Mang Không Gian Linh Tuyền, Ta Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Trong Truyện Tam Quan Lệch Lạc

Chương 28: Việc Gì Phải Tự Chuốc Lấy Lạnh Nhạt

Đào Tử Tu Tu

06/01/2025

May mắn là thuốc mỡ này cũng rất hiệu quả. Giang Ý vặn nắp, ngồi xổm xuống, chuẩn bị bôi lên chân Tần Xuyên.

Tần Xuyên không muốn để cô tự tay làm, vội vàng đưa tay ra lấy tuýp thuốc: “Để anh anh tự bôi.”

Giang Ý gạt tay anh ra, trực tiếp bóp thuốc ra lòng bàn tay mình: “Đừng động đậy, em bôi xong ngay thôi.”

Tần Xuyên đành để mặc cô, ngồi yên nhìn cô nghiêm túc thoa thuốc lên chân anh. Cảm giác mát lạnh của thuốc mỡ lấn át sự ấm áp từ đầu ngón tay cô chạm vào.

Sau khi bôi xong thuốc, Giang Ý chợt nhớ trong bếp còn đang nấu cá, liền vội vàng chạy đi: “Anh ngồi yên, đừng để thuốc bị dính vào đâu!”

Cô lao vào bếp, mở nắp nồi, may mà cá chưa bị cháy.

Giang Ý gắp cá ra, không bận tâm làm thêm món gì phức tạp, chỉ xào một đĩa cải thảo thanh đạm rồi mang hai món lên bàn.

Vừa bước vào nhà chính, cô đã nghe thấy tiếng Tiểu Chiêu lo lắng: “Chú, chân chú bị sao vậy?!”

Chân Tần Xuyên vừa được bôi thuốc, vẫn còn vết đỏ trắng loang lổ, trông khá đáng sợ.

Giang Ý đặt hai đĩa đồ ăn xuống bàn, xoa đầu Tiểu Chiêu an ủi: “Chân chú cháu không sao, bị bỏng nhẹ thôi, cô đã bôi thuốc rồi, vài ngày nữa sẽ khỏi.”

Tần Xuyên cũng gật đầu phụ họa: “Vài ngày nữa sẽ ổn, Tiểu Chiêu đừng lo.”

Tiểu Chiêu lúc này mới yên tâm hơn, nhưng vẫn chăm chú nhìn chân Tần Xuyên thêm một lúc, trong lòng vẫn còn sợ hãi.

Giang Ý mang ba bát cơm ra, cố ý lấy cho Tần Xuyên bát lớn, để anh không phải đi lấy thêm.

Tần Xuyên vốn ít nói, cộng thêm vết thương, không khí trong bữa ăn cũng trầm lắng hơn. Ngay cả Tiểu Chiêu cũng chẳng buồn nói chuyện. Ba người lặng lẽ ăn xong bữa tối.

Ăn xong, Giang Ý ép Tần Xuyên về phòng nghỉ ngơi, còn mình thì đi rửa bát. Xong xuôi, cô đến nhà đội trưởng để xin nghỉ cho anh.



Khi đội trưởng nghe Tần Xuyên bị thương, ông vô cùng lo lắng, nhất định phải theo Giang Ý về xem tình hình.

“Thanh niên tri thức Giang, tôi nhất định phải đi xem. Nhỡ đâu vết thương nghiêm trọng thì sao? Tôi có xe đạp, nếu cần đi gọi bác sĩ cũng nhanh. Tần Xuyên còn trẻ, không thể để chậm trễ được!”

Trong trí tưởng tượng của đội trưởng, chắc hẳn Tần Xuyên bị thương nặng đến mức không đi làm nổi, thậm chí đi lại cũng khó khăn!

Giang Ý rất muốn nói rằng tình hình không nghiêm trọng như ông nghĩ, nhưng cảm thấy ông sẽ không tin, đành dẫn đội trưởng về nhà.

“Tần Xuyên, đội trưởng đến thăm anh đây!”

Vừa bước vào sân, Giang Ý đã lớn tiếng gọi, như muốn báo trước cho Tần Xuyên. Trước mặt đội trưởng, cô không tiện gõ cửa phòng anh rồi mới vào, vì trên danh nghĩa họ vẫn là vợ chồng, không thể để đội trưởng nghi ngờ.

Tần Xuyên vốn đang ngồi trong phòng, nghe tiếng liền bước ra.

Dù trời đã tối, nhưng đội trưởng vẫn có thể nhìn rõ dáng đi bình thường của anh.

"Không phải nói là bị thương nặng lắm, không thể đi làm được sao? Sao tôi thấy anh ta vẫn ổn thế?" Đội trưởng nghi hoặc nhìn Giang Ý.

"Bị thương cũng khá nghiêm trọng mà. Củi đang cháy rơi thẳng lên chân anh ấy! Nhưng tôi đã bôi thuốc rồi, chắc không sao đâu."

Giang Ý thầm nghĩ, vốn dĩ là ông tự hiểu lầm rằng Tần Xuyên bị thương nặng lắm, như sắp không qua nổi. Tôi có nói gì đâu.

Tần Xuyên bước tới trước mặt đội trưởng, ngượng ngùng: "Đội trưởng, tôi không sao. Giang Ý chỉ lo tôi bị nhiễm trùng nên không cho tôi đi làm thôi."

Đội trưởng nhìn xuống bắp chân của anh, buột miệng: "Người thành phố đúng là yếu ớt thật. Trầy chút da mà sợ đến mức này."

Nghe vậy, Giang Ý không nhịn được, lập tức phản bác: "Đội trưởng, sao lại nói thế được? Đây là bỏng mà! Vết thương bỏng rất dễ bị nhiễm trùng, trời thì nóng như này, nếu mưng mủ thì chân anh ấy phải làm sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Mang Không Gian Linh Tuyền, Ta Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Trong Truyện Tam Quan Lệch Lạc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook