Quyển 1 - Chương 24: Rồng không để ý thiệt thòi trước mắt
Mặc Nhã
12/01/2016
“…” Thật sự là chỉ muốn đá nó văng ra thôi! Hít vào thở ra, không nên chấp
nhặt với nó! Tô Linh Phong làm mặt lạnh hỏi: “Vậy chứ ngươi biết cái
gì?”
“Ta biết nhiều lắm đấy nhé! Rồng Ngũ Hành Ngân cũng có các nguyên tố khác hệ, Cự long nguyên tố khác hệ ta cũng có thể điều khiển! Chỉ có điều…” Rồng con nói tới đây, giọng nói lại cô đơn: “Ta bây giờ chỉ là một linh hồn, không thể làm được gì.” Nếu không cũng không ở đây để nữ nhân hung ác này ức hiếp rồi! Rồng con âm thầm oán giận.
Xem ra thứ bé tẹo ngoài mặt vô hại này cũng không phải hoàn toàn không dùng được, Tô Linh Phong gật đầu, nhíu mày suy tư một lát, lại hỏi: “Ma thú chết từ trong trứng không phải là không có linh hồn sao? Sao hồn của ngươi vẫn ở trong trứng?”
“Ai nói bổn long đã chết! Bổn long chỉ là… chỉ là hồn tạm rời cơ thể mà thôi! Tạm thời, có hiểu không?!” Rồng con nắm chặt vuốt, cái miệng nhỏ khép khép mở mở, kích động gào: “Còn nữa, bổn long là Cự Long tộc ưu nhã cao quý! Không phải mấy thứ… ma thú nhỏ bé cấp thấp kia! Đồ loài người hèn mọn ngu xuẩn!”
“… Ngươi cứ thử gào thêm một câu xem!” Mẹ kiếp, một con oắt rồng vừa chui ra khỏi xác lấy đâu ra nhiều từ hình dung vậy nhỉ?!
Rồng con nhìn thấy Tô Linh Phong đen mặt lập tức thức thời mà câm miệng lại, nhưng trên mặt vẫn còn biểu lộ không cam lòng.
“Thế ngươi có biết cách để trở lại cơ thể không?”
Rồng con nghe vậy, đôi mắt sáng trong lập tức sáng bừng, ngoắt đầu nói: “Ta biết ta biết, cần 2000 hạt đào yêu, 2000 cánh hoa hủ thực đằng, 2000 tinh hạch của ô chủy điểu, độc nang của 2000 con thiên huyền thiết ngô…”
Cái miệng không có răng của rồng con tuôn ra một chuỗi tên dài, Tô Linh Phong càng nghe ruột lại càng xoắn loại…
Rồng con nói tổng cộng ba mươi sáu loại cần 2000 thứ, cuối cùng nắm vuốt nhỏ lại, vô cùng nghiêm túc nói: “Quan trong nhất chính là phải lấy được nước suối sinh mệnh của Tinh Linh tộc, chỉ có nước suối sinh mệnh mới có thể dung hợp được những thứ này, tạo thành phục hồn dược!”
“…”
Những thứ khác chỉ cần có thời gian tìm kiếm hoặc có tiền mua là được, chỉ có Tinh Linh tộc là chủng tộc cực kỳ kiêu ngạo, sinh sống ở phía nam, là láng giềng của Địa tinh nhất tộc, vô cùng ít qua lại với loài người, “nước suối sinh mệnh” bọn họ coi là vật được thần ban mà dễ lấy vậy sao?
Tô Linh Phong nhíu mày, thật phiền phức…
“Trạng thái của ngươi bây giờ không ảnh hưởng gì tới chuyện ngươi ký khế ước chứ?” Tuy con vật nhỏ bé này ồn ào tự đại lại ham khóc như vậy, nhưng dù gì cũng là con rồng duy nhất trên đại lục bây giờ, nếu đúng là lợi hại như nó nói, vậy nàng đành miễn cưỡng thu nhận nó vậy.
“Cái gì?! Ngươi muốn kí khế ước với ta?!” Rồng con kêu lớn: “Ta là rồng Ngũ Hành Ngân cao quý, sao có thể ký khế ước với loài người nhỏ bé chứ!”
“Không ký cũng được, đỡ lãng phí thời gian giúp ngươi phục sinh.” Tô Linh Phong cũng không thèm để ý mà nói: “Trứng rồng là ta mua, nhục thể của ngươi nên hầm thì hầm, ta thích là được, về phần linh hồn của ngươi, dù sao cũng không có ích cho ta, tùy ngươi thích đi đâu thì đi.”
“Ngươi! Ngươi~~! Oa hu hu hu…” Rồng con quả quyết nằm lăn ra chổng bốn vó lên trời khóc như điên: “Nữ nhân xấu xa! Nữ nhân ức hiếp rồng!”
“Đúng, ta chính là người xấu xa vậy đó, ta cho ngươi ba giây, cân nhắc cho kỹ, có ký hay không?”
“Oa… hu hu… oa..”
“Một…”
“Hai…”
“Ta ký! Ta ký!” Còn chưa đợi Tô Linh Phong đếm xong, rồng con đã run rẩy đầu hàng: “Cô đừng hầm cách thủy ta, oa, hu hu, ta ký là được mà…”
Rồng tốt không để ý thiệt thòi trước mắt, một con người thì sống được bao lâu chứ, đối với tuổi thọ dài đến nhàm chán của cự long mà nói thì cũng chỉ là một cái ngáp thôi. Hừ! Vì linh hồn trở về cơ thể, trở thành một cự long uy phong chính thức, nó phải nhịn nhục!
“Ta biết nhiều lắm đấy nhé! Rồng Ngũ Hành Ngân cũng có các nguyên tố khác hệ, Cự long nguyên tố khác hệ ta cũng có thể điều khiển! Chỉ có điều…” Rồng con nói tới đây, giọng nói lại cô đơn: “Ta bây giờ chỉ là một linh hồn, không thể làm được gì.” Nếu không cũng không ở đây để nữ nhân hung ác này ức hiếp rồi! Rồng con âm thầm oán giận.
Xem ra thứ bé tẹo ngoài mặt vô hại này cũng không phải hoàn toàn không dùng được, Tô Linh Phong gật đầu, nhíu mày suy tư một lát, lại hỏi: “Ma thú chết từ trong trứng không phải là không có linh hồn sao? Sao hồn của ngươi vẫn ở trong trứng?”
“Ai nói bổn long đã chết! Bổn long chỉ là… chỉ là hồn tạm rời cơ thể mà thôi! Tạm thời, có hiểu không?!” Rồng con nắm chặt vuốt, cái miệng nhỏ khép khép mở mở, kích động gào: “Còn nữa, bổn long là Cự Long tộc ưu nhã cao quý! Không phải mấy thứ… ma thú nhỏ bé cấp thấp kia! Đồ loài người hèn mọn ngu xuẩn!”
“… Ngươi cứ thử gào thêm một câu xem!” Mẹ kiếp, một con oắt rồng vừa chui ra khỏi xác lấy đâu ra nhiều từ hình dung vậy nhỉ?!
Rồng con nhìn thấy Tô Linh Phong đen mặt lập tức thức thời mà câm miệng lại, nhưng trên mặt vẫn còn biểu lộ không cam lòng.
“Thế ngươi có biết cách để trở lại cơ thể không?”
Rồng con nghe vậy, đôi mắt sáng trong lập tức sáng bừng, ngoắt đầu nói: “Ta biết ta biết, cần 2000 hạt đào yêu, 2000 cánh hoa hủ thực đằng, 2000 tinh hạch của ô chủy điểu, độc nang của 2000 con thiên huyền thiết ngô…”
Cái miệng không có răng của rồng con tuôn ra một chuỗi tên dài, Tô Linh Phong càng nghe ruột lại càng xoắn loại…
Rồng con nói tổng cộng ba mươi sáu loại cần 2000 thứ, cuối cùng nắm vuốt nhỏ lại, vô cùng nghiêm túc nói: “Quan trong nhất chính là phải lấy được nước suối sinh mệnh của Tinh Linh tộc, chỉ có nước suối sinh mệnh mới có thể dung hợp được những thứ này, tạo thành phục hồn dược!”
“…”
Những thứ khác chỉ cần có thời gian tìm kiếm hoặc có tiền mua là được, chỉ có Tinh Linh tộc là chủng tộc cực kỳ kiêu ngạo, sinh sống ở phía nam, là láng giềng của Địa tinh nhất tộc, vô cùng ít qua lại với loài người, “nước suối sinh mệnh” bọn họ coi là vật được thần ban mà dễ lấy vậy sao?
Tô Linh Phong nhíu mày, thật phiền phức…
“Trạng thái của ngươi bây giờ không ảnh hưởng gì tới chuyện ngươi ký khế ước chứ?” Tuy con vật nhỏ bé này ồn ào tự đại lại ham khóc như vậy, nhưng dù gì cũng là con rồng duy nhất trên đại lục bây giờ, nếu đúng là lợi hại như nó nói, vậy nàng đành miễn cưỡng thu nhận nó vậy.
“Cái gì?! Ngươi muốn kí khế ước với ta?!” Rồng con kêu lớn: “Ta là rồng Ngũ Hành Ngân cao quý, sao có thể ký khế ước với loài người nhỏ bé chứ!”
“Không ký cũng được, đỡ lãng phí thời gian giúp ngươi phục sinh.” Tô Linh Phong cũng không thèm để ý mà nói: “Trứng rồng là ta mua, nhục thể của ngươi nên hầm thì hầm, ta thích là được, về phần linh hồn của ngươi, dù sao cũng không có ích cho ta, tùy ngươi thích đi đâu thì đi.”
“Ngươi! Ngươi~~! Oa hu hu hu…” Rồng con quả quyết nằm lăn ra chổng bốn vó lên trời khóc như điên: “Nữ nhân xấu xa! Nữ nhân ức hiếp rồng!”
“Đúng, ta chính là người xấu xa vậy đó, ta cho ngươi ba giây, cân nhắc cho kỹ, có ký hay không?”
“Oa… hu hu… oa..”
“Một…”
“Hai…”
“Ta ký! Ta ký!” Còn chưa đợi Tô Linh Phong đếm xong, rồng con đã run rẩy đầu hàng: “Cô đừng hầm cách thủy ta, oa, hu hu, ta ký là được mà…”
Rồng tốt không để ý thiệt thòi trước mắt, một con người thì sống được bao lâu chứ, đối với tuổi thọ dài đến nhàm chán của cự long mà nói thì cũng chỉ là một cái ngáp thôi. Hừ! Vì linh hồn trở về cơ thể, trở thành một cự long uy phong chính thức, nó phải nhịn nhục!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.