Chương 518: Thuốc giải
Ngã Nhạn
01/08/2022
Thiên Long gấp gáp thúc dục nữ nô tì đi nhanh một chút, hắn chịu không nổi cảm giác chờ đợi một thứ gì đó, nó rất đáng sợ.
Đi đến biệt viện Tịnh Vân Thiên Long không chờ gõ cửa, hắn tức tốc đẩy cửa phòng đi vào bên trong, đi vào bên trong thì thấy có một mỹ phụ không rõ mặt đang nắm lấy tay của Tịnh Vân ngồi thơ thẩn nơi đó, Thiên Long vội vã đi đến hỏi:
~ có thể cho ta xem xét cơ thể con bé một chút được không?
Thiên Long không biết nữ nhân mặc đồ bạch y xiêm y mỏng như lá lúa trước mặt là ai, hắn đang rất gấp bề ngoài là bình tĩnh nhưng bên trong và chính là không thể suy nghĩ được chuyện gì nữa rồi.
Mỹ phụ nặng nề đứng dậy, nàng không đành lòng buông tay Tịnh Vân ra miễn cưỡng đứng dậy, Thiên Long vội vã ngồi vào chỗ đó đưa tay bắt mạch cho Tịnh Vân, hắn điên cuồng chuyền vào Sinh mệnh lực, nhưng xem ra không khả quan cho lắm.
~ đây là dịch hạch thưởng cổ, nó có tên là Thực Thần Phấn, thứ này tựa như phấn hoa trong không khí, từ thế giới bên kia trôi qua, khẳng định bên kia thế giới cũng đang điên đầu vì thứ Thực Thần Phấn này.
Hắc Long Kinh nghiệm sâu sắc, hắn từ lúc đi vào Yêu Lâm đã cảm thấy không đúng nhưng không phát hiện chuyện gì, đến khi phát hiện ra thì tập chung nghiên cứu cách phá giải, thứ này hắn gặp qua rồi.
~ vậy có cách giải độc không?
Thiên Long gấp gáp hỏi lại, có độc cũng phải có giải, trên đời này không gì là không thể.
~ giải đương nhiên là có giải, nhưng ta cần thời gian điều chế thuốc, ta cũng không chắc nữa, có điều ta cũng sẽ cố gắng hết sức.
~ Thực Thần Phấn là thiên hạ kỳ độc nằm trong bảng tử thần, hạ thì dễ mà giải khó, hi vọng thứ phấn này mới chỉ là phấn sơ cấp loại yếu nhất.
Hắc Long định thần nhớ lại một số phương pháp cùng linh dược viết đọc cho Thiên Long ghi nhớ.
Bên ngoài Tịnh Vân đã tỉnh, nhìn thấy Thiên Long nàng mừng ra mặt, khuôn mặt vui tươi của nàng hiện tại tái nhợt hốc hác đến đáng thương, nàng thều thào nói:
~ Phụ thân…. Ngươi đến thăm Tịnh vân… Tịnh Vân rất vui.
~ nằm im đấy, ta đang tìm phương pháp chữa bệnh cho con đây.
Thiên Long vuốt má nàng một cái, con bé này luôn muốn làm Thiên Long vui, thế nhưng Thiên Long vui không nổi.
~ ừm,… Tịnh Vân không muốn chết…. Phụ Thân ngươi nhất định phải chữa khỏi bệnh cho con.
Nói xong Tịnh Vân liền rơi vào hôn mê, hai khoé mắt nàng chảy ra hai hàng nước mắt, con bé này chắc lại suy nghĩ lung tung đây mà.
Thiên Long đưa tay quệt nước mắt nàng sau đó cũng lau nước mắt bản thân đi, đã lâu rồi hắn không khóc, nước mắt rơi nó chính là thứ làm con người yếu đuối đi trông thấy.
Quay qua nữ nhân bên cạnh, Thiên Long nói:
~ có thể dẫn ta đi gặp Yêu Hậu một chút không? Ta muốn bàn với nàng chút sự tình.
Nữ phụ tròn o mắt nhìn Thiên Long, nàng lúc đầu là kinh ngạc sau cùng là giận dữ, nàng nghiến tăng nghiến lợi nói với Thiên Long:
~ nhìn ta không có phong thái Yêu Hậu ư?
Sát khí ầm ầm phóng ra, Thiên Long cảm giác rơi xuống hầm băng vạn trượng, nãy giờ gấp quá không để ý, giờ mới để ý nữ nhân này, ngọc thể đẹp giống Thánh Mẫu không có gì bàn cãi hay chê trách, khuôn mặt bị che đi bởi lớp sương, với cái sát lhis này thì không lệch đâu được, nghĩ đi nghĩ lại cũng thấy đúng đúng, nơi này ngoài Yêu Hậu ra ai dám vào.
~ ta có mắt như mù, mong người thông cảm.
Thiên Long cười khan hai tiếng, chịu chết thôi.
~ ta nói cho ngươi biết, Tịnh Vân có Mệnh gì, xuất đời này ta không tha thứ cho ngươi.
Yêu Hậu vẫn chưa nguôi cơn giận, sát khí bừng bừng như muốn nuốt chửng Thiên Long, mà Thiên Long cũng biết bản thân trăm đường sai vạn đường trách, hắn cũng không có dám cãi tại hắn không đủ mạng để chết, game này một mạng a….
Thiên Long lật đật đi lại mời Yêu Hậu ngồi vào chỗ bên cạnh Tịnh Vân, hắn đi ra giữa nhà lấy một cái ghế đơn đi sát lại gần đối diện với Yêu Hậu, Thiên Long lấy lại vet nghiêm túc nói:
~ nàng chuẩn bị cho ta những linh dược này, Địa Ngục Linh Chi, Huyết Linh chi, Bách Diệp Căn, Tam Hoa Thảo, sinh Linh căn, Thanh huyền quả, Huyền linh lung quả, Trần Tuyền hoa,…. Những thứ này càng nhiều càng tốt.
Thiên Long kêu hơn hai mươi dược liệu, theo Thiên Long ở nơi yêu lâm này thứ linh dược gì mà không có? Nơi này không có vậy ở Thiên Trọng vực chả còn nơi nào có, những thứ này là do Hắc Long yêu cầu, chỉ cần có đủ hắn lập tức luyện chế thuốc giải.
~ chắc chắn là giải được độc chứ?
Yêu Hậu cảm giác Thiên Long có chút ảo diệu, nàng nhớ không nhầm kiếp trước tên này cực độ ghét hoa hoa thảo thảo, kiếp này mới có tý tuổi đã biết luyện chế đan dược giải dược, ảo thật đấy.
~ ta lấy danh dự của ta ra cam đoan.
Thiên Long vỗ ngực cam đoan mười phần, làm cho Yêu Hậu có chút khó tin nhưng vẫn đi làm, lệnh của nàng ban ra chính là thánh chỉ.
~ Nữu nữu , con có thể giúp tỉ tỉ duy trì được thêm bao lâu?
Thả Hai tiểu nữu nữu ra bên ngoài, Thiên Long hỏi họ xem có thể giúp Tịnh Vân cầm cự được thêm bao nhiêu ngày.
~ nhiều nhất bảy ngày!
Linh Ngọc gật gù phán đoán, quay qua Thiên Tinh con bé cũng gật đầu đồng ý, cao nhất bảy ngày, nếu không nội tạng sẽ bị tổn thương nặng quá mà chết.
~ được… các con cố gắng giúp tỉ tỉ có được không?
~ đương nhiên là phải giúp, nàng là thân tỉ tỉ là người thân của chúng ta đó nha.
Thiên Tinh giận dữ lườm Thiên Long một cái, vậy mà không tin tưởng nàng, đồ phụ thân vô tâm, tầm nhìn hạn hẹp.
Nghe tin Thiên Long có thể chữa được đại dịch, yêu thú chính là điên cuồng tìm linh dược giúp hắn, một người thì chậm, chứ mà hàng tỉ tỉ người cùng hợp một tay thì… chưa tới ba canh giờ chúng yêu đã dâng lên đại lượng linh dược, ở bên trong đại điện tổng hợp đủ 12 vị vương.
Thiên Long khi đến nơi này đưeuf đồng thời nhận được ánh mắt chói loá của mọi người nhìn hắn, cảm giác như bản thân bất cứ khi nào cũng bị những người kia sùng bái đến mất xác luôn a.
~ Tốc độ thu gom linh dược thật sự rất nhanh.
Thiên Long cảm thán một câu, linh dược này đều pử dạng phổ thông chắc chắn sẽ có, ngưng không nghĩ đến lại tập hợp nhanh như vậy, từng toà từng toà nui linh dược, nhìn linh dược bin nhàu nát mất rex mất ngọn Thiên Long tiếc hùi hụi.
~ Long tiểu huynh đệ, ếu cảm thấy không đủ chúng ta có thể kiếm thêm.
~ đúng vậy đúng vậy, những thứ này chúng ta còn rất nhiều.
….
Đám vương không có chút hình tượng gì đều rối rít nói to, tràng cảnh này khiến Thiên Long thở dài một phen, nếu là đám Đế khẳng định bọn họ sẽ vẫn mặc kệ sinh mệnh thủ hạ mà mắt chó nhìn trời ra lệnh này nọ, chỉ có những vương của yêu mới có cảm xúc như hiện tại, lo cho con dân của mình hết mực.
~ các vị, chờ ta đi luyện chế, dáng ngày mai các vị tới lấy thuốc.
Thiên Long phất tay thu hơn hai mươi núi linh dược cất đi, sau đó cao từ mọi người, hỏi nhỏ Yêu Hậu một cái mật thất để đi luyện thuốc.
Đương nhiên công việc vất cả này thuộc về Hắc Long, Thiên Long chỉ có việc uống trà ngân nga hát vang mà thôi, thấy điệu bộ trơ trẽn của Thiên Long, Hắc Long xuýt nữa thì không làm nữa, may sao Thiên Long biết điều vội vã đi vào chân sai vặt bốc vác cho Hắc Long, không thì chỉ còn đúng cái nịt, vinh quang Thiên Long hưởng là chắc chắn rồi, nhưng ngườinlao động chính là Hắc Long Hắn a….
Đi đến biệt viện Tịnh Vân Thiên Long không chờ gõ cửa, hắn tức tốc đẩy cửa phòng đi vào bên trong, đi vào bên trong thì thấy có một mỹ phụ không rõ mặt đang nắm lấy tay của Tịnh Vân ngồi thơ thẩn nơi đó, Thiên Long vội vã đi đến hỏi:
~ có thể cho ta xem xét cơ thể con bé một chút được không?
Thiên Long không biết nữ nhân mặc đồ bạch y xiêm y mỏng như lá lúa trước mặt là ai, hắn đang rất gấp bề ngoài là bình tĩnh nhưng bên trong và chính là không thể suy nghĩ được chuyện gì nữa rồi.
Mỹ phụ nặng nề đứng dậy, nàng không đành lòng buông tay Tịnh Vân ra miễn cưỡng đứng dậy, Thiên Long vội vã ngồi vào chỗ đó đưa tay bắt mạch cho Tịnh Vân, hắn điên cuồng chuyền vào Sinh mệnh lực, nhưng xem ra không khả quan cho lắm.
~ đây là dịch hạch thưởng cổ, nó có tên là Thực Thần Phấn, thứ này tựa như phấn hoa trong không khí, từ thế giới bên kia trôi qua, khẳng định bên kia thế giới cũng đang điên đầu vì thứ Thực Thần Phấn này.
Hắc Long Kinh nghiệm sâu sắc, hắn từ lúc đi vào Yêu Lâm đã cảm thấy không đúng nhưng không phát hiện chuyện gì, đến khi phát hiện ra thì tập chung nghiên cứu cách phá giải, thứ này hắn gặp qua rồi.
~ vậy có cách giải độc không?
Thiên Long gấp gáp hỏi lại, có độc cũng phải có giải, trên đời này không gì là không thể.
~ giải đương nhiên là có giải, nhưng ta cần thời gian điều chế thuốc, ta cũng không chắc nữa, có điều ta cũng sẽ cố gắng hết sức.
~ Thực Thần Phấn là thiên hạ kỳ độc nằm trong bảng tử thần, hạ thì dễ mà giải khó, hi vọng thứ phấn này mới chỉ là phấn sơ cấp loại yếu nhất.
Hắc Long định thần nhớ lại một số phương pháp cùng linh dược viết đọc cho Thiên Long ghi nhớ.
Bên ngoài Tịnh Vân đã tỉnh, nhìn thấy Thiên Long nàng mừng ra mặt, khuôn mặt vui tươi của nàng hiện tại tái nhợt hốc hác đến đáng thương, nàng thều thào nói:
~ Phụ thân…. Ngươi đến thăm Tịnh vân… Tịnh Vân rất vui.
~ nằm im đấy, ta đang tìm phương pháp chữa bệnh cho con đây.
Thiên Long vuốt má nàng một cái, con bé này luôn muốn làm Thiên Long vui, thế nhưng Thiên Long vui không nổi.
~ ừm,… Tịnh Vân không muốn chết…. Phụ Thân ngươi nhất định phải chữa khỏi bệnh cho con.
Nói xong Tịnh Vân liền rơi vào hôn mê, hai khoé mắt nàng chảy ra hai hàng nước mắt, con bé này chắc lại suy nghĩ lung tung đây mà.
Thiên Long đưa tay quệt nước mắt nàng sau đó cũng lau nước mắt bản thân đi, đã lâu rồi hắn không khóc, nước mắt rơi nó chính là thứ làm con người yếu đuối đi trông thấy.
Quay qua nữ nhân bên cạnh, Thiên Long nói:
~ có thể dẫn ta đi gặp Yêu Hậu một chút không? Ta muốn bàn với nàng chút sự tình.
Nữ phụ tròn o mắt nhìn Thiên Long, nàng lúc đầu là kinh ngạc sau cùng là giận dữ, nàng nghiến tăng nghiến lợi nói với Thiên Long:
~ nhìn ta không có phong thái Yêu Hậu ư?
Sát khí ầm ầm phóng ra, Thiên Long cảm giác rơi xuống hầm băng vạn trượng, nãy giờ gấp quá không để ý, giờ mới để ý nữ nhân này, ngọc thể đẹp giống Thánh Mẫu không có gì bàn cãi hay chê trách, khuôn mặt bị che đi bởi lớp sương, với cái sát lhis này thì không lệch đâu được, nghĩ đi nghĩ lại cũng thấy đúng đúng, nơi này ngoài Yêu Hậu ra ai dám vào.
~ ta có mắt như mù, mong người thông cảm.
Thiên Long cười khan hai tiếng, chịu chết thôi.
~ ta nói cho ngươi biết, Tịnh Vân có Mệnh gì, xuất đời này ta không tha thứ cho ngươi.
Yêu Hậu vẫn chưa nguôi cơn giận, sát khí bừng bừng như muốn nuốt chửng Thiên Long, mà Thiên Long cũng biết bản thân trăm đường sai vạn đường trách, hắn cũng không có dám cãi tại hắn không đủ mạng để chết, game này một mạng a….
Thiên Long lật đật đi lại mời Yêu Hậu ngồi vào chỗ bên cạnh Tịnh Vân, hắn đi ra giữa nhà lấy một cái ghế đơn đi sát lại gần đối diện với Yêu Hậu, Thiên Long lấy lại vet nghiêm túc nói:
~ nàng chuẩn bị cho ta những linh dược này, Địa Ngục Linh Chi, Huyết Linh chi, Bách Diệp Căn, Tam Hoa Thảo, sinh Linh căn, Thanh huyền quả, Huyền linh lung quả, Trần Tuyền hoa,…. Những thứ này càng nhiều càng tốt.
Thiên Long kêu hơn hai mươi dược liệu, theo Thiên Long ở nơi yêu lâm này thứ linh dược gì mà không có? Nơi này không có vậy ở Thiên Trọng vực chả còn nơi nào có, những thứ này là do Hắc Long yêu cầu, chỉ cần có đủ hắn lập tức luyện chế thuốc giải.
~ chắc chắn là giải được độc chứ?
Yêu Hậu cảm giác Thiên Long có chút ảo diệu, nàng nhớ không nhầm kiếp trước tên này cực độ ghét hoa hoa thảo thảo, kiếp này mới có tý tuổi đã biết luyện chế đan dược giải dược, ảo thật đấy.
~ ta lấy danh dự của ta ra cam đoan.
Thiên Long vỗ ngực cam đoan mười phần, làm cho Yêu Hậu có chút khó tin nhưng vẫn đi làm, lệnh của nàng ban ra chính là thánh chỉ.
~ Nữu nữu , con có thể giúp tỉ tỉ duy trì được thêm bao lâu?
Thả Hai tiểu nữu nữu ra bên ngoài, Thiên Long hỏi họ xem có thể giúp Tịnh Vân cầm cự được thêm bao nhiêu ngày.
~ nhiều nhất bảy ngày!
Linh Ngọc gật gù phán đoán, quay qua Thiên Tinh con bé cũng gật đầu đồng ý, cao nhất bảy ngày, nếu không nội tạng sẽ bị tổn thương nặng quá mà chết.
~ được… các con cố gắng giúp tỉ tỉ có được không?
~ đương nhiên là phải giúp, nàng là thân tỉ tỉ là người thân của chúng ta đó nha.
Thiên Tinh giận dữ lườm Thiên Long một cái, vậy mà không tin tưởng nàng, đồ phụ thân vô tâm, tầm nhìn hạn hẹp.
Nghe tin Thiên Long có thể chữa được đại dịch, yêu thú chính là điên cuồng tìm linh dược giúp hắn, một người thì chậm, chứ mà hàng tỉ tỉ người cùng hợp một tay thì… chưa tới ba canh giờ chúng yêu đã dâng lên đại lượng linh dược, ở bên trong đại điện tổng hợp đủ 12 vị vương.
Thiên Long khi đến nơi này đưeuf đồng thời nhận được ánh mắt chói loá của mọi người nhìn hắn, cảm giác như bản thân bất cứ khi nào cũng bị những người kia sùng bái đến mất xác luôn a.
~ Tốc độ thu gom linh dược thật sự rất nhanh.
Thiên Long cảm thán một câu, linh dược này đều pử dạng phổ thông chắc chắn sẽ có, ngưng không nghĩ đến lại tập hợp nhanh như vậy, từng toà từng toà nui linh dược, nhìn linh dược bin nhàu nát mất rex mất ngọn Thiên Long tiếc hùi hụi.
~ Long tiểu huynh đệ, ếu cảm thấy không đủ chúng ta có thể kiếm thêm.
~ đúng vậy đúng vậy, những thứ này chúng ta còn rất nhiều.
….
Đám vương không có chút hình tượng gì đều rối rít nói to, tràng cảnh này khiến Thiên Long thở dài một phen, nếu là đám Đế khẳng định bọn họ sẽ vẫn mặc kệ sinh mệnh thủ hạ mà mắt chó nhìn trời ra lệnh này nọ, chỉ có những vương của yêu mới có cảm xúc như hiện tại, lo cho con dân của mình hết mực.
~ các vị, chờ ta đi luyện chế, dáng ngày mai các vị tới lấy thuốc.
Thiên Long phất tay thu hơn hai mươi núi linh dược cất đi, sau đó cao từ mọi người, hỏi nhỏ Yêu Hậu một cái mật thất để đi luyện thuốc.
Đương nhiên công việc vất cả này thuộc về Hắc Long, Thiên Long chỉ có việc uống trà ngân nga hát vang mà thôi, thấy điệu bộ trơ trẽn của Thiên Long, Hắc Long xuýt nữa thì không làm nữa, may sao Thiên Long biết điều vội vã đi vào chân sai vặt bốc vác cho Hắc Long, không thì chỉ còn đúng cái nịt, vinh quang Thiên Long hưởng là chắc chắn rồi, nhưng ngườinlao động chính là Hắc Long Hắn a….
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.