Mang Không Gian Linh Tuyền, Ta Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Trong Truyện Tam Quan Lệch Lạc

Chương 29:

Đào Tử Tu Tu

06/01/2025

Đội trưởng xua tay: "Thôi được rồi. Tần Xuyên, anh nghỉ ngơi vài ngày đi. Nhưng vài hôm nữa là đến vụ gặt mùa hè, anh..."

Tần Xuyên vội vàng gật đầu: "Tôi đảm bảo không để lỡ vụ mùa, đội trưởng cứ yên tâm."

Thấy Tần Xuyên đã nói vậy, Giang Ý cũng không tiếp tục cãi vã với đội trưởng nữa.

Đội trưởng thấy tình hình đã ổn liền chuẩn bị rời đi: "Được rồi, hai người nghỉ ngơi đi, tôi về đây!"

Giang Ý tiễn đội trưởng ra tận cửa. Đợi bóng dáng ông khuất xa, cô mới quay lại sân, thấy Tần Xuyên vẫn đứng ở cửa phòng.

"Thuốc của em hiệu quả lắm, cảm ơn nhé."

Bầu trời đã tối đen, Tần Xuyên không nhìn rõ khuôn mặt Giang Ý, chỉ nhìn thấy bóng dáng mơ hồ của cô.

Giang Ý bỗng dưng kiêu ngạo, hừ nhẹ một tiếng: "Em đang sống ở nhà anh, chẳng lẽ lại để mặc anh bị thương mà không lo? Không cần cảm ơn, đây là việc nên làm."

Tần Xuyên "ừm" một tiếng, giọng không rõ cảm xúc gì.

"Em cũng nghỉ sớm đi." Nói xong, Tần Xuyên quay vào phòng, khép nhẹ cửa lại.



Giang Ý mò mẫm trở về phòng mình, không bật đèn dầu mà lập tức chui vào không gian. Nằm trên thảm cỏ trong không gian, Giang Ý ngước nhìn bầu trời xanh thẳm, trong đầu không khỏi hiện lên hình ảnh Tần Xuyên. Bỗng nhiên cô ngồi bật dậy, có chút ghét bỏ chính mình. Không phải đã quyết định chỉ làm bạn cùng nhà thôi sao!

Trong lòng Giang Ý bắt đầu xuất hiện hai luồng suy nghĩ trái ngược. Nhân cách bên trái nói: "Nhưng cậu đâu dễ dàng gặp được người khiến cậu có cảm giác ngay từ cái nhìn đầu tiên như thế này!"

Nhân cách bên phải phản bác: "Vậy thì sao? Tần Xuyên như khúc gỗ ấy, sao phải tự chuốc khổ vào thân?"

Bên trái không phục: "Nguyên chủ trước đây làm đủ chuyện kỳ quặc như vậy, Tần Xuyên tạm thời không có cảm giác chẳng phải rất bình thường sao?"

Bên phải cũng không chịu thua: "Vậy tại sao Tiểu Chiêu lại nhanh chóng mở lòng với cô ấy? Lẽ nào Tần Xuyên không nhận ra cô đã thay đổi?"

Hai bên cãi vã không dứt, khiến Giang Ý bực bội vung tay "đuổi" cả hai đi.

"Đừng cãi nữa! Ồn ào đến nhức cả đầu!"

Xua đuổi hai cái này đi, Giang Ý tức tối nằm phịch xuống thảm cỏ, cảm thấy phiền không chịu nổi.

Ở phía bên kia, Tần Xuyên cũng chẳng khá hơn. Hai phía trong lòng anh cũng đang tranh cãi kịch liệt.

Tất nhiên, cuối cùng cả hai bên đều chẳng đi đến kết luận gì. Cả hai người đành ôm nỗi phiền muộn mà thiếp đi.

Sáng hôm sau, vì Tần Xuyên không phải ra đồng, Giang Ý sau khi ăn sáng liền dặn dò Tiểu Chiêu chăm sóc tốt cho Tần Xuyên, cố gắng đừng để anh đi lại nhiều rồi mới đi làm.



Vừa lên núi, Giang Ý định tìm một nơi vắng vẻ, nhưng lại thấy có người đang nằm trong bụi cỏ bên cạnh.

Cẩn thận bước tới, cô nhận ra đó là một cô gái lạ mặt. Cô ấy nhắm chặt mắt, sắc mặt và đôi môi trắng bệch, trông vô cùng yếu ớt.

Đây là con gái nhà ai vậy? Nhìn có vẻ chỉ mười mấy tuổi, sao lại ngất xỉu ở đây?

Giang Ý vỗ nhẹ vào mặt cô bé, gọi mãi mà không thấy tỉnh lại, cảm giác tình hình rất nghiêm trọng.

Đôi mắt cô bé vẫn nhắm chặt, không có dấu hiệu nào cho thấy sẽ tỉnh dậy. Sợ rằng xảy ra chuyện không may, Giang Ý đành vội vã xuống núi gọi người.

Dù chỉ cần cho cô bé uống một giọt linh tuyền là có thể cứu tỉnh, nhưng nếu bị phát hiện thì sao? Rủi ro quá lớn, Giang Ý không dám mạo hiểm.

Cô chạy nhanh xuống núi, lao đến bờ ruộng, thở hổn hển vài hơi rồi lớn tiếng hô: "Mau đến cứu người! Có người ngất trên núi!"

Nghe tiếng kêu của Giang Ý, các thành viên trong đội đang làm việc liền vội bỏ việc, chạy lại xung quanh cô.

“Chuyện gì vậy? Ai ngất thế?”

“Tôi không biết, chỉ là một cô bé tầm mười mấy tuổi, gọi thế nào cũng không tỉnh, không biết có chuyện gì.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Mang Không Gian Linh Tuyền, Ta Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Trong Truyện Tam Quan Lệch Lạc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook