Ma Nữ Ở Học Viện Quốc Gia

Chương 10

Len

22/09/2014

Cho đến khi vào lôi hành lang dẫn đến một phòng riêng của lớp rồi mà Thảo Nguyên vẫn còn bần thần, làm gì mà mọi người cứ nhìn nó như sinh vật lạ vậy nhỉ? ... nó bất giác nổi da gà. Cảm giác này giống với khi đi cùng Vĩnh Long và Vương. Nhìn sang bên cạnh thì chỉ thấy Đăng Khoa thiếu gia nhắm mà đi thẳng, chẳng thèm để ý đến xung quanh. Có lẽ Khoa giống nó, giả vờ làm ngơ để thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh. Haha, nó cũng được một cô gái xinh đẹp chỉ cho như vậy và nó chợt mỉm cười với cái suy nghĩ về chàng thiếu gia đang đi cạnh mình.

- Đến rồi! - Khoa dừng lại ở một cái cửa gỗ hai cánh to lớn, bên trong là phòng sinh hoạt riêng của 10A4 sao?

4 giờ 02 phút... Tất nhiên là thiéu gia dành phần mở cửa rồi.

Cánh cửa vừa được mở ra thì bên trong không khí đã náo nhiệt hẳn, nhạc sập xình nghe đinh tai nhức óc nhưng cũng có vẻ hay... Thảo Nguyên đi vào, lại một lần nữa ý thức được mọi người xung quanh đang nhìn trừng trừng vào mình và người đi bên cạnh. Chắc là do đến trễ nên mới bị vậy nhỉ?

- Sao hai người đi với nhau vậy? - Như Ngọc tiến đến chỗ của Đăng Khoa một chút mà cười nhẹ nhàng. Cô nàng biết nên làm những gì để bảo vệ được Đăng Khoa.

- Tình cờ gặp ngoài sân trường. Cậu ấy không biết đường nên tớ dẫn đi. - Thiếu gia đung đỉnh trả lời và tiến về chỗ ngồi của mình như thường lệ, trước mặt cả lớp cậu không thích nói nhiều nhưng mà điều đó lại làm cho Thảo Nguyên buồn cười hơn vì ý nghĩ lúc nãy mới ngộ ra. Thiếu gia muốn trở nên cuốn hút trước mặt con gái đây mà!

Còn Hải Du thấy vậy bỗng mừng thầm, nó biết nguyên do vì sao mà Đăng Khoa thiếu gia vừa khó tính, vừa khó gần, vừa khó chịu kia lại dễ dàng chấp nhận thêm một người con gái lạ hoắc biết được nơi trú ẩn bí mật đó. Chắc Khoa sẽ không hỏi Du vì sao lại cho Thảo Nguyên biết đâu, vì lúc nhìn tiên nữ ngay cái nhìn đầu tiên thì Du cũng đã dễ mà nhận ra mối liên kết đó rồi. Chỉ là nó không hiểu vài điều kỳ lạ giữa tiên nữ với chủ căn phòng bí mật đó thôi.

Để tránh không khí căng thẳng của hotgirl Như Ngọc thì Yến Vy chạy lên bảo vệ lấy tiên nữ của mình khỏi cái nhìn dò xét đó ngay.

- Haha, nhân vật chính đã xuất hiện, chúng ta bắt đầu vào tiệc thôi nào.

- Đúng đó đúng đó, hồi trưa tớ ăn có ít cơm à, nên đói lắm rồi đây. - Quế Chi cũng lấy tay xoa xoa "bụng" mình rồi đau khổ nhìn mọi người. Nhìn thấy vậy cả lớp 35 đứa chỉ có 5 đứa là không cười thôi, còn lại thì thoải mái cười lăn cười bò ra cả. Chả là vì lúc nãy, mấy thằng con trai trong nhóm của Hoàng Minh ngồi bàn bạc sắc đẹp của mấy đứa con gái trong lớp, mấy cậu đấy cứ ngồi tấm tắc khen nào là lớp này may mà chẳng có con mụ nào như Thị Nở, hay là không có ai béo ai gầy toàn dáng chuẩn. Rồi bắt đầu đến so sánh vòng hai của mấy cô nữ sinh và cuối cùng đưa ra kết luận là không biết eo của Yến Vy đại nhân hay Như Ngọc hotgirl hay Thảo Nguyên tiên nữ là nhỏ nhất chứ riêng cái mảng "bụng" bự là dành cho nàng Quế Chi.

Lúc nãy do bận bịu dọn đồ ăn với Yến Vy quá mà Chi không nghe được mấy tên đó nói còn những bạn còn lại đều nghe được hết, không tận tai thì cũng là truyền miệng. Và đương nhiên, lúc nào truyền miệng thì nó cũng được pha chế lại rồi, đậm hơn hay nhạt hơn là do ở người truyền đi thôi. Mà tiếc thay, lớp này chẳng ai có ý tốt để "nói giảm nói tránh" giúp cả. Haha, và thế là Chi ngồi ngơ ngác, cho đến khi được Cẩm Tú tủm tỉm cười kể lại cho thì nó mới nổi khùng lên, đứng thẳng người dậy, chỉ vào mặt Hoàng Minh mà tuyên bố dõng dạc:

- Chờ đó mà xem! Tớ sẽ giảm cân rồi đẹp hơn Vy và Ngọc luôn cho coi! - Rồi sau đó nó quay sang Yến Vy, trừng trừng khí thế - Đại nhân, bắt đầu từ ngày mai, tớ sẽ tham gia vào nhóm nhảy của cậu. - Làm cho Yến Vy giật mình.

Trước khi ngồi xuống Chi còn kịp liếc cho Minh một cái sắc lẹm. Dám làm ê mặt con gái nhà người ta giữa bàn dân thiên hạ sao? Đừng có mà mơ!

Nghĩ rồi bỏ nguyên một cái bánh ngọt nhai ngồm ngoàm. Ôi thôi, giảm béo!

Cả lớp đã được dịp cười đùa, Như Ngọc tuy cười nhưng cũng khá khó chịu. Lúc nãy lời Quế Chi nơi vậy có chút phân biệt, ba người có vòng eo mà tụi con trai phân vân là nhỏ nhất là Vy, nó và cả Thảo Nguyên nữa, điều đó cũng coi như ba người được nêu là ba gương mặt điển hình của lớp. Nhưng sao lúc nãy khi Quế Chi nói là sẽ đẹp hơn mỗi Yến Vy và nó thôi? Còn Thảo Nguyên thì sao? Không lẽ trong đầu mọi người đều mặc định Thảo Nguyên là đẹp nhất? Đẹp đến ngưỡng cửa cao nhất mà không một cô gái nào có thể vượt qua? Ngọc hơi nhìn sang cô gái đẹp lạ đó, đúng là một nét đẹp đến diệu kỳ. Rồi nó cũng vô tình nhìn sang Đăng Khoa, cậu ta... cậu ta rõ ràng đang... nhìn chăm chăm vào tiên nữ!

- Mọi người ăn uống tự nhiên nhá, ăn đi ăn thoải mái vào. - Nhật chiền chiện cứ cầm cốc nước cam lượn lờ chỗ này đến chỗ khác, không bị xua đuổi thì cũng bị bóc lột, ấy thế mà chàng ta vẫn cười toe, haha.

- Nguyên ăn đi, ăn nhiều vào, người gì mà nhỏ tí xíu, còn nhỏ hơn cả tớ nữa. - Hà My mở to mắt, lắc lắc đầu nhìn cô bạn mới của mình, thực sự thì bây giờ nó mới thấy cô bạn tiên nữ này có chút gì đó... đặc biệt nên muốn tiếp xúc nhiều hơn.



Thảo Nguyên hơi mỉm cười, tay đón nhận trái táo đỏ từ tay Hà My, bất chợt trong đầu lại nghĩ đến cảnh trong truyện cổ tích Bạch Tuyết và Bảy Chú Lùn rồi cố nuốt tiếng cười chực phát ra ngay, như thế thì sẽ mất lịch sự lắm!

- Thảo Nguyên, Hà My, qua đây chơi với bọn tớ nè - Hải du gọi lớn, điều đó đủ để bạn Vương kỳ quái có thể nhận biết ngay chỗ của bạn tiên nữ là ở đâu.

- Ừ ừ, bọn tớ sẽ qua đó. - My níu lấy cái tay áo của Nguyên rồi kéo đi qua chỗ tập trung nhiều con gái kia, náo nhiệt lắm!

- Buổi tiệc này bọn tớ mở ra là vì cậu mà, để chúc mừng người mới gia nhập vào lớn bọn tớ.

- Đúng đấy đúng đấy, cậu vừa vào lớp tớ đã thầy cái gì đó thích thích rồi. - Du cầm lấy cánh tay có đeo vòng của Thảo Nguyên lên, cố ý cho mọi người xem và một vài dụng ý khác, hehe, nhưng mà không xấu à nha!

- Ơ hai cậu có vòng tay giống nhau hả? Mua hồi nào vậy sao không cho tớ mua chung? - Yến Vy hờn trách, Vy cũng thích làm bạn thân của tiên nữ mà.

- À ha, cái này là của anh Minh mua ở Babylon cho ấy, tớ còn đang hậm hực vì cái của Thảo Nguyên đẹp hơn cái của tớ đây nè!

Cái câu "anh Minh tặng" có vẻ hơi nhạy cảm thì phải. Ai cũng dỏng tai hướng về phía đang bàn tán mà nghe ngóng, cả Vĩnh Long cậu ấm, Vương kỳ quái và Hoàng Tuệ mọt sách đều chăm chăm nhìn vào cái vòng tay ấy, lại còn có suy nghĩ không được "quân tử" cho lắm nữa.

"Cái đó thì đẹp nỗi gì, chỉ cần bỏ tiền ra thuê người về làm là đảm bảo ăn đứt!" Vương.

"Chậc, cái đó...hè năm sau mình sẽ đi đến đó, chắc chắn sẽ có nhiều mẫu mới hơn cho coi." Long.

"Ở nhà mẹ mình có vài cái vòng tay, thấy cũng đẹp... Để chiều về nhà phải lẻn sang đó xem sao!" Tuệ.

(Mn còn nhớ ba mẹ của cặp song sinh Minh Tuệ chứ? Là hai vợ chồng vì sợ con thức giấc bất ngờ nên đặt đồng hồ ở phòng mình rồi sau đó đùn đẩy việc gọi con cho nhau và nămg ngủ tiếp í, haha)

Các bạn xung quanh cứ nhìn chiếc vòng màu đen trên tay mà tấm tắc khen, ai cũng ước mình được như tiên nữ cả, nhưng nếu điều ước có thành sự thật thì mọi người có hối hận không?

- À còn chuyện này nữa nè! - Cẩm Tú đã được Vương kỳ quái hối lộ là sẽ giúp làm dịu lòng tiên nữ nên tất nhiên là phải thực hiện thật tốt rồi - Hồi quá trưa, cậu ở thư viện với Vương ý, cậu ta xin lỗi cậu thật hả?

Được hỏi đến, nói lại đúng với sự thật nên Thảo Nguyên gật gật đầu cười mỉm, nó cũng chẳng thèm để ý đến thằng đó đâu!

- Woa... - Mấy bạn xung quanh đó đều trầm trồ khen ngợi, không hiểu nổi tiên nữ đã làm những gì mà tính xấu của mấy tên con trai lần lần được dẹp bỏ hết. Vương kỳ quái đã bớt kỳ quái, hơn nữa lại còn biết mở miệng xin lỗi người ta. Cậu ấm Vĩnh Long đã dẹp bỏ cái máy chơi game thường trực, bây giờ chỉ cầm cục rubic trên tay mà xoay thôi. Hoàng Tuệ mọt sách thì hôm nay đã cất được quyển sách đi và nói chuyện với vài bạn trai bắt chuỵen cùng. Mặc dù Đăng Khoa thiếu gia thì chưa có dấu hiệu gì nhưng mà những điều kể trên đều là nhưny điều không tưởng! Tiên nữ có phép màu thật rồi!

- Này, mà cậu đã tha lỗi cho Vương chưa? - Yến Vy quay sang hỏi Nguyên, mắt có chút hướng về phía nhân vật nam chính trong câu nói.



Thảo Nguyên không trả lời câu hỏi mà lắc đầu tư lự, tỏ ý không đồng tình!

- Sao vậy?

Có sao đâu! Tự Nguyên nghĩ như vậy và cô không muốn mọi người chỉ chăm chăm đến chuyên riêng tư của mình!

- Tiên nữ ơi, cậu hãy xem xét lại đi, trước khi cậu đến đây í, thì chắc là cậu không biết đến bạn Vương nhà bọn tớ rồi, cậu ấy vừa dữ dằn vừa cộc cằn lại thô lỗ đáng ghét lắm lắm luôn, hơn thế nữa thái độ lúc nào cũng nghênh nghênh, cậy mạnh hiếp yếu không hà. - Nói đến đây thì Cẩm Tú tự dưng im bặt, hình như cảm nhận được có ánh mắt nổi lửa đang nhắm chăm chăm vào mình, mấy đứa bạn xung quanh thì nín thở lo sốt vó, dám nói xấu Vương kỳ quái ngay trước mặt cậu ta, quả thật là Tú không muốn đi học trong cái học viện này nữa rồi! Tự nhận thức được điều đó nên Cẩm Tú liền cười giả lả chữa cháy ngay - Đó, vậy mà từ ngày cậu vào đây, là sáng hôm nay í, tớ thấy cậu ấy khác hẳn, cũng bớt những tật xấu đó đi rất nhiều rồi, hơn nữa cậu ấy dũng cảm nói xin lỗi cậu như vậy cũng đã chứng tỏ rằng cậu ấy rất thành tâm hối lỗi! Cậu nên nghĩ vào thái độ thay đổi tích cực đó của Vương mà bỏ qua cho cậu ta chuyện vô ý lúc sáng đi. Nha?

Trình bày xong bài diễn thuyết và thấy thái độ của tiên nữ chuyển biến rõ rệt nên Cẩm Tú nhìn Vương với vẻ mặt đắc thắng, haha kỳ này mình đã lập công lớn rồi đây!!!

- Thật? - Tiên nữ dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Cẩm Tú, rồi quay về hướng Vương đang ngồi trong góc phòng kia, ánh mắt có chút dò xét. Vương hơi... xấu hổ quay đi chỗ khác.

- Ồ... - Cả lớp có dịp chứng kiến màn kịch có một không hai từ trước đến nay, Vương kỳ quái lại có một ngày xấu hổ trước mặt con gái sao?

- Hahahahahhaha... Hihihihihi.... hohohohoho... Hehehehehe... - Ngay lập tức sau đó là một tràng cười khủng khiếp. Chưa bao giờ mọi người lại được thông nhãn như bây giờ, tiên nữ đúng là Number 1.

Đăng Khoa hơi nhíu mày lại, Thảo Nguyên đang cười, giống như nụ cười thật tươi như lúc nãy ở trước cầu thang dẫn lên căn phòng bí mật vậy, chỉ khác đối tượng mà thôi!

- Mấy người có muốn ra khỏi cái học viện này hết không hả? - Quá xấu hổ! Vương than thân trách phận vì sao lại đi nhờ vả cái con nhỏ Cẩm Tú nhiều chuyện đó chứ nhỉ? Tại lúc nãy cậu thấy con bé này hiền, lại dễ bắt nạt nên mới nhờ vả không ngờ bây giờ nó lại cho cậu một vố bẻ mặt thế này! Đã vậy thì ông đuổi đi hết!

- Bình tĩnh bình tĩnh Vương công tử, tại mấy đứa này thấy tiên nữ và Vương công tử đây sắp làm hoà lại với nhau nên mới vui mừng thế đó, chứ đâu có ai dám vô lễ với cậu đâu. - Nhật chiền chiện sử dụng cái "mỏ" nhanh nhẹn của mình để xoa dịu bớt cơn giận của công tử kỳ quái đó, học chung với nhau từ hồi cấp hai nên cậu biết rõ bản chất của con người khùng khùng hâm hâm kia mà.

Hỳ, tất nhiên là sau đó Vương kỳ quái nguôi giận hẳn, cậu lúc này muốn chứng thực xem Thảo Nguyên đã hết giận chưa.

Tất cả thành viên trong lớp đều tập trung nhìn qua tiên nữ...

Thảo Nguyên không nói gì, chỉ gật gật, như chứng tỏ lời của Nhật chiền chiện nói lúc nãy là đúng ý mình, còn khuyến mãi thêm một nụ cười duyên nữa, ôi, tim sắp vỡ mất!

- Haha, vậy là xong rồi nhé, lớp chúng ta lại đoàn kết vui vẻ như xưa. - Yến Vy đại nhân cười ha hả, tự hào vì lớp mình.

Moi người có vẻ tiếc nuối khi phải chuyển qua đề tài khác và ai cũng kịp nhận ra, cả Thảo Nguyên tiên nữ và Vương kỳ lạ ngược tính ngược nết nhau như vậy nhưng có một điểm rất chi là giống nhau: Dễ lôi kéo! Chỉ cần có một vài tác nhân nhỏ nhỏ mà thích hợp là ok thôi hà.

Tiếp đó là màn ăn uống đập phá nhảy tưng bừng, văn nghệ văn gừng thật là sôi nổi. Nhưng chẳng biết vô tình hay cố ý mà Vương Kỳ quái lại đến ngồi ngay cái ghế bên cạnh Thảo Nguyên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ma Nữ Ở Học Viện Quốc Gia

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook