Chu Bạch Lan mới chịu đồng ý đi gặp công tử trong miệng nữ nhân kia, đương nhiên chính nàng cũng hứng thú với người mà được Kim Đan cảnh gọi là công tử.
------
"Bẹp... bẹp... hơ... bẹp... bẹp... hơ..."
"Đây là?" Chu Bạch Lan vừa mới tiến vào bên trong liền nghe thấy âm thanh lạ, do chiếc ghế hướng về phía trước nên Chu Bạch Lan không thể thấy được việc làm của Khương Mệnh được, nhưng với một người từng trải như nàng vẫn có thể lờ mờ đoàn được nguyên nhân xuất hiện âm thanh này.
"Đi thôi, đừng để công tử nhà ta chờ lâu!" Ma Linh Nhi lạnh nhạt nói rồi bước lên.
Chu Bạch Lan thấy thế cố bình tĩnh lại rồi cũng bước lên theo, dù sao nơi này cũng là Quang Minh thương hội, nàng không tin tên này còn dám giở trò gì với nàng.
"Bẹp... bẹp... sướng... dương vật của ngài đâm chết Thanh Thanh rồi... hơ...hơ... bẹp... bẹp..."
Càng đến gần âm thanh càng lúc càng rõ, giọng điều đầy tràn đầy dâm dục văng vẳng bên tai nàng.
Tiến tới bên cạnh chiếc ghế, hướng ánh mắt về phía nhân vật trung tâm, mặc dù bên ngoài trông nàng vô cùng bình tĩnh nhưng sâu bên trong đã nhấc lên sóng lớn.
Một thanh niên ngồi ở trung tâm ghế, mặc dù chỉ nhìn được một bên nhưng nàng có thể đoán được vị này vô cùng đẹp trai, nhưng điều đáng nói là phía trước hắn là một nữ nhân đang trần truồng.
Nữ nhân này có khuôn mặt vô cùng xinh đẹp nhưng lúc này lại đang tựa mặt vào lồng ngực thanh niên mà rên rỉ, đôi mắt mụ mị, khuôn mặt đầy mồ hôi.
Phía dưới là bộ ngực lớn đang ép chặt vào cơ thể của thiếu niên kia, dù là thế nhưng nàng vẫn có thể đoán được bộ ngực đó rất lớn.
Xuống dưới hơn nữa là phần quan trọng nhất, dù là người từng trải như Chu Bạch Lan cũng phải đỏ mặt.
Nàng có thể thấy được cái dương vật trắng xoá do phủ đầy tinh dịch và dâm thủy đang liên tục đâm vào cái âm đạo của nữ nhân kia.
"Không biết vị công tử này mời nô gia đến đây là có việc gì?" Chu Bạch Lan mở miệng nói, ánh mắt nhìn chăm chú vào Khương Mệnh, chỉ cần Khương Mệnh có bất mỳ động tác nào khác thường nàng sẽ lập tức kêu cứu.
Khương Mệnh quay sang nhìn Chu Bạch Lan, khuôn mặt nàng vẫn tuyệt mỹ như vậy chỉ mỗi tội là có thêm chút hồng hào, ánh mắt hắn dâm dục nhìn khắp cơ thể nàng từ trên xuống dưới, Khương Mệnh không nói lời nào mà chỉ thản nhiên nhìn cơ thể nàng.
"Bẹp... bẹp... bẹp... hơ... bẹp... bẹp..." Không một ai lên tiếng, chỉ có âm thanh dâm dục từ hai bộ phận sinh dục va chạm truyền đến cùng với tiếng rên rỉ không ngừng của Ma Thanh Thanh.
Chu Bạch Lan nhíu mày, cảm nhận được ánh mắt vô lễ của Khương Mệnh khiến nàng khó chịu, mặc dù hoàn cảnh trước mắt là lần đầu nàng gặp nhưng với một người đã có chồng và con như nàng thì rất nhanh đã bình tĩnh lại được.
"Hàn Băng Thánh Tông!" Khương Mệnh từ tốn nói, hắn có thể nhìn thấy ánh mắt có chút co lại của Chu Bạch Lan khi hắn nhắc tới cái tên này nhưng đã được nàng giấu rất kỹ, nếu hắn không để ý kỹ có lẽ cũng không phát hiện được.
"Công tử nói gì nô gia không hiểu?" Chu Bạch Lan giả bộ nghi hoặc hỏi.
Khương Mệnh cười trừ, mặc kệ nàng giả bộ thế nào hắn cũng không quan tâm, hắn tiếp tục nói:
"Thánh Thần Giới do Thánh Thần Sáu Tháp bá chủ, phía dưới chính là Giáo Đường do Giáo Hoàng làm chủ, có thể nói Giáo Hoàng là người phát ngôn cho Thánh Thần Sáu Tháp."
Mặc kệ khuôn mặt khó coi của Chu Bạch Lan, Khương Mệnh nói:
"Giáo Hoàng có một người con trai có tên Mạnh Triết, tên này là một kẻ vô cùng háo sắc, hắn đã nhiều lần cưỡng hiếp con gái nhà lành nhưng do cha hắn là Giáo Hoàng nên không ai quản được hắn."
"Hàn Băng Thánh Tông là một trong những thế lực phụ thuộc của Giáo Đường, vào hai mươi năm trước Thánh Nữ bấy giờ của Hàn Băng Thánh Tông đã bị tông môn cao tầng ép gả cho Mạnh Triết, vì không muốn phải gả cho tên bỉ ổi đó mà vị Thánh Nữ đã trốn khỏi Hàn Băng Thánh Tông."
"Trong khi chốn khỏi Hàn Băng Thánh Tông, vị Thánh Nữ đó vô tình phát hiện được một món bảo vật, nhờ vào món bảo vật này mà nàng có thể trốn thoát khỏi Hàn Băng Thánh Tông, ngay khi rời khỏi Hàn Băng Thánh Tông nàng liền tiến đến Đại Tố Vương Triều rồi dùng tên khác để sinh sống."
"Chu phu nhân có muốn biết tên mà vị Thánh Nữ đấy dùng là gì không?" Khương Mệnh thú vị nhìn Chu Bạch Lan, bên dưới hông hắn Ma Thanh Thanh vẫn nhịp nhàng nhấp lên nhấp xuống.
"Vị công tử này, cớ sao ngài lại kể chuyện này cho nô gia?" Chu Bạch Lan cười mỉm nhìn Khương Mệnh.
Khương Mệnh có thể cảm nhận được cơ thể nàng hơi run rẩy, giọng nói cũng không được hoàn toàn lưu loát như trước.
"Đến bước này còn không chịu nhận? Chẳng lẽ dùng tên giả Chu Bạch Lan lâu quá đến mức quên cả tên thật của mình rồi sao hả Hàn Băng Thánh Nữ Bạch Trúc Dung!" Khương Mệnh cười tà nói, đặc biệt là đoạn Hàn Băng Thánh Nữ hắn nhấn vô cùng mạnh
"Ngươi! Tại sao ngươi biết?" Chu Bạch Lan khuôn mặt tràn đầy kinh ngạc cùng hoảng sợ nhìn hắn, bí mật chôn sau tận đáy lòng của nàng bây giờ bị người khác biết được thì sao mà nàng không sợ hãi được, đặc biệt là việc món bảo vật kia, làm sao mà hắn biết được món đồ này?
"Ngươi rốt cuộc là ai?" Chu Bạch Lan một chân lùi lại phía sau đề phòng nhìn Khương Mệnh, chỉ cần không ổn là nàng sẽ hét lên ngay lập tức.
"Bẹp... hơ... Sướng quá... Thanh Thanh ra mất... bẹp... bẹp... hơ... hơ... em ra...". Khương Mệnh bí hiểm cười, hắn quay sang Ma Thanh Thanh rồi tăng tốc độ nhấp, bên trong âm đạo ẩm ướt của Ma Thanh Thanh co bóp càng lúc càng chặt hơn, những thớ thịt mềm mại ấy như muốn giữ chặt con cặc hắn không muốn rời.
"Anh ra..." Khương Mệnh quy đầu đâm lút cán âm đạo Ma Thanh Thanh, tinh dịch như thác tràn vào bên trong tử cung nàng, có thể thấy bụng của Ma Thanh Thanh phồng lên một chút.
"Ahhhh...xè...xè..." Ma Thanh Thanh dâm mị kêu lên, âm đạo nàng cũng không chịu thua kém dương vật Khương Mệnh, dâm thủy như vỡ đê mà bắn ra không ngừng.
Khương Mệnh ôm chặt Ma Thanh Thanh vào trong lòng ngực mình tận hưởng khoái cảm mãnh liệt này, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc bù xù của Ma Thanh Thanh.
"Phốc..." Đợi một lát sau khỉ xả hết đống tinh của mình Khương Mệnh mới chịu rút con cặc mình ra, dâm thủy cùng tinh dịch trào ra như suối, mùi hương dâm dục toả ra khắp phòng.
Nhìn Ma Thanh Thanh đã bị hắn địt đến ngất đi, Khương Mệnh âu yếm hôn lên trán nàng rồi từ từ đứng lên bế sang chiếc ghế bên cạnh để nàng nằm ngủ.
Đối với Khương Mệnh hắn mà nói, không cần biết phía trước ngươi là ai, chỉ cần ngươi thật sự yêu hắn và hắn cũng chấp nhận ngươi thì ngươi sẽ là nữ nhân của hắn, mà đã là nữ nhân của Khương Mệnh hắn thì hắn đều yêu thương và trân trọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.