Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!
Chương 361: Hạnh phúc
Cá Basa
04/08/2019
“Ta thực sự rất hạnh phúc.”
Khi Lam Tu đang lạc lối trong bóng đêm vô tận, lại liền nghe được thấy thanh âm này, thanh âm non nớt lại vô cùng dịu dàng, ngập tràn hạnh phúc. Sau đó, hắn lại nghe thấy giọng nói này cất lên một lần nữa.
“Lam Tu, được trở thành bạn tốt của ngươi, liền là may mắn lớn nhất của đời ta!”
Từ trong bóng tối, một cơ thể bé xíu mờ ảo dần dần hiện ra, càng lúc càng chân thực, nó mở mắt ra nhìn Lam Tu, sau đó liền đi tới, duỗi ra cánh tay bé xíu. “Nắm lấy tay ta đi, Lam Tu.”
Lam Tu động động cổ họng, sau đó liền nắm lấy bàn tay của nó. Chỉ vừa mới nắm lấy, liền có hàng loạt cảm xúc chảy vào trong não hắn, những cảm xúc chân chính của Bạch Linh, hạnh phúc, Bạch Linh sống trên đời này 20 năm, chưa một giây phút nào không hạnh phúc cả.
“Kể cả khi chết đi, cho dù rất đau đơn, ta vẫn rất hạnh phúc, Lam Tu.” Giọng nói non nớt cứ truyền vào trong lòng của Lam Tu, mang theo vui sướng ngây ngô.
Trước mắt Lam Tu liền hiện ra một cảnh tượng, trong chiếc xe nhỏ xíu, một đứa bé nằm ngủ say ở ghế sau, cùng với một khuôn mặt nam nhân phóng đại ngay bên cạnh. Tầm mắt càng lúc càng tới gần, sau đó liền vang lên âm thanh của một nụ hôn nhẹ.
Bạch Linh, hóa ra đó là người mà ngươi muốn cùng nắm tay tới thung lũng đó sao, ánh mắt thật là tồi… Lam Tu bật cười, nước mắt đã chảy đầy khuôn mặt của hắn.
Sau đó đúng như Bạch Linh nói, hắn dẫn người đó, à không, con rồng đó tới nơi thung lũng kia, thung lũng tuyệt đẹp với thảo nguyên hoa tím kéo dài bất tận, hắn nói ra những lời mà hắn muốn nói từ tận đáy lòng.
Bạch Linh không quan tâm con người cùng Long tộc ở chung sẽ xảy ra chuyện gì, cậu chỉ cần biết, cậu muốn ở bên cạnh cái người đã làm trái tim của cậu ngọt ngào tới không thở nổi này, muốn cùng hắn trải qua quãng đời còn lại ở nơi mà chỉ duy nhất cậu biết.
Chỉ là những kẻ đó đột ngột xuất hiện, dùng ma pháp nào đó liền khiến cho hắc long ngất đi, còn Bạch Linh bị người giữ chặt lại, cũng gặp mặt cái người đứng ở phía sau tất cả chuyện này.
Khi Lam Tu đang lạc lối trong bóng đêm vô tận, lại liền nghe được thấy thanh âm này, thanh âm non nớt lại vô cùng dịu dàng, ngập tràn hạnh phúc. Sau đó, hắn lại nghe thấy giọng nói này cất lên một lần nữa.
“Lam Tu, được trở thành bạn tốt của ngươi, liền là may mắn lớn nhất của đời ta!”
Từ trong bóng tối, một cơ thể bé xíu mờ ảo dần dần hiện ra, càng lúc càng chân thực, nó mở mắt ra nhìn Lam Tu, sau đó liền đi tới, duỗi ra cánh tay bé xíu. “Nắm lấy tay ta đi, Lam Tu.”
Lam Tu động động cổ họng, sau đó liền nắm lấy bàn tay của nó. Chỉ vừa mới nắm lấy, liền có hàng loạt cảm xúc chảy vào trong não hắn, những cảm xúc chân chính của Bạch Linh, hạnh phúc, Bạch Linh sống trên đời này 20 năm, chưa một giây phút nào không hạnh phúc cả.
“Kể cả khi chết đi, cho dù rất đau đơn, ta vẫn rất hạnh phúc, Lam Tu.” Giọng nói non nớt cứ truyền vào trong lòng của Lam Tu, mang theo vui sướng ngây ngô.
Trước mắt Lam Tu liền hiện ra một cảnh tượng, trong chiếc xe nhỏ xíu, một đứa bé nằm ngủ say ở ghế sau, cùng với một khuôn mặt nam nhân phóng đại ngay bên cạnh. Tầm mắt càng lúc càng tới gần, sau đó liền vang lên âm thanh của một nụ hôn nhẹ.
Bạch Linh, hóa ra đó là người mà ngươi muốn cùng nắm tay tới thung lũng đó sao, ánh mắt thật là tồi… Lam Tu bật cười, nước mắt đã chảy đầy khuôn mặt của hắn.
Sau đó đúng như Bạch Linh nói, hắn dẫn người đó, à không, con rồng đó tới nơi thung lũng kia, thung lũng tuyệt đẹp với thảo nguyên hoa tím kéo dài bất tận, hắn nói ra những lời mà hắn muốn nói từ tận đáy lòng.
Bạch Linh không quan tâm con người cùng Long tộc ở chung sẽ xảy ra chuyện gì, cậu chỉ cần biết, cậu muốn ở bên cạnh cái người đã làm trái tim của cậu ngọt ngào tới không thở nổi này, muốn cùng hắn trải qua quãng đời còn lại ở nơi mà chỉ duy nhất cậu biết.
Chỉ là những kẻ đó đột ngột xuất hiện, dùng ma pháp nào đó liền khiến cho hắc long ngất đi, còn Bạch Linh bị người giữ chặt lại, cũng gặp mặt cái người đứng ở phía sau tất cả chuyện này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.