Chương 699: Cổ Thần Hệ.
Cao Pha
07/09/2013
Một lần đột phá đến cảnh giới Chủ Thần?
Nhìn Cửu Long Giới chỉ trên ngón tay Thi vu vương, nhìn chín cái đầu lâu sống động trên đó, mọi người rất ngạc nhiên, Dương Lăng cũng vậy. Không ngờ rằng, Thi vu vương đại nạn không chết, mà còn đột phá cánh cửa lớn nhất trong cuộc đời mọi Thần giai cường giả.
Thân thể mạnh mẽ, Linh hồn có được sự lột xác…
Thông qua Thần thức khổng lồ, Dương Lăng nhanh chóng phát hiện biến hóa đáng mừng của Thi vu vương. Bên dưới cơ thể mạnh mẽ ẩn chứa Năng lượng khổng lồ. Cũng không biết là do dung hợp Linh hồn Năng lượng của Thượng cổ Long hồn, hay là hấp thu Năng lượng bổn nguyên của Vong linh vị diện, mà Linh hồn Năng lượng tăng lên không biết bao nhiêu lần. Cho dù so sánh với Kim bằng và Mẫu Hoàng cũng không hề thua kém, thậm chí còn hơn một bậc.
Một người làm quan, cả họ được nhờ.
Thi vu vương tăng liền mấy cấp, mà ngay cả Giác hồn xà bám ở tay hắn cũng được không ít chỗ tốt. Thân hình mặc dù không có biến hóa rõ ràng, nhưng hắc quang lưu động khắp người. Cái đuôi khẽ vung lên một cái, thì đã dễ dàng tạo thành từng cái khe trong Không gian.
Hô......
Liên tiếp từng đợt Tín ngưỡng lực lực như Tín ngưỡng Đại Vu, nhưng Năng lượng lại có điểm khác từ bốn phương tám hướng tuôn đến, như thủy triều thẩm thấu vào trong cơ thể Thi vu vương. Ma Thần giới rung lên, như người chết khát hấp thu Nguyện Lực khác thường. Làm Dương Lăng ngạc nhiên là, mình dĩ nhiên cũng có thể tự động hấp thu loại Tín ngưỡng lực khác thường này, tốc độ thậm chí còn nhanh hơn cả Thi vu vương. Linh hồn Năng lượng nhanh chóng tăng vọt, cùng với một cảm giác lạnh lẽo, như hấp thu phải những đợt Năng lượng hàn băng vạn năm vậy.
Sao lại thế này?
Chẳng lẽ, sau khi Thi vu vương tiến giai thành Chủ Thần, vô tình trở thành một Thần Hệ lệ thuộc của Ma Thú Thần Hệ?
Cảm giác biến hóa trong cơ thể, cảm giác Nguyện Lực khác lạ trong không trung. Dương Lăng trong lòng vừa động, mặc dù ngay lập tức không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng Linh hồn lạc ấn của hắn trong óc Thi vu vương chẳng những không mất, ngược lại càng thêm rõ ràng. Tinh thần lực khổng lồ tản mát ra, cẩn thận quan sát tình huống xung quanh, rất nhanh phát hiện thấy bên dưới bức phù điêu Vu Tháp trong Ma Thần giới của mình có thêm một chiếc đầu lâu nho nhỏ.
“A....... Ta là ai?”
Thật lâu sau, sau khi hấp thu rất nhiều Tín ngưỡng lực khác thường, Thi vu vương rốt cuộc mở mắt ra dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của mọi người. Hai mắt nghi hoặc liếc nhìn mọi người một cái, dường như là mất đi trí nhớ trước kia, hoặc là ngủ say hàng trăm ngàn vạn năm, lúc tỉnh dậy không nhớ ra được chuyện gì.
