Mãng Hoang Kỷ

Quyển 18 - Chương 996: Đại hội Viêm Long vực giới (2)

Ngã Cật Tây Hồng Thị

14/01/2020

Đế Quân áo đen? Vậy chẳng phải là sinh vật hình người màu đen sao? Đó là sức chiến đấu cấp Chúa Tể. Trong trận chiến thượng cổ một sinh vật hình người màu đen cùng hai Chúa Tể đồng quy vu tận, nguyên thần thứ hai của Thanh Thạch Đạo Nhân là sinh vật hình người màu đen? Hèn gì có thể đánh đồng với ba Chúa Tể.

Hai người âm thầm truyền âm rất nhanh, Kỷ Ninh đã có ước lượng.

Kim Khổng Đế Quân nhìn Kỷ Ninh, mỉm cười nói:

- Bắc Minh đạo hữu rất giỏi, thân là Đạo Quân đã đánh bại hơn hai mươi Đế Quân, Phi Tuyết, Huyết Vân hợp tác cũng không chịu nổi một kích trước mặt Bắc Minh đạo hữu. Đạo Quân như vậy thật là chưa từng nghe thấy, ta ít khi khâm phục ai nhưng hôm nay thật sự phục Bắc Minh đạo hữu.

Kỷ Ninh nói:

- Đã quá khen.

Minh Lan Chúa Tể khen ngợi:

- Bắc Minh đừng khiêm tốn, đạo hữu thật sự là Đạo Quân lợi hại nhất ta từng thấy, hoặc nên nói là nghe qua. Cho ta được mở rộng tầm mắt, khiến ta biết Đạo Quân cũng có thể được thực lực như vậy.

Thanh Thạch Đạo Nhân tán thán:

- Đúng rồi, mở rộng tầm mắt. Đạo Quân mà lợi hại như thế, nếu hợp đạo thành công thì thực lực hơn xa Chúa Tể bình thường, không chừng sánh bằng chủ dị vũ trụ.

Chủ dị vũ trụ thông thường là Chúa Tể cướp lấy quyền khống chế một dị vũ trụ, kiểm soát căn nguyên dị vũ trụ, nhờ vào lực lượng đó khiến thực lực tăng lên nhiều.

Phong Vũ Chúa Tể lên tiếng:

- Ta thắc mắc là tại sao Bắc Minh tiểu hữu có cảnh giới lợi hại như vậy khi còn là Đạo Quân?

Kim Khổng Đế Quân nhìn thẳng Kỷ Ninh:

- Ta cũng thắc mắc, không biết Bắc Minh đạo hữu có thể giải đáp cho chúng ta không?

Các Đế Quân, bao gồm Thanh Thạch Đạo Nhân, năm vị Đế Quân Đạo Minh, dù là ba Chúa Tể đều nhìn Kỷ Ninh chằm chằm. Ngay cả Mang Nhai Chúa Tể đứng về phe Kỷ Ninh cũng tràn đầy tò mò đạo của hắn. Bất cứ tu hành giả nào đều muốn đi xa hơn về đạo, nên rất tò mò đạo của Kỷ Ninh.

Đạo Quân mà mạnh như vậy, nguyên nhân do đâu?

Nếu biết nguyên nhân có lẽ sẽ có xúc động cho bản thân, trợ giúp mình, vì vậy các đại năng rất tò mò khao khát.

Kỷ Ninh không thấy lạ, tất cả nằm trong dự đoán.

Kỷ Ninh là một tu hành giả, hắn biết tu hành giả khát vọng về đạo cỡ nào. Vì biết trước mình bùng nổ sẽ dẫn đến nhiều rắc rối, lo âu các đại năng chạy ra đối phó với mình, tuy hắn không sợ nhưng chiến đấu quá nhiều, chọc một đống kẻ thù thì sau này khó làm việc.



Vì vậy Kỷ Ninh giết gà dọa khỉ, chấn nhiếp tứ phương, khiến những kẻ xấu xa không dám có ý đồ biến thái gì. Cuối cùng chỉ đại năng đỉnh cao nhất toàn Viêm Long vực giới là có tư cách đến nhìn trộm tìm tòi nghiên cứu. Dù muốn xem thấu nhưng bọn họ hết sức lễ phép mời Kỷ Ninh như vị khách quý, đây là cục diện hắn muốn.

Mọi người thân thiện nói chuyện với nhau tốt biết bao, giải quyết gọn trong một lần, sau này không kèm theo rắc rối gì. Dù ngẫu nhiên đối địch với một, hai đại năng cũng nằm trong phạm vi chịu đựng của hắn.

Tụ tập tại đây làn hững người đại biểu cho thế lực mạnh nhất Viêm Long vực giới, ba Chúa Tể không thuộc về Đạo Minh. Cá nhân An Thần Đế Quân lãnh tụ tối cao của tộc Sinh Mệnh Vĩnh Hằng thực lực sánh ngang nhóm Kim Khổng Đế Quân, nhưng thế lực tộc Vĩnh Hằng quá yếu, Đạo Minh là kẻ thù không đội trời chung nên bọn họ không có tư cách nhúng tay vào.

Vì vậy chỉ có năm vị Đế Quân Đạo Minh, ba Chúa Tể ngoại tộc góp mặt.

Kỷ Ninh quét mắt qua tám vị đại năng giả địa vị cao nhất Viêm Long vực giới.

Kỷ Ninh cười nói:

- Các vị đã rất tò mò vậy ta xin nói một câu, nhưng đây là bí ẩn của ta, hy vọng các vị đừng đồn ra ngoài, càng ít người biết càng tốt.

Kim Khổng Đế Quân bảo đảm:

- Tất nhiên rồi!

Đùa, người biết càng ít càng quý giá, ai cũng biết thì còn ưu thế gì?

Mấy vị đại năng khác cũng mừng rỡ, không ngờ Kỷ Ninh dễ nói chuyện vậy.

Kỷ Ninh nói:

- Đạo tu hành này có chia cao thấp. Thế Giới cảnh nếu ngộ ra đạo của mình, bước vào cảnh giới Sinh Tử Đạo Quân. Có ngộ ra đạo bình thường, có một số lợi hại chút, có vài người ngộ ra đạo mạnh nhất, trên nữa là dung hợp hoàn mỹ mấy đạo mạnh nhất.

Ba vị Chúa Tể, năm vị Đế Quân Đạo Minh nhẹ gật đầu.

Kỷ Ninh tiếp tục bảo:

- Dung hợp đạo mạnh nhất thì đã là đỉnh cao nhất, lợi hại nhất rồi sao? Dường như vô số tu hành giả đều cho rằng như vậy, nhưng ta không đồng tình.

Phong Vũ Chúa Tể trầm giọng hỏi:

- Chẳng lẽ không phải?

Thanh Thạch Đạo Nhân nghi hoặc hỏi:

- Dung hợp đạo mạnh nhất đã là cực độ rồi đi?



Nếu là bình thường bọn họ sẽ khẳng định chém đinh chặt sắt, nhưng giờ đối diện Kỷ Ninh thì ai nấy hỏi lại, không quá tự tin.

Kỷ Ninh cười nói:

- Đương nhiên không phải!

- Cái gì!?

- Còn đạo càng mạnh hơn?

- Cái này . . .

Ba Chúa Tể, năm Đế Quân Đạo Minh nghe câu trả lời khẳng định đó thì giật nảy mình.

Đây là sự đảo điên đường tu hành. Vô số tu hành giả cho rằng đạo chai cao thấp, ‘dung hợp đạo mạnh nhất’ đã là con đường cao nhất, khó khăn nhất. Con đường này một khi hợp đạo thành công thì chắc chắn là Chúa Tể. Nhưng bây giờ Kỷ Ninh nói với bọn họ trên nữa còn con đường cao hơn, khó khăn hơn.

Kỷ Ninh nói:

- Ta dùng kiếm đạo đẳng cấp này bước vào Sinh Tử Đạo Quân cảnh.

Minh Lan Chúa Tể nhẹ gật đầu nói:

- thì ra là vậy. Lúc ta là Đạo Quân đã phát hiện đạo của mình có thể hấp thu ảo diệu của đạo khác, có thể dần hoàn thiện, ngộ ra tuyệt chiêu mạnh hơn. lúc ấy ta hơi thắc mắc tại sao có thể hấp thu ảo diệu khác, không ngừng biến mạnh? Chẳng lẽ dung hợp đạo mạnh nhất không phải chung cực? Bây giờ gặp Bắc Minh thì ta đã hiểu.

Kỷ Ninh cười.

Đúng vậy.

Đạo Quân đi đường khác lúc tu hành có thể tiếp tục hấp thu ảo diệu khác hoàn thiện đạo của mình, ngộ ra tuyệt chiêu càng mạnh. Như đạo thủy hành, dù dung hợp ba đạo mạnh nhất nhưng không bao gồm đạo thủy hành hoàn chỉnh, vì vậy có thể tiếp tục hấp thu ảo diệu, dần dần hoàn thiện.

Kỷ Ninh thì khác, Chung Cực Kiếm Đạo của hắn đã là chung cực. Trong cùng đẳng cấp Kỷ Ninh không cần hấp thu, hễ hắn đột phá thì năm thức Chung Cực Kiếm Đạo là hoàn mỹ nhất, không thể tiến bộ được nữa, điều này khác với Đạo Quân khác.

Kỷ Ninh nói:

- Đạo của ta được ta đặt tên là Chung Cực Kiếm Đạo.

Kỷ Ninh chợt cười nói:

- Đương nhiên bản thân ta cảm giác đây đã là chung cực, nhưng không chừng qua năm tháng vô tận nào đó xuất hiện người kinh tài tuyệt diễm nói cho ta biết còn tầng cao hơn nữa, ha ha.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Mãng Hoang Kỷ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook