Chương 10: Thiên thần trở lại
Stupidgirl2610
18/10/2013
Chap 10: Thiên thần trở lại.
Vào buổi sáng đầu tuần 2 chiếc xe BMW và 1 toán vệ sĩ đứng trước cổng bệnh viện.Hôm đó là ngày mẹ nó xuất viện.Hai chiếc xe vừa đậu trước cửa nhà nó thì ông quản gia và đám người hầu đã tạo thành 2 hàng dọc từ cửa đi vào nhà.
_Chào mừng bà chủ đã về ạ.-Ông quản gia và đám người hầu cúi đầu.
Nó và ba dìu mẹ nó vào nhà.Ba đứa tụi nó cũng đi theo.
_Chúng tôi đã chuẩn bị bữa trưa xong.Mời ông bà chủ và các cô cậu vào phòng ăn dùng bữa ạ-Bác Lê mỉm cười.
Cả nhà ăn uống và nói chuyện rất vui vẻ quản gia và người hầu nhìn thấy vậy cũng vui lây vì lâu lắm rồi họ mới thấy nó vui như vậy.
_Bắt đầu từ tuần sau con sẽ vào công ty làm việc.-Lời nói của nó làm cho ba mẹ tụi nó và ngay cả đám người hầu phải ngạc nhiên.
_Làm gì mà mọi người nhìn con dữ thế?-Nó cúi mặt.
_Con/Em nói thật chứ?-Ba mẹ và tụi nó đồng thanh.
_Thật con sẽ thay mẹ đảm nhiệm mọi công việc nên mẹ cứ ở nhà nghỉ ngơi đi nha.-Nó cười nụ cười thiên thần mà nó đã đánh mất bấy lâu nay.Bây giờ nó đã vui vẻ mở lòng với mọi người chứ không còn là 1 con bé lạnh lùng như trước nữa.
_Haizzzzzzz không ngờ hôm nay là ngày tiểu thư của chúng ta hoàn lương không quậy phá nữa chắc hôm nay phải thông báo cho mọi người để ăn mừng quá.-Tuyết châm chọc.
_Chị……-Nó muốn cãi nhưng có cái gì chặn ngay họng khiến nó không nói được.
_Thôi để ăn mừng ngày hôm nay thím ra viện với tiểu thư của chúng ta rửa tay gác kiếm xin mời Băng lên hát 1 bài.-Tuyết thấy nó cứng họng nên càng lấn tới.
_Phải đấy Băng lên hát 1 bài đi con.-Ba mẹ nó cười.
_Chị hôm nay chị có vấn đề à?-Nó nhíu mày tỏ vẻ khó chịu.
_Ủa chị vẫn còn tỉnh táo mà?-Tuyết đưa tay rờ trán mình.
_Chẳng phải hồi nhỏ em nằng nặc đòi đi học đàn rồi đi học hát sao rồi còn giành nhiều giải thưởng nữa sao không chịu trổ tài hay là tại có người ta ở đây nên ngại.-Tuyết cười nham hiểm còn nó và hắn thì ngượng chín cả người.
_Thôi lên nhanh đi mắc cỡ cái gì.-Tuyết lôi tay nó lại cây đàn piano rồi ấn nó ngồi xuống.
_Bắt đầu đi.Vỗ tay cổ vũ cho tiểu thư của chúng ta nào.-Tuyết hét lớn lên
Mọi người đều vỗ tay và hướng mắt về nó.Nó thì chẳng biết hát bài gì vì nó đã không chơi đàn lâu lắm rồi mà cái bà Tuyết này cứ khơi lên.Nhưng nó quyết định hát 1 bài rồi sẽ xử bã sau.Nó hít 1 hơi thật sâu rồi đưa tay lên những phím đàn và bắt đầu cất giọng hát.Giọng hát nó thật ấm và trong như tiếng suối chảy vậy.Cả nhà đều nhìn và nghe nó hát ai ai mặt đều ngây ra như là bị mê hoặc vậy.Nó kết thúc bài hát trong tiếng vỗ tay của mọi người.Sau bữa ăn nó qua phòng ba lấy tài liệu để tham khảo công việc ở công ti.
Nó vừa đặt đống tài liệu xuống thì quay qua nhìn Tuyết như muốn ăn tươi nuốt sống người ta vậy và thế là nó đè Tuyết ra lấy gối đập đập vào người Tuyết.
_Hôm nay chị bị cái gì vậy?Ăn không lo toàn lo chọc em chị muốn chết phải không?-Nó hăm dọa.
_Tại chị thấy ăn không thì chán quá nên mới kêu em lên hát chứ bộ làm gì nóng qua vậy cho chị xin lỗi.-Tuyết làm mặt hối lỗi nó nhìn thấy gươ
ng mặt của Tuyết thì không nỡ ra tay.
_Trời ơi sao ông trời lại cho tôi 1 chị như vậy làm lỗi cho đã rồi chỉ cần làm cái mặt ngây thơ đó thì tôi không thể ra tay được.-Nó hét lên.
_Nghề của chị mà.-Tuyết cười gian.
_Thôi mệt đi shopping không chị?-Nó đề nghị.
_Trời ơi có phải em không Băng thường ngày em đâu có chịu đi tới ba cái cửa hàng đâu.Em thay đổi nhanh thật.-Tuyết tỏ vẻ thất vọng.
_Tại em muốn mua 1 số bộ váy để đi làm cho tươm tất thôi.-Nó thản nhiên trả lời.
_Hả???????-Bọn hắn đang đọc sách thì quay mặt lại nhìn nó.
_Hôm bữa em nói là không bao giờ mặc váy mà đó không phải là sở thích của em mà.-Hắn nhíu mày.
_Nhưng chẳng lẽ lại ăn mặc như thế này mà đi làm hả sẽ mất hình tượng mất.Mệt có đi không hỏi lắm.-Nó quát.
_Đi đi.-3 đứa tụi nó nhìn nó gật gật như 1 cái máy.
Nó đã thay đổi rồi nó đã quay trở lại là 1 đứa con gái với nụ cười thiên thần rồi.Ôi thiên thần của chúng ta đã trở lại.
*
Tại shop thời trang
_Lấy hết những mẫu đồ mới ra đây.-Tuyết quát.
10s……
2 người bán hàng đem ra 1 núi quần áo nào là váy,đầm dạ hội,áo ngủ,áo phông,…..đưa cho Tuyết.
_Lấy hết.Chuyển hết về địa chỉ này cho tôi.-Tuyết ướm vài bộ lên người nó rồi đưa địa chỉ cho người bán hàng.
_Cái gì chưa thử mà lấy biết có vừa không mà mua.-Nó khó chịu.
_Em mặc cái gì mà không đẹp còn nếu không vừa thì đưa chị.-Tuyết cười gian bã là vậy đó nhanh gọn lẹ là phương châm của bã mà.
Nó đành lấy hết đống quần áo đó trong lòng thì bực bội không thể tả.Tuyết thấy nó đang bốc hỏa trong người nên…..
_Thôi mình vào quán cà phê uống gì cho mát nha.-Tuyết dỗ ngọt nó.
_Mệt quá đi về đi về em còn xử tội chị nữa.-Nó nhăn mặt.
_Thôi đi đi chị có trò này cho em quậy nè đảm bảo vui hết chỗ chê.Lát nữa em làm thế này….-Tuyết thì thầm vào tai nó nghe tới có trò quậy là mắt nó sáng như ban ngày.
Tụi nó vào quán chọn 1 chỗ khá khuất.
_Các anh chị dùng gì ạ?-Người phục vụ đưa menu cho tụi nó.
_Cho bọn tôi 2 ly đá đen hai em uống gì?-Hắn hỏi nó.
_Cho 2 ly sinh tố bơ.
_Hai anh ngồi đây nha bọn em vào nhà vệ sinh 1 lát.-Tuyết kéo nó đi.
_Ừ.-Bọn hắn cười.
_Chị ơi chị đang pha 2 ly đá đen cho bàn số 10 phải không?-Nó cười.
_Dạ có chuyện gì vậy chị?-Người pha chế gượng cười.
_À hồi nãy bọn em quên dặn chị thay vì bỏ đường thì chị bỏ muối nha.-Tuyết cười nham hiểm.
_Ủa sao lạ vậy?-Người pha chế thắc mắc.
_Tại hai anh ấy thích uống như vậy chị thông cảm nha làm phiền chị quá.
_Không sao đâu để chị làm lại ly khác.
_Dạ cám ơn chị nha thôi tụi em về bàn nha.-Tụi nó bỏ đi.
_Hai anh đang nói chuyện gì mà vui thế?-Nó cười rồi ngồi xuống bên cạnh hắn còn Tuyết thì ngồi đối diện nó.
_À bọn anh đang kể lại chuyện hồi nhỏ đó mà.-Hắn choàng tay qua vai nó.
_Dạ nước của anh chị đây chúc anh chị ngon miệng.-Người phục vụ đặt 4 ly nước xuống rồi bỏ đi.
Bọn hắn cầm ly đá đen lên uống 1 ngụm thì………
Phụt………
Bọn hắn phun hết cà phê vào mặt nhau.
_Chết tiệt cái gì mà mặn quá vậy?Phục vụ đâu.-Hắn hét.
_Dạ có chuyện gì vậy anh?-Người phục vụ chạy ra.
_Các người làm ăn cái kiểu gì vậy hả cà phê gì mà mặn chát sao uống được nè bọn tôi muốn uống cà phê chứ không phải là nước biển đâu nha muốn dẹp tiệm hả?-Bọn hắn nắm lấy cổ áo tên phục vụ còn tụi nó thản nhiên ngồi chơi xơi nước.
_Dạ thì do hai chị đó nói là bỏ muối vào 2 ly đá đen mà.-Tên phục vụ sợ hãi chỉ về phía tụi nó.
_Hahahahahaha-Tụi nó cười lớn.
Bọn hắn buông tên phục vụ đó ra rồi quay về phía tụi nó đang cười hả hê đến nỗi chảy cả nước mắt.
_Về thôi Khoa.-Hắn hét rồi bỏ ra ngoài Anh Khoa cũng đi theo.
Hắn tức đến xanh cả mặt hắn tưởng nó đã hoàn lương không còn quậy phá nữa vậy mà hôm nay nó dám chơi hắn 1 vố như vậy.Tụi nó cười xong thì phát hiện bọn hắn đã đi đâu mất tiêu liền tá hỏa đi tìm.Ra tới cổng thì thấy bọn hắn đang bắt taxi.
_Nè hai anh kì thiệt đi mà không nói gì hết.-Tụi nó phụng phịu.
_……-Bọn hắn im lặng.
_Nè sao không trả lời bộ giận thiệt hả đùa tí làm gì mà giận đến tím mặt luôn vậy.-Tụi nó lay lay bọn hắn.
_Gru…………anh chỉ muốn giết em thôi đó có biết không hả dám làm chơi anh như vậy.-Bọn hắn hét vào mặt tụi nó.
_Thôi cho xin lỗi nha nha nha-Tụi nó thấy tình hình không ổn nên vội dùng mĩ nhân kế.
Bọn hắn thấy tụi nó như vậy cũng không nỡ giận dai.
_Thôi được rồi đi về.-Bọn hắn mở cửa xe cho tụi nó.
Về đến nhà nó cũng bắt đầu vào công việc.Nó đọc hết tài liệu này đến tài liệu khác.Mãi đến 11h nó mới đọc xong cả núi tài liệu.Mệt quá nó leo lên giường ngủ luôn.Đang lim dim thì chuông điện thoại reo.
_Alo-Nó hét trong điện thoại.
_Em nói nhỏ thôi anh muốn điếc cái lỗ tai luôn rồi nè.-Hắn nhăn mặt.
_Em mệt quá.Muốn ngủ thôi.
_Ừ mà nè tuần sau anh cũng vô công ty của nhà làm việc luôn.-Hắn cười.
_Vậy à anh không đi học nữa à.
_Chán quá mà em cũng có đi học nữa đâu thì anh đi làm gì không có em anh chả muốn học.-Hắn chán nản.
_Nịnh vừa thôi.Nè anh hát cho em nghe 1 bài đi.Hồi sáng em hát cho anh nghe rồi đó để xem giọng anh như thế nào.-Nó cười nham hiểm.
_Nè em có biết anh là 1 cây văn nghệ khi còn học cấp 2 không hả?
_Tự tin giữ đâu hát em nghe đi.
_Em muốn nghe bài gì?
_Tùy anh.
_Vậy anh hát cho em nghe bài Xin em 1 nụ cười nha.-Hắn với lấy cây ghita và bắt đầu cất giọng.
Thấy anh đứng lơ thơ bên thềm…
Trong em có lẽ đâu không cười…
Em như ngôi sao sáng trong giữa trời
Đơn sơ anh mong em thật vui
Biết anh đã trong mong em gọi
Sao em như dững dưng vô tình
Ngôi sao lung linh lúc xa lúc gần
Chợt nghe nhớ mong … anh lặng thinh…
Người ơi cho anh xin em một nụ cười
Nụ cười xinh tươi cho anh bình yên giữa cuộc đời
Cho xin em một lời nói thôi : “chúc anh ngủ ngon”
Người ơi cho anh xin em một nụ cười
Đẹp rạng rỡ trong đêm khuya
Ngồi anh nhớ một người…
Cho anh nghe em tiếng cười mát trong , những câu chuyện cho nhau.
Nó lặng im nghe hắn hát.Tiếng hát thật ấm giống như hơi ấm của hắn vậy.Nó vừa nghe rồi ngủ lúc nào không hay và trên môi đang nở 1 nụ cười chắc là nó đang có 1 giấc mơ rất đẹp.
Vào buổi sáng đầu tuần 2 chiếc xe BMW và 1 toán vệ sĩ đứng trước cổng bệnh viện.Hôm đó là ngày mẹ nó xuất viện.Hai chiếc xe vừa đậu trước cửa nhà nó thì ông quản gia và đám người hầu đã tạo thành 2 hàng dọc từ cửa đi vào nhà.
_Chào mừng bà chủ đã về ạ.-Ông quản gia và đám người hầu cúi đầu.
Nó và ba dìu mẹ nó vào nhà.Ba đứa tụi nó cũng đi theo.
_Chúng tôi đã chuẩn bị bữa trưa xong.Mời ông bà chủ và các cô cậu vào phòng ăn dùng bữa ạ-Bác Lê mỉm cười.
Cả nhà ăn uống và nói chuyện rất vui vẻ quản gia và người hầu nhìn thấy vậy cũng vui lây vì lâu lắm rồi họ mới thấy nó vui như vậy.
_Bắt đầu từ tuần sau con sẽ vào công ty làm việc.-Lời nói của nó làm cho ba mẹ tụi nó và ngay cả đám người hầu phải ngạc nhiên.
_Làm gì mà mọi người nhìn con dữ thế?-Nó cúi mặt.
_Con/Em nói thật chứ?-Ba mẹ và tụi nó đồng thanh.
_Thật con sẽ thay mẹ đảm nhiệm mọi công việc nên mẹ cứ ở nhà nghỉ ngơi đi nha.-Nó cười nụ cười thiên thần mà nó đã đánh mất bấy lâu nay.Bây giờ nó đã vui vẻ mở lòng với mọi người chứ không còn là 1 con bé lạnh lùng như trước nữa.
_Haizzzzzzz không ngờ hôm nay là ngày tiểu thư của chúng ta hoàn lương không quậy phá nữa chắc hôm nay phải thông báo cho mọi người để ăn mừng quá.-Tuyết châm chọc.
_Chị……-Nó muốn cãi nhưng có cái gì chặn ngay họng khiến nó không nói được.
_Thôi để ăn mừng ngày hôm nay thím ra viện với tiểu thư của chúng ta rửa tay gác kiếm xin mời Băng lên hát 1 bài.-Tuyết thấy nó cứng họng nên càng lấn tới.
_Phải đấy Băng lên hát 1 bài đi con.-Ba mẹ nó cười.
_Chị hôm nay chị có vấn đề à?-Nó nhíu mày tỏ vẻ khó chịu.
_Ủa chị vẫn còn tỉnh táo mà?-Tuyết đưa tay rờ trán mình.
_Chẳng phải hồi nhỏ em nằng nặc đòi đi học đàn rồi đi học hát sao rồi còn giành nhiều giải thưởng nữa sao không chịu trổ tài hay là tại có người ta ở đây nên ngại.-Tuyết cười nham hiểm còn nó và hắn thì ngượng chín cả người.
_Thôi lên nhanh đi mắc cỡ cái gì.-Tuyết lôi tay nó lại cây đàn piano rồi ấn nó ngồi xuống.
_Bắt đầu đi.Vỗ tay cổ vũ cho tiểu thư của chúng ta nào.-Tuyết hét lớn lên
Mọi người đều vỗ tay và hướng mắt về nó.Nó thì chẳng biết hát bài gì vì nó đã không chơi đàn lâu lắm rồi mà cái bà Tuyết này cứ khơi lên.Nhưng nó quyết định hát 1 bài rồi sẽ xử bã sau.Nó hít 1 hơi thật sâu rồi đưa tay lên những phím đàn và bắt đầu cất giọng hát.Giọng hát nó thật ấm và trong như tiếng suối chảy vậy.Cả nhà đều nhìn và nghe nó hát ai ai mặt đều ngây ra như là bị mê hoặc vậy.Nó kết thúc bài hát trong tiếng vỗ tay của mọi người.Sau bữa ăn nó qua phòng ba lấy tài liệu để tham khảo công việc ở công ti.
Nó vừa đặt đống tài liệu xuống thì quay qua nhìn Tuyết như muốn ăn tươi nuốt sống người ta vậy và thế là nó đè Tuyết ra lấy gối đập đập vào người Tuyết.
_Hôm nay chị bị cái gì vậy?Ăn không lo toàn lo chọc em chị muốn chết phải không?-Nó hăm dọa.
_Tại chị thấy ăn không thì chán quá nên mới kêu em lên hát chứ bộ làm gì nóng qua vậy cho chị xin lỗi.-Tuyết làm mặt hối lỗi nó nhìn thấy gươ
ng mặt của Tuyết thì không nỡ ra tay.
_Trời ơi sao ông trời lại cho tôi 1 chị như vậy làm lỗi cho đã rồi chỉ cần làm cái mặt ngây thơ đó thì tôi không thể ra tay được.-Nó hét lên.
_Nghề của chị mà.-Tuyết cười gian.
_Thôi mệt đi shopping không chị?-Nó đề nghị.
_Trời ơi có phải em không Băng thường ngày em đâu có chịu đi tới ba cái cửa hàng đâu.Em thay đổi nhanh thật.-Tuyết tỏ vẻ thất vọng.
_Tại em muốn mua 1 số bộ váy để đi làm cho tươm tất thôi.-Nó thản nhiên trả lời.
_Hả???????-Bọn hắn đang đọc sách thì quay mặt lại nhìn nó.
_Hôm bữa em nói là không bao giờ mặc váy mà đó không phải là sở thích của em mà.-Hắn nhíu mày.
_Nhưng chẳng lẽ lại ăn mặc như thế này mà đi làm hả sẽ mất hình tượng mất.Mệt có đi không hỏi lắm.-Nó quát.
_Đi đi.-3 đứa tụi nó nhìn nó gật gật như 1 cái máy.
Nó đã thay đổi rồi nó đã quay trở lại là 1 đứa con gái với nụ cười thiên thần rồi.Ôi thiên thần của chúng ta đã trở lại.
*
Tại shop thời trang
_Lấy hết những mẫu đồ mới ra đây.-Tuyết quát.
10s……
2 người bán hàng đem ra 1 núi quần áo nào là váy,đầm dạ hội,áo ngủ,áo phông,…..đưa cho Tuyết.
_Lấy hết.Chuyển hết về địa chỉ này cho tôi.-Tuyết ướm vài bộ lên người nó rồi đưa địa chỉ cho người bán hàng.
_Cái gì chưa thử mà lấy biết có vừa không mà mua.-Nó khó chịu.
_Em mặc cái gì mà không đẹp còn nếu không vừa thì đưa chị.-Tuyết cười gian bã là vậy đó nhanh gọn lẹ là phương châm của bã mà.
Nó đành lấy hết đống quần áo đó trong lòng thì bực bội không thể tả.Tuyết thấy nó đang bốc hỏa trong người nên…..
_Thôi mình vào quán cà phê uống gì cho mát nha.-Tuyết dỗ ngọt nó.
_Mệt quá đi về đi về em còn xử tội chị nữa.-Nó nhăn mặt.
_Thôi đi đi chị có trò này cho em quậy nè đảm bảo vui hết chỗ chê.Lát nữa em làm thế này….-Tuyết thì thầm vào tai nó nghe tới có trò quậy là mắt nó sáng như ban ngày.
Tụi nó vào quán chọn 1 chỗ khá khuất.
_Các anh chị dùng gì ạ?-Người phục vụ đưa menu cho tụi nó.
_Cho bọn tôi 2 ly đá đen hai em uống gì?-Hắn hỏi nó.
_Cho 2 ly sinh tố bơ.
_Hai anh ngồi đây nha bọn em vào nhà vệ sinh 1 lát.-Tuyết kéo nó đi.
_Ừ.-Bọn hắn cười.
_Chị ơi chị đang pha 2 ly đá đen cho bàn số 10 phải không?-Nó cười.
_Dạ có chuyện gì vậy chị?-Người pha chế gượng cười.
_À hồi nãy bọn em quên dặn chị thay vì bỏ đường thì chị bỏ muối nha.-Tuyết cười nham hiểm.
_Ủa sao lạ vậy?-Người pha chế thắc mắc.
_Tại hai anh ấy thích uống như vậy chị thông cảm nha làm phiền chị quá.
_Không sao đâu để chị làm lại ly khác.
_Dạ cám ơn chị nha thôi tụi em về bàn nha.-Tụi nó bỏ đi.
_Hai anh đang nói chuyện gì mà vui thế?-Nó cười rồi ngồi xuống bên cạnh hắn còn Tuyết thì ngồi đối diện nó.
_À bọn anh đang kể lại chuyện hồi nhỏ đó mà.-Hắn choàng tay qua vai nó.
_Dạ nước của anh chị đây chúc anh chị ngon miệng.-Người phục vụ đặt 4 ly nước xuống rồi bỏ đi.
Bọn hắn cầm ly đá đen lên uống 1 ngụm thì………
Phụt………
Bọn hắn phun hết cà phê vào mặt nhau.
_Chết tiệt cái gì mà mặn quá vậy?Phục vụ đâu.-Hắn hét.
_Dạ có chuyện gì vậy anh?-Người phục vụ chạy ra.
_Các người làm ăn cái kiểu gì vậy hả cà phê gì mà mặn chát sao uống được nè bọn tôi muốn uống cà phê chứ không phải là nước biển đâu nha muốn dẹp tiệm hả?-Bọn hắn nắm lấy cổ áo tên phục vụ còn tụi nó thản nhiên ngồi chơi xơi nước.
_Dạ thì do hai chị đó nói là bỏ muối vào 2 ly đá đen mà.-Tên phục vụ sợ hãi chỉ về phía tụi nó.
_Hahahahahaha-Tụi nó cười lớn.
Bọn hắn buông tên phục vụ đó ra rồi quay về phía tụi nó đang cười hả hê đến nỗi chảy cả nước mắt.
_Về thôi Khoa.-Hắn hét rồi bỏ ra ngoài Anh Khoa cũng đi theo.
Hắn tức đến xanh cả mặt hắn tưởng nó đã hoàn lương không còn quậy phá nữa vậy mà hôm nay nó dám chơi hắn 1 vố như vậy.Tụi nó cười xong thì phát hiện bọn hắn đã đi đâu mất tiêu liền tá hỏa đi tìm.Ra tới cổng thì thấy bọn hắn đang bắt taxi.
_Nè hai anh kì thiệt đi mà không nói gì hết.-Tụi nó phụng phịu.
_……-Bọn hắn im lặng.
_Nè sao không trả lời bộ giận thiệt hả đùa tí làm gì mà giận đến tím mặt luôn vậy.-Tụi nó lay lay bọn hắn.
_Gru…………anh chỉ muốn giết em thôi đó có biết không hả dám làm chơi anh như vậy.-Bọn hắn hét vào mặt tụi nó.
_Thôi cho xin lỗi nha nha nha-Tụi nó thấy tình hình không ổn nên vội dùng mĩ nhân kế.
Bọn hắn thấy tụi nó như vậy cũng không nỡ giận dai.
_Thôi được rồi đi về.-Bọn hắn mở cửa xe cho tụi nó.
Về đến nhà nó cũng bắt đầu vào công việc.Nó đọc hết tài liệu này đến tài liệu khác.Mãi đến 11h nó mới đọc xong cả núi tài liệu.Mệt quá nó leo lên giường ngủ luôn.Đang lim dim thì chuông điện thoại reo.
_Alo-Nó hét trong điện thoại.
_Em nói nhỏ thôi anh muốn điếc cái lỗ tai luôn rồi nè.-Hắn nhăn mặt.
_Em mệt quá.Muốn ngủ thôi.
_Ừ mà nè tuần sau anh cũng vô công ty của nhà làm việc luôn.-Hắn cười.
_Vậy à anh không đi học nữa à.
_Chán quá mà em cũng có đi học nữa đâu thì anh đi làm gì không có em anh chả muốn học.-Hắn chán nản.
_Nịnh vừa thôi.Nè anh hát cho em nghe 1 bài đi.Hồi sáng em hát cho anh nghe rồi đó để xem giọng anh như thế nào.-Nó cười nham hiểm.
_Nè em có biết anh là 1 cây văn nghệ khi còn học cấp 2 không hả?
_Tự tin giữ đâu hát em nghe đi.
_Em muốn nghe bài gì?
_Tùy anh.
_Vậy anh hát cho em nghe bài Xin em 1 nụ cười nha.-Hắn với lấy cây ghita và bắt đầu cất giọng.
Thấy anh đứng lơ thơ bên thềm…
Trong em có lẽ đâu không cười…
Em như ngôi sao sáng trong giữa trời
Đơn sơ anh mong em thật vui
Biết anh đã trong mong em gọi
Sao em như dững dưng vô tình
Ngôi sao lung linh lúc xa lúc gần
Chợt nghe nhớ mong … anh lặng thinh…
Người ơi cho anh xin em một nụ cười
Nụ cười xinh tươi cho anh bình yên giữa cuộc đời
Cho xin em một lời nói thôi : “chúc anh ngủ ngon”
Người ơi cho anh xin em một nụ cười
Đẹp rạng rỡ trong đêm khuya
Ngồi anh nhớ một người…
Cho anh nghe em tiếng cười mát trong , những câu chuyện cho nhau.
Nó lặng im nghe hắn hát.Tiếng hát thật ấm giống như hơi ấm của hắn vậy.Nó vừa nghe rồi ngủ lúc nào không hay và trên môi đang nở 1 nụ cười chắc là nó đang có 1 giấc mơ rất đẹp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.