“La Đức Lý Cách Tư, ngươi không sao chứ? Ta là Áo Phỉ Lệ Á, ta là Áo Phỉ Lệ Á…” Huyết Thiên sứ Áo Phỉ Lệ Á một bước đi tới, nhìn Thi vu vương đang mơ hồ, nước mắt chảy ra. Thời khắc mấu chốt nếu như không phải Thi vu vương không để ý tất cả che trước mặt nàng, sợ rằng nàng đã sớm gặp nạn hoặc là trở thành Khôi lỗi bị Thượng cổ Long hồn Đức Tư Mông Đức khống chế rồi.
“La Đức Lý Cách Tư, La Đức Lý Cách Tư…”
Áo Phỉ Lệ Á khóc ròng, đám người Hắc Long vương và Cự Viên vương mắt cũng đỏ lên. Cho đến nay, mặc dù cãi nhau ầm ĩ với Thi vu vương, thậm chí còn gọi hắn là Lão già háo sắc hoặc là lão biến thái. Nhưng trong lòng mỗi người, Thi vu vương là nguyên lão từng đi theo Dương Lăng chinh chiến khắp thiên hạ, không chỉ xứng đáng là Đại thống lĩnh Ma thú quân đoàn, mà còn là người thân trong lòng mọi người. Ngoài việc chỉ dẫn mọi người lập bao chiến công, còn giúp mọi người rất nhiều trong cuộc sống và tu luyện.
“Áo Phỉ Lệ Á, Sắc Lôi Tư, Đại nhân…”
Lắc lắc đầu một cách vô ý thức, Thi vu vương từ từ tỉnh lại, từng bước từng bước kêu tên đám người Áo Phỉ Lệ Á và Hắc Long vương, lập tức quỳ xuống trước mặt Dương Lăng, cung kính nằm rạp xuống. Hắn hiểu rất rõ, nếu như không phải có Linh hồn lạc ấn của Dương Lăng ở thời khắc mấu chốt che chở, nếu như không phải Dương Lăng liều chết cứu mình, thì mình đã sớm Hồn phi phách tán. Là một gã Thi Vu, không ai hiểu rõ hơn hắn về sự nguy hiểm khi Dương Lăng kịch chiến Linh hồn với Thượng cổ Long hồn.
“Không sao là tốt rồi, La Đức Lý Cách Tư, đứng lên đi”
Dương Lăng vừa nói vừa đưa tay nâng Thi vu vương dậy, từ trong Không gian giới chỉ lấy ra một bình Lang mỗ tửu đưa cho hắn. Dặn dò Thi vu vương uống vào để tỉnh táo lại, chờ Thi vu vương nghỉ ngơi rồi mới hỏi hắn rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
“Đại nhân, trong lúc vô tình, ta đạt được truyền thừa của Minh vương phong ấn trong Tử Vong hào giác, đột phá cánh cửa của Thần chức cường giả”
Nắm Tử Vong hào giác tản mát ra từng đợt Năng lượng ba động mờ mịt, Thi vu vương rất là hưng phấn, dừng lại một chút rồi từ từ nói.
Thì ra, năm đó sau khi bị Chúa Tể chí cao vô thương làm bị thương nặng, Minh Vương nắm trong tay Vong linh vị diện cũng không có chết ngay tại trận, mà đã trốn vào Không gian loạn lưu, dựa vào Ly Tử Phong bạo tránh khỏi sự truy sát của Chúa Tể. Đáng tiếc, vì vết thương quá nặng, nên không thể sống sót. Trước khi chết, đã lưu lại truyền thừa và phong ấn lại ở trong Tử Vong hào giác. Hy vọng người có duyên sẽ đạt được truyền thừa rồi báo thù rửa hận cho hắn. Đối mặt với Linh hồn công kích điên cuồng của Thượng cổ Long hồn, Linh hồn lạc ấn của Dương Lăng sắp hỏng mất. Thì trời không tuyệt đường người, Linh hồn công kích của Thượng cổ Long hồn mặc dù thiếu chút nữa công kích vỡ tan phòng ngự của Dương Lăng, nhưng trong lúc vô ý đã phá giải phong ấn của Minh vương lưu lại năm đó nên gặp phải họa chết người. Bởi vì đã lấy máu nhận chủ, nên, Tử Vong hào giác tự động công kích Thượng cổ Long hồn Đức Tư Mông Đức, như động không đáy thôn phệ Linh hồn Năng lượng của nó. Thi vu vương thiếu chút nữa bị hồn phi phách tán, vô tình đạt được truyền thừa của Minh vương, tiếp nhận tẩy lễ của Vong linh vị diện, trở thành Minh Vương đời mới nhất. Vong linh vị diện là nơi cuối cùng mà mọi Linh hồn sống. Minh Vương nắm giữ Vong linh vị diện, chính là Thần linh của tất cả sinh vật Vong linh và Vong Hồn. Có thể hấp thu Tín ngưỡng lực của Vong linh do cố ý hoặc vô tình phát ra. Thi vu vương mặc dù mới đạt được truyền thừa của Thi vu vương, rất nhiều Pháp tắc còn chưa thể tiêu hóa nổi và lĩnh ngộ, nhưng đã có thể sơ bộ hấp thu Tín ngưỡng lực trong không trung.
Vong linh Thần Hệ, Thần Hệ phụ thuộc của Ma Thần Thú Hệ, quả nhiên là như vậy.
Hiểu rõ được mọi chuyện, Dương Lăng bỗng nhiên hiểu ra. Đúng như dự đoán, bởi vì đã bị thuần hóa và có Linh hồn lạc ấn, nên Vu lực Thần hệ của Thi vu vương, dĩ nhiên có mối liên lạc kỳ diệu với Ma Thần Thú Hệ. Đám người Hắc Long vương và Cự Viên vương đeo Ma Thần giới không có cách nào hấp thu Tín ngưỡng lực mà Vong linh phát ra trong không trung. Nhưng Dương Lăng là chủ nhân thật sự của Thi vu vương lại hấp thu không có trở ngại nào, thậm chí tốc độ hấp thu còn nhanh hơn Thi vu vương một bậc.
Cổ thần hệ!
Theo trí nhớ của A Khuê Long Chủ thần, Dương Lăng biết được Cổ Thần Hệ cường đại không gì có thể so sánh được trong truyền thuyết, do đông đảo Thần Hệ độc lập mà có liên hệ với nhau tạo thành. Hắn vốn tưởng rằng đó chỉ là truyền thuyết mà thôi, không ngờ rằng sự thật lại xảy ra trước mắt.Cướp lấy lãnh thổ, tài nguyên và tín đồ của các Thần Hệ khác, giúp đám người Hắc Long vương và Áo Phỉ Lệ Á tu luyện thành Chủ Thần, vậy không phải có thể thành lập Cổ Thần Hệ trong truyền thuyết, lúc nào cũng có thể hấp thu Tín ngưỡng lực mênh mông sao?
Cảm giác Tín ngưỡng lực mà Vong linh phát ra trong không trung, nhìn Thi vu vương thực lực tăng mạnh, Dương Lăng rất là hưng phấn. Thấy được đường tắt để đột phá cảnh giới Vu Thần, tu luyện trở thành Thông Thiên Vu Tôn chân chính. Bây giờ, thực lực chỉ là Vu Thần Sơ cấp đã có thể đối phó với Chủ Thần và Vị Diện lưu lãng giả bình thường. Tu luyện đến Trung cấp Vu Thần, hắn tự tin đối phó được với Tài phán Giả bình thường. Nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, tu luyện đến Cao cấp Vu Thần là có thể đối phó với Thiên Cô và Ma Quân – các Cường giả tuyệt thế. Lại đột phá lần nữa, tu luyện đến Vu Thần đỉnh, cho dù không phải đối thủ của Chúa Tể, thì cũng có sức đánh một trận. Chỉ cần tu luyện đến Thông Thiên Vu Tôn áp đảo Mười hai Tổ Vu. Dương Lăng tin rằng, dù là Chúa Tể chí cao vô thượng chỉ sợ cũng không thể ngăn cản bất cứ hành động gì của mình.
“La Đức Lý Cách Tư, ngươi xem xem trong Độc Long Cốc còn có đồ gì tốt không, tận dụng thời gian quét dọn chiến trường” Hít vào một hơi thật sâu, Dương Lăng rất tự tin và hy vọng vào tương lai nhanh chóng tỉnh táo lại, ra lệnh cho mọi người tăng tốc quét dọn chiến trường. Độc Long tộc đã chiếm cứ Sơn cốc này hàng trăm ngàn vạn năm, bảo bối chất cao như núi khẳng định có không ít.
Quả nhiên, mặc dù lần đầu tiên quét dọn chiến trường đã thu thập được không ít bảo bối, nhưng sau khi khi cẩn thận tìm tòi lần thứ hai, mọi người lại tìm được không ít đồ tốt. Có Độc Long Thần Cách ẩn chứa rất nhiều Năng lượng, có không ít Cực phẩm thủy tinh quý giá… thậm chí cũng có không ít Thần Khí cao cấp. Trăm ngàn vạn năm qua, Cường giả xông vào Độc Long Cốc bị chết có không ít, tất cả bảo vật lưu lại đều trở thành chiến lợi phẩm của mọi người.
Hô......
Sau khi xác nhận không bỏ sót bảo vật có giá trị gì, Dương Lăng dẫn mọi người trở về. Cưỡi Kim bằng tốc độ siêu nhanh trở về Cự Long sơn mạch xa xôi. Sau trận đánh ở Độc Long Cốc, không chỉ đạt được rất nhiều bảo bối, chinh phục tất cả các Tiểu Thần Hệ xung quanh Cự Long sơn mạch, đạt được rất nhiều lãnh thổ, tài nguyên và Dân cư. Tiếp theo, dưới sự cố gắng của Cổ Đức – Giáo hoàng Vu Thần Giáo, chỉ cần tốn một thời gian, không khó để đạt được rất nhiều Thiên Địa Đại Vu, Tín ngưỡng lực sung túc sẽ cuồn cuộn mà đến. Sau khi trở lại Cự Long sơn mạch, Dương Lăng bố trí rất nhiều Cấm chế trên đỉnh của Thiên Trụ Sơn, một bên phái người liên lạc với Tạp Mai Long – thành chủ Tinh Không tòa thành, duy trì liên lạc mật thiết với Liên minh Lưu lãng giả; một bên tận dụng thời gian tu luyện, hy vọng trong thời gian ngắn có được đột phá.
Sau trận đánh với Thượng cổ Long hồn Đức Tư Mông Đức, khiến hắn thấy mình còn chưa đủ mạnh. Khả năng khống chế Linh hồn mặc dù không tệ, nhưng mà Linh hồn Năng lượng của bản thân chưa đủ mạnh, Linh hồn công kích còn chưa đủ sắc bén. Đối phó Chủ Thần và Vị Diện lưu lãng giả bình thường thì không có vấn đề gì, nhưng nếu gặp phải Cường giả tuyệt thế cấp Tài phán Giả, thì tình hình không ổn chút nào.
Quân tử báo thù, mười năm không muộn!
Thực lực của Thành chủ Vân Trung thành rất mạnh, Tài phán Giả Đao hoàng sau lưng chống đỡ nữa. Nếu tùy tiện tấn công Vân Trung thành, có lẽ còn chưa giết được Thành chủ Vân Trung Thành, thì đã có đi mà không có về. Vì thăm dò Thông Thiên Tháp ở Trật Tự Vị Diện, vì huyết tẩy Vân Trung thành. Dương Lăng quyết định lại bế quan tu luyện, hy vọng trong vài năm tới có thể gia tăng Linh hồn Năng lượng, hy vọng có thể đột phá.
Nhìn Cửu Long Giới chỉ trên ngón tay Thi vu vương, nhìn chín cái đầu lâu sống động trên đó, mọi người rất ngạc nhiên, Dương Lăng cũng vậy. Không ngờ rằng, Thi vu vương đại nạn không chết, mà còn đột phá cánh cửa lớn nhất trong cuộc đời mọi Thần giai cường giả.
Thân thể mạnh mẽ, Linh hồn có được sự lột xác…
Thông qua Thần thức khổng lồ, Dương Lăng nhanh chóng phát hiện biến hóa đáng mừng của Thi vu vương. Bên dưới cơ thể mạnh mẽ ẩn chứa Năng lượng khổng lồ. Cũng không biết là do dung hợp Linh hồn Năng lượng của Thượng cổ Long hồn, hay là hấp thu Năng lượng bổn nguyên của Vong linh vị diện, mà Linh hồn Năng lượng tăng lên không biết bao nhiêu lần. Cho dù so sánh với Kim bằng và Mẫu Hoàng cũng không hề thua kém, thậm chí còn hơn một bậc.
Một người làm quan, cả họ được nhờ.
Thi vu vương tăng liền mấy cấp, mà ngay cả Giác hồn xà bám ở tay hắn cũng được không ít chỗ tốt. Thân hình mặc dù không có biến hóa rõ ràng, nhưng hắc quang lưu động khắp người. Cái đuôi khẽ vung lên một cái, thì đã dễ dàng tạo thành từng cái khe trong Không gian.
Hô......
Liên tiếp từng đợt Tín ngưỡng lực lực như Tín ngưỡng Đại Vu, nhưng Năng lượng lại có điểm khác từ bốn phương tám hướng tuôn đến, như thủy triều thẩm thấu vào trong cơ thể Thi vu vương. Ma Thần giới rung lên, như người chết khát hấp thu Nguyện Lực khác thường. Làm Dương Lăng ngạc nhiên là, mình dĩ nhiên cũng có thể tự động hấp thu loại Tín ngưỡng lực khác thường này, tốc độ thậm chí còn nhanh hơn cả Thi vu vương. Linh hồn Năng lượng nhanh chóng tăng vọt, cùng với một cảm giác lạnh lẽo, như hấp thu phải những đợt Năng lượng hàn băng vạn năm vậy.
Sao lại thế này?
Chẳng lẽ, sau khi Thi vu vương tiến giai thành Chủ Thần, vô tình trở thành một Thần Hệ lệ thuộc của Ma Thú Thần Hệ?
Cảm giác biến hóa trong cơ thể, cảm giác Nguyện Lực khác lạ trong không trung. Dương Lăng trong lòng vừa động, mặc dù ngay lập tức không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng Linh hồn lạc ấn của hắn trong óc Thi vu vương chẳng những không mất, ngược lại càng thêm rõ ràng. Tinh thần lực khổng lồ tản mát ra, cẩn thận quan sát tình huống xung quanh, rất nhanh phát hiện thấy bên dưới bức phù điêu Vu Tháp trong Ma Thần giới của mình có thêm một chiếc đầu lâu nho nhỏ.
“A....... Ta là ai?”
Thật lâu sau, sau khi hấp thu rất nhiều Tín ngưỡng lực khác thường, Thi vu vương rốt cuộc mở mắt ra dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của mọi người. Hai mắt nghi hoặc liếc nhìn mọi người một cái, dường như là mất đi trí nhớ trước kia, hoặc là ngủ say hàng trăm ngàn vạn năm, lúc tỉnh dậy không nhớ ra được chuyện gì.
“La Đức Lý Cách Tư, ngươi không sao chứ? Ta là Áo Phỉ Lệ Á, ta là Áo Phỉ Lệ Á…” Huyết Thiên sứ Áo Phỉ Lệ Á một bước đi tới, nhìn Thi vu vương đang mơ hồ, nước mắt chảy ra. Thời khắc mấu chốt nếu như không phải Thi vu vương không để ý tất cả che trước mặt nàng, sợ rằng nàng đã sớm gặp nạn hoặc là trở thành Khôi lỗi bị Thượng cổ Long hồn Đức Tư Mông Đức khống chế rồi.
“La Đức Lý Cách Tư, La Đức Lý Cách Tư…”
Áo Phỉ Lệ Á khóc ròng, đám người Hắc Long vương và Cự Viên vương mắt cũng đỏ lên. Cho đến nay, mặc dù cãi nhau ầm ĩ với Thi vu vương, thậm chí còn gọi hắn là Lão già háo sắc hoặc là lão biến thái. Nhưng trong lòng mỗi người, Thi vu vương là nguyên lão từng đi theo Dương Lăng chinh chiến khắp thiên hạ, không chỉ xứng đáng là Đại thống lĩnh Ma thú quân đoàn, mà còn là người thân trong lòng mọi người. Ngoài việc chỉ dẫn mọi người lập bao chiến công, còn giúp mọi người rất nhiều trong cuộc sống và tu luyện.
“Áo Phỉ Lệ Á, Sắc Lôi Tư, Đại nhân…”
Lắc lắc đầu một cách vô ý thức, Thi vu vương từ từ tỉnh lại, từng bước từng bước kêu tên đám người Áo Phỉ Lệ Á và Hắc Long vương, lập tức quỳ xuống trước mặt Dương Lăng, cung kính nằm rạp xuống. Hắn hiểu rất rõ, nếu như không phải có Linh hồn lạc ấn của Dương Lăng ở thời khắc mấu chốt che chở, nếu như không phải Dương Lăng liều chết cứu mình, thì mình đã sớm Hồn phi phách tán. Là một gã Thi Vu, không ai hiểu rõ hơn hắn về sự nguy hiểm khi Dương Lăng kịch chiến Linh hồn với Thượng cổ Long hồn.
“Không sao là tốt rồi, La Đức Lý Cách Tư, đứng lên đi”
Dương Lăng vừa nói vừa đưa tay nâng Thi vu vương dậy, từ trong Không gian giới chỉ lấy ra một bình Lang mỗ tửu đưa cho hắn. Dặn dò Thi vu vương uống vào để tỉnh táo lại, chờ Thi vu vương nghỉ ngơi rồi mới hỏi hắn rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
“Đại nhân, trong lúc vô tình, ta đạt được truyền thừa của Minh vương phong ấn trong Tử Vong hào giác, đột phá cánh cửa của Thần chức cường giả”
Nắm Tử Vong hào giác tản mát ra từng đợt Năng lượng ba động mờ mịt, Thi vu vương rất là hưng phấn, dừng lại một chút rồi từ từ nói.
Thì ra, năm đó sau khi bị Chúa Tể chí cao vô thương làm bị thương nặng, Minh Vương nắm trong tay Vong linh vị diện cũng không có chết ngay tại trận, mà đã trốn vào Không gian loạn lưu, dựa vào Ly Tử Phong bạo tránh khỏi sự truy sát của Chúa Tể. Đáng tiếc, vì vết thương quá nặng, nên không thể sống sót. Trước khi chết, đã lưu lại truyền thừa và phong ấn lại ở trong Tử Vong hào giác. Hy vọng người có duyên sẽ đạt được truyền thừa rồi báo thù rửa hận cho hắn. Đối mặt với Linh hồn công kích điên cuồng của Thượng cổ Long hồn, Linh hồn lạc ấn của Dương Lăng sắp hỏng mất. Thì trời không tuyệt đường người, Linh hồn công kích của Thượng cổ Long hồn mặc dù thiếu chút nữa công kích vỡ tan phòng ngự của Dương Lăng, nhưng trong lúc vô ý đã phá giải phong ấn của Minh vương lưu lại năm đó nên gặp phải họa chết người. Bởi vì đã lấy máu nhận chủ, nên, Tử Vong hào giác tự động công kích Thượng cổ Long hồn Đức Tư Mông Đức, như động không đáy thôn phệ Linh hồn Năng lượng của nó. Thi vu vương thiếu chút nữa bị hồn phi phách tán, vô tình đạt được truyền thừa của Minh vương, tiếp nhận tẩy lễ của Vong linh vị diện, trở thành Minh Vương đời mới nhất. Vong linh vị diện là nơi cuối cùng mà mọi Linh hồn sống. Minh Vương nắm giữ Vong linh vị diện, chính là Thần linh của tất cả sinh vật Vong linh và Vong Hồn. Có thể hấp thu Tín ngưỡng lực của Vong linh do cố ý hoặc vô tình phát ra. Thi vu vương mặc dù mới đạt được truyền thừa của Thi vu vương, rất nhiều Pháp tắc còn chưa thể tiêu hóa nổi và lĩnh ngộ, nhưng đã có thể sơ bộ hấp thu Tín ngưỡng lực trong không trung.
Vong linh Thần Hệ, Thần Hệ phụ thuộc của Ma Thần Thú Hệ, quả nhiên là như vậy.
Hiểu rõ được mọi chuyện, Dương Lăng bỗng nhiên hiểu ra. Đúng như dự đoán, bởi vì đã bị thuần hóa và có Linh hồn lạc ấn, nên Vu lực Thần hệ của Thi vu vương, dĩ nhiên có mối liên lạc kỳ diệu với Ma Thần Thú Hệ. Đám người Hắc Long vương và Cự Viên vương đeo Ma Thần giới không có cách nào hấp thu Tín ngưỡng lực mà Vong linh phát ra trong không trung. Nhưng Dương Lăng là chủ nhân thật sự của Thi vu vương lại hấp thu không có trở ngại nào, thậm chí tốc độ hấp thu còn nhanh hơn Thi vu vương một bậc.
Cổ thần hệ!
Theo trí nhớ của A Khuê Long Chủ thần, Dương Lăng biết được Cổ Thần Hệ cường đại không gì có thể so sánh được trong truyền thuyết, do đông đảo Thần Hệ độc lập mà có liên hệ với nhau tạo thành. Hắn vốn tưởng rằng đó chỉ là truyền thuyết mà thôi, không ngờ rằng sự thật lại xảy ra trước mắt.Cướp lấy lãnh thổ, tài nguyên và tín đồ của các Thần Hệ khác, giúp đám người Hắc Long vương và Áo Phỉ Lệ Á tu luyện thành Chủ Thần, vậy không phải có thể thành lập Cổ Thần Hệ trong truyền thuyết, lúc nào cũng có thể hấp thu Tín ngưỡng lực mênh mông sao?
Cảm giác Tín ngưỡng lực mà Vong linh phát ra trong không trung, nhìn Thi vu vương thực lực tăng mạnh, Dương Lăng rất là hưng phấn. Thấy được đường tắt để đột phá cảnh giới Vu Thần, tu luyện trở thành Thông Thiên Vu Tôn chân chính. Bây giờ, thực lực chỉ là Vu Thần Sơ cấp đã có thể đối phó với Chủ Thần và Vị Diện lưu lãng giả bình thường. Tu luyện đến Trung cấp Vu Thần, hắn tự tin đối phó được với Tài phán Giả bình thường. Nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, tu luyện đến Cao cấp Vu Thần là có thể đối phó với Thiên Cô và Ma Quân – các Cường giả tuyệt thế. Lại đột phá lần nữa, tu luyện đến Vu Thần đỉnh, cho dù không phải đối thủ của Chúa Tể, thì cũng có sức đánh một trận. Chỉ cần tu luyện đến Thông Thiên Vu Tôn áp đảo Mười hai Tổ Vu. Dương Lăng tin rằng, dù là Chúa Tể chí cao vô thượng chỉ sợ cũng không thể ngăn cản bất cứ hành động gì của mình.
“La Đức Lý Cách Tư, ngươi xem xem trong Độc Long Cốc còn có đồ gì tốt không, tận dụng thời gian quét dọn chiến trường” Hít vào một hơi thật sâu, Dương Lăng rất tự tin và hy vọng vào tương lai nhanh chóng tỉnh táo lại, ra lệnh cho mọi người tăng tốc quét dọn chiến trường. Độc Long tộc đã chiếm cứ Sơn cốc này hàng trăm ngàn vạn năm, bảo bối chất cao như núi khẳng định có không ít.
Quả nhiên, mặc dù lần đầu tiên quét dọn chiến trường đã thu thập được không ít bảo bối, nhưng sau khi khi cẩn thận tìm tòi lần thứ hai, mọi người lại tìm được không ít đồ tốt. Có Độc Long Thần Cách ẩn chứa rất nhiều Năng lượng, có không ít Cực phẩm thủy tinh quý giá… thậm chí cũng có không ít Thần Khí cao cấp. Trăm ngàn vạn năm qua, Cường giả xông vào Độc Long Cốc bị chết có không ít, tất cả bảo vật lưu lại đều trở thành chiến lợi phẩm của mọi người.
Hô......
Sau khi xác nhận không bỏ sót bảo vật có giá trị gì, Dương Lăng dẫn mọi người trở về. Cưỡi Kim bằng tốc độ siêu nhanh trở về Cự Long sơn mạch xa xôi. Sau trận đánh ở Độc Long Cốc, không chỉ đạt được rất nhiều bảo bối, chinh phục tất cả các Tiểu Thần Hệ xung quanh Cự Long sơn mạch, đạt được rất nhiều lãnh thổ, tài nguyên và Dân cư. Tiếp theo, dưới sự cố gắng của Cổ Đức – Giáo hoàng Vu Thần Giáo, chỉ cần tốn một thời gian, không khó để đạt được rất nhiều Thiên Địa Đại Vu, Tín ngưỡng lực sung túc sẽ cuồn cuộn mà đến. Sau khi trở lại Cự Long sơn mạch, Dương Lăng bố trí rất nhiều Cấm chế trên đỉnh của Thiên Trụ Sơn, một bên phái người liên lạc với Tạp Mai Long – thành chủ Tinh Không tòa thành, duy trì liên lạc mật thiết với Liên minh Lưu lãng giả; một bên tận dụng thời gian tu luyện, hy vọng trong thời gian ngắn có được đột phá.
Sau trận đánh với Thượng cổ Long hồn Đức Tư Mông Đức, khiến hắn thấy mình còn chưa đủ mạnh. Khả năng khống chế Linh hồn mặc dù không tệ, nhưng mà Linh hồn Năng lượng của bản thân chưa đủ mạnh, Linh hồn công kích còn chưa đủ sắc bén. Đối phó Chủ Thần và Vị Diện lưu lãng giả bình thường thì không có vấn đề gì, nhưng nếu gặp phải Cường giả tuyệt thế cấp Tài phán Giả, thì tình hình không ổn chút nào.
Quân tử báo thù, mười năm không muộn!
Thực lực của Thành chủ Vân Trung thành rất mạnh, Tài phán Giả Đao hoàng sau lưng chống đỡ nữa. Nếu tùy tiện tấn công Vân Trung thành, có lẽ còn chưa giết được Thành chủ Vân Trung Thành, thì đã có đi mà không có về. Vì thăm dò Thông Thiên Tháp ở Trật Tự Vị Diện, vì huyết tẩy Vân Trung thành. Dương Lăng quyết định lại bế quan tu luyện, hy vọng trong vài năm tới có thể gia tăng Linh hồn Năng lượng, hy vọng có thể đột phá.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.