Chương 150: Dạy Bảo Hư Huyễn
Ngã Nhạn
07/12/2020
~ Grào...
Cương thi mặt mày sát khí ầm ầm không hề che dấu, nó nhảy một cái với tốc độ âm thanh lao vào Thiên Long một sống hai chết.
- răng của nó đâu?
Hư Huyễn thắc mắc, nàng nhớ không nhầm cương thi thường có hai cái răng nanh dài đẹp luôn a, cho dù là lính hay con cấp bậc thấp nhất cũng sẽ có răng nanh, kỳ lạ.
- à nãy... Ta ngứa tay bẻ rồi!
Thiên Long thì thầm vào tai Hư Huyễn, cô nàng nghe thỏ thẻ không buồn cười chút nào hết, nàng muốn khóc, nàng òa lên:
- ta muốn về nhà a, ta nhớ mẫu thân rồi, không muốn đi với ngươi nữa...
Rầm...
Thiên Long vận quyền một phát đấm vào ngực Cương Thi, làm nó bay tút đến cuối hang động làm cái rầm in vào tường, Thiên Long tưởng vậy là xong, không ngờ Cương Thi lại nhảy lại, toàn thân nó một vòng thi khí bao quanh, nó lao lên hướng Thiên Long tất sát!
- ủa sao nó không bị sao?
Hư Huyễn một tay đỡ trán, nàng trợn mắt nhìn Thiên Long nói mà răng không nhấc:
- con Cương Thi này nó hấp thụ đã cả ngàn năm phong thủy, cùng với rất nhiều dương khí, nó đã là Cương Thi Đại Tướng, chỉ huy ngàn quân, ngươi nghĩ nó dễ chết như vậy ư?
xoẹt...
Thiên Long ù ù cạc cạc lao lên, cậu ta không ngờ con cương thi này nó lại biết cử động khớp tay, cứ tưởng nó chỉ biết duỗi thẳng mà đâm, làm Thiên Long bị một chém sượt mặt.
- Phù Văn Anh Linh!
- Phù Văn Chi Ý!
- Ngũ hành lưu chuyển, tương sinh tương khắc, mộc sinh hỏa, hỏa sinh thổ, thổ sinh kim, kim sinh thủy, thủy sinh mộc.
Thiên Long nghe Hư Huyễn rên rỉ nơi đâu, vội ngó lại xem sao, chỉ thấy nàng đưa ngón trỏ lên, nàng khắc lên trên không khí những văn tự kỳ lạ, đột nhiên Cương Thi ít cũng đã đạt tới Nguyên Anh Ngũ phẩm bị nhấc bổng lên không trung, một đạo ý chí từ một phù văn như một cái lưỡi hái lao đến chém đứt một cánh tay CươnG Thi.
~ Grào.....
Cương Thi rống lớn thống khổ, chưa dừng lại đó, đạo phù văn cuối cùng lần lượt một vòng tròn ngũ hành chậm rãi lao tới, trước tiên là Mộc chi khí lao vào bên trong cơ thể Cương Thi, sau đến Hỏa, Thổ, Kim, Thủy, từng đạo ánh sáng lao vào bên trong cơ thể cương thi.
~ Ầm...
Cơ thể Cương Thi như bao tải phình to thu nhỏ cuối cùng nổ cái ầm, Bất quá cũng đã khiến căn động rung chuyển sắp đổ sập toàn bộ, Thiên Long vội vã lao ra ôm lấy Hư Huyễn lao lên trên, vừa lao lên trên Thiên Long không dừng lại lao tiếp đi qua ngọn núi phía xa, vừa khinh vân cả quả núi đổ ầm ầm, đã bạo tạc hết.
Thiên Long quay lại mà vuốt mồ hôi lạnh, con bé này hình như không phải dạng vừa a, Thiên Long cứ tưởng Hư Huyễn được gia tộc bồi bổ Đan dược và được đầu tư cao, cưỡng ép tăng thực lực, không ngờ thực lực của nàng lại có thể vượt cấp khiêu chiến, có thể nói là vượt hơi bị xa luôn, cơ thể con Cương Thi kia so với thiên ngoại vẫn thạch còn được đó a.
- à thì ra cả năm yếu tố ngũ hành khi vào một cơ thể lại bạo tạc!
- à à cái đầu nàng đấy mà à!
Hư Huyễn giật mình tỉnh lại khi vừa phát hiện được một thứ hay ho, nàng cũng muốn thử vũ kỹ của mình một chút, quay qua chưa nghĩ nhiều vội đưa tay vuốt vuốt vết thương trên mặt Thiên Long, khi nàng thấy Thiên Long bị thương đột nhiên trong đầu nàng chỉ còn một ý nghĩ, kẻ nào làm hắn bị thương vậy đi qua thế giới thứ ba đi.
- sao vậy?
Thiên Long kỳ quái hỏi lại.
- A...
Hư Huyễn giật mình rụt tay ngọc lại, nàng có thể cam đoan những gì nãy giờ nàng làm trong vô thức luôn, không hề cảm nhận được chút thứ gì hết, chỉ biết lo lắng mà thôi, nàng vội xua tay:..
- không có gì, chúng ta đi chơi tiếp ha!
Thiên Long xoa đầu cô nàng cười típ mắt, dễ thương ghê a...
- A... Không được xoa đầu ta, ta rất rất ghét ai xoa đầu ta!
~ xoạt xoạt...
Thiên Long coi như không nghe thấy gì, cứ xoa đầu cô nàng, khoái khoái, cô nàng Hư Huyễn này cứ nhảy dựng lên như mèo kịch liệt phản đối:
- a... Sau này ta nhất định sẽ cao hơn ngươi, đến lúc đó ngươi sẽ không xoa đầu ta được!
- nàng đừng có mơ xa vậy, đời này nàng lúc nào cũng thua ta mười phân là ít.
- ngươi im miệng! Ta còn cao được nữa!
- ừm, hết rồi, kiếp sau thì không biết, nhưng kiếp này nàng đừng nghĩ cao thêm được một phân nào nữa!
- - a... ta giết ngươi!
Thiên Long phải cõng con bé khinh vân bay đi, có vẻ như hồi nãy con bé nó sử dụng hết nội lực nơi đan điền rồi thì phải, đứng còn chả nổi chứ đi bằng niềm tin.
Thiên Long rất tò mò về khuôn mặt cô bé Hư Huyễn, nhìn mỗi đôi mắt Thiên Long không ham nữa rồi, đặc biệt cặp đùi a, con bé nó không hở một chút phong phanh gì luôn, giày và tất đã cao tới đầu gối, đồ cổ phong thì mọi người biết rồi đấy, nó không chạm đất là may rồi, trên người con bé hở mỗi cái cổ và cặp mắt, nhưng nó lại ở sau lớp màng lưới đen, cũng không ăn thua, đây gọi là gì, là ninja chính hiệu luôn.
Trên đường đi với Hư Huyễn, cô nàng giúp Thiên Long lấy được rất nhiều đồ tốt a, nhân sinh đúng là đa dạng, đi với con bé Thiên Long cảm tưởng bảo vật nó rải đầy đường, mấy ngày nay Thiên Long cười không khép nổi mồm.
- Hư Huyễn này, bao giờ nàng có ý định về nhà?
- hông biết... Ở nhà hoài cũng chán mờ, ngươi không chịu cho ta ra ngoài chơi chút hả?
Hư Huyễn giận dỗi bực mình, mới chơi đâu đó được có mấy ngày đã muốn đuổi người ta về.
- ta muốn biết nàng ở đâu?
- không nói được, gia tộc ta không cho phép!
- à...
- ài... ya... Không phải ta không muốn cho ngươi biết nhà đâu, mà là ta không biết nói sao hết!
- ừm...
Thiên Long vô cùng tò mò luôn, từ trên xuống dưới từ đầu tới chân từ nhà nơi đâu đến ba mẹ tên gì, Thiên Long coi như không biết gì luôn.
- Thiên Long, tầm 7 tháng nữa sẽ có đại hội võ giả, ngươi có tham dự không?
Thiên Long một đầu ba vạch, điên à, ta có biết cái đại hội đó là gì đâu?
- con bé ngốc, ta đang bị truy sát toàn quốc đây, ra đó mà chết à!
- không có, đại hội võ giả, quy tụ toàn bộ đệ tử Tam phái, Ngũ tộc, toàn con cháu nhà quyền thế, và những người ưu tú các bang, ngay cả con cháu gia tộc lánh đời cũng tham gia, sẽ rất vui đó!
- còn về việc Hoàng Thất và các cao thủ khác đang truy sát ngươi, họ sẽ hoàn toàn không dám động thủ đâu, bởi vì bên phía tổ chức có luật, đã là thí sinh, chỉ được chết trên võ đài, nếu có kẻ khác giết, sẽ bị ban tổ chức truy sát đến chết mới thôi.
Nghe Hư Huyễn nói vậy Thiên Long nhíu mày suy nghĩ, có cái đảm lượng đến Hoàng Thất cũng không dám đụng đến vậy chỉ có duy nhát một thế lực, Linh Lung Tháp!
- cái đại hội này bao năm một lần?
- dạ... à năm mươi năm một lần!
- khi đó nàng có tham dự không?
- không biết nữa, ta không muốn xem đánh nhau đâu, nhưng nếu có ngươi ta sẽ suy nghĩ lại...
- để tới lúc đó rồi tính nha! Ta không dám chắc một thứ gì hết, khi đó đại chiến, ta lại đang ở một nơi khác làm một việc quan trọng gì đó, vậy sẽ không ổn.
- ò...
- bất quá ta sẽ cố gắng đến mà, nàng yên tâm.
- dạ...
Thiên Long cảm thấy bữa nay mình hơi bị có cái đảm lượng trong lòng Hư Huyễn rồi a, nói một câu dạ hai câu vâng, nghe mà sướng hết cả người, nhớ lại mấy ngày trước nàng còn không thèm nói, cứ viết viết chữ lên không khí, Thiên Long tức ói máu, phải lôi Hư Huyễn trên lưng xuống, vỗ vào kiều đồn vài cái, nàng mới trợn mắt nghiến răng nhu thuận nói, chứ không cứ viết Thiên Long điên mất!
Cương thi mặt mày sát khí ầm ầm không hề che dấu, nó nhảy một cái với tốc độ âm thanh lao vào Thiên Long một sống hai chết.
- răng của nó đâu?
Hư Huyễn thắc mắc, nàng nhớ không nhầm cương thi thường có hai cái răng nanh dài đẹp luôn a, cho dù là lính hay con cấp bậc thấp nhất cũng sẽ có răng nanh, kỳ lạ.
- à nãy... Ta ngứa tay bẻ rồi!
Thiên Long thì thầm vào tai Hư Huyễn, cô nàng nghe thỏ thẻ không buồn cười chút nào hết, nàng muốn khóc, nàng òa lên:
- ta muốn về nhà a, ta nhớ mẫu thân rồi, không muốn đi với ngươi nữa...
Rầm...
Thiên Long vận quyền một phát đấm vào ngực Cương Thi, làm nó bay tút đến cuối hang động làm cái rầm in vào tường, Thiên Long tưởng vậy là xong, không ngờ Cương Thi lại nhảy lại, toàn thân nó một vòng thi khí bao quanh, nó lao lên hướng Thiên Long tất sát!
- ủa sao nó không bị sao?
Hư Huyễn một tay đỡ trán, nàng trợn mắt nhìn Thiên Long nói mà răng không nhấc:
- con Cương Thi này nó hấp thụ đã cả ngàn năm phong thủy, cùng với rất nhiều dương khí, nó đã là Cương Thi Đại Tướng, chỉ huy ngàn quân, ngươi nghĩ nó dễ chết như vậy ư?
xoẹt...
Thiên Long ù ù cạc cạc lao lên, cậu ta không ngờ con cương thi này nó lại biết cử động khớp tay, cứ tưởng nó chỉ biết duỗi thẳng mà đâm, làm Thiên Long bị một chém sượt mặt.
- Phù Văn Anh Linh!
- Phù Văn Chi Ý!
- Ngũ hành lưu chuyển, tương sinh tương khắc, mộc sinh hỏa, hỏa sinh thổ, thổ sinh kim, kim sinh thủy, thủy sinh mộc.
Thiên Long nghe Hư Huyễn rên rỉ nơi đâu, vội ngó lại xem sao, chỉ thấy nàng đưa ngón trỏ lên, nàng khắc lên trên không khí những văn tự kỳ lạ, đột nhiên Cương Thi ít cũng đã đạt tới Nguyên Anh Ngũ phẩm bị nhấc bổng lên không trung, một đạo ý chí từ một phù văn như một cái lưỡi hái lao đến chém đứt một cánh tay CươnG Thi.
~ Grào.....
Cương Thi rống lớn thống khổ, chưa dừng lại đó, đạo phù văn cuối cùng lần lượt một vòng tròn ngũ hành chậm rãi lao tới, trước tiên là Mộc chi khí lao vào bên trong cơ thể Cương Thi, sau đến Hỏa, Thổ, Kim, Thủy, từng đạo ánh sáng lao vào bên trong cơ thể cương thi.
~ Ầm...
Cơ thể Cương Thi như bao tải phình to thu nhỏ cuối cùng nổ cái ầm, Bất quá cũng đã khiến căn động rung chuyển sắp đổ sập toàn bộ, Thiên Long vội vã lao ra ôm lấy Hư Huyễn lao lên trên, vừa lao lên trên Thiên Long không dừng lại lao tiếp đi qua ngọn núi phía xa, vừa khinh vân cả quả núi đổ ầm ầm, đã bạo tạc hết.
Thiên Long quay lại mà vuốt mồ hôi lạnh, con bé này hình như không phải dạng vừa a, Thiên Long cứ tưởng Hư Huyễn được gia tộc bồi bổ Đan dược và được đầu tư cao, cưỡng ép tăng thực lực, không ngờ thực lực của nàng lại có thể vượt cấp khiêu chiến, có thể nói là vượt hơi bị xa luôn, cơ thể con Cương Thi kia so với thiên ngoại vẫn thạch còn được đó a.
- à thì ra cả năm yếu tố ngũ hành khi vào một cơ thể lại bạo tạc!
- à à cái đầu nàng đấy mà à!
Hư Huyễn giật mình tỉnh lại khi vừa phát hiện được một thứ hay ho, nàng cũng muốn thử vũ kỹ của mình một chút, quay qua chưa nghĩ nhiều vội đưa tay vuốt vuốt vết thương trên mặt Thiên Long, khi nàng thấy Thiên Long bị thương đột nhiên trong đầu nàng chỉ còn một ý nghĩ, kẻ nào làm hắn bị thương vậy đi qua thế giới thứ ba đi.
- sao vậy?
Thiên Long kỳ quái hỏi lại.
- A...
Hư Huyễn giật mình rụt tay ngọc lại, nàng có thể cam đoan những gì nãy giờ nàng làm trong vô thức luôn, không hề cảm nhận được chút thứ gì hết, chỉ biết lo lắng mà thôi, nàng vội xua tay:..
- không có gì, chúng ta đi chơi tiếp ha!
Thiên Long xoa đầu cô nàng cười típ mắt, dễ thương ghê a...
- A... Không được xoa đầu ta, ta rất rất ghét ai xoa đầu ta!
~ xoạt xoạt...
Thiên Long coi như không nghe thấy gì, cứ xoa đầu cô nàng, khoái khoái, cô nàng Hư Huyễn này cứ nhảy dựng lên như mèo kịch liệt phản đối:
- a... Sau này ta nhất định sẽ cao hơn ngươi, đến lúc đó ngươi sẽ không xoa đầu ta được!
- nàng đừng có mơ xa vậy, đời này nàng lúc nào cũng thua ta mười phân là ít.
- ngươi im miệng! Ta còn cao được nữa!
- ừm, hết rồi, kiếp sau thì không biết, nhưng kiếp này nàng đừng nghĩ cao thêm được một phân nào nữa!
- - a... ta giết ngươi!
Thiên Long phải cõng con bé khinh vân bay đi, có vẻ như hồi nãy con bé nó sử dụng hết nội lực nơi đan điền rồi thì phải, đứng còn chả nổi chứ đi bằng niềm tin.
Thiên Long rất tò mò về khuôn mặt cô bé Hư Huyễn, nhìn mỗi đôi mắt Thiên Long không ham nữa rồi, đặc biệt cặp đùi a, con bé nó không hở một chút phong phanh gì luôn, giày và tất đã cao tới đầu gối, đồ cổ phong thì mọi người biết rồi đấy, nó không chạm đất là may rồi, trên người con bé hở mỗi cái cổ và cặp mắt, nhưng nó lại ở sau lớp màng lưới đen, cũng không ăn thua, đây gọi là gì, là ninja chính hiệu luôn.
Trên đường đi với Hư Huyễn, cô nàng giúp Thiên Long lấy được rất nhiều đồ tốt a, nhân sinh đúng là đa dạng, đi với con bé Thiên Long cảm tưởng bảo vật nó rải đầy đường, mấy ngày nay Thiên Long cười không khép nổi mồm.
- Hư Huyễn này, bao giờ nàng có ý định về nhà?
- hông biết... Ở nhà hoài cũng chán mờ, ngươi không chịu cho ta ra ngoài chơi chút hả?
Hư Huyễn giận dỗi bực mình, mới chơi đâu đó được có mấy ngày đã muốn đuổi người ta về.
- ta muốn biết nàng ở đâu?
- không nói được, gia tộc ta không cho phép!
- à...
- ài... ya... Không phải ta không muốn cho ngươi biết nhà đâu, mà là ta không biết nói sao hết!
- ừm...
Thiên Long vô cùng tò mò luôn, từ trên xuống dưới từ đầu tới chân từ nhà nơi đâu đến ba mẹ tên gì, Thiên Long coi như không biết gì luôn.
- Thiên Long, tầm 7 tháng nữa sẽ có đại hội võ giả, ngươi có tham dự không?
Thiên Long một đầu ba vạch, điên à, ta có biết cái đại hội đó là gì đâu?
- con bé ngốc, ta đang bị truy sát toàn quốc đây, ra đó mà chết à!
- không có, đại hội võ giả, quy tụ toàn bộ đệ tử Tam phái, Ngũ tộc, toàn con cháu nhà quyền thế, và những người ưu tú các bang, ngay cả con cháu gia tộc lánh đời cũng tham gia, sẽ rất vui đó!
- còn về việc Hoàng Thất và các cao thủ khác đang truy sát ngươi, họ sẽ hoàn toàn không dám động thủ đâu, bởi vì bên phía tổ chức có luật, đã là thí sinh, chỉ được chết trên võ đài, nếu có kẻ khác giết, sẽ bị ban tổ chức truy sát đến chết mới thôi.
Nghe Hư Huyễn nói vậy Thiên Long nhíu mày suy nghĩ, có cái đảm lượng đến Hoàng Thất cũng không dám đụng đến vậy chỉ có duy nhát một thế lực, Linh Lung Tháp!
- cái đại hội này bao năm một lần?
- dạ... à năm mươi năm một lần!
- khi đó nàng có tham dự không?
- không biết nữa, ta không muốn xem đánh nhau đâu, nhưng nếu có ngươi ta sẽ suy nghĩ lại...
- để tới lúc đó rồi tính nha! Ta không dám chắc một thứ gì hết, khi đó đại chiến, ta lại đang ở một nơi khác làm một việc quan trọng gì đó, vậy sẽ không ổn.
- ò...
- bất quá ta sẽ cố gắng đến mà, nàng yên tâm.
- dạ...
Thiên Long cảm thấy bữa nay mình hơi bị có cái đảm lượng trong lòng Hư Huyễn rồi a, nói một câu dạ hai câu vâng, nghe mà sướng hết cả người, nhớ lại mấy ngày trước nàng còn không thèm nói, cứ viết viết chữ lên không khí, Thiên Long tức ói máu, phải lôi Hư Huyễn trên lưng xuống, vỗ vào kiều đồn vài cái, nàng mới trợn mắt nghiến răng nhu thuận nói, chứ không cứ viết Thiên Long điên mất!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.