Chương 552: Thủ vệ thành phố
madkun
24/06/2022
"Gâu... Chủ nhân thật là có mới nói cũ, có chồng quên chó..." - Cậu Vàng vừa
đánh hơi vừa lẫm sủa trong miệng, vẻ mặt vô cùng oan ức.
Nó cảm thấy mình đi theo làm thú cưỡi cho Kim Ngọc cũng đã mấy tỷ năm, bao phen không màng an nguy liều mạng cứu chủ để bảo vệ nàng.
Ấy vậy mà Kim Ngọc lại dễ dàng vứt bỏ thần vị, đem linh hồn tiến nhập luân hồi chỉ để được gặp lại cái tên Huyết Sát vừa háo sắc lại ngu ngốc kia. Nếu không phải Kim Thần nó nhanh trí đem thần thể của nàng phong ấn, rồi thông qua Sinh Tử Lục tìm kiếm thì e là đã hoàn toàn mất dấu.
Nó lại sợ Kim Ngọc sau khi chuyển sinh không có ai che chở, liền thi triển Phân Thần Thuật tách ra một tia linh hồn gửi xuống hạ giới để bảo vệ nàng. Tưởng đâu Kim Ngọc sẽ hết sức vui mừng khi thấy thú cưng trung thành như nó, ai ngờ nàng chỉ chăm chăm vào tên ngốc kia, còn đuổi nó đi trước để không làm phiền nàng.
"Gâu... Chủ nhân thật quá đáng..."
"Biết vậy không thèm tới chỗ khỉ ho cò gáy này làm gì, khỏi mang tiếng bổn gia gia..." - Cậu Vàng càng nghĩ càng cảm thấy ấm ức, đường đường là một Thượng Đẳng Chính Thần mà lại phải đi làm chó trinh sát, để người khác biết thì còn gì là mặt mũi.
Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng Cậu Vàng vẫn chấp hành mệnh lệnh của Kiều Ngọc rất nghiêm túc, không hề xao lãng dù chỉ một giây.
"Gâu... Chỗ này toàn là băng với tuyết, làm gì có nguy hiểm cơ chứ?" - Cậu Vàng khịt khịt mũi, dù có cơ thể làm từ Tinh Kim quý hiếm, nhưng sau khi hít thứ không khí rét lạnh từ sâu trong lòng đất, cậu ta cũng dần cảm thấy đầu óc tê dại, những khớp kim loại trên cơ thể có dấu hiệu đông đá.
"Lách cách... Lách cách..." - Cậu Vàng xù lông lên, sau đó lắc mạnh cơ thể bắn văng những mảnh băng tinh trên người.
Sau đó lại nằm bò ra đất, lăn qua lăn lại vài vòng để làm nóng người. Nhưng Cậu Vàng không ngờ trong lúc nó đang thư giãn gân cốt thì đã lỡ chân kích hoạt một cấm chế cổ xưa.
"Răng rắc... Răng rắc..." - Cả tòa động băng bỗng nhiên rung chuyển dữ dội, những bức tường băng xuất hiện vô số vết nứt.
Từ trong những bức tường phóng ra thứ ánh sáng đỏ lè, âm thanh đinh tai nhức óc vang lên.
"Oét... Oét... Oét... Cảnh báo xâm nhập... Cảnh báo xâm nhập..."
Những bức tường băng dày cộp bỗng xuất hiện vô số vết nứt, hai cỗ máy hình người nhảy vọt ra ngoài.
Hai tên người máy này chỉ cao năm mét, hình thể vuông vức cục mịch, toàn thân được bao bọc bởi những mảnh giáp kim loại sáng bóng. Mặc dù đã bị đóng băng hàng triệu năm, nhưng bọn chúng lại không hề bị rỉ sét hay hư hại.
"Phát hiện sinh vật không xác định... Đề nghị tiến hành tiêu diệt..." - Âm thanh máy móc khô khốc vang lên.
Một tên người máy phóng vọt về phía chú chó nhỏ, mặc dù có cơ thể bằng kim loại nặng nề nhưng nó lại sở hữu động cơ gia tốc phản vật chất, khiến những nguyên tắc vật lý trở nên vô dụng.
Thân ảnh của người máy nhanh đến đáng kinh ngạc, khoảng cách hơn hai mươi trượng mà nó chỉ cần một giây đã tới.
"Rầm... " - Bàn chân kim loại khổng lồ dẫm mạnh lên đầu chó nhỏ, đè ép cơ thể bé xíu của nó lún xuống mặt băng.
"Rẹt... Rẹt... Mục tiêu đã bị xóa sổ..." - Tên người máy phát đi tín hiệu hồi đáp, sau đó dẫm mạnh bàn chân đem mặt băng dẫm nát hoàn toàn.
Nhưng khi gã người máy nhấc bàn chân lên, Cậu Vàng mặc dù bị dẫm lún xuống mặt đất nhưng lại chẳng hề hấn gì cả, chỉ có mặt băng là nát vụn còn cậu ta không bị lấy một vết xước.
"Gâu... Gâu... Gâu... Thật quá đáng..." - Cậu Vàng tức giận sủa inh ỏi, bốn cái chân nhỏ chồm lên nhảy ngược ra sau.
Nó rùng mình rũ bỏ đám băng vụn trên người, đôi mắt tức giận nhìn tên người máy khổng lồ.
"Gâu... Bổn gia là Kim Lang Thần Vương, con trai của Kim Bằng Thần Vương và Ngân Nguyệt Yêu Vương. Hai tên cóc ghẻ các ngươi nếu không muốn chết thì mau quỳ xuống nhận tội..." - Cậu Vàng ưỡn ngực ngẩng cao đầu, nó xù bộ lông vàng óng của mình lên thị uy.
Tiếc là kẻ thù của nó là hai tên người máy vô tri vô giác, chúng thấy Cậu Vàng còn sống liền tiếp tục tấn công. Một tên giơ cao cánh tay để lộ họng súng đen ngòm, nhắm thẳng về phía Cậu Vàng khai hỏa.
Cậu Vàng sau phút đầu bất cẩn, hiện tại đã cẩn trọng hơn nhiều, vừa thấy gã người máy động tay liền tiến hành né tránh.
"Oanh!!" - Tia hủy diệt vật chất đen ngòm bắn ra từ họng súng, đục thủng một cái hố có đường kính ba mươi phân còn chiều sâu thì dường như vô tận, từng luồng khói đen bốc lên từ cái lỗ sâu hoắm.
"Gâu... Cũng thường thôi..." - Cậu Vàng khịt mũi coi thường, vẫy vẫy đuôi trêu tức đối thủ.
Nào ngờ cậu chưa kịp tấu hài thì tên người máy đầu tiên đã tiếp tục ra tay, hắn dùng tốc độ siêu thanh tiến về phía cậu, một cước đá văng chó nhỏ khiến Vàng ta va mạnh vào vách tường.
Tiếp đến là một loạt những chùm tia năng lượng bắn thẳng tới, đem cả bức tường băng lẫn Cậu Vàng oanh tạc.
Âm thanh vỡ vụn vang lên không ngớt, những tia năng lượng va chạm với mặt băng thì phát nổ tạo thành những đợt sóng xung kích mạnh mẽ.
Hai tên người máy nhìn như bình thường, nhưng thực ra chính là cảnh vệ đặc biệt có trách nhiệm canh giữ tòa thành cuối cùng của nhân loại, là kết tinh của hàng trăm ngàn nhà khoa học. Vậy nên thực lực của chúng rất mạnh, cho dù là Độ Kiếp Kỳ cao thủ cũng bị chúng đánh giết dễ dàng.
"Gâu... Kim Thần ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi..." - Cậu Vàng vất vả lắm mới chui ra được từ trong đống băng vụn.
Bộ lông vàng óng lúc này đã bị cháy xém, gương mặt nhếch nhác dơ bẩn, trên thân còn có mấy chỗ bị ăn mòn nghiêm trọng.
Nhưng trước khi Cậu Vàng kịp báo thù, thì tên người máy có tốc độ siêu thanh đã dùng tay chộp lấy cậu. Cậu Vàng chỉ cảm thấy toàn thân bị bóp nghẹt, mặc dù được chế tác từ Tinh Kim, nhưng cũng không phải là không thể phá hủy.
"Răng rắc... Răng rắc..." - Âm thanh kim loại ma sát vang lên, tên người máy dùng bàn tay của mình giống như máy nghiền.
Từng chút một nghiền ép cơ thể của chú chó nhỏ, sau đó vo tròn thành một khối kim loại vàng rực.
"Mục tiêu đã bị xóa sổ..." - Gã người máy một lần nữa báo cáo, vậy mà trong ánh mắt khô khốc lại hiện lên một tia diễu cợt.
Hắn ta ném Cậu Vàng về phía trước, sau đó lại dùng tốc độ siêu thanh để di chuyển rồi tóm lấy cậu ta, lại một lần nữa ném đi. Gã giống như một vận động viên bóng ném chuyên nghiệp, còn Cậu Vàng bất đắc dĩ phải làm quả bóng cho hắn ta chơi đùa.
"Gâu... Sắc quỷ cứu mạng... Chủ nhân cứu mạng..." - Bất đắc dĩ Cậu Vàng đành phải sủa lên inh ỏi để cầu cứu.
Rất may cho Cậu Vàng là sau khi Ác Quỷ Máu phát hiện nó mất tích thì cũng nhanh chóng đuổi theo, hiện tại đã đến phía bên kia động băng.
"Kim Thần!" - Kiều Ngọc thấy thú cưng của mình bị đánh te tua liền hét lớn.
Nàng nhẹ nhàng nhảy xuống đất, hai bàn tay bắt pháp quyết tế ra hơn chục món pháp bảo. Nào là phi kiếm, nhẫn, vòng vàng, chuông vàng, ấn nhỏ, kính nhỏ, các loại giáp trụ bay múa trong hang động. Chúng phát ra ánh hào quang rực rỡ rồi bay trở về phía Kiều Ngọc, tự động lắp ráp lên cơ thể yêu kiều của nàng.
Kiều Ngọc giống như hoàn toàn lột xác, từ một cô công chúa thích làm nũng trở thành một nữ chiến binh mạnh mẽ. Bộ áo giáp của nàng được chế tác từ Tinh Kim, kết hợp giữa kỹ thuật luyện chế pháp bảo của Tiên Linh Tộc và công nghệ luyện kim của Ma Quỷ.
Trên thân giáp chằng chịt phù văn và quỷ ngữ, tuy là hai loại kỹ thuật khác nhau nhưng lại được Kiều Ngọc phối hợp hài hòa, khiến chúng không những không bài xích mà còn sinh ra cộng hưởng.
"Kim Quang Kiếm! Kim Tinh Trạc!" - Kiều Ngọc dùng một tay thi triển Ngự Kiếm Thuật, tay còn lại ném chiếc vòng vàng bắn về phía trước.
Phi kiếm vừa rời tay liền hóa thành một sợi tơ vàng, sau đó lại biến thành kim quang vàng rực. Còn chiếc vòng nhỏ vừa rời tay liền cấp tốc biến lớn thành một cái vòng kim cang khổng lồ, dự định sẽ chụp lên người gã người máy để trói buộc hắn ta.
"Phát hiện kẻ xâm nhập... Đề nghị tiêu diệt... " - Hai tên người máy thấy có kẻ địch xuất hiện liền báo cáo về trung tâm chỉ huy.
Dường như tốc độ truyền tin và hồi đáp của lũ người máy rất nhanh, gã sở hữu động cơ gia tốc phóng vọt về phía trước, quơ tay đấm bay chiếc vòng vàng. Thanh phi kiếm cũng bị hắn ta chụp được, sau đó cắm phập xuống đất.
Kiều Ngọc có chút kinh ngạc trước tốc độ của đối thủ, nàng chỉ thấy gã người máy kia hóa thành một cái bóng mờ, sau đó liền không thấy gì nữa.
"Cẩn thận! Ác Quỷ Thao Túng Trời Đất!" - Ác Quỷ Máu rít lên, hai mắt biến thành đỏ ngầu.
Không gian trong động băng bỗng chốc ngưng trệ, gã người máy một lần nữa hiện nguyên hình khi mà nắm đấm của hắn cách Kiều Ngọc chỉ còn vài phân.
"Oanh..." - Luồng sóng xung kích do tốc độ siêu thanh phả thẳng vào mặt, khiến Kiều Ngọc phải lùi lại vài bước, nếu không phải Ác Quỷ Máu kịp thời sử dụng thần thông thì không biết chuyện gì đã xảy ra.
"Nàng lui về phía sau hỗ trợ, để ta giải quyết hai tên này." - Ác Quỷ Máu gằn giọng nói.
Loại người máy này Ác Quỷ Máu đã gặp bên trong thế giới ảo, thực lực của chúng rất đáng gờm. Lúc đó sắc quỷ đã bị đám này hành cho ra bã mà không cách nào kháng cự.
Nhưng bây giờ đã khác, Ác Quỷ Máu có thể câu thông với bí cảnh, mượn nhờ nguồn năng lượng khổng lồ của nó để thi triển rất nhiều thần thông.
"Hừ! Đến lúc trả thù rồi! Ác Quỷ Biến Hình!" - Ác Quỷ Máu rít qua kẽ răng.
Nó vươn mình biến lớn, toàn bộ cơ thể mọc ra lân giáp màu đỏ. Sau đó rút ra Thương Tần từ trong không gian, động tác vô cùng lưu loát cắm phập ngọn giáo vào ngực tên người máy.
"Ầm... " - Ngọn thương rung lên dữ dội rồi nổ tung, mặc dù được chế tác từ siêu hợp kim có độ cứng gấp ba ngàn lần kim cương nhưng gã người máy vẫn bị vết nứt không gian xé nát, từng mảnh linh kiện vỡ tan thành vô số mảnh nhỏ rơi xuống đất.
"Huyết! Chàng thật là giỏi!" - Kiều Ngọc cười khúc khích khen ngợi, nàng không ngờ đối thủ đáng gờm kia lại bị Ác Quỷ Máu biến thành đống sắt vụn chỉ sau một đòn.
"Hắc hắc... Phu quân của nàng đương nhiên là lợi hại." - Ác Quỷ Máu cảm thấy rất hài lòng với màn biểu diễn của mình, dáng vẻ vô cùng đắc ý.
Nhưng cười chưa được bao lâu thì một loạt đạn pháo đã bắn về phía nó, vụ nổ khiến toàn thân Ác Quỷ Máu cháy đen, bộ dáng chật vật vô cùng.
"Khục... Ta quên mất còn một tên, để ta xử lý hắn." - Ác Quỷ Máu ho khan để che đi sự xấu hổ.
Toàn thân nó bốc lên huyết hỏa, những vết thương rất nhanh kết vảy rồi rơi xuống đất.
"Lưỡi Gươm Máu!" - Ác Quỷ Máu lại rít lên, tạo ra một thanh kiếm đỏ rực.
Tên người máy còn lại cũng không giỏi cận chiến, nhưng lại được trang bị rất nhiều loại súng đạn.
"Khởi động ma trận hỏa tiễn..." - Gã người máy lên tiếng.
Từ trên lưng hắn xuất hiện một loạt họng pháo, có đến hàng chục quả tên lửa được phóng ra trong một giây. Chúng bay lượn theo hình zic zac, hóa thành một tấm lưới chụp lên người sắc quỷ.
Những tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên liên tục, Ác Quỷ Máu xông ra từ đám khói bụi, những chiếc vảy trên người nó bong chóc, da thịt nhiều nơi rách toạc ứa máu. Nhưng bởi vì dùng đấu pháp liều mạng đã quen, loại vết thương này không nhằm nhò gì.
Lưỡi gươm máu trong tay sắc quỷ trở nên linh hoạt vô cùng, nó nhảy bật lên cao vung thanh kiếm theo hình bán nguyệt, chém thẳng vào khớp cổ cũng là nơi hiểm yếu nhất của người máy.
"Răng rắc..." - Đầu gã người máy đứt lìa rơi xuống đất, ánh đèn trong mắt nhấp nháy vài lần rồi tắt ngúm.
Cơ thể cồng kềnh của gã đổ sụp xuống nền băng lạnh lẽo, từ miệng vết thương dòng năng lượng xanh lơ phun ra như suối.
Nó cảm thấy mình đi theo làm thú cưỡi cho Kim Ngọc cũng đã mấy tỷ năm, bao phen không màng an nguy liều mạng cứu chủ để bảo vệ nàng.
Ấy vậy mà Kim Ngọc lại dễ dàng vứt bỏ thần vị, đem linh hồn tiến nhập luân hồi chỉ để được gặp lại cái tên Huyết Sát vừa háo sắc lại ngu ngốc kia. Nếu không phải Kim Thần nó nhanh trí đem thần thể của nàng phong ấn, rồi thông qua Sinh Tử Lục tìm kiếm thì e là đã hoàn toàn mất dấu.
Nó lại sợ Kim Ngọc sau khi chuyển sinh không có ai che chở, liền thi triển Phân Thần Thuật tách ra một tia linh hồn gửi xuống hạ giới để bảo vệ nàng. Tưởng đâu Kim Ngọc sẽ hết sức vui mừng khi thấy thú cưng trung thành như nó, ai ngờ nàng chỉ chăm chăm vào tên ngốc kia, còn đuổi nó đi trước để không làm phiền nàng.
"Gâu... Chủ nhân thật quá đáng..."
"Biết vậy không thèm tới chỗ khỉ ho cò gáy này làm gì, khỏi mang tiếng bổn gia gia..." - Cậu Vàng càng nghĩ càng cảm thấy ấm ức, đường đường là một Thượng Đẳng Chính Thần mà lại phải đi làm chó trinh sát, để người khác biết thì còn gì là mặt mũi.
Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng Cậu Vàng vẫn chấp hành mệnh lệnh của Kiều Ngọc rất nghiêm túc, không hề xao lãng dù chỉ một giây.
"Gâu... Chỗ này toàn là băng với tuyết, làm gì có nguy hiểm cơ chứ?" - Cậu Vàng khịt khịt mũi, dù có cơ thể làm từ Tinh Kim quý hiếm, nhưng sau khi hít thứ không khí rét lạnh từ sâu trong lòng đất, cậu ta cũng dần cảm thấy đầu óc tê dại, những khớp kim loại trên cơ thể có dấu hiệu đông đá.
"Lách cách... Lách cách..." - Cậu Vàng xù lông lên, sau đó lắc mạnh cơ thể bắn văng những mảnh băng tinh trên người.
Sau đó lại nằm bò ra đất, lăn qua lăn lại vài vòng để làm nóng người. Nhưng Cậu Vàng không ngờ trong lúc nó đang thư giãn gân cốt thì đã lỡ chân kích hoạt một cấm chế cổ xưa.
"Răng rắc... Răng rắc..." - Cả tòa động băng bỗng nhiên rung chuyển dữ dội, những bức tường băng xuất hiện vô số vết nứt.
Từ trong những bức tường phóng ra thứ ánh sáng đỏ lè, âm thanh đinh tai nhức óc vang lên.
"Oét... Oét... Oét... Cảnh báo xâm nhập... Cảnh báo xâm nhập..."
Những bức tường băng dày cộp bỗng xuất hiện vô số vết nứt, hai cỗ máy hình người nhảy vọt ra ngoài.
Hai tên người máy này chỉ cao năm mét, hình thể vuông vức cục mịch, toàn thân được bao bọc bởi những mảnh giáp kim loại sáng bóng. Mặc dù đã bị đóng băng hàng triệu năm, nhưng bọn chúng lại không hề bị rỉ sét hay hư hại.
"Phát hiện sinh vật không xác định... Đề nghị tiến hành tiêu diệt..." - Âm thanh máy móc khô khốc vang lên.
Một tên người máy phóng vọt về phía chú chó nhỏ, mặc dù có cơ thể bằng kim loại nặng nề nhưng nó lại sở hữu động cơ gia tốc phản vật chất, khiến những nguyên tắc vật lý trở nên vô dụng.
Thân ảnh của người máy nhanh đến đáng kinh ngạc, khoảng cách hơn hai mươi trượng mà nó chỉ cần một giây đã tới.
"Rầm... " - Bàn chân kim loại khổng lồ dẫm mạnh lên đầu chó nhỏ, đè ép cơ thể bé xíu của nó lún xuống mặt băng.
"Rẹt... Rẹt... Mục tiêu đã bị xóa sổ..." - Tên người máy phát đi tín hiệu hồi đáp, sau đó dẫm mạnh bàn chân đem mặt băng dẫm nát hoàn toàn.
Nhưng khi gã người máy nhấc bàn chân lên, Cậu Vàng mặc dù bị dẫm lún xuống mặt đất nhưng lại chẳng hề hấn gì cả, chỉ có mặt băng là nát vụn còn cậu ta không bị lấy một vết xước.
"Gâu... Gâu... Gâu... Thật quá đáng..." - Cậu Vàng tức giận sủa inh ỏi, bốn cái chân nhỏ chồm lên nhảy ngược ra sau.
Nó rùng mình rũ bỏ đám băng vụn trên người, đôi mắt tức giận nhìn tên người máy khổng lồ.
"Gâu... Bổn gia là Kim Lang Thần Vương, con trai của Kim Bằng Thần Vương và Ngân Nguyệt Yêu Vương. Hai tên cóc ghẻ các ngươi nếu không muốn chết thì mau quỳ xuống nhận tội..." - Cậu Vàng ưỡn ngực ngẩng cao đầu, nó xù bộ lông vàng óng của mình lên thị uy.
Tiếc là kẻ thù của nó là hai tên người máy vô tri vô giác, chúng thấy Cậu Vàng còn sống liền tiếp tục tấn công. Một tên giơ cao cánh tay để lộ họng súng đen ngòm, nhắm thẳng về phía Cậu Vàng khai hỏa.
Cậu Vàng sau phút đầu bất cẩn, hiện tại đã cẩn trọng hơn nhiều, vừa thấy gã người máy động tay liền tiến hành né tránh.
"Oanh!!" - Tia hủy diệt vật chất đen ngòm bắn ra từ họng súng, đục thủng một cái hố có đường kính ba mươi phân còn chiều sâu thì dường như vô tận, từng luồng khói đen bốc lên từ cái lỗ sâu hoắm.
"Gâu... Cũng thường thôi..." - Cậu Vàng khịt mũi coi thường, vẫy vẫy đuôi trêu tức đối thủ.
Nào ngờ cậu chưa kịp tấu hài thì tên người máy đầu tiên đã tiếp tục ra tay, hắn dùng tốc độ siêu thanh tiến về phía cậu, một cước đá văng chó nhỏ khiến Vàng ta va mạnh vào vách tường.
Tiếp đến là một loạt những chùm tia năng lượng bắn thẳng tới, đem cả bức tường băng lẫn Cậu Vàng oanh tạc.
Âm thanh vỡ vụn vang lên không ngớt, những tia năng lượng va chạm với mặt băng thì phát nổ tạo thành những đợt sóng xung kích mạnh mẽ.
Hai tên người máy nhìn như bình thường, nhưng thực ra chính là cảnh vệ đặc biệt có trách nhiệm canh giữ tòa thành cuối cùng của nhân loại, là kết tinh của hàng trăm ngàn nhà khoa học. Vậy nên thực lực của chúng rất mạnh, cho dù là Độ Kiếp Kỳ cao thủ cũng bị chúng đánh giết dễ dàng.
"Gâu... Kim Thần ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi..." - Cậu Vàng vất vả lắm mới chui ra được từ trong đống băng vụn.
Bộ lông vàng óng lúc này đã bị cháy xém, gương mặt nhếch nhác dơ bẩn, trên thân còn có mấy chỗ bị ăn mòn nghiêm trọng.
Nhưng trước khi Cậu Vàng kịp báo thù, thì tên người máy có tốc độ siêu thanh đã dùng tay chộp lấy cậu. Cậu Vàng chỉ cảm thấy toàn thân bị bóp nghẹt, mặc dù được chế tác từ Tinh Kim, nhưng cũng không phải là không thể phá hủy.
"Răng rắc... Răng rắc..." - Âm thanh kim loại ma sát vang lên, tên người máy dùng bàn tay của mình giống như máy nghiền.
Từng chút một nghiền ép cơ thể của chú chó nhỏ, sau đó vo tròn thành một khối kim loại vàng rực.
"Mục tiêu đã bị xóa sổ..." - Gã người máy một lần nữa báo cáo, vậy mà trong ánh mắt khô khốc lại hiện lên một tia diễu cợt.
Hắn ta ném Cậu Vàng về phía trước, sau đó lại dùng tốc độ siêu thanh để di chuyển rồi tóm lấy cậu ta, lại một lần nữa ném đi. Gã giống như một vận động viên bóng ném chuyên nghiệp, còn Cậu Vàng bất đắc dĩ phải làm quả bóng cho hắn ta chơi đùa.
"Gâu... Sắc quỷ cứu mạng... Chủ nhân cứu mạng..." - Bất đắc dĩ Cậu Vàng đành phải sủa lên inh ỏi để cầu cứu.
Rất may cho Cậu Vàng là sau khi Ác Quỷ Máu phát hiện nó mất tích thì cũng nhanh chóng đuổi theo, hiện tại đã đến phía bên kia động băng.
"Kim Thần!" - Kiều Ngọc thấy thú cưng của mình bị đánh te tua liền hét lớn.
Nàng nhẹ nhàng nhảy xuống đất, hai bàn tay bắt pháp quyết tế ra hơn chục món pháp bảo. Nào là phi kiếm, nhẫn, vòng vàng, chuông vàng, ấn nhỏ, kính nhỏ, các loại giáp trụ bay múa trong hang động. Chúng phát ra ánh hào quang rực rỡ rồi bay trở về phía Kiều Ngọc, tự động lắp ráp lên cơ thể yêu kiều của nàng.
Kiều Ngọc giống như hoàn toàn lột xác, từ một cô công chúa thích làm nũng trở thành một nữ chiến binh mạnh mẽ. Bộ áo giáp của nàng được chế tác từ Tinh Kim, kết hợp giữa kỹ thuật luyện chế pháp bảo của Tiên Linh Tộc và công nghệ luyện kim của Ma Quỷ.
Trên thân giáp chằng chịt phù văn và quỷ ngữ, tuy là hai loại kỹ thuật khác nhau nhưng lại được Kiều Ngọc phối hợp hài hòa, khiến chúng không những không bài xích mà còn sinh ra cộng hưởng.
"Kim Quang Kiếm! Kim Tinh Trạc!" - Kiều Ngọc dùng một tay thi triển Ngự Kiếm Thuật, tay còn lại ném chiếc vòng vàng bắn về phía trước.
Phi kiếm vừa rời tay liền hóa thành một sợi tơ vàng, sau đó lại biến thành kim quang vàng rực. Còn chiếc vòng nhỏ vừa rời tay liền cấp tốc biến lớn thành một cái vòng kim cang khổng lồ, dự định sẽ chụp lên người gã người máy để trói buộc hắn ta.
"Phát hiện kẻ xâm nhập... Đề nghị tiêu diệt... " - Hai tên người máy thấy có kẻ địch xuất hiện liền báo cáo về trung tâm chỉ huy.
Dường như tốc độ truyền tin và hồi đáp của lũ người máy rất nhanh, gã sở hữu động cơ gia tốc phóng vọt về phía trước, quơ tay đấm bay chiếc vòng vàng. Thanh phi kiếm cũng bị hắn ta chụp được, sau đó cắm phập xuống đất.
Kiều Ngọc có chút kinh ngạc trước tốc độ của đối thủ, nàng chỉ thấy gã người máy kia hóa thành một cái bóng mờ, sau đó liền không thấy gì nữa.
"Cẩn thận! Ác Quỷ Thao Túng Trời Đất!" - Ác Quỷ Máu rít lên, hai mắt biến thành đỏ ngầu.
Không gian trong động băng bỗng chốc ngưng trệ, gã người máy một lần nữa hiện nguyên hình khi mà nắm đấm của hắn cách Kiều Ngọc chỉ còn vài phân.
"Oanh..." - Luồng sóng xung kích do tốc độ siêu thanh phả thẳng vào mặt, khiến Kiều Ngọc phải lùi lại vài bước, nếu không phải Ác Quỷ Máu kịp thời sử dụng thần thông thì không biết chuyện gì đã xảy ra.
"Nàng lui về phía sau hỗ trợ, để ta giải quyết hai tên này." - Ác Quỷ Máu gằn giọng nói.
Loại người máy này Ác Quỷ Máu đã gặp bên trong thế giới ảo, thực lực của chúng rất đáng gờm. Lúc đó sắc quỷ đã bị đám này hành cho ra bã mà không cách nào kháng cự.
Nhưng bây giờ đã khác, Ác Quỷ Máu có thể câu thông với bí cảnh, mượn nhờ nguồn năng lượng khổng lồ của nó để thi triển rất nhiều thần thông.
"Hừ! Đến lúc trả thù rồi! Ác Quỷ Biến Hình!" - Ác Quỷ Máu rít qua kẽ răng.
Nó vươn mình biến lớn, toàn bộ cơ thể mọc ra lân giáp màu đỏ. Sau đó rút ra Thương Tần từ trong không gian, động tác vô cùng lưu loát cắm phập ngọn giáo vào ngực tên người máy.
"Ầm... " - Ngọn thương rung lên dữ dội rồi nổ tung, mặc dù được chế tác từ siêu hợp kim có độ cứng gấp ba ngàn lần kim cương nhưng gã người máy vẫn bị vết nứt không gian xé nát, từng mảnh linh kiện vỡ tan thành vô số mảnh nhỏ rơi xuống đất.
"Huyết! Chàng thật là giỏi!" - Kiều Ngọc cười khúc khích khen ngợi, nàng không ngờ đối thủ đáng gờm kia lại bị Ác Quỷ Máu biến thành đống sắt vụn chỉ sau một đòn.
"Hắc hắc... Phu quân của nàng đương nhiên là lợi hại." - Ác Quỷ Máu cảm thấy rất hài lòng với màn biểu diễn của mình, dáng vẻ vô cùng đắc ý.
Nhưng cười chưa được bao lâu thì một loạt đạn pháo đã bắn về phía nó, vụ nổ khiến toàn thân Ác Quỷ Máu cháy đen, bộ dáng chật vật vô cùng.
"Khục... Ta quên mất còn một tên, để ta xử lý hắn." - Ác Quỷ Máu ho khan để che đi sự xấu hổ.
Toàn thân nó bốc lên huyết hỏa, những vết thương rất nhanh kết vảy rồi rơi xuống đất.
"Lưỡi Gươm Máu!" - Ác Quỷ Máu lại rít lên, tạo ra một thanh kiếm đỏ rực.
Tên người máy còn lại cũng không giỏi cận chiến, nhưng lại được trang bị rất nhiều loại súng đạn.
"Khởi động ma trận hỏa tiễn..." - Gã người máy lên tiếng.
Từ trên lưng hắn xuất hiện một loạt họng pháo, có đến hàng chục quả tên lửa được phóng ra trong một giây. Chúng bay lượn theo hình zic zac, hóa thành một tấm lưới chụp lên người sắc quỷ.
Những tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên liên tục, Ác Quỷ Máu xông ra từ đám khói bụi, những chiếc vảy trên người nó bong chóc, da thịt nhiều nơi rách toạc ứa máu. Nhưng bởi vì dùng đấu pháp liều mạng đã quen, loại vết thương này không nhằm nhò gì.
Lưỡi gươm máu trong tay sắc quỷ trở nên linh hoạt vô cùng, nó nhảy bật lên cao vung thanh kiếm theo hình bán nguyệt, chém thẳng vào khớp cổ cũng là nơi hiểm yếu nhất của người máy.
"Răng rắc..." - Đầu gã người máy đứt lìa rơi xuống đất, ánh đèn trong mắt nhấp nháy vài lần rồi tắt ngúm.
Cơ thể cồng kềnh của gã đổ sụp xuống nền băng lạnh lẽo, từ miệng vết thương dòng năng lượng xanh lơ phun ra như suối.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.